Quyển 11 - Chương 9: Không trung lâu các.
Ngã Cật Tây Hồng Thị
09/04/2013
Liên Nguyệt nương nương chính là đang châm chọc Minh Lương chân nhân. Sắc mặt của Minh Lương lúc này trở nên âm trầm, khó coi.
Vừa rồi còn xưng hô một cách thân thiết Thiên Hỏa đạo hữu, lại còn nói trừ ma vệ đạo, nhưng mà chỉ trong nháy mắt nhận được tin tức kinh nhân: thiên hỏa phủ xuống Thanh Hư sơn. Minh Lương chân nhân không thể ngờ thiên hỏa bao trùm khắp Thanh Hư sơn.
- Minh Lương chân nhân, ta có điểm khó hiểu. Ngươi không phải nói Thiên Hỏa chân nhân là người của tán tiên sao? Như thế nào bây giờ Thanh Hư sơn cũng bị thiên hỏa thiêu rụi. Chẳng lẽ ngoại trừ Thiên Hỏa chân nhân có thể phóng ra thiên hỏa, còn có tán ma phóng ra thiên hỏa?
Ô Không Huyết ra vẻ quan tâm hỏi.
Minh Lương chân nhân xấu hổ, không biết nên trả lời như thế nào. Nhưng chính mình đang đứng trước vô số tán tu.
- Thiên Hỏa chân nhân, hừ, từ hôm nay trở đi... không, một ma đầu không thể xứng với hai chữ chân nhân.
Minh Lương chân nhân âm thanh lạnh lùng nói.
- Vốn dĩ, ta nghĩ hắn là một tán tiên, bây giờ xem ra mười phần hết tám, chín phần là tán ma các ngươi. Tán ma các ngươi thường giết hại lẫn nhau, Thiên Hỏa ma quân tiêu diệt Âm Nguyệt sơn cũng là điều bình thường.
Minh Lương chân nhân khoa ngôn nói, cho rằng Tần Vũ là tán ma một phương.
- Giảo biện!
Ô Không Huyết khinh thường nói.
- Thiên Hỏa chân nhân thiêu rụi Âm Nguyệt sơn, làm sao có thể là tán ma được.
- Tán ma, tán tiên một phương đều không thừa nhận hắn. Người này thật sự là quái dị.
Vu Hắc cười nói, hắn và Ô Không Huyết đều là tán ma độc lai độc vãng, căn bản không thuộc tán tu của Đằng Long đại lục. Đối với sự sống chết của tán ma, tán tiên một phương, bọn chúng không hề quan tâm.
- Xưng hô Thiên Hỏa chân nhân, Thiên Hỏa ma quân đều không đúng. Chúng ta tạm thời gọi là Thiên Hỏa tà quân. Chỉ là ta có điều muốn hỏi Minh Lương chân nhân...Lúc trước chúng ta công phá Thanh Hư sơn, có không ít đệ tử tinh anh của Thanh Hư sơn tiến nhập Thập Diễn Ảo trận. Hôm nay tinh anh đệ tử có phải là đều ở đây? Nếu ở đây... Thiên Hỏa tà quân phóng hỏa xuống Thanh Hư quan...xem ra...
Vu Hắc nở nụ cười trào phúng.
Minh Lương chân nhân nghĩ đến đám đệ tử tinh anh, trong lòng cảm thấy chua xót.
Nếu tinh anh đệ tử bị thiêu rụi hết, thì tương lại Thanh Hư quan sẽ như thế nào? Phỏng chừng Minh Lương chân nhân sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của Thanh Hư quan.
- Minh Lương, Thanh Hư sơn bị thiêu rụi, sao ngươi vẫn chưa trở về?
Hỏa Ma cười nói.
Minh Lương chân nhân cau mày.
Trở về?
Chẳng lẽ Minh Lương chân nhân, hắn không nghĩ trở về để giết chết tên Thiên Hỏa hỗn đãn kia?
Nhưng trước mắt, Ô Không Huyết, Vu Hắc, Hỏa Ma, Liên Nguyệt nương nương, bọn người có lòng tốt để cho hắn trở về?
- Ta nghĩ, một khi ta trở về, các ngươi sẽ bắt đầu thẳng tay công kích tán tiên đại quân.
Minh Lương chân nhân cười lạnh.
Ô Không Huyết nở nụ cười tươi nói:
- Thông minh, ta đích thực là nghĩ như vậy. Minh Lương chân nhân ngươi cũng như thế, lúc trước Âm Nguyệt sơn bị Thiên Hỏa tà quân thiêu rụi, ta soái lĩnh một ít cao thủ trở về. Ngươi đã nhân cơ hội truy giết đại quân tán ma hơn mười ngàn dặm.
- Để đáp lễ ngươi truy giết chúng ta lúc trước, nếu ngươi trở về, chúng ta cũng sẽ truy giết đại quân tán tiên.
Ô Không Huyết thản nhiên nói.
Minh Lương chân nhân trở về, lập tức truy giết tán tiên đại quân.
Nếu hắn không trở về, Thanh Hư sơn đệ tử sẽ bị thiên hỏa hủy diệt.
- Sư huynh!
Minh Thiện chân nhân truyền âm.
- Sư huynh, người địa vị tôn sùng. Trong mắt tán tiên đại quân, người là đệ nhất cao thủ, là một vị thủ lĩnh. Một khi người rời đi, sĩ khí tán tiên đại quân sẽ suy giảm. Vô luận thế nào người cũng không thể trở về.
Minh Thiện chân nhân giải thích rất rõ ràng.
- Huynh không thể trở về, nhưng đệ có thể. Đệ soái lĩnh vài thập kiếp cao thủ tán tiên trở về, tin tưởng có thể bảo trụ một ít đệ tử.
Phỏng chừng Thanh Hư sơn đệ tử đã chết hết chín phần.
Thiên hỏa a!
Các tán tiên bình thường đều sợ thiên hỏa, mặc dù là đệ tử tinh anh của Thanh Hư, nhưng phần lớn đều là Nguyên Anh kỳ, Động Hư kỳ. Một khi tiếp xúc thiên hỏa, tất chết không thể nghi ngờ.
Tin tức truyền tới nói rất rõ, thiên hỏa đã bao trùm Thanh Hư sơn, có thể đào thoát được nhiều ít bao nhiêu đệ tử?
- Sư đệ, mọi việc ta giao cho đệ.
Minh Lương chân nhân giờ phút này cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể để Minh Thiện chân nhân xuất mã trở về, tận lực bảo trụ một ít Thanh Hư sơn đệ tử.
- Bất quá, nếu sư đệ phát hiện Thiên Hỏa tà quân, vô luận thế nào cũng phải tiêu diệt hắn bằng được. Hắn cơ hồ hủy diệt gần như cả tông phái chúng ta, hắn không chết, cả đời này ta không cam tâm.
Trong mắt Minh Lương chân nhân lóe lên một tia lạnh lẽo.
- Sư huynh yên tâm, không cần huynh nói, đệ cũng sẽ giết Thiên Hỏa tà quân.
Minh Thiện chân nhân cả người cũng tỏa ra sát ý.
Sau đó, Minh Thiện chân nhân bay đến chỗ tán tiên đại quân, tùy ý chọn bốn, năm người thập kiếp tán tiên, triển khai thuấn di lặng lẽ ly khai.
....
Cách chỗ chiến trường giữa tán tiên đại quân và tán ma đại quân không xa, trên một đỉnh núi nhỏ, có bốn người. Đó chính là các cao thủ đến từ hồng hoang ở Tiềm Long đại lục. Chưởng quản hồng hoang Dư Lương, cùng với hắn là tam đại cự yêu: Khổng Tào, Vũ Sơn, Hình Thú.
Dư Lương chắp hai tay sau lưng, nhìn về phương hướng chiến trường.
- Đại nhân, tán tiên một phương và tán ma một phương chém giết nhau, tử vong vô số, cơ hồ đạt đến mấy vạn người chết. Chúng ta khi nào thì ra tay?
Hình Thú cung kính hỏi.
Dư Lương đạm cười lắc đầu:
- Không cần gấp, ngày đó vẫn chưa đến. Mặc dù tán tu hai bên chết mất mấy vạn, nhưng tuyệt đại đa số đều dưới lục kiếp. Đối với tán tiên và tán ma một phương mà nói, số lượng chết như thế cũng là nhiều, nhưng trên thực tế, thực lực chỉ tổn thất hai, ba thành mà thôi.
Dư Lương hai mắt lóe lên luồng quang mang.
- Huống chi, vẫn còn một phương thế lực bí ẩn.
- Đại nhân, một phương thế lực bí ẩn?
Hỏa Nham Sư Vũ Sơn nghi hoặc hỏi.
Cửu Đầu Xà Khổng Tào lên tiếng:
- Vũ Sơn, chẳng lẽ ngươi quên cái vị cao thủ thích phóng thiên hỏa? Có thể phóng thiên hỏa thiêu đốt Âm Nguyệt sơn không còn một mảnh, ngươi nên biết thiên hỏa rất lợi hại và cũng rất thưa thớt. Nhưng người này có thể một hơi phóng ra vô số thiên hỏa, phỏng chừng đại nhân cũng không có thực lực này.
Dư Lương gật đầu nói:
- Chính xác, phóng ra nhiều thiên hoả hư vậy, ta nghĩ Phương Điền, Tông Quật cũng không có khả năng... Có thể trên người Thiên Hỏa thần bí nhân có sở hữu bảo bối.
Dư Lương đoán rất chính xác.
Tần Vũ đúng là sở hữu Hắc Diễm Quân chi giới. Ngoài Hắc Diễm Quân chi giới còn có bảo vật nào có thể phóng ra vô số thiên hoả như vậy?
- Ta không tin sau lưng Thiên Hỏa thần bí nhân không có ai chống đỡ.
Dư Lương tự tin lạnh nhạt nói.
- Nếu hắn là cao thủ độc hành, làm sao có thể điên cuồng tiêu diệt Âm Nguyệt cung,...ta nghĩ sau lưng hắn khẳng định có một đại thế lực.
Dư Lương dưới tình huống bình thường phân tích.
Bình thường không ai dám đụng vào Âm Nguyệt cung, nhưng Tần Vũ vì trả thù, hơn nữa Tần Vũ còn có bảo vật hộ thân - Thanh Vũ tiên phủ, cùng với kiếm tiên khôi lỗi vẫn chưa sử dụng.
- Ngoại trừ thần bí nhân Thiên Hỏa, vẫn còn một phương thế lực chưa ra tay: Long tộc.
Nhắc đến Long tộc, trong mắt Dư Lương hiện lên một tia lãnh quang.
- Long tộc, các ngươi phải nhớ kỹ, chó không cắn người mới là tối đáng sợ. Bây giờ Long tộc vẫn đang che dấu thực lực, một khi lộ ra thì rất là nguy hiểm.
Tam đại cự yêu gật đầu.
Đều là yêu tộc.
Nhưng Long tộc, trở thành một thế lực khổng lồ trong yêu tộc. Phỏng chừng tất cả các loại thần thú khác liên kết mới có thể so sánh với Long tộc. Bởi vậy có thể phán đoán thực lực Long tộc rất cường đại.
- Thời cơ chưa đến, chỉ có thể đợi.
Dư Lương nhàn nhạt nói.
Phía sau tam đại cự yêu đều gật đầu, ánh mắt xa xa nhìn về phía chiến trường.
Thanh Hư sơn, tuyết trắng phủ đầy.
Chỉ là hôm nay, Thanh Hư sơn đã trở thành một ngọn núi lửa, bông tuyết sớm trở thành sương khói. Kiến trúc trên Thanh Hư sơn đều bị đốt thành tro bụi.
Nói về phạm vi diện tích, Thanh Hư sơn nhỏ hơn Âm Nguyệt sơn nhiều.
Bởi vì nhỏ hơn, nên Tần Vũ phóng thiên hỏa thiêu đốt đễ dàng hơn nhiều.
Một tông phái, quan trọng nhất là đệ tử, kế tiếp là sơn môn. Đặc biệt, một môn phái tồn tại hơn trăm ngàn năm thì sơn môn cực kì quan trọng, là nơi tu luyện của không ít tiền bối Thanh Hư, có không ít bí mật, không ít cấm chế...
Nhưng...
Dưới ngọn lửa màu tím vô tình, tất cả đều bị biến thành tro.
Trên bầu trời Thanh Hư sơn.
Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, ba người cùng ở một chỗ. Giờ phút này, Tần Vũ đã thu nhỏ lại phạm vi của Thiên Hỏa lĩnh vực còn một thước.
Dưới vô số thiên hỏa.
Ngay từ đầu, Thanh Hư sơn đệ tử chết hết chín thành. Số đệ tử may mắn ở ngoài biên cảnh Thanh Hư thì có thể chạy thoát, còn có một ít đệ tử trốn vào trong Thập Diễn Ảo trận.
Nếu nói nơi an toàn nhất trên Thanh Hư sơn thì đó chính là Thập Diễn Ảo trận.
Thập Diễn Ảo trận phóng ra đạo đạo bạch quang, hình thành một tiên gia đại trận. Thập Diễn Ảo trận rất lợi hại, ngoài tác dụng tạo ra huyễn cảnh, còn có rất nhiều tác dụng thần kỳ khác. Nếu không há có thể ngăn cản được đại quân tán ma.
- Thanh Hư sơn không ngờ lại có đại trận thần kỳ như vậy. Vừa rồi chúng ta giết ba tán tiên, đúng là bọn chúng từ trong đại trận bay ra. Theo ta vẫn còn không ít tán tiên bên trong đó.
Tần Vũ hướng ánh mắt về phía Thập Diễn Ảo trận.
Dưới sức phòng ngự của Thập Diễn Ảo trận, thiên hỏa không thể xâm nhập.
Vừa rồi khi Tần Vũ phóng thiên hỏa thiêu đốt cả Thanh Hư sơn, bọn tán tiên lưu trú tại Thập Diễn Ảo trận trong Thượng Thiên cung phi ra, muốn giết chết Tần Vũ. Có ba cao thủ, một bát kiếp tán tiên, hai thất kiếp tán tiên.
Nhưng bọn tán tiên không biết, ba huynh đệ Tần Vũ lợi hại nhất là cận thân công kích.
Xuất kỳ bất ý, Tần Vũ thi triển Trọng Lực lĩnh vực, cùng với trung phẩm tiên khí, dễ dàng giết chết bát kiếp tán tiên. Bát kiếp tán tiên chết thật là oan uổng, bất ngờ bị Trọng Lực lĩnh vực tấn công, không kịp phòng bị, Tần Vũ đâm một kiếm kết liễu hắn.
Mặt khác, hai tán tiên kia thì bị Hầu Phí và Hắc Vũ trực tiếp giết chết rất rõ ràng.
Giết chết ba tán tiên cao thủ, trong Thượng Thiên cung không còn ai dám xông ra.
Hầu Phí cười hắc hắc:
- Đại ca, tán tiên đại quân ra ngoài đuổi giết tán ma đại quân, thực lực bọn tán tiên ở đây, đệ thấy rất yếu nhược. Nói không chừng, ba tên vừa nãy là mạnh nhất ở đây. Xem ra bọn chúng không ai dám xông ra nữa.
- Hầu tử nói đúng.
Hắc Vũ gật đầu đồng ý.
Ánh mắt Tần Vũ tập trung về hướng Thập Diễn Ảo trận.
- Đại trận, trốn vào trong đại trận như con rùa đen. Ta sẽ không cho các ngươi yên ổn ở trong đó.
Tần Vũ trong mắt lóe lên một đạo lãnh quang.
- Phí Phí, tiểu Hắc. Ta chuẩn bị thi triển Thiên Hỏa lĩnh vực, các ngươi tạm thời đứng cách ra xa.
Tần Vũ nói với hai huynh đệ.
Hầu Phí và Hắc Vũ lúc này lùi lại mấy chục thước.
- Hô!
Chỉ thấy ngọn hỏa diễm màu tìm từ thân thể Tần Vũ tỏa ra. Trong phạm vi mười thước xung quanh Tần Vũ, có vô số ngọn tử hỏa diễm. Tần Vũ tựa như hỏa thần, tùy ý khống chế ngọn lửa phóng ra.
Chỉ là lúc này, tất cả thiên hỏa tụ tập cùng một chỗ.
- Hừ, thiêu đốt cả Thanh Hư sơn có chút khó khăn. Bất quá, thiêu đốt xung quanh Thập Diễn Ảo trận thì rất dễ dàng.
Tần Vũ tâm ý khống chế.
- Đại trận này rất được Thanh Hư sơn coi trọng, ta sẽ làm cho nó rơi xuống sâu trong núi.
Vô số hỏa cầu màu tím từ trên trời rơi xuống chung quanh Thập Diễn Ảo trận.
Phảng phất như bị ăn mòn, ngọn lửa màu tím hướng phía dưới trận pháp, dưới sự thiêu đốt của thiên hỏa, nham thạch không ngừng bị tan chảy. Thiên hỏa càng lúc càng nhiều, chung quanh trận pháp đã xuất hiện một hố sâu mấy chục thước.
Bên trong Thập Diễn Ảo trận.
- Sư tôn, cái vị Thiên Hỏa ma đầu không ngừng sử dụng thiên hỏa thiêu đốt bên ngoài Thập Diễn Ảo trận làm gì?
Một gã đệ tử hướng về sư tôn của mình hỏi.
Vị sư tôn kia hừ lạnh nói:
- Dù cho tên ma đầu làm gì, khẳng định hắn cũng không phá được Thập Diễn Ảo trận.
Đột nhiên.
Trong Thượng Thiên cung, tất cả các tán tiên đều cảm thấy đất dưới chân rung động mãnh liệt, từ từ trầm xuống.
- Không ổn, Thiên Hỏa ma đầu phóng hỏa thiêu hủy bên dưới Thập Diễn Ảo trận. Thập Diễn Ảo trận đang không ngừng rơi xuống.
Một gã tán tiên chấn kinh nói.
Sơn mạch phía dưới bị thiêu hủy, Thập Diễn Ảo trận tự nhiên rơi xuống.
Thập Diễn Ảo trận trong Thượng Thiên cung được Thanh Hư quan xem là trọng địa, là nơi chí cao. Bây giờ bị rơi xuống, chìm sâu vào trong núi. Sự tình này có thể trở thành trò cười cho cả Đằng Long đại lục. Thập Diễn Ảo trận của tán tiên có năng lực như thế nào?
------
Vừa rồi còn xưng hô một cách thân thiết Thiên Hỏa đạo hữu, lại còn nói trừ ma vệ đạo, nhưng mà chỉ trong nháy mắt nhận được tin tức kinh nhân: thiên hỏa phủ xuống Thanh Hư sơn. Minh Lương chân nhân không thể ngờ thiên hỏa bao trùm khắp Thanh Hư sơn.
- Minh Lương chân nhân, ta có điểm khó hiểu. Ngươi không phải nói Thiên Hỏa chân nhân là người của tán tiên sao? Như thế nào bây giờ Thanh Hư sơn cũng bị thiên hỏa thiêu rụi. Chẳng lẽ ngoại trừ Thiên Hỏa chân nhân có thể phóng ra thiên hỏa, còn có tán ma phóng ra thiên hỏa?
Ô Không Huyết ra vẻ quan tâm hỏi.
Minh Lương chân nhân xấu hổ, không biết nên trả lời như thế nào. Nhưng chính mình đang đứng trước vô số tán tu.
- Thiên Hỏa chân nhân, hừ, từ hôm nay trở đi... không, một ma đầu không thể xứng với hai chữ chân nhân.
Minh Lương chân nhân âm thanh lạnh lùng nói.
- Vốn dĩ, ta nghĩ hắn là một tán tiên, bây giờ xem ra mười phần hết tám, chín phần là tán ma các ngươi. Tán ma các ngươi thường giết hại lẫn nhau, Thiên Hỏa ma quân tiêu diệt Âm Nguyệt sơn cũng là điều bình thường.
Minh Lương chân nhân khoa ngôn nói, cho rằng Tần Vũ là tán ma một phương.
- Giảo biện!
Ô Không Huyết khinh thường nói.
- Thiên Hỏa chân nhân thiêu rụi Âm Nguyệt sơn, làm sao có thể là tán ma được.
- Tán ma, tán tiên một phương đều không thừa nhận hắn. Người này thật sự là quái dị.
Vu Hắc cười nói, hắn và Ô Không Huyết đều là tán ma độc lai độc vãng, căn bản không thuộc tán tu của Đằng Long đại lục. Đối với sự sống chết của tán ma, tán tiên một phương, bọn chúng không hề quan tâm.
- Xưng hô Thiên Hỏa chân nhân, Thiên Hỏa ma quân đều không đúng. Chúng ta tạm thời gọi là Thiên Hỏa tà quân. Chỉ là ta có điều muốn hỏi Minh Lương chân nhân...Lúc trước chúng ta công phá Thanh Hư sơn, có không ít đệ tử tinh anh của Thanh Hư sơn tiến nhập Thập Diễn Ảo trận. Hôm nay tinh anh đệ tử có phải là đều ở đây? Nếu ở đây... Thiên Hỏa tà quân phóng hỏa xuống Thanh Hư quan...xem ra...
Vu Hắc nở nụ cười trào phúng.
Minh Lương chân nhân nghĩ đến đám đệ tử tinh anh, trong lòng cảm thấy chua xót.
Nếu tinh anh đệ tử bị thiêu rụi hết, thì tương lại Thanh Hư quan sẽ như thế nào? Phỏng chừng Minh Lương chân nhân sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của Thanh Hư quan.
- Minh Lương, Thanh Hư sơn bị thiêu rụi, sao ngươi vẫn chưa trở về?
Hỏa Ma cười nói.
Minh Lương chân nhân cau mày.
Trở về?
Chẳng lẽ Minh Lương chân nhân, hắn không nghĩ trở về để giết chết tên Thiên Hỏa hỗn đãn kia?
Nhưng trước mắt, Ô Không Huyết, Vu Hắc, Hỏa Ma, Liên Nguyệt nương nương, bọn người có lòng tốt để cho hắn trở về?
- Ta nghĩ, một khi ta trở về, các ngươi sẽ bắt đầu thẳng tay công kích tán tiên đại quân.
Minh Lương chân nhân cười lạnh.
Ô Không Huyết nở nụ cười tươi nói:
- Thông minh, ta đích thực là nghĩ như vậy. Minh Lương chân nhân ngươi cũng như thế, lúc trước Âm Nguyệt sơn bị Thiên Hỏa tà quân thiêu rụi, ta soái lĩnh một ít cao thủ trở về. Ngươi đã nhân cơ hội truy giết đại quân tán ma hơn mười ngàn dặm.
- Để đáp lễ ngươi truy giết chúng ta lúc trước, nếu ngươi trở về, chúng ta cũng sẽ truy giết đại quân tán tiên.
Ô Không Huyết thản nhiên nói.
Minh Lương chân nhân trở về, lập tức truy giết tán tiên đại quân.
Nếu hắn không trở về, Thanh Hư sơn đệ tử sẽ bị thiên hỏa hủy diệt.
- Sư huynh!
Minh Thiện chân nhân truyền âm.
- Sư huynh, người địa vị tôn sùng. Trong mắt tán tiên đại quân, người là đệ nhất cao thủ, là một vị thủ lĩnh. Một khi người rời đi, sĩ khí tán tiên đại quân sẽ suy giảm. Vô luận thế nào người cũng không thể trở về.
Minh Thiện chân nhân giải thích rất rõ ràng.
- Huynh không thể trở về, nhưng đệ có thể. Đệ soái lĩnh vài thập kiếp cao thủ tán tiên trở về, tin tưởng có thể bảo trụ một ít đệ tử.
Phỏng chừng Thanh Hư sơn đệ tử đã chết hết chín phần.
Thiên hỏa a!
Các tán tiên bình thường đều sợ thiên hỏa, mặc dù là đệ tử tinh anh của Thanh Hư, nhưng phần lớn đều là Nguyên Anh kỳ, Động Hư kỳ. Một khi tiếp xúc thiên hỏa, tất chết không thể nghi ngờ.
Tin tức truyền tới nói rất rõ, thiên hỏa đã bao trùm Thanh Hư sơn, có thể đào thoát được nhiều ít bao nhiêu đệ tử?
- Sư đệ, mọi việc ta giao cho đệ.
Minh Lương chân nhân giờ phút này cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể để Minh Thiện chân nhân xuất mã trở về, tận lực bảo trụ một ít Thanh Hư sơn đệ tử.
- Bất quá, nếu sư đệ phát hiện Thiên Hỏa tà quân, vô luận thế nào cũng phải tiêu diệt hắn bằng được. Hắn cơ hồ hủy diệt gần như cả tông phái chúng ta, hắn không chết, cả đời này ta không cam tâm.
Trong mắt Minh Lương chân nhân lóe lên một tia lạnh lẽo.
- Sư huynh yên tâm, không cần huynh nói, đệ cũng sẽ giết Thiên Hỏa tà quân.
Minh Thiện chân nhân cả người cũng tỏa ra sát ý.
Sau đó, Minh Thiện chân nhân bay đến chỗ tán tiên đại quân, tùy ý chọn bốn, năm người thập kiếp tán tiên, triển khai thuấn di lặng lẽ ly khai.
....
Cách chỗ chiến trường giữa tán tiên đại quân và tán ma đại quân không xa, trên một đỉnh núi nhỏ, có bốn người. Đó chính là các cao thủ đến từ hồng hoang ở Tiềm Long đại lục. Chưởng quản hồng hoang Dư Lương, cùng với hắn là tam đại cự yêu: Khổng Tào, Vũ Sơn, Hình Thú.
Dư Lương chắp hai tay sau lưng, nhìn về phương hướng chiến trường.
- Đại nhân, tán tiên một phương và tán ma một phương chém giết nhau, tử vong vô số, cơ hồ đạt đến mấy vạn người chết. Chúng ta khi nào thì ra tay?
Hình Thú cung kính hỏi.
Dư Lương đạm cười lắc đầu:
- Không cần gấp, ngày đó vẫn chưa đến. Mặc dù tán tu hai bên chết mất mấy vạn, nhưng tuyệt đại đa số đều dưới lục kiếp. Đối với tán tiên và tán ma một phương mà nói, số lượng chết như thế cũng là nhiều, nhưng trên thực tế, thực lực chỉ tổn thất hai, ba thành mà thôi.
Dư Lương hai mắt lóe lên luồng quang mang.
- Huống chi, vẫn còn một phương thế lực bí ẩn.
- Đại nhân, một phương thế lực bí ẩn?
Hỏa Nham Sư Vũ Sơn nghi hoặc hỏi.
Cửu Đầu Xà Khổng Tào lên tiếng:
- Vũ Sơn, chẳng lẽ ngươi quên cái vị cao thủ thích phóng thiên hỏa? Có thể phóng thiên hỏa thiêu đốt Âm Nguyệt sơn không còn một mảnh, ngươi nên biết thiên hỏa rất lợi hại và cũng rất thưa thớt. Nhưng người này có thể một hơi phóng ra vô số thiên hỏa, phỏng chừng đại nhân cũng không có thực lực này.
Dư Lương gật đầu nói:
- Chính xác, phóng ra nhiều thiên hoả hư vậy, ta nghĩ Phương Điền, Tông Quật cũng không có khả năng... Có thể trên người Thiên Hỏa thần bí nhân có sở hữu bảo bối.
Dư Lương đoán rất chính xác.
Tần Vũ đúng là sở hữu Hắc Diễm Quân chi giới. Ngoài Hắc Diễm Quân chi giới còn có bảo vật nào có thể phóng ra vô số thiên hoả như vậy?
- Ta không tin sau lưng Thiên Hỏa thần bí nhân không có ai chống đỡ.
Dư Lương tự tin lạnh nhạt nói.
- Nếu hắn là cao thủ độc hành, làm sao có thể điên cuồng tiêu diệt Âm Nguyệt cung,...ta nghĩ sau lưng hắn khẳng định có một đại thế lực.
Dư Lương dưới tình huống bình thường phân tích.
Bình thường không ai dám đụng vào Âm Nguyệt cung, nhưng Tần Vũ vì trả thù, hơn nữa Tần Vũ còn có bảo vật hộ thân - Thanh Vũ tiên phủ, cùng với kiếm tiên khôi lỗi vẫn chưa sử dụng.
- Ngoại trừ thần bí nhân Thiên Hỏa, vẫn còn một phương thế lực chưa ra tay: Long tộc.
Nhắc đến Long tộc, trong mắt Dư Lương hiện lên một tia lãnh quang.
- Long tộc, các ngươi phải nhớ kỹ, chó không cắn người mới là tối đáng sợ. Bây giờ Long tộc vẫn đang che dấu thực lực, một khi lộ ra thì rất là nguy hiểm.
Tam đại cự yêu gật đầu.
Đều là yêu tộc.
Nhưng Long tộc, trở thành một thế lực khổng lồ trong yêu tộc. Phỏng chừng tất cả các loại thần thú khác liên kết mới có thể so sánh với Long tộc. Bởi vậy có thể phán đoán thực lực Long tộc rất cường đại.
- Thời cơ chưa đến, chỉ có thể đợi.
Dư Lương nhàn nhạt nói.
Phía sau tam đại cự yêu đều gật đầu, ánh mắt xa xa nhìn về phía chiến trường.
Thanh Hư sơn, tuyết trắng phủ đầy.
Chỉ là hôm nay, Thanh Hư sơn đã trở thành một ngọn núi lửa, bông tuyết sớm trở thành sương khói. Kiến trúc trên Thanh Hư sơn đều bị đốt thành tro bụi.
Nói về phạm vi diện tích, Thanh Hư sơn nhỏ hơn Âm Nguyệt sơn nhiều.
Bởi vì nhỏ hơn, nên Tần Vũ phóng thiên hỏa thiêu đốt đễ dàng hơn nhiều.
Một tông phái, quan trọng nhất là đệ tử, kế tiếp là sơn môn. Đặc biệt, một môn phái tồn tại hơn trăm ngàn năm thì sơn môn cực kì quan trọng, là nơi tu luyện của không ít tiền bối Thanh Hư, có không ít bí mật, không ít cấm chế...
Nhưng...
Dưới ngọn lửa màu tím vô tình, tất cả đều bị biến thành tro.
Trên bầu trời Thanh Hư sơn.
Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, ba người cùng ở một chỗ. Giờ phút này, Tần Vũ đã thu nhỏ lại phạm vi của Thiên Hỏa lĩnh vực còn một thước.
Dưới vô số thiên hỏa.
Ngay từ đầu, Thanh Hư sơn đệ tử chết hết chín thành. Số đệ tử may mắn ở ngoài biên cảnh Thanh Hư thì có thể chạy thoát, còn có một ít đệ tử trốn vào trong Thập Diễn Ảo trận.
Nếu nói nơi an toàn nhất trên Thanh Hư sơn thì đó chính là Thập Diễn Ảo trận.
Thập Diễn Ảo trận phóng ra đạo đạo bạch quang, hình thành một tiên gia đại trận. Thập Diễn Ảo trận rất lợi hại, ngoài tác dụng tạo ra huyễn cảnh, còn có rất nhiều tác dụng thần kỳ khác. Nếu không há có thể ngăn cản được đại quân tán ma.
- Thanh Hư sơn không ngờ lại có đại trận thần kỳ như vậy. Vừa rồi chúng ta giết ba tán tiên, đúng là bọn chúng từ trong đại trận bay ra. Theo ta vẫn còn không ít tán tiên bên trong đó.
Tần Vũ hướng ánh mắt về phía Thập Diễn Ảo trận.
Dưới sức phòng ngự của Thập Diễn Ảo trận, thiên hỏa không thể xâm nhập.
Vừa rồi khi Tần Vũ phóng thiên hỏa thiêu đốt cả Thanh Hư sơn, bọn tán tiên lưu trú tại Thập Diễn Ảo trận trong Thượng Thiên cung phi ra, muốn giết chết Tần Vũ. Có ba cao thủ, một bát kiếp tán tiên, hai thất kiếp tán tiên.
Nhưng bọn tán tiên không biết, ba huynh đệ Tần Vũ lợi hại nhất là cận thân công kích.
Xuất kỳ bất ý, Tần Vũ thi triển Trọng Lực lĩnh vực, cùng với trung phẩm tiên khí, dễ dàng giết chết bát kiếp tán tiên. Bát kiếp tán tiên chết thật là oan uổng, bất ngờ bị Trọng Lực lĩnh vực tấn công, không kịp phòng bị, Tần Vũ đâm một kiếm kết liễu hắn.
Mặt khác, hai tán tiên kia thì bị Hầu Phí và Hắc Vũ trực tiếp giết chết rất rõ ràng.
Giết chết ba tán tiên cao thủ, trong Thượng Thiên cung không còn ai dám xông ra.
Hầu Phí cười hắc hắc:
- Đại ca, tán tiên đại quân ra ngoài đuổi giết tán ma đại quân, thực lực bọn tán tiên ở đây, đệ thấy rất yếu nhược. Nói không chừng, ba tên vừa nãy là mạnh nhất ở đây. Xem ra bọn chúng không ai dám xông ra nữa.
- Hầu tử nói đúng.
Hắc Vũ gật đầu đồng ý.
Ánh mắt Tần Vũ tập trung về hướng Thập Diễn Ảo trận.
- Đại trận, trốn vào trong đại trận như con rùa đen. Ta sẽ không cho các ngươi yên ổn ở trong đó.
Tần Vũ trong mắt lóe lên một đạo lãnh quang.
- Phí Phí, tiểu Hắc. Ta chuẩn bị thi triển Thiên Hỏa lĩnh vực, các ngươi tạm thời đứng cách ra xa.
Tần Vũ nói với hai huynh đệ.
Hầu Phí và Hắc Vũ lúc này lùi lại mấy chục thước.
- Hô!
Chỉ thấy ngọn hỏa diễm màu tìm từ thân thể Tần Vũ tỏa ra. Trong phạm vi mười thước xung quanh Tần Vũ, có vô số ngọn tử hỏa diễm. Tần Vũ tựa như hỏa thần, tùy ý khống chế ngọn lửa phóng ra.
Chỉ là lúc này, tất cả thiên hỏa tụ tập cùng một chỗ.
- Hừ, thiêu đốt cả Thanh Hư sơn có chút khó khăn. Bất quá, thiêu đốt xung quanh Thập Diễn Ảo trận thì rất dễ dàng.
Tần Vũ tâm ý khống chế.
- Đại trận này rất được Thanh Hư sơn coi trọng, ta sẽ làm cho nó rơi xuống sâu trong núi.
Vô số hỏa cầu màu tím từ trên trời rơi xuống chung quanh Thập Diễn Ảo trận.
Phảng phất như bị ăn mòn, ngọn lửa màu tím hướng phía dưới trận pháp, dưới sự thiêu đốt của thiên hỏa, nham thạch không ngừng bị tan chảy. Thiên hỏa càng lúc càng nhiều, chung quanh trận pháp đã xuất hiện một hố sâu mấy chục thước.
Bên trong Thập Diễn Ảo trận.
- Sư tôn, cái vị Thiên Hỏa ma đầu không ngừng sử dụng thiên hỏa thiêu đốt bên ngoài Thập Diễn Ảo trận làm gì?
Một gã đệ tử hướng về sư tôn của mình hỏi.
Vị sư tôn kia hừ lạnh nói:
- Dù cho tên ma đầu làm gì, khẳng định hắn cũng không phá được Thập Diễn Ảo trận.
Đột nhiên.
Trong Thượng Thiên cung, tất cả các tán tiên đều cảm thấy đất dưới chân rung động mãnh liệt, từ từ trầm xuống.
- Không ổn, Thiên Hỏa ma đầu phóng hỏa thiêu hủy bên dưới Thập Diễn Ảo trận. Thập Diễn Ảo trận đang không ngừng rơi xuống.
Một gã tán tiên chấn kinh nói.
Sơn mạch phía dưới bị thiêu hủy, Thập Diễn Ảo trận tự nhiên rơi xuống.
Thập Diễn Ảo trận trong Thượng Thiên cung được Thanh Hư quan xem là trọng địa, là nơi chí cao. Bây giờ bị rơi xuống, chìm sâu vào trong núi. Sự tình này có thể trở thành trò cười cho cả Đằng Long đại lục. Thập Diễn Ảo trận của tán tiên có năng lực như thế nào?
------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.