Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Quyển 4 - Chương 24: quan hệ giữa nhân tài và khoa học kĩ thuật

Thương Thiên Bạch Hạc

27/04/2018

Đám người Phương Minh Nguy có chút kinh ngạc nhìn nhau, hỏi: "Ngài là nói, lực chỉ cách biệt có một cấp?"

"Đúng vậy, chỉ cách biệt có một cấp, nhưng chính vì cách biệt một cấp này mà thực lực của bọn họ khác nhau một trời một vực."

"Tôi hiểu rồi, đối với cơ giáp của quốc gia cấp năm mà nói, duy có cường giả từ cấp mười một trở lên mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất của cơ giáp." Thi Nại Đức đột nhiên gào lên.

"Không sai, ngươi rất thông minh." Hoa Danh Đường vui vẻ nói: "Kết tinh của nhân tài tố chất cao phối hợp với khoa học kỹ thuật cao mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất." Ánh. mắt của ông ta dừng trên người Cơ Nặc, nói: "Năng lực thể thuật từ cấp mười một trở lên, duy có điều khiển cơ giáp của quốc gia văn minh cấp năm trở lên mới có thể phát huy được thực lực chân chính của nó."

Cơ Nặc trong lòng nóng lên, buột miệng nói: "Tướng quân các hạ, nếu để Hiệp đội trưởng điều khiển cơ giáp này, y có thể phát huy được tới mức nào?"

Hoa Danh Đường hơi trầm ngâm một chút rồi nói: "Với thực lực của Hiệp Bá Bảo, nếu để hắn điều khiển cơ giáp chiến đấu tối tân nhất, vậy thì hắn có thể một minh đánh với phi thuyền cỡ trang cùng cấp bậc."

"Oa...."

Ba người bọn Phương Minh Nguy cùng phát ra tiếng hô kinh ngạc không thể nào che giấu được.

Dùng một chiếc cơ giáp đơn độc chiến đấu với phi thuyền, đây là chuyện khoa trương cỡ nào chứ, hơn nữa còn là phi thuyền cùng cấp bậc, chứ không phải là loại hàng vất đi của quốc gia văn minh cấp hai, cấp ba.

Chẳng trách Hoa Danh Đường lặp đi lặp lại, chỉ có nhân tài có tố chất cao mới phối hợp được với kết tinh của khoa học kỹ thuật cao, mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất lúc này xem ra quả nhiên là vậy.

"Tướng quân các hạ, nếu lão sư của tôi tự mình điều khiển? Vậy có thể đạt tới tr ình độ nào?" Phương Minh Nguy hiếu kỳ hỏi.

"Vương Tự Cường?" Hoa Danh Đường cười khổ: "Đẳng cấp một khi trên cấp mười lăm, chính là tương đương với cấp bậc siêu nhiêu. Nếu hắn tự mình mặc cơ giáp đặc biệt đặt làm, vậy thì cho dù phi thuyền cỡ lớn gặp hắn cũng chỉ có vòng qua mà chuồn thôi."

"Là phi thuyền cỡ lớn của đế quốc ư?"

"Đúng vậy, cho dù là phi thuyền chiến đấu cỡ lớn tối tân nhất của đế quốc, nếu không có ba vị cường giả cấp mười lăm trở lên tọa trấn, khẳng định cũng không thể nào chổng đờ được sự... đánh lén của tên gia hỏa đó."

Đánh lén?

Ba người Phương Minh Nguy buồn cười nhìn nhau, vị tướng quân các hạ này cũng quá mất sĩ diện rồi.

Hoa Danh Đường tựa hồ như phát giác ra sự thất thố của mình. Ông ta cười ha ha, nói: "Kỳ thực cường giả thể thuật hệ cấp trên mười lăm, chỗ đáng sợ chân chính không phải là mặc cơ giáp tác chiến."

"A, chẳng lẽ sau khi họ cỡi cơ giáp, ngược lại còn lợi hại hơn ư?"

"Không." Hoa Danh Đường bật cười, nói: "Cường giả thể thuật hệ trên cấp mười lăm đã luyện nhục thể tới mức vạn phần đáng sợ rồi, nếu bọn họ ẩn trong dòng người, đột nhiên ám toán ai đó, hắc hắc..."

Ông ta cười lạnh hai tiếng rồi không nói nữa, mà bọn Phương Minh Nguy thì sợ run lên.

Thật vậy, khi một cao thủ có năng lực thể thuật đạt tới cấp mười lăm, vậy thì lực lượng cường đại mà hắn có thể phát huy ra là không thể tưởng tượng được.

Đặc biệt là dưới tình huống bất chấp sự an nguy của bản thân, nếu đối tượng hành, thích không phải là cao thủ cùng cấp bậc, vậy thì cơ hồ là không thể có khả năng thất thủ.

Phương Minh Nguy hít sâu một hơi, tới đây, hắn. cuối cùng cũng hiểu rằng vì sao với quốc lực cường đại của đế quốc Nữu Man mà vẫn không ngừng tuyển nhân tài trong các nước thuộc địa rồi.

Mà sau khi Vương Tự Cường lên tới cường giả cấp mười sáu, ngay cả liên minh địa cầu cũng được hưởng lợi không ít.

Mà nguyên nhân của tất cả những cái này đều chỉ có một đó chính là cường giả. Duy có nhân tài trác việt thật sự mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất của công nghệ cao.

Tâm niệm xoay chuyển như điện, Phương Minh Nguy ngẩng đầu lên, thật thà hỏi: "Tướng quân các hạ, tôi muốn biết, nếu như đại sư tinh thần hệ vượt quá cấp mười lăm, trong đế quốc có thể phát huy được tác dụng gì?"

Hoa Danh. Đường lộ ra một nụ cười, bình tình nói: "Chỗ cường đại nhất của đại sư tinh thần hệ không phải là điều khiển cơ giáp mà là điều khiển phi thuyền."

"Phi thuyền?"

"Đúng vậy, chính là lực lượng cường đại nhất trong chiến đấu đó.” Hoa Danh Đường đột nhiên thò một ngón tay ra, cảnh trên màn hình lập tức thay đổi.

Một chiếc phi thuyền cự hình (cỡ cực lớn) khổng lồ xuất hiện trên màn hình bên cạnh nó, mỗi bên có một phi thuyền cỡ lớn của đế quốc. Song hai chiếc phi thuyền cơ lớn này so với chiếc phi thuyền cự hình thì giống như là một con bọ ngựa dưới chân nhân loại vậy, chẳng đáng chú ý một chút nào.

"Đây là..."

"Đây là phi thuyền vũ trụ đời thứ tư mà đế quốc chúng ta thành công xin mua từ đế quốc Khải Duyệt, bất kể là hỏa lực hay là lực lượng phòng hộ, thậm chí là tốc độ đường dài và đường ngắn đều hơn xa phi thuyền cỡ lớn. Cho đủ cả cảnh nội đế quốc, dạng chiếc hạm cấp bậc này cũng không vượt quá năm trăm chiếc." Hoa Danh Đường nhìn lên màn hình trong

lòng thậm chí mang theo vẻ sủng ái: "Muốn điều khiển phi thuyền vũ trụ đời thứ tư siêu cường hình này, ít nhất mười vạn thuyền viên cấp sáu và năm ngàn thuyền viên cấp mười trở lên, hơn nữa những thuyền niên này phải trải qua phối hợp mười năm trở lên mới có thể thực sự hình thành được sức chiến đấu."

Đám người Phương Minh Nguy hít sâu một hơi, phi thuyền lớn như vậy, thuyền viên nhiều như vậy, thời gian huấn luyện dài như vậy, cho dù là cho không liên minh địa cầu chiếc phi thuyền này cũng chẳng sử dụng được. Hơn nữa, càng đáng sợ hơn là, nhìn góc dưới của màn hình chiếc phi thuyền này biểu hiện ra các loại số liệu khiến người ta kinh tâm động phách, Phương Minh Nguy lập tức hiểu rằng, chỉ cần một chiếc phi thuyền này cũng đủ quét sạch tất cả vũ lực trong liên minh địa cầu rồi.

Anh mắt của Hoa Danh Đường chuyển sang Phương Minh Nguy, nói: "Ta vừa rồi chỉ là nói số nhân viên ít nhất thôi đấy, những người này tuy có thể điều khiển chiếc phi thuyền này, nhưng muốn phát huy được hoàn toàn thực lực nó, không phải là dựa vào nhân số động là có thể làm được." Anh mắt của ông ta lượt trên mặt mọi người một vòng, rồi giơ một ngón tay ra, nói: "Kỳ thực muốn phát huy hoàn toàn tất cả tính năng của chiếc phi thuyền này, chỉ cần một người là được rồi."

Phương Minh Nguy vẻ mặt rúng động, nói: "Đại sư tinh thần hệ cấp mười sáu."

"Không sai, chỉ cần một đại sư tinh thần hệ cấp mười sáu, có thể ngang ngửa với hơn mười vạn tướng sĩ thân kinh bách chiến." Giọng nói của Hoa Danh Đường văng vẳng có lực: "Hiệu suất của một người điều khiển phi thuyền, hơn xa mười vạn người có tâm tư khác nhau rất nhiều. Nếu như song phương tiếp chiến, phi thuyền mà đại sư cấp mười sáu điều khiển thường thường đủ để lấy một địch hai, hoặc là lấy một địch ba."

Anh mắt của Cơ Nặc và Phương Minh Nguy đồng thời nhìn về phía Phương Minh Nguy, đến đây ba người mới hiểu, thì ra trong mắt Hoa Danh Đường, Phương Minh Nguy không ngờ lại có giá trị lớn như vậy. Chẳng trách sau khi vừa nhìn thấy Phương Minh Nguy dùng năng lực thuấn di, cho dù là với địa vị tướng quân của đế quốc, cũng nhịn được mà thất thố.

Hoa Danh Đường nhìn chằm chằm vào Phương Minh Nguy, nói: "Phương tiên sinh Vương Tự Cường tuy là cường giả có năng lực thể thuật trên cấp mười lăm, nhưng hắn dẫu sao cũng không phải là đại sư tinh thần hệ. Nếu như ngươi nguyện ý, ta rất vui vẻ giới thiệu mấy vị cao thủ tinh thần hệ trong đế quốc cho ngươi. Ta nghĩ, bọn họ sẽ rất cao hứng khi đi tiếp xúc với ngươi."

Phương Minh Nguy trầm tu một hồi lâu, thậm chí còn đưa lực lượng tinh thần vào linh hồn của Ngả Phật Sâm, Ai Khắc và tộc nhân Thiên Dực. Với kinh nghiệm lúc sinh tiền của ba người, nếu nhận được sự chỉ điểm của đại sự tinh thần hệ chân chính mình khẳng định có thể tiến bộ rất nhanh.

Nhưng, hiện tại gia nhập đế quốc Nữu Man ư?



Ý nghĩ này nhanh chóng xoay chuyển mấy vòng trong đầu Phương Minh Nguy, Hàn Lập tức có quyết đoán ,ngẩng đầu lên, dùng giọng điệu tha thiết, nói: "Tướng quân các hạ, hảo ý của ngài tôi xin tâm lình. Nhưng trong liên minh địa cầu còn có một số chuyện mà tôi chưa làm xong, đợi sau khi tôi giải quyết toàn bộ những chuyện này rồi, tôi sẽ lại tới đế quốc."

"Có chuyện gì, cần ta giúp đờ không?" Hoa Danh Đường vui vẻ nói.

Trong lòng Phương Minh Nguy thấy khó xử, chuyện mà hắn nói chính là chuyện của căn cứ Khoa Tư Tháp, nhưng chuyện này bất kể là như thế nào cũng không thể nói cho người khác biết được.

Thi Nại Đức thấy Phương Minh Nguy do dự, lập tức nói tranh: "Tướng quân các hạ, lão sư có ý muốn để Phương Minh Nguy tham gia vào một cuộc thi cơ giáp, nhằm giành lấy vinh quang cho liên minh địa cầu. Cho nên chuyện công dân đế quốc này, ít nhất phải đợi sau cuộc thi mới chuyển được."

"Cuộc thi cơ giáp?" Hoa Danh Đường dở khóc dở cười, nói: "Vì chút chuyện nhố này ư?"

"Đối với ngài là chuyện nhỏ. nhưng đối với tổ quốc liên minh địa cầu của chúng tôi mà nói, chuyện này là đại sự quan trọng không gì sánh được."

Khóe miệng Hoa Danh Đường có giật mấy cái, bất lực nói: "Được rồi, ta hiểu ý của các ngươi, vậy tất cả để sau cuộc thi rồi hẵng tính. Có điều, ta có một thinh cầu riêng tư."

"Xin ngài phân phó."

"Ta hi vọng Phương tiên sinh trước khi trở thành công dân của đế quốc, có thể đừng sử dụng kỹ năng thuấn di đó không?"

"Tướng quân các hạ, chuyện tôi biết thuấn di hình như đã có rất nhiều người thấy mà."

"Không ai thấy cả." Hoa Danh Đường lạnh lùng nói: "Ta đảm Bảo, chỉ cần ngươi không sử dụng thì không có ai thấy cả."

"Được, tôi đáp ứng." Phương Minh Nguy suy nghĩ một lát rồi trịnh trọng nói.

Hoa Danh Đường như trút được gánh nặng, nói: "Đương nhiên, ta chỉ là cầu ngươi cố gắng đừng sử dụng thôi, nếu vào lúc thực sự gặp nguy hiểm, đương nhiên tính mạng vẫn là trên hết."

Phương Minh Nguy vui vẻ gật đầu, có điều hắn thầm nghĩ trong lòng, điểm nay cho dù ông không nói thì tôi cũng biết.

Hoa Danh. Đường vẫy tay, Hiệp Bá Bảo bước vào.

Phương Minh Nguy nhìn thấy hai người bọn họ, đột nhiên có một cảm giác quen thuộc đàng lên trong lòng.

"Phương tiên sinh Hiệp đội trưởng là công dân chính thức của đế quốc, lại là cao thủ thể thuật hệ cấp mười lăm, để hắn ở bên cạnh cậu đi."

Phương Minh Nguy cười khổ một tiếng, quả nhiên không ngoài sỡ liệu, sao bất kể là Hoa Danh Đường hay là Vương Tự Cường đều cho rằng mình không có năng lực tự Bảo vệ thế nhi.

Có điều lại nghĩ, có thêm một vị cao thủ cấp mười lăm của đế quốc cấp năm làm Bảo tiêu cũng chẳng phải là chuyện xấu.

Chương 25: Huân luyện doanh cho tân binh

Thái độ của Hiệp Bá Bảo đối với Phương Minh Nguy vô cùng cung kính không hề có loại tư thái lên mặt nạt người của công dân của quốc gia văn minh cấp cao đối diện với văn minh cấp thấp.

Tuy Thi Nại Đức và Cơ Nặc rất lấy làm lạ về chuyện này, nhưng bản thân Hiệp Bá Bảo thì biết rằng, càng là quốc gia văn minh cấp cao, nhân vật cấp đại sư tinh thần hệ càng được coi trọng.

Trong quốc gia đẳng cấp cao, người tu luyện tinh thần hệ vượt quá cấp mười không ít, nhưng người có thể đột phá cực hạn cấp mười lăm thì ít lại càng ít. Người trẻ tuổi ở trước mặt tương lại được định trước có thể trở thành một đại sư tinh thần hệ, vậy lúc này có biểu hiện tốt ở trước mặt hắn chính là thời cơ tốt nhất để kết tình hữu nghị.

Sau khi nói chuyện rất vui vẻ với Phương Minh Nguy, hắn dẫn ba người họ chính thức đi tham quan quân doanh.

Bầu không khí trong quân doanh, rất sôi sục, vô số binh sĩ đang tiến hành huấn luyện gian khổ ở thao trường. Phương Minh Nguy càng nhìn càng thấy quen mắt, hối: "Tướng quân các hạ, phương pháp huấn luyện của những binh sĩ này xưa nay vẫn vậy à?"

"Đúng vậy, đây là phương pháp huấn luyện đã lưu truyền hơn trăm năm của đế quốc chúng tôi, các người thấy thế nào?"

Phương Minh Nguy nghiêm túc nhìn một lúc lâu, cuối cùng cũng chợt hiểu ra, phương pháp huấn luyện này tương tự như phương pháp quân huấn trong học viện chiến lược vũ trang địa cầu mà Vương Tự Cường sáng tạo ra.

Thì ra Vương Tự Cường là bê nguyên thủ pháp quân huấn của quốc gia cấp năm về học viện, chẳng trách minh lại cảm thấy quen thế.

Chỉ là, thủ đoạn huấn luyện trong học viện hiện giờ đã có cải tiến không nhỏ. Sau khi tiếp thu kinh nghiệm của Ai Khắc lúc sinh tiền, phương pháp huấn luyện trong học viện dã được bỏ bót đi rất nhiều tính nguy hiểm, nhưng hiệu quá lại tăng mạnh.

Vương Tự Cường áp dụng một bộ phận thủ đoạn huấn luyện của Ai Khắc lúc sinh tiền vào trong kế hoạch huấn luyện của học viện, không phải có nghĩa là thủ đoạn huấn luyện của Ai Khắc vượt trội phương pháp truyền thừa hơn trăm năm của quốc gia cấp năm, mà là bởi vi học viên trong học viện và binh sĩ của nơi này không giống nhau.

Liên minh địa cầu tuy chỉ là một quốc gia văn minh cấp một nhưng người có thể tiến vào học viện đều là nhân vật xuất sắc nhất trong liên minh.. Những người đó đều là được chọn ra trong trăm tỷ nhân loại, bất kể là tố chất thân thể hay là phẩm đức ý thức đều không phải là loại mà những binh sĩ binh thường trong quốc gia có thể sánh bằng.

Cho nên ở trong học viện áp dùng phương pháp huấn luyện cường độ lớn hơn, nguy hiểm hơn chính là vừa đúng với lựa chọn này.

Đi một vòng trên thao trường của quân doanh, bọn họ cuối cùng cũng đi tới nơi đặt cơ giáp.

Ba người bọn Phương Minh Nguy tinh thần chấn động, bọn họ biết rằng, đây mới là vai chính trong quân doanh.

Trong một cảnh vũ trụ hiện đại rộng lớn, vô số quân hạm đang đỗ, những quân hạm này có lớn có nhỏ, án chiếu theo tuần tự nhất định mà đỗ. Hàng ngàn hàng vạn quân hạm hội tạ lại một chỗ, mang tới cho người ta cảm giác chấn động cường liệt.

Hiệp Bá Bảo tựa hồ như sớm đã nhận được gợi ỷ, cho nên lúc này làm hướng đạo, giới thiệu những quân hạm này cho đám người Phương Minh Nguy.

Khi từng số liệu được nói ra từ miệng Hiệp Bá Bảo, sắc mặt của ba người bọn Phương Minh Nguy lại biến đổi không ngừng. Tuy không có ai tận mắt nhìn thấy, nhưng bọn họ tin rằng, Hiệp Bá Bảo tuyệt đối sẽ không nói đối họ ở phương điện này.

Tuy ngại quân quy của đế quốc, Hiệp Bá Bảo khẳng định vẫn có Bảo lưu, nhưng cho dù là những số liệu đã lộ ra bên ngoài, cũng đủ để khiến ba người bọn Phương Minh Nguy nghe mà líu cả lười.

Khoa học kỹ thuật của quốc gia cấp năm, đối với liên minh địa cầu cấp hai mà nói, quả nhiên xứng đáng được gọi là cao không thể với tới.

Ở đây, uy lực mà một chiếc hạm cỡ nhỏ binh thường có thể phát huy ra đã đủ khiến chiến hạm cỡ siêu lớn cường đại nhất trong liên minh địa cầu phải thất sắc rồi.



Nếu như lái ra bảy tám chiếc chiến hạm cỡ lớn trong những phi thuyền được đỗ ở đây, vậy thì bằng vào thực lực của chúng đã đủ để tiêu diệt bất kỳ một hạm đội chính quy nào trong liên minh rồi.

Hoa Danh Đường không mời bọn họ lên chiến hạm. Dầu sao, đám người Phương Minh Nguy lúc này vẫn chưa phải là công dân của đế quốc.

Phạm vi của cáng vũ trụ lớn vô cùng, bọn họ ngồi trên một chiếc xe quân đụng nhố vừa đi vừa xem, cho tới khi đến trước một hàng chiến hạm cỡ siêu lớn thì mới dừng lại.

Hàng chiến hạm cỡ siêu lớn này tổng cộng có đúng mười chiếc, xe nhỏ đỗ dưới chiến hạm, ngẩng đầu lên nhìn, không ngờ lại có cảm giác nhìn không thấy đầu. Xung quanh thân hạm đầy các lỗ đên âm u, thân hạm màu xanh mang tới cho người ta một loại áp lực khó thở.

"Đây chính là một trong những chiến hạm chủ lực của đế quốc chúng tôi, chiến hạm cấp Thanh Tùng."Hiệp Bá Bảo ở bên cạnh giải thích: "Chiến hạm loại này thân đài ba ngàn mét, tổng cộng có ba mươi hai chủ pháo, ba trăm sáu mươi tám phó pháo, lồng năng lượng phòng hộ cao tới tám ngàn độ, còn tốc độ thì..."

Hắn dừng lại, dưới cái nhìn vô cùng chờ mong của đám người Phương Minh Nguy, cười nói: "Đợi tới khi các người trở thành công dân của đế quốc, tôi nhất định sẽ thành thật Bảo cáo."

Phương Minh Nguy bất lực trợn mắt lên, nhưng cũng đành. chịu.

"Muốn khởi động dạng phi thuyền này cần Bảo nhiêu người." Thi Nại Đức hỏi có vẻ như chỉ là thuận miệng.

Hiệp Bá Bảo do dự một lát rồi hạ thấp giọng, nói: "Tới loại chiếm hạm cấp bậc này, người điều khiển nó phải là cao thủ trên cấp năm. Dưới tình

huống binh thường, cần một vạn nhân viên trên cấp năm mới khởi động được, nếu phải đảm Bảo năng lực tác chiến liên tục của nó, vậy thì thành viên phải tăng thêm ba thành?"

Đám người Phương Minh Nguy hít một hơi lạnh, nhìn đống sắt khổng lồ ở phía tước, trong mắt mỗi người đều lộ ánh. mắt nóng bỏng.

"Diệp đội trưởng, phi thuyền cấp Thanh. Tùng so với những phi thuyền cỡ lớn ở phía trước thì có sức chiến đấu như thế nào?"

"Không thể so sánh." Hiệp Bá Bảo nói: "Phi thuyền cấp Thanh Tùng và phi thuyền cỡ lớn bình thường có tính năng cách nhau quá xa, nếu thật sự đem ra so sánh, có lè là một so với hơn một trăm."

"Một so với một trăm ư?" Phương Minh Nguy lẩm bẩm.

Hắn quay đầu lại nhìn Thi Nại Đức và Cơ Nặc, trong mắt đầy vẻ kinh hãi. Án chiếu theo kết quả tính toán của họ, chỉ cầm tám mươi chiếc phi thuyền cỡ lớn của quốc gia cấp năm tố thành một hạm thể, đủ để quét sạch tất cả thế lực trên liên minh địa cầu rồi. Thậm chí, chỉ cần bọn họ nguyện ý, cho dù là tiêu hủy toàn bộ liên minh địa cầu cũng không phải là chuyện gì khó.

Nhưng lúc này nghe thấy Hiệp Bá Bảo nói vậy, bọn họ mới biết rằng thiên ngoại hữu thiên, sơn ngoại hữu sơn. Thì ra chiến hạm chủ lực của đế quốc là phi thuyền cấp Thanh Tùng, chỉ cần một chiếc thôi là đủ để san bằng toàn bộ liên minh địa cầu rồi.

Cái gì gọi là thực lực, đây mới là chênh lệch thật sự.

Một chiếc xe quân dụng lớn đi tới, một đám người cười nói vui vẻ từ trên xe bước ra. Từ xa đã có thể ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.

Nhàn số của bọn họ không nhiều, chỉ có ba người, nhưng hoàn toàn khắc hẳn những binh sĩ phải khắc khổ thao luyện.

Sau khi bọn họ xuống xe, trong lúc đang nói cười ầm ĩ mới nhìn thấy Hoa Danh Đường tướng quân mặt đang sầm lại.

Trong nháy mắt nụ cười trên mặt họ đông cứng lại, bọn họ vội vàng tách ra, ngẩng đầu ườn ngực, biểu hiện ra khí chất quân nhân.

Hoa Danh Đường sắc mặt xám xịt đi tới, mắng cho họ một trận. Song, nằm ngoài suy đoán của ba người bọn Phương Minh Nguy, Hoa Danh Đường sau khi mắng xong lại dễ dãi thả cho họ đi, chỉ đuổi tới thao trường tiến hành thao luyện mà thôi.

Thi Nại Đức hiếu kỳ, hỏi: "Hiệp đội trưởng, những người này là ai vậy?"

Hiệp Bá Bảo thở đài, nói: "Những người này đều là người lái phi thuyền cấp Thanh. Tùng."

"Chỉ một người lái phi thuyền thôi mà ngông nghênh vậy rồi, không ngờ còn dám uống rượu ở trong quân doanh, mà tướng quân các hạ không ngờ chỉ phạt họ huấn luyện, ngay cả giam giữ cũng không giam ư?"

"Không đơn giản vậy đâu, bọn họ không phải là binh sĩ bình thường, mà là chuẩn đại sinh tinh thần hệ cấp mười lăm có thể một mình lái phi thuyền cấp Thanh Tùng." Hiệp Bá Bảo cười xấu hổ: "Cho đủ là tướng quân các hạ cũng không tiện khiến quan hệ quá căng thẳng."

Phương Minh Nguy mắt sáng lên, hỏi: "Bọn họ có thể một mình điều khiển phi thuyền cấp Thanh Tùng ư?"

"Đúng vậy, chỉ cần có bọn họ, vậy thì trên phi thuyền chỉ cần chuẩn bị một ngàn người hậu cần là có thể phát huy được một trăm phần trảm sức chiến đấu của phi thuyền rồi."

Thi Nại Đức hít sâu một ơi, hỏi: "Năng lực tinh thần hệ của họ đều là cấp mười lăm à?"

"Đúng vậy, trong căn cứ của chúng tôi, nhân vật cấp chuẩn đại sư rất ít, thật sự là xấu hổ quá."

Ba người bọn Thi Nại Đức da cười mà thịt không cười, ba chuẩn đại sư tinh thần hệ cấp mười lăm, không ngờ còn kêu ít? Trong liên minh địa cầu chúng ta chỉ có một người, hơn nữa người đó còn là một đại sư âm nhạc căn bân không có bất kỳ tố dường quân sự nào.

"Ba người." Thi Nại Đức giơ ba ngón tay ra, mặt mày khổ não nói: "Ba người này chỉ cần tùy tiện đưa ra một người, lái một chiếc phi thuyền cấp Thanh. Tùng là có thể san bằng liên minh địa cầu rồi."

Phương Minh Nguy và Thi Nại Đức tu không muốn thừa nhận, nhưng cũng không thể nào phủ nhận được.

Thở dài một hơi, Phương Minh Nguy nhìn xung quanh, đột nhiên hỏi: "Hiệp đội trưởng, trong đế quốc, có một loại chiến hạm do vệ tinh cỡ nhố cải tạo thành không?"

Vẻ mặt của Hiệp Bá Bảo lập tức hơi cứng lại, nhìn Phương Minh Nguy với ánh. mắt hoài nghi, một lúc lúc sau mới hỏi: "Chiến hạm cấp tinh cầu là thứ mà quốc gia trên cấp bảy mới có thể chế tạo được, còn đế quốc..." Hắn bất giác lắc lắc đầu, không nói nữa.

Phương Minh Nguy lập tức hiểu ra, ý của hắn là, đế quốc Nữu Man không có dạng đại vật khổng lồ đó, nhưng lúc này không tiện nói thẳng ra.

Hơi gật đầu, Phương Minh Nguy lại hỏi: "Diệp đội trưởng, tướng quân các hạ không phải đã nói, trong đế quốc có năm trảm chiếc phi thuyền vũ trụ cấp Thắng Lợi đời thứ tư ư? Sao chúng tôi trên đường tới đây không nhìn thấy."

Hiệp Bá Bảo xấu hổ nhìn Hoa Danh Đường đang giả vờ câm điếc, nhỏ giọng nói: "Ba vị, chỗ của chúng tôi không phải là quân doanh chủ lực của đế quốc, dương nhiên không được phối bị loại phi thuyền cực phẩm đó rồi."

Ba người bọn giật nảy minh với ánh. mắt của bọn họ, thực lực của quân doanh này đã mạnh tới mức đủ để càn quét vũ trụ rồi, nhưng nhìn sắc mặt của Hiệp Bá Bảo lúc này, lại tựa hồ như không phải nói kiểu khiêm tốn.

"Hiệp đội trưởng, nơi đây không phải là quân doanh chủ lực, vậy là nơi nào?"

"Hắc hắc, nơi này chẳng qua là một huấn luyện doanh, cho tân binh thôi, trong đế quốc, dạng quân doanh này ít nhất có trên ngàn nơi, thực sự là không đáng để nhắc tới."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook