Quyển 4 - Chương 17: siêu cấp linh hồn
Thương Thiên Bạch Hạc
26/04/2018
Đột nhiên một tiếng nồ vang lên, giống như sấm đánh ở trong đầu Phương Minh Nguy.
Uy nghiêm, cường đại, một loại uy áp mà khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung tràn ngập trong đầu Phương Minh Nguy. Trong nháy mắt, đầu của hắn thậm chí rơi vào trạng thái tạm ngắt.
Có điều, cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, Phương Minh Nguy lập tức khôi phục lại.
Linh hồn này tất nhiên là tuân theo khẩu quyết của Phương Minh Nguy mà hấp thu vào, bất kể lúc sinh tiền nó có cường đại đến như thế nào, một khi tiến vào trong đầu Phương Minh Nguy, đều sẽ tự động chuyển đối thành một loại trạng thái phụ thuộc.
Điều đầu tiên tạo thành chấn kinh cho Phương Minh Nguy chính là linh hồn này lúc sinh tiền quả thực quá cường đại, cường đại tới mức Phương Minh Nguy cũng không dám tưởng tượng.
Cho nên vào giây phút linh hồn tiến vào trong đầu Phương Minh Nguy, mang tới cho hắn cảm giác trùng kích cực lớn.
May mắn là lực lượng tinh thần của Phương Minh Nguy lúc này đã đạt tới cấp mười một cũng chỉ có tr ình độ lực lượng tinh thần này mới có thể dưới loại tràng kích cường liệt này mà vẫn có thể Bảo trì được trạng thái nguyên vẹn.
Nếu như đổi lại là Phương Minh Nguy lúc vừa mới rời khỏi Tạp Lý Mỗ, vậy thì hắn lúc này hơn phân nửa đã biến thành một tên ngốc không còn tri giác rồi.
Tinh thần hơi hoảng hốt, Phương Minh Nguy lập tức tập trung lại, mấy trăm linh hồn ở trong đầu lại một lần nữa hoạt động, lại phân tích tình huống ở trước mắt.
Trong mấy giây mà chiếc phi thuyền dừng lại, một khối thiên thạch khổng lồ đã bay tới, phi thuyền chật vật né tránh, lại có một khối thiên thạch nhỏ hơn phi tới.
Sau mấy giây trải qua tinh trạng cực kỳ nguy hiểm này, phi thuyền mới chính thức đi vào quỹ đạo, lại khôi phục trình độ hữu kinh vô hiểm lúc trước. Đương nhiên, hậu quả duy nhất của hành động đó chính là trước màn hình đám người Thi Nại Đức may mắn nhìn thấy tất cả ai ai cũng mặt mày trắng bệch, ngay cả khí lực để mắng chửi cũng không có.
Có điều, Phương Minh Nguy chẳng buồn để ý tới bọn họ nghĩ gì, bởi vì một nửa sức chú ý của hắn đã tập trung vào linh hồn mới thu được ở trong đầu.
Thông qua việc đọc ký ức, giúp Phương Minh Nguy biết được thân phận thực sự của linh hồn này.
Linh hồn này không ngờ lại là của một nhân vật cực kỳ tài giỏi, y là một siêu cấp đại sư tinh thần hệ đạt tới cấp mười bảy của đế quốc Khải Duyệt.
Cường giả chân chính bất kề là đi tới đâu cũng đều nhận được sự tôn kính.
Cường giả tinh thần hệ vượt cấp mười lăm, được các tộc nhân loại trong vũ trụ tôn xưng là đại sư.
Đương nhiên, nếu đạt tới cấp mười lăm, cũng có thể xưng là đại sư, chỉ là đại sư này chỉ là cấp bậc chuẩn đại sư, so với đại sư chân chính thì vẫn còn có cách biệt một trời một vực.
Lực lượng tinh thần một khi vượt quá cấp mười lăm, sẽ đạt tới một mức độ cực kỳ khủng bố. Cụ thể khủng bố tới trình độ nào thì dạng người như Phương Minh Nguy không thể biết được.
Cho dù hắn lúc này hấp thu được linh hồn của một cường giả có lực lượng tinh thần cấp mười bảy thì cũng chỉ có chút cảm ứng mà thôi.
Nói chung, dạt tới hơn cấp mười lăm, bất kể là thể thuật hệ hay là tinh thần hệ đều sẽ bước vào một cảnh giới cực kỳ huyền diệu, loại cảnh giới này chỉ là một loại cảm giác, căn bán không thể dùng ngôn ngữ để tiến hành miêu tả.
Phương Minh Nguy hóa lực lượng tinh thần của mình thành, sợi nhỏ, tiến vào trong linh hồn của vị đại sư chân chính này.
Trong nháy mắt, linh hồn của bọn họ tựa như dung hợp vào với nhau, nhưng Phương Minh Nguy lại cảm thấy rằng, giữa minh và nó tựa hồ như vẫn có một tia ngăn cách. Giống như là trong linh hồn của đối phương có một chỗ thần bí mạt trắc, mà chỗ này hắn hiện tại căn bán không thể chen vào được.
Chậm rãi rút lại lực lượng tinh thần của mình ra, Phương Minh Nguy thở đài một hơi, trong lòng đầy vẻ chán nản.
cảm giác mà linh hồn này mang lại cho hắn giống như có một kho báu khổng lồ đặt ở trước mặt, nhưng trong tay hắn lại không có khóa để mở kho báu vậy, chỉ có thể nhìn thôi chứ không làm được gì.
Hơi lắc đầu, Phương Minh Nguy bắt đầu tìm kiếu ký ức của vị đại sư này, muốn từ trong kinh nghiệm của y lúc sinh thời để tìm cách mở kho báu.
Một lúc sau, Phương Minh Nguy gian nan nuốt nước bọt, hắn. cuối cùng cũng biết, thì ra trong vũ trụ này, lực lượng mạnh nhất không phải là cao thủ thể thuật hệ hay là tinh thần hệ.
Trong vũ trụ, cái cường đại thật sự là mệnh vận, là thứ mệnh vận mà nhìn không thấy, sờ không được, cũng thể nào khống chế.
Vị đại sư này vốn tên là Ngả Phật Sâm, sinh ra trong một gia đình bình dân của đế quốc Khải Duyệt có nền văn minh cấp bảy, nhưng bởi vi thiên phú hơn người, từ sau khi đột phát lực lượng tinh thần cấp mười lăm liền trở thành một vị quý tộc hết sức quan trọng trong đế quốc.
Có điều tính tình của y vô cùng cổ quái, không thích tranh quyền đoạt lợi, chỉ thích đi các nơi thăm dò sự ảo diệu của vũ trụ.
Không thể không nói, chính bởi vì y vô tâm với quyền thế cho nên giành, được rất nhiều tình hữu nghị, cơ hồ là tất cả mọi người đều cung cấp sự giúp đờ lớn nhất cho niềm đam mê đặc biệt của y.
Phi thuyền tốt nhất, thiết bị tiên tiến nhất trong đế quốc, hắn đều có thể
được thử đầu tiên.
Thế là, bằng vào thực lực cường đại của quốc gia văn minh cấp bảy, hắn ở trong vũ trụ sống quốc sống phiêu bạt sung sướng nhất.
Chỉ là, đi ở bờ biển, làm gì có đạo lý giày không dính nước.
Trong một lần thám hiểm, y bất ngờ phát hiện ra một điểm nhảy không có trên bân đồ tinh tế. Phát hiện này khiến y vô cùng vui mừng.
Tuy y đi qua rất nhiều nơi, nhưng vẫn là lần đầu tiên phát hiện ra được điểm nhảy mà không ai biết. Thế là, y không nói tin tức này cho bất kỳ ai, mà vội vàng lái phi thuyền thông qua điểm nhảy.
Nhưng, y ngàn vạn lần không ngờ rằng, cửa đối diện của điểm nhảy này không ngờ là một bãi thiên thạch cực kỳ nguy hiểm. Mà càng xui xẻo hơn là, phi thuyền của y vừa đi qua điểm nhảy vừa hay bị một khối thiên thạch khổng lồ va trúng.
Bình thường mà nói, nơi có thể hình thành điểm nhảy đều là khu vực khá yên bình.
Một đầu của điểm nhảy là không gian vũ trụ binh hòa, đầu kia không ngờ lại là một bãi thiên thạch cuồng Bảo, có thế gặp phải loại điểm nhảy này, đã là ngàn năm khó gặp rồi, mà vừa nhảy ra khỏi điểm nhảy, phi thuyền lập tức bị thiên thạch khổng lồ đập trúng, hơn nữa tạo thành tình huống phi thuyền tan nát thì càng hiếm thấy hơn.
Ngả Phật Sâm tuy thực lực cường đại, nhưng đồng thời gặp phải hai chuyện này, cũng tính như là y đen đến tám đời.
Kỳ thực, nếu như Ngả Phật Sâm trước chuyện phát ra một máy thăm đỏ tới đối điện điểm nháy để xem thử, vậy thì thảm kích này tuyệt đối sẽ không phát sinh.
Nhưng, tâm lý tự đại do nhiều năm dường thành, cùng với lòng tin tuyệt đối vào thực lực của minh khiến cho nhất đại đại sư cuối cùng chết không có chỗ chôn.
Đại sư tinh thần hệ cấp mười bảy mà chết một cách oan uống như vậy, tuy là do y sơ ý tạo thành, nhưng Phương Minh Nguy cũng không thể không cảm thán sự kỳ diệu và tàn khốc của mệnh vận.
Sau khi hắn từ trong ký ức của Ngả Phật Sâm đọc được đoạn nội dung này, không khối thở dài một hơi, hơn nữa thầm nhắc nhở bản thân, bất kể sau này thực lực của mình đạt tới mức độ nào, cũng không thế buông lòng cảnh giác, nếu không Ngã Phật Sâm chính là một tấm gương rõ nhất.
Phi thuyền đột nhiên quẹo một, dùng góc độ không thể hình dung xuyên qua một khối thiên thạch.
Phương Minh Nguy điều khiển phi thuyền thay đổi lộ tuyến, hắn không định phi hành trong bãi thiên thạch nữa, mà muốn tìm điểm nhảy trong kỷ ức của Ngả Phật Sâm.
Từ trong bãi thiên thạch chạy ra, tuy khả năng bị phát hiện là rất nhỏ, nếu như mình tìm thấy điểm nhảy trong bãi thiên thạch, từ đó mà nhảy ra, vậy thì mặc kệ người ở bên ngoài có bản lĩnh thế nào cũng đừng hòng tìm được đám người bọn mình.
Đương nhiên, quan trọng nhất là trong ký ức của Ngả Phật Sâm, Phương Minh Nguy phát hiện ra một thứ vô cùng hữu đụng, đó chính là bản đồ tinh tế.
Phục chế lại cả bân đồ tinh tế vào trong đầu minh loại chuyện này trừ dạng quái nhân như Độc Nhãn Long đi, chỉ có cường giả tinh thần hệ đạt tới cấp bậc đại sư mới có thể làm được.
Thông qua tấm bán đồ mà so với bất kỳ bán đồ tinh tế nào cũng phức tạp hơn trăm ngàn lần ở trong đầu, Phương Minh Nguy dưới sự giúp đờ của Ngả Phật Sâm, nhanh chóng tìm thấy một con đường thuận lợi để về nhà.
Hơi nhíu mày, tuy hắn. có thể khẳng định nếu như đi con đường này, vậy thì bọn họ nhất định có thể bình an về tới Tự Do tinh nhưng vấn đề là, làm thế nào để giải thích với bọn Thi Nại Đức rằng minh làm sao mà biết được con đường này.
Phi thuyền nhanh chóng tránh hỏi khối thiên thạch ở trước mặt, cuối cùng cũng đi tới một nơi bình thản.
Đột nhiên, còi cảnh báo trên phi thuyền kêu lên chói tai.
Đám người Thi Nại Đức trong lòng thắt lại, thực sự không biết đã xảy ra chuyện gì, chẳng lê phi thuyền bị thiên thạch va trúng ư, nhưng bọn họ vì sao lại không có một chút cảm giác nào?
Rất nhanh, bọn họ trở nên binh tình bởi vì bọn họ đồng thời nghe thấy một giọng nói quen thuộc: "Các vị, tôi đã phát hiện ra một địa phương tốt."
"Địa phương nào?"
"Ở nơi này có một điểm nhảy." Phương Minh Nguy giải thích: "Máy dò xét của phi thuyền không ngờ lại phát hiện được, ở đây có một điểm nhảy, thật là thú vị."
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, bị cái tin tức không biết là tốt hay là xấu này khiến cho ngây ngốc.
Du hành trong vũ trụ, quan trọng nhất là gì?
Vấn đề này nếu mang đi hỏi trảm vạn người, vậy thì chín mươi chín phần trăm số người trong đó sẽ trả lời, quan trọng nhất là điềm nhây.
Quả thực, điểm nhảy là một nơi thần bí trong vũ trụ, thông qua điểm nhảy, cự ly giữa tinh cầu và tinh cầu sẽ thu nhỏ lại vô số lần.
Cho nên những đại gia tộc sau khi trả giá cực lớn để tìm được điểm nhảy, không thường lấy ra chia xẻ với mọi người mà âm thầm sử dụng.
Mỗi một điểm nhảy, mỗi một lộ tuyến bí mật, đều đại biểu cho tài phú cực lớn, không thể không khiến cho người ta động lòng.
Có điều, ở trong bãi thiên thạch này phát hiện ra điểm nhảy, chuyện hiếm thấy như vậy thật sự là lần đầu tiên gặp phải, cho nên trong nhất thời, trong tim mọi người nỗi sóng cuồn cuộn, cũng không biết là có cảm tưởng gì.
Uy nghiêm, cường đại, một loại uy áp mà khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung tràn ngập trong đầu Phương Minh Nguy. Trong nháy mắt, đầu của hắn thậm chí rơi vào trạng thái tạm ngắt.
Có điều, cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, Phương Minh Nguy lập tức khôi phục lại.
Linh hồn này tất nhiên là tuân theo khẩu quyết của Phương Minh Nguy mà hấp thu vào, bất kể lúc sinh tiền nó có cường đại đến như thế nào, một khi tiến vào trong đầu Phương Minh Nguy, đều sẽ tự động chuyển đối thành một loại trạng thái phụ thuộc.
Điều đầu tiên tạo thành chấn kinh cho Phương Minh Nguy chính là linh hồn này lúc sinh tiền quả thực quá cường đại, cường đại tới mức Phương Minh Nguy cũng không dám tưởng tượng.
Cho nên vào giây phút linh hồn tiến vào trong đầu Phương Minh Nguy, mang tới cho hắn cảm giác trùng kích cực lớn.
May mắn là lực lượng tinh thần của Phương Minh Nguy lúc này đã đạt tới cấp mười một cũng chỉ có tr ình độ lực lượng tinh thần này mới có thể dưới loại tràng kích cường liệt này mà vẫn có thể Bảo trì được trạng thái nguyên vẹn.
Nếu như đổi lại là Phương Minh Nguy lúc vừa mới rời khỏi Tạp Lý Mỗ, vậy thì hắn lúc này hơn phân nửa đã biến thành một tên ngốc không còn tri giác rồi.
Tinh thần hơi hoảng hốt, Phương Minh Nguy lập tức tập trung lại, mấy trăm linh hồn ở trong đầu lại một lần nữa hoạt động, lại phân tích tình huống ở trước mắt.
Trong mấy giây mà chiếc phi thuyền dừng lại, một khối thiên thạch khổng lồ đã bay tới, phi thuyền chật vật né tránh, lại có một khối thiên thạch nhỏ hơn phi tới.
Sau mấy giây trải qua tinh trạng cực kỳ nguy hiểm này, phi thuyền mới chính thức đi vào quỹ đạo, lại khôi phục trình độ hữu kinh vô hiểm lúc trước. Đương nhiên, hậu quả duy nhất của hành động đó chính là trước màn hình đám người Thi Nại Đức may mắn nhìn thấy tất cả ai ai cũng mặt mày trắng bệch, ngay cả khí lực để mắng chửi cũng không có.
Có điều, Phương Minh Nguy chẳng buồn để ý tới bọn họ nghĩ gì, bởi vì một nửa sức chú ý của hắn đã tập trung vào linh hồn mới thu được ở trong đầu.
Thông qua việc đọc ký ức, giúp Phương Minh Nguy biết được thân phận thực sự của linh hồn này.
Linh hồn này không ngờ lại là của một nhân vật cực kỳ tài giỏi, y là một siêu cấp đại sư tinh thần hệ đạt tới cấp mười bảy của đế quốc Khải Duyệt.
Cường giả chân chính bất kề là đi tới đâu cũng đều nhận được sự tôn kính.
Cường giả tinh thần hệ vượt cấp mười lăm, được các tộc nhân loại trong vũ trụ tôn xưng là đại sư.
Đương nhiên, nếu đạt tới cấp mười lăm, cũng có thể xưng là đại sư, chỉ là đại sư này chỉ là cấp bậc chuẩn đại sư, so với đại sư chân chính thì vẫn còn có cách biệt một trời một vực.
Lực lượng tinh thần một khi vượt quá cấp mười lăm, sẽ đạt tới một mức độ cực kỳ khủng bố. Cụ thể khủng bố tới trình độ nào thì dạng người như Phương Minh Nguy không thể biết được.
Cho dù hắn lúc này hấp thu được linh hồn của một cường giả có lực lượng tinh thần cấp mười bảy thì cũng chỉ có chút cảm ứng mà thôi.
Nói chung, dạt tới hơn cấp mười lăm, bất kể là thể thuật hệ hay là tinh thần hệ đều sẽ bước vào một cảnh giới cực kỳ huyền diệu, loại cảnh giới này chỉ là một loại cảm giác, căn bán không thể dùng ngôn ngữ để tiến hành miêu tả.
Phương Minh Nguy hóa lực lượng tinh thần của mình thành, sợi nhỏ, tiến vào trong linh hồn của vị đại sư chân chính này.
Trong nháy mắt, linh hồn của bọn họ tựa như dung hợp vào với nhau, nhưng Phương Minh Nguy lại cảm thấy rằng, giữa minh và nó tựa hồ như vẫn có một tia ngăn cách. Giống như là trong linh hồn của đối phương có một chỗ thần bí mạt trắc, mà chỗ này hắn hiện tại căn bán không thể chen vào được.
Chậm rãi rút lại lực lượng tinh thần của mình ra, Phương Minh Nguy thở đài một hơi, trong lòng đầy vẻ chán nản.
cảm giác mà linh hồn này mang lại cho hắn giống như có một kho báu khổng lồ đặt ở trước mặt, nhưng trong tay hắn lại không có khóa để mở kho báu vậy, chỉ có thể nhìn thôi chứ không làm được gì.
Hơi lắc đầu, Phương Minh Nguy bắt đầu tìm kiếu ký ức của vị đại sư này, muốn từ trong kinh nghiệm của y lúc sinh thời để tìm cách mở kho báu.
Một lúc sau, Phương Minh Nguy gian nan nuốt nước bọt, hắn. cuối cùng cũng biết, thì ra trong vũ trụ này, lực lượng mạnh nhất không phải là cao thủ thể thuật hệ hay là tinh thần hệ.
Trong vũ trụ, cái cường đại thật sự là mệnh vận, là thứ mệnh vận mà nhìn không thấy, sờ không được, cũng thể nào khống chế.
Vị đại sư này vốn tên là Ngả Phật Sâm, sinh ra trong một gia đình bình dân của đế quốc Khải Duyệt có nền văn minh cấp bảy, nhưng bởi vi thiên phú hơn người, từ sau khi đột phát lực lượng tinh thần cấp mười lăm liền trở thành một vị quý tộc hết sức quan trọng trong đế quốc.
Có điều tính tình của y vô cùng cổ quái, không thích tranh quyền đoạt lợi, chỉ thích đi các nơi thăm dò sự ảo diệu của vũ trụ.
Không thể không nói, chính bởi vì y vô tâm với quyền thế cho nên giành, được rất nhiều tình hữu nghị, cơ hồ là tất cả mọi người đều cung cấp sự giúp đờ lớn nhất cho niềm đam mê đặc biệt của y.
Phi thuyền tốt nhất, thiết bị tiên tiến nhất trong đế quốc, hắn đều có thể
được thử đầu tiên.
Thế là, bằng vào thực lực cường đại của quốc gia văn minh cấp bảy, hắn ở trong vũ trụ sống quốc sống phiêu bạt sung sướng nhất.
Chỉ là, đi ở bờ biển, làm gì có đạo lý giày không dính nước.
Trong một lần thám hiểm, y bất ngờ phát hiện ra một điểm nhảy không có trên bân đồ tinh tế. Phát hiện này khiến y vô cùng vui mừng.
Tuy y đi qua rất nhiều nơi, nhưng vẫn là lần đầu tiên phát hiện ra được điểm nhảy mà không ai biết. Thế là, y không nói tin tức này cho bất kỳ ai, mà vội vàng lái phi thuyền thông qua điểm nhảy.
Nhưng, y ngàn vạn lần không ngờ rằng, cửa đối diện của điểm nhảy này không ngờ là một bãi thiên thạch cực kỳ nguy hiểm. Mà càng xui xẻo hơn là, phi thuyền của y vừa đi qua điểm nhảy vừa hay bị một khối thiên thạch khổng lồ va trúng.
Bình thường mà nói, nơi có thể hình thành điểm nhảy đều là khu vực khá yên bình.
Một đầu của điểm nhảy là không gian vũ trụ binh hòa, đầu kia không ngờ lại là một bãi thiên thạch cuồng Bảo, có thế gặp phải loại điểm nhảy này, đã là ngàn năm khó gặp rồi, mà vừa nhảy ra khỏi điểm nhảy, phi thuyền lập tức bị thiên thạch khổng lồ đập trúng, hơn nữa tạo thành tình huống phi thuyền tan nát thì càng hiếm thấy hơn.
Ngả Phật Sâm tuy thực lực cường đại, nhưng đồng thời gặp phải hai chuyện này, cũng tính như là y đen đến tám đời.
Kỳ thực, nếu như Ngả Phật Sâm trước chuyện phát ra một máy thăm đỏ tới đối điện điểm nháy để xem thử, vậy thì thảm kích này tuyệt đối sẽ không phát sinh.
Nhưng, tâm lý tự đại do nhiều năm dường thành, cùng với lòng tin tuyệt đối vào thực lực của minh khiến cho nhất đại đại sư cuối cùng chết không có chỗ chôn.
Đại sư tinh thần hệ cấp mười bảy mà chết một cách oan uống như vậy, tuy là do y sơ ý tạo thành, nhưng Phương Minh Nguy cũng không thể không cảm thán sự kỳ diệu và tàn khốc của mệnh vận.
Sau khi hắn từ trong ký ức của Ngả Phật Sâm đọc được đoạn nội dung này, không khối thở dài một hơi, hơn nữa thầm nhắc nhở bản thân, bất kể sau này thực lực của mình đạt tới mức độ nào, cũng không thế buông lòng cảnh giác, nếu không Ngã Phật Sâm chính là một tấm gương rõ nhất.
Phi thuyền đột nhiên quẹo một, dùng góc độ không thể hình dung xuyên qua một khối thiên thạch.
Phương Minh Nguy điều khiển phi thuyền thay đổi lộ tuyến, hắn không định phi hành trong bãi thiên thạch nữa, mà muốn tìm điểm nhảy trong kỷ ức của Ngả Phật Sâm.
Từ trong bãi thiên thạch chạy ra, tuy khả năng bị phát hiện là rất nhỏ, nếu như mình tìm thấy điểm nhảy trong bãi thiên thạch, từ đó mà nhảy ra, vậy thì mặc kệ người ở bên ngoài có bản lĩnh thế nào cũng đừng hòng tìm được đám người bọn mình.
Đương nhiên, quan trọng nhất là trong ký ức của Ngả Phật Sâm, Phương Minh Nguy phát hiện ra một thứ vô cùng hữu đụng, đó chính là bản đồ tinh tế.
Phục chế lại cả bân đồ tinh tế vào trong đầu minh loại chuyện này trừ dạng quái nhân như Độc Nhãn Long đi, chỉ có cường giả tinh thần hệ đạt tới cấp bậc đại sư mới có thể làm được.
Thông qua tấm bán đồ mà so với bất kỳ bán đồ tinh tế nào cũng phức tạp hơn trăm ngàn lần ở trong đầu, Phương Minh Nguy dưới sự giúp đờ của Ngả Phật Sâm, nhanh chóng tìm thấy một con đường thuận lợi để về nhà.
Hơi nhíu mày, tuy hắn. có thể khẳng định nếu như đi con đường này, vậy thì bọn họ nhất định có thể bình an về tới Tự Do tinh nhưng vấn đề là, làm thế nào để giải thích với bọn Thi Nại Đức rằng minh làm sao mà biết được con đường này.
Phi thuyền nhanh chóng tránh hỏi khối thiên thạch ở trước mặt, cuối cùng cũng đi tới một nơi bình thản.
Đột nhiên, còi cảnh báo trên phi thuyền kêu lên chói tai.
Đám người Thi Nại Đức trong lòng thắt lại, thực sự không biết đã xảy ra chuyện gì, chẳng lê phi thuyền bị thiên thạch va trúng ư, nhưng bọn họ vì sao lại không có một chút cảm giác nào?
Rất nhanh, bọn họ trở nên binh tình bởi vì bọn họ đồng thời nghe thấy một giọng nói quen thuộc: "Các vị, tôi đã phát hiện ra một địa phương tốt."
"Địa phương nào?"
"Ở nơi này có một điểm nhảy." Phương Minh Nguy giải thích: "Máy dò xét của phi thuyền không ngờ lại phát hiện được, ở đây có một điểm nhảy, thật là thú vị."
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, bị cái tin tức không biết là tốt hay là xấu này khiến cho ngây ngốc.
Du hành trong vũ trụ, quan trọng nhất là gì?
Vấn đề này nếu mang đi hỏi trảm vạn người, vậy thì chín mươi chín phần trăm số người trong đó sẽ trả lời, quan trọng nhất là điềm nhây.
Quả thực, điểm nhảy là một nơi thần bí trong vũ trụ, thông qua điểm nhảy, cự ly giữa tinh cầu và tinh cầu sẽ thu nhỏ lại vô số lần.
Cho nên những đại gia tộc sau khi trả giá cực lớn để tìm được điểm nhảy, không thường lấy ra chia xẻ với mọi người mà âm thầm sử dụng.
Mỗi một điểm nhảy, mỗi một lộ tuyến bí mật, đều đại biểu cho tài phú cực lớn, không thể không khiến cho người ta động lòng.
Có điều, ở trong bãi thiên thạch này phát hiện ra điểm nhảy, chuyện hiếm thấy như vậy thật sự là lần đầu tiên gặp phải, cho nên trong nhất thời, trong tim mọi người nỗi sóng cuồn cuộn, cũng không biết là có cảm tưởng gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.