Chương 424: Danh Danh Vẫn Chưa Gọi Cho Con
BooMew
20/08/2019
Hứa Doãn Hạ ngồi đó một lúc lâu thì Hà Doãn Hoa mở cửa bước vào, vội vàng hỏi.
" Sao con còn chưa ngủ? " nói xong bà lại cúi xuống nhìn đồng hồ trong điện thoại di động.
Hiện tại đã hơn 10 giờ tối rồi, dù còn rất sớm nhưng Hứa Doãn Hạ nhất định phải ngủ sớm một chút mới tốt.
Hứa Doãn Hạ nhíu mày nhìn chằm chằm Hà Doãn Hoa, lại nhìn điện thoại di động khẽ nhỏ giọng hỏi.
" Danh Danh vẫn chưa gọi cho con, có hay không sẽ xảy ra chuyện gì hả mẹ? " giọng nói cô nhỏ nhẹ dịu dàng, nhưng vẫn không che giấu được sự lo lắng trong đó.
Trong lòng cô luôn cứ bồn chồn lo lắng, chỉ sợ là anh đang xảy ra chuyện, cứ cảm thấy bản thân có gì đó bồn chồn, càng chắc chắn Hoắc Tư Danh nhất định xảy ra chuyện gì đó mới không liên lạc với cô như vậy.
Chứ dựa theo tính của anh, anh không thể nào bỏ mặc cô được. Bình thường chỉ cần đi về trễ một chút thôi, anh cũng sẽ gọi báo cho cô biết, còn nếu bận quá thì cũng nhắn cho cô một tin chứ không phải im hơi lặng tiếng một cách kỳ lại như thế.
Hứa Doãn Hạ thật sự rất muốn gọi nhưng lại không dám gọi sợ làm phiền anh làm việc, nên Hứa Doãn Hạ chỉ biết nhìn về Hà Doãn Hoa hỏi ý kiến.
Hà Doãn Hoa lúc này mới ý thức được con rể vẫn chưa gọi về nhà báo tin, bà đi nhanh đến bên con gái mới nói vài câu khuyên nhủ.
" Con đừng nghĩ nhiều, có thể là thằng Danh nó đang bận nên vẫn chưa thể liên lạc với con. Hoặc là đang mất sóng thôi. " lại kéo Hứa Doãn Hạ nằm xuống, Hà Doãn Hoa cười nhẹ dụ dỗ nói.
" Hiện tại con ngủ đi, sáng mai dậy nó gọi con ngay đó! Con biết mà Tư Danh nó bề bộn nhiều việc như vậy mà. Hoặc là hiện tại nó sợ con ngủ rồi nên không dám gọi đó. "
" Thật sao? " Hứa Doãn Hạ nhìn Hà Doãn Hoa hỏi, Hà Doãn Hoa gật đầu chắc chắn.
Thật hay không thật bà cũng không biết, nhưng trước tiên vẫn nên để Hạ Hạ của bà ngủ trước đã, nói dối một chút cũng không sao đâu.
Hứa Doãn Hạ nằm xuống, trong lòng vẫn không kiềm được lo lắng nhưng là bản thân cũng rất là mệt, mang thai nên cô rất nhanh buồn ngủ, không những thế còn ngủ rất nhiều, Hứa Doãn Hạ nhìn nhìn Hà Doãn Hoa cũng không nghĩ gì mà nhắm chặt mắt, cứ ngủ vậy, biết đâu mai thức dậy Hoắc Tư Danh sẽ gọi điện cho cô. Trong lòng Hứa Doãn Hạ không khỏi tự nhủ vài câu.
Hà Doãn Hoa ngồi trong phòng một lúc lâu mãi thấy Hứa Doãn Hạ thở đều đều say giấc bà mới đi ra ngoài.
" Sao con còn chưa ngủ? " nói xong bà lại cúi xuống nhìn đồng hồ trong điện thoại di động.
Hiện tại đã hơn 10 giờ tối rồi, dù còn rất sớm nhưng Hứa Doãn Hạ nhất định phải ngủ sớm một chút mới tốt.
Hứa Doãn Hạ nhíu mày nhìn chằm chằm Hà Doãn Hoa, lại nhìn điện thoại di động khẽ nhỏ giọng hỏi.
" Danh Danh vẫn chưa gọi cho con, có hay không sẽ xảy ra chuyện gì hả mẹ? " giọng nói cô nhỏ nhẹ dịu dàng, nhưng vẫn không che giấu được sự lo lắng trong đó.
Trong lòng cô luôn cứ bồn chồn lo lắng, chỉ sợ là anh đang xảy ra chuyện, cứ cảm thấy bản thân có gì đó bồn chồn, càng chắc chắn Hoắc Tư Danh nhất định xảy ra chuyện gì đó mới không liên lạc với cô như vậy.
Chứ dựa theo tính của anh, anh không thể nào bỏ mặc cô được. Bình thường chỉ cần đi về trễ một chút thôi, anh cũng sẽ gọi báo cho cô biết, còn nếu bận quá thì cũng nhắn cho cô một tin chứ không phải im hơi lặng tiếng một cách kỳ lại như thế.
Hứa Doãn Hạ thật sự rất muốn gọi nhưng lại không dám gọi sợ làm phiền anh làm việc, nên Hứa Doãn Hạ chỉ biết nhìn về Hà Doãn Hoa hỏi ý kiến.
Hà Doãn Hoa lúc này mới ý thức được con rể vẫn chưa gọi về nhà báo tin, bà đi nhanh đến bên con gái mới nói vài câu khuyên nhủ.
" Con đừng nghĩ nhiều, có thể là thằng Danh nó đang bận nên vẫn chưa thể liên lạc với con. Hoặc là đang mất sóng thôi. " lại kéo Hứa Doãn Hạ nằm xuống, Hà Doãn Hoa cười nhẹ dụ dỗ nói.
" Hiện tại con ngủ đi, sáng mai dậy nó gọi con ngay đó! Con biết mà Tư Danh nó bề bộn nhiều việc như vậy mà. Hoặc là hiện tại nó sợ con ngủ rồi nên không dám gọi đó. "
" Thật sao? " Hứa Doãn Hạ nhìn Hà Doãn Hoa hỏi, Hà Doãn Hoa gật đầu chắc chắn.
Thật hay không thật bà cũng không biết, nhưng trước tiên vẫn nên để Hạ Hạ của bà ngủ trước đã, nói dối một chút cũng không sao đâu.
Hứa Doãn Hạ nằm xuống, trong lòng vẫn không kiềm được lo lắng nhưng là bản thân cũng rất là mệt, mang thai nên cô rất nhanh buồn ngủ, không những thế còn ngủ rất nhiều, Hứa Doãn Hạ nhìn nhìn Hà Doãn Hoa cũng không nghĩ gì mà nhắm chặt mắt, cứ ngủ vậy, biết đâu mai thức dậy Hoắc Tư Danh sẽ gọi điện cho cô. Trong lòng Hứa Doãn Hạ không khỏi tự nhủ vài câu.
Hà Doãn Hoa ngồi trong phòng một lúc lâu mãi thấy Hứa Doãn Hạ thở đều đều say giấc bà mới đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.