Tĩnh Nữ Truyền

Chương 130: chương 46

Lang Linh Ẩn

01/05/2018

Phi Tuyệt lâu trên võ lâm hắc đạo vẫn luôn bị vây trong trạng thái bị chèn ép. Mấy năm gần đây sau khi thất bại mấy vụ buôn bán lớn đã không được tin tưởng, dần dần trở thành tổ chức sát thủ hạng hai, bị Mộ Ngâm giáo và Quân Cơ xử là nhân tài mới nổi áp chế ở phía trước không vươn lên được, trong lâu một năm so một năm càng thấp kém, bặt vô âm tín.

Cho đến năm nay, lúc lão lâu chủ tham gia đại hội võ lâm bị thương nặng, bất đắc dĩ truyền chức lâu chủ truyền cho tân lâu chủ.

Tân lâu chủ vì thay đổi hiện trạng, thay đổi đối tượng của nhiệm vụ, phần lớn liên quan đến các vụ ám sát trong triều đình, ngược lại với phương diện giang hồ lại hờ hững đi rất nhiều, vì vậy địa vị của Phi Tuyệt lâu lập tức trở nên có chút cao vót. Die nd da nl e q uu ydo n Bọn họ có chỗ đứng trên giang hồ, lấy hắc đạo làm bối cảnh, lại vi phạm quy định của người trong giang hồ mà giao thiệp quy tắc ngầm với triều đình, có quan hệ thân mật với triều đình, mà trên phương diện triều đình, Phi Tuyệt lâu ám sát không ít quan viên, lấy được ủng hộ của một phần quan viên trong triều đình, đồng thời cũng đắc tội không ít người.

Hiện tại, Phi Tuyệt lâu cấu kết với triều đình đã là bí mật công khai trong chốn giang hồ, người trong giang hồ không biết liêm sỉ làm bạn, cộng thêm vốn là chính là hắc đạo, vì vậy Phi Tuyệt lâu dần dần bị cô lập ra khỏi giang hồ.

Gần đây, sau khi Phi Tuyệt lâu lại một lần tiếp nhận nhiệm vụ của người trong triều đình, đột nhiên liên tục thất bại tổn thất thảm trọng, cuối cùng tân lâu chủ quả quyết thoái thác nhiệm vụ lần này mới tránh khỏi tổn thất lớn hơn. Bởi vì lần này động tĩnh khá lớn, cũng dẫn tới sự chú ý của các phe phái trong giang hồ, mọi người rối rít suy đoán, rốt cuộc là ai có bản lãnh lớn như vậy, lại có thể để cho Phi Tuyệt lâu bị thương nặng như thế? Phải biết rằng, mặc dù Phi Tuyệt lâu đã bị hạ cấp làm tổ chức sát thủ hạng hai, nhưng thực ra thực lực vẫn hùng hậu, làm cho người ta phải kiêng kỵ. Mặc dù không ngừng hiếu kỳ, nhưng trên giang hồ lại không có một chỗ nào có thể có được một chút tin tức gì, mà xưa nay Hoa Gian từ nổi tiếng buôn bán tin tức, mặc dù tuyên bố bọn họ biết nội tình, thế từ chủ đương gia đã sớm ra lệnh, tin tức này không cho phép buôn bán, vì vậy mọi người cũng chỉ có thể suy đoán đóng kín cửa suy đoán —— không có ai hoài nghi Hoa Gian từ nói dối, bởi vì ở trên phương diện tin tức, bọn họ nghiễm nhiên trở thành nơi có uy quyền nhất, ngay cả tin tức Phi Tuyệt lâu bị thương nặng cũng đều do nơi này truyền tới.

Ngay lúc bên ngoài tò mò, chờ đợi, tiếng động lớn bên trong Phi Tuyệt lâu cũng ồn ào không ngừng, không được yên bình.

Quậy Phi Tuyệt lâu đến náo loạn là một nữ nhân, một nữ nhân được một sát thủ của Phi Tuyệt lâu làm nhiệm vụ mang về. Người này là do sau khi tân lâu chủ nhận chức đã hạ mệnh lệnh đầu tiên, dùng hết toàn lực tìm cho ra, sau khi tìm được đã đưa đến trong lâu. Vì vậy, ban đầu bên cạnh dịch quán ở thủ đô Long Hải của Hí Triều quốc phát hiện nàng bị đám ăn xin đùa giỡn khi dễ thì mặc dù sát thủ thi hành nhiệm vụ kinh ngạc vì lâu chủ lại muốn tìm thảm hại như vậy, nhưng vẫn dẫn nàng trở lại.

Nữ nhân này, lưu hải tề mi (tóc cắt ngang trán, lông mày ngay ngắn), cặp mắt đen láy, môi đỏ như son, gương mặt đúng chuẩn của một mỹ nhân, nhưng nếu như gương mặt tràn đầy ác độc và cay nghiệt, thì dung nhan đẹp cũng có một ngày dữ tợn, không còn vẻ khuynh thành năm đó nữa.

Người không tử tế, thân thể cũng không trọn vẹn. Mặc dù thời điểm tĩnh tọa không nhìn ra bất kỳ điều gì không ổn, nhưng khi nàng đứng lên đi ngươi sẽ ngạc nhiên mà phát hiện, nữ nhân này, trong hai cánh tay thon dài có một bên không có lực bay theo gió, dieendaanleequuydonn nếu gió lớn hơn một chút, ống tay áo bên cánh tay phải kia sẽ gặp gió lớn bay múa điên cuồng, giống như mất đi khống chế.

Trong ống tay áo kia không có tay.

Nhìn thấy tình cảnh này người đều sẽ cho ra một kết luận như thế, mà sự thật cũng quả thật như thế, nữ nhân kia không có tay phải —— phải nói là, tay phải của nàng bị người chặt đứt.

Còn có một điểm, làm cho người ta cảm thấy tiếc hận. Nữ nhân xinh đẹp như thế, không chỉ bị đứt tay, còn bị què một chân. Cái chân kia giống như bị người đánh gãy, bước đi khập khiểng khập khiểng, trong ngày mưa, còn có thể nghe được tiếng gào khóc thê lương của nữ nhân đó bởi vì đau chân mà phát ra, tiếng kêu này, khiến bọn hạ nhân bên trong lâu cảm thấy tóc gáy cả người dựng đứng, cho dù là sát thủ ở nơi âm lãnh trong lâu cũng không khiến bọn họ sợ hãi như thế, bởi vì sát thủ chỉ giết người, mà sẽ không như nữ quỷ lấy mạng bình thường ở bên cạnh ngươi không ngừng dùng giọng oán hận thét chói tai, khiến ngươi ăn ngủ không yên.

Nghe đi, tiếng tên nữ quỷ đó lại tới ——

"A —— Phượng, Tĩnh, Xu —— con tiện nhân này —— ta phải giết chết ngươi —— thật là đau —— a ——"

Ai! Hạ nhân bị làm khó, hạ nhân bị làm khó rồi......



Hạ nhân đi ngang qua rụt cổ lại nhón chân lên chạy đi như một làn khói, chỉ sợ bên trong đột nhiên một cái bình hoa hay một chiếc ghế bay ra, bị nện được đến bể đầu chảy máu thì không nói, còn có thể bị mỹ nhân quỷ trong chăn chơi đùa sống không bằng chết. Hơn nữa, người xưa có nói, bất lịch sự chớ nhìn, khiếm nhã chớ nghe. Phượng Tĩnh Xu đó, thiên hạ ai không biết? Lại dùng giọng điệu oán hận như vậy chửi mắng nàng, nhất định là có thâm cừu đại hận gì đó. Gọi thẳng tên họ hoàng tộc là tội rất bất kính, lời nói nghiêm trọng còn có thể sẽ bị chặt đầu đấy! Chớ nói chi là nhục mạ và có ý đồ ám sát hoàng tộc.

Bọn họ là một hạ nhân nho nhỏ, không có bất kỳ liên quan gì đến quyền quý, chỉ cần bình an là đủ rồi, vì vậy, tất cả mọi người che lỗ tai lại, cái gì cũng không nghe thấy.....

"Hô ——" Một bóng người màu xanh chợt lóe lên, bọn hạ nhân không khỏi thở phào nhẹ nhõm ——rốt cuộc lâu chủ đã tới rồi!

Lâu chủ Phi Tuyệt lâu, thật xa đã nghe thấy được tiếng kêu chói tai kia, vì vậy bất chấp tất cả vội vàng chạy tới. Một cước sải bước vào cửa chính, da.nlze.qu;ydo/nn một cái nghiên mực lớn đánh úp tới, nghiêng đầu, lâu chủ tránh thoát khỏi công kích từ đối diện.

Nhướng mày, lâu chủ phất tay đuổi hai tỳ nữ run lẩy bẩy hai bên ra, khẩu khí mấy nô tỳ cũng không kịp thả lỏng, chân như bôi dầu nhanh chóng chạy đi.

Chủ nhân quái gở như vậy, cho dù cho các nàng cũng không muốn làm!

Nữ nhân trong phòng vừa thấy người tới, ngược lại tức giận không giảm bộc phát, hai mắt đen láy nhìn chằm chằm giọng đầy trách mắng: "Ngươi tới làm gì! Ngươi đến để chê cười ta có phải hay không!?"

Lâu chủ thở dài, "Nàng nghĩ hơi nhiều, ta không có ý đó."

"Xem đi! Xem đi! Còn nói không phải đến chê cười ta sao!" Nữ nhân vẫn cay nghiệt như cũ, "Trước kia ngươi sẽ không dùng giọng điệu này để nói chuyện với ta!" Bởi vì ở trước mặt nàng giọng điệu nói chuyện của hắn từ trước đến giờ đều giống như một con chó cẩn thận xem xét sắc mặt chủ nhân.

Lâu chủ nhắm mắt lại, che đi vẻ bất đắc dĩ trong mắt, "Phải, ta sai lầm rồi, xin nàng tha thứ cho." Cuối cùng, hắn vẫn lựa chọn cúi đầu nhận sai —— mặc dù hắn vốn chẳng hề làm gì cả, chỗ nào cũng không sai.

"Hừ! Vẻ mặt này của ngươi là sao!?" Nữ nhân vẫn nhất quyết không tha, "Nếu như ngươi không muốn đối mặt với một người què cụt tay như ta đây, vậy ngươi cũng không cần tới đây! Thế nào, hiện tại ngươi hối hận đã mang ta trở về? Ngươi hối hận có phải không!? Ta cho ngươi biết, chỉ cần ta còn sống một ngày, ta sẽ không để ngươi bỏ rơi ta đâu!"

Hắn không muốn bỏ rơi nàng!

Lâu chủ muốn giải thích, lại ở trong ánh mắt của nữ nhân chanh chua mà im lặng. Nàng đã không còn là người xinh đẹp thùy mị, dịu dàng hiền thục đó nữa, nàng bây giờ đã trở nên ngay cả hắn cũng không nhận ra. Nhưng hắn, cũng không phải là loại người ghét bỏ nàng, bởi vì hắn biết rõ trước kia nàng tốt đẹp dường nào......

Tựa như người mù lừa mình dối người, lâu chủ vẫn sống ở trong ảo tưởng, tưởng tượng thấy nữ nhân trước mắt là xinh đẹp trong sáng thế nào, dịu dàng động lòng người thế nào, trọng tình trọng nghĩa thế nào, hắn lại không nhìn thấy nữ nhân sau lưng vì tư lợi, cuồng ngạo tự đại và kiêu căng cậy mạnh, hoặc là, hắn vốn cũng không muốn thấy được.



Nữ nhân phát điên nóng nảy một trận, rồi cuối cùng nhớ ra một chuyện quan trọng, vì vậy dùng giọng điệu gây sự trách móc: "Tại sao ngươi lại hủy bỏ nhiệm vụ của quốc cữu Hí Triều quốc?"

Lâu chủ sững sờ, "Làm sao nàng biết?" Tiếp theo trả lời: "Nàng đã biết rồi, vậy thì nàng cũng có thể biết, dinendian.lơqid]on nhiệm vụ này trong lâu tổn thất bao nhiêu người, vì sự phát triển của lâu, ta không thể không hủy bỏ nhiệm vụ này."

"Lấy cớ! Rõ ràng ngươi không muốn báo thù cho ta, ngươi sợ thế lực của tiện nữ nhân đó cho nên mới hủy bỏ nhiệm vụ có đúng hay không!? Ngươi nhất định muốn dùng hành động đi nịnh bợ lấy lòng nàng có đúng hay không!?" Chất vấn một tiếng so với một tiếng càng lớn hơn, trên mặt nữ nhân lại xuất hiện vẻ điên cuồng.

"Dĩ Yên, ta phải nói thế nào nàng mới tin tưởng? Ta là thật lòng thật ý với nàng!"

"Lời trên đầu môi ai chả biết nói, ai sẽ tin ngươi chứ!" Nữ nhân —— Khanh Dĩ Yên khinh thường nói.

Sau khi trải qua việc thay đổi nhanh chóng, ngược lại kiêu ngạo của nàng ta không giảm, lấy tất cả những bất hạnh mà nàng ta gặp phải đều trách tội ở trên đầu Phượng Tĩnh Xu, không hề nghĩ tới sai lầm của mình. Nếu không phải nàng ta nói lời quá đáng, Phượng Tĩnh Xu luôn luôn thích dàn xếp ổn thỏa sao có thể làm ra chuyện cắt tay? Đừng nói tới một đám trung thành luôn theo sau lưng Phượng Tĩnh Xu. Có điều, muốn một người tự cao tự đại như nàng ta, cho rằng người của toàn bộ thế giới đều xoay chung quanh nàng ta, chỉ sợ là đến chết cũng không ý thức được sự tự đại của bản thân lại khiến người chán ghét ác chứ?

"Chỉ cần nàng tin tưởng ta, bất luận nàng muốn ta làm cái gì ta cũng sẽ làm!"

"Thật sao?" Khanh Dĩ Yên lập tức nói: "Vậy ngươi phải đi giết tiện nữ nhân Phượng Tĩnh Xu đó!"

"Nhưng mà, " Nam nhân cứng lại, "Dĩ Yên, nàng cũng biết, nàng ta không phải dễ đối phó như vậy, không nói tới bản lĩnh của nàng ta, chính là thân phận của nàng ta, nếu Phi Tuyệt lâu động vào nàng, chỉ sợ......"

"Yến, Vô, Nhai!" Khanh Dĩ Yên lập tức hét ầm lên, "Nếu ngươi không đi làm, ngươi cũng không cần xuất hiện ở trước mặt của ta nữa! Cút, cút, cút ——!!!"

"Dĩ Yên!" Yến Vô Nhai bất đắc dĩ, chỉ có thể thỏa hiệp, "Ta rất muốn giúp nàng, nhưng cuối cùng ta vẫn không thể phá hủy Phi Tuyệt lâu mà phụ thân khổ cực gây dựng chứ? Tin tưởng đến lúc đó cho dù ta không ngừng lại, phụ thân nhất định cũng sẽ ra mặt ngăn cản, hơn nữa, đối với nàng cũng không có chỗ tốt! Phụ thân nhất định sẽ đẩy trách nhiệm lên trên đầu nàng. Nàng cũng biết, kể từ sau...... đại hội võ lâm, ấn tượng của phụ thân đối với nàng vẫn không tốt lắm, người đã từng xác định nói cho ta biết, bảo ta không được lui tới với nàng nữa. Trong lúc mấu chốt này, nếu xảy ra chuyện gì, chỉ sợ...... Ta cũng không giữ được nàng! Đến lúc đó, nàng sẽ bị phụ thân đuổi ra khỏi Phi Tuyệt lâu!"

"Nói đi nói lại, còn không phải ngươi sợ phụ thân sao!?" Khanh Dĩ Yên không phục hừ lạnh nói, "Hắn là cái thá gì? Ta đến nơi này mới biết, thì ra Yến Phi được người giang hồ xưng là quân tử lại là một ngụy quân tử! Ngoài mặt ra vẻ đạo mạo nói chính tà không cùng tồn tại, giơ lá cờ bạch đạo tru diệt nhân sĩ hắc đạo, trên thực tế cũng lợi dụng bạch đạo thay hắn quét sạch trở ngại trên hắc đạo! Thứ người như thế, Hừ!" Dieenndkdan/leeequhydonnn Dù sao cũng là ở trên địa bàn của người ta, mục đích của Khanh Dĩ Yên cũng chỉ là khiến Yến Vô Nhai hạ quyết định đi ám sát Phượng Tĩnh Xu, cũng không phải thật sự muốn để mình bị người ta đuổi ra khỏi cửa, đã từng trải qua cuộc sống túng quẫn, bị người cười nhạo, vì vậy vẫn rất cố kỵ Yến Phi, e sợ cho hắn thật sự đuổi mình ra khỏi cửa, cho nên Khanh Dĩ Yên chỉ tượng trưng mắng Yến Phi mấy câu liền không nhiều lời nữa.

Nhớ ngày đó, đại sư huynh vong ân phụ nghĩa đó chỉ giúp họ tìm một căn phòng nhỏ sau khi các môn sinh cuốn gói mọi thứ trong trang lẻn trốn, hắn chẳng những không bắt tất cả bọn họ trở lại hung hăng dạy dỗ một phen, còn để cho đại tiểu thư như nàng đi làm công cho người ta! Phi! Thứ gì chứ! Nàng là ai? Nàng đường đường là đại tiểu thư Ngọc Tranh trang, làm sao lại đi làm cái loại việc thô lỗ của những người thấp kém kia chứ!? Hắn còn để phụ thân đi làm công cho người ta! Đúng là lòng lang dạ sói! Chẳng lẽ hắn cũng không biết phải lấy tiền cho hai ch con nàng ta dùng sao!? Đại đồ đệ, đại sư huynh làm thế nào vậy! Kết quả thế nào? Hừ hừ! Còn không phải giống như những người khác, sau khi thu xếp ổn thoả cho bọn họ đã không kịp chờ đợi mà chạy, bỏ lại nàng ta và phụ thân!

Sau lại nàng ta thật sự không sống được những ngày này, gạt phụ thân len lén chạy đi, muốn tìm những người bạn thân khuê phòng ngày xưa nhờ giúp đỡ. Ai biết hóa ra những thứ tiện nhân nịnh bợ ở bên cạnh nàng ta lại từng người một trở mặt, cãi lời ác ngôn nhục nhã nàng! Nàng ta nhất thời giận đánh nhau với họ, thế mà mấy tiện chân đó lại sai hạ nhân đánh nàng bị thương! Nàng ta cụt tay mất đi võ công, không địch lại những hạ nhân cường tráng đó, cuối cùng nhếch nhác mà quay về. Không nghĩ tới phụ thân đang làm việc phát sinh xung đột với người khác, phụ thân vốn bị thương chưa lành, lại bị người khác đả thương, thương thế đã hoạ vô đơn chí. Nàng ta không muốn bị phụ thân liên lụy, vì vậy rời khỏi cái phòng đơn sơ đó lần nữa, vứt bỏ phụ thân, muốn đi tìm người tìm nơi nương tựa, tùy tiện ai cũng được, chỉ cần có thể để nàng ta trải qua cuộc sống cẩm y ngọc thực! Rồi lại ở trên đường bị người...... bị......

Đó là cơn ác mộng của cả đời nàng ta! Mà tất cả những thứ này, đều đo tiện nữ nhân Phượng Tĩnh Xu đó tạo thành! Nàng muốn trả thù nàng ta (Phượng Tĩnh Xu), mặc kệ cách gì! Mà bây giờ, chỉ có nam nhân giống y như chó ra này sẽ nghe lệnh nàng đi đối phó nàng ta! Nếu hắn sợ Phi Tuyệt lâu vì vậy mà bị phá hủy, vậy thì, tìm nữ nhân kia liên thủ đi! Với thế lực của "nàng", nhất định sẽ thành công......

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tĩnh Nữ Truyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook