Tình Sai Thâm Cung Ngọc Nhan Toái: Đại Tội Tù Phi
Chương 70: Phẫn nộ
Hoại Phi Vãn Vãn
12/10/2020
"Nhị tiểu thư cẩn thận!" Bên tai truyền tới thanh âm vội vàng của Vân Mi, thời điểm ta hoàn hồn, một chân đã đạp vào hư không, Vân mi dùng sức giữ lấy ta, phía sau có một bàn tay duỗi tới hỗ trợ đỡ lấy thân thể ta.
Nhìn lại, thì ra là bậc thang ngoài Quan Sư Cung.
Kinh hồn chưa định mà xoay người, ta lại thấy Trịnh Quý Tần. Giờ phút này nàng đã buông ta, cười nhạt, nói: "Xem ra hôm qua Tiệp Dư nghỉ ngơi không tốt, bổn cung thấy vẫn là sớm trở về nghỉ ngơi đi."
"Tạ nương nương ra tay tương trợ." Ta cúi đầu, nàng không dừng lại, được cung nữ dìu ngang qua ta.
Vân Mi nhìn ta, nhỏ giọng: "Nhị tiểu thư, người lo lắng cũng vô dụng thôi." Thần sắc của nàng cũng không tốt.
Ta cắn môi, mới nghe tin tốt An Kỳ Dương mang về, hiện giờ như vậy, kêu ta sao có thể không lo lắng? Tỷ tỷ biết rồi, không biết sẽ như thế nào.
Phía sau lại có người đi lên trước, đồng thời giọng Đường Tiệp Dư cũng truyền tới: "Ta nghe nói Cung Đại tiểu thư là mỹ nhân tài mạo song toàn, hiện giờ nhìn bộ dáng kinh hoảng thất thố của muội, xem ra lời này thật không giả."
Ta giật mình, nàng cho rằng ta như thế, là sợ Cung Khuynh Nguyệt tiến cung tranh sủng với ta sao?
Đi tới, dừng bên cạnh ta, nàng lại nói: "Nghe nói ban đầu người Hoàng Thượng muốn là Cung Đại tiểu thư, sao cuối cùng lại biến thành Cung Nhị tiểu thư? A, đương nhiên, loại sự tình này, Hoàng Thượng đã quyết định, người bên dưới ai cũng không dám nhiều lời một câu. Chỉ là, ai biết được? Tuyển tú sắp tới, xem ra chuyện muội muội lo lắng vẫn sẽ xảy ra." Nàng đắc ý nhìn ta, cười hỏi, "Chẳng lẽ hậu cung này thật sự không có tỷ muội tình thâm? Hoàng Hậu nương nương và Hiền Phi nương nương như vậy, chẳng lẽ tỷ muội các ngươi cũng thế sao?" Nàng nhịn không được mà bật cười.
Lướt qua bả vai ta đi về phía trước, dường như nhớ tới cái gì, nàng quay đầu, trên dưới đánh giá ta một phen, mới nói: "Nàng ấy không phải còn chưa tiến cung sao? Muội có thể hoài long duệ trước, hoặc là nói, trực tiếp hơn là, thời điểm nàng ấy tiến cung, dùng thủ đoạn khiến nàng ấy lạc tuyển. Đúng rồi, nếu được muội có thể thu nhận nàng ấy về cạnh mình, làm cung nữ hạ đẳng nhất, như thế, muội còn sợ cái gì? Ha ha." Khinh bạc đặt khăn bên môi đỏ, nàng xoay người, kim linh ở vòng eo phát ra thanh âm dễ nghe, từng trận phiêu theo không khí mà phiên đãng.
Bắt Cung Khuynh Nguyệt làm cung nữ hạ đẳng nhất? A, Đường Tiệp Dư đúng là điên rồi.
"Nhị tiểu thư." Vân Mi cẩn thận gọi ta.
Ép suy nghĩ của bản thân trở về, ta đột nhiên dừng bước.
Vân Mi kinh hãi, thấy ta xoay người đổi hướng, vội hỏi: "Nhị tiểu thư muốn đi đâu?"
"Ta đi tìm Hoàng Thượng!" Trong thiên hạ này, chỉ có hắn mới có thể thu hồi mệnh lệnh ban ra! Không, có lẽ không cần như thế. Chỉ cần hắn buông tha Cung Khuynh Nguyệt, chỉ cần hắn gật đầu, đây không còn là vấn đề nữa.
Nghĩ tới, bước chân bên dưới càng nhanh.
Ta biết hắn cố ý hạ mệnh lệnh như vậy, nguyên nhân phần lớn có lẽ vẫn là Cung Khuynh Nguyệt.
Nhưng, vì tỳ tỷ, ta đã thật sự tiến cung, lần này, ta nhất định phải đi. Không thử xem, ta sẽ không chết tâm.
Vân Mi sợ tới sắc mặt cũng thay đổi, vội kéo ta lại: "Chuyện Nhị tiểu thư thay Đại tiểu thư tiến cung Hoàng Thượng đã khai ân không trách tội, hiện giờ người đi, Hoàng Thượng tức giận thì làm sao đây?"
"Vân Mi, ngươi buông tay!" Gạt tay Vân Mi ra, Nguyên Thừa Hạo có tức giận hay không ta không biết, ta chỉ biết, ta phẫn nộ rồi!
Không thể, tuyệt đối không thể!
Nhìn lại, thì ra là bậc thang ngoài Quan Sư Cung.
Kinh hồn chưa định mà xoay người, ta lại thấy Trịnh Quý Tần. Giờ phút này nàng đã buông ta, cười nhạt, nói: "Xem ra hôm qua Tiệp Dư nghỉ ngơi không tốt, bổn cung thấy vẫn là sớm trở về nghỉ ngơi đi."
"Tạ nương nương ra tay tương trợ." Ta cúi đầu, nàng không dừng lại, được cung nữ dìu ngang qua ta.
Vân Mi nhìn ta, nhỏ giọng: "Nhị tiểu thư, người lo lắng cũng vô dụng thôi." Thần sắc của nàng cũng không tốt.
Ta cắn môi, mới nghe tin tốt An Kỳ Dương mang về, hiện giờ như vậy, kêu ta sao có thể không lo lắng? Tỷ tỷ biết rồi, không biết sẽ như thế nào.
Phía sau lại có người đi lên trước, đồng thời giọng Đường Tiệp Dư cũng truyền tới: "Ta nghe nói Cung Đại tiểu thư là mỹ nhân tài mạo song toàn, hiện giờ nhìn bộ dáng kinh hoảng thất thố của muội, xem ra lời này thật không giả."
Ta giật mình, nàng cho rằng ta như thế, là sợ Cung Khuynh Nguyệt tiến cung tranh sủng với ta sao?
Đi tới, dừng bên cạnh ta, nàng lại nói: "Nghe nói ban đầu người Hoàng Thượng muốn là Cung Đại tiểu thư, sao cuối cùng lại biến thành Cung Nhị tiểu thư? A, đương nhiên, loại sự tình này, Hoàng Thượng đã quyết định, người bên dưới ai cũng không dám nhiều lời một câu. Chỉ là, ai biết được? Tuyển tú sắp tới, xem ra chuyện muội muội lo lắng vẫn sẽ xảy ra." Nàng đắc ý nhìn ta, cười hỏi, "Chẳng lẽ hậu cung này thật sự không có tỷ muội tình thâm? Hoàng Hậu nương nương và Hiền Phi nương nương như vậy, chẳng lẽ tỷ muội các ngươi cũng thế sao?" Nàng nhịn không được mà bật cười.
Lướt qua bả vai ta đi về phía trước, dường như nhớ tới cái gì, nàng quay đầu, trên dưới đánh giá ta một phen, mới nói: "Nàng ấy không phải còn chưa tiến cung sao? Muội có thể hoài long duệ trước, hoặc là nói, trực tiếp hơn là, thời điểm nàng ấy tiến cung, dùng thủ đoạn khiến nàng ấy lạc tuyển. Đúng rồi, nếu được muội có thể thu nhận nàng ấy về cạnh mình, làm cung nữ hạ đẳng nhất, như thế, muội còn sợ cái gì? Ha ha." Khinh bạc đặt khăn bên môi đỏ, nàng xoay người, kim linh ở vòng eo phát ra thanh âm dễ nghe, từng trận phiêu theo không khí mà phiên đãng.
Bắt Cung Khuynh Nguyệt làm cung nữ hạ đẳng nhất? A, Đường Tiệp Dư đúng là điên rồi.
"Nhị tiểu thư." Vân Mi cẩn thận gọi ta.
Ép suy nghĩ của bản thân trở về, ta đột nhiên dừng bước.
Vân Mi kinh hãi, thấy ta xoay người đổi hướng, vội hỏi: "Nhị tiểu thư muốn đi đâu?"
"Ta đi tìm Hoàng Thượng!" Trong thiên hạ này, chỉ có hắn mới có thể thu hồi mệnh lệnh ban ra! Không, có lẽ không cần như thế. Chỉ cần hắn buông tha Cung Khuynh Nguyệt, chỉ cần hắn gật đầu, đây không còn là vấn đề nữa.
Nghĩ tới, bước chân bên dưới càng nhanh.
Ta biết hắn cố ý hạ mệnh lệnh như vậy, nguyên nhân phần lớn có lẽ vẫn là Cung Khuynh Nguyệt.
Nhưng, vì tỳ tỷ, ta đã thật sự tiến cung, lần này, ta nhất định phải đi. Không thử xem, ta sẽ không chết tâm.
Vân Mi sợ tới sắc mặt cũng thay đổi, vội kéo ta lại: "Chuyện Nhị tiểu thư thay Đại tiểu thư tiến cung Hoàng Thượng đã khai ân không trách tội, hiện giờ người đi, Hoàng Thượng tức giận thì làm sao đây?"
"Vân Mi, ngươi buông tay!" Gạt tay Vân Mi ra, Nguyên Thừa Hạo có tức giận hay không ta không biết, ta chỉ biết, ta phẫn nộ rồi!
Không thể, tuyệt đối không thể!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.