Tinh Phong Truyền Thuyết

Quyển 2 - Chương 8: Khiêu Lương Tiểu Sửu

Ngã Cật Tây Hồng Thị

18/04/2013

Sau khi cảm tạ đám người Phách Mại Hành hộ vệ chúng ta trở về trang viện, chúng ta vừa cười nói vừa đi về phía đại sảnh. Chúng ta lúc bình thường đều tụ hội trong đại sảnh ngoài này, chỉ khi có sự tình trọng yếu mới vào mật thất trong hậu hoa viên thương nghị. Đại sảnh này đối diện hồ nhân tạo, từng làn gió nhẹ thổi qua, đưa theo chút mát mẻ từ mặt hồ, thổi qua mặt đích xác là một loại hưởng thụ.

Bước vào đại sảnh, Vũ tỷ bọn họ vẫn còn chìm trong lợi ích cự đại hôm nay, 290 vạn lượng bạc, cái này không phải là một số mục nhỏ a ! Một phú hào tương đối lớn tài sản cũng chỉ trên dưới trăm vạn lượng bạc. Quý khách trong quý tân phòng tại Phách Mại Hành, bình thường đều là người của tứ đại thế gia, hoặc bá tước gia tộc, hoặc nam tước gia tộc. Bình thường tài sản đạt đến 1 ức lượng bạc có thể được phong thành nam tước gia tộc, đạt đến trên dưới 10 ức lượng bạc có thể thành bá tước gia tộc. Còn thế gia bình thường tài sản phải quá trăm ức lượng bạc, ngoài ra, trong cả quốc gia đều có cự đại ảnh hưởng lực mới khả dĩ.

Ta nhìn mọi người dáng vẻ đều cực kỳ hưng phấn, ta biết hôm nay sợ là khó ngủ được, đêm trừ tịch này nguyên bản đúng ra chúng ta tận tình hưởng thụ, nhưng chúng ta đều là vì chuyện Long Đằng Ngọc Khí Điếm khai nghiệp, không có để hạ nhân chuẩn bị thứ gì khách chúc đêm trừ tịch, hơn nữa toàn Tinh Phong trang viên mới vừa bình ổn, mọi thứ đều mới vừa tiến nhập quỹ đạo, có rất nhiều sự tình cần chúng ta lo lắng. Tính ra trong số tất cả mọi người, khinh tùng nhất chính là ta.

Ta cảm ứng đám gia hỏa tham lam kia đã tiến nhập đại môn trang viện của ta. Người của ta mặc dù đã có 2 người đạt đến tiên thiên cảnh giới, nhưng còn có không ít người vũ công thật sự quá kém, để bọn họ đối diện đám gia hỏa tham lam kia, ta thật không yên tâm, công phu mèo cào của ba gã đồ đệ của ta còn muốn cùng cao thủ đấu, hắc, không muốn sống rồi.

Mọi người hãy cùng A Vũ vào hậu hoa viên trước, đến chỗ giả sơn cùng A Vũ đi vào mật thất, ta đã đem phương pháp mở mật thất thông đạo nói cho A Vũ biết, hiện tại, trong trang viện có một đám gia hỏa không mở mắt kéo đến, ta ra dạy dỗ dạy dỗ bọn chúng thật tốt. Mọi người không tin ta ư, đi mau lên. Ở đây cứ để cho ta.

Ta nhìn bọn Vương ca nói. Ta xua tay nhượng hạ nhân phục thị lui trước.

Vũ tỷ bọn họ đều nhìn ta, mặc dù đều biết nếu ở lại đây sẽ khiến ta phân tâm, trong lòng đều rất hận bản thân, nhưng biểu diện ngoài mặt đều cười vui với ta, theo A Vũ đi về phía hậu hoa viên.

Lang Phong trong lòng càng thêm tức giận, giận bản thân vũ công quá kém, hiện tại chỉ vừa vượt qua tiên thiên cảnh giới, cần biết hôm nay dám đến đây đoạt tiền, không có lĩnh đầu cao thủ nhị phẩm hoặc tam phẩm tuyệt đối không dám đến đây, dù sao mọi người đều biết dám đem đấu giá tuyệt thế bảo vật như thế khẳng định nắm chắc việc bảo hộ nó. Vì thế khẳng định bọn chúng có chân chính cao thủ áp trận. Bằng bản thân thực lực vừa mới vượt qua tiên thiên cảnh giới, đi, kết quả có thể tưởng tượng. Bản thân sau này nhất định luyện vũ công cho thật tốt, không thể để nhị đệ tự thân xuất thủ. Lang Phong trong lòng thầm phát thệ.

Mọi người đi theo Trương Vũ đi vào trong trận thế, mọi người lúc này đều thầm quyết định nhất định luyện vũ công cho thật tốt, nhất định không để sự tình hôm nay tái phát sinh, ngoại địch đến tập kích, lại chỉ có thể để thủ lĩnh ra ứng địch, bản thân trốn ở một bên không ra, đấy là một loại sỉ nhục.

Ta nhìn mọi người ly khai đại sảnh, khi linh giác của ta cảm ứng được bọn họ đều đã tiến nhập hậu hoa viên, trong lòng ta chợt cảm thấy nhẹ nhàng. Lúc này, ta đã không còn gì để lo lắng, ta có thể thẳng tay, ta tĩnh lặng ngồi trên thái sư ỷ giống hệt với thứ phía sau đại sảnh của Trương thị thế gia, chờ đám gia hỏa kia đến, ta thậm chí có thể tưởng tượng hạ trường của bọn chúng. Tâm tình không khỏi lộ xuất nụ cười tàn khốc, ta cần để người khác biết Tinh Phong trang viên của ta không dễ xâm phạm, nga, đám gia hỏa này cũng được, không động thủ với bọn hạ nhân, trực tiếp hướng đại sảnh chỗ ta xông tới.

Ta nhìn đám thần bí gia hỏa trước mắt, đều tấn tốc thiểm hiện ở đại sảnh, hiển lộ vũ công bất tục. Bọn chúng đều thân xuyên hắc sắc dạ hành y, xem ra đều không dám để chân diện mục nhìn người a, bất quá không quan hệ, gặp phải ta đều chỉ có một kết quả, bất quả là người nào, ta đều không cần biết bọn chúng là ai.

Tam phương nhân mã đều nhìn nhau đầy địch ý, nhưng không nghĩ chưa đoạt được 290 vạn lượng bạc vào tay lại tổn thất lực lượng bản thân, chỉ có thể mắt lớn mắt nhỏ trừng nhau.

- Các người đừng phát ngốc nữa, mau tiến công, nếu không các ngươi không còn cơ hội nữa.

Ta cười hi hi nhìn bọn chúng nói.

- Niên khinh nhân, đừng quá cuồng ngạo, ngươi biết thực lực bọn ta chứ ? Niên kỷ còn nhỏ như vậy, xem ra trưởng bối của ngươi không có dạy ngươi thế nào gọi là tôn kính trưởng bối.

Gã gia hỏa dẫn đầu của đám chính giữa nói.

- Bên trái chỉ bất quá là một gã tam phẩm cao thủ và mấy gã không đáng lên đài. Đám gia hỏa bên phải cũng không khác bao nhiêu. Đám gia hỏa ở giữa, chính là gã vừa mới lên tiếng, còn khả dĩ, có một gã nhị phẩm cao thủ và ba gã tam phẩm cao thủ, còn có thể khiến ta hưng phấn một chút. Gã vừa lên tiếng, vũ công cũng không tệ, cũng có thực lực tam phẩm cao thủ, nhưng để cho gã nhị phẩm cao thủ ở phía sau nói chuyện thì đúng hơn a. Được rồi, không nói lời thừa nữa, mau động thủ đi, ta không chờ được nữa rồi.



Ta từ từ đứng lên, đám gia hỏa này còn dám đối ta lên mặt, chúng xem chúng là người gì, chỉ bất quá là một đám cường đạo, ta cười nhạt, trực tiếp hướng bọn chúng bước đến.

Tam lộ nhân mã đều lộ xuất ánh mắt chấn kinh tương hỗ nhìn nhau, biết hai lộ nhân khác đều bị nói đúng. Nhưng hai lộ nhân mã hai bên trái phải còn chấn kinh vì thực lực của đám ở giữa, một tên nhị phẩm cao thủ a, còn có ba tên tam phẩm cao thủ, dạng thực lực như vậy thấp nhất cũng là người của bá tước gia tộc, cũng rất có khả năng là người của thế gia.

Nhưng đám gia hỏa ở chính giữa lại càng chấn kinh. Kẻ trước mặt chỉ trên dưới 20 tuổi hiển nhiên có thể nhìn ra thực lực của nhị phẩm cao thủ. Cái này thuyết minh niên khinh nhân trước mắt chí thiểu có thực lực của nhị phẩm cao thủ, nhưng lại chưa từng nghe có nhị phẩm cao thủ trẻ tuổi như vậy a ! Cho dù Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ năm đó cũng phải 30 tuổi mới đạt đến thực lực nhị phẩm cao thủ. Không lẽ … không lẽ thật sự có thuật phản lão hoàn đồng.

Gã gia hỏa dẫn đầu kia lập tức lùi sang một bên, tên nhị phẩm cao thủ ở phía sau bước lên trước, người khác đã nhận biết rồi, ngụy trang tiếp cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ đành đại đại phương phương bước tới phía trước.

Tên nhị phẩm cao thủ đó nhìn thanh niên phía trước vẻ ngoài rất trẻ tuổi, trong lòng rất chấn kinh, nhân vì bản thân căn bản cảm giác không được thực lực đối phương, lúc ban đầu còn cho là đối phương không hiểu vũ công, nhưng người ta nhìn sơ qua cũng nhìn ra thực lực mình, xem ra thật sự gặp phải ẩn thế cao thủ rồi. Hơn nữa còn là tuyệt thế cao thủ phản lão hoàn đồng trong truyền thuyết.

Tên nhị phẩm cao thủ này sau khi nhận định trước mắt đích thị là một ẩn thế cao thủ, lập tức cung kính, chắp tay nói :

- Tiền bối đã ở đây, chúng ta không dám làm phiền, nhưng xin tiền bối cho biết danh hiệu, để vãn bối biết đại danh tiền bối.

Gia hỏa này đã là lão đầu, đột nhiên gọi một niên khinh nhân là tiền bối, cũng thật quái dị. Nhưng những người tại trường đều không cảm thấy có gì không đúng, nhân vì lúc này trên người Trương Tinh Phong đang tán phát trùng thiên kiếm khí, một cổ kiếm khí chấn thiên hám địa.

Ta đã không nhẫn nại được nữa, biết thực lực của ta mà còn muốn chạy, ta quá dễ bị khi dễ thế sao !

- Đã đến chỗ này của ta, không cho các vị một chút hồi ức khó quên, ta làm sao có thể cho các vị đi được.

Ta nói xong, liền hướng quần nhân xông vào.

Cái gì gọi là bản chất hơn kém, cái gì gọi là khi dễ người, nhìn thủ đoạn của ta là biết, ta như ánh chớp quẳng từng gã từng gã gia hỏa vào bát trận thế trong hậu hoa viên, bằng chân nguyên lực của ta làm năng lượng cho bát trận thế, dù là kim đan kì cao thủ cũng chạy không thoát, càng không cần nói cao thủ trên Thanh Long đại lục này, bọn họ cao nhất chỉ là tích cốc hậu kì a, không có pháp quyết làm sao tiến nhập kim đan kì ?

Tên nhị phẩm cao thủ kia nhìn “ẩn thế cao thủ” trước mắt dễ dàng quẳng đám gia hỏa kia về hướng bắc, lão thừa biết chỗ đó là gì, chỗ đó là bát trận thế trong truyền thuyết a ! Nhưng bản thân chỉ có thể nhìn bọn chúng giống như đám gà con bị “ẩn thế cao thủ” trước mắt quẳng vào chỗ đó. Hơn kém quá lớn, không có chút lực hoàn thủ nào, ngay cả mấy tên tam phẩm cao thủ cũng không kháng ngự được bao lâu. Bản thân nhìn y đi giữa đám người dáng vẻ cứ như tản bộ, càng thêm khiếp đảm.

Cuối cùng mọi người trừ lão đều tiến nhập vào trận thế khủng bố đó, nghĩ đến bản thân, trong lòng quyết định, bản thân dù gì cũng đạt thực lực nhị phẩm cao thủ không lẽ không đánh được một trận cao hạ.

Ta nhìn tên nhị phẩm cao thủ trước mắt, cũng không tệ, tại tinh thần của ta áp bách, còn có thể kích khởi đấu chí của mình. Nhưng … tái phản kháng cũng chẳng tác dụng gì. Ta chấn động chân nguyên lực, thân ảnh lập tức ảo hóa thành ba, chủ yếu là vì tốc độ quá nhanh, mới có thể thành như vậy.

Ta trong lúc lão kinh ngạc tóm lão, quẳng luôn vào trong trận thế. Ta nhìn đại sảnh trống rỗng không người, một cổ cảm giác tịch mịch phát sinh, nhìn khắp thiên hạ, có mấy người là đối thủ của ta ! Ta bật cười, hướng giả sơn ở hậu hoa viên đi đến.

Ta từ xa đã nhìn thấy A Vũ đang đứng tại giả sơn chờ ta, vừa nhìn thấy ta, A Vũ liền hướng ta chạy đến, hỏi :

- Bên ngoài thế nào rồi ạ, bọn chúng ra sao rồi ?



Mặc dù biết đám người đó đối với ta không có chút oai hiếp nào, nhưng A Vũ còn có chút không yên tâm.

- Viễn tại thiên biên, cận tại nhãn tiền.

Ta cười nói. A Vũ nhìn ta, mê hoặc, đột nhiên mắt hắn sáng lên, nói :

- Sư phụ, có phải trong bát trận thế ạ ?

Ta nhìn hắn, rất là kinh ngạc, ta biết hắn rất thông minh, nhưng thế này quá là lợi hại, cả như thế A Vũ cũng đều có thể đoán ra, ta nhìn hắn gật đầu tán dương, biểu lộ phán đoán của hắn là chính xác.

- A Vũ, hôm nay chúng ta cần mở một hội nghị quan trọng, trước tiên tiến nhập mật thất thôi.

Ta đột nhiên nghĩ đến chuyện ta muốn làm, liền nói với Trương Vũ. A Vũ cũng không nói thêm gì, trực tiếp cùng ta đi vào trong mật thất, hướng mật thất chỗ chuyên môn mở hội nghị quan trọng đi đến.

Ta tại cửa mật thất, nhìn thấy mọi người đều có mặt tại đó, đang bàn luận xem ta xử lý đám người có mắt không ngươi kia thế nào. Bọn họ vừa nhìn thấy ta, lập tức chạy đến trước mặt ta hỏi ta đáo để xử trí bọn kia ra sao.

- Sư phụ có phải đem bọn chúng giết sạch, sau đó đem quẳng trên đường phố !

Đại đồ đệ của ta vĩnh viễn đều chỉ sợ thiên hạ không loạn.

- Thiếu gia, Ngài có phải cởi hết y phục của bọn chúng, sau đó quẳng xuống dưới hồ.

Vừa nghe thanh âm liền biết là Vũ tỷ, Vũ tỷ này cùng Vương ca ở một chỗ, không học được một chút trầm ổn của Vương ca a !

- Không cần nói nữa, sư phụ đem bọn chúng quẳng vào trong bát trận thế.

A Vũ thật tại không muốn nghe tiếp nữa, liền lập tức đem đáp án nói ra.

Ta nhìn mọi người, nói :

- Được rồi, chúng ta bắt đầu khai hội, bàn luận xem sau này chúng ta làm sao phát triển.

Mọi người vừa nghe, đều lập tức yên tĩnh lại, ngồi tại vị trí của mình chờ ta phát thoại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Phong Truyền Thuyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook