Tinh Phong Truyền Thuyết

Quyển 10 - Chương 25: Sát Nhĩ Hựu Như Hà

Ngã Cật Tây Hồng Thị

18/04/2013

-Sư tôn!

Trương Tinh Phong đỡ Thiên Thần tử dậy, vô cực lực lập tức quán nhập vào bên trong cơ thể, trong nháy mắt lưu chuyển khắp toàn thân. Lúc này sắc mặt của hắn mới tốt hơn một chút.

Thiên Thần tử ngoại trừ tiên nguyên lực trong cơ thể có chút hỗn loạn, còn lại thân thể không có vấn đề gì, xem ra thương thế cũng không quá nghiêm trọng như biểu hiện bên ngoài. Trương Tinh Phong lúc này mới nhớ đến sư tôn còn có Sinh Chi Nguyên Cực, nghĩ đến đây, hắn cũng không khỏi tự cười mình. Quan tâm tắc loạn, vừa rồi nhìn thấy sư tôn người đầy máu tươi, hắn quả thật không nghĩ được chuyện gì khác.

“Mặc dù sư tôn của ta không có chuyện gì, nhưng mà…” Trương Tinh Phong xoay người nhìn về phía Điền Dương đang nằm bất động nơi góc tường, bộ dạng chẳng khác gì một người đã chết. Một kích phẫn nộ của hắn vừa rồi thật sự là quá nặng, vô cực lực đạt đến cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên căn bản không phải một Đại La Kim Tiên như Điền Dương có thể ngăn cản được.

“Nếu như sư tôn của ta không có Sinh Chi Nguyên Cực, vậy thì…” Nghĩ đến đây, sắc mặt của Trương Tinh Phong trong nháy mắt trở nên tối sầm, nộ khí trên người hắn bắt đầu tràn ngập cả đại sảnh.

Trương Tinh Phong từng bước đi về hướng Điền Dương. Hắn biết Điền Dương vẫn còn chưa chết, cho nên… hắn muốn tự mình ra tay.

“Dám đả thương sư tôn của ta, một kẻ cũng giết không tha!” Hàn khí trên người Trương Tinh Phong càng lúc càng dày đặc.

Đột nhiên, chung quanh Trương Tinh Phong xuất hiện bốn người, đúng là tứ đại hộ vệ Phong Lôi Vân Vũ.

Trương Tinh Phong nhìn bốn người vây quanh, cười lạnh nói:

- Ta còn chưa tìm bốn tên gia hỏa các ngươi tính sổ, các ngươi lại dám đến đây, vậy thì để ta giết các ngươi trước!

Bốn người Phong Lôi Vân Vũ đã sớm phát hiện người trước mặt công lực cực kỳ kinh khủng, thậm chí ngay cả khí thế của đối phương cũng khiến cho mình cảm thấy áp lực. Có điều sứ mạng của bọn họ chính là bảo vệ Điền Dương, làm sao có thể chạy trốn! Cho nên…

- Phong Lôi Vân Vũ — Phần vụ chi vân!

Tứ đại hộ vệ tay trái lập tức giơ cao kiếm, tay phải kết thành thủ ấn quyết, phát ra sát chiêu thứ ba trong tứ đại tuyệt chiêu của Phong Lôi Vân Vũ.

Phần vụ chi vân là một loại khói độc tại Tiên giới, tính hủ thực cực kỳ mạnh, tiên khí bình thường căn bản là không dám chạm vào. Đại La Kim Tiên một khi chạm vào thân thể sẽ lập tức bị ăn mòn, cho dù là Cửu Thiên Huyền Tiên cũng lành ít dữ nhiều.

Trương Tinh Phong ngạo nghễ nhìn bốn người, căn bản không hề phòng ngự, mặc cho phần vụ chi vân bao trùm lên thân thể của hắn. Phong Lôi Vân Vũ nhìn thấy cảnh này trên mặt đều hiện nét cười, chỉ chờ sau khi phần vụ chi vân biến mất, chứng kiến đối thủ hóa thành tro bụi. Tuy nhiên trong nháy mắt lại ngây người, bởi vì trước mặt phần vụ chi vân lại phảng phất như vụ khí bình thường, phiêu đãng quanh người Trương Tinh Phong, ngay cả một chút thương tổn cũng không có.

“Ngu ngốc!” Trương Tinh Phong cười lạnh, tiếp đó thân hình chợt lóe lên. Thân thể cường hãn dùng một tốc độ kinh khủng khiến cho hắn gần như trong nháy mắt đồng thời đánh trúng tứ đại hộ vệ.

“Phốc xuy!”

Máu tươi phảng phất như thủy triều, điên cuồng từ trong thân thể tứ đại hộ vệ bắn ra, thân thể vô lực bắn tung lên trời…

“Không biết tự lượng sức!” Trương Tinh Phong cũng không nhìn tứ đại hộ vệ một lần, trực tiếp đi về hướng Điền Dương.

- Dừng tay!

Bỗng nhiên một tiếng hét lớn vang lên trong đại sảnh.

Lúc này bên trong đại sảnh cũng chỉ còn lại hai vị khách nhân. hai người bọn họ công lực đều đã đạt đến cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên, đối với chính mình hoàn toàn tin tưởng, cho nên vẫn ở lại đây xem náo nhiệt. Có điều tiên nhân bình thường đều không thích xen vào chuyện người khác, cho nên vừa rồi xảy ra chuyện cũng không có người nào ra tay.

Lúc này, hai khách nhân khiếp sợ phát hiện bọn họ không hề cảm nhận được khí tức của đối phương. Điều này nói lên công lực của đối phương tuyệt không thấp hơn hai người bọn họ.

Trương Tinh Phong phảng phất như không hề nghe thấy, cánh tay khẽ vươn ra, một đạo kiếm quang từ lòng bàn tay lóe lên. Trên mặt hắn nở một nụ cười quái dị, tựa như cố ý dùng một loại tốc độ chầm chậm bắn về phía Điền Dương.

Điền Dương lúc này vô cùng thống khổ. Hắn mặc dù không chết, nhưng tiên nguyên lực trong cơ thể đã hoàn toàn bị vô cực lực làm rối loạn, nguyên anh cũng bị trọng thương. Lúc này hắn biết Trương Tinh Phong đến gần, thần thức cũng nhìn thấy một sát chiêu này của Trương Tinh Phong. Hắn liều mạng vận dụng tiên nguyên lực cũng có thể cử động, có điều… Trương Tinh Phong lại dùng vô cực lực quán nhập vào thân thể, âm thầm phong tỏa hắn, cho dù công lực của hắn còn đầy đủ cũng vô pháp phản kháng.

Đột nhiên, Trương Tinh Phong cười, bởi vì trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một trung niên nhân ngăn cản một kiếm này.

Trương Tinh Phong khóe miệng nở một nụ cười chế nhạo:

- Ồ, Cửu Thiên Huyền Tiên, cũng không tệ, hình như đã đạt đến trung kỳ rồi. Làm gì? Chẳng lẽ muốn cứu tên tiểu gia hỏa kia?

Điền Dương kích động há há mồm, nhưng lại không thể phát ra thanh âm nào. Trung niên nhân trong lòng chấn động, nhìn Trương Tinh Phong, thầm nghĩ: “Người trước mặt công lực sâu không thể lường được. Không ngờ chỉ liếc mắt đã nhìn ra công lực của ta, mà ta lại không cách nào phát hiện được công lực của hắn. Hắn rốt cuộc đã đạt đến cảnh giới nào?”

Nghĩ đến đây, trung niên nhân cũng không dám lớn tiếng, liền khiêm tốn chắp tay thi lễ:

- Tại hạ là Phụng Dạ của Thú Dương tông. Tiên hữu có thể nào buông tha cho sư điệt của ta hay không? Thú Dương tông ta nhất định sẽ cảm kích vô cùng.

Trương Tinh Phong đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn:



- Ha ha… ha ha… ha ha…

Hắn đột nhiên ngưng cười, sắc mặt trở nên lạnh lẽo:

- Không thể!

Phụng Dạ ngẩn người. Hắn vốn nghĩ rằng đối phương nghe được danh tiếng của Thú Dương tông, tối thiểu cũng phải đắn đo một chút. Không ngờ đối phương một chút cũng không suy nghĩ, lại xem thường Thú Dương tông như vậy. Có điều nghe được những lời này, Phụng Dạ lại giật mình: “Chẳng lẽ hắn là người của thất đại thế lực?”

Trương Tinh Phong đột nhiên nhìn Phụng Dạ nói:

- Được rồi, ngươi là ai, có tư cách gì gọi ta là “tiên hữu”?

Phụng Dạ vừa nghe, chỉ cảm thấy trong đầu như nổ tung, tay phải run run chỉ vào Trương Tinh Phong:

- Ngươi… ngươi… ngươi…

Hai vị tiên nhân đang đứng quan sát cũng chấn động nhìn Trương Tinh Phong, vẻ mặt rất khó tin. Bình thường những tiên nhân có công lực không sai biệt lắm đều xưng hô là “tiên hữu”, bọn họ quả thật không ngờ Trương Tinh Phong lại dùng chuyện này để vũ nhục Phụng Dạ.

Trương Tinh Phong trên mặt hiện lên vẻ khinh thường:

- Thú Dương tông là tông phái ở đâu? So với Minh Dương tông, Tử Hà cảnh thì thế nào?

Hai tiên nhân đang quan sát, kể cả Phụng Dạ trong lòng đều cả kinh. Đối phương lại nhắc đến hai trong số thất đại thế lực, điều này khiến cho bọn họ không thể không liên tưởng đến nhiều chuyện.

Phụng Dạ cố kìm nén giận dữ trong lòng, cung kính nói:

- Hy vọng thượng tiên có thể tha cho sư điệt của tiểu tiên!

Lúc này trong đại sảnh đột nhiên xuất hiện đệ tử của Phi Tiên lâu. Mỗi một người đều bị trói lại, hiển nhiên bọn họ đã hoàn toàn bị nhân mã của Thú Dương tông khống chế. Người đứng trước nhất đúng là Thái Lạc đạo nhân.

Trương Tinh Phong nhìn thấy cảnh này, chân mày khẽ nhíu lại, nhìn thoáng qua sư tôn của mình.

Lúc này Vũ Tiển tiên tử đang ở cùng với Thiên Thần tử, hiển nhiên nàng đối với Thiên Thần tử dường như cũng có cảm tình đặc biệt.

“Sự tình hơi rắc rối một chút, bất quá vì sư tôn, phiền toái một chút cũng được!” Trương Tinh Phong trong lòng thở dài một hơi.

Có điều hắn còn chưa lên tiếng, Phụng Dạ đã mở miệng trước:

- Nếu như thượng tiên buông tha cho sư điệt của tiểu tiên, Thú Dương tông sẽ không làm khó những đệ tử Phi Tiên lâu này.

Trương Tinh Phong cười lạnh nhìn Phụng Dạ, giống như không thèm để ý:

- Phi Tiên lâu này thì có liên quan gì đến ta?

Phụng Dạ ngẩn người, nhưng trong nháy mắt liền nói:

- Thú Dương tông và thất đại thế lực tại Tiên giới cũng có một chút quan hệ, tin rằng thượng tiên cũng không muốn làm khó cho quý tông!

Trương Tinh Phong lạnh nhạt nói:

- Ta không phải là người của thất đại thế lực, điểm ấy ngươi cứ yên tâm!

Trương Tinh Phong đã sớm nhìn thấu dụng tâm của Phụng Dạ. Bây giờ hắn lại nói hắn và thất đại thế lực không có quan hệ, chính là vì muốn phát tiết với Thú Dương tông này một chút. Nếu như để cho Thú Dương tông bị uy danh của thất đại thế lực dọa cho chạy mất, vậy thì không hay chút nào.

Phụng Dạ vừa nghe liền ngẩn ra, nhưng lập tức trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm. Trong nháy mắt, sự giận dữ vì bị vũ nhục, cùng với sự nhẫn nhịn ủy khúc cầu toàn nói chuyện với Trương Tinh Phong nãy giờ như một ngọn núi lửa bùng phát trong lòng hắn.

Phụng Dạ đứng thẳng người, khí thế lập tức bừng lên, chung quanh thân thể hắn toát ra sát khí nhàn nhạt:

- Hừ, cho dù công lực của ngươi cao thì thế nào! Thú Dương tông ta lần này đến đây có hơn trăm đệ tử, tu vi đều là Đại La Kim Tiên, dựa vào trận thế cũng đủ để tiêu diệt ngươi. Vừa rồi ngươi lại dám vũ nhục Thú Dương tông ta, vũ nhục Phụng Dạ ta như vậy, hừ!

- Ngươi dám đả thương sư điệt của ta, vũ nhục Thú Dương tông ta, vậy thì đừng trách ta độc ác. Thú Dương Cửu Tuyệt Trận, bày trận!

Phụng Dạ quát lớn một tiếng.



Trương Tinh Phong đột nhiên cười lớn, tiếng cười khiến cho cả Phi Tiên lâu cũng bắt đầu chấn động:

- Ha ha ha ha… Đả thương? Ha ha ha ha… Vũ nhục? Hừ! Cho dù giết hết lũ cặn bã các ngươi thì thế nào?

- Giết, ngươi dám giết, ngươi có thực lực để giết sao? Thú Dương tông ta có gần vạn đệ tử, hầu hết đều là Đại La Kim Tiên cao thủ, Cửu Thiên Huyền Tiên cũng có gần mười vị, một tên tiên nhân không có chỗ dựa như ngươi mà dám giết sao? Đệ tử của tông phái ta mỗi người dùng một cái chưởng tâm lôi cũng đủ để kết liễu cái mạng nhỏ của ngươi rồi.

Phụng Dạ cười nhạo nhìn Trương Tinh Phong.

- Ha ha ha ha… Giết ngươi thì thế nào? Giết sư điệt của ngươi thì thế nào? Giết đệ tử Thú Dương tông của ngươi thì thế nào?

Trương Tinh Phong ngửa mặt lên trời cười lớn. Theo tiếng cười của hắn, Điền Dương đột nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết, thân thể lập tức nổ tung, huyết nhục bắn ra khắp nơi….

Vừa rồi khi Phụng Dạ xuất hiện, Trương Tinh Phong đã dùng vô cực lực quán nhập vào cơ thể Điền Dương, áp bức không cho hắn cử động. Lúc này Trương Tinh Phong tâm ý vừa động, vô cực lực trong cơ thể Điền Dương lập tức phát sinh phản ứng, trong nháy mắt hủy diệt nguyên anh cùng với thân thể Điền Dương, năng lượng cường đại hình thành vụ nổ…

- Ta giết thì ngươi làm thế nào?

Trương Tinh Phong lạnh lùng nhìn Phụng Dạ.

Phụng Dạ ngơ ngác nhìn cảnh này, chợt điên cuồng hét lên:

- Ngươi… ngươi… ngươi đã giết hắn! Ngươi đã giết Điền Dương, giết tôn tử của đại trưởng lão…

Nghĩ đến sự kinh khủng của đại trưởng lão, thân thể Phụng Dạ chợt run lên. Hắn cũng biết chuyện duy nhất có thể làm bây giờ chính là giết chết hung thủ để báo thù. Về phần bắt sống Trương Tinh Phong, Phụng Dạ hắn cũng không dám nghĩ đến. Với công lực cường hoành của Trương Tinh Phong, có thể giết được đã là tốt lắm rồi.

Tất cả đệ tử Thú Dương tông đều phẫn nộ, không ngờ có người trước mặt bọn họ lại ngang nhiên giết chết tôn tử của đại trưởng lão. Tất cả lập tức phát động Thú Dương tông tuyệt trận.

- Nói cho các ngươi biết một việc!

Trương Tinh Phong đột nhiên vừa cười vừa nói:

- Ở trước mặt ta mà sử dụng trận pháp… đó là tìm chết!

Sắc mặt của hắn trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo, kim quang trên người chợt lóe lên, Nhu Kim lập tức xuất hiện dưới hình thái chiến giáp. Một nửa Nhu Kim hóa thành chiến giáp trên thân thể, còn một nửa ở trên quyền cước.

- Tốc độ, so với thuấn di càng hữu hiệu hơn!

Trương Tinh Phong đột nhiên lên tiếng.

Tiên nhân chiến đấu với nhau, một khi bắt đầu công kích bình thường đều không dám sử dụng thuấn di. Chủ yếu là vì thuấn di phải thông qua thứ nguyên không gian, nếu như năng lượng không ổn định, người thuấn di có thể sẽ bị năng lượng cuồng loạn giữa thứ nguyên không gian xé nát.

Trương Tinh Phong tốc độ thân thể đạt đến cực hạn, trong khoảng cách gần không khác gì thuấn di. Thân hình của hắn chợt lóe lên, tại vị trí ban đầu lưu lại tàn ảnh, chân thân đã đến trước mặt đệ tử của Thú Dương tông. Những đệ tử này thậm chí còn chưa kịp phản ứng, đầu đã bị một quyền của Trương Tinh Phong đập nát, nguyên anh cũng đồng thời bị vô cực lực trên quyền đầu đánh tan…

“A!” “A!” “A!” “A!” “A!” “A!” “A!” “A!” “A!”…

Quyền đầu hơn trăm vạn cân đánh vào, thiết cước so với tiên khí còn kinh khủng hơn điên cuồng quét qua, tất cả đệ tử Thú Dương tông đều hoàn toàn không có sức chống đỡ.

Phụng Dạ nhìn một màn này, chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng: “Không thể nào, không thể nào… Làm sao có thể như vậy? Chiến đấu không phải như thế, không phải như thế! Chiến đấu không phải là đứng ở hai bên, dựa vào pháp bảo công kích hay sao? Làm sao có thể…”

Phụng Dạ đã hoàn toàn ngây ngốc. Có điều không chỉ một mình hắn, hai tiên nhân đang xem cuộc chiến cũng đồng thời choáng váng. Tiên nhân chiến đấu với nhau vô số năm qua phương thức đều cố định, đó là dựa vào tiên khí và công lực, dùng mật pháp để công kích. Có tiên nhân nào lại đạt đến tốc độ của Trương Tinh Phong đây?

Cũng không phải không có tiên nhân đạt đến tốc độ của Trương Tinh Phong. Những nhân vật cấp Tiên Đế, tốc độ so với hắn tuyệt đối còn nhanh hơn. Có điều chỉ đơn giản dựa vào tốc độ nhanh cũng không có tác dụng, mà còn phải am hiểu chiến đấu cận thân. Tiên Đế chỉ cần đứng ở xa, dùng một cái thủ ấn quyết là có thể hoàn toàn tiêu diệt vô số tiên nhân, bọn họ tại sao còn phải dựa vào tốc độ chạy đến gần người khác, dùng cận thân chiến đấu mà mình không am hiểu!

Có điều Trương Tinh Phong thì lại vô cùng quen thuộc. Tại Phàm nhân giới hắn đã xem qua vô số đao quyết, từ đó tống hợp sáng tạo ra “Tiệt Sát Đao Quyết”. Dùng đao cũng giống như cận thân công kích, bộ pháp và thân đều cực kỳ quan trọng. Một pháp thông, trăm pháp thông, một kẻ tinh thông đao pháp, cận thân chiến đấu làm sao có thể kém cỏi!

Huống hồ đối phó với những tên gia hỏa không hề có tu dưỡng võ đạo này, Trương Tinh Phong căn bản là không cần dùng cái gì võ đạo cao thâm, chỉ cần dùng quyền cước bình thường là quá đủ. Hơn nữa dưới quyền cước hơn trăm ngàn cân oanh kích của hắn, như thế nào có thể ngăn cản được!

- Tinh Phong hiền đệ, đủ rồi, hay là tha cho những tên tiểu gia hỏa đáng thương này đi!

Thanh âm hùng hậu đột nhiên vang lên trong đại sảnh. Một người từ bên ngoài đại sảnh đi vào, đúng là quản lý giả của Thiên Tiệm thành, Vu Phong.

- Ngay cả đệ tử của Tử Hà cảnh ta còn dám giết, huống hồ là bọn chúng!

Trương Tinh Phong khinh thường sửa sang lại y phục một chút, sau đó đi về hướng Vu Phong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Phong Truyền Thuyết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook