Tình Nhân Nguyện Ý: Yêu Anh Là Em Sai
Chương 31
Đường Nguyệt Y
09/01/2023
"Anh...anh đừng vậy mà..."
Cứ hễ khi bàn tay của người đàn ông di chuyển đến đâu trên người cô gái là Mạn Đình lại không chịu được mà uốn éo cả lên, tệ hơn là khi nơi đỉnh đồi nhỏ kia đã bị gặm đến mức sưng tấy mà Diệp Ngôn vẫn chưa chịu buông tha.
Môi và lưỡi của anh cứ miết lấy nhụy hoa và những ngón tay thon dài đã tìm tới đóa hoa mẫn cảm bên dưới, nhẹ nhàng chạm vào vách thịt non mềm đã sớm bị xuân triều làm cho ướt nhẹp.
"Ngôn, anh dừng lại một chút đã..."
Khoái cảm dâng cao, đưa đẩy người phụ nữ lên đến những cảm xúc rất khó tả, buộc lòng cô phải bắt lấy bàn tay của người đàn ông, ngăn cản sự tự tung tự tác ấy.
Nhưng có vẻ như cô đã đánh giá quá thấp bản năng chiếm hữu của người đàn ông ấy, vì dù cho cô có nói gì, hay làm thế nào đi chăng nữa thì vẫn không thể nào lay động được nam nhân ấy.
Bị Mạn Đình ngăn cản, không cho thực hành bằng tay thì Diệp Ngôn trực tiếp dang đôi chân thẳng tắp của cô ra để đưa miệng tiến thẳng xuống dưới, dùng lưỡi hỏi thăm xem tình hình xuân triều nơi ấy ra sao.
"A... Anh đừng mà...Em...em không chịu được như vậy đâu..."
Nhận ra ý định của người đàn ông, Mạn Đình liền lắc đầu như trống bỏi hòng từ chối, nhưng kết quả diễn ra vẫn khiến cô phải thất vọng, vì bấy giờ đầu lưỡi của người đàn ông đã lướt quanh trên từng đường mị thịt non mềm.
"A...anh đừng..."
Cô nàng chẳng chịu nổi kích thích mà vô thức rướn người lên, cổ họng cứ chốc chốc lại phát ra những âm thanh kiều suyễn mê luyến lòng người. Nhưng cô đâu biết rằng trạng thái bấy giờ của cô càng khiến Diệp Ngôn phấn khích, một tay anh bắt lấy bầu sữa nõn nà, một tay giữ chân cô gái, ngăn cản không cho cô nàng khép lại, để anh có thể tùy ý đưa lưỡi tiến vào nhữnh cách hoa nhỏ nhất ở tận sâu bên trong bông hoa kiều diễm.
Rất nhanh rất thuần thục để tìm ra điểm G nhạy cảm của một nàng mỹ nữ, Diêp Ngôn liên tục dùng lưỡi tấn công, bên trên lại không ngừng xoa nắn, chẳng mấy chốc đã khiến những giọt tinh mật ngọt ngào ứa ra từ nơi thần bí, và lúc đó cũng là khi cơ thể người phụ nữ không chịu được mà bất giác run lên, hơi thở cô nàng dồn dập không đều đặn sau khi bị nam nhân ấy đưa đẩy đến cao trào, khi đó Diệp Ngôn mới thỏa mãn rời đi.
Anh hôn lên vầng trán ướt đẫm mồ hôi của Mạn Đình, đôi môi nam nhân khẽ cười cùng lời nói ngọt ngào tựa mật rót vào tai.
"Vợ thích không?"
Chả có ai lại hỏi một cách trắng trợn như Diệp Ngôn, khiến Mạn Đình không thôi ngại ngùng, cô mím môi khẽ gật đầu rồi mới nói:
"Anh nhớ lát nữa phải nhẹ thôi nha!"
"Anh sẽ cố gắng."
Diệp Ngôn cười nói xong lại cúi xuống chiếm trọn đôi môi phủ mật óng ánh của người phụ nữ, nụ hôn của anh cứ như luôn luôn lúc nào cũng muốn đem môi của cô chiếm thành của riêng, chứng tỏ anh là một người có tính chiếm hữu rất cao.
Vừa hôn, Diệp Ngôn vừa thoát y, đến khi những mảng vải vướng víu trên người bị ném xuống sàn nhà là lúc những thứ nóng bỏng, căn tràn sức sống được phô ra giữa không gian, anh đặt tay lên chiếc gậy thịt của mình, đưa đầu nấm trơn trơn, âm ấm và bóng bẩy cạ vào từng cánh hoa mịn ướt như một cách trêu đùa ác ý. Đã biết rõ làm như thế sẽ khiến người phụ nữ của mình không chịu được, nhưng anh vẫn cứ cố tình phóng túng.
"Ưm...ơ..."
Thật ta thì chương trình đại học, Mạn Đình đã tốt nghiệp, nhưng lúc này cô nàng lại bị người đàn ông bá đạo của đời mình bắt học lại bảng chữ cái có từ a á ớ, ở chương trình hồi thời tiểu học.
Mỗi một âm từ cô nàng phát ra đều đẩy cao kích thích, đến khi Diệp Ngôn không chờ thêm được nữa. Anh đưa con "mãnh thú" sung sức mang đầy dục vọng bắt đầu đưa vào kẻ hở giữa đóa hóa, nhẹ nhàng tách mở từng cánh hoa, đưa vũ khí mê người tiến vào mê cung thần bí.
Bấy giờ Diệp Ngôn mới chịu kết thúc nụ hôn, anh bắt lấy đôi thỏ ngọc đang run rẫy dưới ánh đèn vàng nhạt lấp lánh, phía dưới nhịp nhàng chuyển động ra vào, đưa cô gái của mình đi vào những cảm giác sung sướng khó tả thành lời.
"Ưm..."
Mạn Đình đã mím môi, nhưng vẫn không thể bắt buộc cổ họng không được phát ra âm thanh nhạy cảm, cô bấu lấy drap trải giường đến mức nhăn nhúm, sống lưng cứ cong cong chứ chẳng thể nằm yên ngay ngắn, mồ hôi cùng những cảm giác tuyệt vời sau mỗi lần thúc vào của người đàn ông luôn hiện hữu không ngừng nghỉ.
"A...Anh nhẹ thôi..."
"Anh đã nhẹ lắm rồi."
Diệp Ngôn ra sức đưa vũ khí tung hoành khắp bốn bể mênh mông sóng nước, khiến thủy mật không ngừng rịn ra, dưới sự ma sát từ hai phần mị thịt nóng bỏng đã tạo thành một mảng trắng tinh khôi như miếng bọt biển, mỗi lần hai điểm hẹn giao nhau lại vang lên những âm thanh nhạy cảm, cứ như hai bàn tay bám đầy bọt xà phòng đập mạnh vào nhau, chỉ là sự va đập ấy lại ở một nơi thần bí khác mà thôi.
Chiếc giường king size khẽ chuyển động theo cường độ và động tác tung hứng của người đàn ông, dù anh đã cố gắng vận hành nhẹ nhất có thể, nhưng suy cho cùng Mạn Đình vẫn không thể chịu nổi.
"Anh...nhẹ một chút...em...không chịu nổi mất."
Từ bấu drap trải giường, cô đã chuyển đôi tay sang phía sau hai bả vai của người đàn ông mà ra sức bấu víu, mỗi lần anh thúc vào thì cô lại bấu mạnh một cái khiến làn da dày săn chắc của anh cũng phải rướm máu.
Cô cắn môi chịu đựng sự tác động cuồng nhiệt bên dưới hạ thân, đôi mắt ngọc căn bản chẳng thể nào mở to lên nổi. Bấy giờ, thứ tồn đọng trong căn phòng chẳng có gì ngoài những hơi thở dồn dập của người phụ nữ, tiếng va chạm giữa da thịt với da thịt, những dòng tinh mật nhớp nháp giữa đóa hoa tuyệt sắc không ngừng tuôn chảy, minh chứng cho một lần giao thoa đạt đến trình độ đỉnh cao.
Sự mạnh mẽ của của Diệp Ngôn khiến Mạn Đình phát sợ, cô lo lắng rất nhiều nhưng vì chiều lòng anh nên cô chẳng dám chối từ.
Mặc cho anh ngông cuồng, mặc cho anh tung hoành đủ kiểu, vì cô cho rằng tất cả đều xuất phát từ tình yêu!
Cô chỉ mong rằng sau đêm nay, bé con trong bụng sẽ không nổi trận lôi đình!
Cứ hễ khi bàn tay của người đàn ông di chuyển đến đâu trên người cô gái là Mạn Đình lại không chịu được mà uốn éo cả lên, tệ hơn là khi nơi đỉnh đồi nhỏ kia đã bị gặm đến mức sưng tấy mà Diệp Ngôn vẫn chưa chịu buông tha.
Môi và lưỡi của anh cứ miết lấy nhụy hoa và những ngón tay thon dài đã tìm tới đóa hoa mẫn cảm bên dưới, nhẹ nhàng chạm vào vách thịt non mềm đã sớm bị xuân triều làm cho ướt nhẹp.
"Ngôn, anh dừng lại một chút đã..."
Khoái cảm dâng cao, đưa đẩy người phụ nữ lên đến những cảm xúc rất khó tả, buộc lòng cô phải bắt lấy bàn tay của người đàn ông, ngăn cản sự tự tung tự tác ấy.
Nhưng có vẻ như cô đã đánh giá quá thấp bản năng chiếm hữu của người đàn ông ấy, vì dù cho cô có nói gì, hay làm thế nào đi chăng nữa thì vẫn không thể nào lay động được nam nhân ấy.
Bị Mạn Đình ngăn cản, không cho thực hành bằng tay thì Diệp Ngôn trực tiếp dang đôi chân thẳng tắp của cô ra để đưa miệng tiến thẳng xuống dưới, dùng lưỡi hỏi thăm xem tình hình xuân triều nơi ấy ra sao.
"A... Anh đừng mà...Em...em không chịu được như vậy đâu..."
Nhận ra ý định của người đàn ông, Mạn Đình liền lắc đầu như trống bỏi hòng từ chối, nhưng kết quả diễn ra vẫn khiến cô phải thất vọng, vì bấy giờ đầu lưỡi của người đàn ông đã lướt quanh trên từng đường mị thịt non mềm.
"A...anh đừng..."
Cô nàng chẳng chịu nổi kích thích mà vô thức rướn người lên, cổ họng cứ chốc chốc lại phát ra những âm thanh kiều suyễn mê luyến lòng người. Nhưng cô đâu biết rằng trạng thái bấy giờ của cô càng khiến Diệp Ngôn phấn khích, một tay anh bắt lấy bầu sữa nõn nà, một tay giữ chân cô gái, ngăn cản không cho cô nàng khép lại, để anh có thể tùy ý đưa lưỡi tiến vào nhữnh cách hoa nhỏ nhất ở tận sâu bên trong bông hoa kiều diễm.
Rất nhanh rất thuần thục để tìm ra điểm G nhạy cảm của một nàng mỹ nữ, Diêp Ngôn liên tục dùng lưỡi tấn công, bên trên lại không ngừng xoa nắn, chẳng mấy chốc đã khiến những giọt tinh mật ngọt ngào ứa ra từ nơi thần bí, và lúc đó cũng là khi cơ thể người phụ nữ không chịu được mà bất giác run lên, hơi thở cô nàng dồn dập không đều đặn sau khi bị nam nhân ấy đưa đẩy đến cao trào, khi đó Diệp Ngôn mới thỏa mãn rời đi.
Anh hôn lên vầng trán ướt đẫm mồ hôi của Mạn Đình, đôi môi nam nhân khẽ cười cùng lời nói ngọt ngào tựa mật rót vào tai.
"Vợ thích không?"
Chả có ai lại hỏi một cách trắng trợn như Diệp Ngôn, khiến Mạn Đình không thôi ngại ngùng, cô mím môi khẽ gật đầu rồi mới nói:
"Anh nhớ lát nữa phải nhẹ thôi nha!"
"Anh sẽ cố gắng."
Diệp Ngôn cười nói xong lại cúi xuống chiếm trọn đôi môi phủ mật óng ánh của người phụ nữ, nụ hôn của anh cứ như luôn luôn lúc nào cũng muốn đem môi của cô chiếm thành của riêng, chứng tỏ anh là một người có tính chiếm hữu rất cao.
Vừa hôn, Diệp Ngôn vừa thoát y, đến khi những mảng vải vướng víu trên người bị ném xuống sàn nhà là lúc những thứ nóng bỏng, căn tràn sức sống được phô ra giữa không gian, anh đặt tay lên chiếc gậy thịt của mình, đưa đầu nấm trơn trơn, âm ấm và bóng bẩy cạ vào từng cánh hoa mịn ướt như một cách trêu đùa ác ý. Đã biết rõ làm như thế sẽ khiến người phụ nữ của mình không chịu được, nhưng anh vẫn cứ cố tình phóng túng.
"Ưm...ơ..."
Thật ta thì chương trình đại học, Mạn Đình đã tốt nghiệp, nhưng lúc này cô nàng lại bị người đàn ông bá đạo của đời mình bắt học lại bảng chữ cái có từ a á ớ, ở chương trình hồi thời tiểu học.
Mỗi một âm từ cô nàng phát ra đều đẩy cao kích thích, đến khi Diệp Ngôn không chờ thêm được nữa. Anh đưa con "mãnh thú" sung sức mang đầy dục vọng bắt đầu đưa vào kẻ hở giữa đóa hóa, nhẹ nhàng tách mở từng cánh hoa, đưa vũ khí mê người tiến vào mê cung thần bí.
Bấy giờ Diệp Ngôn mới chịu kết thúc nụ hôn, anh bắt lấy đôi thỏ ngọc đang run rẫy dưới ánh đèn vàng nhạt lấp lánh, phía dưới nhịp nhàng chuyển động ra vào, đưa cô gái của mình đi vào những cảm giác sung sướng khó tả thành lời.
"Ưm..."
Mạn Đình đã mím môi, nhưng vẫn không thể bắt buộc cổ họng không được phát ra âm thanh nhạy cảm, cô bấu lấy drap trải giường đến mức nhăn nhúm, sống lưng cứ cong cong chứ chẳng thể nằm yên ngay ngắn, mồ hôi cùng những cảm giác tuyệt vời sau mỗi lần thúc vào của người đàn ông luôn hiện hữu không ngừng nghỉ.
"A...Anh nhẹ thôi..."
"Anh đã nhẹ lắm rồi."
Diệp Ngôn ra sức đưa vũ khí tung hoành khắp bốn bể mênh mông sóng nước, khiến thủy mật không ngừng rịn ra, dưới sự ma sát từ hai phần mị thịt nóng bỏng đã tạo thành một mảng trắng tinh khôi như miếng bọt biển, mỗi lần hai điểm hẹn giao nhau lại vang lên những âm thanh nhạy cảm, cứ như hai bàn tay bám đầy bọt xà phòng đập mạnh vào nhau, chỉ là sự va đập ấy lại ở một nơi thần bí khác mà thôi.
Chiếc giường king size khẽ chuyển động theo cường độ và động tác tung hứng của người đàn ông, dù anh đã cố gắng vận hành nhẹ nhất có thể, nhưng suy cho cùng Mạn Đình vẫn không thể chịu nổi.
"Anh...nhẹ một chút...em...không chịu nổi mất."
Từ bấu drap trải giường, cô đã chuyển đôi tay sang phía sau hai bả vai của người đàn ông mà ra sức bấu víu, mỗi lần anh thúc vào thì cô lại bấu mạnh một cái khiến làn da dày săn chắc của anh cũng phải rướm máu.
Cô cắn môi chịu đựng sự tác động cuồng nhiệt bên dưới hạ thân, đôi mắt ngọc căn bản chẳng thể nào mở to lên nổi. Bấy giờ, thứ tồn đọng trong căn phòng chẳng có gì ngoài những hơi thở dồn dập của người phụ nữ, tiếng va chạm giữa da thịt với da thịt, những dòng tinh mật nhớp nháp giữa đóa hoa tuyệt sắc không ngừng tuôn chảy, minh chứng cho một lần giao thoa đạt đến trình độ đỉnh cao.
Sự mạnh mẽ của của Diệp Ngôn khiến Mạn Đình phát sợ, cô lo lắng rất nhiều nhưng vì chiều lòng anh nên cô chẳng dám chối từ.
Mặc cho anh ngông cuồng, mặc cho anh tung hoành đủ kiểu, vì cô cho rằng tất cả đều xuất phát từ tình yêu!
Cô chỉ mong rằng sau đêm nay, bé con trong bụng sẽ không nổi trận lôi đình!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.