Chương 1:
Ngã Cật Đường Quả
31/12/2022
"Cô Tạ, thị trưởng Thẩm bảo cô tối nay chờ anh ấy tại phòng trong khách sạn, xin cô hãy chuẩn bị sẵn sàng."
Khi nhìn thấy tin nhắn, Tạ U U ngồi sững sờ trên xe thêm vài phút, có lẽ do vừa thức dậy sau giấc ngủ trưa nên đầu óc cô vẫn còn mơ hồ.
Cô liên tục xác nhận nội dung tin nhắn, tiện tay cầm chai nước lên uống cạn sạch, hít sâu một hơi, đúng là tin nhắn từ thư ký của Thẩm Phi Bạch gửi tới.
Cô trả lời đối phương một chữ: "Được."
Thẩm Phi Bạch, thị trưởng thành phố A đã bao nuôi cô hơn hai năm, nhưng số lần quan hệ giữa bọn họ chỉ có hai ba lần, một ngón tay cũng có thể đếm được.
Tính ra anh chưa bao giờ ngủ lại qua đêm với cô, mỗi lần làm tình xong đều rời đi trở về nhà mình, không có lần nào ngoại lệ.
Năm ngoái bọn họ từng làm trên xe một lần. Sau lần đó, Thẩm Phi Bạch không hẹn gặp cô nữa, chỉ bảo thư ký mỗi tháng gửi tiền đúng hạn cho cô, không biết có ý gì.
Sugar daddy không nhắc tới chuyện này, Tạ U U cũng không hỏi, dù sao mỗi tháng anh đều gửi tiền vào thẻ của cô.
Một người đàn ông hơn ba mươi lăm tuổi, cơ thể và khí chất đang ở giai đoạn thành thục, ngũ quan hay dáng người đều cân đối. Dù mặc quần áo chỉnh tề hay quần áo bình thường đều tràn đầy hơi thở nam tính, ở trên giường thì biết phóng túng và kiềm chế đúng mực, những điều này thực sự thu hút với một cô gái hai mươi tuổi.
Hôm nay sau khi quay xong, Tạ U U liếc nhìn đồng hồ, mới ba giờ rưỡi, đủ thời gian để cô chuẩn bị trước khi kim chủ đến khách sạn.
Lúc chọn quần áo trong phòng thay đồ, cô hơi do dự, rốt cuộc nên mặc váy liền màu trắng hay là đồ lót tình thú, cô không biết Thẩm Phi Bạch sẽ thích loại nào.
Nhớ lần đầu tiên đi gặp anh, cô còn rất ngây thơ không biết gì, mặc luôn bộ sườn xám trong phim đến đó, không ngờ mình sẽ được thị trưởng Thẩm vừa ý. Trong giới có rất nhiều ngôi sao vừa xinh đẹp vừa đơn thuần lại có danh tiếng tốt, nhưng Thẩm Phi Bạch lại chỉ để mắt đến một ngôi sao nữ có tiếng tăm tệ như cô.
Khi đó người đàn ông liếc nhìn cô, trong mắt không có nhiều gợn sóng hay lộ ra cảm xúc vui buồn, hoàn toàn chẳng nhìn ra anh thích hay là không thích.
Hơn nữa hai năm qua, bọn họ chưa từng làm tình lần nào, Tạ U U không biết đối phương thích cái gì.
Được rồi, vẫn nên chọn đồ lót tình thú vậy.
Cuối cùng Tạ U U chọn đồ lót tình thú, dù sao phần lớn đàn ông đều thích thứ gì đó kích thích thị giác. Trước kia lúc cô mặc sườn xám đi gặp anh, dáng người duyên dáng quyến rũ, đôi chân dài trắng nõn lộ ra dưới lớp áo xẻ tà đến đùi, phong cách tương tự như đồ lót tình thú, dù Thẩm Phi Bạch không thích nhưng cũng không ghét, nói chung không tệ lắm.
Cô trông khá trẻ trung và trong sáng, các đường nét trên khuôn mặt toát ra hơi thở thanh xuân khi đứng trước gương.
Tạ U U khá hài lòng khi nhìn ngắm trạng thái của mình trong gương. Cô trang điểm nhẹ nhàng, nhìn khí sắc của người trong gương rất tốt, mới tạm xoa dịu đi cảm giác bất an và căng thẳng trong lòng cô.
Hai năm rồi cô không gặp người đàn ông kia, ít nhiều cũng cảm thấy hồi hộp và lo lắng.
Nhìn đồng hồ trên tường mới năm giờ rưỡi, còn hai tiếng nữa Thẩm Phi Bạch mới đến.
Tạ U U ngồi khoanh chân trên giường chờ một tiếng đồng hồ, cuối cùng không ngồi yên được nữa, cứ thế nằm trên chăn, ánh mắt cô hơi mệt mỏi, rã rời, rõ ràng không làm gì cả, chỉ chờ người mà thôi, sao lại mệt mỏi như vậy. Nếu biết sớm cô sẽ đến muộn một chút, đi dạo ở bên ngoài có thể khiến thời gian trôi qua nhanh một chút.
Thẩm Phi Bạch vẫn chưa đến, trái tim cô cứ treo lơ lửng, thần kinh không dám buông lỏng một phút nào.
Chờ đợi mãi, bụng đói cồn cào, vì để dời sự chú ý của mình nên Tạ U U định ăn chút gì đó.
Nhân viên phục vụ khách sạn đưa trái cây, cô ngồi ở trên giường ăn ít dâu tây, một lát sau thoa lại son môi.
Đột nhiên, Tạ U U nghe thấy tiếng động rất khẽ từ ngoài cửa, trong lòng chợt hồi hộp, cô biết là Thẩm Phi Bạch đã tới.
Tạ U U nhìn vỏ trái cây trên mặt đất, lại nhìn giày cao gót của mình nằm nghiêng ngã một bên, cô bối rối thu dọn, giờ này mới bảy giờ, sao Thẩm Phi Bạch lại đến sớm hơn nửa giờ?
Chưa kể khi kim chủ đến, thấy người tình mình bao nuôi không ngoan ngoãn nằm trên giường, chuẩn bị sẵn sàng phục vụ kim chủ mà ngồi trên mặt đất ăn trái cây, xung quanh đều là vỏ mới bóc, chắc tâm trạng sẽ rất vi diệu.
Vốn dĩ cô định ăn xong sẽ dọn dẹp, ai ngờ Thẩm Phi Bạch lại tới sớm như vậy, hoàn toàn không có điềm báo trước.
Thẩm Phi Bạch dùng thẻ mở phòng thuê, sau khi đóng cửa lại mới phát ra tiếng động nho nhỏ như vậy.
Giày da của người đàn ông giẫm trên thảm, không phát ra bất kì thanh âm nào. Căn phòng rất lớn, anh đi thẳng vào trong, ánh mắt tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng thấy Tạ U U đi chân trần ngồi xổm ở trong phòng, trên tay cầm chiếc túi ni lông màu đỏ, bối rối nhét nó vào trong ngăn kéo, sau đó lại ngồi xuống sắp xếp lại giày cao gót trên mặt đất, cảnh tượng trước mặt trong rất lộn xộn.
Thẩm Phi Bạch nhìn động tác của cô, trong ánh mắt thâm thúy lộ ra tia nghi ngờ.
Cô đang làm gì vậy?
Ký ức về người tình nhỏ mà mình bao dưỡng trong đầu Thẩm Phi Bạch tương đối xa lạ. Ngoài những lần làm tình ngắn ngủi vào hai năm trước, hai người chưa từng gặp lại, anh đã quên mất cô rồi.
Khi nhìn thấy tin nhắn, Tạ U U ngồi sững sờ trên xe thêm vài phút, có lẽ do vừa thức dậy sau giấc ngủ trưa nên đầu óc cô vẫn còn mơ hồ.
Cô liên tục xác nhận nội dung tin nhắn, tiện tay cầm chai nước lên uống cạn sạch, hít sâu một hơi, đúng là tin nhắn từ thư ký của Thẩm Phi Bạch gửi tới.
Cô trả lời đối phương một chữ: "Được."
Thẩm Phi Bạch, thị trưởng thành phố A đã bao nuôi cô hơn hai năm, nhưng số lần quan hệ giữa bọn họ chỉ có hai ba lần, một ngón tay cũng có thể đếm được.
Tính ra anh chưa bao giờ ngủ lại qua đêm với cô, mỗi lần làm tình xong đều rời đi trở về nhà mình, không có lần nào ngoại lệ.
Năm ngoái bọn họ từng làm trên xe một lần. Sau lần đó, Thẩm Phi Bạch không hẹn gặp cô nữa, chỉ bảo thư ký mỗi tháng gửi tiền đúng hạn cho cô, không biết có ý gì.
Sugar daddy không nhắc tới chuyện này, Tạ U U cũng không hỏi, dù sao mỗi tháng anh đều gửi tiền vào thẻ của cô.
Một người đàn ông hơn ba mươi lăm tuổi, cơ thể và khí chất đang ở giai đoạn thành thục, ngũ quan hay dáng người đều cân đối. Dù mặc quần áo chỉnh tề hay quần áo bình thường đều tràn đầy hơi thở nam tính, ở trên giường thì biết phóng túng và kiềm chế đúng mực, những điều này thực sự thu hút với một cô gái hai mươi tuổi.
Hôm nay sau khi quay xong, Tạ U U liếc nhìn đồng hồ, mới ba giờ rưỡi, đủ thời gian để cô chuẩn bị trước khi kim chủ đến khách sạn.
Lúc chọn quần áo trong phòng thay đồ, cô hơi do dự, rốt cuộc nên mặc váy liền màu trắng hay là đồ lót tình thú, cô không biết Thẩm Phi Bạch sẽ thích loại nào.
Nhớ lần đầu tiên đi gặp anh, cô còn rất ngây thơ không biết gì, mặc luôn bộ sườn xám trong phim đến đó, không ngờ mình sẽ được thị trưởng Thẩm vừa ý. Trong giới có rất nhiều ngôi sao vừa xinh đẹp vừa đơn thuần lại có danh tiếng tốt, nhưng Thẩm Phi Bạch lại chỉ để mắt đến một ngôi sao nữ có tiếng tăm tệ như cô.
Khi đó người đàn ông liếc nhìn cô, trong mắt không có nhiều gợn sóng hay lộ ra cảm xúc vui buồn, hoàn toàn chẳng nhìn ra anh thích hay là không thích.
Hơn nữa hai năm qua, bọn họ chưa từng làm tình lần nào, Tạ U U không biết đối phương thích cái gì.
Được rồi, vẫn nên chọn đồ lót tình thú vậy.
Cuối cùng Tạ U U chọn đồ lót tình thú, dù sao phần lớn đàn ông đều thích thứ gì đó kích thích thị giác. Trước kia lúc cô mặc sườn xám đi gặp anh, dáng người duyên dáng quyến rũ, đôi chân dài trắng nõn lộ ra dưới lớp áo xẻ tà đến đùi, phong cách tương tự như đồ lót tình thú, dù Thẩm Phi Bạch không thích nhưng cũng không ghét, nói chung không tệ lắm.
Cô trông khá trẻ trung và trong sáng, các đường nét trên khuôn mặt toát ra hơi thở thanh xuân khi đứng trước gương.
Tạ U U khá hài lòng khi nhìn ngắm trạng thái của mình trong gương. Cô trang điểm nhẹ nhàng, nhìn khí sắc của người trong gương rất tốt, mới tạm xoa dịu đi cảm giác bất an và căng thẳng trong lòng cô.
Hai năm rồi cô không gặp người đàn ông kia, ít nhiều cũng cảm thấy hồi hộp và lo lắng.
Nhìn đồng hồ trên tường mới năm giờ rưỡi, còn hai tiếng nữa Thẩm Phi Bạch mới đến.
Tạ U U ngồi khoanh chân trên giường chờ một tiếng đồng hồ, cuối cùng không ngồi yên được nữa, cứ thế nằm trên chăn, ánh mắt cô hơi mệt mỏi, rã rời, rõ ràng không làm gì cả, chỉ chờ người mà thôi, sao lại mệt mỏi như vậy. Nếu biết sớm cô sẽ đến muộn một chút, đi dạo ở bên ngoài có thể khiến thời gian trôi qua nhanh một chút.
Thẩm Phi Bạch vẫn chưa đến, trái tim cô cứ treo lơ lửng, thần kinh không dám buông lỏng một phút nào.
Chờ đợi mãi, bụng đói cồn cào, vì để dời sự chú ý của mình nên Tạ U U định ăn chút gì đó.
Nhân viên phục vụ khách sạn đưa trái cây, cô ngồi ở trên giường ăn ít dâu tây, một lát sau thoa lại son môi.
Đột nhiên, Tạ U U nghe thấy tiếng động rất khẽ từ ngoài cửa, trong lòng chợt hồi hộp, cô biết là Thẩm Phi Bạch đã tới.
Tạ U U nhìn vỏ trái cây trên mặt đất, lại nhìn giày cao gót của mình nằm nghiêng ngã một bên, cô bối rối thu dọn, giờ này mới bảy giờ, sao Thẩm Phi Bạch lại đến sớm hơn nửa giờ?
Chưa kể khi kim chủ đến, thấy người tình mình bao nuôi không ngoan ngoãn nằm trên giường, chuẩn bị sẵn sàng phục vụ kim chủ mà ngồi trên mặt đất ăn trái cây, xung quanh đều là vỏ mới bóc, chắc tâm trạng sẽ rất vi diệu.
Vốn dĩ cô định ăn xong sẽ dọn dẹp, ai ngờ Thẩm Phi Bạch lại tới sớm như vậy, hoàn toàn không có điềm báo trước.
Thẩm Phi Bạch dùng thẻ mở phòng thuê, sau khi đóng cửa lại mới phát ra tiếng động nho nhỏ như vậy.
Giày da của người đàn ông giẫm trên thảm, không phát ra bất kì thanh âm nào. Căn phòng rất lớn, anh đi thẳng vào trong, ánh mắt tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng thấy Tạ U U đi chân trần ngồi xổm ở trong phòng, trên tay cầm chiếc túi ni lông màu đỏ, bối rối nhét nó vào trong ngăn kéo, sau đó lại ngồi xuống sắp xếp lại giày cao gót trên mặt đất, cảnh tượng trước mặt trong rất lộn xộn.
Thẩm Phi Bạch nhìn động tác của cô, trong ánh mắt thâm thúy lộ ra tia nghi ngờ.
Cô đang làm gì vậy?
Ký ức về người tình nhỏ mà mình bao dưỡng trong đầu Thẩm Phi Bạch tương đối xa lạ. Ngoài những lần làm tình ngắn ngủi vào hai năm trước, hai người chưa từng gặp lại, anh đã quên mất cô rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.