Quyển 5 - Chương 39: cột sáng phóng thích
Thương Thiên Bạch Hạc
26/04/2018
Vào lúc bình thường, Phương Minh Nguy căn bản không thể khống chế được
cột sáng, không ngờ lúc hắn minh tưởng, lại biến thành ngoan ngoãn dễ
bảo như trẻ con. Khóe mắt Phương Minh Nguy không khỏi giật giật mấy cái, hắn thầm thở phào nhẹ nhõm, biết rằng cái mệnh của mình chắc chắn đã
giữ lại được rồi.
Một loại cảm giác sống sót sau tai nạn từ trong lòng hắn từ từ dâng lên, cách minh tưởng này rõ ràng không không phải là dễ dùng, so với phương pháp rèn luyện lực lượng tinh thần mà Bố Lô Tư dạy cho hắn thì còn cao minh hơn cả trăm ngàn lần.
Nếu có thể khống chế được tốc độ thích phóng năng lượng của cột sáng này, vậy thì đối với Phương Minh Nguy mà nói, không nghi ngờ gì nữa là một đại sự nhờ họa mà được phúc.
Có điều khiến Phương Minh Nguy cảm thấy kinh ngạc là biện pháp này vì sao trước giờ chưa từng nghe thấy ai nói tới.
Án chiếu theo cách nói của Bố Lô Tư, tất cả cường giả tu luyện tinh thần hệ trong vũ trụ, pháp môn tu luyện của họ đều là dựa vào sự từ từ mày mò của bản thân.
Mỗi một người đều có một pháp môn tu luyện khác biệt hoàn toàn thuộc về mình cho nên lúc rèn luyện lực lượng tinh thần, mới không có phương pháp thống nhất.
Đã như vậy, vì sao trong truyền thừa của tử linh gì đó lại có một loại pháp môn rèn luyện được gọi là minh tưởng này?
Tuy Phương Minh Nguy không có bất kỳ chứng cớ gì, nhưng hắn lại có thể khẳng định rằng, hiệu quả của phương pháp minh tưởng này so với phương pháp khoác tán lực lượng tinh thần mà mình mày mò ra thì tốt hơn trăm ngàn lần.
Hắn thậm chí có một loại cảm giác sai lầm rằng nếu như mình sử dụng phương pháp minh tưởng này để rèn luyện lực lượng tinh thần, vậy thì cho dù là trong đầu không có cột sáng màu trắng, mình cũng nắm chắc trong vòng hai mươi năm có thể luyện tới cảnh giới cấp mười lăm.
Hai mươi năm, không mượn ngoại lực, mà tu luyện lực lượng tinh thần tới cấp mười lăm. Đây là một chuyện khiến người ta chấn động. Nếu như nói ra, trong một trăm vạn người, e rằng cũng không có một ai tin. Nhưng, Phương Minh Nguy lại có cảm giác này, sau khi minh tưởng, thời gian rèn luyện lực lượng tinh thần ít nhất cũng có thể rút ngắn đi khoảng mười lần.
Nếu phương pháp minh tưởng này được phổ cập, vậy thì cao thủ tinh thần hệ trong vũ trụ này phải chăng là sẽ gia tăng với một loại tốc độ không thể tưởng tượng nổi.
Mà những thiên tài tinh thần hệ cấp mười lăm bị dừng ở ngoài cánh cửa cấp mười sáu sẽ có thể dựa vào phương pháp minh tưởng, từ đó đột phá cực hạn, đạt tới cảnh giới cấp mười sáu mà tất cả mọi người đều hằng ao ước.
Một loạt những vấn đề lóe lên trong đầu Phương Minh Nguy, khiến sắc mặt của hắn trong nháy mắt biến thành đủ màu sắc.
Chỉ là, suy nghĩ này đã bị hắn bóp chết ngay khi còn trong trứng nước.
Công bố phương pháp minh tưởng, quả thực là đang nói đùa rồi, vô duyên vô cứ, mình vì sao phải lưu truyền ra phương pháp minh tưởng này. Cho dù là tạo ra một đống cường giả, chẳng lẽ có lợi gì cho mình ư?
Mọi người vui không bằng một mình vui. Vào thời khắc này, hắn đã quyết định trừ người mà mình hợp ý, muốn tài bồi ra, phương pháp minh tưởng này tuyệt đối không thể truyền ra ngoài.
Tất cả ý nghĩ này chỉ được quyết định trong nháy mắt, sau đó, Phương Minh Nguy tập trang tinh thần vào lực lượng tinh thần đang tản ra ngoài.
Sử dụng pháp môn minh tưởng, đối với sự khống chế lực lượng tinh thần đạt tới một mức độ khiến người ta căm phẫn.
Nếu như nỗi, trước đây Phương Minh Nguy ở trong giai đoạn lần mò khống chế lực lượng tinh thần giống như là một tráng hắn tập võ nhiều năm, vung vẩy một đôi lưu tinh chùy án chiếu theo sáo lộ đến một giọt nước cũng không lọt. Vậy thì Phương Minh Nguy lúc này sử dụng phương pháp minh tưởng giống như là một tông sư võ đạo, có thể vận dụng lưu tinh chùy đến xuất thần nhập hóa, đã hoàn toàn buông bỏ sáo lộ có định có thể tổ hợp tùy ý.
Cho nên, lực lượng tinh thần mà hắn khoác tán ở ngoài sau khi run lên vô số lần, không ngờ lại chậm rãi quay về trong não hải của Phương Minh Nguy.
Phương Minh Nguy không hi vọng xa vời rằng có thể thu hồi được toàn bộ lực lượng tinh thần, hắn chỉ hi vọng có thể thu được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Lực lượng tinh thần sau khi hấp thu hồng vân vốn đã mạnh hơn một chút, lại thêm lực lượng tinh thần mà cột sáng màu trắng phóng ra, sau khi cộng lại thì sớm đã vượt quá cực hạn mà Phương Minh Nguy hiện tai có thể dung nạp được.
Cho nên Phương Minh Nguy lúc này chỉ mang ý nghĩ đừng lãng phí, muốn thu hồi lai lực lượng tinh thần cực hạn lớn nhất mà thôi.
Song, sau khi những lực lượng tinh thần này quay về trong não vực, Phương Minh Nguy lại kinh ngạc phát hiện ra rằng, dung lượng não vực của mình tựa hồ như đang mỡ rộng.
Phần kinh hỉ này quả thật không thể không thường, cho dù là đang minh tưởng nhưng Phương Minh Nguy cũng suýt nữa thì nhảy cẫng lên.
Não vực là một nơi kỳ diệu nhất của thân thể, sự mỡ rộng của nó không phải là một việc dễ dàng, muốn mỡ rộng não vực thì phải không ngừng rèn luyện lực lượng tình thần. Lực lượng tinh thần mỗi khi tăng cường một phần thì sẽ hình thành kích thích đối với não vực trong một trình độ nhất định. Theo quá trình không ngừng tích lũy này, não vực mới theo ngày dài tháng rộng mà không ngừng mở rộng.
Mà theo sự mỡ rộng của não vực, tất cả lực lượng tinh thần dung nạp được cũng sẽ dần dần tăng thêm, đẳng cấp cũng theo đó mà được đề cao.
Quá trình này phải trái qua một thời gian dài, nhưng lúc này, Phương Minh Nguy lại bất ngờ phát hiện ra rằng, não vực của mình dưới tình
huống không ngừng hấp nạp lực lượng tinh thần, đang mỡ rộng với tốc độ nhanh..Loại tốc độ mở rộng này khiến Phương Minh Nguy vô cùng lo lắng, nếu như hăng quá hóa dớ, căn quá mà nổ tung thì đúng là hối hận cũng không kịp. Có điều, cảm giác thứ sáu của hắn nói với hắn rằng, não vực của hắn lúc này vẫn chưa đạt tới cực hạn lớn nhất.
Dần dần, dung lượng của não vực đã to gấp đôi bình thường. Tới lúc này, cho dù là gan của Phương Minh Nguy có lớn hơn nữa cũng không dám tiếp tục.
Dưới sự khống chế của phương pháp minh tưởng, Phương Minh Nguy dừng hấp nạp lực lượng tinh thần.
Mà vào thời khắc mà hắn dừng lại, chuyên kỳ diệu lại xảy ra, vô số hồng vân tựa hồ như bị một loại lực lượng nào đó lôi kéo, trực tiếp tiến vào trong não hải của hắn.
Trong não vực của Phương Minh Nguy, vô số hồng vân ùa vào, dung thành một thể với não hải của hắn. Dưới sự quan sát cẩn thận dè dặt của Phương Minh Nguy, cuối cùng cũng hiểu được tác dụng của hồng vân này.
Bọn chúng giống như là xi-măng, không ngừng trát lên mép não vực, khiến cho não vực của hắn biến thành cứng rắn không thể phá vỡ.
Trong lòng rủng động, Phương Minh Nguy thầm kêu không tốt, vội vàng hấp nạp lực lượng tinh thần, muốn để não tiếp tục mở rộng. Đã có hồng vân này giúp đỡ tăng cường sức phòng ngự của não vực, vậy thì Phương Minh Nguy nếu không lợi dụng thì hóa ra là quá ngu ngốc ư.
Nhưng, hắn thất vọng phát hiện ra rằng, mình rõ ràng đã chậm một bước, cho dù có hấp nạp thêm lực lượng tĩnh thần thì não vực của mình vẫn không mỡ rộng ra được nữa.
Nhìn thấy não vực được gia có càng dày thêm, Phương Minh Nguy thầm hối hận không thôi. Nếu như vừa rồi gan của hắn lớn hơn một chút thì tốt, thật đáng tiếc biết mấy.
Có điều, loại tình huống kỳ dị này hắn cũng là lần đầu tiên gặp phải, trước giờ căn bản chưa từng nghe nói đến, cho nên đưa ra quyết định thận trọng cũng là chuyện thường tình.
Hắn biết mình đã bỏ qua một cơ hội cực tốt, tuy không rõ não vực vì sao lại sản sinh ra biến dị, có thể chủ động mở rộng, nhưng loại cơ hội này chỉ sợ là sau này khó mà có được nữa.
Bỏ qua cơ hội ngàn năm khó gặp này, nếu nói rằng không thấy tiếc rè thì căn bản là lừa người. Chỉ là, Phương Minh Nguy hiện giờ tâm chí đã khá kiên định chỉ lắc lắc đầu, xua hết tình tự tiêu cực ra suy nghi.
Trong trạng thái minh tưởng, tốc độ thu hồi của lực lượng tinh thần càng lúc càng nhanh một lát sau, lực lượng tinh thần tán ở bên ngoài đã được thu hồi lại hai thành.
Lúc này, Phương Minh Nguy lại một lần nữa phát hiện có điều không đúng.
Theo lý mà nói, não vực lúc này đã tràn đầy lực lượng tinh thần mà Phương Minh Nguy thu hồi lại rồi, nếu còn tiếp tục hấp nạp nữa, vậy thì não vực sẽ khá nguy hiểm.
Nhưng, không biết vì sao, mảng não vực sau khi trải qua mở rông lộ ra vẻ rộng rãi có thừa, tựa hồ như căn bản không đặt chút lực lượng tinh thần này vào đâu.
Do dự một lát, cảm ứng tầng tầng hồng vân giống như thực chất ở mép não vực, Phương Minh Nguy lập tức có minh ngộ, khẳng định là công lao của hồng vân.
Không biết dưới tác dụng của hồng vân, não vực đã phát sinh biến hóa gì, nhưng có một điểm có thể khẳng định đó chính là nó biến thành vô cùng kiên cố.
Thế là, Phương Minh Nguy dưới cơn vui mừng, bắt đầu hấp nạp lực lượng tinh thần.
Lực lượng tinh thần vừa rồi mới liều mạng phóng ra ngoài sau khi hấp nạp hồng vân trong không gian, đã có sự tăng trương nhảy vọt, nhưng cho dù là vậy, sau khi Phương Minh Nguy thu hồi tất cả lực lượng tinh thần, vẫn cảm thấy não vực không có cảm giáp chật chội.
Phương Minh Nguy vừa kinh vừa hỉ đắn do một lúc, cuối cùng cũng tập trung sự chú ý lên cột sáng tráng.
Lúc trước, đừng nói là không thể khống chế cột sáng trắng, cho dù là có thể khống chế nó, Phương Minh Nguy cũng không dám thích phóng lực lượng tinh thần bên trong quá nhiều.
Nhưng lúc này thì khác rồi, não vực được hồng vân biến hóa đã khác hẳn lúc trước, sau khi hấp nạp lực lượng tinh thần vốn gần gấp mười, trong não vực vẫn thấy trống trải, đã vậy, nếu như không thích phóng lực lượng tinh thần trong cột sáng trắng thì Phương Minh Nguy quá ngu ngốc rồi.
Sử dụng phương pháp minh tưởng, triệt để khống chế tất cả ở trong não hai, Phương Minh Nguy khiến cột sáng từ từ xoay tròn, phát huy ra hoàn toàn lực lượng tình thần tinh thuần nhất.
Dần dần, ý thức của Phương Minh Nguy chìm vào trong một loại cảnh giới huyền diệu, theo sự không ngừng gia tăng của lực lượng tinh thần ở trong não vực thuộc về mình ý thức của hắn cũng đề thăng theo, tựa hồ như muốn mỡ ra một cánh cửa sổ, nhìn thấy thế giới mới mở bên ngoài vậy.
Chỉ là, cánh cửa sổ này không dễ dàng mở ra như vậy, khi ý thức tinh thần của Phương Minh Nguy không ngừng tăng cao, đột nhiên dấy lên cảm giác không có sức để tiếp tục.
Trong lòng hơi chấn kinh Phương Minh Nguy lập tức thu liễm lại lực lượng tinh thần.
Cho tới lúc này hắn mới phát hiện, cột sáng trắng chói mắt vốn đang lấp lánh ở trong não vực đã biến mất không thấy đâu. Trong bất tri bất giác, hắn không ngờ đã thích phóng ra hết lực lượng tinh thần ở trong cột sáng rồi.
Mà lúc này, trong não vực mới có một chút cảm giác đầy ứ, giống như là cảm giác thỏa mãn cực đô khi vừa rèn luyện lực lượng tinh thần xong.
Một loại cảm giác sống sót sau tai nạn từ trong lòng hắn từ từ dâng lên, cách minh tưởng này rõ ràng không không phải là dễ dùng, so với phương pháp rèn luyện lực lượng tinh thần mà Bố Lô Tư dạy cho hắn thì còn cao minh hơn cả trăm ngàn lần.
Nếu có thể khống chế được tốc độ thích phóng năng lượng của cột sáng này, vậy thì đối với Phương Minh Nguy mà nói, không nghi ngờ gì nữa là một đại sự nhờ họa mà được phúc.
Có điều khiến Phương Minh Nguy cảm thấy kinh ngạc là biện pháp này vì sao trước giờ chưa từng nghe thấy ai nói tới.
Án chiếu theo cách nói của Bố Lô Tư, tất cả cường giả tu luyện tinh thần hệ trong vũ trụ, pháp môn tu luyện của họ đều là dựa vào sự từ từ mày mò của bản thân.
Mỗi một người đều có một pháp môn tu luyện khác biệt hoàn toàn thuộc về mình cho nên lúc rèn luyện lực lượng tinh thần, mới không có phương pháp thống nhất.
Đã như vậy, vì sao trong truyền thừa của tử linh gì đó lại có một loại pháp môn rèn luyện được gọi là minh tưởng này?
Tuy Phương Minh Nguy không có bất kỳ chứng cớ gì, nhưng hắn lại có thể khẳng định rằng, hiệu quả của phương pháp minh tưởng này so với phương pháp khoác tán lực lượng tinh thần mà mình mày mò ra thì tốt hơn trăm ngàn lần.
Hắn thậm chí có một loại cảm giác sai lầm rằng nếu như mình sử dụng phương pháp minh tưởng này để rèn luyện lực lượng tinh thần, vậy thì cho dù là trong đầu không có cột sáng màu trắng, mình cũng nắm chắc trong vòng hai mươi năm có thể luyện tới cảnh giới cấp mười lăm.
Hai mươi năm, không mượn ngoại lực, mà tu luyện lực lượng tinh thần tới cấp mười lăm. Đây là một chuyện khiến người ta chấn động. Nếu như nói ra, trong một trăm vạn người, e rằng cũng không có một ai tin. Nhưng, Phương Minh Nguy lại có cảm giác này, sau khi minh tưởng, thời gian rèn luyện lực lượng tinh thần ít nhất cũng có thể rút ngắn đi khoảng mười lần.
Nếu phương pháp minh tưởng này được phổ cập, vậy thì cao thủ tinh thần hệ trong vũ trụ này phải chăng là sẽ gia tăng với một loại tốc độ không thể tưởng tượng nổi.
Mà những thiên tài tinh thần hệ cấp mười lăm bị dừng ở ngoài cánh cửa cấp mười sáu sẽ có thể dựa vào phương pháp minh tưởng, từ đó đột phá cực hạn, đạt tới cảnh giới cấp mười sáu mà tất cả mọi người đều hằng ao ước.
Một loạt những vấn đề lóe lên trong đầu Phương Minh Nguy, khiến sắc mặt của hắn trong nháy mắt biến thành đủ màu sắc.
Chỉ là, suy nghĩ này đã bị hắn bóp chết ngay khi còn trong trứng nước.
Công bố phương pháp minh tưởng, quả thực là đang nói đùa rồi, vô duyên vô cứ, mình vì sao phải lưu truyền ra phương pháp minh tưởng này. Cho dù là tạo ra một đống cường giả, chẳng lẽ có lợi gì cho mình ư?
Mọi người vui không bằng một mình vui. Vào thời khắc này, hắn đã quyết định trừ người mà mình hợp ý, muốn tài bồi ra, phương pháp minh tưởng này tuyệt đối không thể truyền ra ngoài.
Tất cả ý nghĩ này chỉ được quyết định trong nháy mắt, sau đó, Phương Minh Nguy tập trang tinh thần vào lực lượng tinh thần đang tản ra ngoài.
Sử dụng pháp môn minh tưởng, đối với sự khống chế lực lượng tinh thần đạt tới một mức độ khiến người ta căm phẫn.
Nếu như nỗi, trước đây Phương Minh Nguy ở trong giai đoạn lần mò khống chế lực lượng tinh thần giống như là một tráng hắn tập võ nhiều năm, vung vẩy một đôi lưu tinh chùy án chiếu theo sáo lộ đến một giọt nước cũng không lọt. Vậy thì Phương Minh Nguy lúc này sử dụng phương pháp minh tưởng giống như là một tông sư võ đạo, có thể vận dụng lưu tinh chùy đến xuất thần nhập hóa, đã hoàn toàn buông bỏ sáo lộ có định có thể tổ hợp tùy ý.
Cho nên, lực lượng tinh thần mà hắn khoác tán ở ngoài sau khi run lên vô số lần, không ngờ lại chậm rãi quay về trong não hải của Phương Minh Nguy.
Phương Minh Nguy không hi vọng xa vời rằng có thể thu hồi được toàn bộ lực lượng tinh thần, hắn chỉ hi vọng có thể thu được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Lực lượng tinh thần sau khi hấp thu hồng vân vốn đã mạnh hơn một chút, lại thêm lực lượng tinh thần mà cột sáng màu trắng phóng ra, sau khi cộng lại thì sớm đã vượt quá cực hạn mà Phương Minh Nguy hiện tai có thể dung nạp được.
Cho nên Phương Minh Nguy lúc này chỉ mang ý nghĩ đừng lãng phí, muốn thu hồi lai lực lượng tinh thần cực hạn lớn nhất mà thôi.
Song, sau khi những lực lượng tinh thần này quay về trong não vực, Phương Minh Nguy lại kinh ngạc phát hiện ra rằng, dung lượng não vực của mình tựa hồ như đang mỡ rộng.
Phần kinh hỉ này quả thật không thể không thường, cho dù là đang minh tưởng nhưng Phương Minh Nguy cũng suýt nữa thì nhảy cẫng lên.
Não vực là một nơi kỳ diệu nhất của thân thể, sự mỡ rộng của nó không phải là một việc dễ dàng, muốn mỡ rộng não vực thì phải không ngừng rèn luyện lực lượng tình thần. Lực lượng tinh thần mỗi khi tăng cường một phần thì sẽ hình thành kích thích đối với não vực trong một trình độ nhất định. Theo quá trình không ngừng tích lũy này, não vực mới theo ngày dài tháng rộng mà không ngừng mở rộng.
Mà theo sự mỡ rộng của não vực, tất cả lực lượng tinh thần dung nạp được cũng sẽ dần dần tăng thêm, đẳng cấp cũng theo đó mà được đề cao.
Quá trình này phải trái qua một thời gian dài, nhưng lúc này, Phương Minh Nguy lại bất ngờ phát hiện ra rằng, não vực của mình dưới tình
huống không ngừng hấp nạp lực lượng tinh thần, đang mỡ rộng với tốc độ nhanh..Loại tốc độ mở rộng này khiến Phương Minh Nguy vô cùng lo lắng, nếu như hăng quá hóa dớ, căn quá mà nổ tung thì đúng là hối hận cũng không kịp. Có điều, cảm giác thứ sáu của hắn nói với hắn rằng, não vực của hắn lúc này vẫn chưa đạt tới cực hạn lớn nhất.
Dần dần, dung lượng của não vực đã to gấp đôi bình thường. Tới lúc này, cho dù là gan của Phương Minh Nguy có lớn hơn nữa cũng không dám tiếp tục.
Dưới sự khống chế của phương pháp minh tưởng, Phương Minh Nguy dừng hấp nạp lực lượng tinh thần.
Mà vào thời khắc mà hắn dừng lại, chuyên kỳ diệu lại xảy ra, vô số hồng vân tựa hồ như bị một loại lực lượng nào đó lôi kéo, trực tiếp tiến vào trong não hải của hắn.
Trong não vực của Phương Minh Nguy, vô số hồng vân ùa vào, dung thành một thể với não hải của hắn. Dưới sự quan sát cẩn thận dè dặt của Phương Minh Nguy, cuối cùng cũng hiểu được tác dụng của hồng vân này.
Bọn chúng giống như là xi-măng, không ngừng trát lên mép não vực, khiến cho não vực của hắn biến thành cứng rắn không thể phá vỡ.
Trong lòng rủng động, Phương Minh Nguy thầm kêu không tốt, vội vàng hấp nạp lực lượng tinh thần, muốn để não tiếp tục mở rộng. Đã có hồng vân này giúp đỡ tăng cường sức phòng ngự của não vực, vậy thì Phương Minh Nguy nếu không lợi dụng thì hóa ra là quá ngu ngốc ư.
Nhưng, hắn thất vọng phát hiện ra rằng, mình rõ ràng đã chậm một bước, cho dù có hấp nạp thêm lực lượng tĩnh thần thì não vực của mình vẫn không mỡ rộng ra được nữa.
Nhìn thấy não vực được gia có càng dày thêm, Phương Minh Nguy thầm hối hận không thôi. Nếu như vừa rồi gan của hắn lớn hơn một chút thì tốt, thật đáng tiếc biết mấy.
Có điều, loại tình huống kỳ dị này hắn cũng là lần đầu tiên gặp phải, trước giờ căn bản chưa từng nghe nói đến, cho nên đưa ra quyết định thận trọng cũng là chuyện thường tình.
Hắn biết mình đã bỏ qua một cơ hội cực tốt, tuy không rõ não vực vì sao lại sản sinh ra biến dị, có thể chủ động mở rộng, nhưng loại cơ hội này chỉ sợ là sau này khó mà có được nữa.
Bỏ qua cơ hội ngàn năm khó gặp này, nếu nói rằng không thấy tiếc rè thì căn bản là lừa người. Chỉ là, Phương Minh Nguy hiện giờ tâm chí đã khá kiên định chỉ lắc lắc đầu, xua hết tình tự tiêu cực ra suy nghi.
Trong trạng thái minh tưởng, tốc độ thu hồi của lực lượng tinh thần càng lúc càng nhanh một lát sau, lực lượng tinh thần tán ở bên ngoài đã được thu hồi lại hai thành.
Lúc này, Phương Minh Nguy lại một lần nữa phát hiện có điều không đúng.
Theo lý mà nói, não vực lúc này đã tràn đầy lực lượng tinh thần mà Phương Minh Nguy thu hồi lại rồi, nếu còn tiếp tục hấp nạp nữa, vậy thì não vực sẽ khá nguy hiểm.
Nhưng, không biết vì sao, mảng não vực sau khi trải qua mở rông lộ ra vẻ rộng rãi có thừa, tựa hồ như căn bản không đặt chút lực lượng tinh thần này vào đâu.
Do dự một lát, cảm ứng tầng tầng hồng vân giống như thực chất ở mép não vực, Phương Minh Nguy lập tức có minh ngộ, khẳng định là công lao của hồng vân.
Không biết dưới tác dụng của hồng vân, não vực đã phát sinh biến hóa gì, nhưng có một điểm có thể khẳng định đó chính là nó biến thành vô cùng kiên cố.
Thế là, Phương Minh Nguy dưới cơn vui mừng, bắt đầu hấp nạp lực lượng tinh thần.
Lực lượng tinh thần vừa rồi mới liều mạng phóng ra ngoài sau khi hấp nạp hồng vân trong không gian, đã có sự tăng trương nhảy vọt, nhưng cho dù là vậy, sau khi Phương Minh Nguy thu hồi tất cả lực lượng tinh thần, vẫn cảm thấy não vực không có cảm giáp chật chội.
Phương Minh Nguy vừa kinh vừa hỉ đắn do một lúc, cuối cùng cũng tập trung sự chú ý lên cột sáng tráng.
Lúc trước, đừng nói là không thể khống chế cột sáng trắng, cho dù là có thể khống chế nó, Phương Minh Nguy cũng không dám thích phóng lực lượng tinh thần bên trong quá nhiều.
Nhưng lúc này thì khác rồi, não vực được hồng vân biến hóa đã khác hẳn lúc trước, sau khi hấp nạp lực lượng tinh thần vốn gần gấp mười, trong não vực vẫn thấy trống trải, đã vậy, nếu như không thích phóng lực lượng tinh thần trong cột sáng trắng thì Phương Minh Nguy quá ngu ngốc rồi.
Sử dụng phương pháp minh tưởng, triệt để khống chế tất cả ở trong não hai, Phương Minh Nguy khiến cột sáng từ từ xoay tròn, phát huy ra hoàn toàn lực lượng tình thần tinh thuần nhất.
Dần dần, ý thức của Phương Minh Nguy chìm vào trong một loại cảnh giới huyền diệu, theo sự không ngừng gia tăng của lực lượng tinh thần ở trong não vực thuộc về mình ý thức của hắn cũng đề thăng theo, tựa hồ như muốn mỡ ra một cánh cửa sổ, nhìn thấy thế giới mới mở bên ngoài vậy.
Chỉ là, cánh cửa sổ này không dễ dàng mở ra như vậy, khi ý thức tinh thần của Phương Minh Nguy không ngừng tăng cao, đột nhiên dấy lên cảm giác không có sức để tiếp tục.
Trong lòng hơi chấn kinh Phương Minh Nguy lập tức thu liễm lại lực lượng tinh thần.
Cho tới lúc này hắn mới phát hiện, cột sáng trắng chói mắt vốn đang lấp lánh ở trong não vực đã biến mất không thấy đâu. Trong bất tri bất giác, hắn không ngờ đã thích phóng ra hết lực lượng tinh thần ở trong cột sáng rồi.
Mà lúc này, trong não vực mới có một chút cảm giác đầy ứ, giống như là cảm giác thỏa mãn cực đô khi vừa rèn luyện lực lượng tinh thần xong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.