Tinh Phong Truyền Thuyết

Quyển 11 - Chương 19: Bia đá thần bí

Ngã Cật Tây Hồng Thị

09/01/2014

Hắc Nhật lão tổ liền hướng về Hắc Ngục Tinh Vực phóng đi cực nhanh, tuy nhiên khoảng cách giữa Cực Nam loạn vực với Hắc Ngục tinh quá xa , không có mười ngày, Hắc Nhật lão tổ cũng không thể nào tới được.

Tuy vậy Trương Tinh Phong làm sao biết Hắc Nhật lão tổ lúc này đang hướng nơi này đi tới? Có lẽ cho dù biết, Trương Tinh Phong cũng sẽ không có gì phải lo lắng.

Trận chiến ấy đã qua, đại quân của Tiêu Lâm mới đuổi tới, toàn bộ Hắc Ngục tinh đã không có một tên địch nhân, đương nhiên việc này là do Trương Tinh Phong làm hết. Hai ngày tiếp theo, Tiêu Lâm liền đem tất cả các thế lực tại tinh cầu Hắc Ngục Tinh Vực đều thu nạp, đến lúc này, Tiêu Lâm rốt cục cũng đã thống nhất Hắc Ngục Tinh Vực.

Lúc này trong phủ thủ lĩnh chính mở ra yến tiệc.

- Sư huynh, ngươi cũng hơi quá đáng, giết Ma Đế giết là được rồi, sao lại phải giết luôn mười sáu Ma Hoàng đó, không chừa lại chúng ta một người, làm nhiều người chúng ta cảm thấy mất mặt quá?

Tiêu Lâm bưng chén rượu nhìn Trương Tinh Phong nói.

Tiêu Lâm ngồi ở ghế chủ tọa, Trương Tinh Phong ngồi một bên.

Trương Tinh Phong cũng nâng chén, bất đắc dĩ nói:

- Cái này không thể trách ta được, ai bảo tốc độ lúc đó của các ngưới quá chậm, huống chi ta làm sao mà biết là không nên giết các Ma Hoàng này, ngươi cũng biết tốc độ của sư huynh ngươi, ngươi nói xuất ra mười sáu quyền bình thường mất bao nhiêu thời gian? Trọng yếu nhất là ta đang lo lắng.

Trương Tinh Phong cười nói. Trên thực tế trong lòng của hắn lại là rất cao hứng, bởi vì chỉ sử dụng quyền có thể tiêu diệt mười sáu Ma Hoàng một lúc, hắn hình như phát hiện Linh Điểm Liệt kích – thức thứ năm đã có hướng đi rồi.

Vật lý công kích — Linh Điểm Liệt Kích. Chính là do Trương Tinh Phong tự nghĩ ra, nhưng cho tới bây giờ, Trương Tinh Phong cũng chỉ là sáng chế ‘vi ba chấn’ ‘thốn kính thiên kích’ ‘thứ nguyên trảm’ và ‘không bách liệt’.

Về vật lý công kích, vũ giả nhân gian tuyệt đối mạnh hơn so với cao thủ tiên ma nhị giới, cao thủ tiên ma nhị giới đều là dựa vào tiên khí ma khí thần khí, dựa vào cấm chế, dựa vào pháp quyết.

Dựa vào thân thể, đến nay Trương Tinh Phong vẫn chưa phát hiện, tu luyện lục chuyển huyền thân Bàn Cổ cũng không có nghiên cứu dựa nhiều vào chiêu thức công kích thân thể, bởi vì Bàn Cổ sinh trưởng dưới hoàn cảnh tiên ma nhị giới như vậy, mà Trương Tinh Phong lại từ hoàn cảnh nhân gian tôi luyện, đối với công kích cận chiến, thập phần tâm đắc. Nhưng từ khi rời nhân gian, Trương Tinh Phong lại là không còn đột phá nữa, cho dù chỉ dựa vào thân thể chiến đấu, vẫn không có đột phá chút nào.

Trương Tinh Phong vẫn muốn sáng chế Linh Điểm Liệt Kích thức thứ năm. Cho tới hôm nay, Trương Tinh Phong rốt cục đã rõ ràng, mặc dù chưa hoàn toàn hiểu ra, bất quá Trương Tinh Phong đã có lại niềm tin.

- Nếu sáng tạo được thức thứ năm, phỏng chừng hiện tại ta có thể dựa vào vật lý công kích giết cao thủ cấp Ma Tôn sơ kỳ.

Trong lòng Trương Tinh Phong thầm than, Linh Điểm liệt kích thức thứ tư. Thức sau so với thức trước mạnh hơn gấp chục lần. Hiện tại ‘không bách liệt’ hoàn toàn có thể đối phó nhân vật Ma Đế hậu kỳ. Nếu thức thứ năm vừa ra, Trương Tinh Phong có thể thấy được lực công kích rõ ràng.

- Ha ha, năm đó sư tôn có thân thể mạnh mẽ như vậy, lại là chỉ biết sử dụng thân thể để phòng ngự, không có dùng thân thể cường hãn vào công kích! Công hiệu Lục chuyển huyền thân, năm đó sư tôn có thể nổi danh. Tin tưởng lấy lục chuyển huyền thân công kích, phỏng chừng so với bán thánh khí cũng không kém. Ah, khi nào thì ta có thể đạt tới cảnh giới bất tử kim thân đây? Nếu đạt được tới cảnh giới kia, vật lý công kích của ta phỏng chừng mạnh hơn rất nhiều.

Trương Tinh Phong lắc đầu thở dài. Đương nhiên, bất tử kim thân so với lực lượng thiên hỏa thân tốc độ lớn hơn rất nhiều, đồng dạng vật lý công kích, hiệu quả lại là thiên kinh địa hãi.

- Sư huynh, vì sao lại than ngắn thở dài vậy?

Tiêu Lâm đi khỏi vị trí, đi đến bên cạnh Trương Tinh Phong nói, lúc này trong đại điện đã tùy ý nói chuyện với nhau, tùy ý uống rượu vung quyền.

Trương Tinh Phong lắc lắc đầu, nói:

- Không có gì, chỉ là nghĩ đến một việc, đúng rồi, tiên tinh kia của ta đã tới tay , ta và đại tẩu ngươi cũng phải đi rồi.

Tiêu Lâm nhất thời nói:

- Không được, không được, như vậy sao được, sư huynh đệ chúng ta lúc này mới đoàn chưa được bao lâu như thế nào bây giờ lại phân ly được? Hiện tại đại tẩu Ngữ Yên đang cùng Hồng Tiêu cùng một chỗ, sư huynh tại sao có thể nhẫn tâm nhanh như vậy khiến cho các nàng phân ly?

Trương Tinh Phong nhìn Ngữ Yên phía xa, Hồng Tiêu, A Du ba người nói chuyện bộ dáng rất cao hứng, cũng cười cười, nhìn Tiêu Lâm, lúc này mới bất đắc dĩ nói:

- Được rồi, ta ở lại đây nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa.

- Bất quá mấy ngày nay, ta ở đây làm gì? Nếu tu luyện, vài ngày thì không đủ.

Trương Tinh Phong đã sớm muốn chuyên tâm tu luyện, hắn chuẩn bị lần này trở về, bế quan một lần, đem những gì hiểu được ngày đó, cẩn thận hấp thu dung hợp hoàn toàn. Nhưng chỉ có mấy ngày quá ngắn, hoàn toàn không đủ.

Bỗng nhiên nhãn tình Trương Tinh Phong sáng lên, nhìn Tiêu Lâm một bên nói:

- Ngày đó Thiên Loạn Tinh không phải có một tấm bia đá thần bí hay sao? Hơn nữa toàn thân được hình thành từ kiên dục chi tinh, cao mười mét, rộng ba mét, hơn nữa dầy nửa mét, nghe nói nó rất thần bí, ngày mai ta sẽ đi xem.

Tiêu Lâm vừa nghe, nhất thời nhướng mày nói:



- Tấm bia đá thần bí. Ah, sư huynh, ta khuyên ngươi không nên đi tới đó thì tốt hơn.

Trương Tinh Phong nhìn Tiêu Lâm liếc mắt một cái, cười cười nói:

- Có phải bởi vì từng có Thái thượng trưởng lão của Tu La môn chuẩn bị cầm tấm bia đá này, cuối cùng lại là thất bại trở về, hơn nữa sau đó liền chết?

Tiêu Lâm cười khổ nói:

- Xem ra sư huynh ngươi cũng biết, sư đệ chỉ làm việc thừa, bất quá sư đệ muốn nói, cũng đưng động chạm tới tấm bia đá này, truyền thuyết đó là căn cơ của Thiên Loạn Tinh, tấm bia đá vừa đi, Thiên Loạn Tinh tan luôn, đương nhiên ta cũng không phải để ý một cái Thiên Loạn Tinh, ha ha... Hiện tại ta dầu gì cũng là người cầm quyền Hắc Ngục Tinh Vực.

Tiêu Lâm đầy tự đắc ý nở nụ cười, chợt Tiêu Lâm nghiêm túc nói:

- Dù sao tấm bia đá này cũng quá thần bí. Trong lịch sử không ít cao thủ chết vì tấm bia đá này, còn có cả Thái thượng trưởng lão Tu La môn có danh tiếng rất lớn, cho nên mới làm cho các cao thủ đã chết khác không thể nổi danh.

Trương Tinh Phong trong lòng cả kinh, nói:

- Đã không ít cao thủ đã chết?

Tiêu Lâm gật gật đầu, tỏ vẻ khẳng định.

Trương Tinh Phong nhíu mày, hiện tại hắn đối với tấm bia đá kia rất tò mò, bất quá hắn cũng không phải không cần mạng, nếu trong lịch sử có không ít cao thủ chết vì tấm bia đá này, chứng tỏ tấm bia đá kia chắc chắn chứa một lực lượng bí mật.

- Không đúng, ta không tin ngày đó ba vị thủ lĩnh Thiên Toạn Tông không cẩn thận quan sát qua tấm bia đá, bọn họ có xảy ra chuyện gì đâu.

Trương Tinh Phong đương nhiên không tin, Thiên Loạn Tông - tam đại Ma Đế nhưng đều cũng có lịch sử tu luyện ngàn vạn năm, ngàn vạn năm qua, chẳng lẽ ba người đều không có quan sát đến tấm bia đá thần bí kia, Trương Tinh Phong làm sao có thể tin tưởng.

Tiêu Lâm bội phục nói:

- Quả nhiên là sư huynh, lợi hại, lợi hại! Đích xác, tấm bia đá này nếu ngươi không nhổ nó, vậy ngươi sẽ không bị công kích gì, nhưng là một khi ngươi động thủ đem kia tấm bia đá rút lên, kia tấm bia đá sẽ phát động công kích thần bí kia. Từ trước tới nay, không có một cao thủ nào nhổ tấm bia đã mà còn sống. Đại bộ phận đều là tử vong tại chổ, chỉ có cao thủ cấp bậc Ma Tôn có thể kiên trì được vài ngày, bất quá kết quả cũng giống nhau — hôi phi yên diệt, trọn đời không được siêu thoát.

Trương Tinh Phong nghe xong trong lòng run lên, nhưng là không hiểu , hắn càng thêm tò mò đối bí tấm bia đá thần.

Ngày hôm sau, Trương Tinh Phong để Ngữ Yên cùng với Hồng Tiêu cùng một chỗ, hắn quay lại chỗ Thiên Loạn Tinh lúc trước. Chuẩn bị tập trung quan sát một lần tấm bia đá thần bí.

Nguyên ở ngoài tông môn Thiên Loạn Tông, đã có lịch sử tồn tại không biết bao nhiêu năm, tấm bia đá tựa hồ mãi mãi tồn tại. Tấm bia đá cao mười mét, rộng ba mét, dầy nửa mét. Trải qua vô số năm gió táp mưa sa, tấm bia đá trên nhuộm đầy dấu vết năm tháng.

Trương Tinh Phong tùy tiện tạo một cấm chế, liền không thể đến xung quanh tấm bia đá mười mét. Có lẽ là lo lắng tấm bia đá thần bí này lợi hại, Trương Tinh Phong không yên lòng, ở chung quanh bố trí không ít cấm chế, phòng ngừa người ở bên ngoài đã bị lan đến.

Hỏa diễm trên người Trương Tinh Phong chợt lóe, thiên hỏa kình giáp lúc này xuất hiện.

- Cao thủ cấp Ma Tôn lập tức chết, bản thân ta muốn nhìn xem ngươi rốt cuộc có chỗ nào thần bí.

Trương Tinh Phong đi ra phía trước, tay phải của mình rung lên, nhẹ nhàng chạm vào tấm bia đá kia. Bỗng dưng Trương Tinh Phong cảm thấy ngón tay của mình giống như bị lôi điện bắn trúng, cả người tê rần.

- Quái, thiên hỏa thân của ta đã đến cảnh giới thâm tử sắc, chỉ cần có thể đột phá, liền có thể đạt được cảnh giới bất tử kim thân, cho dù là thiên lôi, nếu không phải quá mạnh mẽ, thân thể cũng sẽ không có cảm giác tê dại, vừa rồi ta chỉ nhẹ nhàng đụng chạm một lần, không ngờ cảm thấy một trận tê dại.

Trương Tinh Phong trong lòng liền nghĩ nên cẩn thận hơn với tấm bia đá thần bí này.

- Bất quá không phải nói, không cần không nhổ tấm bia đá sẽ không sẽ xảy ra chuyện sao? Ta không nhổ tấm bia đá, nhìn kỹ nhìn hẳn là không có chuyện gì.

Trương Tinh Phong trong lòng cẩn thận đến gần phía trước, hai tay đều nháy mắt chạm đến tấm bia đá kia, trên mặt Trương Tinh Phong không chỉ có có một đạo mê hoặc, lần này không ngờ không có cảm giác tê dại gì.

Hào quang hai tay Trương Tinh Phong lóe ra. Vô cực lực bắt đầu khởi động, rất nhanh đã đem mặt ngoài tấm bia đá thần bí làm sạch sẽ hoàn toàn.

- Kiên dục chi tinh, chính là kiên dục chi tinh, không hổ là tài liệu cực phẩm, nhiều năm như vậy, kiên dục chi tinh này không ngờ không có một chút biến hóa, chỉ là có thêm một đạo kim quang nhàn nhạt lóe lên.

Trương Tinh Phong miệng thở dài, ánh mắt lại cẩn thận quan sát tấm bia đá thần bí này.

- A, đây là cái gì?



Trong mắt Trương Tinh Phong phát ra hào quang mạnh mẽ, nháy mắt tập trung nhìn vào một ít văn tự mờ ảo khó thấy được.

Trương Tinh Phong nhắm mắt lại, thần thức nháy mắt tập trung toàn bộ vào kiên dục chi tinh, muốn cẩn thận phân tích một lần, dù sao thần thức tin cậy hơn một chút so với ánh mắt.

Bỗng dưng, Trương Tinh Phong đột nhiên mở to hai mắt, vẻ mặt khó có thể quên, nhìn tấm bia đá trước mắt, lẩm bẩm nói:

- Làm sao có thể? Làm sao có thể?

Một hồi lâu, Trương Tinh Phong mới từ trong sự đã kích hồi tĩnh lại.

Rốt cuộc cái gì làm cho Trương Tinh Phong vừa rồi khiếp sợ như vậy.

Thần thức Trương Tinh Phong rốt cuộc đã phát hiện điều gì? Kỳ thật có thể tính là phát hiện một cái gì đó kỳ diệu, Trương Tinh Phong cũng sẽ không kinh ngạc, dù sao này trên thân tấm bia đá thần bí rất thần bí. Nhưng mà sự thật, Trương Tinh Phong không có phát hiện bất cứ điều gì, thần thức Trương Tinh Phong chứng kiến kiên dục chi tinh, không có phát hiệu bất cứ điều gì khác, chỉ có mấy văn tự kia.

Ánh mắt phát hiện văn tự, thần thức lại là không có phát hiện!

Làm sao có thể? Thần thức không phải tin tưởng hơn nhiều so với ánh mắt sao? Càng thêm lợi hại sao? Vì cái gì sẽ phát hiện chuyện như vậy? Việc này làm cho suy nghĩ của Trương Tinh Phong đảo lộn.

Trương Tinh Phong nhìn tấm bia đá trước mắt, nháy mắt có một loại lĩnh ngộ:

- Phỏng chừng tấm bia đá không phải do người của tiên ma giới tạo nên, có lẽ là Thần nhân hoặc là Thiên Thần, nếu thực sự là như thế, chuyện này không đơn giản như suy nghĩ lúc trước được, tấm bia đá này sẽ không dễ dàng có thể đùa nghịch. Rốt cuộc là phải tiếp tục quan sát ở đâu?

Trương Tinh Phong bắt đầu dao động.

Thần thức không ngờ không có phát hiện văn tự, mà ánh mắt phát hiện, hết thảy điều này làm Trương Tinh Phong bắt đầu lo lắng.

Hay không tiếp tục kiểm tra?

Trương Tinh Phong trong lòng kịch liệt dao động , lựa chọn trong nháy mắt này có vẻ rất là khó khăn. Bỗng nhiên Trương Tinh Phong nhớ tới Ngữ Yên, nhớ tới huynh đệ của mình.

- Mẹ nó chứ, không nhìn, nên cẩn thận là tốt nhất, nếu ta rút tấm bia đá này lên mặt, không phải ân hận chết sao? Về sau Ngữ Yên các nàng làm sao bây giờ? Lòng hiếu kỳ có thể hại chết con mèo.

Trong lòng Trương Tinh Phong có quyết định dứt khoát.

Trương Tinh Phong lưu luyến nhìn thoáng qua văn tự kia, chuẩn bị xoay người bước đi.

Bỗng nhiên!

Văn tự kia không ngờ hóa thành một cái lôi điện, tử sắc lôi điện, lôi điện có tốc độ quá nhanh, quá nhanh, nhanh đến nỗi Trương Tinh Phong căn bản không kịp phản ứng, tử sắc lôi điện tựu nháy mắt đem Trương Tinh Phong hoàn toàn vây quanh, tấm bia đá thần bí kia nhất thời bắt đầu lóe ra lên tử sắc quang mang.

- Con mẹ nó, ta không có nhổ kia tấm bia đá mà, như thế nào với phó ta vậy.

Đây là ý niệm cuối cùng của Trương Tinh Phong, sau đó là một mảnh hỗn độn.

Tấm bia đá trên bỗng nhiên xuất hiện chín đạo tử sắc văn tự, mỗi một đạo tử sắc văn tự đều có quỹ đạo huyền diệu quay quanh phía trên tấm bia đá, càng không ngừng lóe lên trên tấm bia đá, cái sau huyền ảo hơn cái trước.

Chín đạo tử sắc văn tự trên tấm bia đá thần bí kia trong đó có ba đạo đã phát ra tử sắc lôi điện đem Trương Tinh Phong hoàn toàn bao vây lên, giống như một cái kén nhộng.

Bỗng nhiên, ngoại trừ ba đạo tử sắc văn tự kia, lại một cái tử sắc văn tự bắn ra tử sắc lôi điện xông vào bên trong cái kén tử sắc lôi điện, đạo tử sắc văn tự thứ tư này giống như lôi điện kia hình thành một đám ký hiệu huyền ảo, một đám ấn phù không thể lý giải bay vào bên trong cái kén lôi điện.

Lúc này Trương Tinh Phong phát hiện mình xuất hiện bên trong một thế giới hỗn độn.

Bỗng nhiên ba đạo quang mang phóng tới, Trương Tinh Phong hoảng sợ phát hiện mình không thể di động, không thể kêu la, chỉ có thể nhìn ba đạo tử sắc quang mang kia phóng tới. Bỗng dưng, ba đạo quang mang cách Trương Tinh Phong một đoạn rất nhỏ, đột nhiên ngừng lại.

Một đạo tử sắc quang mang bỗng dưng lóe lên, rất đột ngột đem Trương Tinh Phong vây quanh, sau đó dung nhập vào cơ thể Trương Tinh Phong.

Trương Tinh Phong rất kinh dị phát hiện mình không có bị ảnh hưởng gì cả, nhưng chợt từ một chỗ sâu trong linh hồn một cỗ sợ hãi phát ra làm Trương Tinh Phong toàn thân run rẩy một cái, từ chỗ sâu nhất trong linh hồn của Trương Tinh Phong giống như bị đánh một cái ấn ký.

- Lâm!

Trương Tinh Phong dễ dàng hiểu được cái ấn ký này, lực lượng cường đại vô cùng giống như phía trên ấn ký kia, lực lượng làm Trương Tinh Phong run rẩy, không thể tự động điều khiển. Tựu giống như dạng sợ hãi một cái con kiến gặp được một con Rồng, đây là cấp bậc chênh lệch, đây là chênh lệch trên tầng sinh mệnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Phong Truyền Thuyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook