Chương 356: Đảo Này Là Thuộc Nước Nào?
BooMew
05/08/2019
Từ khoảng cách của Hoắc Tư Danh đứng cho tới ngay chỗ Hứa Doãn Hạ đang say giấc là tầm 10 mét, Hoắc Tư Danh hai mắt cảm
thấy cay cay nhìn chằm chằm cô vẫn không thức giấc kia, chính anh cảm
thấy sợ hãi. . .
Hoắc Tư Danh cố gắng bước nhanh, nhưng cả cơ thể anh như nặng trĩu hơn mà anh không thể nào đi nhanh hơn, tay nắm chặt lại dần dần tới chỗ Hứa Doãn Hạ.
Hoắc Tư Danh không nhanh không chậm gọi một tiếng.
" Vợ ơi. . . "
Cô ở đây. . . cô không sao hết. . . cô. . . cô còn sống. . . vợ của anh. . . cảm ơn cảm ơn trời. . . cảm ơn. . . Hoắc Tư Danh vừa đi vừa nhìn Hứa Doãn Hạ trong lòng vui sướng xúc động không ngừng cảm ơn trời đất. . .
Hai mắt Hoắc Tư Danh đỏ ửng, ôm nhẹ cô vào lòng, cứ thế đem mặt vùi vào hõm vai cô cố hít lấy hít để. Hứa Doãn Hạ bị ôm, khó chịu lại giật mình, Hoắc Tư Danh nhanh chóng vỗ về lưng cô lại gọi.
" Vợ ơi. . . "
Hứa Doãn Hạ cứng đờ người, sau đó nhìn chằm chằm Hoắc Tư Danh nước mắt không kiềm được mà rưng rưng lã chã rơi xuống.
" Chồng. . . Ahuhu. . . " Là anh . . . là anh thật có phải không. . . tất cả không phải là mơ có phải không.
Hứa Doãn Hạ khóc đến cả thân thể cô run rẩy, Hoắc Tư Danh cứ như vậy ôm chặt cô vào lòng mà vỗ về.
" Ngoan. . . Ngoan nha. . . không sao. . . không sao rồi. . . " không gặp có một ngày mà giờ nhìn cô như gầy đi một vòng, Hoắc Tư Danh xót ơi là xót, cảm thấy chính mình thật tồi tệ.
Hứa Doãn Hạ vừa khóc dụi dụi vào lòng Hoắc Tư Danh thút thít nói.
" Em đói, buồn ngủ, tay chân đau nữa. "
Lúc này đây cô chỉ muốn nói cho anh nghe hết toàn bộ khó chịu của cô thôi, ở đây một mình không vui nữa, có Hoắc Tư Danh cô mới vui, thà dính anh cả ngày còn hơn là phải chịu đựng một mình.
Hoắc Tư Danh nghe Hứa Doãn Hạ nói, môi không khỏi câu lên nhẹ giọng nói.
" Anh có đem đồ ăn cho vợ nè, đợi lát nữa ăn nha. " xoa nhẹ đầu cô, anh cảm thấy thật là may mắn, vợ anh không thay đổi, chính là vẫn ăn rất nhiều a,.
Hứa Doãn Hạ gật đầu một cái mới nói.
" Danh Danh. "
" Ơi? "
" Đảo này là thuộc nước nào? " Hứa Doãn Hạ hai mắt mở to ra nhìn Hoắc Tư Danh hỏi.
Hoắc Tư Danh mới nhìn cô lại nói.
" Sao vợ hỏi như vậy? " đừng có như anh nghĩ nha. . . tuyệt đối đừng có như anh nghĩ nha.
Hoắc Tư Danh cố gắng bước nhanh, nhưng cả cơ thể anh như nặng trĩu hơn mà anh không thể nào đi nhanh hơn, tay nắm chặt lại dần dần tới chỗ Hứa Doãn Hạ.
Hoắc Tư Danh không nhanh không chậm gọi một tiếng.
" Vợ ơi. . . "
Cô ở đây. . . cô không sao hết. . . cô. . . cô còn sống. . . vợ của anh. . . cảm ơn cảm ơn trời. . . cảm ơn. . . Hoắc Tư Danh vừa đi vừa nhìn Hứa Doãn Hạ trong lòng vui sướng xúc động không ngừng cảm ơn trời đất. . .
Hai mắt Hoắc Tư Danh đỏ ửng, ôm nhẹ cô vào lòng, cứ thế đem mặt vùi vào hõm vai cô cố hít lấy hít để. Hứa Doãn Hạ bị ôm, khó chịu lại giật mình, Hoắc Tư Danh nhanh chóng vỗ về lưng cô lại gọi.
" Vợ ơi. . . "
Hứa Doãn Hạ cứng đờ người, sau đó nhìn chằm chằm Hoắc Tư Danh nước mắt không kiềm được mà rưng rưng lã chã rơi xuống.
" Chồng. . . Ahuhu. . . " Là anh . . . là anh thật có phải không. . . tất cả không phải là mơ có phải không.
Hứa Doãn Hạ khóc đến cả thân thể cô run rẩy, Hoắc Tư Danh cứ như vậy ôm chặt cô vào lòng mà vỗ về.
" Ngoan. . . Ngoan nha. . . không sao. . . không sao rồi. . . " không gặp có một ngày mà giờ nhìn cô như gầy đi một vòng, Hoắc Tư Danh xót ơi là xót, cảm thấy chính mình thật tồi tệ.
Hứa Doãn Hạ vừa khóc dụi dụi vào lòng Hoắc Tư Danh thút thít nói.
" Em đói, buồn ngủ, tay chân đau nữa. "
Lúc này đây cô chỉ muốn nói cho anh nghe hết toàn bộ khó chịu của cô thôi, ở đây một mình không vui nữa, có Hoắc Tư Danh cô mới vui, thà dính anh cả ngày còn hơn là phải chịu đựng một mình.
Hoắc Tư Danh nghe Hứa Doãn Hạ nói, môi không khỏi câu lên nhẹ giọng nói.
" Anh có đem đồ ăn cho vợ nè, đợi lát nữa ăn nha. " xoa nhẹ đầu cô, anh cảm thấy thật là may mắn, vợ anh không thay đổi, chính là vẫn ăn rất nhiều a,.
Hứa Doãn Hạ gật đầu một cái mới nói.
" Danh Danh. "
" Ơi? "
" Đảo này là thuộc nước nào? " Hứa Doãn Hạ hai mắt mở to ra nhìn Hoắc Tư Danh hỏi.
Hoắc Tư Danh mới nhìn cô lại nói.
" Sao vợ hỏi như vậy? " đừng có như anh nghĩ nha. . . tuyệt đối đừng có như anh nghĩ nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.