Chương 14: Hát rong bên đường (14)
Thanh Sắc Vũ Dực
10/03/2022
Không nghĩ tới nhiều người như vậy đều không làm gì được kẻ xâm lấn, Tom quyết đoán ngất xỉu, kiên quyết không tỉnh lại. Hắn chẳng qua là muốn dẫn kẻ địch tới đại bản doanh, lấy ưu thế về nhân số xử lý y mà thôi, ai mà biết đại bản doanh cũng bị xâm lăng như vậy!
Giả Lệ Nhĩ đã sớm hỏng mất từ lúc pháo Ion bốc hơi, đờ đẫn mà dẫn A Mộc đi tìm bác sĩ. Đến mức những khách nhân khác, không có một tên dám động thủ, pháo Ion cũng có thể một chiêu hủy mất, thì súng năng lượng trong tay bọn họ cũng yếu ớt như ống thép nhân loại sử dụng ở trước tinh nguyên (tương tự trước công nguyên).
Lê Hân nỗ lực giãy giụa trong ngực A Mộc: "Ta, ta thật sự không có việc gì, nếu như tìm không được bác sĩ, chịu đựng một chút cũng qua."
A Mộc im lặng lắc đầu, bác bỏ toàn bộ ý kiến của Lê Hân, dùng sức đem người ôm vào ngực, một đường ôm công chúa, nói cái gì cũng không chịu buông tay.
Đi theo Giả Lệ Nhĩ bình tĩnh mà ngồi trên phi thuyền, hoàn toàn không sợ cô chơi trá. A Mộc rất rõ ràng, Giả Lệ Nhĩ đã hoàn toàn khuất phục dưới vũ lực của y, không dậy nổi nửa phần tâm tư chống đối. Chẳng qua lát nữa lúc bác sĩ chữa trị cho Lê Hân y phải trông cửa thật tốt, nếu không những người quán bar đó mật báo liền không ổn.
Vài phút sau, bọn họ đến phòng khám đen của bác sĩ, đây là một sòng bạc. Tinh cầu Emir không cấm mở sòng bạc, cảm xúc ghìm nén cần được phát tiết, nếu cứ luôn chịu đựng, tinh thần càng dễ dàng dị biến. Bất quá sòng bạc cũng là con dao hai lưỡi, khi người thua đến mức độ nào đó hoặc thắng đến mức độ nào đó, đều vô cùng có khả năng khiến cho tinh thần dị biến. Cho nên sòng bạc ở tinh cầu Emir có một quy định kỳ quái, khi mỗi người tiến vào sòng bạc đều phải đeo một cái vòng tay. Vòng tay áp sát vào đường mạch đập, khi phát hiện nhịp tim người đeo đập tới một giá trị giới hạn nào đó, mặc kệ đối phương có đang đánh bạc hay không, đều sẽ tự động tiêm thuốc mê, đem người ra ngoài. Sau khi ngủ một giấc thì có thể bình tĩnh lại, mặc kệ thắng thua đều có thể lấy tâm tình bình tĩnh đối mặt, cứ như vậy, có thể tránh được mức độ dị biến tinh thần rất lớn.
Mặc dù là vậy, vẫn có rất nhiều người phát tác ở sòng bạc, một khi phát tác thuốc mê sẽ không có hiệu lực, thần kinh hưng phấn cao độ thì dựa vào chút thuốc mê như vậy là vô pháp gây tê liệt, muốn khắc chế người đang phát cuồng, liều lượng thuốc mê phải đủ để một người không bao giờ tỉnh lại, tương đương với việc trực tiếp phán tử hình, cho nên rất ít ai dùng liều thuốc lớn như vậy đối phó với người đang phát cuồng.
Trừ phi trình độ biến dị đặc thù như A Mộc, người dị biến tinh thần bình thường rất khó gây cảm nhiễm quần thể, ít nhất cần 20 người trở lên đồng thời phát cuồng sóng tinh thần mới có thể lây nhiễm cho người khác. Dưới biện pháp bảo hộ nghiêm mật ở sòng bạc, dị biến chỉ có một hai người, căn bản sẽ không làm xao động quần thể, chỉ cần nhóm tay đấm kia chế trụ người phát cuồng là được.
Thông thường đều là trực tiếp đánh chết, đánh chết rồi thì quăng ra ngoài, dù sao tinh cầu Emir cũng mặc kệ, nếu như đánh không chết, liền thuận tay ném đến phòng khám đen của bác sĩ Blake, vận khí tốt có thể thiếu một hai cái khí quan sống sốt đi ra ngoài, vận khí không tốt thì sẽ bị người đựng trong những chiếc túi khác nhau quăng ra ngoài.
Có tư liệu sống phong phú, bác sĩ Blake tuyệt đối là bác sĩ cao cấp nhất tinh cầu Emir, trình độ chuyên nghiệp của hắn so với đám gia hỏa được cao tầng dưỡng kia mạnh hơn nhiều, bất quá tu dưỡng chức nghiệp căn bản là không có o(╯□╰)o
Phòng khám đen ở bên dưới sòng bạc, Giả Lệ Nhĩ không dám lãnh A Mộc vào sòng bạc, cô tuyệt đối chắc chắn bản lĩnh của tất cả bảo tiêu trong sòng bạc đều kém hơn A Mộc, vẫn là không cần làm chuyện thừa giống như Tom. Sau khi dẫn người đến phòng khám đen, trực ban bên ngoài chính là trợ thủ giáp của Blake, trợ thủ giáp nhìn thấy Giả Lệ Nhĩ còn chưa kịp tới hỏi chuyện gì, đã bị một bàn tay của A Mộc bóp chặt cổ, tầm mắt lạnh băng đảo qua bộ vị trọng điểm trên toàn thân gã, âm thanh ra lệnh vang lên bên tai: "Dẫn, ta, đi, tìm,bác, sĩ."
Đây có lẽ là câu dài nhất A Mộc từng nói qua, Lê Hân có thể nghe ra được, giọng của y đã tới cực hạn, nếu còn nói thêm gì nữa, toàn bộ yết hầu đều sẽ bị rách. Hắn lo lắng sờ sờ cổ họng A Mộc, tầm mắt vừa rồi còn lạnh băng trở nên ôn hòa, A Mộc trấn an hôn hôn lên mặt hắn.
Từ trán xuống mặt...... Lê Hân mặt đỏ rồi, hắn còn chưa rõ được tâm tư của mình, A Mộc bên này đã bắt đầu xuống tay, thật không hổ là Khuê Cơ nhân, mặc kệ làm gì tốc độ cũng nhanh như thế!
Trợ thủ giáp đáng thương, còn chưa hiểu rõ tình huống đã bị A Mộc hoàn toàn chế trụ, mặt ngơ ngơ dẫn bọn họ đến phòng khám của bác sĩ Blake. Phòng khám có khóa mật mã công nghệ cao, độ dày của cửa có thể ngăn cản 3 lần công kích của pháo phản hạt năng lượng, ngoài trừ bản thân bác sĩ Blake không ai có mật mã, trợ thủ giáp cũng mở không ra. Gã đáng thương hề hề mà nhìn A Mộc, vẻ mặt lúc nói mình không có biện pháp mở cửa đều muốn khóc ra tới. Kỳ thật gã có thể sử dụng BB call gọi bác sĩ bên trong mở cửa, nhưng nếu gã làm như vậy, phỏng chừng so với bị người trước mặt này giết chết còn đáng sợ.
A Mộc trên dưới đánh giá cánh cửa một phen, nâng tay đặt lên cửa, trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, ngọn lửa bạch kim bao trùm toàn bộ cánh cửa, cánh cửa 3 quả pháo phản hạt năng lượng cũng không có cách làm nổ tung, vậy mà đang hòa tan!
Trải qua một màn này sắc mặt Giả Lệ Nhĩ càng trắng, chất liệu của cánh cửa này, sức nóng ít nhất phải tới 100 mấy ngàn độ mới có thể thiêu hủy, so với pháo Ion của cô còn rắn chắc hơn nhiều! Trợ thủ giáp trực tiếp ngất luôn rồi.
Lê Hân lại lặng lẽ lau mồ hôi, nhớ đến hồi ấy hắn cư nhiên còn muốn hệ thống trợ lực áp chế trạng thái phát cuồng của A Mộc...... Hệ thống mày dạy ta âm nhạc thật sự là quá tốt rồi QAQ
Cánh cửa dưới ảnh hưởng của sức nóng đáng sợ, rốt cuộc cũng bắt đầu bốc hơi, dòng khí nóng rực khiến không gian trước mắt tựa như trở nên vặn vẹo, nam nhân văn nhã có gương mặt đẹp phía sau cánh cửa vội vàng chạy tới, cũng lộ ra chút dữ tợn.
Ngắn ngủn vài phút, cả cánh cửa cứ như vậy biến mất không thấy tăm hơi. A Mộc thu tay, ngọn lửa đỏ nhạt bao lấy hắn cùng Lê Hân, không chút để ý mà bước vào. Kia cũng không đơn giản chỉ là một cánh cửa, mà là sức nóng hơn 100 ngàn độ, Giả Lệ Nhĩ cách khá xa còn cảm thấy mặt mình muốn cháy, A Mộc cư nhiên không chút do dự tiến vào, y cùng Lê Hân đều lông tóc vô thương.
Đây là cần cấp bậc gien bao nhiêu, dị năng là mấy, còn có huấn luyện tàn khốc như thế nào mới có thể hình thành sức mạnh đáng sợ như thế? Còn có một thân 'Mộc Selen' kia, bị thương rất nghiêm trọng......
Vẻ mặt khiếp sợ của nam nhân văn nhã từ từ nhạt đi, trong mắt nhiễm một tia hứng thú. Gã nhìn Lê Hân và A Mộc, mở miệng hỏi: "Các ngươi xông vào như vậy, có chuyện gì sao? Nói trước, ta chỉ là một bác sĩ, cho dù bắt ta đi làm mấy chuyện linh tinh như ám sát đầu não tinh cầu Emir, ta cũng chỉ có thể giúp phóng thích một ít virus vũ trụ làm số đông mất đi chiến lực mà thôi."
Lê Hân: "......"
Đến như vậy, còn 'mà thôi' ư? Còn có rốt cuộc vừa rồi bác sĩ ngươi não bổ cái gì mới có thể suy ra cái kết luận này a!
Vì không cho A Mộc tiếp tục tổn thương cổ họng mình, Lê Hân thừa dịp dạ dày lúc này không quá co rút đau đớn, vội vàng nói: "Bác sĩ, ta đau dạ dày, có thể giúp ta kê chút thuốc không?"
"?" Mặt Blake có chút nứt, nhìn về phía A Mộc.
Nam nhân trầm mặc gật đầu, thật cẩn thận sờ sờ bụng Lê Hân, trong mắt tràn đầy thương tiếc.
Blake: "......"
Ta quần đều cởi rồi ngươi cho ta xem cái này?
Bất quá với thực lực quá mức nghịch thiên kia của A Mộc, gã vẫn là để A Mộc đặt Lê Hân xuống giường. Tình thế so với kẻ mạnh, bác sĩ Blake có thể sống được đến bây giờ, cũng là phi thường thức thời.
Thiếu niên trước mặt đau thành cái dạng này, buộc phải xông vào xã hội đen tìm bác sĩ, nhất định là thuốc ở máy bán hàng tự động không dùng được, hơn nữa bệnh của thiếu niên tương đối nguy cấp. Đầu tiên bác sĩ Blake rút máu và dịch tủy của Lê Hân, bỏ vào trong dụng cụ xét nghiệm, trong lúc chờ có kết quả xét nghiệm thì đè đè bụng Lê Hân, dò hỏi hắn làm sao bị đau, bắt đầu đau từ khi nào.
"Chính là...... Một giờ trước ăn một quả táo, 'Born of Fire' các ngươi bán, sau đó thì nôn đến không được, dạ dày đau muốn chết, muốn nôn thì dạ dày lại không có thứ gì." Lê Hân thành thật trả lời.
Blake cầm máy thấu thị quan sát dạ dày của Lê Hân, nhăn mày: "Dạ dày đang co rút, mỗi một lần co rút đều sẽ tạo thành kịch liệt đau đớn. Máy thấu thị chỉ có thể nhìn thấy dạ dày đang mấp máy, lại tra không ra thể ký sinh. Thực phẩm buôn lậu đến ngẫu nhiên sẽ có trạng thái không tốt, nói không chừng quả táo kia ở trong vũ trụ đã bị nhiễm virus kiểu mới nào đó. Tình huống của hắn vô cùng nghiêm trọng, nếu trong máu và dịch tủy cũng không tra ra được virus, chỉ có thể cắt lát dạ dày làm xét nghiệm."
Lê Hân: "......"
Ánh mắt A Mộc vô cùng đau khổ, y cầm tay Lê Hân, muốn dùng sức nắm rồi lại sợ làm hắn bị thương, dáng vẻ thật cẩn thận kia, ánh mắt lo lắng kia, làm Lê Hân thiếu chút nữa hỏng mất.
Hắn chỉ là khó tiêu thôi a (╯‵□′)╯︵┻━┻
Vì giữ lấy dạ dày của mình không bị cắt miếng, hắn chịu đựng cơn đau, dùng sức bắt lấy tay áo Blake nói: "Bác sĩ, ta đây chỉ là khó tiêu thôi, khẳng định không phải bệnh độc gì, mắc virus thì ta đã chết sớm rồi!"
Lê Hân khắc sâu ý thức được, lấy loại thể chất gà yếu này của mình, nếu thật bị nhiễm virus vũ trụ, căn bản không đợi A Mộc dẫn hắn tìm được bác sĩ, phỏng chừng trên đường đã mất mạng.
"Khó tiêu?" Bởi vì trong Tinh Liên ngữ không có từ này, Lê Hân là dùng tiếng Trung nói, Blake kỳ quái phát âm lặp lại một lần, "Đây là tên virus kiểu mới sao? Tin tức ở tinh cầu Emir quá lạc hậu, ta luôn trễ ba tháng mới có được nghiên cứu mới ở đế quốc bên kia."
Lê Hân: "......"
Căn bản không thể giao lưu mà!
Cũng may lúc này xét nghiệm máu và dịch tủy đã kết thúc, kết quả xét nghiệm tự động truyền đến quang não Blake, gã vừa mở ra nhìn, hai mắt lập tức sáng lên!
"Cacbon! Ngươi cư nhiên là phản tổ cacbon!" Hai mắt Blake tỏa sáng nhìn Lê Hân "Trời ạ, gien cấp F, đây là kiểu yếu ớt gì. Thân thể yếu ớt như vậy, rất nhiều loại thuốc quá liều đều sẽ dẫn đến tử vong, ngươi có thể sống đến bây giờ đúng là kỳ tích!"
Lê Hân: "......"
Hắn cũng biết chính mình sống không dễ dàng, những ngày đi vào tinh cầu Emir này, mỗi ngày đều là sống trong nước sôi lửa bỏng, chua xót trong đó đúng là khóc ba ngày ba đêm cũng khóc không xong.
A Mộc cũng bị khiếp sợ rồi, thể cacbon đối với Khuê Cơ nhân mà nói, là sinh vật chỉ tồn tại trong sách lịch sử. Trong sách miêu tả, bọn họ cư nhiên được dựng dục từ trong cơ thể mẹ, đứa nhỏ mới sinh ra yếu ớt đến mức nước ấm 80 độ cũng có thể làm người bỏng chết, thân thể cực kỳ non yếu, Khuê Cơ nhân cấp E tùy tiện ném một cục đá cũng có thể gây chết người......
Khuê Cơ nhân đối với người cacbon, cách cả một chuỗi gien, cùng một ánh mắt khi người hiện đại nhìn người thượng cổ.
"Cho nên, ta thật sự chỉ là không ăn trong thời gian quá dài nên chức năng dạ dày bị hạ thấp mà thôi, chỉ cần dùng chút thức ăn dễ tiêu một thời gian, là có thể phục hồi như cũ, không cần cắt dạ dày." Đến lúc này, Lê Hân cũng nhận, bình tĩnh mà giải thích nguyên nhân bệnh của mình, hơn nữa phải giữ được dạ dày sắp bị cắt a.
"Thật thần kỳ, cư nhiên sẽ phản tổ ra cacbon" Blake căn bản không nghe thấy Lê Hân nói "Thật là thể phản tổ hoàn mỹ! Mỗi một tế bào trên người ngươi đều là tư liệu sống trân quý hiếm có, ta muốn đem ngươi ngâm vào dịch dinh dưỡng, phân tích mỗi một tổ gien của ngươi...... Đúng rồi, không thể quá thô bạo, một thể phản tổ trân quý như vậy, trước hẳn nên chế tạo một cái khoang phục hồi tứ chi cacbon thích hợp, đem ngươi bỏ vào bảo trì độ tươi sống, bảo đảm có thể tùy thời tùy chỗ lấy dùng......"
Giây tiếp theo, Blake bị người hung hăng đá bay, Lê Hân oa trong ngực A Mộc âm thầm thở phào. Emma quen được A Mộc thật là quá tốt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.