Quyển 6 - Chương 64: thực nghiệm thất bại
Thương Thiên Bạch Hạc
27/04/2018
Khi Phương Minh Nguy đang suy nghĩ xem nên làm như thế nào mới có thể
khiến ÌÌTÌÍI hồn trong cơ thể Cơ Kha dung nhập hoàn mỹ với nhục thể thì
đột nhiên cảm ứng được giọng nói của Ngả Phật Sâm ở bên trong đầu.
"Phương đại sư, có thể thinh cầu ngài một việc không?"
"Ngả Phật Sâm đại sư, có chuyện gì thì xin cứ nói."
"Được." Ngả Phật Sâm do dự một lát, nói: "Có thể phiền anh tìm cho tôi một nhục thể không?"
"Nhục thề ư?"
"Đúng vậy, giống như người này này."
Phương Minh Nguy ngây ra, ánh mắt chiếu lên người Cơ Kha, lập tức hiểu ý tứ của ông ta, không khỏi biến sắc, nói: "Ngả Phật Sâm đại sư, ngài muốn tôi giết người ư?"
Ngả Phật Sâm lập tức yên lặng không nói gì, có điều rất rõ ràng là ông ta đã công nhận.
Do dự một lát, Phương Minh Nguy nói: "Ngả Phật Sâm đại sư, tuy tôi là một vong linh đại sư có thể giao tiếp với linh hồn, nhưng tôi không phải là tên ác ma giết người vô duyên vô cớ."
Ngả Phật Sâm thở dài, nói: "Tôi không phải là nhờ anh giết người vô duyên vô cớ, mà là hi vọng nếu như có cơ hội như thế này, anh có thể suy nghĩ một chút để tôi thay thế linh hồn của loại người này."
Phương Minh Nguy trầm ngâm một lát, nói: "Được, tôi đáp ứng ông." Sau đó, vẫy tay một, lấy linh hồn trong cơ thể Cơ Kha ra, nói: "Ngả Phật Sâm đại sư, ngài có thể tiến vào rồi đó."
"Người này ư?" Ngả Phật Sâm cười khổ không thôi, nói: "Người này thì không được đâu."
"Vì sao?"
"Tôi là đại sư tinh thần hệ, mà gã lại tu luyện thế thuật hệ, nếu như tôi tiến vào cơ thể của gã, căn bản không thể nào phát huy ra được lực lượng của tôi."
Phương Minh Nguy lập tức minh bạch, nghĩ một lát rồi mặt lộ ra vẻ vui mừng, nói: "Có rồi, ở đế quốc Nữu Mạn có rất nhiều bị chết não, bọn họ đều là đại sư tinh thần hệ cấp mười lăm. Là người lúc trùng kích cửa cuối cùng mà mất đi ý thức. Trên người họ, mỗi người đều bảo lưu lực lượng đính phong cấp mười lăm của tinh thần hệ, có thể nói chính là cái lọ tốt nhất."
Ngả Phật Sâm vẫn phản đối: "Không được."
"Hả." Phương Minh Nguy kinh ngạc, hỏi lại: "Lần này vì sao lại không được vậy?"
"Bởi vì lực lượng của họ quá thấp, nếu như tôi sử dụng thân thể của họ, chỉ e rằng tôi vĩnh viễn không thể khôi phục lại được năng lực thời kỳ đính phong."
Phương Minh Nguy lập tức nhíu mày, hỏi: "Nếu như thế cũng không được thì ông cần loại thân thể nào?"
"Tốt nhất là thân thể cường giả cấp mười tám."
Phương Minh Nguy trợn trừng hai mắt lên, nói: "Tinh thần hệ cấp mười tám? Ngả Phật Sâm đại sư, ông cho rằng có lực lượng tinh thần cấp mười tám là những người như thế nào, chẳng lẽ tôi có cơ hội giết họ, lấy đi nhục thề của họ ư?"
Ngả Phật Sâm im lặng một lúc, phòng chừng là cảm thấy chuyện này trên cơ bản là không thể có khả năng, liền bảo: "Nếu không có lực lượng tinh thần cấp mười tám, ít nhất cũng cần cấp bậc đại sư tinh thần hệ mới được."
Đại sư tinh thần hệ, nói nghe dễ quá nhi, nhưng bảo tôi đi đâu tìm một người não bị chết như vậy đây?
Rất rõ ràng, vẫn để này không chỉ khốn nhiễu Phương Minh Nguy, ngay cả Ngả Phật Sâm cũng hao tốn tâm trí.
Trước khi Phương Minh Nguy chưa tiến vào di tích, đại sư tinh thần hệ đối với hắn mà nói quả thực là loại giống như núi cao. Đừng nói là muốn có mưu đồ với những nhân vật lớn như vậy, cho dù là muốn gặp họ cũng vô cùng khó khăn. Có điều từ sau khi tiến vào di tích, tầm mắt của hắn mở rộng ra nhiều, đặc biệt là sau khi Bản Phi Tạp dẫn hắn khai mở cánh cửa đó, tâm thái của hắn quả thực có biến hóa vi diệu.
Có lẽ là bởi vì bản thân hắn đã là đại sư tinh thần hệ, lại hoặc là bởi vì đại sư tinh thần hệ mà hắn gặp rất nhiều, nói chung, các loai lo lắng và kính ngường khi xưa đã biến mất rồi.
Cho nên khi Ngả Phật Sâm để xuất cần nhục thể của đại sư tinh thần hệ, cảm giác đầu tiên của Phương Minh Nguy không phải là giật mình mà là lục đục muốn thử.
"Phương đại sư, anh thấy người của gia tộc Ma Tạp Lý thế nào?"
"Sao cơ?"
"Người của gia tộc này đã đắc tội với anh, nếu như đại sư tinh thần hệ của gia tộc họ xuất hiện, anh chắc có thể không chút có kỵ mà ra tay chứ?"
Phương Minh Nguy nghĩ một lát, tuy Cơ Kha không phải là thành viên chủ yếu của gia tộc Ma Tạp Lý, nhưng ít nhiều gì cũng được tính là người của họ, hơn nữa căn cứ vào ký ức của họ, gia tộc Ma Tạp Lý tuyệt đối không đáng gọi là tốt lành gì. Nếu như lần này mình không phải là tiên hạ thủ vi cường, vậy thì khẳng định sẽ gặp phải họa.
Ánh mắt thắt lại, Phương Minh Nguy lập tức nói: "Được, nếu như gặp đại sư tinh thần hệ của gia tộc Ma Tạp Lý, vậy thì tôi có thể thử."
"Đã tạ Phương đại sư." Ngả Phật Sâm cảm ơn từ tận đáy lòng.
"Không cần, nhưng trước tiên tôi phải bảo chứng cho sự an toàn của mình chỉ cần có một chút nguy hiểm,tôi sẽ không ra tay đâu."
"Đó là đương nhiên rồi, an toàn là quan trọng nhất." Ngả Phật Sâm không chút do dự nói, quả thực, chỉ cần Phương Minh Nguy an toàn thì
Ông ta mới có hi vọng, nhưng nếu Phương Minh Nguy chết rồi, vậy thì linh hồn của Ngả Phật Sâm sẽ cùng tiêu tán.
Chút đạo lý này, Ngả Phật Sâm hoàn toàn rõ ràng.
Phương Minh Nguy suy nghĩ một lát, xốc lại tinh thần, mặc nội giáp lên, hơn nữa còn thu lại toàn bộ vũ khí bên trên cơ giáp của Cơ Kha. Sau đó lại phóng ra hơi chục quái thú mạnh nhất cùng với trên trăm bộ cơ giáp, dưới mệnh lệnh của Phương Minh Nguy, bọn chúng bắt đầu bước ra, khiến cho khối đất này chật cứng như nêm.
Hít sâu một hơi, Phương Minh Nguy từ trong đầu ra linh hồn của Cơ Kha, một làn nữa đưa vào thân thể của hắn.
Linh hồn này phù hợp hoàn mỹ một trăm phần trăm với nhục thề của Cơ Kha, chỉ mất một lát là đã hoàn chinh tiếp thu lại quyền khống chế thân thể của Cơ Kha.
Phương Minh Nguy thở hắt ra một hơi, dẫu sao cũng là thân thể của mình sau khi linh hồn tiến vào, ngay cả một chút phản ứng rối loạn cũng không có.
Dần dần, hai mắt của Cơ Kha mở ra, trong mắt toàn bộ đều là vẻ mờ mịt.
Phương Minh Nguy chỉ nhìn chằm chằm vào gã. Quả nhiên không lâu sau, vẻ mờ mịt trong mắt Cơ Kha dần dần lui đi, ngay cả ngọn lửa yếu ớt ẩn tàng ở sâu nhất cũng đã biến mất.
Phương Minh Nguy thở dài một hơi, xem ra cách nghĩ của mình quả nhiên không sai.
Tuy linh hồn bị hắn hấp thu sẽ để mặc cho hắn sử dụng, nhưng phải có một tiền để tất nhiên, đó chính là nhục thể thuộc linh hồn này phải tiêu vong.
Nếu như nhục thề thuộc linh hồn chưa tiêu vong, vậy thì linh hồn này một khi quay lại nhục thể, sẽ dần dần thoát khỏi sự khống chế của mình hoàn toàn khôi phục lại ý thức của bản thân.
Có lẽ, đây là biện pháp duy nhất thoát khỏi linh hồn lạc ấn của Phương Minh Nguy.
Vẻ mặt của Cơ Kha đột nhiên ngây ra, hai mắt hắn bắn ra một loạt tinh quang, nghiêm giọng hỏi: "Ngươi là ai?"
Phương Minh Nguy chú ý thấy có tay của gã hơi động đậy, có lẽ đã phát giác vũ khí của bản thân toàn bộ không thấy đâu, lại vô cùng nghi hoặc vì sao lại xuất hiện ở đây, cho nên mới có thể thật thà như vậy, không ra tay ngay lập tức.
Phương Minh Nguy mỉm cười, nói: "Tôi tên là Phương Minh Nguy, anh có từng nghe nói tới chưa?"
Sắc mạt của Cơ Kha đột nhiên biến đỗi, gã đương nhiên nhớ Phương Minh Nguy là ai, mới vừa rồi, bọn chúng còn thương nghị lợi dụng chuyện này để tống tiền như thế nào. Có điều hiện tại xem ra Phương Minh Nguy này không phải là dễ chơi, trong lòng Cơ Kha không khỏi hối hận, gã có nặn ra một nụ cười, nói: "Phương Minh Nguy đại sư, thật sự xin lỗi, vừa rồi tôi chỉ hồ ngôn loạn ngữ, xin ngài nể mặt gia tộc Ma Tạp Lý mà tha cho tôi."
"Gia tộc Ma Tạp Lý ư? Chẳng lẽ anh còn hi vọng họ tới cứu anh ư?"
"Bọn họ khẳng định sẽ tới." Mắt Cơ Kha sáng lên: "Gia tộc Ma Tạp Lý không có thói quen bỏ đồng bạn."
Phương Minh Nguy gật đầu, nói: "Tôi hoàn toàn tán đồng cách nhìn của anh, chỉ có điều vô cùng đáng tiếc là gia tộc tựa hồ như không có thói quen đối xử tử tế với kẻ phản bội đâu."
"Kẻ phản bội ư?" Cơ Kha lờ mờ đã phát hiện ra có chút bất diệu.
Phương Minh Nguy xua tay, trước mặt lập tức xuất hiện một loạt hình ảnh, chiếu lại tình huống Cơ Kha kích sát hai đồng bạn, cùng với bị người ta truy sát.
Đây là kỹ thuật phát tin hư không, cơ hồ trên mỗi cơ giáp đều có hệ thống giải trí này, có điều sau khi Cơ Kha xem xong, vẻ mặt còn khó coi hơn cả người chết.
"Đây, đây không phải là tôi..."
"Có đúng là không liên quan gì tới anh không? Anh cho rằng gia tộc Ma Tạp Lý sẽ tin anh ư?"
Cơ Kha kinh ngạc nhìn sang, trong mắt gã không phải là vẻ oán độc như Phương Minh Nguy tưởng tượng, mà là vẻ ngơ ngác: "Vì sao, vì sao lại cho tôi xem những cái này?"
Phương Minh Nguy thở dài: "Tôi chỉ muốn làm một thí nghiệm mà thôi, có điều, anh có thể ở trong thân thể khôi phục lại thần trí, chứng tỏ thí nghiệm của tôi thất bại rồi." Lắc lắc đầu, trong mắt Phương Minh Nguy lóe lên một tia sát cơ, nói: "Anh có thể nghỉ ngơi được rồi."
Đồng thời lúc nói ra câu này, câu hồn thuật đã hạ xuống người Cơ Kha, thân hình của gã đột nhiên có giật như bị động kinh một linh hồn màu trắng vòng đi vòng lại giữa ngón tay của Phương Minh Nguy và mi tâm của Cơ Kha.
Trong lòng Phương Minh Nguy thầm kinh hãi, đây là chuyện gì vậy? Sức để kháng vì sao lại mạnh lên như vậy?
Đột nhiên, một cỗ tín niệm không cam lòng men theo ngón tay của hắn tiến vào trong đầu Phương Minh Nguy.
"Người nhà của ta, người nhà của ta, cứu người nhà của ta..."
Sau đó tiếng hét càng lúc càng lốn, đạo linh hồn đó không ngờ lại có xu thế thoát khối thuật câu hồn của Phương Minh Nguy, quay trở lại trong cơ thể của nó.
Phương Minh Nguy cả kinh không chút suy nghĩ hạ lệnh khai hỏa.
Mấy chục tia sáng năng lượng từ các góc độ bắn trúng Cơ Kha, tuy gã là một cao thủ thể thuật hệ cấp mười lăm, nhưng khi không vận dụng nội kình cũng không có bất kỳ biện pháp phòng ngự nào, vẫn không thể chống đỡ được hỏa lực như vậy. Cơ hồ là trong nháy mắt, liền triệt để hóa thành không khí.
"Phương đại sư, có thể thinh cầu ngài một việc không?"
"Ngả Phật Sâm đại sư, có chuyện gì thì xin cứ nói."
"Được." Ngả Phật Sâm do dự một lát, nói: "Có thể phiền anh tìm cho tôi một nhục thể không?"
"Nhục thề ư?"
"Đúng vậy, giống như người này này."
Phương Minh Nguy ngây ra, ánh mắt chiếu lên người Cơ Kha, lập tức hiểu ý tứ của ông ta, không khỏi biến sắc, nói: "Ngả Phật Sâm đại sư, ngài muốn tôi giết người ư?"
Ngả Phật Sâm lập tức yên lặng không nói gì, có điều rất rõ ràng là ông ta đã công nhận.
Do dự một lát, Phương Minh Nguy nói: "Ngả Phật Sâm đại sư, tuy tôi là một vong linh đại sư có thể giao tiếp với linh hồn, nhưng tôi không phải là tên ác ma giết người vô duyên vô cớ."
Ngả Phật Sâm thở dài, nói: "Tôi không phải là nhờ anh giết người vô duyên vô cớ, mà là hi vọng nếu như có cơ hội như thế này, anh có thể suy nghĩ một chút để tôi thay thế linh hồn của loại người này."
Phương Minh Nguy trầm ngâm một lát, nói: "Được, tôi đáp ứng ông." Sau đó, vẫy tay một, lấy linh hồn trong cơ thể Cơ Kha ra, nói: "Ngả Phật Sâm đại sư, ngài có thể tiến vào rồi đó."
"Người này ư?" Ngả Phật Sâm cười khổ không thôi, nói: "Người này thì không được đâu."
"Vì sao?"
"Tôi là đại sư tinh thần hệ, mà gã lại tu luyện thế thuật hệ, nếu như tôi tiến vào cơ thể của gã, căn bản không thể nào phát huy ra được lực lượng của tôi."
Phương Minh Nguy lập tức minh bạch, nghĩ một lát rồi mặt lộ ra vẻ vui mừng, nói: "Có rồi, ở đế quốc Nữu Mạn có rất nhiều bị chết não, bọn họ đều là đại sư tinh thần hệ cấp mười lăm. Là người lúc trùng kích cửa cuối cùng mà mất đi ý thức. Trên người họ, mỗi người đều bảo lưu lực lượng đính phong cấp mười lăm của tinh thần hệ, có thể nói chính là cái lọ tốt nhất."
Ngả Phật Sâm vẫn phản đối: "Không được."
"Hả." Phương Minh Nguy kinh ngạc, hỏi lại: "Lần này vì sao lại không được vậy?"
"Bởi vì lực lượng của họ quá thấp, nếu như tôi sử dụng thân thể của họ, chỉ e rằng tôi vĩnh viễn không thể khôi phục lại được năng lực thời kỳ đính phong."
Phương Minh Nguy lập tức nhíu mày, hỏi: "Nếu như thế cũng không được thì ông cần loại thân thể nào?"
"Tốt nhất là thân thể cường giả cấp mười tám."
Phương Minh Nguy trợn trừng hai mắt lên, nói: "Tinh thần hệ cấp mười tám? Ngả Phật Sâm đại sư, ông cho rằng có lực lượng tinh thần cấp mười tám là những người như thế nào, chẳng lẽ tôi có cơ hội giết họ, lấy đi nhục thề của họ ư?"
Ngả Phật Sâm im lặng một lúc, phòng chừng là cảm thấy chuyện này trên cơ bản là không thể có khả năng, liền bảo: "Nếu không có lực lượng tinh thần cấp mười tám, ít nhất cũng cần cấp bậc đại sư tinh thần hệ mới được."
Đại sư tinh thần hệ, nói nghe dễ quá nhi, nhưng bảo tôi đi đâu tìm một người não bị chết như vậy đây?
Rất rõ ràng, vẫn để này không chỉ khốn nhiễu Phương Minh Nguy, ngay cả Ngả Phật Sâm cũng hao tốn tâm trí.
Trước khi Phương Minh Nguy chưa tiến vào di tích, đại sư tinh thần hệ đối với hắn mà nói quả thực là loại giống như núi cao. Đừng nói là muốn có mưu đồ với những nhân vật lớn như vậy, cho dù là muốn gặp họ cũng vô cùng khó khăn. Có điều từ sau khi tiến vào di tích, tầm mắt của hắn mở rộng ra nhiều, đặc biệt là sau khi Bản Phi Tạp dẫn hắn khai mở cánh cửa đó, tâm thái của hắn quả thực có biến hóa vi diệu.
Có lẽ là bởi vì bản thân hắn đã là đại sư tinh thần hệ, lại hoặc là bởi vì đại sư tinh thần hệ mà hắn gặp rất nhiều, nói chung, các loai lo lắng và kính ngường khi xưa đã biến mất rồi.
Cho nên khi Ngả Phật Sâm để xuất cần nhục thể của đại sư tinh thần hệ, cảm giác đầu tiên của Phương Minh Nguy không phải là giật mình mà là lục đục muốn thử.
"Phương đại sư, anh thấy người của gia tộc Ma Tạp Lý thế nào?"
"Sao cơ?"
"Người của gia tộc này đã đắc tội với anh, nếu như đại sư tinh thần hệ của gia tộc họ xuất hiện, anh chắc có thể không chút có kỵ mà ra tay chứ?"
Phương Minh Nguy nghĩ một lát, tuy Cơ Kha không phải là thành viên chủ yếu của gia tộc Ma Tạp Lý, nhưng ít nhiều gì cũng được tính là người của họ, hơn nữa căn cứ vào ký ức của họ, gia tộc Ma Tạp Lý tuyệt đối không đáng gọi là tốt lành gì. Nếu như lần này mình không phải là tiên hạ thủ vi cường, vậy thì khẳng định sẽ gặp phải họa.
Ánh mắt thắt lại, Phương Minh Nguy lập tức nói: "Được, nếu như gặp đại sư tinh thần hệ của gia tộc Ma Tạp Lý, vậy thì tôi có thể thử."
"Đã tạ Phương đại sư." Ngả Phật Sâm cảm ơn từ tận đáy lòng.
"Không cần, nhưng trước tiên tôi phải bảo chứng cho sự an toàn của mình chỉ cần có một chút nguy hiểm,tôi sẽ không ra tay đâu."
"Đó là đương nhiên rồi, an toàn là quan trọng nhất." Ngả Phật Sâm không chút do dự nói, quả thực, chỉ cần Phương Minh Nguy an toàn thì
Ông ta mới có hi vọng, nhưng nếu Phương Minh Nguy chết rồi, vậy thì linh hồn của Ngả Phật Sâm sẽ cùng tiêu tán.
Chút đạo lý này, Ngả Phật Sâm hoàn toàn rõ ràng.
Phương Minh Nguy suy nghĩ một lát, xốc lại tinh thần, mặc nội giáp lên, hơn nữa còn thu lại toàn bộ vũ khí bên trên cơ giáp của Cơ Kha. Sau đó lại phóng ra hơi chục quái thú mạnh nhất cùng với trên trăm bộ cơ giáp, dưới mệnh lệnh của Phương Minh Nguy, bọn chúng bắt đầu bước ra, khiến cho khối đất này chật cứng như nêm.
Hít sâu một hơi, Phương Minh Nguy từ trong đầu ra linh hồn của Cơ Kha, một làn nữa đưa vào thân thể của hắn.
Linh hồn này phù hợp hoàn mỹ một trăm phần trăm với nhục thề của Cơ Kha, chỉ mất một lát là đã hoàn chinh tiếp thu lại quyền khống chế thân thể của Cơ Kha.
Phương Minh Nguy thở hắt ra một hơi, dẫu sao cũng là thân thể của mình sau khi linh hồn tiến vào, ngay cả một chút phản ứng rối loạn cũng không có.
Dần dần, hai mắt của Cơ Kha mở ra, trong mắt toàn bộ đều là vẻ mờ mịt.
Phương Minh Nguy chỉ nhìn chằm chằm vào gã. Quả nhiên không lâu sau, vẻ mờ mịt trong mắt Cơ Kha dần dần lui đi, ngay cả ngọn lửa yếu ớt ẩn tàng ở sâu nhất cũng đã biến mất.
Phương Minh Nguy thở dài một hơi, xem ra cách nghĩ của mình quả nhiên không sai.
Tuy linh hồn bị hắn hấp thu sẽ để mặc cho hắn sử dụng, nhưng phải có một tiền để tất nhiên, đó chính là nhục thể thuộc linh hồn này phải tiêu vong.
Nếu như nhục thề thuộc linh hồn chưa tiêu vong, vậy thì linh hồn này một khi quay lại nhục thể, sẽ dần dần thoát khỏi sự khống chế của mình hoàn toàn khôi phục lại ý thức của bản thân.
Có lẽ, đây là biện pháp duy nhất thoát khỏi linh hồn lạc ấn của Phương Minh Nguy.
Vẻ mặt của Cơ Kha đột nhiên ngây ra, hai mắt hắn bắn ra một loạt tinh quang, nghiêm giọng hỏi: "Ngươi là ai?"
Phương Minh Nguy chú ý thấy có tay của gã hơi động đậy, có lẽ đã phát giác vũ khí của bản thân toàn bộ không thấy đâu, lại vô cùng nghi hoặc vì sao lại xuất hiện ở đây, cho nên mới có thể thật thà như vậy, không ra tay ngay lập tức.
Phương Minh Nguy mỉm cười, nói: "Tôi tên là Phương Minh Nguy, anh có từng nghe nói tới chưa?"
Sắc mạt của Cơ Kha đột nhiên biến đỗi, gã đương nhiên nhớ Phương Minh Nguy là ai, mới vừa rồi, bọn chúng còn thương nghị lợi dụng chuyện này để tống tiền như thế nào. Có điều hiện tại xem ra Phương Minh Nguy này không phải là dễ chơi, trong lòng Cơ Kha không khỏi hối hận, gã có nặn ra một nụ cười, nói: "Phương Minh Nguy đại sư, thật sự xin lỗi, vừa rồi tôi chỉ hồ ngôn loạn ngữ, xin ngài nể mặt gia tộc Ma Tạp Lý mà tha cho tôi."
"Gia tộc Ma Tạp Lý ư? Chẳng lẽ anh còn hi vọng họ tới cứu anh ư?"
"Bọn họ khẳng định sẽ tới." Mắt Cơ Kha sáng lên: "Gia tộc Ma Tạp Lý không có thói quen bỏ đồng bạn."
Phương Minh Nguy gật đầu, nói: "Tôi hoàn toàn tán đồng cách nhìn của anh, chỉ có điều vô cùng đáng tiếc là gia tộc tựa hồ như không có thói quen đối xử tử tế với kẻ phản bội đâu."
"Kẻ phản bội ư?" Cơ Kha lờ mờ đã phát hiện ra có chút bất diệu.
Phương Minh Nguy xua tay, trước mặt lập tức xuất hiện một loạt hình ảnh, chiếu lại tình huống Cơ Kha kích sát hai đồng bạn, cùng với bị người ta truy sát.
Đây là kỹ thuật phát tin hư không, cơ hồ trên mỗi cơ giáp đều có hệ thống giải trí này, có điều sau khi Cơ Kha xem xong, vẻ mặt còn khó coi hơn cả người chết.
"Đây, đây không phải là tôi..."
"Có đúng là không liên quan gì tới anh không? Anh cho rằng gia tộc Ma Tạp Lý sẽ tin anh ư?"
Cơ Kha kinh ngạc nhìn sang, trong mắt gã không phải là vẻ oán độc như Phương Minh Nguy tưởng tượng, mà là vẻ ngơ ngác: "Vì sao, vì sao lại cho tôi xem những cái này?"
Phương Minh Nguy thở dài: "Tôi chỉ muốn làm một thí nghiệm mà thôi, có điều, anh có thể ở trong thân thể khôi phục lại thần trí, chứng tỏ thí nghiệm của tôi thất bại rồi." Lắc lắc đầu, trong mắt Phương Minh Nguy lóe lên một tia sát cơ, nói: "Anh có thể nghỉ ngơi được rồi."
Đồng thời lúc nói ra câu này, câu hồn thuật đã hạ xuống người Cơ Kha, thân hình của gã đột nhiên có giật như bị động kinh một linh hồn màu trắng vòng đi vòng lại giữa ngón tay của Phương Minh Nguy và mi tâm của Cơ Kha.
Trong lòng Phương Minh Nguy thầm kinh hãi, đây là chuyện gì vậy? Sức để kháng vì sao lại mạnh lên như vậy?
Đột nhiên, một cỗ tín niệm không cam lòng men theo ngón tay của hắn tiến vào trong đầu Phương Minh Nguy.
"Người nhà của ta, người nhà của ta, cứu người nhà của ta..."
Sau đó tiếng hét càng lúc càng lốn, đạo linh hồn đó không ngờ lại có xu thế thoát khối thuật câu hồn của Phương Minh Nguy, quay trở lại trong cơ thể của nó.
Phương Minh Nguy cả kinh không chút suy nghĩ hạ lệnh khai hỏa.
Mấy chục tia sáng năng lượng từ các góc độ bắn trúng Cơ Kha, tuy gã là một cao thủ thể thuật hệ cấp mười lăm, nhưng khi không vận dụng nội kình cũng không có bất kỳ biện pháp phòng ngự nào, vẫn không thể chống đỡ được hỏa lực như vậy. Cơ hồ là trong nháy mắt, liền triệt để hóa thành không khí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.