Chương 394: Rời Đi
BooMew
13/08/2019
Thật sự rất nhanh, chưa gì Hoắc Tư Danh, Hứa Doãn Hạ cùng với A đã đến giờ phải đi, trước lúc đi Hoắc Tư Danh dặn dò thật kỹ Đàm Vĩnh Long cùng với Aron một vài chuyện cần cẩn thận và cần làm.
Còn Từ Hạnh Ngôn thì nói chuyện riêng với Hứa Doãn Hạ.
" Hạ Hạ. "
" Dạ? " Hứa Doãn Hạ mờ mịt nhìn Từ Hạnh Ngôn.
Từ Hạnh Ngôn mới nói.
" Nghe cho kỹ lời anh nói nha, nếu thấy bụng khó chịu đau, thì uống một viên, còn có máu thì hai viên nha. "
" Dạ, nhưng sao anh lo quá vậy? Em ở nhà mà không sao đâu. " Hứa Doãn Hạ bĩu môi nói.
" Haha, anh muốn em nhớ cho kỹ thôi, dù sao phòng còn hơn không phòng. " dừng một chút Từ Hạnh Ngôn lại nhìn trái nhìn phải len lén đưa cho Hứa Doãn Hạ một túi màu đen nhỏ bằng lòng bàn tay.
Hứa Doãn Hạ nhận lấy mở ra, hai mắt trừng to kinh ngạc.
Từ Hạnh Ngôn lại nói.
" Anh đặc biệt làm riêng cho em đó, cái này nhỏ dễ phóng, phóng thì chết ngay nên em không cần sợ bị người truy hoài không dứt. "
Hứa Doãn Hạ nhíu mày nghiêm túc hỏi.
" Anh thật sự là bác sĩ sao? "
Từ Hạnh Ngôn gật đầu.
Hứa Doãn Hạ lại nói.
" Bác sĩ mà làm ra sát khí như vậy. . . khựa khựa hơi bị lạ nha. "
Từ Hạnh Ngôn bĩu môi nói.
" Cái này anh làm cho em! Bác sĩ thì bác sĩ chứ, bệnh nhân thì anh cứu còn địch thì phải khử thôi nè. "
Dừng một chút lại nói.
" Cẩn thận nha. "
Hứa Doãn Hạ nở nụ cười thật tươi gật đầu nói.
" Dạ. "
Sau đó Hoắc Tư Danh đi tới ôm eo Hứa Doãn Hạ gật đầu với Từ Hạnh Ngôn đi vào.
Đứng từ phía ngoài nhìn vào, ai cũng thấy Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ đang cười cười nói.
Tay Hoắc Tư Danh đặt trên eo Hứa Doãn Hạ, mắt nhìn chằm cô một cách ôn nhu sủng nịch lại áp sát tai cô thì thầm gì đó với cô, Hứa Doãn Hạ như bị chọc cười nở một nụ cười thật chói mắt.
Hứa Doãn Hạ không ngại ngùng ở chỗ đông người nhón chân lên hôn lên má Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh bị hành động của Hứa Doãn Hạ, hai mắt trừng to tay nhanh chóng ôm lấy cô.
Từ bên ngoài nhìn thấy hai người vẫn vui vẻ như vậy trong lòng ai cũng nhẹ nhõm nhưng đấy chỉ có một phần vì một phần nào đó trong họ vẫn còn là lo lắng.
Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến. . .
---
Cung Điện SiLa Nữ Đế.
Ara Limsini ( từ chương này trở về sau dùng tên thật của bà nữ hoàng giả nhé ) hai mày nhíu chặt ngồi trên cao nhìn như không nhìn người đang báo cáo hỏi lại.
" Họ thật sự đã đi? "
" Vâng nữ hoàng. " người báo cáo quỳ xuống cung kính trả lời.
Ara Limsini lại nói.
" Các người có gửi hình cùng với lời ta nói cho Cô Minh Khang chưa? "
Bà thật không muốn liên lạc gì với ông ta, nhưng với tình hình hiện tại nếu không đề phòng Cố Minh Dương thì không được, nhất là hiện tại Hoắc Tư Danh cùng với HK cũng nghiêng về phía đó bà nhất định phải tính toán đường khác. Và Cố Minh Khang là con bài duy nhất còn hữu dụng trong tay bà, vẫn nên tận dụng thôi.
Chiếm không được thì diệt, còn lúc trước diệt chưa được thì hiện tại phải diệt bỏ tận gốc.
Còn Từ Hạnh Ngôn thì nói chuyện riêng với Hứa Doãn Hạ.
" Hạ Hạ. "
" Dạ? " Hứa Doãn Hạ mờ mịt nhìn Từ Hạnh Ngôn.
Từ Hạnh Ngôn mới nói.
" Nghe cho kỹ lời anh nói nha, nếu thấy bụng khó chịu đau, thì uống một viên, còn có máu thì hai viên nha. "
" Dạ, nhưng sao anh lo quá vậy? Em ở nhà mà không sao đâu. " Hứa Doãn Hạ bĩu môi nói.
" Haha, anh muốn em nhớ cho kỹ thôi, dù sao phòng còn hơn không phòng. " dừng một chút Từ Hạnh Ngôn lại nhìn trái nhìn phải len lén đưa cho Hứa Doãn Hạ một túi màu đen nhỏ bằng lòng bàn tay.
Hứa Doãn Hạ nhận lấy mở ra, hai mắt trừng to kinh ngạc.
Từ Hạnh Ngôn lại nói.
" Anh đặc biệt làm riêng cho em đó, cái này nhỏ dễ phóng, phóng thì chết ngay nên em không cần sợ bị người truy hoài không dứt. "
Hứa Doãn Hạ nhíu mày nghiêm túc hỏi.
" Anh thật sự là bác sĩ sao? "
Từ Hạnh Ngôn gật đầu.
Hứa Doãn Hạ lại nói.
" Bác sĩ mà làm ra sát khí như vậy. . . khựa khựa hơi bị lạ nha. "
Từ Hạnh Ngôn bĩu môi nói.
" Cái này anh làm cho em! Bác sĩ thì bác sĩ chứ, bệnh nhân thì anh cứu còn địch thì phải khử thôi nè. "
Dừng một chút lại nói.
" Cẩn thận nha. "
Hứa Doãn Hạ nở nụ cười thật tươi gật đầu nói.
" Dạ. "
Sau đó Hoắc Tư Danh đi tới ôm eo Hứa Doãn Hạ gật đầu với Từ Hạnh Ngôn đi vào.
Đứng từ phía ngoài nhìn vào, ai cũng thấy Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ đang cười cười nói.
Tay Hoắc Tư Danh đặt trên eo Hứa Doãn Hạ, mắt nhìn chằm cô một cách ôn nhu sủng nịch lại áp sát tai cô thì thầm gì đó với cô, Hứa Doãn Hạ như bị chọc cười nở một nụ cười thật chói mắt.
Hứa Doãn Hạ không ngại ngùng ở chỗ đông người nhón chân lên hôn lên má Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh bị hành động của Hứa Doãn Hạ, hai mắt trừng to tay nhanh chóng ôm lấy cô.
Từ bên ngoài nhìn thấy hai người vẫn vui vẻ như vậy trong lòng ai cũng nhẹ nhõm nhưng đấy chỉ có một phần vì một phần nào đó trong họ vẫn còn là lo lắng.
Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến. . .
---
Cung Điện SiLa Nữ Đế.
Ara Limsini ( từ chương này trở về sau dùng tên thật của bà nữ hoàng giả nhé ) hai mày nhíu chặt ngồi trên cao nhìn như không nhìn người đang báo cáo hỏi lại.
" Họ thật sự đã đi? "
" Vâng nữ hoàng. " người báo cáo quỳ xuống cung kính trả lời.
Ara Limsini lại nói.
" Các người có gửi hình cùng với lời ta nói cho Cô Minh Khang chưa? "
Bà thật không muốn liên lạc gì với ông ta, nhưng với tình hình hiện tại nếu không đề phòng Cố Minh Dương thì không được, nhất là hiện tại Hoắc Tư Danh cùng với HK cũng nghiêng về phía đó bà nhất định phải tính toán đường khác. Và Cố Minh Khang là con bài duy nhất còn hữu dụng trong tay bà, vẫn nên tận dụng thôi.
Chiếm không được thì diệt, còn lúc trước diệt chưa được thì hiện tại phải diệt bỏ tận gốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.