Chương 20: Trong núi có cốc
Lang Linh Ẩn
04/07/2016
Vì thế nhân biết Tuyệt Lăng sơn rất cao, liếc mắt một cái nhìn không thấy đỉnh, chỉ có từng mảnh mây mù lượn lờ tại sườn núi. Tuy rằngkhí hậu phía nam Tuyệt Lăng sơn dễ chịu, nhưng núi lại rất dốc, có đoạn gần như thẳng đứng, người bình thường vốn không thể đi lên, huống hồ cả ngọn núi bởi vì hiếm có dấu chân người, bởi vậy liền trở thành địa bàn của chim và thú dữ; da.nlze.qu;ydo/nn phía bắc mặc dù núi tương đối bằng phẳng, nhưng trước có rừng rậm sau có tuyết, cũng chỗ ít dấu chân người. Hơn nữa độ cao của Tuyệt Lăng sơn, người bình thường nhìn lên cũng chỉ có thể nhìn thấy hai phần ba toàn bộ sơn mạch, bởi vậy vốn không có ai biết, tiếp gần đỉnh Tuyệt Lăng sơn nứt ra một cái lỗ hổng, bên trong hình thành một cái sơn cốc.
Thế gian cao nhân nhiều vô số, mặc dù không thể nói chưa từng có người nào tới nơi này, nhưng Phượng Tĩnh Xu dám bảo đảm, chưa từng có người nào đã tới nơi này(Vân Nhi: là sao!???). Cũng chỉ có võ công cao như Lục Miểu lại là người có chút tự phụ, đối với mình cực kỳ tự tin, mới có thể tung mình nhảy xuống này đoạn vách núi này, có thể bình yên vô sự phát hiện tiên cảnh nhân gian này.
Nghe Lục Miểu giới thiệu, năm đó hắn cũng là ngao du đến đây, khi đi vào vách núi đen, phát hiện sương mù dưới vách núi khác sương mù rét lạnh trong núi, dường như có một luồng nhiệt khí hỗn loạn ở đó, bởi vậy dựa vào một thân võ công nhảy xuống vách núi tìm đến cùng, trên đường phải dựa vào cành cây nhỏ nhô ra trên vách và hòn đá làm điểm tựa để giảm lại tốc độ, rốt cục đi tới tiên cảnh nhân gian này.
Thử hỏi thế gian này còn có ai có thể tự phụ giống như Lục Miểu, có thể nhảy xuống không biết tình cảnh mà mặt không đổi sắc? Sợ là Tĩnh Xu cũng làm không được đi xuống được, bởi vậy Lục Miểu đến tiên cảnh nhân gian, mà người bình thường, chỉ có thể ở phàm trần tìm kiếm một chốn bồng lai rồi.
Với tri thức ở thế kỷ hai mươi mốt của Phượng Tĩnh Xu, Tuyệt Lăng sơn này chỉ sợ là sau khi biển đất liền thay đổi hình thành một ngọn núi lửa, trải qua ngàn vạn năm, dieendaanleequuydonn hiện giờ đã trở thành một ngọn núi lửa chết, nhưng nhiệt lượng còn dư lại dưới đáy núi lửa chưa hết, bởi vậy nhiệt khí phun ra lên trên, hình thành sơn cốc này. Cố gắng ngửi thấy, trong không khí còn có mùi vị của lưu huỳnh! Phượng Tĩnh Xu nhớ lại, kiếp trước đã từng xem tư liệu về núi lửa có nói trên núi lửa chết còn có thể có ôn tuyền, hơn nữa còn chứ lượng lưu huỳnh và tài nguyên khoáng sản lớn, thậm chí còn có mỏ vàng!
Đối với thế giới này mà nói, tài nguyên khoáng sản có lẽ vô dụng, nhưng đối với Phượng Tĩnh Xu mà nói, đây chính là tin tức tốt, hiện tại vật chất trong Thấm Xu Văn còn chưa đầy đủ, có những thứ quặng và chất hóa học này, Thấm Xu Văn có thể càng làm ra trọn vẹn vật nàng cần, bởi vậy nơi này đối với Phượng Tĩnh Xu giống như là một thiên đường. Nàng cân nhắc sau này nhất định phải tìm cơ hội lật đổ khắp tòa Tuyệt Lăng sơn này, sau đó đào rỗng nó.
Một đường đi tới, khắp nơi trong cốc đều là một màu xanh, ý xuân ấm áp khiến lòng người khoan khoái, trong đó còn có thể nhìn thấy rất nhiều động vật nhỏ thỉnh thoảng lui tới, tuyệt không sợ người lạ, khắp nơi có thể thấy được những đóa hoa đỏ hoặc trắng, đủ mọi màu sắc, trông rất đẹp mắt. Nhưng đóa hoa càng xinh đẹp càng độc, trong đó có rất nhiều hoa đều mang độc, bởi vậy khi Phượng Tĩnh Xu đi theo Lục Miểu đều cẩn thận tránh những thứ hoa độc này.
Hai người đi vào một căn nhà xây từ trúc xanh, căn nhà phân thành năm khu, lần lượt là sảnh nhỏ, phòng ở, Tàng Thư trai, phòng bếp và phòng luyện đan. Die nd da nl e q uu ydo n Trên căn nhà treo một tấm biển, trên mặt dùng nội lực khắc ba chữ lớn —— Khoái Ý cư.
"Khoái ý, tiêu dao khoái ý, ngươi thật biết hưởng thụ đấy!" Phượng Tĩnh Xu cười nói với Lục Miểu.
"Đó là tự nhiên, thiên hạ này, ngoài ta còn có ai có thể tiêu dao hồng trần khoái ý giang hồ chứ?" Lục Miểu ra vẻ đương nhiên nói.
Phượng Tĩnh Xu co rút khóe miệng, lúc này mới phát hiện Lục Miểu thật là tự kỷ không người theo kịp.
"Ta đây ngủ chỗ nào?" Quên đi, mặc kệ hắn, vẫn nên đi ngủ sớm một chút!
Vì thế dưới sự chỉ dẫn của Lục Miểu, Phượng Tĩnh Xu tìm được gian phòng mà nàng ở vài năm sau này thậm chí hơn mười năm, sau khi sửa sang lại một phen thì ngủ thật say, lúc tỉnh dậy trời đã hửng sáng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~phân cách tuyến ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sáng sớm ngày hôm sau, Phượng Tĩnh Xu đã bị gọi dậy, mơ mơ màng màng đi súc miệng, kết quả phát hiện nơi này cảnh vật tuy đẹp, nhưng điều kiện so với bên ngoài kém rất nhiều, điều này đối với Phượng Tĩnh Xu đời trước sinh hoạt trong thời đại công nghệ cao đời này sinh hoạt trong gia đình phú quý mà nói, giống như là một khiêu chiến, khi ở bờ sông đánh răng, dieendaanleequuydonn Phượng Tĩnh Xu rốt cục không thể nhịn được nữa, quyết định tu luyện thật vững, một năm sau nhất định phải đề cao cấp độ Linh Lung, đến lúc đó nhanh chóng xây dựng sơn cốc này thành bản hiện đại thu nhỏ, nếu không nơi này cũng chỉ có hai người là nàng và Lục Miểu, không có người chiếu cố, thật là quá khó khăn rồi!
Sau một hồi rửa mặt chải đầu, hai người ăn bữa sáng, sau đó liền đi tới một chỗ thanh tịnh và đẹp đẽ trong cốc bắt đầu tập võ.
Lúc Phượng Tĩnh Xu hỏi Lục Miểu "Ta phải đứng tấn sao", Lục Miểu hung hăng cười nhạo nàng một phen, cười đến khi Phượng Tĩnh Xu bốc hỏa mới nghẹn cười giải thích luyện võ là không cần phải đứng tấn, tất cả môn phái nhập môn đều truyền thụ tâm pháp cơ bản nhất, sau đó phối hợp huấn luyện phù hợp, từ từ tăng lên. Phượng Tĩnh Xu vừa nghe, cũng biết mình làm trò cười, vì thế nghẹn đỏ mặt cầm lấy tâm pháp Lục Miểu cho ngồi trên đất, bắt đầu tu luyện, không hề quan tâm Lục Miểu.
Lục Miểu nhìn thấy Phượng Tĩnh Xu không nói liền cứ thế trở lại Khoái Ý cư, kéo ra dù nhảy ngày hôm qua Phượng Tĩnh Xu đưa, vừa nghiên cứu vừa thường thường phát ra một hai tiếng tán thưởng.
Phượng Tĩnh Xu cầm tâm pháp ngồi dưới đất nghĩ thầm, thế giới này học võ tuy rằng nói không cần phải đứng tấn, nhưng mà những huấn luyện cơ bản vẫn không thể bỏ, bản thân nàng xuyên không từ thế kỷ hai mươi mốt, như thế nào cũng mạnh hơn mấy lão tổ rông này chứ, lại nói vốn dĩ bản thân có học qua không ít võ thuật vật lộn, hiện tại từ từ luyện tập võ học kiếp trước, Die nd da nl e q uu ydo n chờ đến lúc đó thì bắt đầu học theo võ công cao thâm của Lục Miểu, nhìn đi nhìn lại cũng không thể thông hiểu đạo lí, trong đó có thể đột phá hay không?
Hiện giờ chưa thể học, như vậy trước hết học chút cầm kỳ thư họa gì đó, dù sao nơi này là xã hội nam tôn, yêu cầu đối với nữ nhân vô cùng hà khắc, ngoài cầm kỳ thư họa, nữ hồng cũng không thể bỏ sót, tuy rằng nàng là con gái vương gia địa vị cao quý, lại được hoàng gia sủng ái, nhưng nữ nhân cũng không thể không hội họp nha, miễn cho về sau đi ra ngoài đánh mất thể diện hoàng gia. Huống chi nàng muốn ở tại xã hội nam tôn nhất nữ đa phu, không có có chút tài năng, đừng nói người bên ngoài sẽ không chịu phục, chỉ sợ khi bóng dáng lão công nàng là gặp nhau cũng sẽ không bao giờ hẹn, tuy rằng hiện tại đã có một cái dự bị rồi...
Đang cân nhắc, Phượng Tĩnh Xu nhặt lên một cây gậy gỗ trên mặt đất mà bắt đầu viết viết tính tính, bắt đầu viết lên "kế hoạch đặc huấn của nữ chủ toàn năng xuyên không"...
Vào lúc ban đêm, Phượng Tĩnh Xu liền ở trên bàn cơm thương lượng tốt với Lục Miểu về việc dạy học sau này, hàng năm ba tháng bảy, tám, chín, Lục Miểu ở lại Tuyệt Lăng sơn truyền thụ võ công tâm pháp cho Phượng Tĩnh Xu, chín tháng còn lại liền xuống núi dạy Duy nhi và Tĩnh Ảnh. Sau khi bố trí tốt, Phượng Tĩnh Xu liền tiến vào Tàng Thư trai ở Khoái Ý cư, dieendaanleequuydonn lục ra một đống sách cũ lâu năm, làm trò mấy lần, cực kỳ hắc tuyến phát hiện ngoài một ít bí tịch võ công, sách thuốc, luyện đan thư, ngũ hành bát quái đánh đánh giết giết gì đó ra, vốn không có chút sách về nữ hài tử gì đó. Có điều cũng đúng, một lão nam nhân sống một mình, dùng được nữ hài tử gì đó sao? Vì thế Phượng Tĩnh Xu quyết định sáng sớm ngày mai sẽ đá Lục Miểu xuống núi, chuẩn bị đầy đủ tất cả cho nàng. Tuy rằng trong thấm xu văn có công cụ, nhưng mà không có sách cũng không thành!
Thế gian cao nhân nhiều vô số, mặc dù không thể nói chưa từng có người nào tới nơi này, nhưng Phượng Tĩnh Xu dám bảo đảm, chưa từng có người nào đã tới nơi này(Vân Nhi: là sao!???). Cũng chỉ có võ công cao như Lục Miểu lại là người có chút tự phụ, đối với mình cực kỳ tự tin, mới có thể tung mình nhảy xuống này đoạn vách núi này, có thể bình yên vô sự phát hiện tiên cảnh nhân gian này.
Nghe Lục Miểu giới thiệu, năm đó hắn cũng là ngao du đến đây, khi đi vào vách núi đen, phát hiện sương mù dưới vách núi khác sương mù rét lạnh trong núi, dường như có một luồng nhiệt khí hỗn loạn ở đó, bởi vậy dựa vào một thân võ công nhảy xuống vách núi tìm đến cùng, trên đường phải dựa vào cành cây nhỏ nhô ra trên vách và hòn đá làm điểm tựa để giảm lại tốc độ, rốt cục đi tới tiên cảnh nhân gian này.
Thử hỏi thế gian này còn có ai có thể tự phụ giống như Lục Miểu, có thể nhảy xuống không biết tình cảnh mà mặt không đổi sắc? Sợ là Tĩnh Xu cũng làm không được đi xuống được, bởi vậy Lục Miểu đến tiên cảnh nhân gian, mà người bình thường, chỉ có thể ở phàm trần tìm kiếm một chốn bồng lai rồi.
Với tri thức ở thế kỷ hai mươi mốt của Phượng Tĩnh Xu, Tuyệt Lăng sơn này chỉ sợ là sau khi biển đất liền thay đổi hình thành một ngọn núi lửa, trải qua ngàn vạn năm, dieendaanleequuydonn hiện giờ đã trở thành một ngọn núi lửa chết, nhưng nhiệt lượng còn dư lại dưới đáy núi lửa chưa hết, bởi vậy nhiệt khí phun ra lên trên, hình thành sơn cốc này. Cố gắng ngửi thấy, trong không khí còn có mùi vị của lưu huỳnh! Phượng Tĩnh Xu nhớ lại, kiếp trước đã từng xem tư liệu về núi lửa có nói trên núi lửa chết còn có thể có ôn tuyền, hơn nữa còn chứ lượng lưu huỳnh và tài nguyên khoáng sản lớn, thậm chí còn có mỏ vàng!
Đối với thế giới này mà nói, tài nguyên khoáng sản có lẽ vô dụng, nhưng đối với Phượng Tĩnh Xu mà nói, đây chính là tin tức tốt, hiện tại vật chất trong Thấm Xu Văn còn chưa đầy đủ, có những thứ quặng và chất hóa học này, Thấm Xu Văn có thể càng làm ra trọn vẹn vật nàng cần, bởi vậy nơi này đối với Phượng Tĩnh Xu giống như là một thiên đường. Nàng cân nhắc sau này nhất định phải tìm cơ hội lật đổ khắp tòa Tuyệt Lăng sơn này, sau đó đào rỗng nó.
Một đường đi tới, khắp nơi trong cốc đều là một màu xanh, ý xuân ấm áp khiến lòng người khoan khoái, trong đó còn có thể nhìn thấy rất nhiều động vật nhỏ thỉnh thoảng lui tới, tuyệt không sợ người lạ, khắp nơi có thể thấy được những đóa hoa đỏ hoặc trắng, đủ mọi màu sắc, trông rất đẹp mắt. Nhưng đóa hoa càng xinh đẹp càng độc, trong đó có rất nhiều hoa đều mang độc, bởi vậy khi Phượng Tĩnh Xu đi theo Lục Miểu đều cẩn thận tránh những thứ hoa độc này.
Hai người đi vào một căn nhà xây từ trúc xanh, căn nhà phân thành năm khu, lần lượt là sảnh nhỏ, phòng ở, Tàng Thư trai, phòng bếp và phòng luyện đan. Die nd da nl e q uu ydo n Trên căn nhà treo một tấm biển, trên mặt dùng nội lực khắc ba chữ lớn —— Khoái Ý cư.
"Khoái ý, tiêu dao khoái ý, ngươi thật biết hưởng thụ đấy!" Phượng Tĩnh Xu cười nói với Lục Miểu.
"Đó là tự nhiên, thiên hạ này, ngoài ta còn có ai có thể tiêu dao hồng trần khoái ý giang hồ chứ?" Lục Miểu ra vẻ đương nhiên nói.
Phượng Tĩnh Xu co rút khóe miệng, lúc này mới phát hiện Lục Miểu thật là tự kỷ không người theo kịp.
"Ta đây ngủ chỗ nào?" Quên đi, mặc kệ hắn, vẫn nên đi ngủ sớm một chút!
Vì thế dưới sự chỉ dẫn của Lục Miểu, Phượng Tĩnh Xu tìm được gian phòng mà nàng ở vài năm sau này thậm chí hơn mười năm, sau khi sửa sang lại một phen thì ngủ thật say, lúc tỉnh dậy trời đã hửng sáng.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~phân cách tuyến ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sáng sớm ngày hôm sau, Phượng Tĩnh Xu đã bị gọi dậy, mơ mơ màng màng đi súc miệng, kết quả phát hiện nơi này cảnh vật tuy đẹp, nhưng điều kiện so với bên ngoài kém rất nhiều, điều này đối với Phượng Tĩnh Xu đời trước sinh hoạt trong thời đại công nghệ cao đời này sinh hoạt trong gia đình phú quý mà nói, giống như là một khiêu chiến, khi ở bờ sông đánh răng, dieendaanleequuydonn Phượng Tĩnh Xu rốt cục không thể nhịn được nữa, quyết định tu luyện thật vững, một năm sau nhất định phải đề cao cấp độ Linh Lung, đến lúc đó nhanh chóng xây dựng sơn cốc này thành bản hiện đại thu nhỏ, nếu không nơi này cũng chỉ có hai người là nàng và Lục Miểu, không có người chiếu cố, thật là quá khó khăn rồi!
Sau một hồi rửa mặt chải đầu, hai người ăn bữa sáng, sau đó liền đi tới một chỗ thanh tịnh và đẹp đẽ trong cốc bắt đầu tập võ.
Lúc Phượng Tĩnh Xu hỏi Lục Miểu "Ta phải đứng tấn sao", Lục Miểu hung hăng cười nhạo nàng một phen, cười đến khi Phượng Tĩnh Xu bốc hỏa mới nghẹn cười giải thích luyện võ là không cần phải đứng tấn, tất cả môn phái nhập môn đều truyền thụ tâm pháp cơ bản nhất, sau đó phối hợp huấn luyện phù hợp, từ từ tăng lên. Phượng Tĩnh Xu vừa nghe, cũng biết mình làm trò cười, vì thế nghẹn đỏ mặt cầm lấy tâm pháp Lục Miểu cho ngồi trên đất, bắt đầu tu luyện, không hề quan tâm Lục Miểu.
Lục Miểu nhìn thấy Phượng Tĩnh Xu không nói liền cứ thế trở lại Khoái Ý cư, kéo ra dù nhảy ngày hôm qua Phượng Tĩnh Xu đưa, vừa nghiên cứu vừa thường thường phát ra một hai tiếng tán thưởng.
Phượng Tĩnh Xu cầm tâm pháp ngồi dưới đất nghĩ thầm, thế giới này học võ tuy rằng nói không cần phải đứng tấn, nhưng mà những huấn luyện cơ bản vẫn không thể bỏ, bản thân nàng xuyên không từ thế kỷ hai mươi mốt, như thế nào cũng mạnh hơn mấy lão tổ rông này chứ, lại nói vốn dĩ bản thân có học qua không ít võ thuật vật lộn, hiện tại từ từ luyện tập võ học kiếp trước, Die nd da nl e q uu ydo n chờ đến lúc đó thì bắt đầu học theo võ công cao thâm của Lục Miểu, nhìn đi nhìn lại cũng không thể thông hiểu đạo lí, trong đó có thể đột phá hay không?
Hiện giờ chưa thể học, như vậy trước hết học chút cầm kỳ thư họa gì đó, dù sao nơi này là xã hội nam tôn, yêu cầu đối với nữ nhân vô cùng hà khắc, ngoài cầm kỳ thư họa, nữ hồng cũng không thể bỏ sót, tuy rằng nàng là con gái vương gia địa vị cao quý, lại được hoàng gia sủng ái, nhưng nữ nhân cũng không thể không hội họp nha, miễn cho về sau đi ra ngoài đánh mất thể diện hoàng gia. Huống chi nàng muốn ở tại xã hội nam tôn nhất nữ đa phu, không có có chút tài năng, đừng nói người bên ngoài sẽ không chịu phục, chỉ sợ khi bóng dáng lão công nàng là gặp nhau cũng sẽ không bao giờ hẹn, tuy rằng hiện tại đã có một cái dự bị rồi...
Đang cân nhắc, Phượng Tĩnh Xu nhặt lên một cây gậy gỗ trên mặt đất mà bắt đầu viết viết tính tính, bắt đầu viết lên "kế hoạch đặc huấn của nữ chủ toàn năng xuyên không"...
Vào lúc ban đêm, Phượng Tĩnh Xu liền ở trên bàn cơm thương lượng tốt với Lục Miểu về việc dạy học sau này, hàng năm ba tháng bảy, tám, chín, Lục Miểu ở lại Tuyệt Lăng sơn truyền thụ võ công tâm pháp cho Phượng Tĩnh Xu, chín tháng còn lại liền xuống núi dạy Duy nhi và Tĩnh Ảnh. Sau khi bố trí tốt, Phượng Tĩnh Xu liền tiến vào Tàng Thư trai ở Khoái Ý cư, dieendaanleequuydonn lục ra một đống sách cũ lâu năm, làm trò mấy lần, cực kỳ hắc tuyến phát hiện ngoài một ít bí tịch võ công, sách thuốc, luyện đan thư, ngũ hành bát quái đánh đánh giết giết gì đó ra, vốn không có chút sách về nữ hài tử gì đó. Có điều cũng đúng, một lão nam nhân sống một mình, dùng được nữ hài tử gì đó sao? Vì thế Phượng Tĩnh Xu quyết định sáng sớm ngày mai sẽ đá Lục Miểu xuống núi, chuẩn bị đầy đủ tất cả cho nàng. Tuy rằng trong thấm xu văn có công cụ, nhưng mà không có sách cũng không thành!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.