Chương 239: Hậu Thuẫn Của Vợ Thật Lớn
BooMew
29/07/2019
Hoắc Tư Danh nhíu mày lại mở mail của A ra nhìn. . . chiếc nhẫn này thật quen mắt, anh không mấy nhớ rõ là đã thấy ở đâu
nhưng anh đảm bảo chính mình từng thấy. . .
" Ngoài cái này ra cậu còn thấy gì nữa không? " Nhìn ảnh xong lại hỏi A.
" Không có. Nhưng là bên trong giống như là không có ẩu đả, mặc dù rất rối tung nhưng không giống như có trận ẩu đả trong đó, huống chi Gon và DT là những người rất giỏi, nếu đứng nhì thì không ai dám đứng nhất, làm gì lại dễ bị như vậy. "
" Ừ. Chiếc nhẫn giấu cho kỹ, đừng để bất kỳ ai biết. "
" Vâng. . . " A còn đang định nói gì đó thì liền cứng họng, nuốt hết toàn bộ câu cần nói xuống họng.
" Sao anh dậy không gọi em? " Hứa Doãn Hạ ngủ dậy nhìn đồng hồ thấy gần 10 giờ hết hồn mà lật đật dậy, vì chân đau lại không thấy Hoắc Tư Danh, cô khó khăn bước xuống vệ sinh cá nhân xong, lại đi ra ngoài mới thấy Hoắc Tư Danh còn đang ở Thư Phòng nói chuyện.
" Vợ tỉnh? Đứng đó, đừng đi nữa để anh. " Hoắc Tư Danh vừa thấy Hứa Doãn Hạ, ánh mắt khẽ hiện lên tia ôn nhu hiếm thấy, cùng với giọng nói vô cùng nhỏ nhẹ sủng nịch.
A ở đầu dây bên kia không khỏi hít hà một hơi kinh ngạc, anh vốn nghe nói chị dâu lớn lao vĩ đại hùng dũng ra sao, giờ nghe thấy giọng nói mà chính anh cũng mê luyến, không những thế, thứ khiến anh kinh ngạc hơn là Boss a.
Boss thế mà ôn nhu dịu dàng như vậy ư? Lúc nãy không phải còn nói chuyện lạnh lẽo kia sao?
Hoắc Tư Danh nhìn điện thoại, lại nhìn Hứa Doãn Hạ, anh không đắn đo cúp ngay điện thoại mà đi nhanh tới ôm Hứa Doãn Hạ lên khẽ nói.
" Vợ thức sao không gọi anh? Lỡ đau chân thêm thì sao? "
" Anh còn dám nói, anh để quên điện thoại kia ở trong phòng còn đâu. "
" Haha. . . là anh sai được chưa? Giờ xuống dưới ăn cháo nha.! "
" Cháo nữa sao? Em muốn ăn thịt. "
" Không được! Hiện tại vợ vẫn còn không được khỏe, hôm qua lại ăn quá nhiều thịt rồi, giờ ăn cháo nha! Anh nấu cả nồi ở dưới đấy. "
" Haiz tùy anh. " Hứa Doãn Hạ hậm hực đấm vài cái vào đùi Hoắc Tư Danh khẽ nói.
Hoắc Tư Danh cười một cái, ôm Hứa Doãn Hạ xuống dưới bếp ăn sáng.
•••••
Khách sạn xxx.
Cố Hoài Thiên sau khi sắp xếp xong công việc lại đi tới đi lui mày khẽ nhíu chặt lại. Hôm nay là ngày anh về nước nhưng lại không thể nào yên tâm được.
Anh đã gọi cho Hứa Doãn Hạ từ khuya tới giờ mà vẫn không được, cả đêm cũng không dám ngủ, lại không thấy Hứa Doãn Hạ gọi điện qua, chính anh cảm thấy khó chịu.
Rốt cuộc bé cưng của anh đã xảy ra chuyện gì. . . muốn đi tới khu W lại không thể đi vì nếu là người lạ lại không thể vào được.
Ngồi cả buổi sáng, anh cứ đứng ngồi không yên, lại gọi thêm một lần nữa. Rốt cuộc cũng có người nghe máy.
Hoắc Tư Danh từ dưới bếp chạy lên tầng lấy điện thoại xuống lại nghe thấy điện thoại Hứa Doãn Hạ reo chuông, đi vội đến phòng ngủ rút cắm sạc ra nghe máy.
" Anh cả? "
" Cậu đưa điện thoại cho Bé cưng liền cho tôi. " Cố Hoài Thiên không giấu được giọng giận dữ trong đó quát lên.
" À vâng, anh đợi xíu. " Hoắc Tư Danh giật mình, khẽ đáp.
" Đợi gì mà đợi, cậu đang định ăn hiếp nó nữa chứ gì? "
" Cô ấy đang ở dưới lầu. " hết chịu nổi với Cố Hoài Thiên, Hoắc Tư Danh nhíu mày nói.
" Đi xuống lẹ. "
Hoắc Tư Danh nhíu chặt mày, vừa đi vừa lẩm bẩm.
" Mới sáng sớm đã làm phiền. "
Hứa Doãn Hạ đang ăn thì Hoắc Tư Danh đi xuống đưa điện thoại qua.
" Ai? "
" Vợ nghe đi. " Hoắc Tư Danh nói.
Hứa Doãn Hạ buông muỗng xuống, nhanh tay nghe máy.
" Nghe đây ạ! "
" Bé cưng? "
" Là em đây anh. "
" Em có làm sao không? "
" Dạ không có. Có chuyện gì sao ạ? "
" Em đang giấu anh đúng không? Rõ ràng hồi tối em gọi điện đến khóc còn gì. "
Hứa Doãn Hạ cười thành tiếng một cái lại nói.
" Hồi tối em gặp ác mộng, mơ thấy Tư Danh đánh em nên mới khóc á. "
" Là thật sao? Hay nó đánh em thật? "
" Thật mà! Anh không tin hỏi Tư Danh xem, hồi tối em với Tư Danh loạn một đoàn á. "
" Ừ! Nếu có chuyện gì thì gọi điện cho anh hoặc ba mẹ liền nha. "
" Dạ. "
" Ừ, vậy thôi anh cúp máy đây. Tuần sau gặp. "
" Dạ, bye anh cả ạ. "
Buông điện thoại xuống, Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh cười hì hì, Hoắc Tư Danh lại nói.
" Xong rồi. "
Hứa Doãn Hạ gật đầu.
" Hậu thuẫn của vợ thật lớn nha. " Hoắc Tư Danh khẽ ôm Hứa Doãn Hạ lại nói.
" Em là hậu thuẫn của anh nè còn lớn hơn cả họ mà. " Hứa Doãn Hạ quay đầu nhìn Hoắc Tư Danh nói.
Hoắc Tư Danh ôm Hứa Doãn Hạ , môi khẽ câu lên nói.
" Đúng rồi nha. "
Hai người ôm nhau một lúc lại cười thật to, lại hôn nhẹ môi nhau.
" Ngoài cái này ra cậu còn thấy gì nữa không? " Nhìn ảnh xong lại hỏi A.
" Không có. Nhưng là bên trong giống như là không có ẩu đả, mặc dù rất rối tung nhưng không giống như có trận ẩu đả trong đó, huống chi Gon và DT là những người rất giỏi, nếu đứng nhì thì không ai dám đứng nhất, làm gì lại dễ bị như vậy. "
" Ừ. Chiếc nhẫn giấu cho kỹ, đừng để bất kỳ ai biết. "
" Vâng. . . " A còn đang định nói gì đó thì liền cứng họng, nuốt hết toàn bộ câu cần nói xuống họng.
" Sao anh dậy không gọi em? " Hứa Doãn Hạ ngủ dậy nhìn đồng hồ thấy gần 10 giờ hết hồn mà lật đật dậy, vì chân đau lại không thấy Hoắc Tư Danh, cô khó khăn bước xuống vệ sinh cá nhân xong, lại đi ra ngoài mới thấy Hoắc Tư Danh còn đang ở Thư Phòng nói chuyện.
" Vợ tỉnh? Đứng đó, đừng đi nữa để anh. " Hoắc Tư Danh vừa thấy Hứa Doãn Hạ, ánh mắt khẽ hiện lên tia ôn nhu hiếm thấy, cùng với giọng nói vô cùng nhỏ nhẹ sủng nịch.
A ở đầu dây bên kia không khỏi hít hà một hơi kinh ngạc, anh vốn nghe nói chị dâu lớn lao vĩ đại hùng dũng ra sao, giờ nghe thấy giọng nói mà chính anh cũng mê luyến, không những thế, thứ khiến anh kinh ngạc hơn là Boss a.
Boss thế mà ôn nhu dịu dàng như vậy ư? Lúc nãy không phải còn nói chuyện lạnh lẽo kia sao?
Hoắc Tư Danh nhìn điện thoại, lại nhìn Hứa Doãn Hạ, anh không đắn đo cúp ngay điện thoại mà đi nhanh tới ôm Hứa Doãn Hạ lên khẽ nói.
" Vợ thức sao không gọi anh? Lỡ đau chân thêm thì sao? "
" Anh còn dám nói, anh để quên điện thoại kia ở trong phòng còn đâu. "
" Haha. . . là anh sai được chưa? Giờ xuống dưới ăn cháo nha.! "
" Cháo nữa sao? Em muốn ăn thịt. "
" Không được! Hiện tại vợ vẫn còn không được khỏe, hôm qua lại ăn quá nhiều thịt rồi, giờ ăn cháo nha! Anh nấu cả nồi ở dưới đấy. "
" Haiz tùy anh. " Hứa Doãn Hạ hậm hực đấm vài cái vào đùi Hoắc Tư Danh khẽ nói.
Hoắc Tư Danh cười một cái, ôm Hứa Doãn Hạ xuống dưới bếp ăn sáng.
•••••
Khách sạn xxx.
Cố Hoài Thiên sau khi sắp xếp xong công việc lại đi tới đi lui mày khẽ nhíu chặt lại. Hôm nay là ngày anh về nước nhưng lại không thể nào yên tâm được.
Anh đã gọi cho Hứa Doãn Hạ từ khuya tới giờ mà vẫn không được, cả đêm cũng không dám ngủ, lại không thấy Hứa Doãn Hạ gọi điện qua, chính anh cảm thấy khó chịu.
Rốt cuộc bé cưng của anh đã xảy ra chuyện gì. . . muốn đi tới khu W lại không thể đi vì nếu là người lạ lại không thể vào được.
Ngồi cả buổi sáng, anh cứ đứng ngồi không yên, lại gọi thêm một lần nữa. Rốt cuộc cũng có người nghe máy.
Hoắc Tư Danh từ dưới bếp chạy lên tầng lấy điện thoại xuống lại nghe thấy điện thoại Hứa Doãn Hạ reo chuông, đi vội đến phòng ngủ rút cắm sạc ra nghe máy.
" Anh cả? "
" Cậu đưa điện thoại cho Bé cưng liền cho tôi. " Cố Hoài Thiên không giấu được giọng giận dữ trong đó quát lên.
" À vâng, anh đợi xíu. " Hoắc Tư Danh giật mình, khẽ đáp.
" Đợi gì mà đợi, cậu đang định ăn hiếp nó nữa chứ gì? "
" Cô ấy đang ở dưới lầu. " hết chịu nổi với Cố Hoài Thiên, Hoắc Tư Danh nhíu mày nói.
" Đi xuống lẹ. "
Hoắc Tư Danh nhíu chặt mày, vừa đi vừa lẩm bẩm.
" Mới sáng sớm đã làm phiền. "
Hứa Doãn Hạ đang ăn thì Hoắc Tư Danh đi xuống đưa điện thoại qua.
" Ai? "
" Vợ nghe đi. " Hoắc Tư Danh nói.
Hứa Doãn Hạ buông muỗng xuống, nhanh tay nghe máy.
" Nghe đây ạ! "
" Bé cưng? "
" Là em đây anh. "
" Em có làm sao không? "
" Dạ không có. Có chuyện gì sao ạ? "
" Em đang giấu anh đúng không? Rõ ràng hồi tối em gọi điện đến khóc còn gì. "
Hứa Doãn Hạ cười thành tiếng một cái lại nói.
" Hồi tối em gặp ác mộng, mơ thấy Tư Danh đánh em nên mới khóc á. "
" Là thật sao? Hay nó đánh em thật? "
" Thật mà! Anh không tin hỏi Tư Danh xem, hồi tối em với Tư Danh loạn một đoàn á. "
" Ừ! Nếu có chuyện gì thì gọi điện cho anh hoặc ba mẹ liền nha. "
" Dạ. "
" Ừ, vậy thôi anh cúp máy đây. Tuần sau gặp. "
" Dạ, bye anh cả ạ. "
Buông điện thoại xuống, Hứa Doãn Hạ nhìn Hoắc Tư Danh cười hì hì, Hoắc Tư Danh lại nói.
" Xong rồi. "
Hứa Doãn Hạ gật đầu.
" Hậu thuẫn của vợ thật lớn nha. " Hoắc Tư Danh khẽ ôm Hứa Doãn Hạ lại nói.
" Em là hậu thuẫn của anh nè còn lớn hơn cả họ mà. " Hứa Doãn Hạ quay đầu nhìn Hoắc Tư Danh nói.
Hoắc Tư Danh ôm Hứa Doãn Hạ , môi khẽ câu lên nói.
" Đúng rồi nha. "
Hai người ôm nhau một lúc lại cười thật to, lại hôn nhẹ môi nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.