Quyển 2 - Chương 13: Phong Ngữ Yên (nhất)
Ngã Cật Tây Hồng Thị
18/04/2013
Ta lần đầu tiến nhập Quốc Vũ học viện thanh danh viễn bá này. Vừa tiến nhập đại môn, nước hồ mênh mông hiện ra trước mắt ta, giữa nơi sương khói mịt mờ có 2 con đường nhỏ đều do toàn khối cự thạch tạo thành, nói là con đường nhỏ cũng không thật chuẩn xác, từ xa nhìn thì thạch đạo do đá tảng cấu thành khá nhỏ, nhưng sau khi đi đến nơi mới phát hiện thạch đạo rất rộng, có thể để 4 người cùng sánh vai đi, cũng không cần lo lắng rơi xuống hồ. Cứ mỗi 50 mét có một bát bảo đình, bên ngoài tòa đình còn có đất đai, trên mặt đất mọc đầy cây cối, mai hoa, dây leo.
Chúng ta cùng đi trên thạch đạo quanh co trên mặt nước mênh mông, cuối thạch đạo là một tiểu đảo cực lớn, từ xa nhìn thấy cây cao đá xanh, trên đá còn có không ít mai hoa hé nụ, mai hoa màu hồng nhạt nổi bật trên nền đá xanh. Một cổ không linh chi khí trực tiếp thổi qua, chúng ta cùng bước qua đại môn, mới phát giác nguyên lai Quốc Vũ học viện không phải rất lớn, làm sao chỉ có mười mấy gian phòng, tường màu lục, mái ngói màu vàng, tự nhiên khí tức và khí chất hoàng gia phú quý hoàn toàn dung hợp. Mười mấy gian phòng này rất lớn, bao quanh bốn phía tiểu đảo. Ở trung tâm là một luyện vũ tràng bình thường.
Hôm nay Vương Nhị rất phiền muộn, vừa mới từ chỗ trượng mẫu nương về, ở chỗ trượng mẫu nương không có chút tốt lành nào, ngược lại còn bị trượng mẫu nương hạ nhục, bản thân còn có thể trách ai, trước đó còn nói với trượng mẫu nương bản thân sắp thăng quan, nhưng tối hậu lại bị phái đến Quốc Vũ học viện nổi danh này. Tại đây, ai lại không có tiền có thế, bản thân dám đắc tội ai, chỉ đành ra vẻ nghiêm trang. Chính lúc Vương Nhị tự than mệnh vận, năm tiểu hài xuất hiện trước mắt.
Đi trước là một tiểu nam hài còn có khí chất hào môn quý tộc, nhưng bốn gã nam hài bên cạnh rõ ràng là dáng vẻ chưa từng nhìn thấy thế giới, bản thân hắn trước đây khi canh gác thành môn đã từng thấy nhiều, đám nhà quê đều như vậy, lão tử ta hôm nay tâm tình bất hảo đành nắm đầu bốn gã gia hỏa các ngươi trút giận vậy.
- Uy, bốn gã gia hỏa các ngươi sao lại đến đây, ai cho các ngươi vào đây, các ngươi không biết đây là chỗ nào à ! Mau ra ngoài, nếu không lão tử …
Xi Đồng và Xi Dị chưa từng bị mắng như thế, một gã tiểu binh dám đối xử bọn hắn như vậy, còn chịu được sao.
Hai gã tấn tốc xông tới trước, không hổ thân mang vũ công, chớp mắt bọn hắn đã xông đến trước mặt Vương Nhị. Vương Nhị còn chưa kịp phản ứng, hai bên mặt đã bị tát thật mạnh, thân thể không tự chủ bật lùi về sau.
Ta quay đầu nhìn, mới đến đã sinh chuyện với gã nha dịch giữ cửa, không phải là chuyện tốt, sau này chúng ta còn học lâu dài ở đây nữa. Ta đành gọi hai gã gia hỏa còn đang muốn động thủ :
- Xi Dị, Xi Đồng. Hai gã gia hỏa các ngươi đưa văn điệp ra cho vị đại nhân này xem, đừng sinh sự nữa.
Xi Dị, Xi Đồng vừa nghe ta nói, lập tức dừng lại, bọn hắn vừa mới bái sư, làm sao dám cãi lại mệnh lệnh của ta.
Vương Nhị trong lúc mơ mơ hồ hồ nghe lời ta nói, trong lòng kinh hãi, không phải a, bốn gã gia hỏa này đều là học sinh của Quốc Vũ học viện, nhưng bốn gã gia hỏa này làm thế nào nhìn không có chút khí chất quý tộc nào a, nếu có chỉ là dáng vẻ thôn dân sơn dã.
Vương Nhị bật đứng dậy, tiếp lấy văn điệp của hai gã gia hỏa vừa đánh hắn, tử tế nhìn mấy lượt, là thật, Vương Nhị không tin, bản thân hắn hiển nhiên đã nhìn sai người.
Đột nhiên nhìn thấy bốn người bọn họ đối ta cung kính, trong lòng thoáng động : không phải là đại phú gia sao, vì hài tử của mình mà cho 4 người theo học cùng. Vương Nhị càng nhìn trong lòng càng khẳng định, lập tức cung kính đưa trả hai người họ văn điệp.
Ta thấy sự tình đã kết thúc, liền chuyển thân kế tục đi vào trong, không cần quản nhàn sự của mấy gã gia hỏa bọn hắn.
Lang Phong vừa nhìn thấy ta muốn đi, lập tức chạy theo, không nhìn mấy gã gia hỏa kia.
Xi Vưu tam huynh đệ vừa nhìn thấy sư phụ ta đã bắt đầu đi, cũng lập tức chạy theo sau.
Vương Nhị nhìn bóng dáng ta, trong lòng than :
- Lại thêm một thế gia tử đệ a, không biết là ai trong tứ đại thế gia, Lý thị thế gia kia cũng có 4 gã theo cùng học, thật là có tiền, 4 gã cùng học chung mỗi năm 20 vạn lượng bạc a, ai, người so người tức chết người a !
Đi mấy vòng, cũng không có chỗ nào đặc biệt hấp dẫn, chỗ tàng trữ bí tịch trong truyền thuyết không biết chỗ nào, không lẽ ở bên cự thạch thông đạo kia.
- Mấy gã gia hỏa các ngươi là người thế nào, làm sao ở chỗ này, không lẽ các ngươi cũng là học sinh ở đây ?
Một thanh âm trong trẻo từ góc đông bắc cất lên, năm người bọn ta đều nhìn về phía đó.
Một tiểu nữ hài rất khả ái xuất hiện trước mặt chúng ta, đôi má khả ái, sắc mặt hồng hồng. Nhìn nàng, ta thoáng chốc nghĩ đến nghĩa muội Thượng Quan Hương Vũ của ta, cũng khả ái như thế, cũng thuần chân như thế, cũng khiến người ưa thích như thế. Nhìn nàng, ta bất giác thoáng mỉm cười.
- Các ngươi sao không nói, các ngươi phải hay không phải học sinh ở đây a ?
Nữ hài khả ái kia đối với thái độ của chúng ta rất bất mãn, lớn tiếng nói. Ta mỉm cười nói :
- Đúng thế, năm người chúng ta đều là học sinh ở đây, muội cũng thế a, muội đã học ở đây năm thứ mấy rồi ?
Tiểu nữ hài này nghe ta đáp lời rất là cao hứng, lập tức cười lên, nói với ta :
- Muội là năm đầu tiên đến đây, học phí ở đây quá đắt, gia gia muội là đương triều lễ bộ thượng thư muội mới có thể vào học miễn phí, nếu không muội không vào được đâu.
- Muội gọi thế nào a, ta gọi là Trương Tinh Phong, hắn là đại ca Lang Phong của ta, kia là ba vị bằng hữu của ta Xi Vưu, Xi Dị và Xi Đồng.
Ta lập tức hỏi tên nữ hài khả ái kia.
- Muội gọi Phong Ngữ Yên, tên này là do mẫu thân của muội đặt cho, rất dễ nghe nha, muội rất thích tên này.
Phong Ngữ Yên khả ái này cũng rất tự luyến a.
Kỳ thật tên ta cũng là do mẫu thân của ta đặt, mẫu thân rất thích ở bên cạnh phụ thân, thời gian đó rất khoái lạc. Ta thầm cười khổ, đó là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng ta, không biết đến lúc nào mới có thể ở cùng một chỗ với mẫu thân.
- Huynh nói đi, tên muội rất dễ nghe phải không ?
Phong Ngữ Yên thấy ta không hồi đáp rất bất mãn.
Chúng ta cùng đi trên thạch đạo quanh co trên mặt nước mênh mông, cuối thạch đạo là một tiểu đảo cực lớn, từ xa nhìn thấy cây cao đá xanh, trên đá còn có không ít mai hoa hé nụ, mai hoa màu hồng nhạt nổi bật trên nền đá xanh. Một cổ không linh chi khí trực tiếp thổi qua, chúng ta cùng bước qua đại môn, mới phát giác nguyên lai Quốc Vũ học viện không phải rất lớn, làm sao chỉ có mười mấy gian phòng, tường màu lục, mái ngói màu vàng, tự nhiên khí tức và khí chất hoàng gia phú quý hoàn toàn dung hợp. Mười mấy gian phòng này rất lớn, bao quanh bốn phía tiểu đảo. Ở trung tâm là một luyện vũ tràng bình thường.
Hôm nay Vương Nhị rất phiền muộn, vừa mới từ chỗ trượng mẫu nương về, ở chỗ trượng mẫu nương không có chút tốt lành nào, ngược lại còn bị trượng mẫu nương hạ nhục, bản thân còn có thể trách ai, trước đó còn nói với trượng mẫu nương bản thân sắp thăng quan, nhưng tối hậu lại bị phái đến Quốc Vũ học viện nổi danh này. Tại đây, ai lại không có tiền có thế, bản thân dám đắc tội ai, chỉ đành ra vẻ nghiêm trang. Chính lúc Vương Nhị tự than mệnh vận, năm tiểu hài xuất hiện trước mắt.
Đi trước là một tiểu nam hài còn có khí chất hào môn quý tộc, nhưng bốn gã nam hài bên cạnh rõ ràng là dáng vẻ chưa từng nhìn thấy thế giới, bản thân hắn trước đây khi canh gác thành môn đã từng thấy nhiều, đám nhà quê đều như vậy, lão tử ta hôm nay tâm tình bất hảo đành nắm đầu bốn gã gia hỏa các ngươi trút giận vậy.
- Uy, bốn gã gia hỏa các ngươi sao lại đến đây, ai cho các ngươi vào đây, các ngươi không biết đây là chỗ nào à ! Mau ra ngoài, nếu không lão tử …
Xi Đồng và Xi Dị chưa từng bị mắng như thế, một gã tiểu binh dám đối xử bọn hắn như vậy, còn chịu được sao.
Hai gã tấn tốc xông tới trước, không hổ thân mang vũ công, chớp mắt bọn hắn đã xông đến trước mặt Vương Nhị. Vương Nhị còn chưa kịp phản ứng, hai bên mặt đã bị tát thật mạnh, thân thể không tự chủ bật lùi về sau.
Ta quay đầu nhìn, mới đến đã sinh chuyện với gã nha dịch giữ cửa, không phải là chuyện tốt, sau này chúng ta còn học lâu dài ở đây nữa. Ta đành gọi hai gã gia hỏa còn đang muốn động thủ :
- Xi Dị, Xi Đồng. Hai gã gia hỏa các ngươi đưa văn điệp ra cho vị đại nhân này xem, đừng sinh sự nữa.
Xi Dị, Xi Đồng vừa nghe ta nói, lập tức dừng lại, bọn hắn vừa mới bái sư, làm sao dám cãi lại mệnh lệnh của ta.
Vương Nhị trong lúc mơ mơ hồ hồ nghe lời ta nói, trong lòng kinh hãi, không phải a, bốn gã gia hỏa này đều là học sinh của Quốc Vũ học viện, nhưng bốn gã gia hỏa này làm thế nào nhìn không có chút khí chất quý tộc nào a, nếu có chỉ là dáng vẻ thôn dân sơn dã.
Vương Nhị bật đứng dậy, tiếp lấy văn điệp của hai gã gia hỏa vừa đánh hắn, tử tế nhìn mấy lượt, là thật, Vương Nhị không tin, bản thân hắn hiển nhiên đã nhìn sai người.
Đột nhiên nhìn thấy bốn người bọn họ đối ta cung kính, trong lòng thoáng động : không phải là đại phú gia sao, vì hài tử của mình mà cho 4 người theo học cùng. Vương Nhị càng nhìn trong lòng càng khẳng định, lập tức cung kính đưa trả hai người họ văn điệp.
Ta thấy sự tình đã kết thúc, liền chuyển thân kế tục đi vào trong, không cần quản nhàn sự của mấy gã gia hỏa bọn hắn.
Lang Phong vừa nhìn thấy ta muốn đi, lập tức chạy theo, không nhìn mấy gã gia hỏa kia.
Xi Vưu tam huynh đệ vừa nhìn thấy sư phụ ta đã bắt đầu đi, cũng lập tức chạy theo sau.
Vương Nhị nhìn bóng dáng ta, trong lòng than :
- Lại thêm một thế gia tử đệ a, không biết là ai trong tứ đại thế gia, Lý thị thế gia kia cũng có 4 gã theo cùng học, thật là có tiền, 4 gã cùng học chung mỗi năm 20 vạn lượng bạc a, ai, người so người tức chết người a !
Đi mấy vòng, cũng không có chỗ nào đặc biệt hấp dẫn, chỗ tàng trữ bí tịch trong truyền thuyết không biết chỗ nào, không lẽ ở bên cự thạch thông đạo kia.
- Mấy gã gia hỏa các ngươi là người thế nào, làm sao ở chỗ này, không lẽ các ngươi cũng là học sinh ở đây ?
Một thanh âm trong trẻo từ góc đông bắc cất lên, năm người bọn ta đều nhìn về phía đó.
Một tiểu nữ hài rất khả ái xuất hiện trước mặt chúng ta, đôi má khả ái, sắc mặt hồng hồng. Nhìn nàng, ta thoáng chốc nghĩ đến nghĩa muội Thượng Quan Hương Vũ của ta, cũng khả ái như thế, cũng thuần chân như thế, cũng khiến người ưa thích như thế. Nhìn nàng, ta bất giác thoáng mỉm cười.
- Các ngươi sao không nói, các ngươi phải hay không phải học sinh ở đây a ?
Nữ hài khả ái kia đối với thái độ của chúng ta rất bất mãn, lớn tiếng nói. Ta mỉm cười nói :
- Đúng thế, năm người chúng ta đều là học sinh ở đây, muội cũng thế a, muội đã học ở đây năm thứ mấy rồi ?
Tiểu nữ hài này nghe ta đáp lời rất là cao hứng, lập tức cười lên, nói với ta :
- Muội là năm đầu tiên đến đây, học phí ở đây quá đắt, gia gia muội là đương triều lễ bộ thượng thư muội mới có thể vào học miễn phí, nếu không muội không vào được đâu.
- Muội gọi thế nào a, ta gọi là Trương Tinh Phong, hắn là đại ca Lang Phong của ta, kia là ba vị bằng hữu của ta Xi Vưu, Xi Dị và Xi Đồng.
Ta lập tức hỏi tên nữ hài khả ái kia.
- Muội gọi Phong Ngữ Yên, tên này là do mẫu thân của muội đặt cho, rất dễ nghe nha, muội rất thích tên này.
Phong Ngữ Yên khả ái này cũng rất tự luyến a.
Kỳ thật tên ta cũng là do mẫu thân của ta đặt, mẫu thân rất thích ở bên cạnh phụ thân, thời gian đó rất khoái lạc. Ta thầm cười khổ, đó là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng ta, không biết đến lúc nào mới có thể ở cùng một chỗ với mẫu thân.
- Huynh nói đi, tên muội rất dễ nghe phải không ?
Phong Ngữ Yên thấy ta không hồi đáp rất bất mãn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.