Chương 141: Tai Nạn Thảm Khốc
BooMew
12/07/2019
#BooMew
" Bùng " Hoắc Tư Danh cảm thấy như đầu anh nổ tung, cái gì cũng không thể nói, anh cảm giác như có thứ gì đó bóp chặt tim anh, Hoắc Tư Danh hít một hơi sâu có giữ bình tĩnh giọng thiếu kiên nhẫn nói
" Đi tìm cho thấy chị dâu các người Tìm không thấy thì tự móc mắt các người ra hết cho tôi " anh đã nói là phải chú ý theo dõi Hứa Doãn Hạ, cái gì mà biết rồi cái gì mà vâng! Bây giờ cái gì cũng không thấy Chết tiệt
Bốn người Tống Thương vừa nghe không khỏi run lên, nhưng là nếu bọn họ tìm không thấy chắc chắn sẽ móc mắt ra thật nhưng họ không sợ, rõ ràng Hoắc Tư Danh giao nhiệm vụ cho bọn họ nhưng bọn họ lại không hoàn thành được thì đáng chịu phạt
" Rõ " Bốn người không nghĩ nhiều đồng thanh đáp
Hoắc Tư Danh thì hai mắt đỏ ngầu lửa giận, Đàm Vĩnh Long vội chạy tới
" Boss "
" Cậu xử lí việc ở đây! Nhớ điều tra cho ra ai là kẻ đứng sau chuyện này "
Dứt câu Hoắc Tư Danh lên xe lái đi Đàm Vĩnh Long trong lòng chỉ dám cầu nguyện cho Hứa Doãn Hạ, trong lòng anh cũng lộp bộp và khó chịu lắm, rất muốn đi tìm nhưng là anh phải xử lí đám chết tiệt này
•••••
Hoắc Tư Danh hai tay run rẩy chạy hết tốc độ mà đi, nhìn trái hết nhìn phải đều không thấy Hứa Doãn Hạ Anh cố giữ bình tĩnh mà lái xa thêm đi tìm
Trong lòng anh cực giận chính anh, có mỗi cái kế nhỏ vậy mà bị dụ còn bỏ rơi Hứa Doãn Hạ Nếu anh đưa cô theo không phải sẽ tốt hơn sao?
Còn sợi dây chuyền định vị kia hôm qua tắm cho cô anh đã gỡ ra! Nên lúc này một chút thông tin cũng không có
Hoắc Tư Danh tự dằn vặt chính mình, lúc này anh chỉ mong cô bình an thôi
•••••
Hứa Doãn Hạ đẩy nhanh tốc độ xe mà đi thẳng, càng đi càng xa đã hơn hai mươi phút từ lúc bị đuổi tới giờ hai tay cô run rẩy không dám buông ra để lấy điện thoại gọi cho Hoắc Tư Danh, nhưng một lúc bình tĩnh lại với tay lấy điện thoại nhưng là không có sóng
Hứa Doãn Hạ run rẩy, sợ hãi để giữ bình tĩnh cô chỉ đành nói chuyện với chiếc xe
" Mày ráng lên! Chúng ta phải đi thật nhanh, nhanh hơn bọn họ "
" Tao sợ chết đi được rồi! "
" Nào an toàn, tao sẽ không lái xe nữa "
" Chúng ta nhất định sẽ không sao Nhất định phải sống "
Cũng không biết do nghe Hứa Doãn Hạ nói hay sao, Hứa Doãn Hạ cảm thấy xe chạy nhanh hơn trước không ít
Chạy càng nhanh Hứa Doãn Hạ càng run rẩy, cô cứ hít sâu thở ra để giữ bình tĩnh, nhưng hai chiếc phía sau không chịu thua, họ cũng đẩy nhanh tốc độ
Hứa Doãn Hạ cắn chặt môi, nhấn ga hết cỡ cũng không biết tại sao, Hứa Doãn Hạ cảm giác bản thân sẽ nguy hiểm, môi cô khẽ câu lên, nhớ về khoảng thời gian bên cạnh Hoắc Tư Danh nhớ khuôn mặt, đôi mắt, đôi môi lại nhớ về chân mày, con ngươi cả những cái nhíu mày của anh Hứa Doãn Hạ cố nhớ về mọi thứ để không quên nước mắt cô khẽ rơi xuống nhưng trong đầu cô lúc này đang cố vận dụng hết sức có thể để nhớ rõ thật rõ hình ảnh Hoắc Tư Danh
Hứa Doãn Hạ hít một hơi, tay run rẩy đưa ra phía sau cố nhấn vào nút ghi âm của điện thoại Môi cô khẽ mấp máy nói
" Em đang đua xe đây Tư Danh! Haha thật tệ hại " giọng cô nghẹn ngào nhưng Hứa Doãn Hạ vẫn cố nói, cô sợ nếu không nói sẽ không còn kịp nữa!
" Em từng nói với anh là muốn đua xe, giờ em không muốn đua nữa! Nào về anh nhất định phải ôm em đấy ôm em cho chặt vào chết mẹ họ lại đuổi tới haha em không có chửi chồng đâu đừng giận em là đang chửi hai chiếc xe chết tiệt kia, nào cắt đuôi được họ! Chồng nhất định phải bắt bọn họ đua xe không ăn không uống suốt một đời đi! Em đói chết đi được! " dừng một chút Hứa Doãn Hạ sắp nhịn khóc hết được mà cố hít thở đều đều lại nói
" Em không biết mình có thoát được không nữa, nếu có thể sống sótcả đời này em sẽ không lái xe nữa đâu chồng ơi! Híc Em nhớ chồng quá nhớ chết đi được mà nhớ nụ cười nè nhớ cái nhíu mày nè nhớ luôn mỗi lần chồng hôn nè em muốn hôn
Chồng ơi em chạy chắc hơn hai trăm cây rồi nhĩ? Em không biết nữa trời ạ! Em mù đường
Nếu nếu em không còn sống anh nhớ phải yên vui mà sống đừng đau buồn càng không được khóc! Phải kiếm một người yêu anh hơn em em chết tiệt xe xe hết xăng
Nếu em còn sống chúng ta đám cưới ngay đi em sẽ cầu hôn anh em em sẽ cưới anh Hoắc Tư Danh em yêu anh " tiếp sau đó toàn là những tiếng va chạm xe kinh hoàng Hứa Doãn Hạ môi khẽ câu lên nhẹ giọng nói trước khi bất tỉnh " Emxinlỗi " vì không thể bên anh được nữa rồi nhưng là Hứa Doãn Hạ chưa nói hết câu đã ngất đi
Tiếp sau đó toàn là tiếng xe bị kéo dài dài rồi " Rầm " thật mạnh một cái dừng lại
Khoảng mười phút sau, Hoắc Tư Danh và đám người HK chạy tới, từ xa Hoắc Tư Danh vội la lên
" Doãn Hạ Doãn Hạ " trước mặt anh ba chiếc xe nát bét nói chính xác không nhìn ra dạng gì, người trong hai xe kia có lẽ là chạy đi rồi Hoắc Tư Danh vội vàng chạy tới anh nhìn trong xe chỉ thét lên, giọng nói run rẩy sợ hãi
" Doãn Hạ Doãn Hạ đừng ngủ Maumau phá cửa xe Hạ hạ còn ở trong xe nhanh lên "
Thương Boo thì hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo đi nè! Rảnh thì thả xuống comment nhận xét tạo động lực để Boo viết tiếp chương sau nè!
" Bùng " Hoắc Tư Danh cảm thấy như đầu anh nổ tung, cái gì cũng không thể nói, anh cảm giác như có thứ gì đó bóp chặt tim anh, Hoắc Tư Danh hít một hơi sâu có giữ bình tĩnh giọng thiếu kiên nhẫn nói
" Đi tìm cho thấy chị dâu các người Tìm không thấy thì tự móc mắt các người ra hết cho tôi " anh đã nói là phải chú ý theo dõi Hứa Doãn Hạ, cái gì mà biết rồi cái gì mà vâng! Bây giờ cái gì cũng không thấy Chết tiệt
Bốn người Tống Thương vừa nghe không khỏi run lên, nhưng là nếu bọn họ tìm không thấy chắc chắn sẽ móc mắt ra thật nhưng họ không sợ, rõ ràng Hoắc Tư Danh giao nhiệm vụ cho bọn họ nhưng bọn họ lại không hoàn thành được thì đáng chịu phạt
" Rõ " Bốn người không nghĩ nhiều đồng thanh đáp
Hoắc Tư Danh thì hai mắt đỏ ngầu lửa giận, Đàm Vĩnh Long vội chạy tới
" Boss "
" Cậu xử lí việc ở đây! Nhớ điều tra cho ra ai là kẻ đứng sau chuyện này "
Dứt câu Hoắc Tư Danh lên xe lái đi Đàm Vĩnh Long trong lòng chỉ dám cầu nguyện cho Hứa Doãn Hạ, trong lòng anh cũng lộp bộp và khó chịu lắm, rất muốn đi tìm nhưng là anh phải xử lí đám chết tiệt này
•••••
Hoắc Tư Danh hai tay run rẩy chạy hết tốc độ mà đi, nhìn trái hết nhìn phải đều không thấy Hứa Doãn Hạ Anh cố giữ bình tĩnh mà lái xa thêm đi tìm
Trong lòng anh cực giận chính anh, có mỗi cái kế nhỏ vậy mà bị dụ còn bỏ rơi Hứa Doãn Hạ Nếu anh đưa cô theo không phải sẽ tốt hơn sao?
Còn sợi dây chuyền định vị kia hôm qua tắm cho cô anh đã gỡ ra! Nên lúc này một chút thông tin cũng không có
Hoắc Tư Danh tự dằn vặt chính mình, lúc này anh chỉ mong cô bình an thôi
•••••
Hứa Doãn Hạ đẩy nhanh tốc độ xe mà đi thẳng, càng đi càng xa đã hơn hai mươi phút từ lúc bị đuổi tới giờ hai tay cô run rẩy không dám buông ra để lấy điện thoại gọi cho Hoắc Tư Danh, nhưng một lúc bình tĩnh lại với tay lấy điện thoại nhưng là không có sóng
Hứa Doãn Hạ run rẩy, sợ hãi để giữ bình tĩnh cô chỉ đành nói chuyện với chiếc xe
" Mày ráng lên! Chúng ta phải đi thật nhanh, nhanh hơn bọn họ "
" Tao sợ chết đi được rồi! "
" Nào an toàn, tao sẽ không lái xe nữa "
" Chúng ta nhất định sẽ không sao Nhất định phải sống "
Cũng không biết do nghe Hứa Doãn Hạ nói hay sao, Hứa Doãn Hạ cảm thấy xe chạy nhanh hơn trước không ít
Chạy càng nhanh Hứa Doãn Hạ càng run rẩy, cô cứ hít sâu thở ra để giữ bình tĩnh, nhưng hai chiếc phía sau không chịu thua, họ cũng đẩy nhanh tốc độ
Hứa Doãn Hạ cắn chặt môi, nhấn ga hết cỡ cũng không biết tại sao, Hứa Doãn Hạ cảm giác bản thân sẽ nguy hiểm, môi cô khẽ câu lên, nhớ về khoảng thời gian bên cạnh Hoắc Tư Danh nhớ khuôn mặt, đôi mắt, đôi môi lại nhớ về chân mày, con ngươi cả những cái nhíu mày của anh Hứa Doãn Hạ cố nhớ về mọi thứ để không quên nước mắt cô khẽ rơi xuống nhưng trong đầu cô lúc này đang cố vận dụng hết sức có thể để nhớ rõ thật rõ hình ảnh Hoắc Tư Danh
Hứa Doãn Hạ hít một hơi, tay run rẩy đưa ra phía sau cố nhấn vào nút ghi âm của điện thoại Môi cô khẽ mấp máy nói
" Em đang đua xe đây Tư Danh! Haha thật tệ hại " giọng cô nghẹn ngào nhưng Hứa Doãn Hạ vẫn cố nói, cô sợ nếu không nói sẽ không còn kịp nữa!
" Em từng nói với anh là muốn đua xe, giờ em không muốn đua nữa! Nào về anh nhất định phải ôm em đấy ôm em cho chặt vào chết mẹ họ lại đuổi tới haha em không có chửi chồng đâu đừng giận em là đang chửi hai chiếc xe chết tiệt kia, nào cắt đuôi được họ! Chồng nhất định phải bắt bọn họ đua xe không ăn không uống suốt một đời đi! Em đói chết đi được! " dừng một chút Hứa Doãn Hạ sắp nhịn khóc hết được mà cố hít thở đều đều lại nói
" Em không biết mình có thoát được không nữa, nếu có thể sống sótcả đời này em sẽ không lái xe nữa đâu chồng ơi! Híc Em nhớ chồng quá nhớ chết đi được mà nhớ nụ cười nè nhớ cái nhíu mày nè nhớ luôn mỗi lần chồng hôn nè em muốn hôn
Chồng ơi em chạy chắc hơn hai trăm cây rồi nhĩ? Em không biết nữa trời ạ! Em mù đường
Nếu nếu em không còn sống anh nhớ phải yên vui mà sống đừng đau buồn càng không được khóc! Phải kiếm một người yêu anh hơn em em chết tiệt xe xe hết xăng
Nếu em còn sống chúng ta đám cưới ngay đi em sẽ cầu hôn anh em em sẽ cưới anh Hoắc Tư Danh em yêu anh " tiếp sau đó toàn là những tiếng va chạm xe kinh hoàng Hứa Doãn Hạ môi khẽ câu lên nhẹ giọng nói trước khi bất tỉnh " Emxinlỗi " vì không thể bên anh được nữa rồi nhưng là Hứa Doãn Hạ chưa nói hết câu đã ngất đi
Tiếp sau đó toàn là tiếng xe bị kéo dài dài rồi " Rầm " thật mạnh một cái dừng lại
Khoảng mười phút sau, Hoắc Tư Danh và đám người HK chạy tới, từ xa Hoắc Tư Danh vội la lên
" Doãn Hạ Doãn Hạ " trước mặt anh ba chiếc xe nát bét nói chính xác không nhìn ra dạng gì, người trong hai xe kia có lẽ là chạy đi rồi Hoắc Tư Danh vội vàng chạy tới anh nhìn trong xe chỉ thét lên, giọng nói run rẩy sợ hãi
" Doãn Hạ Doãn Hạ đừng ngủ Maumau phá cửa xe Hạ hạ còn ở trong xe nhanh lên "
Thương Boo thì hãy LIKE và VOTE ( bỏ phiếu) ủng hộ Boo đi nè! Rảnh thì thả xuống comment nhận xét tạo động lực để Boo viết tiếp chương sau nè!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.