Tình Sắc Dân Quốc

Chương 18:

phiến thượng nhược thủy

27/05/2022

Tiết Diệu Dẫn chậc lưỡi, “Lại nói thêm, cậu Hàn này đúng là vì việc nước mà quên tình nhà.”

Nói đến đây, Phùng Thải Doanh lại chợt nhớ ra, mắt sáng long lanh nói: “Tớ quên mất, vị hôn phu kia của cậu hình như có chút quan hệ gì đấy với bà Hàn đúng chứ?”

Tiết Diệu Dẫn cũng không giấu diếm, dù sao hôn ước giữa mình và người kia ai ai cũng biết, gật đầu nói: “Xem là em gái nuôi đi, tớ còn nghĩ Thẩm Đạc sẽ đem người qua giúp đỡ cơ, có điều nhìn thế này thì có vẻ như anh ta đã hạ quyết tâm sẽ không nhúng tay vào rồi.”

Truyền thuyết ‘Tưởng Thẩm Hàn Dương tứ đại gia, Hồng Môn bên cạnh Vô Định Đường’, ngay cả con nít ven đường còn biết. tuy rằng Phùng Thải Doanh không ở Việt Châu, cũng không rõ được tình hình bên ấy như nào, hai thế lực ngang nhau thì chắc chắn sẽ không dễ dàng sinh ra điểm giao thoa, Thẩm Đạc không ra tay cũng là điều đương nhiên.

“Cái sạp này đã đủ rối loạn rồi, không nhúng tay vào mới là tốt nhất. Mà có chen vào cũng không phải là chuyện của một cá thể, đến lúc ấy có chăng còn kéo theo nhà họ Thẩm vào, thiên hạ đại loạn, dân chúng không biết sẽ đi đâu mà khóc than.”

Tiết Diệu Dẫn thấy cô ấy phân tích rất có đạo lý, cười khẽ véo mặt cô ấy, “Phân tích ra được tình hình chính trị đương thời cơ, đúng là kẻ sĩ ba ngày không gặp, phải lau mắt mà nhìn à!”

Hai người bông đùa một hồi, thấy đoàn xe nọ vẫn ùn ùn kéo đến, chỉ đành đi bộ dạo bước trên bãi cỏ.

Bên ngoài nhóm xe của nhà họ Hàn lại có thêm một nhóm người khác lao đến, Tiết Diệu Dẫn không khỏi tặc lưỡi: “Lão Hàn này không biết như nào, nhưng người đông thật đấy.”

Phùng Thải Doanh nhón chân nhìn sang, hưng phấn lôi kéo cánh tay Tiết Diệu Dẫn, thúc giục cô đi về phía xe của họ.

“Nhà họ Tô đến rồi, đợi thêm một chập là chúng ta đi được rồi, mau nào, mau nào!”

Tiết Diệu Dẫn không hiểu được sự liên quan ấy, chỉ là vẫn sải bước đi thật nhanh về phía xe. Quả nhiên không đến một hồi, những chiếc xe đỗ gây ùn tắc đường đã chậm rãi lăn bánh.



Tiết Diệu Dẫn thấy thần kỳ không thôi: “Nhà họ Tô này là thần thánh phương nào thế? Chỉ một lát thôi mà đã giải quyết được rồi?”

Phùng Thải Doanh chỉ cười cười rồi lắc đầu: “Tớ cũng không biết nữa, nhưng nghe ba tớ nói là, nhà họ Tô là khắc tinh của nhà họ Hàn đấy, phàm là chuyện gì trên đời cũng khiến cho nhà họ Hàn lâm vào thất bại!”

Tiết Diệu Dẫn nghe xong, cứ thấy nhà họ Tô như một đứa trẻ không vâng lời, động đến là gây chuyện.

“Vậy cậu Hàn kia sao lại đi liên thủ với nhà họ Tô? Thế không phải là không có mắt nhìn gì ư?”

Phùng Thải Doanh cười ha hả: “Người ta là bà con anh em với nhau, quan hệ tốt mà!”

Tiết Diệu Dẫn bĩu môi: “Có tốt đến đâu cũng là người ngoài, thế mà bắt tay với nhau chống lại gia đình mình, lần đầu tớ thấy đấy.”

“Không phá thì chẳng thể gầy dựng lại được, lão Hàn cứ muốn tiếp tục cố thủ với cái tư tưởng đầy định kiến ấy, thì sớm hay muộn cũng phải chịu kết cục như của nhà họ Dương thôi. Huống hồ chi, cậu Hàn còn mang cái danh Hồng Môn to bự kia mà.”

Tiết Diệu Dẫn nghĩ ngợi, thấy vẫn có lý lắm.

Xe ra đến cổng ngoài, Tiết Diệu Dẫn nghiêng đầu nhìn thoáng qua, bắt gặp một người đàn ông với thân hình cao to, rõ ràng đang vận tây trang giày da, thế mà nháy mắt khi người kia giương môi nhìn lên thì lại khiến ai nấy lông tơ dựng thẳng.

Tiết Diệu Dẫn ngồi thẳng người dậy, không khỏi cảm thấy dáng vẻ ‘trước sau như một’ của Thẩm Đạc dễ chung đụng hơn nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Sắc Dân Quốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook