Chương 290: Ông Là Ai?
BooMew
30/07/2019
Lúc Hoắc Tư Danh vừa rời đi cùng với Aron và Lin ra ngoại ô SiLa, thì . . .
Một người đàn ông tầm 40 tuổi từ ngoài căn cứ đi vào. Ai thấy đều gật đầu chào hỏi, hiển nhiên người đàn ông này chức vụ trong HK không nhỏ, ngang ngửa Aron, nhưng ông ta đã không xuất hiện mấy ngày nay với cái lí do là đi làm nhiệm vụ nên không về kịp. . . Cũng không ai nghi ngờ hay thắc mắc vì ai cũng nghĩ ông ta đi thực hiện nhiệm vụ thật, càng không ai báo cho Hoắc Tư Danh hay những người có chức cao trong HK.
Nên hiện tại, ông ta hoàn toàn không có bất cứ người nào để ý cũng như nghi ngờ.
Hiện tại ông ta rất tự nhiên bước vào HK mà không có bất ai ngăn cản, nhưng. . . vì ông ta phản bội HK nên mấy hôm nay nói đi nhiệm vụ nhưng thật ra là đi tìm kiếm tung tích ba người Ken, Gon, DT mà không nhìn thấy mặt Hứa Doãn Hạ, hay những lần tấn công của cô lúc đấu với Chu Linh Linh. . . Hôm nay ông xuất hiện ở đây cũng chỉ có một mục đích là bắt cóc Hứa Doãn Hạ đi, nên không rảnh hay có thêm thời gian nghe ngóng chuyện những ngày về trước của Hứa Doãn Hạ hay là Hoắc Tư Danh, cho dù có nghe ngóng được thì ông cũng sẽ coi thường, vì một đứa con gái làm được gì. . . bất quá đánh nhau chơi chơi thôi có gì đáng khen ngợi. . .
Ông ta là một người vô cùng khó tính, nhưng phải nói thật là ông ta rất giỏi, cũng vì thế nhanh chóng lên chức. . . chỉ mọi tật xấu không bỏ được chính là kinh địch và tham lam. . .
Nhìn chiếc xe của Hoắc Tư Danh rời đi, lại nghe đám người canh gác vô tình nói Hứa Doãn Hạ đang ngủ ở trên phòng tầng trên, môi ông không khỏi câu lên vui sướng, tính ra ông về đúng là đúng lúc, chỉ cần tốn chút sức đợi là được rồi, không cần phải đánh đấm ai cũng không phải mệt nhọc. . . với lại Hoắc Tư Danh không phải chỉ có cái vỏ cứng rắn bên ngoài không thôi nên muốn đối phó càng khó.
Nhưng ông trời đúng là có mắt, hôm nay lại ngay lúc những người giỏi nhất của HK ra ngoài, thì tiện cho ông hành động thôi. Nhìn một đám người HK bên ngoài đang luyện tập đánh đánh đấm đấm, trong lòng ông cười tự giễu đấm đánh thôi thì thắng được ai?
Chính ông thật coi thường cái tổ chức này, ông ở đây cũng đã 5 năm, tiền tuy nhiều nhưng cực như chó, không thực hiện được hay không nhận nhiệm vụ sẽ xuống cấp, đã thế còn cái gì mà mật với không mật. . . chính ông ngày càng chán ghét, cũng may mắn. . . nhờ có những người đó tìm ông, không những thế còn cho ông một số tiền lớn. . . ông cứ việc muốn ăn ăn, chơi chơi hay làm làm cũng không ai phàn nàn, bây giờ chỉ cần đem người về nhất định sẽ thu được một đống tiền lớn.
Không làm việc mà có tiền, ai mà không thích đúng không? Ông cũng thế thôi, chỉ cần đem con đàn bà ( nói Hứa Doãn Hạ ) giao cho đám người đó là xong.
Nghĩ nghĩ, ông ta đi lên tầng một cách vô cùng tự nhiên không ai nghi ngờ, vì những người ở đây ai cũng biết, tầng trên là nơi mật họp, họ nghĩ ông ta đi lên đó họp. . . nên không để ý nhiều.
Ông lần theo trí nhớ của ông mà lần đầu tiên đến đây, Hoắc Tư Danh ở đâu. . . cứ đi theo hướng mà chính ông nhớ liền tới căn phòng cuối cùng của tầng hai.
Cửa phòng trong rất chắc chắn, ông nhẹ nhàng thử đặt tay lên mở thử. Sau đó hai mắt trợn to kinh ngạc, môi khẽ câu lên lẩm bẩm. . . ' hiển nhiên cửa không khóa a. ' dứt câu lại đẩy cửa vào, đóng ngay sao đó. . .
Ông nhìn quanh một vòng, phòng rất rộng, lại nhìn sang chiếc giường, hiển nhiên có người đang nằm ở đó. . .
Ông vờ như mình cần gặp Hứa Doãn Hạ liền gọi thử một tiếng.
" Chị dâu nhỏ. " ông có nghe những người đó gọi như vậy nên gọi theo.
Hứa Doãn Hạ nghe thấy có người gọi, hai mắt mở ra sắc bén nhìn. . . chính là gặp ngay gương mặt lạ lẫm, cô lùi về sau hỏi.
" Ông là ai? "
Một người đàn ông tầm 40 tuổi từ ngoài căn cứ đi vào. Ai thấy đều gật đầu chào hỏi, hiển nhiên người đàn ông này chức vụ trong HK không nhỏ, ngang ngửa Aron, nhưng ông ta đã không xuất hiện mấy ngày nay với cái lí do là đi làm nhiệm vụ nên không về kịp. . . Cũng không ai nghi ngờ hay thắc mắc vì ai cũng nghĩ ông ta đi thực hiện nhiệm vụ thật, càng không ai báo cho Hoắc Tư Danh hay những người có chức cao trong HK.
Nên hiện tại, ông ta hoàn toàn không có bất cứ người nào để ý cũng như nghi ngờ.
Hiện tại ông ta rất tự nhiên bước vào HK mà không có bất ai ngăn cản, nhưng. . . vì ông ta phản bội HK nên mấy hôm nay nói đi nhiệm vụ nhưng thật ra là đi tìm kiếm tung tích ba người Ken, Gon, DT mà không nhìn thấy mặt Hứa Doãn Hạ, hay những lần tấn công của cô lúc đấu với Chu Linh Linh. . . Hôm nay ông xuất hiện ở đây cũng chỉ có một mục đích là bắt cóc Hứa Doãn Hạ đi, nên không rảnh hay có thêm thời gian nghe ngóng chuyện những ngày về trước của Hứa Doãn Hạ hay là Hoắc Tư Danh, cho dù có nghe ngóng được thì ông cũng sẽ coi thường, vì một đứa con gái làm được gì. . . bất quá đánh nhau chơi chơi thôi có gì đáng khen ngợi. . .
Ông ta là một người vô cùng khó tính, nhưng phải nói thật là ông ta rất giỏi, cũng vì thế nhanh chóng lên chức. . . chỉ mọi tật xấu không bỏ được chính là kinh địch và tham lam. . .
Nhìn chiếc xe của Hoắc Tư Danh rời đi, lại nghe đám người canh gác vô tình nói Hứa Doãn Hạ đang ngủ ở trên phòng tầng trên, môi ông không khỏi câu lên vui sướng, tính ra ông về đúng là đúng lúc, chỉ cần tốn chút sức đợi là được rồi, không cần phải đánh đấm ai cũng không phải mệt nhọc. . . với lại Hoắc Tư Danh không phải chỉ có cái vỏ cứng rắn bên ngoài không thôi nên muốn đối phó càng khó.
Nhưng ông trời đúng là có mắt, hôm nay lại ngay lúc những người giỏi nhất của HK ra ngoài, thì tiện cho ông hành động thôi. Nhìn một đám người HK bên ngoài đang luyện tập đánh đánh đấm đấm, trong lòng ông cười tự giễu đấm đánh thôi thì thắng được ai?
Chính ông thật coi thường cái tổ chức này, ông ở đây cũng đã 5 năm, tiền tuy nhiều nhưng cực như chó, không thực hiện được hay không nhận nhiệm vụ sẽ xuống cấp, đã thế còn cái gì mà mật với không mật. . . chính ông ngày càng chán ghét, cũng may mắn. . . nhờ có những người đó tìm ông, không những thế còn cho ông một số tiền lớn. . . ông cứ việc muốn ăn ăn, chơi chơi hay làm làm cũng không ai phàn nàn, bây giờ chỉ cần đem người về nhất định sẽ thu được một đống tiền lớn.
Không làm việc mà có tiền, ai mà không thích đúng không? Ông cũng thế thôi, chỉ cần đem con đàn bà ( nói Hứa Doãn Hạ ) giao cho đám người đó là xong.
Nghĩ nghĩ, ông ta đi lên tầng một cách vô cùng tự nhiên không ai nghi ngờ, vì những người ở đây ai cũng biết, tầng trên là nơi mật họp, họ nghĩ ông ta đi lên đó họp. . . nên không để ý nhiều.
Ông lần theo trí nhớ của ông mà lần đầu tiên đến đây, Hoắc Tư Danh ở đâu. . . cứ đi theo hướng mà chính ông nhớ liền tới căn phòng cuối cùng của tầng hai.
Cửa phòng trong rất chắc chắn, ông nhẹ nhàng thử đặt tay lên mở thử. Sau đó hai mắt trợn to kinh ngạc, môi khẽ câu lên lẩm bẩm. . . ' hiển nhiên cửa không khóa a. ' dứt câu lại đẩy cửa vào, đóng ngay sao đó. . .
Ông nhìn quanh một vòng, phòng rất rộng, lại nhìn sang chiếc giường, hiển nhiên có người đang nằm ở đó. . .
Ông vờ như mình cần gặp Hứa Doãn Hạ liền gọi thử một tiếng.
" Chị dâu nhỏ. " ông có nghe những người đó gọi như vậy nên gọi theo.
Hứa Doãn Hạ nghe thấy có người gọi, hai mắt mở ra sắc bén nhìn. . . chính là gặp ngay gương mặt lạ lẫm, cô lùi về sau hỏi.
" Ông là ai? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.