Tinh Tế Tối Cường Văn Chương Sư
Chương 99: Thành tựu của trúc cơ (canh hai)
Túy Nhiễm Khinh Ca
29/05/2021
Oakland bị nóng tỉnh, thái dương bị nóng cháy khiến cậu miệng đắng lưỡi khô, cậu chậm rãi ngồi dậy thì phát hiện đồ phòng hộ trên người đã biến thành đống vải vụn, thân thể cậu ngoại trừ nhức mỏi bên ngoài, cũng không bị ngoại thương nghiêm trọng.
Cậu nhớ trước lúc phát nổ, cậu đã nhét một người vào khoang thoát hiểm, rồi nắm lấy khoang thoát hiểm để bắn ra ngoài, sau đó phi thuyền nổ, lúc lửa cháy hừng hực đập vào mặt, thì cơ giáp của Hall không biết từ đâu xông đến, chặt chẽ ôm lấy cậu.
Hall!
Oakland vội vàng nhìn xung quanh, lọt vào tầm mắt chỉ là một mảnh sa mạc dài mấy trăm dặm, khô khốc không có lấy một dòng sông, khắp nơi đều là sườn núi đá, trong tầm mắt ngoại trừ cát vàng và bụi bặm, thì không có một chút màu xanh nào cả. Mặt trời treo trên đầu đang tản ra ánh nắng cực gắt, cả người cậu sắp bị nướng chín đến nơi rồi.
May mắn là, linh khí trên tinh cầu này vô cùng nồng đậm, gấp hơn 10 lần ở Thủ Đô Tinh. Oakland liền vận chuyển tâm pháp, đem linh khí tụ ở lòng bàn chân, để bảo vệ chân không bị mặt đất nóng bỏng làm phỏng.
Cậu muốn đi tới đỉnh của sườn núi, cậu cảm thấy khoang thoát hiểm và Hall chắc đang ở phụ cận, cậu cần phải đến chỗ cao để nhìn.
Cậu rất vất vả mới bò tới đỉnh sườn núi, quả nhiên liền thấy khói thuốc súng ở xa xa, chứng minh bên kia có hỏa hoạn. Cậu sử dụng Ngưng Thủy quyết, ngưng tụ ra một quả cầu nước, một bên thì uống, một bên thì nhanh chóng chạy đến dập lửa.
Xác cơ giáp màu đen đang bị cháy rơi rụng đầy đất, Oakland nôn nóng tìm kiếm từng khối, miệng không ngừng kêu tên Hall, nhưng tìm nửa ngày cũng không thấy bóng dáng của Hall, nội tâm của cậu rất hoảng, trong mắt chỉ là một mảnh ảm đạm.
"Ngao ô...." Một âm thanh vô cùng suy yếu vang lên, nếu không phải giác quan của Oakland hơn người, chỉ sợ căn bản sẽ không nghe được động tĩnh nhỏ như vậy.
"Hall?!" Oakland vội vàng chạy tới nơi phát ra âm thanh, có một cơ giáp ở đây, bên trong nhảy ra một cục lông mày trắng, nhưng giờ phút này bộ lông trắng tinh đã bẩn hề hề, vài chỗ còn bị lửa đốt cháy đen, tứ chi và bụng đều có máu tươi chảy ra, cơ giáp bị hủy hoại như vậy, anh bị thương thành như vậy cũng không có gì đáng trách. Bởi vì thương thế quá nặng, Hall theo bản năng liền biến thành hình thú, như vậy có thể giúp cho anh dễ dàng tồn tại hơn.
Oakland thật sự rất đau lòng, liền cẩn thận ôm Hall vào ngực, lấy một tấm thép che ở đỉnh đầu, cậu tìm một cái hố nhỏ dưới sườn núi, trước tiên dùng quả cầu nước để hạ nhiệt độ trên mặt đất, rồi đặt cục lông nhỏ trên đó, đặt tấm thép trên thái dương của anh, lúc này mới đi lên sa mạc nhặt cây.
Tuy nói chỉ là một mảnh hoang vu, nhưng cũng có không ít nhánh cây, còn có một ít xương rồng ở lòng sông khô khốc, Oakland nhặt tất cả những thứ này về.
Chỉ mới nửa tiếng, mà da của Oakland đã bị mặt trời chói chang đốt cháy, may mắn là cậu có thể sử dụng linh khí ngưng tụ thành cầu nước, có thể kịp thời bổ sung nước cho mình, cũng không đến mức bị mất nước.
Thời điểm đi nhặt xương rồng, cậu phát hiện khoang thoát hiểm kia đang ở mấy trăm mét, nó đã bị dập nát, một đại gia hỏa đen tuyền đang nằm bên cạnh, thoạt nhìn có điểm khả nghi. Oakland cẩn thận ghé vào quan sát, phát hiện đó là một đầu nhân mã màu đen, nếu không phải Oakland biết là có thú nhân tồn tại, với lại Hắc mã này có màu da giống Quentin.
Quentin bị thương cũng không nhẹ, chân sau bị gãy xương, trên lưng có một miệng vết thương rất sâu, thời điểm khi cậu nâng hắn lên, phát hiện trên mặt đất có một mảng máu khô, không biết hắn đã chảy bao nhiêu máu rồi. Nhưng xem ra, trong 3 người, Oakland là người bị thương nhẹ nhất, Oakland biết, là vì Hall đã chặn lại nguy hiểm dùm cậu.
Oakland cũng tìm một tấm thép như hồi nãy, đem Hắc mã nâng lên tấm thép, rồi kéo tấm thép này trở về. Hình thể của Hắc mã này to hơn Hall, Oakland không thể ôm lên được.
Vất vả lắm mới sắp xếp cho một Cọp một Ngựa xong, Oakland liền bắt đầu bố trí nơi ở cho bọn họ.
Cậu dùng tấm thép và các nhánh cây ở sườn núi làm một túp lều đơn giản, tuy rằng nó không có tác dụng trong việc che mưa chắn gió, nhưng che được nắng là ổn rồi.
Oakland chạy đi chạy lại, tận dụng thu gom các mảnh rời của cơ giáp, trong khoang thoát hiểm còn có một bao tiếp tế giản dị. Trong bao tiếp tế có 6 chai dịch dinh dưỡng, 2 chai dược tề trị thương, 1 chai thư hoãn tề.
Oakland đem dịch dinh dưỡng đút cho hai người bệnh, sau đó cho mỗi người uống một chai thuốc trị thương, tuy rằng nó không thể hoàn toàn chữa trị thương thế của bọn họ, nhưng cũng giúp được một chút.
Tiếp theo, cậu ngưng tụ ra một quả cầu nước, bắt đầu tiến hành hạ nhiệt độ cho bọn họ, Khí hậu nóng và mất máu khiến hai người như bị thiêu, nhìn Hall nằm hấp hối trên mặt đất, bộ dáng không có chút tinh thần nào, làm Oakland đau lòng không thôi.
Ngoại trừ việc dùng nước rửa sạch miệng vết thương ở bên ngoài, thì Oakland vẫn luôn dốc lòng tu luyện, dịch dinh dưỡng cậu đều để lại cho người bệnh, còn mình mỗi ngày chỉ gặm một khối xương rồng nhỏ, tuy rằng rất khổ, nhưng cậu có thể chịu được. Hiện tại cậu còn cách Trúc Cơ một khoảng rất xa, đợi đến khi cậu đột phá, liền có thể tích cốc không thực (không ăn vẫn sống), không cần lo lắng mình sẽ bị đói chết, đã nhịn rất nhiều ngày, trước phải nhẫn nại.
Mỗi ngày Oakland đều lẳng lặng tu luyện, linh khí nồng đậm xung quanh không ngừng bị cậu hấp dẫn mà đến, linh khí trong thân thể của cậu không ngừng tỏa khắp toàn thân cậu, đồng thời cũng mở rộng kinh mạch, làm khí hải của cậu càng trở nên tràn đầy.
Những linh khí bị tỏa ra thì đều bị hai người bệnh hấp thu, linh khí nhè nhẹ dung nhập vào xương cốt huyết mạch của bọn họ, có thể giúp thể chất và thương thế của bọn họ khôi phục nhanh hơn.
Tinh cầu này hình như không có phân chia ngày đêm, mặt trời chói chang treo cả ngày trên đỉnh đầu, Oakland cũng không biết rốt cuộc đã qua bao lâu, dịch dinh dưỡng cùng dùng hết rồi, Oakland không thể mỗi ngày đều phải đi xa để tìm đồ ăn. Trước mắt bọn họ đều phải ăn xương rồng, Hắc mã kia còn tốt, nhưng Cọp con thì không như vậy, mới có mấy ngày đã gầy mất một vòng, sờ lên đều là xương.
Oakland tuy rằng đau lòng, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nỗ lực tìm kiếm đồ ăn, nếu nơi này có xương rồng, vậy nhất định còn có vật sống khác!
Cậu tin rằng, nhóm người của Elaine sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ có người đến cứu bọn họ, cậu phải nghĩ cách để bọn họ đủ sống sót.
Cuối cùng, khi Oakland đang tu luyện, cậu cảm giác đan điền đã bắt đầu đầy, đủ để chống đỡ khi đột phá. Cậu bắt đầu vận chuyển Hỏa Vân Quyết tầng thứ hai của công pháp cùng khẩu quyết, đem khí hải trong linh khí nén lại, ngưng tụ thành dạng lỏng, như thế mới có thể đạt tới mục đích tăng tu vi.
Oakland nén tất cả linh khí trong cơ thể lại, cuối cùng hình thành linh lực dạng lỏng, từng giọt dung nhập vào lục phủ ngũ tạng của cậu, vào trong huyết nhục kinh mạch, cải tạo lại gân cốt, đem toàn bộ tạp chất bài xuất ra ngoài cơ thể.
Linh khí dạng lỏng không ngừng dự trữ linh khí, một khi lên Trúc Cơ, tu vi của tu vi sẽ bay vọt. Thời điểm Oakland vẫn là Liễu Lâm Xuyên, tu sĩ Trúc Cơ bên trong môn phái đã có thể được xưng là sư huynh.
Không có đan Trúc Cơ trợ giúp, Oakland chỉ có thể dựa vào chính mình, linh khí bên trong kinh mạch toàn bộ bị rút ra, bên trong đan điền bị nén đến mức vô cùng thống khổ, người thường sẽ không thể tưởng tượng được. Chờ đến khi lên Trúc Cơ, cả người Oakland giống như mới vớt từ dưới nước lên, trên người còn có một mùi khó ngửi, thật sự là ghê tởm đến cực điểm.
"Ngao ô ngao ô..." Cục lông nhỏ vừa mới khôi phục tinh thần liền ghét bỏ liếc Oakland một cái, vẫy vẫy chân, kêu cậu mau đi rửa ráy một chút biểu hiện mình sắp bị huân đến chết rồi.
Oakland đột nhiên nổi lên ý xấu, làm bộ duỗi tay muốn ôm Hall, làm cục lông hoảng sợ đến nỗi lông đuôi cũng dựng cả lên.
Oakland cười ha ha đi ra chỗ bọn họ dừng chân, đi đến chỗ không người, thi pháp ngưng tụ ra một quả cầu nước thật lớn, lăn trên thân thể mình, hút hết các chất bẩn vào, rồi lập tức quăng ra ngoài, rớt trên mặt đất cực nóng, hóa thành một vệt nước.
Lúc Oakland đang định thi triển thuật hút bụi, để thân thể sạch sẽ hơn, thì cậu đột nhiên nghe thấy được một động tĩnh kỳ quái, hình như là từ dưới lòng đất truyền đến.
Oakland lập tức thả thần thức ra, ngầm quan sát tình huống, kết quả lại phát hiện đó là một con sâu! Hình thể của nó ước chừng một người lớn! Chính là loại sâu xấu xí đã đối chiến với bọn họ ngoài vũ trụ lúc trước nè!
Chắc có lẽ là do tinh cầu này quá nóng bức, nên sâu không thể nằm thời gian dài trên mặt đất được, chỉ có thể chui ở lòng đất, bởi vậy mới không phát hiện ra bọn họ.
Do Oakland dùng linh khí ngưng tụ cầu nước để rửa thân thể rồi nó thấm xuống mặt đất, liền đưa tới đám sâu đang ngủ đông trên mặt đất.
Làm sao bây giờ?
Bọn họ rất có khả năng đang ở trên sào huyệt của Trùng Tộc, mà bọn họ chỉ có 3 người, trong đó có 2 người bệnh.
Bọn họ nên làm cái gì bây giờ? Có thể làm sao bây giờ?
HẾT CHƯƠNG 97
Cậu nhớ trước lúc phát nổ, cậu đã nhét một người vào khoang thoát hiểm, rồi nắm lấy khoang thoát hiểm để bắn ra ngoài, sau đó phi thuyền nổ, lúc lửa cháy hừng hực đập vào mặt, thì cơ giáp của Hall không biết từ đâu xông đến, chặt chẽ ôm lấy cậu.
Hall!
Oakland vội vàng nhìn xung quanh, lọt vào tầm mắt chỉ là một mảnh sa mạc dài mấy trăm dặm, khô khốc không có lấy một dòng sông, khắp nơi đều là sườn núi đá, trong tầm mắt ngoại trừ cát vàng và bụi bặm, thì không có một chút màu xanh nào cả. Mặt trời treo trên đầu đang tản ra ánh nắng cực gắt, cả người cậu sắp bị nướng chín đến nơi rồi.
May mắn là, linh khí trên tinh cầu này vô cùng nồng đậm, gấp hơn 10 lần ở Thủ Đô Tinh. Oakland liền vận chuyển tâm pháp, đem linh khí tụ ở lòng bàn chân, để bảo vệ chân không bị mặt đất nóng bỏng làm phỏng.
Cậu muốn đi tới đỉnh của sườn núi, cậu cảm thấy khoang thoát hiểm và Hall chắc đang ở phụ cận, cậu cần phải đến chỗ cao để nhìn.
Cậu rất vất vả mới bò tới đỉnh sườn núi, quả nhiên liền thấy khói thuốc súng ở xa xa, chứng minh bên kia có hỏa hoạn. Cậu sử dụng Ngưng Thủy quyết, ngưng tụ ra một quả cầu nước, một bên thì uống, một bên thì nhanh chóng chạy đến dập lửa.
Xác cơ giáp màu đen đang bị cháy rơi rụng đầy đất, Oakland nôn nóng tìm kiếm từng khối, miệng không ngừng kêu tên Hall, nhưng tìm nửa ngày cũng không thấy bóng dáng của Hall, nội tâm của cậu rất hoảng, trong mắt chỉ là một mảnh ảm đạm.
"Ngao ô...." Một âm thanh vô cùng suy yếu vang lên, nếu không phải giác quan của Oakland hơn người, chỉ sợ căn bản sẽ không nghe được động tĩnh nhỏ như vậy.
"Hall?!" Oakland vội vàng chạy tới nơi phát ra âm thanh, có một cơ giáp ở đây, bên trong nhảy ra một cục lông mày trắng, nhưng giờ phút này bộ lông trắng tinh đã bẩn hề hề, vài chỗ còn bị lửa đốt cháy đen, tứ chi và bụng đều có máu tươi chảy ra, cơ giáp bị hủy hoại như vậy, anh bị thương thành như vậy cũng không có gì đáng trách. Bởi vì thương thế quá nặng, Hall theo bản năng liền biến thành hình thú, như vậy có thể giúp cho anh dễ dàng tồn tại hơn.
Oakland thật sự rất đau lòng, liền cẩn thận ôm Hall vào ngực, lấy một tấm thép che ở đỉnh đầu, cậu tìm một cái hố nhỏ dưới sườn núi, trước tiên dùng quả cầu nước để hạ nhiệt độ trên mặt đất, rồi đặt cục lông nhỏ trên đó, đặt tấm thép trên thái dương của anh, lúc này mới đi lên sa mạc nhặt cây.
Tuy nói chỉ là một mảnh hoang vu, nhưng cũng có không ít nhánh cây, còn có một ít xương rồng ở lòng sông khô khốc, Oakland nhặt tất cả những thứ này về.
Chỉ mới nửa tiếng, mà da của Oakland đã bị mặt trời chói chang đốt cháy, may mắn là cậu có thể sử dụng linh khí ngưng tụ thành cầu nước, có thể kịp thời bổ sung nước cho mình, cũng không đến mức bị mất nước.
Thời điểm đi nhặt xương rồng, cậu phát hiện khoang thoát hiểm kia đang ở mấy trăm mét, nó đã bị dập nát, một đại gia hỏa đen tuyền đang nằm bên cạnh, thoạt nhìn có điểm khả nghi. Oakland cẩn thận ghé vào quan sát, phát hiện đó là một đầu nhân mã màu đen, nếu không phải Oakland biết là có thú nhân tồn tại, với lại Hắc mã này có màu da giống Quentin.
Quentin bị thương cũng không nhẹ, chân sau bị gãy xương, trên lưng có một miệng vết thương rất sâu, thời điểm khi cậu nâng hắn lên, phát hiện trên mặt đất có một mảng máu khô, không biết hắn đã chảy bao nhiêu máu rồi. Nhưng xem ra, trong 3 người, Oakland là người bị thương nhẹ nhất, Oakland biết, là vì Hall đã chặn lại nguy hiểm dùm cậu.
Oakland cũng tìm một tấm thép như hồi nãy, đem Hắc mã nâng lên tấm thép, rồi kéo tấm thép này trở về. Hình thể của Hắc mã này to hơn Hall, Oakland không thể ôm lên được.
Vất vả lắm mới sắp xếp cho một Cọp một Ngựa xong, Oakland liền bắt đầu bố trí nơi ở cho bọn họ.
Cậu dùng tấm thép và các nhánh cây ở sườn núi làm một túp lều đơn giản, tuy rằng nó không có tác dụng trong việc che mưa chắn gió, nhưng che được nắng là ổn rồi.
Oakland chạy đi chạy lại, tận dụng thu gom các mảnh rời của cơ giáp, trong khoang thoát hiểm còn có một bao tiếp tế giản dị. Trong bao tiếp tế có 6 chai dịch dinh dưỡng, 2 chai dược tề trị thương, 1 chai thư hoãn tề.
Oakland đem dịch dinh dưỡng đút cho hai người bệnh, sau đó cho mỗi người uống một chai thuốc trị thương, tuy rằng nó không thể hoàn toàn chữa trị thương thế của bọn họ, nhưng cũng giúp được một chút.
Tiếp theo, cậu ngưng tụ ra một quả cầu nước, bắt đầu tiến hành hạ nhiệt độ cho bọn họ, Khí hậu nóng và mất máu khiến hai người như bị thiêu, nhìn Hall nằm hấp hối trên mặt đất, bộ dáng không có chút tinh thần nào, làm Oakland đau lòng không thôi.
Ngoại trừ việc dùng nước rửa sạch miệng vết thương ở bên ngoài, thì Oakland vẫn luôn dốc lòng tu luyện, dịch dinh dưỡng cậu đều để lại cho người bệnh, còn mình mỗi ngày chỉ gặm một khối xương rồng nhỏ, tuy rằng rất khổ, nhưng cậu có thể chịu được. Hiện tại cậu còn cách Trúc Cơ một khoảng rất xa, đợi đến khi cậu đột phá, liền có thể tích cốc không thực (không ăn vẫn sống), không cần lo lắng mình sẽ bị đói chết, đã nhịn rất nhiều ngày, trước phải nhẫn nại.
Mỗi ngày Oakland đều lẳng lặng tu luyện, linh khí nồng đậm xung quanh không ngừng bị cậu hấp dẫn mà đến, linh khí trong thân thể của cậu không ngừng tỏa khắp toàn thân cậu, đồng thời cũng mở rộng kinh mạch, làm khí hải của cậu càng trở nên tràn đầy.
Những linh khí bị tỏa ra thì đều bị hai người bệnh hấp thu, linh khí nhè nhẹ dung nhập vào xương cốt huyết mạch của bọn họ, có thể giúp thể chất và thương thế của bọn họ khôi phục nhanh hơn.
Tinh cầu này hình như không có phân chia ngày đêm, mặt trời chói chang treo cả ngày trên đỉnh đầu, Oakland cũng không biết rốt cuộc đã qua bao lâu, dịch dinh dưỡng cùng dùng hết rồi, Oakland không thể mỗi ngày đều phải đi xa để tìm đồ ăn. Trước mắt bọn họ đều phải ăn xương rồng, Hắc mã kia còn tốt, nhưng Cọp con thì không như vậy, mới có mấy ngày đã gầy mất một vòng, sờ lên đều là xương.
Oakland tuy rằng đau lòng, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nỗ lực tìm kiếm đồ ăn, nếu nơi này có xương rồng, vậy nhất định còn có vật sống khác!
Cậu tin rằng, nhóm người của Elaine sẽ không từ bỏ, nhất định sẽ có người đến cứu bọn họ, cậu phải nghĩ cách để bọn họ đủ sống sót.
Cuối cùng, khi Oakland đang tu luyện, cậu cảm giác đan điền đã bắt đầu đầy, đủ để chống đỡ khi đột phá. Cậu bắt đầu vận chuyển Hỏa Vân Quyết tầng thứ hai của công pháp cùng khẩu quyết, đem khí hải trong linh khí nén lại, ngưng tụ thành dạng lỏng, như thế mới có thể đạt tới mục đích tăng tu vi.
Oakland nén tất cả linh khí trong cơ thể lại, cuối cùng hình thành linh lực dạng lỏng, từng giọt dung nhập vào lục phủ ngũ tạng của cậu, vào trong huyết nhục kinh mạch, cải tạo lại gân cốt, đem toàn bộ tạp chất bài xuất ra ngoài cơ thể.
Linh khí dạng lỏng không ngừng dự trữ linh khí, một khi lên Trúc Cơ, tu vi của tu vi sẽ bay vọt. Thời điểm Oakland vẫn là Liễu Lâm Xuyên, tu sĩ Trúc Cơ bên trong môn phái đã có thể được xưng là sư huynh.
Không có đan Trúc Cơ trợ giúp, Oakland chỉ có thể dựa vào chính mình, linh khí bên trong kinh mạch toàn bộ bị rút ra, bên trong đan điền bị nén đến mức vô cùng thống khổ, người thường sẽ không thể tưởng tượng được. Chờ đến khi lên Trúc Cơ, cả người Oakland giống như mới vớt từ dưới nước lên, trên người còn có một mùi khó ngửi, thật sự là ghê tởm đến cực điểm.
"Ngao ô ngao ô..." Cục lông nhỏ vừa mới khôi phục tinh thần liền ghét bỏ liếc Oakland một cái, vẫy vẫy chân, kêu cậu mau đi rửa ráy một chút biểu hiện mình sắp bị huân đến chết rồi.
Oakland đột nhiên nổi lên ý xấu, làm bộ duỗi tay muốn ôm Hall, làm cục lông hoảng sợ đến nỗi lông đuôi cũng dựng cả lên.
Oakland cười ha ha đi ra chỗ bọn họ dừng chân, đi đến chỗ không người, thi pháp ngưng tụ ra một quả cầu nước thật lớn, lăn trên thân thể mình, hút hết các chất bẩn vào, rồi lập tức quăng ra ngoài, rớt trên mặt đất cực nóng, hóa thành một vệt nước.
Lúc Oakland đang định thi triển thuật hút bụi, để thân thể sạch sẽ hơn, thì cậu đột nhiên nghe thấy được một động tĩnh kỳ quái, hình như là từ dưới lòng đất truyền đến.
Oakland lập tức thả thần thức ra, ngầm quan sát tình huống, kết quả lại phát hiện đó là một con sâu! Hình thể của nó ước chừng một người lớn! Chính là loại sâu xấu xí đã đối chiến với bọn họ ngoài vũ trụ lúc trước nè!
Chắc có lẽ là do tinh cầu này quá nóng bức, nên sâu không thể nằm thời gian dài trên mặt đất được, chỉ có thể chui ở lòng đất, bởi vậy mới không phát hiện ra bọn họ.
Do Oakland dùng linh khí ngưng tụ cầu nước để rửa thân thể rồi nó thấm xuống mặt đất, liền đưa tới đám sâu đang ngủ đông trên mặt đất.
Làm sao bây giờ?
Bọn họ rất có khả năng đang ở trên sào huyệt của Trùng Tộc, mà bọn họ chỉ có 3 người, trong đó có 2 người bệnh.
Bọn họ nên làm cái gì bây giờ? Có thể làm sao bây giờ?
HẾT CHƯƠNG 97
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.