Tinh Phong Truyền Thuyết

Quyển 10 - Chương 12: Ly Dực

Ngã Cật Tây Hồng Thị

18/04/2013

“Muốn chạy?” Ly Dực cười gằn, đập mạnh đôi cánh, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt bọn Trương Tinh Phong. Hắn lập tức thu lại hình thái động vật, biến thành hình người.

Bọn Trương Tinh Phong tất cả đều dừng lại. Nực cười, người ta đã đuổi đến trước mặt, chẳng lẽ ngươi lại còn muốn chạy? Cho dù muốn chạy cũng phải có đủ thực lực!

Trương Tinh Phong trong lòng không ngừng suy tính. Hắn vốn muốn thuấn di, nhưng áp lực tại thú cốc thực sự quá lớn, căn bản là không thể thực hiện được. Nên biết rằng ngay cả Cửu Thiên Huyền Tiên tại nơi này cũng không thể bay được, đừng nói đến thuấn di!

- Các ngươi có biết vì sao ta lại tìm các ngươi không?

Ly Dực lạnh lùng nói.

Mấy người Trương Tinh Phong nhìn nhau một chút, tất cả đều cười khổ. Nếu như đã không thể chạy, vậy thì chỉ còn cách liều mạng!

- Ly Dực ta tốt xấu cũng là cường giả tại thú cốc, mấy tên tiểu bối Thành Anh kỳ ở nơi này không ai không biết đại danh của ta. Thế nhưng các ngươi lại ra tay đối phó với thủ hạ của ta, rõ ràng là không để cho ta mặt mũi. Chẳng lẽ mấy tên tiểu tử các ngươi cho rằng công lực của ta không đủ đối phó với các ngươi?

Vẻ mặt Ly Dực bắt đầu trở nên tức giận, bộ dạng sát khí đằng đằng.

Trương Tinh Phong trong lòng chợt nghĩ ra một chủ ý, lập tức nói:

- Ly Dực tiền bối nói như vậy, mấy người vãn bối quả thật không thể hiểu được. Hình như mấy người chúng tôi chưa hề làm gì đắc tội với tiền bối cả!

Trương Tinh Phong đã nhận ra, tên Ly Dực này tựa hồ rất để ý đến mặt mũi, ngay cả khi muốn đối phó với người khác cũng phải lảm nhảm một hồi.

Ly Dực vừa nghe, liền lên tiếng xác định:

- Các ngươi khẳng định là đã đắc tội với Ly Dực ta. Ta hỏi các ngươi, trong khoảng thời gian này các ngươi có phải đã giết rất phi cầm đạt đến Thành Anh kỳ hay không?

Trương Tinh Phong lập tức cao giọng nói:

- Oan quá, oan uổng quá! Ly Dực tiền bối, ngài nói là cao thủ Thành Anh kỳ sao?

Trương Tinh Phong nhấn mạnh ba chữ “Thành Anh kỳ”.

Ly Dực tỏ ra kiêu ngạo, ngẩng cao đầu nói:

- Đương nhiên, thủ hạ của Ly Dực ta thấp nhất cũng là Thành Anh kỳ!

Trương Tinh Phong lập tức làm ra vẻ cực kỳ oan uổng:

- Tiền bối, tiền bối, hy vọng ngài hãy nhìn kỹ xem mấy người chúng tôi công lực cao bao nhiêu!

Trương Tinh Phong có vẻ cực kỳ không cam lòng.

Ly Dực nhíu mày. Hắn chỉ nghe được thủ hạ miêu tả lại hình dáng của mấy người Trương Tinh Phong, cho nên vừa nhìn thấy liền lập tức đuổi đến đây, cũng không quan sát công lực của bọn họ. Bởi vì trong mắt của Ly Dực, thủ hạ của hắn không thể nào dám lừa gạt hắn.

Bất quá Ly Dực vẫn dùng thần thức của mình cẩn thận quan sát. Đột nhiên hắn ngẩn người, bởi vì hắn phát hiện năm tên tiểu quỷ trước mặt công lực chỉ mới đạt đến Hóa Hình kỳ. Hóa Hình kỳ và Thành Anh kỳ chính là hơn nhau cả một cấp bậc, năm tên tiểu quỷ Hóa Hình kỳ làm sao có thể giết chết nhiều cao thủ Thành Anh kỳ như vậy?

Trương Tinh Phong thì trong lòng lại cười thầm. Vô cực lực của hắn và thú nguyên lực chính là cùng một cấp bậc. Bởi vì thú nguyên lực tương đối hỗn tạp, hầu như mỗi loại thú tộc bất đồng thì lại có một loại thú nguyên lực khác nhau. Thú tộc nếu như muốn kiểm tra đối phương có phải là thú tộc hay không, chỉ cần nhìn xem năng lượng của đối phương có cùng cấp bậc với thú nguyên lực hay không thì sẽ biết.

Cho nên Trương Tinh Phong cũng bị Ly Dực nhận lầm là một thú tộc Hóa Hình kỳ. Kỳ thật thực lực của hắn đương nhiên mạnh hơn rất nhiều. Sự cường đại của hắn không phải nằm ở vô cực lực, mà chính là thân thể cường hãn, thiên hỏa bên trogn cơ thể và thần khí. Uy lực của Xạ Nhật thần cung Trương Tinh Phong hiểu rất rõ, huyễn tật thiên hỏa một khi phát ra ngay cả tiên khí cũng bị phá hủy, chỉ có bất tử kim thân mới có thể ngăn cản được.

Ngày đó nếu như Điền Nan không có ba tấm ngọc phù bảo vệ tính mệnh do Tử Vi đại đế lưu lại, chắc chắn sẽ bị huyễn tật thiên hỏa thiêu đốt thành tro bụi.

Mà Tiểu Long thì lại có thần khí Âm Dương Sơn, ba huynh đệ Diễm Báo cũng đều có diễm dương thích, thực lực của năm người bọn họ sao có thể dùng lực lượng bên trong cơ thể để tính toán?

Bất quá Ly Dực làm sao có thể nghĩ ra năm người đều có vũ khí vô cùng cường đại? Đối thú tộc mà nói, vũ khí là một thứ gì đó rất xa vời, còn thần khí thì quả thật chỉ có trong truyền thuyết. Ly Dực làm sao có thể nghĩ ra mấy tên tiểu quỷ trước mặt đều có thần khí, hơn nữa còn là đỉnh cấp thần khí? Nếu như hắn biết được, có lẽ hắn sẽ trực tiếp giết người đoạt bảo.

Có điều... Ly Dực không biết!

Cho nên, quyết định cuối cùng của hắn chính là...

Ly Dực nhìn nhóm người Trương Tinh Phong, lãnh khốc nói:



- Hừ, năm tên tiểu quỷ mới đạt đến Hóa Hình kỳ, xem ra các ngươi cũng không thực lực để đối phó với thủ hạ của ta. Quên đi, tha cho các ngươi lần này!

- Đa tạ tiền bối đã minh xét, bọn vãn bối vô cùng cảm kích!

Trương Tinh Phong trước khi còn nói thêm vài câu tâng bốc. Đương nhiên hắn cũng không phải là kẻ ngốc, không thể nào có tật giật mình bỏ chạy, chỉ chậm rãi rời đi giống như chưa từng có chuyện gì phát sinh.

Mà lúc này, Ly Dực trong lòng thì lại căm tức: “Mấy tên thủ hạ khốn khiếp không ngờ lại dám gạt ta, không thể tha thứ được!” Thân hình của hắn chợt lóe lên, lập tức biến mất.

Bọn Trương Tinh Phong lúc này mới thở phào một hơi. Vừa rồi dưới khí thế của Ly Dực, tất cả đều cảm thấy lực lượng của mình có chút đình trệ, áp lực thật sự là kinh khủng!

Bất quá phàm nhân giới có một câu, nếu đã là họa thì có tránh cũng không khỏi!

Bọn Trương Tinh Phong tránh được một kiếp, vài ngày sau lại tiếp tục hành tẩu bên trong thú cốc, giết chết một số thú tộc Hóa Hình kỳ và Thành Anh kỳ, thu được thêm một chút nguyên thạch.

Tại một nơi sâu thẳm bên trong rừng cây!

Tiểu long đắc ý dùng Âm Dương Sơn nện xuống, quát lớn:

- Tên gia hỏa ngươi, chết đi cho bổn trưởng lão!

Âm Dương Sơn mạnh mẽ liên tục nện xuống người một đại hán.

Ba huynh đệ diễm báo cũng mỉm cười, thân hình liên tục lóe lên, diễm dương thích chém vào người đại hán. Đại hắn kia thì vô cùng bực bội, Âm Dương Sơn nặng nề liên tục đánh xuống khiến cho, hơn nữa còn phong tỏa không gian, khiến cho hắn không cách nào đối phó với diễm dương thích.

Diễm báo lão tam đột nhiên quát lên:

- Các huynh đệ, hãy xem một chiêu này của ta! Xuyên!

Diễm Hỏa đã đánh đến sảnh khoái, không ngờ lại dùng tay ném diễm dương thích bay ra.

“Tê......”

Đại hán rốt cuộc cũng ngã xuống, nằm yên bất động. Nguyên anh của hắn đã hoàn toàn bị đâm thủng, tại thiên linh chỉ còn lưu lại một lỗ sâu khiến người ta giật mình.

- Ha ha ha ha.... một chiêu này của ta không tệ chứ hả! Ha ha ha ha...

Diễm Hỏa đắc ý cười lớn.

- Ha ha ha ha...... Năm tên tiểu quỷ các ngươi, ha ha...... Thì ra là các ngươi có thần khí, trách không được có thể giết chết nhiều thủ hạ của ta như vậy, lại còn dám lừa Ly Dực đại nhân ta. Lần này không giết các ngươi, Ly Dực ta sau này làm sao còn mặt mũi gặp người khác? Ha ha ha ha...

Ly Dực đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ.

Ly Dực trong mắt hiện lên quang mang nóng bỏn, hắn hiện tại vô cùng kích động. Vừa rồi hắn đã nhìn thấy gì? Là thần khí!

Cho dù bọn Trương Tinh Phong không đắc tội với hắn, chỉ vì thần khí hắn cũng phải giết mấy người bọn họ. Bất quá Ly Dực lại là một kẻ rất xem trọng mặt mũi, vì vậy cho dù có muốn giết hắn cũng phải tìm một cái cớ.

- Năm tên gia hỏa các ngươi, lần trước không ngờ lại dám gạt ta. Hôm nay chính mắt ta đã nhìn thấy các ngươi giết chết một cao thủ Thành Anh kỳ, các ngươi còn gì để nói không?

Ly Dực làm ra vẻ tức giận vì bị lừa gạt.

Bất quá Trương Tinh Phong chỉ liếc mắt thì đã hiểu rõ tính cách của Ly Dực. Hắn biết rằng hắn Ly Dực không có khả năng buông tha cho mấy người bọn họ, hiện tại chỉ là đang nói nhảm mà thôi.

Trương Tinh Phong tâm ý vừa động, Nhu Kim trong cơ thể hắn đã bắt đầu biến hóa, chậm rãi hiện ra bên ngoài da. Vô cực lực cũng lập tức vận chuyển.

- Nếu như năm tên tiểu tử các ngươi đã không còn gì để nói, vậy thì ta giết các ngươi chính là chuyện đương nhiên, không thể trách ta được!

Lời đã nói xong, Ly Dực cuối cùng cũng đã lộ ra bộ mặt thật của hắn. Thân hình vừa động, bọn Trương Tinh Phong thậm chí không thể nhìn thấy quỹ tích di động của hắn.

Trương Tinh Phong cặp mắt khẽ nhíu lại, đốt nhiên quát lớn một tiếng:



- Ly Dực, đi chết đi!

Ly Dực vừa nghe, trong lòng liền cảm thấy tức giận. Một tên gia hỏa chỉ mới đạt đến Hóa Hình kỳ không ngờ lại dám quát lên với hắn như thế! Mục tiêu công kích của Ly Dực lập tức chuyển biến, trực tiếp nhằm về phía Trương Tinh Phong.

Nhu Kim trên tay Trương Tinh Phong đã hoàn toàn hóa thành găng tay mũi dùi, vô cực lực quán nhập vào bên trong. Tinh thần của hắn hoàn toàn tập trung cao độ, thần thức cường đại lập tức phát hiện ra thân ảnh của Ly Dực. Trương Tinh Phong đột nhiên tiến về phía trước một bước, chân phải mạnh mẽ vung lên, trực tiếp quét về phía Ly Dực.

Một chiêu này khiến cho Ly Dực cũng phải giật mình, nhưng rất nhanh hắn lại cười khinh miệt. Công kích của một tên tiểu tử Hóa Hình kỳ thì có được bao nhiêu sức mạnh? Ly Dực hai tay vung lên, ưng trảo màu vàng liền xuất hiện liễu, phát ra quang mang chói mắt, trực tiếp đánh về phía Trương Tinh Phong.

“Oanh!”

Trương Tinh Phong chấn động, thân thể của hắn bị thú nguyên lực cường đại công kích vào bên hông. Bất quá tầng bảo vệ bên ngoài do Nhu Kim hình thành vẫn còn chống đỡ được.

Ly Dực khó tin nhìn Trương Tinh Phong, một trảo vừa rồi của hắn không ngờ lại thất bại, hơn nữa lúc này ưng trảo vẫn còn chấn động.

Vừa rồi khi công kích, trên bàn chân của Trương Tinh Phong cũng đồng thời hình thành một chiến ngoa. Chiến ngoa này cũng giống như găng tay, phía trước đều có một mũi nhọn. Một cước vừa rồi của Trương Tinh Phong thật sự có thể dễ dàng ngăn cản như vậy vao?

- Được, được lắm! Có điều từ giờ trở đi, ngươi sẽ không còn cơ hội nữa đâu. Chết đi cho ta!

Ly Dực lạnh giọng nói, đồng thời thân hình của hắn cũng lập tức chuyển động, trong nháy mắt bộc phát ra...

“Oanh!” “Oanh!” “Oanh!” “Oanh!” “Oanh!” “Oanh!” “Oanh!”...

Trương Tinh Phong liên tục bị công kích từ mọi hướng. Trong phạm vi trăm thước chung quanh, vô số cây đại thụ đã tồn tại cả vài chục vài trăm vạn năm đều bị thân thể của hắn đập vào gãy đổ.

Trương Tinh Phong cảm thấy nhiệt huyết bên trong cơ thể không ngừng trào lên, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi. Đại thu bên trong thúc cốc đều không phải là loại bình thường, tất cả đều có dẫn lực sinh trưởng mạnh mẽ, độ cứng càng đạt đến một cảnh giới kinh người.

Trương Tinh Phong va đập vào nhiều đại thụ như thế, không bị thương mới là chuyện lạ!

Trương Tinh Phong đột nhiên cười, nụ cười rất đắc ý. Tiếng cười của hắn càng lúc càng lớn, thậm chí ở bên ngoài vài dặm cũng có thể nghe rõ ràng.

Ly Dực ngừng lại, nhìn Trương Tinh Phong, lãnh khốc nói:

- Ngươi cười cái gì, chẳng lẻ chết đến nơi rồi mà còn đắc ý như thế?

Trương Tinh Phong mỉm cười đứng dậy, giống như một đòn nghiêm trọng vừa rồi đối với hắn không hề có một chút ảnh hưởng:

- À... Ta cười là bởi vì ngươi là một cao thủ Luyện Thể kỳ, vậy mà đối phó với mấy tên vãn bối Hóa Hình kỳ chúng ta lại phải dùng tốc độ để thủ thắng. Thật đúng là... chậc chậc...

Ly Dực sững người nhìn Trương Tinh Phong, trong lòng thầm nghĩ: “Cũng đúng, Ly Dực ta tốt xấu gì cũng là một đỉnh cao thủ. Chỉ dựa vào tốc độ để đối phó với hắn, thật sự là không có phong phạm. Hừ, nhưng mà dựa vào lực lượng chân chính, các ngươi có thể là đối thủ của ta sao?”

Mà lúc này, bọn Tiểu Long cặp mắt đều đỏ bừng, tất cả đều chuẩn bị liều mạng. Vừa rồi khi Ly Dực và Trương Tinh Phong giao thủ, bọn họ lại không có phản ứng, bởi vì tốc độ của Ly Dực thật sự quá nhanh. Lần công kích thứ hai, Trương Tinh Phong thậm chí chưa kịp nhìn rõ đã bị đánh văng ra ngoài trăm thước.

Trương Tinh Phong lập tức truyền âm cho bọn Tiểu Long: “Mấy người các ngươi cứ để đó cho ta. Bây giờ không phải là lúc các ngươi ra tay!”

Trương Tinh Phong vừa nói ra, mấy người bọn Tiểu Long trong lòng đều cảm thấy bất lực. Công kích của Ly Dực bọn họ có thể chống đỡ được hay sao? Bọn họ cảm thấy giận dữ, giận dữ Ly Dực, giận dữ vì thực lực yếu kém của mình...

Trương Tinh Phong lại truyền âm nói: “Các ngươi hãy chuẩn bị cho thật tốt, có cơ hội thì hãy lập tức hành động!”

Bọn Tiểu Long vừa nghe, lập tức hưng phấn vận dụng lực lượng trong cơ thể, đưa mình vào trạng thái tốt nhất, tùy thời có thể ra tay.

Mà sắc mặt của Trương Tinh Phong thì vẫn như trước, hắn nhìn Ly Dực mỉm cười nói:

- Ly Dực đại nhân, nếu thật sự dùng tốc độ để thủ thắng, vãn bối quả thật không phục. Mặc dù không cần dùng tốc độ, Ly Dực đại nhân cũng có thể chiến thắng dễ dàng. Bất quá, nếu như tiền bối vẫn dùng tốc độ như trước, ai...

Trương Tinh Phong thở dài một tiếng. Tựa hồ như thất vọng vì vận mệnh của chính mình, cũng có vẻ như thất vọng vì thể diện của Ly Dực.

- Được, ta sẽ không dùng tốc độ!

Khí thể trên người Ly Dực đột nhiên tăng lên, so với Trương Tinh Phong còn hùng hậu hơn gấp trăm lần. Ưng trảo của hắn càng thêm kinh khủng.

Trương Tinh Phong cười lạnh, vô cực lực trong cơ thể lập tức vận chuyển theo quỹ tích đặc biệt. Đột nhiên, chung quanh Ly Dực xuất hiện tám Trương Tinh Phong...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Phong Truyền Thuyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook