Quyển 14 - Chương 47: Khương Nghiên đích thân phận
Ngã Cật Tây Hồng Thị
09/04/2013
Tần Vũ không khỏi cười thầm, Khương Nghiên này đã lộ chân tướng rồi.
- Nghiên Nhi, muội cũng biết ta mà, ta xem... chỉ cần Lạc Vũ ở nơi nào nào, thì muội đều tập trung chú ý lên người hắn, căn bản không nhìn thấy sự tồn tại của người khác.
Tần Vũ ranh mãnh nói.
Khương Nghiên vẻ mặt không khỏi có chút đỏ hồng lên.
- Tần Vũ đại ca, huynh lại bắt đầu đùa muội rồi.
Khương Nghiên vừa cười vừa nói.
Khương Nghiên đến, làm cho yến tiệc sớm kết thúc. Rồi sau đó ba huynh đệ Tần Vũ được an bài tới một chỗ, còn Khương Nghiên và Quân Lạc Vũ ở một chỗ khác.
- Tần Vũ đại ca, một lát ta sẽ dùng thần thức truyền âm cho huynh, đến lúc đó chúng ta gặp lại".
Khương Nghiên lúc rời đi với Quân Lạc Vũ thì truyền âm nói.
Tần Vũ chỉ có thể cố nén sự nghi hoặc trong lòng.
Ba huynh đệ Tần Vũ được an bài trong một đình viện yên tĩnh.
- Đại ca, chúng ta tham gia yến tiệc với bọn họ là đã nể mặt rồi, yến tiệc kết thúc vì sao còn chưa ly khai. Ở lại đây làm gì?
Hầu Phí nói thầm.
Tần Vũ cười khổ nói:
- Phí Phí, ngươi cho là ta không muốn sớm ly khai sao? Ta còn phải đi gặp một người nữa.
- Một người?
Hầu Phí, Hắc Vũ cùng nhìn Tần Vũ,
- Đại ca, huynh phải đi gặp ai thì cứ trực tiếp đi. Lãng phí thời gian ở đây làm gì?
Tần Vũ tâm ý vừa động, bố trí một cấm chế phổ thông ở xung quanh, ngăn cách âm thanh.
- Bởi vì người này là thần nhân!
Tần Vũ chậm rãi nói.
- Thần nhân. Thần giới sao?
Hắc Vũ và Hầu Phí tâm cảnh tu vi cũng không yếu, nhưng lúc này cũng mở to mắt ngạc nhiên.
Tần Vũ cười nhạt nói:
- Không cần đại kinh như thế, thần giới cao thủ các ngươi cũng không phải là chưa nhìn thấy. Thực lực của Lan thúc, ta dám khẳng định trong thần giới, cũng là cao thủ.
Tần Vũ tự tin nói.
Hắc Vũ, Hầu Phí cùng nhớ tới vũ khí của mình.
Xuyên Vân Thương, Hắc bổng. Thoạt nhìn chỉ màu ngăm đen rất ư là bình thường, nhìn vừa giống gỗ vừa giống sắt. Nhưng nói về độ cứng, uy lực của cả hai kiện vũ khí, chí ít Hầu Phí, Hắc Vũ không phát hiện có cái gì có thể gây tổn thương cho Xuyên Vân Thương và Hắc bổng.
- Lan thúc. Thực lực quả rất mạnh.
Hắc Vũ gật đầu nói.
- Lan thúc chính là sư tôn của ta, người lợi hại như thế, nhưng công pháp lợi hại nào cũng chẳng đưa cho ta, chỉ cấp vũ khí, thực sự là...
Hầu Phí nói thầm, tựa hồ có chút bất mãn.
Tần Vũ đột nhiên đứng dậy.
Hầu Phí, Hắc Vũ nhất thời cũng ngừng nói, cùng nhìn Tần Vũ. Hắc Vũ cũng nhỏ giọng hỏi:
- Đại ca, đi gặp thần nhân đó sao?
- Ừ.
Tần Vũ khẽ gật đầu. Rồi tiện tay giải trừ trận pháp cấm chế, chuẩn bị bỏ đi.
- Người đó là ai vậy?
Hầu Phí dò hỏi.
Nhưng Tần Vũ thân thể cũng vừa động, cả người vụt biến mất không thấy đâu nữa. Chỉ có một thanh âm vang lên trong đầu Hầu Phí, Hắc Vũ:
- Thần nhân đó tên là Khương Nghiên, nhớ kỹ, không được tiết lộ thân phận của nàng.
- Khương Nghiên?
Hầu Phí, Hắc Vũ cũng biết câu trả lời.
Viêm Dương tinh, trên một sườn núi cao, đang có một nam, một nữ đứng đó.
Tần Vũ cẩn thận đánh giá Khương Nghiên đang đứng trước mắt.
Khương Nghiên lớn lên xinh đẹp khả ái phi thường, cặp mắt to linh động vô cùng. Tần Vũ sao có thể tưởng tượng nổi nữ hài đáng yêu đó cũng là người ở thần giới.
- Khương Nghiên, thật không thể tưởng tượng nổi, muội cũng là người thần giới. Muội đem ta và Lạc Vũ, Vô Danh đại ca ra lừa gạt cả.
Tần Vũ cười nói.
Khương Nghiên khẽ nhíu mi mày nghi hoặc, mang theo một tia nhìn trêu đùa hỏi:
- Tần Vũ, huynh linh hồn cảnh giới cao như thế, lại biết thân phận của ta. Chẳng lẽ không sợ ta giết người diệt khẩu?
Giết người diệt khẩu?
Tần Vũ cười cười. Rồi chưa kịp nói gì, Khương Nghiên tiếp tục nói:
- Linh hồn cảnh giới chỉ có thể đại biểu cho trình độ lĩnh ngộ không gian của huynh, mà trong cơ thể huynh không phải là thần lực, cũng không phải thiên thần lực Cho nên linh hồn huynh không có tu vi, thực lực lại quá yếu. Nếu muội thật sự giết huynh thì phỏng chừng một chiêu là đủ.
- Thật vậy à?
Tần Vũ mỉm cười nhìn Khương Nghiên.
- Ách...
Khương Nghiên hơi kinh ngạc, lập tức nói tiếp:
- Điều kiện đầu tiên là huynh không được tiến nhập Khương Lan giới.
Lời vừa thốt ra, Khương Nghiên không khỏi che miệng mình lại, nàng biết chính mình đã lỡ lời.
Nhưng Tần Vũ vẫn cười.
- Khương Nghiên, không cần phải che dấu. Muội như thế nào lại biết Khương Lan giới. Tiên, ma, yêu giới, số người biết Khương Lan giới rất ít. Những người biết đều là huynh tín nhiệm, muội không có khả năng biết Khương Lan giới từ tiên ma yêu giới được. Nói thật đi, muội và Lan thúc có quan hệ gì?
Tần Vũ cười tiếu nhìn Khương Nghiên.
Tần Vũ cũng không muốn làm khó Khương Nghiên. Nhưng Tần Vũ cũng không úy kỵ Khương Nghiên.
Nói về thực lực... Có được thượng phẩm thiên thần khí Tàn Tuyết, lực công kích của Tần Vũ thập phần khủng khiếp. Thượng cấp thần nhân thì như thế nào? Dù sao theo lời của Mê Thần điện chủ nhân, thiên thần khí bình thường là của thiên thần. Nhưng một thượng cấp thần nhân, cho dù vận khí có tốt, địa vị tôn quý phỏng chừng cũng chỉ có hạ phầm thiên thần khí.
Khương Nghiên bất đắc dĩ thở dài một hơi:
- Tần Vũ, huynh đúng là lợi hại. Đúng rồi, muội sẽ nói cho huynh một chuyện. Muội xác nhận Lan thúc, người chính là thúc của muội.
- Thúc?
Tần Vũ nghi hoặc.
"Đúng, thân thúc!" Khương Nghiên trịnh trọng nói.
Tần Vũ trong lòng không khỏi chấn động.
Lan thúc cũng là thân thúc thúc của Khương Nghiên, mối quan hệ đó rất gần gũi. Lan thúc với phụ thân của Khương Nghiên hẳn là thân huynh đệ. Vậy Ngân Hoa mỗ mỗ là ai? Lập nhi với bọn họ có quan hệ gì?
- Từ năm đó thần giới phát sinh một trận chiến đấu kinh thiên địa, thúc trở nên lạnh lùng, thương cảm. Nhưng cũng từ lúc đó, thúc đối với tỷ tỷ trở nên rất quan tâm.
Khương Nghiên nhíu mày, có chút nghi hoặc, sau đó tiếp tục nói:
- Muội cũng không rõ, mặc dù thúc đối với muội, tỷ tỷ, còn có đồng bối đệ tử nữa, quả thật không sai, chính là cũng không sủng ái hơn gì mấy. Chỉ sau đợt chiến đấu kinh thiên kia, thúc mới thực sự quan tâm phi thường tới tỷ tỷ. Không cho phép bất cứ kẻ nào được khi dễ tới tỷ tỷ
- Thực lực của thúc rất mạnh, mặc dù trong tộc, thúc một mình hành động, nhưng cho dù là cha muội cũng không có ý kiến gì.
Khương Nghiên cảm thán nói.
- Không lâu trước, thúc luyện chế được một kiện bảo bối rất trân quý.
Khương Nghiên hâm mộ nhìn Tần Vũ.
- Tần Vũ, huynh biết không. Bảo bối này hao phí rất nhiều công sức của thúc, dùng rất nhiều tài liệu trân quý mới luyện chế thành công. Cha muội muốn thúc đem bảo bối cho gia tộc, làm bảo bối trấn tộc chi bảo. Thậm chí còn đem rất nhiều bảo bối trân quý khác trao đổi, nhưng thúc không chịu.
- Nói vậy, huynh cũng đoán được rồi. Đó chính là Khương Lan giới.
Khương Nghiên cảm thán nói.
Hai nắm tay Tần Vũ không khỏi nắm chặt, buông ra...rồi lại nắm chặt, lại buông ra.
- Thúc tựa hộ như không có điều gì ngăn cản nổi, nếu nói cái gì có thể ngăn cản được người, thì chính là tỷ tỷ của muội thôi. Thực sự là kỳ quái...như thế nào mà chỉ sau một lần chiến đấu kinh thiên, thúc thúc đã đối đãi với tỷ tỷ của ta giống như con gái của người đây?
Khương Nghiên nghi hoặc mà nói.
- Khương Nghiên.
Tần Vũ đột nhiên gọi.
- Hả?
Khương Nghiên quay nhìn Tần Vũ.
- Muội nói tỷ tỷ, gọi là Khương Lập?
Tần Vũ mục quang dừng ở Khương Nghiên. Nếu còn đoán không ra, tần Vu đúng là kẻ ngu.
Khương Nghiên kinh ngạc nói:
- Ngươi quả là thông minh, đúng, tỷ tỷ ta là Khương Lập.
- Lập nhi, Lập nhi.
Tần Vũ lẩm bẩm.
Trải qua nhiều năm như vậy, tâm địa Tần Vũ đã cứng rắn như cương thiết. Nhưng khi nghe được tin tức của Lập nhi, nhớ lại chính mình ở nhân giới năm đó, cùng Lập nhi ở một chỗ. Cho dù tâm có cứng như cương thiết cũng hóa thành mềm yếu.
Thấy bộ dạng Tần Vũ như thế, Khương Nghiên khẽ cúi đầu, thấp giọng nói:
- Xem ra huynh cũng đáng để tỷ tỷ làm như vậy.
- Có thể nói cho ta biết một chút tin tức của Lập nhi ở thần giới không?
Tần Vũ ngẩng mạnh đầu, mục quang như lợi kiếm bắn thẳng về phía Khương Nghiên. Sâu thẳm trong ánh mắt thể hiện rõ ràng nỗi khát vọng.
Khương Nghiên trầm ngâm một lúc rồi gật đầu nói:
- Muội cũng chỉ nói một chút, mặc dù mỗ mỗ không cho phép muội nhiều lời.
Tần Vũ trong lòng giật nảy. Mỗ mỗ không cho phép nhiều lời, có phải chính là Ngân Hoa mỗ mỗ.
- Tần Vũ, huynh đoán đúng, tỷ tỷ của ta đúng là Khương Lập, cũng là Lập nhi mà huynh biết trước kia. Cũng may là huynh không quên, nếu như huynh phụ lòng, đừng nói là mỗ mỗ, muội sẽ là người thứ nhất ra tay giáo huấn huynh. Cho huynh thưởng thức thủ đoạn của muội.
Khương Nghiên hung hăng giơ nắm tay về phía Tần Vũ.,
Tần Vũ không khỏi mỉm cười.
Khương Nghiên tính tình so với tỷ tỷ, nhưng thật ra một người rất đáng yêu dã man, một người văn tĩnh. Hoàn toàn bất đồng.
"Đúng, biểu hiện của huynh hiện giờ muội rất hài lòng. Tỷ tỷ có nói, ôi, trước tiên nói cho huynh một chuyện kỳ quái. Ở thần giới, bề ngoài của nữ hài tử không quan trọng, hay khí chất cũng không tính là gì. Dù sao linh hồn đến cảnh giới đó, mọi người đều có điểm ngang nhau, không ai bình phàm cả. Dưới mọi tình huống, thì rất ít có nữ nhân bị nhiều người theo đuổi.
Khương Nghiên bĩu môi nói:
- Nhưng tỷ tỷ lại không thế, từ lần chiến đấu kinh thiên đó, tỷ tỷ cũng nhận được sự theo đuổi của vô số tuấn kiệt, rất nhiều, rất nhiều.
Tần Vũ không khỏi nhíu mày.
TÌnh địch xem ra cũng rất nhiều.
Hốt nhiên, Tần Vũ nhớ tới điều gì đó, nói:
- Nghiên nhi, ý tứ của muội là... trước cái Kinh Thiên chiến đấu, không có bao nhiêu người theo đuổi Lập nhi sao?
- Không sai biệt lắm!
Khương Nghiên gật đầu nói.
- Trước đó cũng có người theo đuổi tỷ tỷ, nhưng không có nhiều. Mấy người đó tại thần giới chỉ có địa vị bình thường mà thôi.
Tần Vũ đối với Kinh Thiên chiến đấu có chút nghi hoặc.
- Chính là lúc đó, oa, một số lượng lớn tuấn kiệt của thần giới điên cuồng theo đuổi tỷ tỷ! Kẻ không có địa vị đứng vòng ngoài!, không có thực lực cũng đứng vòng ngoài! Nếu không có địa vị lại không có thực lực, đừng có nghĩ đến. Không đạt tới thiên thần cảnh giới, đều không đáng mặt mũi được nói chuyện cùng tỷ tỷ của ta!
Khương Nghiên cảm thán nói.
Tần Vũ trừng mắt.
Sớm đoán trước là có rất nhiều kẻ theo đuổi Lập nhi, nhưng khi nghe Khương Nghiên nói, so với chính mình tưởng tượng còn khủng khiếp hơn nhiều.
- Theo đuổi tỷ tỷ của muội, ở thần giới, không có một nhân vật nào là bình thường? Trong số người công khai theo đuổi, thực lực thấp nhất cũng là một hạ bộ thiên thần. Hắn mặc dù chỉ là hạ bộ thiên thần, nhưng địa vị của hắn lại rất cao, hơn nữa với 'Luyện Khí' lại vô cùng giỏi.
Khương Nghiên cảm thán mà nói.
Tần Vũ chậm rãi thở ra một hơi dài.
Áp lực!
Tựa như có một ngọn núi đè lên ngực hắn vậy.
Tần Vũ có thể tưởng tượng được đám người theo đuổi Lập nhi, thực lực thấp nhất cũng là hạ bộ thiên thần. Rất rõ ràng... không có thực lực thiên thần thì đừng có nghĩ đến. Hơn nữa trong số đó người có thế lực và địa vị cũng rất nhiều.
- Bất quá huynh không được nhụt chí, tỷ tỷ của muội là ai chứ? Một là, chúng ta có gia tộc đứng phía sau, hai là thúc kiên quyết đứng bên phía tỷ tỷ. Đừng nói đến người khác, ngay cả phụ thân của muội cũng đừng mơ tưởng bắt tỷ tỷ phải chịu kẻ nào đó.
Khương Nghiên cười đầy ẩn ý.
Tần Vũ không khỏi cảm kích Lan thúc.
Vì Lập nhi là nữ nhân, cho dù có ý phản kháng, nhưng nếu như không có Lan thúc ủng hộ phía sau, xem ra cũng không làm gì được.
- Tỷ tỷ đối với bên ngoài nói, chỉ muốn tĩnh tâm tu luyện không muốn nói đến chuyện hôn nhân. Dựa vào phương pháp này cự tuyệt vô số tuấn kiệt ở thần giới... Mặc dù hiện tại vẫn còn một số người địa vị cao, thực lực mạnh theo đuổi, nhưng theo như muội thấy, tỷ tỷ chỉ thích huynh thôi.
Khương Nghiên ra vẻ "già đời" vỗ vai Tần Vũ,
- Tỷ phu tương lai à, huynh cần nỗ lực nhiều, đừng khiến tỷ tỷ của muội thất vọng đó.
Khương Nghiên vỗ vào vai, khiến cho Tần Vũ dở khóc dở cười.
Nhưng hai tiếng tỷ phu khiến cho Tần Vũ cảm thấy rất thoải mái.
- Khương Lan giới rất trân quý, thật là thế... Chính ở thần giới, cũng thuộc loại tuyệt đỉnh bảo vật. Lúc trước Tượng thần Xa Hầu, Tượng thần đối với lĩnh ngộ không gian cũng không thể luyện chế ra Khương Lan giới.
Khương Nghiên cảm thán nói.
Đôi mắt Tần Vũ chợt sáng lên.
Tượng thần Xa Hầu? Chẳng lẽ chính là Mê Thần điện chủ nhân Xa Hầu Viên, theo lời của Xa Hầu Viên, thực lực luyện khí của hắn ở thần giới không có người thứ hai, đích xác là có tư cách xưng là Tượng thần.
Tần Vũ tĩnh không hỏi về chuyện của Hầu Viên, bởi vì việc kế thừa Mê Thần điện, Tần Vũ không muốn lộ ra. Điều này rất trọng yếu, chính là cơ sở để hắn tung hoành thần giới sau này.
- Khương Nghiên, muội nói Tượng thần đó cũng không luyện chế nổi Khương Lan giới, vậy Khương Lan giới quả thật rất trân quý?
Tần Vũ trong lòng có chút tò mò về độ trân quý của Khương Lan giới.
Khương Nghiên liếc nhìn Tần Vũ:
- Tần Vũ, muội khuyên huynh nếu như sau này thực lực đủ mạnh, hãy trả Khương Lan giới lại cho Lan thúc. Kiện bảo vật này... có thể xem là đệ nhất linh bảo trên người Lan thúc, muội thật không hiểu được, thúc sao lại đưa nó cho huynh. Cho dù huynh là trượng phu tương lai của tỷ tỷ, cũng không đủ để thúc giao Khương Lan giới cho huynh.
Sắc mặt Tần Vũ chợt biến đổi.
Khương Lan giới cũng là đệ nhất linh bảo trên người Lan thúc, tin tức này làm Tần Vũ chấn động.
Không gian thần khí cực kỳ khó luyện chế, cũng được gọi là linh bảo. Rất rõ ràng Khương Lan giới hẳn phải là Hồng mông hậu thiên linh bảo, Lan thúc có thể luyện chế thành công, khẳng định đã mất rất nhiều tâm lực. Năm đó khi Lan thúc giao nó cho mình, chỉ nói rất nhẹ nhàng đó là một kiện thần khí. Xem ra Lan thúc lo là mình vì lễ vật quá to lớn không thể tiếp nhận.
Tự mình đem đệ nhất linh bảo tặng cho người khác? Người này khí phách không ai có thể bàn đến, nhưng trong hành vi này thể hiện sự quan tâm của Lan thúc đối với Tần Vũ.
Tần Vũ trong lòng không khỏi dâng lên nỗi cảm kích vô hạn đối với Lan thúc.
------
- Nghiên Nhi, muội cũng biết ta mà, ta xem... chỉ cần Lạc Vũ ở nơi nào nào, thì muội đều tập trung chú ý lên người hắn, căn bản không nhìn thấy sự tồn tại của người khác.
Tần Vũ ranh mãnh nói.
Khương Nghiên vẻ mặt không khỏi có chút đỏ hồng lên.
- Tần Vũ đại ca, huynh lại bắt đầu đùa muội rồi.
Khương Nghiên vừa cười vừa nói.
Khương Nghiên đến, làm cho yến tiệc sớm kết thúc. Rồi sau đó ba huynh đệ Tần Vũ được an bài tới một chỗ, còn Khương Nghiên và Quân Lạc Vũ ở một chỗ khác.
- Tần Vũ đại ca, một lát ta sẽ dùng thần thức truyền âm cho huynh, đến lúc đó chúng ta gặp lại".
Khương Nghiên lúc rời đi với Quân Lạc Vũ thì truyền âm nói.
Tần Vũ chỉ có thể cố nén sự nghi hoặc trong lòng.
Ba huynh đệ Tần Vũ được an bài trong một đình viện yên tĩnh.
- Đại ca, chúng ta tham gia yến tiệc với bọn họ là đã nể mặt rồi, yến tiệc kết thúc vì sao còn chưa ly khai. Ở lại đây làm gì?
Hầu Phí nói thầm.
Tần Vũ cười khổ nói:
- Phí Phí, ngươi cho là ta không muốn sớm ly khai sao? Ta còn phải đi gặp một người nữa.
- Một người?
Hầu Phí, Hắc Vũ cùng nhìn Tần Vũ,
- Đại ca, huynh phải đi gặp ai thì cứ trực tiếp đi. Lãng phí thời gian ở đây làm gì?
Tần Vũ tâm ý vừa động, bố trí một cấm chế phổ thông ở xung quanh, ngăn cách âm thanh.
- Bởi vì người này là thần nhân!
Tần Vũ chậm rãi nói.
- Thần nhân. Thần giới sao?
Hắc Vũ và Hầu Phí tâm cảnh tu vi cũng không yếu, nhưng lúc này cũng mở to mắt ngạc nhiên.
Tần Vũ cười nhạt nói:
- Không cần đại kinh như thế, thần giới cao thủ các ngươi cũng không phải là chưa nhìn thấy. Thực lực của Lan thúc, ta dám khẳng định trong thần giới, cũng là cao thủ.
Tần Vũ tự tin nói.
Hắc Vũ, Hầu Phí cùng nhớ tới vũ khí của mình.
Xuyên Vân Thương, Hắc bổng. Thoạt nhìn chỉ màu ngăm đen rất ư là bình thường, nhìn vừa giống gỗ vừa giống sắt. Nhưng nói về độ cứng, uy lực của cả hai kiện vũ khí, chí ít Hầu Phí, Hắc Vũ không phát hiện có cái gì có thể gây tổn thương cho Xuyên Vân Thương và Hắc bổng.
- Lan thúc. Thực lực quả rất mạnh.
Hắc Vũ gật đầu nói.
- Lan thúc chính là sư tôn của ta, người lợi hại như thế, nhưng công pháp lợi hại nào cũng chẳng đưa cho ta, chỉ cấp vũ khí, thực sự là...
Hầu Phí nói thầm, tựa hồ có chút bất mãn.
Tần Vũ đột nhiên đứng dậy.
Hầu Phí, Hắc Vũ nhất thời cũng ngừng nói, cùng nhìn Tần Vũ. Hắc Vũ cũng nhỏ giọng hỏi:
- Đại ca, đi gặp thần nhân đó sao?
- Ừ.
Tần Vũ khẽ gật đầu. Rồi tiện tay giải trừ trận pháp cấm chế, chuẩn bị bỏ đi.
- Người đó là ai vậy?
Hầu Phí dò hỏi.
Nhưng Tần Vũ thân thể cũng vừa động, cả người vụt biến mất không thấy đâu nữa. Chỉ có một thanh âm vang lên trong đầu Hầu Phí, Hắc Vũ:
- Thần nhân đó tên là Khương Nghiên, nhớ kỹ, không được tiết lộ thân phận của nàng.
- Khương Nghiên?
Hầu Phí, Hắc Vũ cũng biết câu trả lời.
Viêm Dương tinh, trên một sườn núi cao, đang có một nam, một nữ đứng đó.
Tần Vũ cẩn thận đánh giá Khương Nghiên đang đứng trước mắt.
Khương Nghiên lớn lên xinh đẹp khả ái phi thường, cặp mắt to linh động vô cùng. Tần Vũ sao có thể tưởng tượng nổi nữ hài đáng yêu đó cũng là người ở thần giới.
- Khương Nghiên, thật không thể tưởng tượng nổi, muội cũng là người thần giới. Muội đem ta và Lạc Vũ, Vô Danh đại ca ra lừa gạt cả.
Tần Vũ cười nói.
Khương Nghiên khẽ nhíu mi mày nghi hoặc, mang theo một tia nhìn trêu đùa hỏi:
- Tần Vũ, huynh linh hồn cảnh giới cao như thế, lại biết thân phận của ta. Chẳng lẽ không sợ ta giết người diệt khẩu?
Giết người diệt khẩu?
Tần Vũ cười cười. Rồi chưa kịp nói gì, Khương Nghiên tiếp tục nói:
- Linh hồn cảnh giới chỉ có thể đại biểu cho trình độ lĩnh ngộ không gian của huynh, mà trong cơ thể huynh không phải là thần lực, cũng không phải thiên thần lực Cho nên linh hồn huynh không có tu vi, thực lực lại quá yếu. Nếu muội thật sự giết huynh thì phỏng chừng một chiêu là đủ.
- Thật vậy à?
Tần Vũ mỉm cười nhìn Khương Nghiên.
- Ách...
Khương Nghiên hơi kinh ngạc, lập tức nói tiếp:
- Điều kiện đầu tiên là huynh không được tiến nhập Khương Lan giới.
Lời vừa thốt ra, Khương Nghiên không khỏi che miệng mình lại, nàng biết chính mình đã lỡ lời.
Nhưng Tần Vũ vẫn cười.
- Khương Nghiên, không cần phải che dấu. Muội như thế nào lại biết Khương Lan giới. Tiên, ma, yêu giới, số người biết Khương Lan giới rất ít. Những người biết đều là huynh tín nhiệm, muội không có khả năng biết Khương Lan giới từ tiên ma yêu giới được. Nói thật đi, muội và Lan thúc có quan hệ gì?
Tần Vũ cười tiếu nhìn Khương Nghiên.
Tần Vũ cũng không muốn làm khó Khương Nghiên. Nhưng Tần Vũ cũng không úy kỵ Khương Nghiên.
Nói về thực lực... Có được thượng phẩm thiên thần khí Tàn Tuyết, lực công kích của Tần Vũ thập phần khủng khiếp. Thượng cấp thần nhân thì như thế nào? Dù sao theo lời của Mê Thần điện chủ nhân, thiên thần khí bình thường là của thiên thần. Nhưng một thượng cấp thần nhân, cho dù vận khí có tốt, địa vị tôn quý phỏng chừng cũng chỉ có hạ phầm thiên thần khí.
Khương Nghiên bất đắc dĩ thở dài một hơi:
- Tần Vũ, huynh đúng là lợi hại. Đúng rồi, muội sẽ nói cho huynh một chuyện. Muội xác nhận Lan thúc, người chính là thúc của muội.
- Thúc?
Tần Vũ nghi hoặc.
"Đúng, thân thúc!" Khương Nghiên trịnh trọng nói.
Tần Vũ trong lòng không khỏi chấn động.
Lan thúc cũng là thân thúc thúc của Khương Nghiên, mối quan hệ đó rất gần gũi. Lan thúc với phụ thân của Khương Nghiên hẳn là thân huynh đệ. Vậy Ngân Hoa mỗ mỗ là ai? Lập nhi với bọn họ có quan hệ gì?
- Từ năm đó thần giới phát sinh một trận chiến đấu kinh thiên địa, thúc trở nên lạnh lùng, thương cảm. Nhưng cũng từ lúc đó, thúc đối với tỷ tỷ trở nên rất quan tâm.
Khương Nghiên nhíu mày, có chút nghi hoặc, sau đó tiếp tục nói:
- Muội cũng không rõ, mặc dù thúc đối với muội, tỷ tỷ, còn có đồng bối đệ tử nữa, quả thật không sai, chính là cũng không sủng ái hơn gì mấy. Chỉ sau đợt chiến đấu kinh thiên kia, thúc mới thực sự quan tâm phi thường tới tỷ tỷ. Không cho phép bất cứ kẻ nào được khi dễ tới tỷ tỷ
- Thực lực của thúc rất mạnh, mặc dù trong tộc, thúc một mình hành động, nhưng cho dù là cha muội cũng không có ý kiến gì.
Khương Nghiên cảm thán nói.
- Không lâu trước, thúc luyện chế được một kiện bảo bối rất trân quý.
Khương Nghiên hâm mộ nhìn Tần Vũ.
- Tần Vũ, huynh biết không. Bảo bối này hao phí rất nhiều công sức của thúc, dùng rất nhiều tài liệu trân quý mới luyện chế thành công. Cha muội muốn thúc đem bảo bối cho gia tộc, làm bảo bối trấn tộc chi bảo. Thậm chí còn đem rất nhiều bảo bối trân quý khác trao đổi, nhưng thúc không chịu.
- Nói vậy, huynh cũng đoán được rồi. Đó chính là Khương Lan giới.
Khương Nghiên cảm thán nói.
Hai nắm tay Tần Vũ không khỏi nắm chặt, buông ra...rồi lại nắm chặt, lại buông ra.
- Thúc tựa hộ như không có điều gì ngăn cản nổi, nếu nói cái gì có thể ngăn cản được người, thì chính là tỷ tỷ của muội thôi. Thực sự là kỳ quái...như thế nào mà chỉ sau một lần chiến đấu kinh thiên, thúc thúc đã đối đãi với tỷ tỷ của ta giống như con gái của người đây?
Khương Nghiên nghi hoặc mà nói.
- Khương Nghiên.
Tần Vũ đột nhiên gọi.
- Hả?
Khương Nghiên quay nhìn Tần Vũ.
- Muội nói tỷ tỷ, gọi là Khương Lập?
Tần Vũ mục quang dừng ở Khương Nghiên. Nếu còn đoán không ra, tần Vu đúng là kẻ ngu.
Khương Nghiên kinh ngạc nói:
- Ngươi quả là thông minh, đúng, tỷ tỷ ta là Khương Lập.
- Lập nhi, Lập nhi.
Tần Vũ lẩm bẩm.
Trải qua nhiều năm như vậy, tâm địa Tần Vũ đã cứng rắn như cương thiết. Nhưng khi nghe được tin tức của Lập nhi, nhớ lại chính mình ở nhân giới năm đó, cùng Lập nhi ở một chỗ. Cho dù tâm có cứng như cương thiết cũng hóa thành mềm yếu.
Thấy bộ dạng Tần Vũ như thế, Khương Nghiên khẽ cúi đầu, thấp giọng nói:
- Xem ra huynh cũng đáng để tỷ tỷ làm như vậy.
- Có thể nói cho ta biết một chút tin tức của Lập nhi ở thần giới không?
Tần Vũ ngẩng mạnh đầu, mục quang như lợi kiếm bắn thẳng về phía Khương Nghiên. Sâu thẳm trong ánh mắt thể hiện rõ ràng nỗi khát vọng.
Khương Nghiên trầm ngâm một lúc rồi gật đầu nói:
- Muội cũng chỉ nói một chút, mặc dù mỗ mỗ không cho phép muội nhiều lời.
Tần Vũ trong lòng giật nảy. Mỗ mỗ không cho phép nhiều lời, có phải chính là Ngân Hoa mỗ mỗ.
- Tần Vũ, huynh đoán đúng, tỷ tỷ của ta đúng là Khương Lập, cũng là Lập nhi mà huynh biết trước kia. Cũng may là huynh không quên, nếu như huynh phụ lòng, đừng nói là mỗ mỗ, muội sẽ là người thứ nhất ra tay giáo huấn huynh. Cho huynh thưởng thức thủ đoạn của muội.
Khương Nghiên hung hăng giơ nắm tay về phía Tần Vũ.,
Tần Vũ không khỏi mỉm cười.
Khương Nghiên tính tình so với tỷ tỷ, nhưng thật ra một người rất đáng yêu dã man, một người văn tĩnh. Hoàn toàn bất đồng.
"Đúng, biểu hiện của huynh hiện giờ muội rất hài lòng. Tỷ tỷ có nói, ôi, trước tiên nói cho huynh một chuyện kỳ quái. Ở thần giới, bề ngoài của nữ hài tử không quan trọng, hay khí chất cũng không tính là gì. Dù sao linh hồn đến cảnh giới đó, mọi người đều có điểm ngang nhau, không ai bình phàm cả. Dưới mọi tình huống, thì rất ít có nữ nhân bị nhiều người theo đuổi.
Khương Nghiên bĩu môi nói:
- Nhưng tỷ tỷ lại không thế, từ lần chiến đấu kinh thiên đó, tỷ tỷ cũng nhận được sự theo đuổi của vô số tuấn kiệt, rất nhiều, rất nhiều.
Tần Vũ không khỏi nhíu mày.
TÌnh địch xem ra cũng rất nhiều.
Hốt nhiên, Tần Vũ nhớ tới điều gì đó, nói:
- Nghiên nhi, ý tứ của muội là... trước cái Kinh Thiên chiến đấu, không có bao nhiêu người theo đuổi Lập nhi sao?
- Không sai biệt lắm!
Khương Nghiên gật đầu nói.
- Trước đó cũng có người theo đuổi tỷ tỷ, nhưng không có nhiều. Mấy người đó tại thần giới chỉ có địa vị bình thường mà thôi.
Tần Vũ đối với Kinh Thiên chiến đấu có chút nghi hoặc.
- Chính là lúc đó, oa, một số lượng lớn tuấn kiệt của thần giới điên cuồng theo đuổi tỷ tỷ! Kẻ không có địa vị đứng vòng ngoài!, không có thực lực cũng đứng vòng ngoài! Nếu không có địa vị lại không có thực lực, đừng có nghĩ đến. Không đạt tới thiên thần cảnh giới, đều không đáng mặt mũi được nói chuyện cùng tỷ tỷ của ta!
Khương Nghiên cảm thán nói.
Tần Vũ trừng mắt.
Sớm đoán trước là có rất nhiều kẻ theo đuổi Lập nhi, nhưng khi nghe Khương Nghiên nói, so với chính mình tưởng tượng còn khủng khiếp hơn nhiều.
- Theo đuổi tỷ tỷ của muội, ở thần giới, không có một nhân vật nào là bình thường? Trong số người công khai theo đuổi, thực lực thấp nhất cũng là một hạ bộ thiên thần. Hắn mặc dù chỉ là hạ bộ thiên thần, nhưng địa vị của hắn lại rất cao, hơn nữa với 'Luyện Khí' lại vô cùng giỏi.
Khương Nghiên cảm thán mà nói.
Tần Vũ chậm rãi thở ra một hơi dài.
Áp lực!
Tựa như có một ngọn núi đè lên ngực hắn vậy.
Tần Vũ có thể tưởng tượng được đám người theo đuổi Lập nhi, thực lực thấp nhất cũng là hạ bộ thiên thần. Rất rõ ràng... không có thực lực thiên thần thì đừng có nghĩ đến. Hơn nữa trong số đó người có thế lực và địa vị cũng rất nhiều.
- Bất quá huynh không được nhụt chí, tỷ tỷ của muội là ai chứ? Một là, chúng ta có gia tộc đứng phía sau, hai là thúc kiên quyết đứng bên phía tỷ tỷ. Đừng nói đến người khác, ngay cả phụ thân của muội cũng đừng mơ tưởng bắt tỷ tỷ phải chịu kẻ nào đó.
Khương Nghiên cười đầy ẩn ý.
Tần Vũ không khỏi cảm kích Lan thúc.
Vì Lập nhi là nữ nhân, cho dù có ý phản kháng, nhưng nếu như không có Lan thúc ủng hộ phía sau, xem ra cũng không làm gì được.
- Tỷ tỷ đối với bên ngoài nói, chỉ muốn tĩnh tâm tu luyện không muốn nói đến chuyện hôn nhân. Dựa vào phương pháp này cự tuyệt vô số tuấn kiệt ở thần giới... Mặc dù hiện tại vẫn còn một số người địa vị cao, thực lực mạnh theo đuổi, nhưng theo như muội thấy, tỷ tỷ chỉ thích huynh thôi.
Khương Nghiên ra vẻ "già đời" vỗ vai Tần Vũ,
- Tỷ phu tương lai à, huynh cần nỗ lực nhiều, đừng khiến tỷ tỷ của muội thất vọng đó.
Khương Nghiên vỗ vào vai, khiến cho Tần Vũ dở khóc dở cười.
Nhưng hai tiếng tỷ phu khiến cho Tần Vũ cảm thấy rất thoải mái.
- Khương Lan giới rất trân quý, thật là thế... Chính ở thần giới, cũng thuộc loại tuyệt đỉnh bảo vật. Lúc trước Tượng thần Xa Hầu, Tượng thần đối với lĩnh ngộ không gian cũng không thể luyện chế ra Khương Lan giới.
Khương Nghiên cảm thán nói.
Đôi mắt Tần Vũ chợt sáng lên.
Tượng thần Xa Hầu? Chẳng lẽ chính là Mê Thần điện chủ nhân Xa Hầu Viên, theo lời của Xa Hầu Viên, thực lực luyện khí của hắn ở thần giới không có người thứ hai, đích xác là có tư cách xưng là Tượng thần.
Tần Vũ tĩnh không hỏi về chuyện của Hầu Viên, bởi vì việc kế thừa Mê Thần điện, Tần Vũ không muốn lộ ra. Điều này rất trọng yếu, chính là cơ sở để hắn tung hoành thần giới sau này.
- Khương Nghiên, muội nói Tượng thần đó cũng không luyện chế nổi Khương Lan giới, vậy Khương Lan giới quả thật rất trân quý?
Tần Vũ trong lòng có chút tò mò về độ trân quý của Khương Lan giới.
Khương Nghiên liếc nhìn Tần Vũ:
- Tần Vũ, muội khuyên huynh nếu như sau này thực lực đủ mạnh, hãy trả Khương Lan giới lại cho Lan thúc. Kiện bảo vật này... có thể xem là đệ nhất linh bảo trên người Lan thúc, muội thật không hiểu được, thúc sao lại đưa nó cho huynh. Cho dù huynh là trượng phu tương lai của tỷ tỷ, cũng không đủ để thúc giao Khương Lan giới cho huynh.
Sắc mặt Tần Vũ chợt biến đổi.
Khương Lan giới cũng là đệ nhất linh bảo trên người Lan thúc, tin tức này làm Tần Vũ chấn động.
Không gian thần khí cực kỳ khó luyện chế, cũng được gọi là linh bảo. Rất rõ ràng Khương Lan giới hẳn phải là Hồng mông hậu thiên linh bảo, Lan thúc có thể luyện chế thành công, khẳng định đã mất rất nhiều tâm lực. Năm đó khi Lan thúc giao nó cho mình, chỉ nói rất nhẹ nhàng đó là một kiện thần khí. Xem ra Lan thúc lo là mình vì lễ vật quá to lớn không thể tiếp nhận.
Tự mình đem đệ nhất linh bảo tặng cho người khác? Người này khí phách không ai có thể bàn đến, nhưng trong hành vi này thể hiện sự quan tâm của Lan thúc đối với Tần Vũ.
Tần Vũ trong lòng không khỏi dâng lên nỗi cảm kích vô hạn đối với Lan thúc.
------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.