Chương 202: "Nam Bá, anh thả tay ra!"
Dật Danh
16/10/2021
Cô cũng không thể nói cho mọi người biết mình sống trong khu biệt thự đắt tiền nhất thành phố chứ?
Vì vậy cô chỉ có thể cười gượng, nói chồng mình đang trên đường tới đón mình, bảo bọn họ cứ đi trước.
Mọi người hô lên "thật hâm mộ", sau đó lần lượt lên xe. Cuối cùng chỉ còn lại một mình Ngũ Vận Uyển đứng chờ ở trước cửa tòa soạn.
Ngũ Vận Uyển chờ đến hai mươi phút vẫn không vẫy được chiếc xe taxi nào, gọi xe qua phần mềm cũng không được. Nhưng Nam Ngự không ở trong thành phố S nên cô chẳng còn ai để nhờ nữa.
Vì vậy cô chỉ có thể cố chờ tiếp.
Nhưng cô còn chưa chờ được xe taxi, một chiếc xe thể thao Ferrari màu đỏ đã đỗ lại trước mặt cô.
Khi nhìn thấy người ngồi trong xe thể thao, mặt cô đanh lại và lập tức xoay người muốn rời đi.
Nhưng không ngờ cửa xe nhanh chóng mở ra, người ngồi trên ghế lái đuổi theo.
"Ngũ Vận Uyển, em đi đâu?"
Cô bất đắc dĩ dừng lại và quay đầu qua, "Tổng biên tập Nam"
Nam Bá đi tới trước mặt Ngũ Vận Uyển với vẻ bất đắc dĩ nhưng vẫn mở cửa xe, "Em lên xe đi, anh đưa em về nhà"
Nhưng Ngũ Vận Uyển vẫn đứng yên, "Không cần đầu, chồng tôi sẽ đến đón tôi."
Cô đặc biệt nhấn mạnh từ "chồng" nhưng Nam Bá chỉ càng lộ vẻ bất đắc dĩ hơn, "Ngũ Vận Uyển, em không cần cố ý chọc giận anh đâu. Anh biết chú và ba anh đều đi công tác rồi"
Ngũ Vận Uyển không ngờ Nam Ngự đi công tác vì chuyện nhà họ Nam, sắc mặt lúng túng nhưng vẫn không chịu đi lên, "Tôi gọi xe là được rồi."
"Muộn thế này, em làm sao gọi xe được? Em không cần ngại đầu, anh chỉ đưa em về thôi. Cho dù người đứng ở đây hôm nay chỉ là một nhân viên bình thường, anh cũng sẽ đưa về."
Anh ta nói dứt lời vẫn thấy Ngũ Vận Uyển đứng yên tại chỗ, bất chợt tức giận
nắm lấy cánh tay cô lôi vào trong xe.
"Nam Bá, anh thả tay ra!"
Bây giờ Ngũ Vận Uyển thật sự không muốn có bất kỳ dính dáng nào tới Nam Bá nữa. Không nói đến quan hệ giữa hai người bọn họ bây giờ xấu hổ tới. mức nào, cô còn mơ hồ cảm giác được anh ta dường như còn có tình cảm với mình, cô muốn hoàn toàn phần rõ giới hạn.
Nhưng sức lực của cô làm sao có thể so được với Nam Bá, cô vẫn bị anh ta kéo lên xe.
Nam Bả nhanh chóng đóng cửa xe, dùng chìa khóa trong tay khóa cửa rồi lên xe lái đi với tốc độ nhanh nhất, Ngũ Vận Uyển muốn xuống xe cũng không kịp nữa rồi.
Ngũ Vận Uyển tức giận nhìn Nam Bá nhưng không có cách nào, chỉ có thể lựa chọn im lặng không nói gì.
Hôm nay Nam Bá vẫn tính là thức thời, không nói gì với Ngũ Vận Uyển, chỉ im lặng đưa cô đến cửa biệt thự.
Vì vậy cô chỉ có thể cười gượng, nói chồng mình đang trên đường tới đón mình, bảo bọn họ cứ đi trước.
Mọi người hô lên "thật hâm mộ", sau đó lần lượt lên xe. Cuối cùng chỉ còn lại một mình Ngũ Vận Uyển đứng chờ ở trước cửa tòa soạn.
Ngũ Vận Uyển chờ đến hai mươi phút vẫn không vẫy được chiếc xe taxi nào, gọi xe qua phần mềm cũng không được. Nhưng Nam Ngự không ở trong thành phố S nên cô chẳng còn ai để nhờ nữa.
Vì vậy cô chỉ có thể cố chờ tiếp.
Nhưng cô còn chưa chờ được xe taxi, một chiếc xe thể thao Ferrari màu đỏ đã đỗ lại trước mặt cô.
Khi nhìn thấy người ngồi trong xe thể thao, mặt cô đanh lại và lập tức xoay người muốn rời đi.
Nhưng không ngờ cửa xe nhanh chóng mở ra, người ngồi trên ghế lái đuổi theo.
"Ngũ Vận Uyển, em đi đâu?"
Cô bất đắc dĩ dừng lại và quay đầu qua, "Tổng biên tập Nam"
Nam Bá đi tới trước mặt Ngũ Vận Uyển với vẻ bất đắc dĩ nhưng vẫn mở cửa xe, "Em lên xe đi, anh đưa em về nhà"
Nhưng Ngũ Vận Uyển vẫn đứng yên, "Không cần đầu, chồng tôi sẽ đến đón tôi."
Cô đặc biệt nhấn mạnh từ "chồng" nhưng Nam Bá chỉ càng lộ vẻ bất đắc dĩ hơn, "Ngũ Vận Uyển, em không cần cố ý chọc giận anh đâu. Anh biết chú và ba anh đều đi công tác rồi"
Ngũ Vận Uyển không ngờ Nam Ngự đi công tác vì chuyện nhà họ Nam, sắc mặt lúng túng nhưng vẫn không chịu đi lên, "Tôi gọi xe là được rồi."
"Muộn thế này, em làm sao gọi xe được? Em không cần ngại đầu, anh chỉ đưa em về thôi. Cho dù người đứng ở đây hôm nay chỉ là một nhân viên bình thường, anh cũng sẽ đưa về."
Anh ta nói dứt lời vẫn thấy Ngũ Vận Uyển đứng yên tại chỗ, bất chợt tức giận
nắm lấy cánh tay cô lôi vào trong xe.
"Nam Bá, anh thả tay ra!"
Bây giờ Ngũ Vận Uyển thật sự không muốn có bất kỳ dính dáng nào tới Nam Bá nữa. Không nói đến quan hệ giữa hai người bọn họ bây giờ xấu hổ tới. mức nào, cô còn mơ hồ cảm giác được anh ta dường như còn có tình cảm với mình, cô muốn hoàn toàn phần rõ giới hạn.
Nhưng sức lực của cô làm sao có thể so được với Nam Bá, cô vẫn bị anh ta kéo lên xe.
Nam Bả nhanh chóng đóng cửa xe, dùng chìa khóa trong tay khóa cửa rồi lên xe lái đi với tốc độ nhanh nhất, Ngũ Vận Uyển muốn xuống xe cũng không kịp nữa rồi.
Ngũ Vận Uyển tức giận nhìn Nam Bá nhưng không có cách nào, chỉ có thể lựa chọn im lặng không nói gì.
Hôm nay Nam Bá vẫn tính là thức thời, không nói gì với Ngũ Vận Uyển, chỉ im lặng đưa cô đến cửa biệt thự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.