Chương 40: (H nhẹ)
Túy Phong Lưu
15/07/2019
______
Muốn cô giết Nam Cung Tịch, đó là không có khả năng!
Tiếu Dao bị chị Hồng cột dựa vào ghế, trước mắt bịt kín bằng miếng vải đen, cô đưa lưng về phía rèm đen bên kia, mông bị chị Hồng dùng phương thức khuất nhục trói vểnh lên.
“Hai người muốn làm cái gì? Thả em ra!” đôi tay cô bị trói, mông nhếch cao lên, để tâm trí hoảng chính là, cô rõ ràng nghe được sau lưng có tiếng bước ra ngoài của người đàn ông chỗ rèm đen.
“Cô thích Nam Cung Tịch?” Giọng tiên sinh trước sau vẫn khàn khàn, nhưng giờ khắc này âm thanh của hắn ở ngay sau Tiếu Dao.
Tiếu Dao nhịn không được run nhè nhẹ, là vì sợ hãi: “Em không thích ai, em chỉ...”
“Không phải cô không muốn trải qua cuộc sống thế này nữa à? Chỉ cần giết Nam Cung Tịch, tôi lập tức thu hồi nhiệm vụ câu dẫn đám đàn ông kia, để cô sinh hoạt bình thường.”
“Em không...”
“Hay nên nói là, cô tình nguyện mỗi ngày đều bị đàn ông thao, cũng không muốn thương tổn Nam Cung Tịch?” Giọng người này mang theo một chút ý cười, dường như không bị lời của cô làm tức giận.
Nhưng Tiếu Dao biết, hắn càng cười đẹp, tình cảnh của cô càng gian nan!
“Tiên sinh, Nam Cung Tịch vô tội, em xin anh... Tiên sinh! Anh muốn làm gì?” Tay to luồn qua nách cô, cách quần áo chộp một bên vú cô, không mạnh không yếu bóp từ từ.
“Tiên sinh! Đừng như vậy! Buông em ra!” Tiếu Dao vặn vẹo thân thể muốn né tránh, nhưng đôi tay cô bị trói, hai cái đùi cũng phân biệt cột vào ghế dựa, mông cao cao kiều trước mặt đàn ông, tư thế này, cô muốn trốn thế nào cũng không thoát được chà đạp.
Tiên sinh không chỉ không buông ra, thậm chí ngón tay dài dừng trên quần áo cô, cởi từng cúc áo.
“Tiên sinh, đừng như vậy!” Tiếu Dao vừa gấp vừa tức, nhưng cô bị trói thành như vậy, ngay cả một chút năng lực phản kháng cũng không có.
Cúc áo hoàn toàn bị cởi bỏ, tiên sinh kéo áo sơmi sang hai bên, thân thể chỉ còn áo ngực trắng nõn non mịn, làn da tuyết trắng giống như sữa bò.
“Tôi tốn nhiều tâm tư như vậy, nuôi cô đẹp thế này, hiện tại, cô nói với tôi không muốn câu dẫn mấy tên kia?”
Tiên sinh nhợt nhạt đạm đạm cười, tuy rằng giọng khàn khàn, nhưng tiếng cười này rõ ràng không khó nghe, thậm chí làm người cảm thấy từ tính dễ nghe.
Nhưng, nghe hắn cười, Tiếu Dao lại theo bản năng run rẩy, ngón tay thon dài ấn áo ngực, Tiếu Dao bị che mắt nên không thấy, nhưng, chị Hồng lại thấy được rõ ràng, tay này thuộc về người làm nghệ thuật.
Người đàn ông này tuyệt đối rất đẹp, đáng tiếc là, hắn vẫn luôn mang mặt nạ, ngay cả chị Hồng cũng chưa cơ hội nhìn mặt hắn.
Bỗng nhiên, ngón tay hắn vừa trượt, luồn vào áo ngực, nắm đầu vú Tiếu Dao.
“A... Tiên sinh, đừng như vậy, xin anh!” Cô biết sau lưng bọn họ có một vị tiên sinh, nhưng lại chưa từng gặp gương mặt thật của hắn.
Tiên sinh nhéo rồi xoa đầu vú cô, Tiếu Dao vừa tức giận vừa ngượng ngùng, nhịn không được khó chịu rên rỉ, tiên sinh cười nói: “Đầu vú nhỏ nhanh như vậy đã cứng rồi, thân thể này quả nhiên đủ mẫn cảm.”
Chị Hồng đứng ở một bên, mắt lạnh nhìn Tiếu Dao nằm giống con chó mạ, để người đàn ông phía sau đùa bỡn, nhưng cô có chút không cao hứng, cô không thích tiên sinh tôn quý của bọn họ chạm vào một con ả đê tiện như này, nhưng, ờ trước mặt tiên sinh vĩnh viễn không dám có ý kiến.
Tiếu Dao cắn môi, biết rõ mình tránh không thoát, chỉ có thể hỏi: “Tiên sinh, ngoại trừ... Ngoại trừ ám sát Nam Cung Tịch, còn có... Còn có lựa chọn khác không?”
Ngoan cố với hắn sẽ không có chỗ tốt gì, hiện tại cô là người trên thớt, nhưng, muốn cô giết Nam Cung Tịch, cô không làm được!
“Lựa chọn khác?” Tiên sinh tựa hồ suy tư, lúc Tiếu Dao cho rằng hắn đang suy xét, bỗng nhiên sau lưng tách một tiếng, nút áo ngực bị tháo ra.
Áo ngực trượt xuống, đôi vú trắng nõn của Tiếu Dao lập tức nhảy bật ra, ngượng ngùng lắc lư trong tầm mắt của hai người.
Muốn cô giết Nam Cung Tịch, đó là không có khả năng!
Tiếu Dao bị chị Hồng cột dựa vào ghế, trước mắt bịt kín bằng miếng vải đen, cô đưa lưng về phía rèm đen bên kia, mông bị chị Hồng dùng phương thức khuất nhục trói vểnh lên.
“Hai người muốn làm cái gì? Thả em ra!” đôi tay cô bị trói, mông nhếch cao lên, để tâm trí hoảng chính là, cô rõ ràng nghe được sau lưng có tiếng bước ra ngoài của người đàn ông chỗ rèm đen.
“Cô thích Nam Cung Tịch?” Giọng tiên sinh trước sau vẫn khàn khàn, nhưng giờ khắc này âm thanh của hắn ở ngay sau Tiếu Dao.
Tiếu Dao nhịn không được run nhè nhẹ, là vì sợ hãi: “Em không thích ai, em chỉ...”
“Không phải cô không muốn trải qua cuộc sống thế này nữa à? Chỉ cần giết Nam Cung Tịch, tôi lập tức thu hồi nhiệm vụ câu dẫn đám đàn ông kia, để cô sinh hoạt bình thường.”
“Em không...”
“Hay nên nói là, cô tình nguyện mỗi ngày đều bị đàn ông thao, cũng không muốn thương tổn Nam Cung Tịch?” Giọng người này mang theo một chút ý cười, dường như không bị lời của cô làm tức giận.
Nhưng Tiếu Dao biết, hắn càng cười đẹp, tình cảnh của cô càng gian nan!
“Tiên sinh, Nam Cung Tịch vô tội, em xin anh... Tiên sinh! Anh muốn làm gì?” Tay to luồn qua nách cô, cách quần áo chộp một bên vú cô, không mạnh không yếu bóp từ từ.
“Tiên sinh! Đừng như vậy! Buông em ra!” Tiếu Dao vặn vẹo thân thể muốn né tránh, nhưng đôi tay cô bị trói, hai cái đùi cũng phân biệt cột vào ghế dựa, mông cao cao kiều trước mặt đàn ông, tư thế này, cô muốn trốn thế nào cũng không thoát được chà đạp.
Tiên sinh không chỉ không buông ra, thậm chí ngón tay dài dừng trên quần áo cô, cởi từng cúc áo.
“Tiên sinh, đừng như vậy!” Tiếu Dao vừa gấp vừa tức, nhưng cô bị trói thành như vậy, ngay cả một chút năng lực phản kháng cũng không có.
Cúc áo hoàn toàn bị cởi bỏ, tiên sinh kéo áo sơmi sang hai bên, thân thể chỉ còn áo ngực trắng nõn non mịn, làn da tuyết trắng giống như sữa bò.
“Tôi tốn nhiều tâm tư như vậy, nuôi cô đẹp thế này, hiện tại, cô nói với tôi không muốn câu dẫn mấy tên kia?”
Tiên sinh nhợt nhạt đạm đạm cười, tuy rằng giọng khàn khàn, nhưng tiếng cười này rõ ràng không khó nghe, thậm chí làm người cảm thấy từ tính dễ nghe.
Nhưng, nghe hắn cười, Tiếu Dao lại theo bản năng run rẩy, ngón tay thon dài ấn áo ngực, Tiếu Dao bị che mắt nên không thấy, nhưng, chị Hồng lại thấy được rõ ràng, tay này thuộc về người làm nghệ thuật.
Người đàn ông này tuyệt đối rất đẹp, đáng tiếc là, hắn vẫn luôn mang mặt nạ, ngay cả chị Hồng cũng chưa cơ hội nhìn mặt hắn.
Bỗng nhiên, ngón tay hắn vừa trượt, luồn vào áo ngực, nắm đầu vú Tiếu Dao.
“A... Tiên sinh, đừng như vậy, xin anh!” Cô biết sau lưng bọn họ có một vị tiên sinh, nhưng lại chưa từng gặp gương mặt thật của hắn.
Tiên sinh nhéo rồi xoa đầu vú cô, Tiếu Dao vừa tức giận vừa ngượng ngùng, nhịn không được khó chịu rên rỉ, tiên sinh cười nói: “Đầu vú nhỏ nhanh như vậy đã cứng rồi, thân thể này quả nhiên đủ mẫn cảm.”
Chị Hồng đứng ở một bên, mắt lạnh nhìn Tiếu Dao nằm giống con chó mạ, để người đàn ông phía sau đùa bỡn, nhưng cô có chút không cao hứng, cô không thích tiên sinh tôn quý của bọn họ chạm vào một con ả đê tiện như này, nhưng, ờ trước mặt tiên sinh vĩnh viễn không dám có ý kiến.
Tiếu Dao cắn môi, biết rõ mình tránh không thoát, chỉ có thể hỏi: “Tiên sinh, ngoại trừ... Ngoại trừ ám sát Nam Cung Tịch, còn có... Còn có lựa chọn khác không?”
Ngoan cố với hắn sẽ không có chỗ tốt gì, hiện tại cô là người trên thớt, nhưng, muốn cô giết Nam Cung Tịch, cô không làm được!
“Lựa chọn khác?” Tiên sinh tựa hồ suy tư, lúc Tiếu Dao cho rằng hắn đang suy xét, bỗng nhiên sau lưng tách một tiếng, nút áo ngực bị tháo ra.
Áo ngực trượt xuống, đôi vú trắng nõn của Tiếu Dao lập tức nhảy bật ra, ngượng ngùng lắc lư trong tầm mắt của hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.