Quyển 18 - Chương 19: Hậu thổ ấn xuất thế
Ngã Cật Tây Hồng Thị
09/04/2013
Đã mười năm trôi qua kể từ khi Thương Thiên ấn xuất thế, Linh Bảo Mẫu Đỉnh một chút động tĩnh đều không thấy, cũng không biết khi nào thì Hậu Thổ ấn xuất thế.
Bên trong đình giữa hồ nước, Tần Vũ một mình lẳng lặng khoanh chân ngồi.
Mà linh hồn Tần Vũ cùng tân vũ trụ đã hoàn toàn dung hợp, lúc này tân vũ trụ diễn biến càng lúc càng nhanh, vũ trụ công pháp phân làm ba tầng. Phức tạp nhất là tầng thứ nhất, nhân giới vũ trụ đã sớm thành công. Mà tầng không gian vũ trụ thứ hai tiên ma yêu giới cũng đã đến giai đoạn cuối cùng.
"Xuy..xuy!"
Vô số Hồng Mông linh khí điên cuồng, dũng mãnh tiến nhập vào tân vũ trụ tầng thứ hai, mà tầng không gian đó cũng đang không ngừng hoàn thiện.
"Phòng chừng còn có một hai năm thời gian nữa là tân vũ trụ tầng thứ hai hoàn toàn thành công." Tần Vũ hai mắt mở to, trên mặt lộ nét mỉm cười. Đối với sự hoàn thiện của tầng không gian vũ trụ thứ hai, trong đáy lòng Tần Vũ có chút chờ mong.
Hắn cũng đã nghĩ đến, một khi tầng thứ hai hoàn thiện, thực lực của mình sẽ gia tăng rất nhiều lần.
"Thiên Tôn sơn, Linh Bảo Mẫu Đĩnh vì sao một chút động tĩnh đều không có, Hậu Thổ ấn khi nào thì xuất thế?" Tần Vũ tâm ý vừa động. Tân vũ trụ không gian lực dọc theo phù điêu thông đạo tiến vào trong Thiên Tôn sơn.
Trong hạp cốc Thiên Tôn sơn.
Khương Lan, Tả Thu Lâm, Dịch Phong ba người như trước ngồi cùng một chỗ.. Giờ phút này trong hạp cốc, cơ hồ tất cả các thần vương đều căng thẳng. Hậu Thổ ấn tùy lúc đều có thể xuất thế.
So sánh số lượng khi chờ đợi Thương Thiên ấn xuất thế, số lượng thần vương lúc này cũng thiếu đi không ít. Thiếu Tu La thần vương La Phàm, còn có tám vị thần vương đã bị Tu La thần vương giết. Bất quá cũng còn nhiều vị thần vương khác...
Khương Lan hướng ánh mắt về phía vị huyết hồng sắc trường phát nử tử ở xa.
"Khương Lan huynh!" Dịch Phong tại một bên dùng thần thức truyền âm dò hỏi.
"Dựa theo lời Tần Vũ nói, huyết hồng sắc trường phát nữ tử kia có thể là thần bí cao thủ. Có thể thi triển thời gian tĩnh chỉ chỉ có siêu cấp cao thủ, huynh thật sự nhận không ra huyết hồng sắc trường phát nữ tử kia ư?"
Lúc trước, sau khi Tần Sương chào đời. Bọn người Khương Lan đã trở lại Thiên Tôn sơn. Tần Vũ lúc đó cũng nhận ra huyết hồng sắc trường phát nữ tử. Nhưng khi hỏi Khương Lan thì khi ấy Khương Lan lại không nhận biết được.
Bất quá theo thời gian trôi đi, Khương Lan vẫn không xác định được.
Khương Lan khẽ cau mày, tựa hồ có chút do dự.
"Không xác định!" Khương Lan trả lời.
"Không xác định? Không nhận thức được hay nhận thức được, tại sao lại nói không xác định?" Dịch Phong có chút bất mãn.
"Khương Lan huynh, có chuyện gì huynh trực tiếp nói ra đi."
Khương Lan thần thức truyền âm nói: "Dịch Phong huynh, Huyết Hải nữ vương này, nhìn khí thế ta hình như chưa bao giờ gặp qua. Chính là mấy năm gần đây, ta thường xuyên chú ý từ vẻ mặt đến nụ cười, đến từng động tác, ta phát hiện nàng có điểm giống với cố nhân của ta."
"Cố nhân?" Dịch Phong nhìn về phía Khương Lan.
"Vị cố nhân kia tên gọi Tiết Vân, là một cô gái ít nói, thuần khiết, năm đó Tiết Vân theo Tiêu Diêu thần vương kết thành một nhóm. Cùng tranh đoạt Thiên Tôn sơn linh bảo." Khương Lan kể lại.
"Cùng Tiêu Diêu thần vương liên thủ? Tiêu Diêu Thiên Tôn?" Dịch Phong có chút kinh ngạc.
"Đúng! Chỉ là khi đó Tiêu Diêu thần vương vận khí tốt, lấy được Thiên Tôn linh bảo, trở thành tân nhiệm Thiên Tôn. Mà Tiết Vân như trước vẫn chỉ là thần vương bình thường, nàng sau đó cũng mai danh ẩn tính." Khương Lan nhíu mày nhìn Huyết Hải nữ vương đằng xa nói.
"Khi trước, thực lực Tiết Vân rất bình thường, hơn nữa khí thế, ánh mắt cũng không tàn nhẫn giống như vị Huyết Hải nữ vương này. Lúc trước thuần khiết như bạch ngọc, sao lại có biến hóa lớn như vậy. Ta không thể tin được."
"Chỉ là một ít động tác của nàng và Tiết Vân năm đó có điểm giống nhau. Cho nên ta mới hoài nghi nàng là Tiết Vân. Đương nhiên chỉ là hoài nghi thôi."
Khương Lan truyền âm nói.
Dịch Phong gật đầu.
"Khương Lan huynh. Tả Thu Lâm thần vương." Dịch Phong đột nhiên thần thức truyền âm cho hai người. Tả Thu lâm cũng mở to mắt nhìn về phía Dịch Phong.
Dịch Phong mỉm cười, tiếp tục truyền âm nói:
"Ta nghĩ đến một việc, lúc này Tu La thần vương không có mặt bên trong Thiên Tôn sơn. Nói về thực lực, ba người chúng ta liên thủ xem như là một cỗ thế lực không nhỏ. Cũng có cơ hội đoạt Hậu Thổ ấn."
Tả Thu Lâm nhãn tình sáng ngời.
Tả Thu Lâm và Khương Lan không có nhất lưu Hồng Mông linh bảo, thực lực đã tiếp cận Thánh Hoàng. Hôm nay, Khương Lan có La Vũ đao, mà Tả Thu Lâm có Vạn Liễu quyền trượng. Thực lực hai người tuyệt đối tiếp cận siêu cấp Thánh Hoàng. Về phần Dịch Phong cũng có nhất lưu Hồng Mông linh bảo Vạn Lý giang sơn.
Ba người liên thủ tuyệt đối hơn hẳn ba Thánh Hoàng liên thủ.
"Đúng! Có hy vọng." Tả Thu Lâm trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn. "Bởi vì Tu La thần vương không có mặt ở đây. Hôm nay tám đại Thánh Hoàng cũng không đoàn kết, Khương Phạm, Chu Hoắc, Thân Đồ Diêm ba người một phe. Đoan Mộc Vân, Thang Lam, Mộc Khâm ba người một nhóm. Còn thừa lại hai phương riêng lẻ...Tám đại Thành Hoàng không đoàn kết, mà Huyết Hải nữ vương không có lực công kích của nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Chúng ta chỉ cần cẩn thận một chút là có hy vọng."
Khương Lan trầm ngâm trong chốc lát.
"Chúng ta thảo luận kế hoạch một chút." Khương Lan đối với Hậu Thổ ấn trong đáy lòng cũng có chút chờ mong. Lúc này ba vị thần vương đã bắt đầu đàm luận. Vì tranh đoạt Hậu Thổ ấn mà bàn mưu.
Khương Phạm, Chu Hoắc, Thân Đồ Diêm ba người đều tĩnh tọa.
Khương Phạm hướng trung tâm hạp cốc nhìn Linh Bảo Mẫu Đỉnh. Hậu Thổ ấn sắp xuất thế, trong đáy lòng Khương Phạm cũng chờ mong hồi lâu.
Trước tiên đoạt Hậu Thổ ấn. Sau nhờ Lôi Phạt Thiên Tôn đoạt Vạn Dân ấn. Nếu như thành công. Cơ hội Khương Phạm trở thành Thiên Tôn phi thường lớn.
Khương Phạm theo quán tính hướng Linh Bảo Mẫu Đỉnh nhìn lại. Khi hắn sắp sửa thu hồi ánh mắt, đột nhiên hắn phát hiện Linh Bảo Mẫu Đỉnh mơ hồ có quang mang năng lượng.
"Di!"
Khương Phạm con mắt nhất thời sáng lên.
"Thân Đồ Diêm, Chu Hoắc, Hậu Thổ ấn sắp xuất thế!"
Khương Phạm lập tức phản ứngm thần thức truyền âm nói. Khương Phạm căn bản không dám có một chút động tĩnh, hắn e sợ khiến cho các thần vương chú ý. Khương Phạm còn muốn các thần vương kia phát hiện chậm một chút.
Nhưng là các thần vương đều kinh hãi.
Chung quanh ẩn ước quang mang biến hóa, cơ hồ làm cho tất cả các thần vương đều quay đầu nhìn lại.
"Hậu Thổ ấn xuất thế?"
Đang đứng ở trong một ngõ của hạp cốc, Huyết Hải nữ vương nhãn thần sáng rực. Huyết Hải nữ vương che dấu thực lực tiến vào Thiên Tôn sơn.
Những người khác, như tám đại Thánh Hoàng căn bản không có phát hiện được thực lực kinh người của nàng.
Huyết hải nữ vương liếm môi một cái, liếc ánh mắt ra xa nhìn tám đại Thánh hoàng.
"Hừ, sáu ngàn vạn lần ức năm không gặp, không nghĩ tới có mấy người ta không nhận biết. Xem ra thay đổi thật sự rất lớn a. như vậy cũng tốt, không làm cho các ngươi chú ý. Ta càng thêm dễ dàng đoạt được Hậu Thổ ấn."
Tu La thần vương không có mặt. Huyết Hải nữ vương tràn ngập tin tưởng.
"Xuy...xuy!"
Chỉ thấy Linh Bảo Mẫu Đỉnh cực lớn ẩn ước tán xuất quang mang, mà Linh bảo Mẫu Đỉnh quang mang càng thêm chói mắt. Tất cả các ánh mắt của thần vương cơ hồ đều tụ tập trên Linh bảo Mẫu Đỉnh.
"Ầm!"
Đột nhiên Linh Bảo Mẫu Đỉnh rung lên. Phía trên Linh Bảo Mẫu Đỉnh quang mang càng tỏa sáng, tuyệt đại thần vương cơ hồ đồng thời " Xoát!" trực tiếp bay đến Linh Bảo Mẫu Đỉnh.
"Không gian đông kết!"
Trong tám đại Thánh Hoàng, có năm đại Thánh Hoàng cơ hồ đồng thời thi triển không gian đông kết. Mặc kệ ai đoạt được Hậu Thổ ấn đều là không cách nào thuấn di trực tiếp đến phù điêu thông đạo.
"Hưu!"
Linh Bảo Mẫu Đỉnh đột nhiên chấn động, một đạo quang mang màu tro kinh khủng bắn ra.
Đạo quang mang này phi thường quỷ dị, sau khi bay xuống cái hồ nhỏ. Rồi sau đó trực tiếp bay vào đám sơn thạch của hạp cốc. Tiến vào sâu trong lòng đá của Thiên Tôn sơn.
Trợn mắt há mồm!
Vốn đang phi hành trên không trung, hơn mười vị thần vương đều đình trụ lại. Bọn họ lập tức sử dụng thần thức xuyến thấu vào trong long Thiên Tôn sơn. Nhưng kết cấu đất đá Thiên Tôn sơn vô cùng đặc thù, thần thức của hơn mười vị thần vương không cách nào xuyên thấu vào trong được.
Không ít thần vương đều triển khai thần thức, chú ý khắp nơi, mặc dù thần thức không cách nào xâm nhập được vào trong lòng Thiên Tôn sơn nhưng là bọn họ có thể đợi cho đến khi Hậu Thổ ấn bay trở lại.
Chính là....
Đợi một hồi lâu Hậu Thổ ấn một điểm động tĩnh cũng không có, phảng phất vẫn đang hoan hỉ ở bên trong Thiên Tôn sơn.
"Độn!"
Phổ Thai Đồ của gia tộc Phổ Thai quát khẽ một tiếng, tức thì thi triển độn pháp đặc thù của gia tộc...Am hiểu độn pháp nhất chính là Phổ Thai gia tộc, lần này lại không may mắn.
Phổ Thai Đồ thi triển mấy lần nhưng không cách nào tiến vào được.
"Xem ra chỉ có cách dùng vũ khí đào bới Thiên Tôn sơn mà thôi."
Khương Phạm nhíu mày. Nhưng khi nghĩ đến Thiên Tôn sơn thể tích lớn thế này, "Núi đá Thiên Tôn sơn trình độ cứng rắn ra sao?" Khương Phạm quan sát bề ngoài.
Đột nhiên!
"Bồng!" Một tiếng nổ lớn, chỉ thấy một vị thần vương ngang nhiên dùng một chiếc búa lớn bổ vào ngọn núi, một vài viên đá nhỏ văng ra, trên mặt núi chỉ lõm xuống nửa thước.
Rất hiển nhiên, không chỉ có Khương Phạm có ý niệm đào bới Thiên Tôn sơn, mà rất nhiều thần vương khác cũng nghĩ vậy. Hơn nữa còn có người đã ra tay hành động.
"Lực công kích tám mươi phần trăm nhưng chỉ bổ ra được một cái hố nhỏ mà thôi!" Vị thần vương kia thở dài một tiếng.
Khương Phạm giờ phút này đã hiểu được độ cứng rắn của Thiên Tôn sơn, lại đưa mắt nhìn vô số sơn mạch khổng lồ tựa hồ như vô biên than thầm: "Với tốc độ đào bới như vậy, không biết đến khi nào mới có thể phá vỡ được cả Thiên Tôn sơn?"
Huống chi!
Thiên Tôn sơn chính là từ trên trời giáng hạ, vạn bất đắc dĩ các thần vương cũng không dám đem cả Thiên Tôn sơn phá hư.
"Hô!" "Hô!" "Hô!" "Hô!"
Chỉ thấy đám thần vương bắt đầu bay ra bốn phương tám hướng.
Dịch Phong nhìn về phía Khương Lan nói: "Khương Lan huynh, giờ đây Hậu Thổ ấn đã ẩn bên trong Thiên Tôn sơn. Núi đá Thiên Tôn sơn vô cùng quái dị cực kỳ, thần thức không cách nào xuyên thấu được. Ai cũng không biết Hậu Thổ ấn từ chỗ nào bay ra. Chúng ta ba người tách ra tại ba nơi chờ đợi. Nói không chừng vận khí tốt, khi đoạt được Hậu Thổ ấn, còn có thể kịp rời đi."
Dịch Phong nói, kỳ thật cũng có không ít thần vương nghĩ vậy.
Nếu một đám người đều ở trong hạp cốc, đợi đến khi Hậu Thổ ấn xuất hiện trở lại. Lúc đó đoạt được Hậu Thổ ấn hay không là dựa vào thực lực.
Thiên Tôn sơn phương viên hơn mười ngàn dặm. Độ cao cũng cận trăm ngàn dặm. Là một ngọn núi rất lớn. Bởi vì không gian đông kết đã được sử dụng nên không cách nào thuấn di. Việc phi hành cũng phải mất trong chốc lát.
"Dịch Phong huynh không cần vội."
Khương Lan đạm cười nói.
"Cái gì thuộc về chúng ta sẽ thuộc về chúng ta, nếu đã không phải của chúng ta, cho dù có liều mạng cũng không thể lấy được."
"Huống chi, một khi ba người chúng ta tách ra, thì cũng chỉ như ôm cây đợi thỏ. Nếu gặp may đoạt được cũng bị người khác cướp mất. Còn nếu ba người chúng ta đi cùng nhau, một khi đoạt được, ba người chúng ta liên thủ thì ai dám cướp đoạt." Khương Lan đưa mắt nhìn sang Dịch Phong.
Dịch Phong cười cười không nói thêm gì nữa. Ở bên cạnh Tả Thu Lâm đưa mắt nhìn Khương Lan, cuối cùng cũng trầm mặc không nói gì.
Không có mấy vị thần vương giống như Khương Lan, không để Hậu Thổ ấn ở trong lòng, những thần vương khác đều phi hành đến các nơi khác nhau của Thiên Tôn sơn dùng thần thức chăm chú quan sát.
"Thân Đồ, Chu Hoắc. Hai người các vị không nên cách ta quá xa, khi một trong ba người có đoạt được Hậu Thổ ấn thì hai người còn lại có thể chi viện được." Khương Phạm lăng không thần thức phát tán ra.
Thân Đồ Diêm, Chu Hoắc hai người giữ cự li với Khương Phạm. Cự li gần vạn dặm. Hai người bọn họ cũng cẩn thận quan sát.
Trong lúc chúng thần vương cẩn thận quan sát khắp nơi, thời gian tựa hồ trôi qua rất chậm.
Thời gian một tuần trà trôi qua, dài như cả trăm năm.
"Dịch Phong, huynh xem những vị thần vương này, từng người đều..." Khương Lan mỉm cười đưa mắt nhìn về phía các thần vương ở xa.
"Hưu!"
Đột nhiên, một đạo quang mang màu tro trực tiếp bay tới, rơi xuống dưới chân Khương Lan. Theo phản xạ tự nhiên Khương Lan giơ tay nắm lấy đạo quang mang màu tro này.
"Phốc!" Bàn tay chấn động. Khương Lan nhìn vào trong tay mình.
Chỉ thấy một cái ấn màu tro đang nằm trong tay Khương Lan. Trên mặt ấn có khắc ba chữ đặc thù, ba chữ này Khương Lan không thể thể nhận biết được. Nhưng không biết vì sao, trong đầu Khương Lan tự nhiên hiện lên ba chữ -- Hậu Thổ ấn.
"Hậu Thổ ấn!"
Khương Lan lặng người đi, ở bên cạnh Dịch Phong và Tả Thu Lâm đưa mắt nhìn sang cũng là sửng sốt.
"Còn nhìn gì nữa, mau chạy!" Khương Lan đột nhiên có phản ứng, dùng thần thức truyền âm cho Dịch Phong cùng với Tả Thu Lâm. Ba người lập tức biến thành ba đạo lưu quang cực nhanh hướng chân núi bay đi.
Sau khi thần thức phát hiện "Hậu Thổ ấn", các vị thần vương ngay lập tức từ khắp nơi trong Thiên Tôn sơn điên cuồng lao về phía đám Khương Lan ba người.
------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.