Quyển 1 - Chương 92: Tin tức chết người
Cơ Thủy Linh
20/12/2013
Edit: nhuquynh91
“Mặt trên của cái vòng sáng lên màu lam rất đẹp!” Nhạc Nhạc lau nước mắt, tả lại vẻ đẹp của cái vòng đẹp.
“Màu lam, sáng lên?” Vũ Tình tự mình hình dung cái vòng đẹp, lập tức giật mình há hốc miệng! Chẳng lẽ con gái nói cái vòng đẹp là…. Là của hắn…..
Tiểu Bác đứng trên mặt đất, buồn bực nhìn papa đang ôm Nhạc Nhạc “Mày đồ là đồ ngu ngốc, cái kia đâu phải là cái vòng đẹp, mà là nhẫn!”
“Không phải, đó là cái vòng đẹp, nếu là nhẫn thì phải tinh tế chứ, giống như mẹ có vậy, còn cái kia rất thô nên là cái vòng đẹp!” Nhạc Nhạc không phục cãi lại, có papa ở đây không có gì phải sợ nó.
Lúc này, hiệu trưởng đem chiếc nhẫn ra, không biết là có nên đưa cho papa của bé trai hay không, hay là nên đưa cho mẹ của bé gái. Thật ra đưa cho ai thì cũng giống nhau,nhưng là bây giờ thì nên đưa cho ai đây? Mà cũng không cần phải suy nghĩ nhiều, vì chiếc nhẫn đã chỉ rõ chủ của nó.
********************************
Thang Duy Thạc cảm thấy rất có lỗi nhìn Vũ Tình một cái, là hắn đã sai rồi, lúc trước hắn nghĩ cô là tham tiền, cố ý không đưa nhẫn cho hắn.
Haizz…thì ra là do tiểu bảo bối đáng yêu của hắn gây chuyện nhiễu loạn.
Ha ha, bảo bối của hắn đúng là đáng yêu đến chịu không được, nó thế nhưng lại coi chiếc nhẫn trị giá trăm vạn là một chiếc vòng đẹp để chơi đùa!
Ngồi bên cạnh Thang Duy Thạc, Tiểu Bác tức giận nhìn chằm chằm vào hai mẹ con ngồi đối diện, đặc biệt là con nhỏ ngu ngốc đang khóc kia.
Nhạc Nhạc thấy Tiểu Bác nhìn chằm chằm vào mình, cũng cố lấy dũng khí mà nhìn lại nó.
Nhưng, nhưng cảm thấy giống như mình vẫn bị hắn trừng. Nhạc Nhạc cầm lấy cái bánh trên bàn, hướng mặt Tiểu Bác mà ném tới.
Mà một đứa trẻ mới bốn tuổi, đương nhiên phản ứng lại sẽ chậm, nên cái bánh kia mang theo sốt cà chua văng vào mắt Tiểu Bác.
“Ô…..” lần này người khóc đã đổi thành Tiểu Bác, chỉ thấy nước mắt không ngừng chảy ra.
Thang Duy Thạc lập tức nâng khuôn mặt con lên, sau đó mãnh liệt thổi vào mắt nó.
Mà Tiểu bác đã nhắm chặt mắt lại, nước mắt không ngừng mà chảy ra “Tiểu Bác, mở mắt ra cho papa nhìn xem thử nào!”
Nhạc Nhạc giống như biết mình gặp rắc rối, im lặng ngồi trên ghế mình, cúi đầu cắn cái hamburger còn lại.
Vũ Tình cũng không biết nói gì với con gái mình, chỉ có thể đứng lên để đi xem Tiểu Bác, nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nó lên thổi thổi, xoa mắt Tiểu Bác “Tiểu Bác, thử mở mắt ra, cho dì nhìn xem một chút!”
Nước mắt đang ràn rụa chảy ra, nhưng khi nghe lời trấn an của dì, từ từ mở hai mắt ra.
Nhìn thấy mắt Tiểu Bác không có vấn đề gì, Vũ Tình mới thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu dùng sức mà hôn lên mặt của Tiểu Bác “Tiểu Bác tuyệt nhất, Tiểu Bác của dì là đứa trẻ dũng cảm và kiên cường nhất!”
Thang Duy Thạc nheo hai mắt lại có chút kích động nhìn chằm chằm Vũ Tình, không biết vì sao, hắn cảm thấy biểu tình lo lắng của Vũ Tình, có chút hơi khác thường.
Tuy rằng Tiểu Bác là đứa trẻ cực kì đáng yêu, tuy rằng Tiểu bác được coi là cháu bên ngoại của cô, nhưng giờ khắc này, cô cũng không tránh khỏi rất lo lắng.
Hay là…..
Hay là cô không giống như lời của mình nói, không muốn cùng hắn có một chút dây dưa?
Hay là cô muốn thay thế vị trí của Hoàng Vũ Hân, làm mẹ Tiểu bác, làm vợ của hắn?
Suy nghĩ đến đây, Thang Duy Thạc trong lòng có một nỗi hưng phấn rất lớn!
Thật ra như vậy là tốt nhất, dù sao hắn cũng đã ly hôn, hơn nữa hắn với cô còn có Nhạc Nhạc. Bọn họ có trách nhiệm cho Nhạc Nhạc một gia đình đầy đủ, một thân phận hợp pháp!
Còn có một điều trọng yếu hơn là, cô vô cùng xứng đáng với cái vị trí làm mẹ này, nhất định cô sẽ đối xử tử tế với Tiểu Bác! Tiểu Bác dùng sức ôm lấy Vũ Tình, thân thể nhỏ nhắn cố ý dán vào người cô “Dì, dì!”
Nhìn thấy Tiểu Bác như thế dựa sát vào mình, Vũ Tình nhịn không được ôm chặt lấy Tiểu Bác “Tiểu Bác, Tiểu Bác phải là cục cưng hiểu biết nhất, được không?”
“Tiểu Bác là cục cưng có hiểu biết nhất, cũng là cục cưng thông minh nhất!” Tiểu bác mở ra bàn tay nhỏ bé, sau đó vỗ thật mạnh vào hai bàn tay mình….
Nhìn thấy động tác đáng yêu của Tiểu Bác, Vũ Tình không nhịn được mà nở nụ cười.
Thang Duy Thạc không làm gián đoạn cô cùng Tiểu Bác bày tỏ tình cảm, chỉ ngồi một bên mà nhìn!
Nhạc Nhạc nhìn mẹ, lại quay lại nhìn papa, bỗng cảm thấy rất ủy khuất, ánh mắt của cả hai người không đặt trên người mình, mà đều nhìn tên kia! Hơn nữa nhìn thấy mẹ đang dùng sức mà ôm chặt lấy Tiểu Bác, nó càng thêm tức giận, càng thêm ủy khuất.
Đang lúc miệng nó mím thành một đường mỏng thẳng tắp, trong đôi mắt to đã muốn lưu lại nước mắt….
“Nhạc Nhạc, đại bảo bối, con làm sao vậy? Đừng khóc nha!” Thang Duy Thạc nhìn thấy dáng vẻ con gái, cũng hiểu được đó là ghen tị!
“Papa….” Nhạc Nhạc giương bàn tay bé nhỏ, ý bảo papa ôm mình!
******************************
“A…. Đây không phải là tổng giám đốc Thang sao?Oa…. tổng giám đốc Thang cùng phu nhân mang theo các con đi ăn cơm sao?” chàng trai một tay đang cầm máy ảnh kĩ thuật số, không cần Thang Duy Thạc đồng ý, bắt đầu chụp ảnh.
Tiếp theo một đám chó săn không biết từ đâu chen chúc mà ra, bao quanh bọn họ, mà lần này các máy ảnh đều hướng vào hai đứa trẻ và một người phụ nữ thoạt nhìn thật bình thường.
“A… người phụ nữ này không phải là người đã đánh Kì Kì ở buổi triễn lãm sao?” Một thanh âm đột nhiên vang lên.
Thang Duy Thạc ôm Nhạc Nhạc, Vũ Tình ôm Tiểu Bác đột phá vòng vây, hướng về phía cửa mà chạy….
******************************
“A…Vũ Tình, chị nổi tiếng rồi nha, chị rất lợi hại a, chỉ có vài giờ đã trở nên hot trên internat rồi!” Nguyên Nguyên từ trong phòng chạy ra, la lớn với Vũ Tình vừa mới bước vào cửa.
Vũ Tình nhìn Nguyên Nguyên không hiểu, sau đó chụp được cái mông nhỏ của con gái “Nhạc Nhạc, đổi giày đi!”
Nguyên Nguyên thật hưng phấn kéo Vũ Tình đến phòng mình, sau đó chỉ vào màn hình vi tính “Chị tự mình xem đi!”
Chỉ thấy trên màn hình toàn tin về Thang Duy Thạc, Thang Duy Thạc cùng Kì Kì, Thang Duy Thạc cùng với nhân viên làm móng, Thang Duy Thạc cùng với gay Athena…. Cứ như vậy, tin về hắn chiếm đầy trên internet…
Hơn nữa không biết ai lợi hại như vậy đã điều tra ra được chi tiết về một người làm móng nhỏ như cô.
Trời ạ, hơn nữa còn đem tiểu sử của cô từ trung học cho đến hiện tại, toàn bộ đều đem đưa lên mạng. Đương nhiên bao gồm luôn cả việc cô nộp đơn vào trường T, rồi bị bắt buộc phải bỏ học. Năm mười tám tuổi trở thành tình nhân của Thang Duy Thạc, cô phá thai hai lần, sinh hạ con gái ở bệnh viện nào, còn có.. còn có chuyện cô là chị của vợ trước của Thang Duy Thạc.
Vũ Tình khiếp sợ nhìn loạt tin tức, cô cảm thấy giống như trong cơ thể mình đang bị lửa giận thiêu đốt “Đáng chết, đáng chết, ai lại ghê tởm đến độ đem toàn bộ lý lịch của chị đào ra chứ?”
“Vũ Tình, chị bình tĩnh một chút. Bây giờ bọn người trên internet tìm tòi rất lợi hại, bọn chúng là chó săn mà!”
“Thật ra việc này không phải là trọng yếu, dựa vào xu hướng hiện nay, em nói cho chị biết, hôm nay chị rất hot đó, còn hot hơn cả ngôi sao gì đó nữa!”Nguyên Nguyên so với cô lạc quan hơn rất nhiều, mang theo nụ cười thật tươi mà phân tích cho cô hiểu.
“Cái này gọi là để tiếng xấu muôn đời, hot? Loại hot này không ai muốn cả!” Vũ Tình tức giận đến khóc rống lên, cô rất sợ, cô sợ tất cả, sợ mọi người đều chê trách.
“Nguyên Nguyên, chị không phải là một người phụ nữ hư, em biết không! Chi cũng hiểu là phải giữ mình trong sạch, nếu chị có lựa chọn nào khác, chị nhất định sẽ không bán rẻ mình! Mười tám tuổi, mười tám tuổi, đó là cơn ác mộng của chị! Nguyên Nguyên, lúc em mười tám tuổi, em trong mắt vẫn là bảo bối nhỏ của cha mẹ đúng không? Nhưng chị mười tám tuổi, đã bị bắt buộc phải làm người lớn, gánh vác tất cả các việc trong nhà. Mười tám tuổi, chị ở trong mắt hắn là người phụ nữ ham giàu sang!” Vũ Tình đau đớn khóc, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Nhìn Vũ Tình như vậy, Nguyên Nguyên vừa rồi đang hưng phấn đã bị hoàn toàn dập tắt mà cũng cảm thấy đau lòng cho Vũ Tình
“Mặt trên của cái vòng sáng lên màu lam rất đẹp!” Nhạc Nhạc lau nước mắt, tả lại vẻ đẹp của cái vòng đẹp.
“Màu lam, sáng lên?” Vũ Tình tự mình hình dung cái vòng đẹp, lập tức giật mình há hốc miệng! Chẳng lẽ con gái nói cái vòng đẹp là…. Là của hắn…..
Tiểu Bác đứng trên mặt đất, buồn bực nhìn papa đang ôm Nhạc Nhạc “Mày đồ là đồ ngu ngốc, cái kia đâu phải là cái vòng đẹp, mà là nhẫn!”
“Không phải, đó là cái vòng đẹp, nếu là nhẫn thì phải tinh tế chứ, giống như mẹ có vậy, còn cái kia rất thô nên là cái vòng đẹp!” Nhạc Nhạc không phục cãi lại, có papa ở đây không có gì phải sợ nó.
Lúc này, hiệu trưởng đem chiếc nhẫn ra, không biết là có nên đưa cho papa của bé trai hay không, hay là nên đưa cho mẹ của bé gái. Thật ra đưa cho ai thì cũng giống nhau,nhưng là bây giờ thì nên đưa cho ai đây? Mà cũng không cần phải suy nghĩ nhiều, vì chiếc nhẫn đã chỉ rõ chủ của nó.
********************************
Thang Duy Thạc cảm thấy rất có lỗi nhìn Vũ Tình một cái, là hắn đã sai rồi, lúc trước hắn nghĩ cô là tham tiền, cố ý không đưa nhẫn cho hắn.
Haizz…thì ra là do tiểu bảo bối đáng yêu của hắn gây chuyện nhiễu loạn.
Ha ha, bảo bối của hắn đúng là đáng yêu đến chịu không được, nó thế nhưng lại coi chiếc nhẫn trị giá trăm vạn là một chiếc vòng đẹp để chơi đùa!
Ngồi bên cạnh Thang Duy Thạc, Tiểu Bác tức giận nhìn chằm chằm vào hai mẹ con ngồi đối diện, đặc biệt là con nhỏ ngu ngốc đang khóc kia.
Nhạc Nhạc thấy Tiểu Bác nhìn chằm chằm vào mình, cũng cố lấy dũng khí mà nhìn lại nó.
Nhưng, nhưng cảm thấy giống như mình vẫn bị hắn trừng. Nhạc Nhạc cầm lấy cái bánh trên bàn, hướng mặt Tiểu Bác mà ném tới.
Mà một đứa trẻ mới bốn tuổi, đương nhiên phản ứng lại sẽ chậm, nên cái bánh kia mang theo sốt cà chua văng vào mắt Tiểu Bác.
“Ô…..” lần này người khóc đã đổi thành Tiểu Bác, chỉ thấy nước mắt không ngừng chảy ra.
Thang Duy Thạc lập tức nâng khuôn mặt con lên, sau đó mãnh liệt thổi vào mắt nó.
Mà Tiểu bác đã nhắm chặt mắt lại, nước mắt không ngừng mà chảy ra “Tiểu Bác, mở mắt ra cho papa nhìn xem thử nào!”
Nhạc Nhạc giống như biết mình gặp rắc rối, im lặng ngồi trên ghế mình, cúi đầu cắn cái hamburger còn lại.
Vũ Tình cũng không biết nói gì với con gái mình, chỉ có thể đứng lên để đi xem Tiểu Bác, nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nó lên thổi thổi, xoa mắt Tiểu Bác “Tiểu Bác, thử mở mắt ra, cho dì nhìn xem một chút!”
Nước mắt đang ràn rụa chảy ra, nhưng khi nghe lời trấn an của dì, từ từ mở hai mắt ra.
Nhìn thấy mắt Tiểu Bác không có vấn đề gì, Vũ Tình mới thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu dùng sức mà hôn lên mặt của Tiểu Bác “Tiểu Bác tuyệt nhất, Tiểu Bác của dì là đứa trẻ dũng cảm và kiên cường nhất!”
Thang Duy Thạc nheo hai mắt lại có chút kích động nhìn chằm chằm Vũ Tình, không biết vì sao, hắn cảm thấy biểu tình lo lắng của Vũ Tình, có chút hơi khác thường.
Tuy rằng Tiểu Bác là đứa trẻ cực kì đáng yêu, tuy rằng Tiểu bác được coi là cháu bên ngoại của cô, nhưng giờ khắc này, cô cũng không tránh khỏi rất lo lắng.
Hay là…..
Hay là cô không giống như lời của mình nói, không muốn cùng hắn có một chút dây dưa?
Hay là cô muốn thay thế vị trí của Hoàng Vũ Hân, làm mẹ Tiểu bác, làm vợ của hắn?
Suy nghĩ đến đây, Thang Duy Thạc trong lòng có một nỗi hưng phấn rất lớn!
Thật ra như vậy là tốt nhất, dù sao hắn cũng đã ly hôn, hơn nữa hắn với cô còn có Nhạc Nhạc. Bọn họ có trách nhiệm cho Nhạc Nhạc một gia đình đầy đủ, một thân phận hợp pháp!
Còn có một điều trọng yếu hơn là, cô vô cùng xứng đáng với cái vị trí làm mẹ này, nhất định cô sẽ đối xử tử tế với Tiểu Bác! Tiểu Bác dùng sức ôm lấy Vũ Tình, thân thể nhỏ nhắn cố ý dán vào người cô “Dì, dì!”
Nhìn thấy Tiểu Bác như thế dựa sát vào mình, Vũ Tình nhịn không được ôm chặt lấy Tiểu Bác “Tiểu Bác, Tiểu Bác phải là cục cưng hiểu biết nhất, được không?”
“Tiểu Bác là cục cưng có hiểu biết nhất, cũng là cục cưng thông minh nhất!” Tiểu bác mở ra bàn tay nhỏ bé, sau đó vỗ thật mạnh vào hai bàn tay mình….
Nhìn thấy động tác đáng yêu của Tiểu Bác, Vũ Tình không nhịn được mà nở nụ cười.
Thang Duy Thạc không làm gián đoạn cô cùng Tiểu Bác bày tỏ tình cảm, chỉ ngồi một bên mà nhìn!
Nhạc Nhạc nhìn mẹ, lại quay lại nhìn papa, bỗng cảm thấy rất ủy khuất, ánh mắt của cả hai người không đặt trên người mình, mà đều nhìn tên kia! Hơn nữa nhìn thấy mẹ đang dùng sức mà ôm chặt lấy Tiểu Bác, nó càng thêm tức giận, càng thêm ủy khuất.
Đang lúc miệng nó mím thành một đường mỏng thẳng tắp, trong đôi mắt to đã muốn lưu lại nước mắt….
“Nhạc Nhạc, đại bảo bối, con làm sao vậy? Đừng khóc nha!” Thang Duy Thạc nhìn thấy dáng vẻ con gái, cũng hiểu được đó là ghen tị!
“Papa….” Nhạc Nhạc giương bàn tay bé nhỏ, ý bảo papa ôm mình!
******************************
“A…. Đây không phải là tổng giám đốc Thang sao?Oa…. tổng giám đốc Thang cùng phu nhân mang theo các con đi ăn cơm sao?” chàng trai một tay đang cầm máy ảnh kĩ thuật số, không cần Thang Duy Thạc đồng ý, bắt đầu chụp ảnh.
Tiếp theo một đám chó săn không biết từ đâu chen chúc mà ra, bao quanh bọn họ, mà lần này các máy ảnh đều hướng vào hai đứa trẻ và một người phụ nữ thoạt nhìn thật bình thường.
“A… người phụ nữ này không phải là người đã đánh Kì Kì ở buổi triễn lãm sao?” Một thanh âm đột nhiên vang lên.
Thang Duy Thạc ôm Nhạc Nhạc, Vũ Tình ôm Tiểu Bác đột phá vòng vây, hướng về phía cửa mà chạy….
******************************
“A…Vũ Tình, chị nổi tiếng rồi nha, chị rất lợi hại a, chỉ có vài giờ đã trở nên hot trên internat rồi!” Nguyên Nguyên từ trong phòng chạy ra, la lớn với Vũ Tình vừa mới bước vào cửa.
Vũ Tình nhìn Nguyên Nguyên không hiểu, sau đó chụp được cái mông nhỏ của con gái “Nhạc Nhạc, đổi giày đi!”
Nguyên Nguyên thật hưng phấn kéo Vũ Tình đến phòng mình, sau đó chỉ vào màn hình vi tính “Chị tự mình xem đi!”
Chỉ thấy trên màn hình toàn tin về Thang Duy Thạc, Thang Duy Thạc cùng Kì Kì, Thang Duy Thạc cùng với nhân viên làm móng, Thang Duy Thạc cùng với gay Athena…. Cứ như vậy, tin về hắn chiếm đầy trên internet…
Hơn nữa không biết ai lợi hại như vậy đã điều tra ra được chi tiết về một người làm móng nhỏ như cô.
Trời ạ, hơn nữa còn đem tiểu sử của cô từ trung học cho đến hiện tại, toàn bộ đều đem đưa lên mạng. Đương nhiên bao gồm luôn cả việc cô nộp đơn vào trường T, rồi bị bắt buộc phải bỏ học. Năm mười tám tuổi trở thành tình nhân của Thang Duy Thạc, cô phá thai hai lần, sinh hạ con gái ở bệnh viện nào, còn có.. còn có chuyện cô là chị của vợ trước của Thang Duy Thạc.
Vũ Tình khiếp sợ nhìn loạt tin tức, cô cảm thấy giống như trong cơ thể mình đang bị lửa giận thiêu đốt “Đáng chết, đáng chết, ai lại ghê tởm đến độ đem toàn bộ lý lịch của chị đào ra chứ?”
“Vũ Tình, chị bình tĩnh một chút. Bây giờ bọn người trên internet tìm tòi rất lợi hại, bọn chúng là chó săn mà!”
“Thật ra việc này không phải là trọng yếu, dựa vào xu hướng hiện nay, em nói cho chị biết, hôm nay chị rất hot đó, còn hot hơn cả ngôi sao gì đó nữa!”Nguyên Nguyên so với cô lạc quan hơn rất nhiều, mang theo nụ cười thật tươi mà phân tích cho cô hiểu.
“Cái này gọi là để tiếng xấu muôn đời, hot? Loại hot này không ai muốn cả!” Vũ Tình tức giận đến khóc rống lên, cô rất sợ, cô sợ tất cả, sợ mọi người đều chê trách.
“Nguyên Nguyên, chị không phải là một người phụ nữ hư, em biết không! Chi cũng hiểu là phải giữ mình trong sạch, nếu chị có lựa chọn nào khác, chị nhất định sẽ không bán rẻ mình! Mười tám tuổi, mười tám tuổi, đó là cơn ác mộng của chị! Nguyên Nguyên, lúc em mười tám tuổi, em trong mắt vẫn là bảo bối nhỏ của cha mẹ đúng không? Nhưng chị mười tám tuổi, đã bị bắt buộc phải làm người lớn, gánh vác tất cả các việc trong nhà. Mười tám tuổi, chị ở trong mắt hắn là người phụ nữ ham giàu sang!” Vũ Tình đau đớn khóc, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Nhìn Vũ Tình như vậy, Nguyên Nguyên vừa rồi đang hưng phấn đã bị hoàn toàn dập tắt mà cũng cảm thấy đau lòng cho Vũ Tình
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.