Chương 618: Khi Con Nít Trêu Chọc Nhau
BooMew
20/10/2019
Sáng hôm sau, Hứa Doãn Hạ tỉnh dậy cả người nhức mỏi không thôi... lúc
này cô thật muốn chửi " ĐM " nhưng lại không thể chửi vì hai nhóc con
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân còn nhỏ, nhỡ như hai bé học theo thì
khổ a.
Hoắc Tư Danh tuy cả đêm bị đuổi ra ngoài phòng khách ngủ, nhưng anh không hề buồn bã mà còn vui vẻ hơn, sáng ngủ dậy chính mình dọn dẹp lại nấu buổi sáng mới đi lên phòng hai nhóc con gọi dậy.
" Sáng đến mông rồi hai đứa! Tỉnh nào... "
" Ưm... " Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân khó chịu " Ưm " một tiếng hai mắt lim dim nhìn Hoắc baba đang nhíu mày.
Hoắc Tư Danh nhìn đồng hồ, lúc này đã hơn sáu giờ ba mươi phút, anh bước lên một bước ôm hai con heo lên.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân dụi dụi vào vai Hoắc Tư Danh hai mắt vẫn còn nhắm lại môi mấp máy nói.
" Baba sớm. "
" Sớm baba... "
Hoắc Tư Danh vỗ nhẹ mông cả hai bước nhanh vào phòng tắm.
" Sớm. "
Để Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân ngồi lên hai chiếc ghế cao dành cho con nít, Hoắc Tư Danh nhét vào tay hai nhóc con mỗi đứa một cây bàn chải.
" Đánh răng đi, hôm nay cùng ba vào công ty. "
" A! Vào làm gì ạ? " Hoắc Hiến Nhân nhíu mày khó chịu hỏi, bé còn muốn ngủ nữa.
Hoắc Hiến Nghĩa tuy còn rất muốn ngủ nhưng bé không như Hoắc Hiến Nhân, bé im lặng đánh răng.
Hoắc Tư Danh không nói gì, đợi hai đứa chính mình đánh răng xong thì lấy khăn lau mặt cho hai đứa, sau đấy ôm hai bé xuống ghế.
" Vào đó chơi. " hiện tại ngoài vào chơi ra thì có làm được gì đâu.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân đồng thanh nói.
" Không vào được không ạ? Thật sự rất chán nha! "
" Không vào được không ạ? Thật sự rất chán nha! "
Hai bé đồng thanh nói xong, trợn mắt nhìn nhau, sau đấy lại cười khanh khách.
Hoắc Tư Danh nhíu mày.
" Không được. " lúc anh lên phòng, nhìn thấy Hứa Doãn Hạ còn ngủ, anh ngồi mép giường ngắm cô một lúc nhìn vô số dấu vết ân ái chồng chất lên nhau anh mới biết, đúng là dạo này anh hơi chèn ép cô quá.
Hiện tại, vẫn nên chính mình chăm hai nhóc con để Hứa Doãn Hạ có thời gian nghỉ ngơi.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân nhíu mày, nhưng im lặng. Hai bé biết cho dù có khóc nháo, ngoài một số việc Hoắc baba sẽ nhân nhượng mà thương lượng còn không cũng chỉ là ép buộc thôi.
Hoắc Tư Danh nhìn hai bé một lúc, lấy hai bộ đồ con khủng long mặc cho hai nhóc rồi ôm hai nhóc xuống dưới tầng.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân tuy cách nói, cách suy nghĩ hoàn toàn không giống với những bé con gần bốn tuổi khác nhưng dáng người cùng tính tình yêu thích chẳng khác là bao nhiêu.
Hứa Doãn Hạ cực thích mấy bộ đồ khủng long, ong mật, thỏ, gấu của con nít, nên trong tủ có rất nhiều bộ đồ như vậy, không chỉ mỗi bộ đồ còn có áo khoác và giày cùng bao tay, nón của bé, đều có đủ.
Chính là Hứa Doãn Hạ thích là một chuyện, có chịu mặc hay không cũng là một chuyện. Nhưng Hoắc Tư Danh lúc đó cứ tự cho mình là đúng " con anh làm sao mặc mấy bộ đồ như này! " nhưng sai quá sai vì Hoắc Hiến Nghĩa cùng Hoắc Hiến Nhân không chỉ mặc còn rất thích mặc.
Hoắc Tư Danh đặt hai con khủng long xanh lên ghế trong phòng bếp, nói.
" Ngồi yên ở đó! " nói xong anh đi pha sữa cùng lấy thức ăn dành cho hai nhóc.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân bốn mắt nhìn nhau, lại cười khanh khách.
" Hai Shin ơi. " Hoắc Hiến Nhân gọi.
" Làm sao? " Hoắc Hiến Nghĩa nhìn em trai dò hỏi.
Hoắc Hiến Nhân không sợ chết nói.
" Nhìn anh thật đáng yêu nha! "
Hoắc Hiến Nghĩa nhíu mày khó chịu, ở độ tuổi này là trai hay là gái mặc đồ xong ai chẳng bị gọi đáng yêu nhưng Hoắc Hiến Nghĩa chỉ cho mỗi Hứa Doãn Hạ được phép nói bé đáng yêu, còn lại thì không.
" Anh không có đáng yêu. "
" Mới không phải, hai Shin rất đáng yêu nha. "
Hoắc Hiến Nghĩa dùng cánh tay đầy thịt của mình nhéo nhéo gương mặt của em trai nói.
" Shon nói anh, sao không nhìn lại chính mình xem có đáng yêu hay không? Không những đáng yêu còn rất xinh đẹp nha. " bé mang một khuôn mặt giống Hoắc Tư Danh còn Hoắc Hiến Nhân thì giống Hứa Doãn Hạ.
Nếu không phải hành động của Hoắc Hiến Nhân là một bé trai, thì nhìn mỗi gương mặt, không quá để ý đến ánh mắt hay đường nét khác biệt của bé trai và bé gái, chắc chắn không một ai biết Hoắc Hiến Nhân là trai.
Hoắc Hiến Nhân phồng má khó chịu.
" Anh mới xinh đẹp... shin mới xinh đẹp. "
Hoắc Hiến Nghĩa bĩu môi không nói gì, hứ nếu không phải Hoắc Hiến Nhân mang gương mặt của mẹ Hạ thì bé mới còn lâu nhịn nhé! Khóc thôi cũng đáng yêu xinh đẹp giống như mẹ ai đâu đành lòng mắng.
Hoắc Tư Danh bước đến.
" Có thôi ngay đi không? " anh pha mỗi sữa cho hai đứa cũng đủ mệt.
Đặt hai bình sữa xuống, lại đem đồ ăn đặt lên bàn.
" Ăn rồi uống đi! Một lát chúng ta đi luôn. "
Hoắc Hiến Nghĩa vừa ăn vừa nhếch mép nhìn Hoắc Hiến Nhân đang cố nín khóc.
Haiz em trai bé vẫn còn con nít a...
( Boo: haizzz Shin cũng chỉ mới gần 4 tuổi bằng Shon thôi a
Hoắc Tư Danh tuy cả đêm bị đuổi ra ngoài phòng khách ngủ, nhưng anh không hề buồn bã mà còn vui vẻ hơn, sáng ngủ dậy chính mình dọn dẹp lại nấu buổi sáng mới đi lên phòng hai nhóc con gọi dậy.
" Sáng đến mông rồi hai đứa! Tỉnh nào... "
" Ưm... " Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân khó chịu " Ưm " một tiếng hai mắt lim dim nhìn Hoắc baba đang nhíu mày.
Hoắc Tư Danh nhìn đồng hồ, lúc này đã hơn sáu giờ ba mươi phút, anh bước lên một bước ôm hai con heo lên.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân dụi dụi vào vai Hoắc Tư Danh hai mắt vẫn còn nhắm lại môi mấp máy nói.
" Baba sớm. "
" Sớm baba... "
Hoắc Tư Danh vỗ nhẹ mông cả hai bước nhanh vào phòng tắm.
" Sớm. "
Để Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân ngồi lên hai chiếc ghế cao dành cho con nít, Hoắc Tư Danh nhét vào tay hai nhóc con mỗi đứa một cây bàn chải.
" Đánh răng đi, hôm nay cùng ba vào công ty. "
" A! Vào làm gì ạ? " Hoắc Hiến Nhân nhíu mày khó chịu hỏi, bé còn muốn ngủ nữa.
Hoắc Hiến Nghĩa tuy còn rất muốn ngủ nhưng bé không như Hoắc Hiến Nhân, bé im lặng đánh răng.
Hoắc Tư Danh không nói gì, đợi hai đứa chính mình đánh răng xong thì lấy khăn lau mặt cho hai đứa, sau đấy ôm hai bé xuống ghế.
" Vào đó chơi. " hiện tại ngoài vào chơi ra thì có làm được gì đâu.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân đồng thanh nói.
" Không vào được không ạ? Thật sự rất chán nha! "
" Không vào được không ạ? Thật sự rất chán nha! "
Hai bé đồng thanh nói xong, trợn mắt nhìn nhau, sau đấy lại cười khanh khách.
Hoắc Tư Danh nhíu mày.
" Không được. " lúc anh lên phòng, nhìn thấy Hứa Doãn Hạ còn ngủ, anh ngồi mép giường ngắm cô một lúc nhìn vô số dấu vết ân ái chồng chất lên nhau anh mới biết, đúng là dạo này anh hơi chèn ép cô quá.
Hiện tại, vẫn nên chính mình chăm hai nhóc con để Hứa Doãn Hạ có thời gian nghỉ ngơi.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân nhíu mày, nhưng im lặng. Hai bé biết cho dù có khóc nháo, ngoài một số việc Hoắc baba sẽ nhân nhượng mà thương lượng còn không cũng chỉ là ép buộc thôi.
Hoắc Tư Danh nhìn hai bé một lúc, lấy hai bộ đồ con khủng long mặc cho hai nhóc rồi ôm hai nhóc xuống dưới tầng.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân tuy cách nói, cách suy nghĩ hoàn toàn không giống với những bé con gần bốn tuổi khác nhưng dáng người cùng tính tình yêu thích chẳng khác là bao nhiêu.
Hứa Doãn Hạ cực thích mấy bộ đồ khủng long, ong mật, thỏ, gấu của con nít, nên trong tủ có rất nhiều bộ đồ như vậy, không chỉ mỗi bộ đồ còn có áo khoác và giày cùng bao tay, nón của bé, đều có đủ.
Chính là Hứa Doãn Hạ thích là một chuyện, có chịu mặc hay không cũng là một chuyện. Nhưng Hoắc Tư Danh lúc đó cứ tự cho mình là đúng " con anh làm sao mặc mấy bộ đồ như này! " nhưng sai quá sai vì Hoắc Hiến Nghĩa cùng Hoắc Hiến Nhân không chỉ mặc còn rất thích mặc.
Hoắc Tư Danh đặt hai con khủng long xanh lên ghế trong phòng bếp, nói.
" Ngồi yên ở đó! " nói xong anh đi pha sữa cùng lấy thức ăn dành cho hai nhóc.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân bốn mắt nhìn nhau, lại cười khanh khách.
" Hai Shin ơi. " Hoắc Hiến Nhân gọi.
" Làm sao? " Hoắc Hiến Nghĩa nhìn em trai dò hỏi.
Hoắc Hiến Nhân không sợ chết nói.
" Nhìn anh thật đáng yêu nha! "
Hoắc Hiến Nghĩa nhíu mày khó chịu, ở độ tuổi này là trai hay là gái mặc đồ xong ai chẳng bị gọi đáng yêu nhưng Hoắc Hiến Nghĩa chỉ cho mỗi Hứa Doãn Hạ được phép nói bé đáng yêu, còn lại thì không.
" Anh không có đáng yêu. "
" Mới không phải, hai Shin rất đáng yêu nha. "
Hoắc Hiến Nghĩa dùng cánh tay đầy thịt của mình nhéo nhéo gương mặt của em trai nói.
" Shon nói anh, sao không nhìn lại chính mình xem có đáng yêu hay không? Không những đáng yêu còn rất xinh đẹp nha. " bé mang một khuôn mặt giống Hoắc Tư Danh còn Hoắc Hiến Nhân thì giống Hứa Doãn Hạ.
Nếu không phải hành động của Hoắc Hiến Nhân là một bé trai, thì nhìn mỗi gương mặt, không quá để ý đến ánh mắt hay đường nét khác biệt của bé trai và bé gái, chắc chắn không một ai biết Hoắc Hiến Nhân là trai.
Hoắc Hiến Nhân phồng má khó chịu.
" Anh mới xinh đẹp... shin mới xinh đẹp. "
Hoắc Hiến Nghĩa bĩu môi không nói gì, hứ nếu không phải Hoắc Hiến Nhân mang gương mặt của mẹ Hạ thì bé mới còn lâu nhịn nhé! Khóc thôi cũng đáng yêu xinh đẹp giống như mẹ ai đâu đành lòng mắng.
Hoắc Tư Danh bước đến.
" Có thôi ngay đi không? " anh pha mỗi sữa cho hai đứa cũng đủ mệt.
Đặt hai bình sữa xuống, lại đem đồ ăn đặt lên bàn.
" Ăn rồi uống đi! Một lát chúng ta đi luôn. "
Hoắc Hiến Nghĩa vừa ăn vừa nhếch mép nhìn Hoắc Hiến Nhân đang cố nín khóc.
Haiz em trai bé vẫn còn con nít a...
( Boo: haizzz Shin cũng chỉ mới gần 4 tuổi bằng Shon thôi a
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.