Quyển 1 - Chương 59: Hai mươi ức
Thương Thiên Bạch Hạc
26/04/2018
“Khải Lý gia?’ Thần sắc của Tra Nhĩ Tư trở nên khiếp sợ cực độ, ông ta
nghi hoặc nói: “Thi Nại Đức thiếu gia, vô cùng có lỗi,. gần đây Khải Lý
gia có chuyện vui gì sao?”
“Không, tôi chỉ tham gia vào một buổi tiệc tư nhân thôi, cho nên muốn mang theo chút gì đó”.
Lúc này Tra Nhĩ Tư mới chợt hiểu ra, nhưng mà lông mày của ông ta lại nhíu lại: “Với quan hệ của ngài và Khải Lý gia, nếu như chỉ là tham gia vào một buổi tiệc tư nhân, chẳng lẽ còn phải tặng quà sao?” Nhìn thấy ánh mắt hơi mất kiên nhẫn của Thi Nại Đức, lập tức nói ngay: “Xin tha thứ, tôi nhất định, phải hiểu rõ dụng ý của ngài, mới có thể chọn lễ vật thích hợp nhất cho ngài!”
Thi Nại Đức gật đầu bất đắc dĩ, chỉ vào Phương Minh Nguy nói: “Anh em của tôi cũng nhận được lời mời của Khải Lý gia, tối nay cùng tôi đi dự tiệc, lần đầu tiên hắn đi, không thể đi tay không được, phiền ông chọn giúp tôi!”
Tra Nhĩ Tư sững sờ nhìn Phương Minh Nguy vài lần, trong lòng càng khiếp sợ hơn nữa.
Chỉ cần nhìn quần áo và thần thái trên người của Phương Minh Nguy, liền biết hắn chỉ là một người thường. Nhưng một người thường s ao có thể qua lại với Thi Nại Đức, s ao lại được Khải Lý gia mời đến dự tiệc?
Mang theo thành kiến đánh giá lại Phương Minh Nguy một lần nữa, lập tức cảm thấy người này tuy rằng quần áo đơn giản, nhưng mà khí vũ hiên ngang, thần thái phi dương, người thường tuyệt đối không thể so sánh được.
Trong lòng khẽ động, âm thầm trách mình sao hôm nay lại có thể nhìn lầm. Sau một khắc, thái độ của ông ta lập tức trở nên cung kính với Phương Minh Nguy hơn rất nhiều.
Thật ra thì bởi vì Phương Minh Nguy hấp thu linh hồn của người khác cho nên khí chất của bản thân mới thay đổi, sự thay đổi này được tiến hành bên trong, bên ngoài nhìn không rõ ràng.
Tra Nhĩ Tư phát hiện ra một chút mánh khóe, thật ra thì phần lớn là do ảnh hưởng bởi hai cái tên lớn là Thi Nại Đức và Khải Lý gia, cho nên mới đưa ra một phán đoán sai lầm như vậy.
Suy nghĩ một hồi, Tra Nhĩ Tư nói: “Nếu như đã là lần đầu tiên Khải Lý gia, như vậy đi tay không đúng là khó coi” ông ta mĩm cười nói: “Vận khí của hai vị thật tốt, chúng tôi vừa mới thu mua nhạc khí điện tử của Thiên Dực tộc tuy rằng không phải là sản phẩm đỉnh cao, nhưng trong liên minh địa cầu cũng coi như là có một không hai rồi”.
Hai mắt của Thi Nại Đức sáng lên, nói: “Tốt quá, vậy cái này đi, ông chuẩn bị hai phần, tôi cũng muốn một phần”.
Phương Minh Nguy thì cả kinh trong lòng, liên minh địa cầu cũng không phải là thế lực lớn gì trong vũ trụ cả. Thời gian người địa cầu vào vũ trụ quá ngắn, chỉ vỏn vẹn có hai nền văn minh mà thôi.
Nhưng Thiên Dực tộc thì lại là một trong năm quốc gia có nền văn minh cực thịnh, vô luận là trình độ khoa học kỹ thuật hay là lực lượng vũ trang, liên minh địa cầu đều kém rất xa người ta.
Có thể nghĩ, hàng hóa của Thiên Dực tộc sẽ có một giá rợn người đến mức nào.
“Bao nhiêu tiền?’ Phương Minh Nguy, hỏi.
Tra Nhĩ Tư sững sờ ra, ông ta tiếp đãi vô số khách quý, nhưng mà trực tiếp hỏi ra giá như vậy, Phương Minh Nguy lại là người đầu tiên.
“Nếu như hai vị cần, như vậy tôi sẽ giảm chiết khấu cho, tính hai vị hai mươi ức là được!”
Phương Minh Nguy nuốt một ngụm khí lạnh xuống, nhưng một nửa bị nghẹn lại ngay cổ, thiếu chút nữa là đã tắt hơi rồi.
Hai mươi ức, đã có chiết khấu rồi, cái này là gì chứ, cho dù là đi cướp ngân hàng cũng đâu cần khoa trương như vậy.
Cũng may là gần đây trên người hắn cũng có nhiều bí mật, đã luyện thành bản lĩnh cao siêu dù Thái Sơn có sụp thì mặt vẫn không đổi sắc, hứng đạn lao tới mà mắt không nháy, cho nên khiến cho Tra Nhĩ Tư không nhìn ra được mánh khóe gì từ trên mặt của hắn cả.
Ánh mắt của Tra Nhĩ Tư len lén nhìn trộm Phương Minh Nguy, thấy hắn ta sau khi nghe xong con số hai mươi ức mà không hề động dung gì cả, lập tức sinh lòng cảm thán, nhận định Phương Minh Nguy nhất định là một thiếu gia có cùng đẳng cấp với Thi Nại Đức rồi.
“Được, vậy hai mươi ức” Thi Nại Đức cao hứng vỗ vai của đối phương, nói: “Tra Nhĩ Tư, chuyện lần này nhờ ông”.
“Thi Nại Đức thiếu gia khách khí rồi, nếu như hai người có thời gian rãnh, không bằng ngay lập tức đi xem hàng, thế nào?” Tra Nhĩ Tư cười khổ nói: “Bộ nhạc khí này quá nóng tay, nếu để cho người khác biết, tôi sợ là không giữ được!”
Phương Minh Nguy lại một lần nữa cả kinh, nghe cách nói chuyện của ông ta, cái thứ có giá hai mươi ức này có vẻ không đủ cung cấp, không thể tưởng được trong tinh cầu Tạp Lý Mỗ này lại có nhiều phú hào siêu cấp như vậy.
Đi theo Tra Nhĩ Tư vào thang máy chuyên dụng đến tầng hầm, trải qua mấy trạm kiểm soát, bọn họ rốt cục đã đi vào một phòng bí mật siêu cấp nằm dưới lòng đất một trăm mét.
Cho dù là Tra Nhĩ Tư muốn tiến vào căn phòng này, thì cũng phải trải qua mấy lượt kiểm tra, có thể thấy được lực lượng bảo vệ ở đây mạnh mẽ thế nào.
Đi đến một góc của phòng, Tra Nhĩ Thân mở một hộp ra, bên trong có mười thiết bị điện từ kiểu dáng khác nhau.
“Chính là mấy thứ này sao?” Phương Minh Nguy kinh ngạc hỏi, những thứ này nhìn bề ngoài cũng không có vẻ gì đặc biệt cả, tại sao dán cái tên Thiên Dực tộc lên là có thể bán với giá trên trời hai mươi ức vậy?
“Đúng vậy, xin đừng xem thường những nhạc khí này, những vật này đều là nhạc khí chuyên dụng của Thiên Tộc nhân, nếu như rơi vào trong tay của nhạc trường nổi danh đương đại, thì sẽ diễn xuất ra được thứ âm nhạc tuyệt vời nhất thế giới! ” Tra Nhĩ Tư say mê nói.
“Được, lấy bọn nó ... Người anh em, bọn mình mỗi người chọn một bộ, cậu chọn trước đi!” ThiNại Đức thúc giục.
Sắc mặt của Phương Minh Nguy căng lại, thì thầm bên tai của Thi Nại Đức: “Ngu ngốc, hai mươi ức, tớ không có tiền”
“Tớ cho cậu mượn”.
“Không trả được”.
“Không sợ, chỉ cần sau hai mươi tuổi cậu tham gia vào trận đấu, tùy tiện lấy một quán quân về, sẽ không sợ thiếu hai mươi ức”.
“Thi Nại Đức, tớ không biết cái Khải Lý gia chó má gì đó, có đáng để tặng mấy thứ mắc tiền này không?”
“Đáng giá, tin tớ đi”.
Phương Minh Nguy chăm chú suy nghĩ nửa ngày, rốt cục quyết định, tin cậu bạn tốt này một phen.
Tra Nhĩ Tư thoáng kinh ngạc lui về sau hai bước, tỏ vẻ không muốn nghe lén cuộc nói chuyện của bọn họ.
Mặc dù trong lòng ông ta suy đoán rằng hai vị thiếu gia con nhà giàu này đang nói cái gì, nhưng dù với sự khéo léo thông minh tuyệt đỉnh vốn có, thì cũng không nghĩ được bọn họ đang thảo luận về phương diện giá cả.
Hai mươi ức trong mắt người bình thường, mặc dù là một con số trên trời vĩnh viễn không thể nào với tới, nhưng mà trong mắt những nhân vật đứng đằng sau liên minh địa cầu, thì đó chỉ là một con số không có ý nghĩa, mà thôi.
Đi cùng với Thi Nại Đức thiếu gia, hơn nữa lại nhận được lời mời của Khải Lý gia, nếu như nói bị hai mươi ức này hù ngã, có đánh chết thì Tra Nhĩ Tư cũng không tin.
“Được, tớ chọn một” Thần sắc của Phương Minh Nguy không tránh khói vẻ khẩn trương.
Dù sao cũng là xa xỉ phẩm với giá hai mươi ức trên trời! Hơn nữa nhất định phải đem đi tăng, nếu như không có một chút tiếc của thì quá thật đúng là gạt người.
Ánh mắt di chuyển trên mười bộ nhạc khí, đột nhiên, ánh mắt của hắn chăm chú nhìn vào một bộ, trong khóe mắt liền hiện lên một tia kinh ngạc và rung động.
“Không, tôi chỉ tham gia vào một buổi tiệc tư nhân thôi, cho nên muốn mang theo chút gì đó”.
Lúc này Tra Nhĩ Tư mới chợt hiểu ra, nhưng mà lông mày của ông ta lại nhíu lại: “Với quan hệ của ngài và Khải Lý gia, nếu như chỉ là tham gia vào một buổi tiệc tư nhân, chẳng lẽ còn phải tặng quà sao?” Nhìn thấy ánh mắt hơi mất kiên nhẫn của Thi Nại Đức, lập tức nói ngay: “Xin tha thứ, tôi nhất định, phải hiểu rõ dụng ý của ngài, mới có thể chọn lễ vật thích hợp nhất cho ngài!”
Thi Nại Đức gật đầu bất đắc dĩ, chỉ vào Phương Minh Nguy nói: “Anh em của tôi cũng nhận được lời mời của Khải Lý gia, tối nay cùng tôi đi dự tiệc, lần đầu tiên hắn đi, không thể đi tay không được, phiền ông chọn giúp tôi!”
Tra Nhĩ Tư sững sờ nhìn Phương Minh Nguy vài lần, trong lòng càng khiếp sợ hơn nữa.
Chỉ cần nhìn quần áo và thần thái trên người của Phương Minh Nguy, liền biết hắn chỉ là một người thường. Nhưng một người thường s ao có thể qua lại với Thi Nại Đức, s ao lại được Khải Lý gia mời đến dự tiệc?
Mang theo thành kiến đánh giá lại Phương Minh Nguy một lần nữa, lập tức cảm thấy người này tuy rằng quần áo đơn giản, nhưng mà khí vũ hiên ngang, thần thái phi dương, người thường tuyệt đối không thể so sánh được.
Trong lòng khẽ động, âm thầm trách mình sao hôm nay lại có thể nhìn lầm. Sau một khắc, thái độ của ông ta lập tức trở nên cung kính với Phương Minh Nguy hơn rất nhiều.
Thật ra thì bởi vì Phương Minh Nguy hấp thu linh hồn của người khác cho nên khí chất của bản thân mới thay đổi, sự thay đổi này được tiến hành bên trong, bên ngoài nhìn không rõ ràng.
Tra Nhĩ Tư phát hiện ra một chút mánh khóe, thật ra thì phần lớn là do ảnh hưởng bởi hai cái tên lớn là Thi Nại Đức và Khải Lý gia, cho nên mới đưa ra một phán đoán sai lầm như vậy.
Suy nghĩ một hồi, Tra Nhĩ Tư nói: “Nếu như đã là lần đầu tiên Khải Lý gia, như vậy đi tay không đúng là khó coi” ông ta mĩm cười nói: “Vận khí của hai vị thật tốt, chúng tôi vừa mới thu mua nhạc khí điện tử của Thiên Dực tộc tuy rằng không phải là sản phẩm đỉnh cao, nhưng trong liên minh địa cầu cũng coi như là có một không hai rồi”.
Hai mắt của Thi Nại Đức sáng lên, nói: “Tốt quá, vậy cái này đi, ông chuẩn bị hai phần, tôi cũng muốn một phần”.
Phương Minh Nguy thì cả kinh trong lòng, liên minh địa cầu cũng không phải là thế lực lớn gì trong vũ trụ cả. Thời gian người địa cầu vào vũ trụ quá ngắn, chỉ vỏn vẹn có hai nền văn minh mà thôi.
Nhưng Thiên Dực tộc thì lại là một trong năm quốc gia có nền văn minh cực thịnh, vô luận là trình độ khoa học kỹ thuật hay là lực lượng vũ trang, liên minh địa cầu đều kém rất xa người ta.
Có thể nghĩ, hàng hóa của Thiên Dực tộc sẽ có một giá rợn người đến mức nào.
“Bao nhiêu tiền?’ Phương Minh Nguy, hỏi.
Tra Nhĩ Tư sững sờ ra, ông ta tiếp đãi vô số khách quý, nhưng mà trực tiếp hỏi ra giá như vậy, Phương Minh Nguy lại là người đầu tiên.
“Nếu như hai vị cần, như vậy tôi sẽ giảm chiết khấu cho, tính hai vị hai mươi ức là được!”
Phương Minh Nguy nuốt một ngụm khí lạnh xuống, nhưng một nửa bị nghẹn lại ngay cổ, thiếu chút nữa là đã tắt hơi rồi.
Hai mươi ức, đã có chiết khấu rồi, cái này là gì chứ, cho dù là đi cướp ngân hàng cũng đâu cần khoa trương như vậy.
Cũng may là gần đây trên người hắn cũng có nhiều bí mật, đã luyện thành bản lĩnh cao siêu dù Thái Sơn có sụp thì mặt vẫn không đổi sắc, hứng đạn lao tới mà mắt không nháy, cho nên khiến cho Tra Nhĩ Tư không nhìn ra được mánh khóe gì từ trên mặt của hắn cả.
Ánh mắt của Tra Nhĩ Tư len lén nhìn trộm Phương Minh Nguy, thấy hắn ta sau khi nghe xong con số hai mươi ức mà không hề động dung gì cả, lập tức sinh lòng cảm thán, nhận định Phương Minh Nguy nhất định là một thiếu gia có cùng đẳng cấp với Thi Nại Đức rồi.
“Được, vậy hai mươi ức” Thi Nại Đức cao hứng vỗ vai của đối phương, nói: “Tra Nhĩ Tư, chuyện lần này nhờ ông”.
“Thi Nại Đức thiếu gia khách khí rồi, nếu như hai người có thời gian rãnh, không bằng ngay lập tức đi xem hàng, thế nào?” Tra Nhĩ Tư cười khổ nói: “Bộ nhạc khí này quá nóng tay, nếu để cho người khác biết, tôi sợ là không giữ được!”
Phương Minh Nguy lại một lần nữa cả kinh, nghe cách nói chuyện của ông ta, cái thứ có giá hai mươi ức này có vẻ không đủ cung cấp, không thể tưởng được trong tinh cầu Tạp Lý Mỗ này lại có nhiều phú hào siêu cấp như vậy.
Đi theo Tra Nhĩ Tư vào thang máy chuyên dụng đến tầng hầm, trải qua mấy trạm kiểm soát, bọn họ rốt cục đã đi vào một phòng bí mật siêu cấp nằm dưới lòng đất một trăm mét.
Cho dù là Tra Nhĩ Tư muốn tiến vào căn phòng này, thì cũng phải trải qua mấy lượt kiểm tra, có thể thấy được lực lượng bảo vệ ở đây mạnh mẽ thế nào.
Đi đến một góc của phòng, Tra Nhĩ Thân mở một hộp ra, bên trong có mười thiết bị điện từ kiểu dáng khác nhau.
“Chính là mấy thứ này sao?” Phương Minh Nguy kinh ngạc hỏi, những thứ này nhìn bề ngoài cũng không có vẻ gì đặc biệt cả, tại sao dán cái tên Thiên Dực tộc lên là có thể bán với giá trên trời hai mươi ức vậy?
“Đúng vậy, xin đừng xem thường những nhạc khí này, những vật này đều là nhạc khí chuyên dụng của Thiên Tộc nhân, nếu như rơi vào trong tay của nhạc trường nổi danh đương đại, thì sẽ diễn xuất ra được thứ âm nhạc tuyệt vời nhất thế giới! ” Tra Nhĩ Tư say mê nói.
“Được, lấy bọn nó ... Người anh em, bọn mình mỗi người chọn một bộ, cậu chọn trước đi!” ThiNại Đức thúc giục.
Sắc mặt của Phương Minh Nguy căng lại, thì thầm bên tai của Thi Nại Đức: “Ngu ngốc, hai mươi ức, tớ không có tiền”
“Tớ cho cậu mượn”.
“Không trả được”.
“Không sợ, chỉ cần sau hai mươi tuổi cậu tham gia vào trận đấu, tùy tiện lấy một quán quân về, sẽ không sợ thiếu hai mươi ức”.
“Thi Nại Đức, tớ không biết cái Khải Lý gia chó má gì đó, có đáng để tặng mấy thứ mắc tiền này không?”
“Đáng giá, tin tớ đi”.
Phương Minh Nguy chăm chú suy nghĩ nửa ngày, rốt cục quyết định, tin cậu bạn tốt này một phen.
Tra Nhĩ Tư thoáng kinh ngạc lui về sau hai bước, tỏ vẻ không muốn nghe lén cuộc nói chuyện của bọn họ.
Mặc dù trong lòng ông ta suy đoán rằng hai vị thiếu gia con nhà giàu này đang nói cái gì, nhưng dù với sự khéo léo thông minh tuyệt đỉnh vốn có, thì cũng không nghĩ được bọn họ đang thảo luận về phương diện giá cả.
Hai mươi ức trong mắt người bình thường, mặc dù là một con số trên trời vĩnh viễn không thể nào với tới, nhưng mà trong mắt những nhân vật đứng đằng sau liên minh địa cầu, thì đó chỉ là một con số không có ý nghĩa, mà thôi.
Đi cùng với Thi Nại Đức thiếu gia, hơn nữa lại nhận được lời mời của Khải Lý gia, nếu như nói bị hai mươi ức này hù ngã, có đánh chết thì Tra Nhĩ Tư cũng không tin.
“Được, tớ chọn một” Thần sắc của Phương Minh Nguy không tránh khói vẻ khẩn trương.
Dù sao cũng là xa xỉ phẩm với giá hai mươi ức trên trời! Hơn nữa nhất định phải đem đi tăng, nếu như không có một chút tiếc của thì quá thật đúng là gạt người.
Ánh mắt di chuyển trên mười bộ nhạc khí, đột nhiên, ánh mắt của hắn chăm chú nhìn vào một bộ, trong khóe mắt liền hiện lên một tia kinh ngạc và rung động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.