Quyển 13 - Chương 41: Độ thần kiếp
Ngã Cật Tây Hồng Thị
09/04/2013
Bằng Ma Hoàng đã đến? Tần Vũ vốn đang trong tâm trạng thoải mái đột nhiên khẩn trương hẳn lên. Sau đó nhìn Hầu Phí, Hắc Vũ bên cạnh bảo:
-Phí Phí, Tiểu Hắc, cùng ta ra xem xem, Long Hoàng, Ngao Vô Danh, Đại Viên Hoàng, bọn họ đều đã đến.
-Đại Viên Hoàng cũng đã đến?
Hầu Phí liền đứng lên.
Hắc Vũ thì lại chẳng hề quan tâm.
-Không chỉ bọn họ, còn có một người...Bằng Ma Hoàng. Hắn đi cùng với Long Hoàng bọn họ.
Tần Vũ trầm ngâm nói:
-Sự tình có chút phiền phức. Bằng Ma Hoàng đó cực kỳ cô ngạo. Nói không chừng sẽ không nể mặt mũi mấy người Long Hoàng, trực tiếp động thủ với chúng ta. Với tốc độ của hắn, những người khác muốn ngăn cản cũng không kịp.
Hầu Phí đề tỉnh:
-Đại ca nói đúng. Bằng vào tính cách của Bằng Ma Hoàng, nói không chừng thực sẽ trực tiếp động thủ. Tạp mao điểu, ngươi tạm thời đừng gặp mặt Bằng Ma Hoàng thì tốt hơn. Kẻ hắn muốn giết nhất chính là ngươi.
Hắc Vũ sắc mặt băng lãnh:
-Ta sẽ đi ra cùng mọi người.
Tần Vũ thoáng nhìn Tiểu Hắc.
Tính cách của Tiểu Hắc, hắn cũng biết rõ, rất khó khuyên bảo. Bất quá sự tình vừa rồi phán đoán không nhất định sẽ xảy ra...Hơn nữa với tốc độ của mình, có lẽ kịp đưa Tiểu Hắc thu vào trong Khương Lan giới.
Ngoài ra...đệ nhất khu vực này, còn có Ngân Hoa mỗ mỗ, người mà cho đến hiện giờ Tần Vũ vẫn không thể nhìn thấu.
Tần Vũ hạ quyết định:
-Đi, chúng ta cùng ra nghênh tiếp Long Hoàng bọn họ.
Mấy người Đại Viên Hoàng, Long Hoàng, huynh đệ Tần Vũ nhất định phải nghênh tiếp. Ba người đi ra khỏi đình viện, dọc theo con đường lát đá xanh đi tới cửa vào của đệ nhất khu vực.
Chỉ lát sau.
Tần Vũ đã nhìn thấy những thân ảnh quen thuộc -- -- Toàn thân kim sắc Bằng Ma Hoàng Tông Duyên, bát cấp yêu đế Ngao Khô, bát cấp yêu đế Lưu Đồ, ba người đó dẫn theo một đám yêu đế đi lại. Đây hiển nhiên là những người của Phi cầm nhất tộc.
Tiên thức của Tần Vũ bỗng phát hiện thấy, có ba nhóm người liên tiếp đi tới. Nhóm thứ nhất là của Phi Cầm nhất tộc, nhóm thứ hai là Long tộc do Long Hoàng dẫn đầu, nhóm thứ ba chính là Tẩu thú nhất tộc với Ngưu Ma Hoàng, Đại Viên Hoàng đi đầu.
-Hắc Vũ.
Bằng Ma Hoàng vừa nhìn thấy Hắc Vũ, trong mắt liền lộ ra sát khí, tức thì muốn động thủ.
Ở phía trước nhất đang dẫn đường, Tùng Thạch tiên đế trong nháy mắt cũng đã thấy Hắc Vũ, liền cảm thấy bất diệu, lập tức lên tiếng:
-Bằng Ma Hoàng tiền bối, sư tôn ta người đã nói. Lần này, lão nhân gia phải độ thần kiếp, bất cứ ai đến đây để xem nghi lễ, đều không thể động thủ với nhau. Người nào làm trái, lão nhân gia người sẽ không do dự mà tự mình xuất thủ với kẻ đó.
-Trì Thanh quả thực đã nói như vậy?
Bằng Ma Hoàng nhìn về Tùng Thạch tiên đế, ánh mắt lạnh lẽo.
_Đúng vậy.
Tùng Thạch tiên đế ngẩng đầu, nhìn lại Bằng Ma Hoàng, không nhượng bộ chút nào.
Lúc này tiên thức của Tần Vũ đang trong sự tập trung, mắt nhìn chằm chằm Bằng Ma Hoàng:"Bằng Ma Hoàng Tông Duyên, có lẽ từ trước tới giờ không có để tâm tới bất kỳ người nào. Nói không chừng hắn thực sẽ động thủ." Tần Vũ rất chú tâm.
"Không hay!" Thân thể Tần Vũ vẫn luôn trong trạng thái chuẩn bị, tựa như lò xo mãnh liệt bắn tới, di động thẳng đến trước người Hắc Vũ.
Nhưng chỉ vừa di động được một đoạn ngắn, thì đạo kim sắc lưu quang do Bằng Ma Hoàng huyễn hóa thành không ngờ đã đến trước mặt Tần Vũ, tốc độ nhanh khiến người phải kinh hãi.
-Bồng!
Một cây quải trượng đã công kích tới kim sắc bằng trảo của Bằng Ma Hoàng.
Kim sắc lưu quang bay lùi lại, Bằng Ma Hoàng đã trở về vị trí của mình khi nãy. Đồng tử của Tông Duyên co lại, gay gắt dán mắt vào lão thái thái trước người Tần Vũ -- -- Ngân Hoa mỗ mỗ.
-Ngươi chính là Ngân Hoa mỗ mỗ.
Bằng Ma Hoàng đã nghe nói qua về đại danh của Ngân Hoa mỗ mỗ. Nhưng lần đó, Ngân Hoa mỗ mỗ chỉ sử dụng bí pháp truyền hình ảnh mà thôi. Hiện giờ Bằng Ma Hoàng mới là lần đầu tiên gặp Ngân Hoa mỗ mỗ.
Ngân Hoa mỗ mỗ khuôn mặt hiền từ, ho khan vài tiếng:
-Ai, lão đã không còn dùng được nữa rồi.
Tần Vũ tí nữa thì bật cười thành tiếng.
Ngân Hoa mỗ mỗ quả nhiên đánh sợ giống như suy nghĩ của mình. Khi Bằng Ma Hoàng động thủ, Ngân Hoa mỗ mỗ cách Tần Vũ phải có một đoạn cự ly. Bằng Ma Hoàng xuất thủ trước, Ngân Hoa mỗ mỗ xuất thủ sau. Nhưng Ngân Hoa mỗ mỗ lại cản được Bằng Ma Hoàng. Luận về tốc độ...Ngân Hoa mỗ mỗ so với Bằng Ma Hoàng phải nhanh hơn!
Bằng Ma Hoàng sở hữu truyền thừa bảo vật, mạnh nhất chính là tốc độ. Nhưng Ngân Hoa mỗ mỗ càng nhanh hơn, chỉ một điểm đó, đã khiến Bằng Ma Hoàng có chút sợ hãi.
Ngân Hoa mỗ mỗ cười híp mắt nói:
-Trì Thanh đã nhận ta làm đại tỷ, ta cũng không thể không nể mặt hắn. Hắn nói không muốn để người khác động thủ tại nơi này. Ta phải giúp hắn ngăn cản mới được. Tông Duyên, ngươi nói xem, đúng không?
Lúc này, không có người nào dám xem thường lão thái thái này nữa.
Bằng Ma Hoàng chỉ nhìn chằm chằm Ngân Hoa mỗ mỗ, trong đầu không biết đang nghĩ cái gì.
Chỉ nghe thấy vài tiếng không khí chấn động, Long Hoàng, Ngao Vô Danh, Ngưu Ma Hoàng, Đại Viên Hoàng, mấy người đã từ trên đầu nhóm yêu đế của Phi cầm nhất tộc bay tới, hạ xuống bên cạnh Bằng Ma Hoàng.
-Tông Duyên, ngươi vừa làm gì vậy?
Đại Viên Hoàng Tôn Viên cười nói:
-Không lẽ ngươi đã không thành công hạ thủ với tộc trưởng sẽ kế nhiệm của Viên Hầu nhất tộc ta?
-Không có.
Bằng Ma Hoàng trực tiếp đáp:
-Vừa rồi ta chỉ muốn bắt người mà thôi.
Đúng, bắt người.
Bằng Ma Hoàng vừa rồi chỉ muốn nhanh chóng cầm cố thực lực của Hắc Vũ lại, ngoài ra còn muốn bắt Hắc Vũ. Hắn căn bản không dám giết Hắc Vũ...vì hắn đã từng ở trước mặt Bạch Hinh phát thệ, không được giết Hắc Vũ.
Long Hoàng cũng chế nhạo nói:
-Bắt người, ta nghĩ Tông Duyên ngươi chưa chắc đã nể Trì Thanh lắm. Lần này là Trì Thanh phải độ thần kiếp a.
Bằng Ma Hoàng nhìn Đại Viên Hoàng, Long Hoàng một cái, hừ mũi một tiếng. Hắn minh bạch, có Đại Viên Hoàng, Long Hoàng hai người ở đây, hắn dù có muốn động thủ cũng rất phiền phức.
Ba huynh đệ Tần Vũ, Bằng Ma Hoàng, Long Hoàng, một nhóm người tụ tập tại chỗ này, lập tức hấp dẫn lượng lớn ánh mắt của các đế cấp cao thủ phía xa. Chỉ là nhóm cao thủ này cũng không dám tới gần quá.
-Hô!
Một thân ảnh thanh y đột nhiên xuất hiện giữa không trung, sau đó hạ xuống mặt đất, vừa hay đứng giữa ba huynh đệ Tần Vũ và Bằng Ma Hoàng. Người này chính là Thanh Đế sắp phải độ thần kiếp.
Toàn thân Trì Thanh phát tán ra khí tức khiến người thoải mái. Trì Thanh chỉ nhìn hai phe một cái, rồi tức thì cười nhạt nói với Bằng Ma Hoàng:
-Tông Duyên huynh, ta mời huynh đến xem ta độ thần kiếp. Mong rằng huynh nể mặt ta, ta không hi vọng bất cứ ai động thủ ở nơi này.
-Được, ta nể mặt huynh, đi!
Bằng Ma Hoàng lãnh nhiên nói, rồi hắn lập tức bay thẳng lên trời. Nhóm yêu đế Ngao Khô, Lưu Đồ sau lưng cũng trực tiếp đằng không, sau đó bay thẳng về phía đình viện của mình.
Thanh Đế chỉ liếc nhìn Bằng Ma Hoàng bay đi một cái, cười nhạt. Rồi nhìn về Tần Vũ, cười ha ha nói:
-Tần Vũ tiểu huynh đệ, ngươi mang đến cho ta không ít phiền phức a.
Tần Vũ chỉ có thể cười trừ.
Bỗng lúc này Tần Vũ hốt nhiên quay đầu nhìn về phía xa, chỉ thấy trên không trung, Vũ Hoàng, Huyền Đế dẫn theo một đám tiên đế thủ hạ đang nghênh tiếp nhóm người của Bằng Ma Hoàng, hai bên còn đàm tiếu với nhau.
"Hai nhóm này, quả nhiên đã liên hợp lại." Không chỉ Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ cùng với mấy người Long Hoàng cũng đã chú ý tới.
Thanh Đế nhìn mọi người xung quanh nói:
-Chư vị xin mời nghỉ ngơi. Ngày ta độ kiếp phỏng chừng là sau một tháng nữa. Một tháng này, ta cần phải chuẩn bị cho tốt, không thể tới chào các vị, xin hãy thứ lỗi cho.
Long Hoàng chế giễu:
-Ngươi còn cần phải chuẩn bị nữa sao?
Thanh Đế không khỏi bật cười:
-Ha ha....
-Ha ha...
Long Hoàng cũng cười to lên. Long Hoàng, Nghê Hoàng, Thanh Đế cùng với Kim Hình Quân năm xưa quan hệ vô cùng tốt, nên hiểu rất rõ về nhau.
Tần Vũ thấy vậy, không tự chủ được thầm than:"Thanh Đế quả nhiên là đối với độ kiếp thần giới mười phần tự tin a. Không trách dám công khai để cho nhiều người như vậy tới quan sát độ thần kiếp, mà cũng không sợ người khác làm loạn."
Những ngày chờ đợi tịnh không hề nhàm chán, vì nơi này có không ít bằng hữu. Đồng thời trong đệ nhất khu vực, cũng có nhiều tiên đế, yêu đế, thậm chí cả ma đế đến bái phỏng Tần Vũ.
Ba huynh đệ Tần Vũ, uy danh vang lừng.
Hơn nữa không lâu trước, Vũ Hoàng đánh lén Tần Vũ, nhưng lại bình thủ với hắn. Thực lực của Tần Vũ đã rất rõ ràng. Giao thủ đơn giản lần đó cũng đã được truyền bá đi...ba huynh đệ Tần Vũ hợp lại, so với tổ hợp Ẩn Đế, Hắc Bạch Song Đế, lực uy nhiếp là tương đương. Người muốn kết giao với bọn họ đương nhiên rất nhiều.
Trong đình viện của Tần Vũ.
Một kim y thanh niên tuấn nhã đang cáo biệt Tần Vũ:
-Tần Vũ huynh đệ không cần phải tiễn thêm, cáo từ.
Ba huynh đệ Tần Vũ dõi mắt tiễn kim y thanh niên đó ly khai, rồi tức thì đóng cửa lại.
Hầu Phí nói:
-Này, đại ca, Viêm Hoàng đó, đệ thấy thực lực cũng không ra gì. Không phải chỉ một bát cấp tiên đế thôi sao, hắn làm thế nào có thể quật khởi, nâng địa vị lên tương đương với Vũ Hoàng, Huyền Đế được nhỉ?
Kim y thanh niên vừa rồi, chính là Viêm Hoàng mới quật khởi hiện giờ của tiên giới.
-Đừng xem thường Viêm Hoàng đó.
Tần Vũ nghiêm túc nói:
-Ta cảm thấy Viêm Hoàng không đơn giản như vẻ bề ngoài...Thậm chí ta nghĩ hắn so với Vũ Hoàng phải lợi hại hơn. Đương nhiên, đó chỉ là cảm giác.
Hầu Phí kinh hãi thốt:
-Có thể mạnh đến vậy ư?
Hắc Vũ cũng nghi hoặc nhìn về Tần Vũ. Một bát cấp tiên đế, đáng nhẽ không quá lợi hợi như thế mới phải chứ.
Ba huynh đệ Tần Vũ hiện giờ còn chưa xác định được, nhưng sau này địa vị của Tần Vũ tăng lên, đứng cùng với đầu lĩnh các phương. Lúc đó, Tần Vũ mới chân chính biết nguyên nhân vì sao Viêm Hoàng kia có uy hiếp. Đương nhiên đó sẽ là chuyện về sau này.
Đã qua một tháng kể từ lần đó khi Bằng Ma Hoàng xuất thủ, theo lý, ngày Thanh Đế độ kiếp đã đến rồi. Nhưng...hiện giờ vẫn chưa có tin tức nào cả.
Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, Bạch Linh, Dã Cù, Ngao Vô Hư đều đang trong đình viện. Bạch Linh, Dã Cù, Ngao Vô Hư trước đây chưa từng thấy qua người ta độ thần kiếp, do đó muốn xem. Còn Ốc Lam lại không ra khỏi Khương Lan giới. Theo lời của Ốc Làm thì là:"Không thích xem."
Đang nói chuyện, hốt nhiên một đạo thanh âm xuyên suốt bầu trời.
-Chư vị, ngày mai sẽ là ngày Trì Thanh ta độ thần kiếp. Khi chư vị đến, xin mời tới khu vực dành cho quan sát, vạn lần chớ có đi vào khu vực hạch tâm nơi ta độ thần kiếp.
Đó là tiếng của Thanh Đế.
Lập tức, thanh âm tiêu tán.
Còn toàn bộ Phong Loan tinh theo tin tức này mà bị chấn động nhiệt náo hẳn lên. Vô số người bắt đầu đàm luận với nhau. Mấy người Tần Vũ cũng cao hứng, cuối cùng thì đã không phải đợi thêm nữa.
Đến ngày độ kiếp, ở đệ nhất khu vực, số lượng đế cấp cao thủ đã vượt qua nghìn người!
Cả tiên ma yêu giới, ước chừng ít nhất đã có tám phần đế cấp cao thủ tới Phong Loan tinh. Chung quy được xem độ thần kiếp, đối với gần như tất cả các đế cấp cao thủ đều có sự hấp dẫn. Đại đa số người, đến cả tình hình thần kiếp ra sao cũng không rõ.
Tần Vũ, Hầu Phí bọn họ cũng vậy, đối với thần kiếp không hiểu rõ lắm.
Ngày độ kiếp.
Trên Phong Loan tinh đã tụ tập hơn trăm triệu tu luyện giả. Ở đệ nhất khu vực, đế cấp cao thủ hơn nghìn. Tại đệ nhị khu vực, cao thủ cấp kim tiên thì đã quá trăm triệu. Còn đệ tam khu vực, phần lớn là thiên tiên, còn thiên yêu thiên ma thì cực ít.
Trùng trùng lớp lớp, vô số nhân ảnh đã bay lên không trung, lần lượt lăng không đứng đó, vọng nhìn khu vực hạch tâm.
Bên trong đệ nhất khu vực.
Hầu như tất cả mọi người đều đằng không quan sát. Nhóm người Tần Vũ cũng vậy. Tần Vũ quét mắt một cái đã thấy Long Hoàng, Ngao Vô Danh, Đại Viên Hoàng, Ngưu Ma Hoàng, Bằng Ma Hoàng, Vũ Hoàng, Huyền Đế, Viêm Hoàng, Huyết Ma Đế...một nhóm đông cao thủ đang ở giữa không trung.
Khu vực tối hạch tâm, đại khái trong phương viên độ chục dặm. Đó chính là nơi Thanh Đế chuẩn bị độ kiếp.
-Tần Vũ huynh.
Tùng Thạch tiên đế bay tới bên cạnh Tần Vũ:
-Ta cùng xem với các người nhé.
-Được thôi. Tùng Thạch, sao ngươi không cùng ở một chỗ với mấy người sư huynh của ngươi?
Tần Vũ dò hỏi. Tùng Thạch tiên đế là đồ đệ thứ tư của Thanh Đế. Thanh Đế có tổng cộng năm đồ đệ, mỗi đồ đệ đều đã là đế cấp cao thủ. Đồ đệ thứ năm mạnh nhất hiện cũng đã đạt đến bát cấp tiên đế.
Tùng Thạch bất đắc dĩ lắc đầu đáp:
-Đại sư huynh và ngũ sư đệ có chút bất hòa, ta mà ở chỗ đó thì phiền lắm!
Tần Vũ liền cười.
-Đúng rồi, sao không thấy Ngân Hoa mỗ mỗ nhỉ?
Tần Vũ dò hỏi tiếp. Nơi ở của Ngân Hoa mỗ mỗ ở cạnh chỗ của Tần Vũ, nếu Ngân Hoa mỗ mỗ có mặt, Tần Vũ sẽ rất dễ dàng nhìn thấy.
Tùng Thạch giải thích:
-Ồ, Ngân Hoa mỗ mỗ a, bà ấy hình như có chuyện gì quan trọng đã rời đi trước rồi.
Tần Vũ gật đầu. Ngân Hoa mỗ mỗ, có lẽ đối với thần kiếp cũng chẳng để tâm, thực lực của lão nhân gia đã ở mức nào rồi.
Hầu Phí đề tỉnh:
-Đại ca, thần kiếp bắt đầu rồi.
Tần Vũ lập tức nhìn về khu vực hạch tâm.
Khu vực mà phương viên chục dặm đó, chỉ có một mình Thanh Đế. Thanh Đế nắm tay sau lưng, đứng trên mặt đất, không có sử dụng trận pháp cấm chế nào, cũng không có chuẩn bị gì cả, chỉ đứng như vậy trên đất.
Bầu trời đang quang đãng, nhanh chóng trở nên hắc ám!
Cả Phong Loan tinh đột nhiên tiến vào trong hắc ám. Tất cả là một mảng tĩnh mịch, tĩnh mịch đáng sợ. Mọi người xem độ thần kiếp đều lặng nhìn cẩn thận, không người nào nói chuyện.
Trong bầu trời hắc ám, hốt nhiên xuất hiện một lốc xoáy màu đỏ sẫm khổng lồ. Lốc xoáy đó ít nhất phải phủ lấy phương viên vài nghìn dặm, đang không ngừng xoay tròn. Năng lượng khủng khiếp làm cho cả không gian bắt đầu rung động lên.
-Xuy xuy....
Trong khắp không gian Phong Loan tinh chảy quanh co tia tia dòng điện. Không gian đã bị điện phân, may mắn là dòng điện tán xạ ra ảnh hưởng đối với các cao thủ không lớn.
Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, Dã Cù, Bằng Ma Hoàng, Vũ Hoàng, Ẩn Đế...vô số cao thủ đó đều ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào lốc xoáy màu đỏ sẫm khổng lồ đó.
Lốc xoáy thấp thoáng có những ánh điện màu lam đang lóe
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.