Quyển 1 - Chương 45: Âm thanh non nớt
Cơ Thủy Linh
07/06/2018
Đây chính xác là mục đích cùa anh, khiến cô phát ra tiếng,càng lớn càng
tốt. Khiến người trên lầu có thể nghe đượỡnhằm tạo nên sự hỗn loạn.
Mà Vũ Tình, cho dù cơ hồ đã muốn phát ra âm thanh,nhưng vẫn cố gắng nhịn.
Nhựng Vũ Tình sao có the là đối thủ của anh? Cuối cùng cô ức chế không được chịu thua,hét lên thành tiếng:"a~—”
Anh ma mị cười,ánh mắt hút hồn, giương khóe miệng giễu cợt." Ngoan, đây mới là cô gái ngoan!"
Anh nở ra nụ cười chiến thắng, lại muốn thưởng cô một nụ hôn mãnh liệt.
“Đừng!"
Vũ Tình lại gắt gao cắn môi dưới, anh thật tà
ác. Tất cả đeu là cố ý, cố ý tra tấn mình
Giờ khắc này, cô có thể rõ ràng cảm thấy được lý trí cùng tình cảm đã chia lla!
Lý trí cô chán ghét điều này, nhưng thân thể của anh lại làm cô mê luyến, cô vậy mà khát vọng thân thể anh.
“Ánh mắt này là có ý gì? Hạ Vũ Tình, cô đừng giả bộ ngây thơ? Nhìn đi, đây mới chân thật
là cô " ánh đưa ngón tay mình lên cho CÔ
xem!
Vũ Tình nhìn thấy, đem khuôn mặt nhỏ nhắn vùi ờ đệm dựa sopha. Không thể để ý đến anh, không cấn để ý tới loại cam giác này, cô tự cảnh báo mình!
"Hạ Vũ Tinh, cô cứ như vậy, còn nói là yêu chổng sao?” anh lạnh lùng châm chọc, nhắc tới điều này khiến anh bất giác đau đớn.
Vậy nhưng loại đau đớn này,chính anh cũng không hiểu được là gi.
Vũ Tình chỉ cười khô, anh đã hiểu lầm, ha ha, cô làm gì có chồng? Cả đời này trừ anh ra,cô còn có thể đến với người đàn ông khác sao
“Cô nói xem,có thể mang thai con của tôi không? " Đáng chết, sao anh lại muốn cô có con với mình...
Nghĩ đến bệ gái đáng yêu kia,anh thật thất vọng,thật thất vọng mà....
“Không thể nào, tôi không thể có con với anh I” Vũ Tình điên cuồng lẫc đầu, kiên định nói.
"VI sao không thể, ha ha, đừng quên cố từng cộ ba đứa con với tôi!” anh giống như nhắc đến chiến công, lại kéo khóa quần...
"Papa, hai người đang làm gì " Một âm
thanh non nớt vang lên trong không khí đầy ái muội.
Mà Vũ Tình, cho dù cơ hồ đã muốn phát ra âm thanh,nhưng vẫn cố gắng nhịn.
Nhựng Vũ Tình sao có the là đối thủ của anh? Cuối cùng cô ức chế không được chịu thua,hét lên thành tiếng:"a~—”
Anh ma mị cười,ánh mắt hút hồn, giương khóe miệng giễu cợt." Ngoan, đây mới là cô gái ngoan!"
Anh nở ra nụ cười chiến thắng, lại muốn thưởng cô một nụ hôn mãnh liệt.
“Đừng!"
Vũ Tình lại gắt gao cắn môi dưới, anh thật tà
ác. Tất cả đeu là cố ý, cố ý tra tấn mình
Giờ khắc này, cô có thể rõ ràng cảm thấy được lý trí cùng tình cảm đã chia lla!
Lý trí cô chán ghét điều này, nhưng thân thể của anh lại làm cô mê luyến, cô vậy mà khát vọng thân thể anh.
“Ánh mắt này là có ý gì? Hạ Vũ Tình, cô đừng giả bộ ngây thơ? Nhìn đi, đây mới chân thật
là cô " ánh đưa ngón tay mình lên cho CÔ
xem!
Vũ Tình nhìn thấy, đem khuôn mặt nhỏ nhắn vùi ờ đệm dựa sopha. Không thể để ý đến anh, không cấn để ý tới loại cam giác này, cô tự cảnh báo mình!
"Hạ Vũ Tinh, cô cứ như vậy, còn nói là yêu chổng sao?” anh lạnh lùng châm chọc, nhắc tới điều này khiến anh bất giác đau đớn.
Vậy nhưng loại đau đớn này,chính anh cũng không hiểu được là gi.
Vũ Tình chỉ cười khô, anh đã hiểu lầm, ha ha, cô làm gì có chồng? Cả đời này trừ anh ra,cô còn có thể đến với người đàn ông khác sao
“Cô nói xem,có thể mang thai con của tôi không? " Đáng chết, sao anh lại muốn cô có con với mình...
Nghĩ đến bệ gái đáng yêu kia,anh thật thất vọng,thật thất vọng mà....
“Không thể nào, tôi không thể có con với anh I” Vũ Tình điên cuồng lẫc đầu, kiên định nói.
"VI sao không thể, ha ha, đừng quên cố từng cộ ba đứa con với tôi!” anh giống như nhắc đến chiến công, lại kéo khóa quần...
"Papa, hai người đang làm gì " Một âm
thanh non nớt vang lên trong không khí đầy ái muội.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.