Quyển 2 - Chương 29: liên minh thủ tịch thượng tướng (hạ)
Thương Thiên Bạch Hạc
26/04/2018
Trải qua một phen tranh chấp không có tính kịch liệt, Phương Minh Nguy
buông tha ý định mua sắm lễ vật, nhưng mà hắn nhắc lại một lần, nếu như
Thi Nại Đức đến nhà hắn bái phỏng mà nói, như vậy hắn cũng không ngại
thu quà tặng quý trọng.
Trong thanh âm Thi Nại Đức mắng chửi hấp huyết quỷ hai người sóng vai đi vào trong sân của tòa nhà.
Trong sân, chỉ có một tòa nhà mỹ lệ, chung quanh đủ loại kỳ hoa dị thảo, giờ phút này đúng là trăm hoa đua nở mùa, từng đỏa hoa xinh đẹp tranh nhau khoe sắc, hương thơm xông vào mũi.
Phương Minh Nguy hít một hơi thật sâu nổi:“Thật sự là kỳ quái, trước kia ta tại sao không chú ý tới trong học viện lại có chỗ tốt như vậy?”
Thi Nại Đức mỉm cười, nói: “Nơi này là viện an dưỡng cao cấp trong học viện, bình thường cũng không mở ra đối với bên ngoài”.
“Ổ, cậu là nói không có cậu cùng, mình sẽ không được vào sao?”
“Ngươi phản ứng còn rất nhanh đó”.
Hai người cười mắng lẫn nhau đi vào tòa lầu, trong phòng khách đang ngồi hai người, một tự nhiên là tiến sĩ Tạp Tu, một người khác thì là người trung niên mặt chữ điền miệng lớn.
Hắn vốn đang cùng tiến sĩ Tạp Tu nói chuyện với nhau, nghe thấy động tĩnh ngẩng đầu lên, hai hàng chân mày đậm, hạ xuống hai tầng bóng ánh hốc mắt hắn hõm xuống cực kỳ sâu, thoạt nhìn thật sự có điểm làm cho người ta phải sợ hãi.
Phương Minh Nguy khẽ giật mình cũng không phải sợ hãi ánh mắt hắn tinh quang bắn ra khắp nơi, mà là trong nháy mắt, đã nhận ra lai lịch của người này.
Có chút nuốt nước miếng một, hắn rốt cuộc rõ ràng, vì sao mà ngay cả Khải Lý gia đều phải cấp cho Thi Nại Đức vài phần mặt mũi, thì ra phụ thân hắn lại là Thủ tịch thượng tướng La Bá Đặc tướng quân trong liên minh địa cầu.
La Bá Đặc tướng quân xuất thân danh môn, gia tộc đời đời tòng quân, được xưng một trong hai đại thế gia trong quân, vô luận là tại quân đội, hay là trong giới chính trị, đều có quyền lực cùng uy vọng rất lớn.
Có lẽ tài phú bọn họ so ra kém gia tộc Khải Lý, nhưng mà quyền lực trong tay lại đủ để đền bù một ít chênh lệch này.
Thi Nại Đức đã từng nói, có hắn làm huynh đệ, Mã Khổ Tư tuyệt đối không dám ngầm hạ sát thủ, quả nhiên là có chỗ thể tin của hắn. Nếu như không phải ngày đó Khắc Lỵ Tư thể hiện ra tình cảm khác thường phá tan phòng tuyến tâm lý của Mã Khổ Tư, hắn nhất định là không dám vận dụng vũ lực giải quyết.
“Ngươi chính là Phương Minh Nguy?”
“Vâng, La Bá Đặc tướng quân” Phương Minh Nguy đứng thẳng thân thể lên, tận lực bảo trì thần sắc nhu hòa trên mặt.
La Bá Đặc trong mắt lóe lên một tia tán thưởng người lần đầu tiên cùng hắn gặp mặt, thường thường sau khi nhìn thấy sắc bén ánh mắt của hắn, nhiều ít cũng sẽ biểu hiện ra một chút câu thúc cùng thần sắc mất tự nhiên.
Nhưng mà tiểu tử chưa đầy hai mươi trước mắt này, sau khi nhận ra thân phận của hắn thì chỉ có chút kinh ngạc, trừ cái đó ra, liền lập tức khỏi phục bình thường cử chỉ hữu lễ, không kiêu không nịnh phần dũng khí này so với rất nhiều đứng đầu trong quân đã lớn hơn rất nhiều.
“Phương Minh Nguy, tới đây ngồi xuống” Tiến sĩ Tạp Tu không cùng hắn khách khí, ngón tay chỉ về sô pha phía trước nói.
Ứng tiếng, Phương Minh Nguy tới thoải mái ngồi xuống.
“Thi Nại Đức, lấy cho ta mấy tách cà phê tới, dùng đỉnh cấp Lam Sơn trong phòng của ta”.
“Tiến sĩ Tạp Tu, ngài thật đúng là hào phóng!” Thi Nại Đức nói thầm một câu, nhẹ giọng nói bên tai Phương Minh Nguy: “Cẩn thận, lão bất tử khẳng định có mưu toan, Lam Sơn là mệnh căn tử của hắn, ngay cả phụ thân của ta đến đây cũng không được uống”.
“Ngươi đang nói cái gì đó?” Tiến sĩ Tạp Tu hỏi.
“Dạ em đang giới thiệu chỗ tốt cùng giá cả của Lam Sơn, vừa rồi nói đến đây thứ này sản lượng cực ít, coi như là có tiền cũng mua không được” Thi Nại Đức mặt không đổi sắc nói.
Tiến sĩTạp Tu hồ nghi đánh giá hắn nói: “Còn không mau đi”.
Thi Nại Đức nhún vai, vừa thấp giọng oán hận ở đây ngay cả một quản gia cũng không có, vừa đi vào phòng ngủ của tiến sĩ Tạp Tu.“Phương Minh Nguy, cho em tới nơi này, là muốn hỏi em một việc”.
“Tiến sĩ, ngài cứ nói”.
“Em còn nhớ hai viện đấu đối kháng không?”
Phương Minh Nguy sắc mặt hơi đỏ lên nói: “Đương nhiên nhớ rõ”.
“Đoạn ghi hình ta về nhà xem mấy lần, phát hiện một chỗ kỳ quái” Tiến sĩ Tạp Tu nói, rồi cao giọng nói: “Phát một lần”.
Một góc trong phòng khách đột nhiên phát sáng lên, thì ra cái vách tưởng này lại là một màn hình siêu lớn. Mà một kích cuối cùng của Phương Minh Nguy đang hoàn mỹ lại hiện ra.
Một khắc khi hai cơ giáp giao thoa mà qua, kiếm laser trong tay Bạch Hạc đã từ công suất bằng 0 trong nháy mắt tăng đến công suất tối đa, hóa thành một đạo bạch quang, đối với khoang thuyền của cơ giáp màu đỏ mà đánh tới.
Theo một đạo bạch quang ngoài ý muốn này, cơ giáp màu đỏ triệt để biến mất. Biểu hiện ra xem ra, đúng là bởi vì một kích ngoài ý định này mới làm cho Khắc Lỵ Tư phản ứng không kịp, cuối cùng thất bại.
Đương nhiên, nguyên nhân chân chính trong đó Phương Minh Nguy là tuyệt đối sẽ không cho ai biết.
“Phương Minh Nguy, kiếm laser của em là trong nháy mắt từ công suất bằng 0 tăng đến công suất cực đại sao?” Tiến sĩ Tạp Tu không xác định hỏi.
Tuy đoạn hình ảnh vừa rồi hắn đã xem qua tối thiểu trên trăm khắp, lại sử dụng rất nhiều công cụ làm ra suy luận chính xác nhất, nhưng mà trong lòng vẫn có một tia không xác định.
“Vâng tiến sĩ’ Phương Minh Nguy không thèm để ý chút nào mà nói, thì ra vội vội vàng vàng gọi mình tới nơi này, chính là vì cái việc nhỏ này sao!
Tạp Tu cùng La Bá Đặc trao đối ánh mắt, trong hai ánh mắt đồng thời tràn đầy vẻ kinh ngạc cùng vui mừng.
“Em là làm như thế nào mà được?”
“Rất đơn giản, vài cái mạch bản nối nhau cùng một chỗ, là có thể làm được”.
“Thật sao?” Thi Nại Đức từ trong phòng đi ra, đặt một bình cà phê cùng vài cái tách cà phê tinh sảo lên trên bàn. Chỉ có điều giờ phút này đã không có người nào chú ý tới những thứ có giá trị xa xỉ này.
“Đương nhiên, Thi Nại Đức, đợi lát nữa mình cũng cho làm cho cậu một phần, cam đoan cậu cũng có thể thoải mái làm được”.
“Thực xin lỗi, Phương tiên sinh” trên khuôn mặt nghiêm nghị của La Bá Đặc nở một nụ cười, hắn bình tĩnh nói: “Không phải ta không tin Phương tiên sinh mà là chuyện này quan hệ trọng đại, không biết cậu là có thể tại hiện trường làm một lần hay không?”
Phương Minh Nguy trầm ngâm, không rõ bọn họ vì sao đối với thứ này cảm thấy hứng thú như vậy.
Tại các hạng mục thiết kế của Thiên Dực tộc nhân, còn có vài loại có thể đem công suất năng lượng pháo trong nháy mắt tăng lên tới tới đỉnh điểm nữa kìa.
Chỉ có điều những vật kia cầu tạo khá phức tạp, nguyên liệu cũng không phải hắn có thể làm được, cho nên Phương Minh Nguy chỉ có chế tạo khân cấp loại đơn giản nhất này.
Nhưng không thể tưởng được hai vị này đối với đồ rác rưởi này lại tỏ vẻ rất là hứng thú.
“Tại hiện trường làm một lần cũng không có vấn đề, chỉ là cần một số công cụ”.
“Không thành vấn đề” La Bá Đặc cười hòa ái, giờ phút này hắn giống như là một người trung niên bình thường một điểm cũng không có uy nghiêm của Liên minh thủ tịch thượng tướng: “Cậu cần gì, quân bộ chúng ta ở trong Tạp Lí Mỗ có một phòng nghiên cứu bí mật, bên trong có tất cả tài liệu cùng công cụ”.
“Viện nghiên cứu bí mật?” Phương Minh Nguy lập tức có ý niệm tìm tòi đến tột cùng trong đầu, liền nói: “Tốt, chúng ta đi”.
Trong thanh âm Thi Nại Đức mắng chửi hấp huyết quỷ hai người sóng vai đi vào trong sân của tòa nhà.
Trong sân, chỉ có một tòa nhà mỹ lệ, chung quanh đủ loại kỳ hoa dị thảo, giờ phút này đúng là trăm hoa đua nở mùa, từng đỏa hoa xinh đẹp tranh nhau khoe sắc, hương thơm xông vào mũi.
Phương Minh Nguy hít một hơi thật sâu nổi:“Thật sự là kỳ quái, trước kia ta tại sao không chú ý tới trong học viện lại có chỗ tốt như vậy?”
Thi Nại Đức mỉm cười, nói: “Nơi này là viện an dưỡng cao cấp trong học viện, bình thường cũng không mở ra đối với bên ngoài”.
“Ổ, cậu là nói không có cậu cùng, mình sẽ không được vào sao?”
“Ngươi phản ứng còn rất nhanh đó”.
Hai người cười mắng lẫn nhau đi vào tòa lầu, trong phòng khách đang ngồi hai người, một tự nhiên là tiến sĩ Tạp Tu, một người khác thì là người trung niên mặt chữ điền miệng lớn.
Hắn vốn đang cùng tiến sĩ Tạp Tu nói chuyện với nhau, nghe thấy động tĩnh ngẩng đầu lên, hai hàng chân mày đậm, hạ xuống hai tầng bóng ánh hốc mắt hắn hõm xuống cực kỳ sâu, thoạt nhìn thật sự có điểm làm cho người ta phải sợ hãi.
Phương Minh Nguy khẽ giật mình cũng không phải sợ hãi ánh mắt hắn tinh quang bắn ra khắp nơi, mà là trong nháy mắt, đã nhận ra lai lịch của người này.
Có chút nuốt nước miếng một, hắn rốt cuộc rõ ràng, vì sao mà ngay cả Khải Lý gia đều phải cấp cho Thi Nại Đức vài phần mặt mũi, thì ra phụ thân hắn lại là Thủ tịch thượng tướng La Bá Đặc tướng quân trong liên minh địa cầu.
La Bá Đặc tướng quân xuất thân danh môn, gia tộc đời đời tòng quân, được xưng một trong hai đại thế gia trong quân, vô luận là tại quân đội, hay là trong giới chính trị, đều có quyền lực cùng uy vọng rất lớn.
Có lẽ tài phú bọn họ so ra kém gia tộc Khải Lý, nhưng mà quyền lực trong tay lại đủ để đền bù một ít chênh lệch này.
Thi Nại Đức đã từng nói, có hắn làm huynh đệ, Mã Khổ Tư tuyệt đối không dám ngầm hạ sát thủ, quả nhiên là có chỗ thể tin của hắn. Nếu như không phải ngày đó Khắc Lỵ Tư thể hiện ra tình cảm khác thường phá tan phòng tuyến tâm lý của Mã Khổ Tư, hắn nhất định là không dám vận dụng vũ lực giải quyết.
“Ngươi chính là Phương Minh Nguy?”
“Vâng, La Bá Đặc tướng quân” Phương Minh Nguy đứng thẳng thân thể lên, tận lực bảo trì thần sắc nhu hòa trên mặt.
La Bá Đặc trong mắt lóe lên một tia tán thưởng người lần đầu tiên cùng hắn gặp mặt, thường thường sau khi nhìn thấy sắc bén ánh mắt của hắn, nhiều ít cũng sẽ biểu hiện ra một chút câu thúc cùng thần sắc mất tự nhiên.
Nhưng mà tiểu tử chưa đầy hai mươi trước mắt này, sau khi nhận ra thân phận của hắn thì chỉ có chút kinh ngạc, trừ cái đó ra, liền lập tức khỏi phục bình thường cử chỉ hữu lễ, không kiêu không nịnh phần dũng khí này so với rất nhiều đứng đầu trong quân đã lớn hơn rất nhiều.
“Phương Minh Nguy, tới đây ngồi xuống” Tiến sĩ Tạp Tu không cùng hắn khách khí, ngón tay chỉ về sô pha phía trước nói.
Ứng tiếng, Phương Minh Nguy tới thoải mái ngồi xuống.
“Thi Nại Đức, lấy cho ta mấy tách cà phê tới, dùng đỉnh cấp Lam Sơn trong phòng của ta”.
“Tiến sĩ Tạp Tu, ngài thật đúng là hào phóng!” Thi Nại Đức nói thầm một câu, nhẹ giọng nói bên tai Phương Minh Nguy: “Cẩn thận, lão bất tử khẳng định có mưu toan, Lam Sơn là mệnh căn tử của hắn, ngay cả phụ thân của ta đến đây cũng không được uống”.
“Ngươi đang nói cái gì đó?” Tiến sĩ Tạp Tu hỏi.
“Dạ em đang giới thiệu chỗ tốt cùng giá cả của Lam Sơn, vừa rồi nói đến đây thứ này sản lượng cực ít, coi như là có tiền cũng mua không được” Thi Nại Đức mặt không đổi sắc nói.
Tiến sĩTạp Tu hồ nghi đánh giá hắn nói: “Còn không mau đi”.
Thi Nại Đức nhún vai, vừa thấp giọng oán hận ở đây ngay cả một quản gia cũng không có, vừa đi vào phòng ngủ của tiến sĩ Tạp Tu.“Phương Minh Nguy, cho em tới nơi này, là muốn hỏi em một việc”.
“Tiến sĩ, ngài cứ nói”.
“Em còn nhớ hai viện đấu đối kháng không?”
Phương Minh Nguy sắc mặt hơi đỏ lên nói: “Đương nhiên nhớ rõ”.
“Đoạn ghi hình ta về nhà xem mấy lần, phát hiện một chỗ kỳ quái” Tiến sĩ Tạp Tu nói, rồi cao giọng nói: “Phát một lần”.
Một góc trong phòng khách đột nhiên phát sáng lên, thì ra cái vách tưởng này lại là một màn hình siêu lớn. Mà một kích cuối cùng của Phương Minh Nguy đang hoàn mỹ lại hiện ra.
Một khắc khi hai cơ giáp giao thoa mà qua, kiếm laser trong tay Bạch Hạc đã từ công suất bằng 0 trong nháy mắt tăng đến công suất tối đa, hóa thành một đạo bạch quang, đối với khoang thuyền của cơ giáp màu đỏ mà đánh tới.
Theo một đạo bạch quang ngoài ý muốn này, cơ giáp màu đỏ triệt để biến mất. Biểu hiện ra xem ra, đúng là bởi vì một kích ngoài ý định này mới làm cho Khắc Lỵ Tư phản ứng không kịp, cuối cùng thất bại.
Đương nhiên, nguyên nhân chân chính trong đó Phương Minh Nguy là tuyệt đối sẽ không cho ai biết.
“Phương Minh Nguy, kiếm laser của em là trong nháy mắt từ công suất bằng 0 tăng đến công suất cực đại sao?” Tiến sĩ Tạp Tu không xác định hỏi.
Tuy đoạn hình ảnh vừa rồi hắn đã xem qua tối thiểu trên trăm khắp, lại sử dụng rất nhiều công cụ làm ra suy luận chính xác nhất, nhưng mà trong lòng vẫn có một tia không xác định.
“Vâng tiến sĩ’ Phương Minh Nguy không thèm để ý chút nào mà nói, thì ra vội vội vàng vàng gọi mình tới nơi này, chính là vì cái việc nhỏ này sao!
Tạp Tu cùng La Bá Đặc trao đối ánh mắt, trong hai ánh mắt đồng thời tràn đầy vẻ kinh ngạc cùng vui mừng.
“Em là làm như thế nào mà được?”
“Rất đơn giản, vài cái mạch bản nối nhau cùng một chỗ, là có thể làm được”.
“Thật sao?” Thi Nại Đức từ trong phòng đi ra, đặt một bình cà phê cùng vài cái tách cà phê tinh sảo lên trên bàn. Chỉ có điều giờ phút này đã không có người nào chú ý tới những thứ có giá trị xa xỉ này.
“Đương nhiên, Thi Nại Đức, đợi lát nữa mình cũng cho làm cho cậu một phần, cam đoan cậu cũng có thể thoải mái làm được”.
“Thực xin lỗi, Phương tiên sinh” trên khuôn mặt nghiêm nghị của La Bá Đặc nở một nụ cười, hắn bình tĩnh nói: “Không phải ta không tin Phương tiên sinh mà là chuyện này quan hệ trọng đại, không biết cậu là có thể tại hiện trường làm một lần hay không?”
Phương Minh Nguy trầm ngâm, không rõ bọn họ vì sao đối với thứ này cảm thấy hứng thú như vậy.
Tại các hạng mục thiết kế của Thiên Dực tộc nhân, còn có vài loại có thể đem công suất năng lượng pháo trong nháy mắt tăng lên tới tới đỉnh điểm nữa kìa.
Chỉ có điều những vật kia cầu tạo khá phức tạp, nguyên liệu cũng không phải hắn có thể làm được, cho nên Phương Minh Nguy chỉ có chế tạo khân cấp loại đơn giản nhất này.
Nhưng không thể tưởng được hai vị này đối với đồ rác rưởi này lại tỏ vẻ rất là hứng thú.
“Tại hiện trường làm một lần cũng không có vấn đề, chỉ là cần một số công cụ”.
“Không thành vấn đề” La Bá Đặc cười hòa ái, giờ phút này hắn giống như là một người trung niên bình thường một điểm cũng không có uy nghiêm của Liên minh thủ tịch thượng tướng: “Cậu cần gì, quân bộ chúng ta ở trong Tạp Lí Mỗ có một phòng nghiên cứu bí mật, bên trong có tất cả tài liệu cùng công cụ”.
“Viện nghiên cứu bí mật?” Phương Minh Nguy lập tức có ý niệm tìm tòi đến tột cùng trong đầu, liền nói: “Tốt, chúng ta đi”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.