Quyển 16 - Chương 60: Tân đích tượng thần
Ngã Cật Tây Hồng Thị
09/04/2013
Hồng vân bao trùm thiên địa, linh bảo chi lôi giáng hạ.
Tin tức nhất lưu Hồng Mông linh bảo xuất thế, căn bản không cần truyền, phàm là những ai vốn biết chuyện Tượng Thần Xa Hầu Viên luyện chế Hồng Mông linh bảo năm xưa đều biết...
Thần giới vừa đản sanh một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo.
- Nhất lưu Hồng Mông linh bảo? Là ở Phiêu Tuyết thành!
Tại Lôi Phạt thành, Chu Hiển hướng ánh mắt về hướng Phiêu Tuyết thành, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp.
- Lẽ nào, lẽ nào là Tần Vũ...
Chuyện phi thường đơn giản. Thần giới chỉ có ba đại luyện khí tông sư, ngoại trừ Tượng Thần Xa Hầu Viên đã mất tích, thì còn có Đoan Mộc Phong và Âu Nghiệp Tử đang ở Lôi Phạt thành.
Mà tân nhất lưu Hồng Mông linh bảo chỉ có thể là Tần Vũ hoặc Tượng Thần Xa Hầu Viên hiện thân luyện chế.
Mặc kệ Xa Hầu Viên hay tần Vũ luyện chế. Ý nghĩa cũng không lớn lắm. Bởi vì Tần Vũ là tân chủ nhân Mê Thần điện, cũng coi như là truyền nhân của Xa Hầu Viên.
Cho dù là Xa Hầu Viên luyện chế, cũng là trợ giúp cho Tần Vũ.
- Phụ hoàng!
Chu Hiển nhìn về phía Chu Hoắc bên cạnh.
Thần sắc Chu Hoắc phức tạp, giọng nhỏ nhẹ:
- Con ở đây, ta đến Phiêu Tuyết thành xem sự tình thế nào!
- Vâng, phụ hoàng!
Chu Hiển chỉ có thể tại đáy lòng kiên trì, cuối cùng vô luận thế nào hắn cũng không chịu lùi bước.
Bên trong không gian của Chu Hoắc, hai vị luyện khí tông sư không biết bên ngòai phát sinh sự tình gì, căn bản bọn họ không thể biết được chuyện xảy ra ở thần giới.
Không chỉ có Tây Bắc Thánh Hoàng Chu Hoắc mà Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự, Tu La thần vương, Nam Cực Thánh Hoàng... các cao thủ đều tụ họp về Phiêu Tuyết thành.
Một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo, đủ để động lòng tất cả thần vương trong thần giới.
Bắc Cực Phiêu Tuyết thành giờ đây đã trở thành nơi tụ họp đông đủ của các thần vương. Hơn một nửa thần vương của thần giới đều ở đây.
Trong Mộc phủ.
- Quyền trượng này...
Khương Phạm đi tới, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cây quyền trượng đang lơ lửng giữa không trung.
Tần Vũ vung tay thu hồi quyền trượng.
Khương Phạm nhìn về phía Tần Vũ, mặt nở nụ cười:
- Tần Vũ! Quyền trượng đó có phải là tân nhất lưu Hồng Mông linh bảo không?
- Đúng là vậy!
Tần Vũ khẽ gật đầu.
Đối với Khương Phạm, Tần Vũ trong lòng ấn tượng không tệ lắm. Khương Phạm chính là đã nhiều lần ủng hộ hắn.
- Nhất lưu Hồng Mông linh bảo này là do ai luyện chế?
Khương Phạm hỏi.
Khương Phạn tất nhiên hiểu rõ mối quan hệ của Tần Vũ và Xa Hầu Viên. Vì vậy mà không khỏi hoài nghi, có phải Xa Hầu Viên đến giúp đỡ Tần Vũ.
Khương Lan tại một bên cười nói:
- Cây Quyền trượng này là tự tay Tần Vũ luyện chế ra đó!
- A
Khương Phạm nhìn Tần Vũ, ánh mắt nhất thời sáng lên.
Tân Tượng Thần!
Trong lòng Khương Phạm, Tần Vũ lập tức được đưa lên vị trí hàng đầu. Khương Phạm nhìn sang Khương Lập, lúc này đang đứng bên Tần Vũ có chút bất an.
- Lập nhi, con cũng ở đây? Xem ra con quen biết Tần Vũ?
Khương Phạm mỉm cười nói, giờ phút này Khương Phạm càng thêm hy vọng Tần Vũ trở thành con rể hắn..
Để cho một tân Tượng Thần trở thành con rể, quả là một chuyện không gì tốt đẹp bằng.
Tân Tượng Thần nói lên điều gì? Nói rằng Phiêu Tuyết thành sẽ có thể có nhiều tân nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Mặc dù vậy cũng phải có đủ tài liệu. Còn phải có đủ Hồng Mông linh khí, cùng với tâm trạng đặc biệt tốt của Tần Vũ. Mặc dù ba điều kiện thỏa mãn rất khó, nhưng dù sao vẫn có hy vọng.
Một nam tử thanh niên thân mặc tử y trường bào đi tới.
- Đại bá! Nhị bá!
Là vị thần vương thứ ba của Phiêu Tuyết thành, Khương Hình.
Khương Hình thân là đệ tử đời thứ hai của Khương gia, có thể đạt tới thần vương cảnh giới. Nghị lực và thiên phú đều thật kinh người.
- Vừa rồi ta thấy hồng vân bao phủ khắp nơi, lại nhìn thấy linh bảo chi lôi giáng hạ xuống Phiêu Tuyết thành. Ta liền nghĩ, trong Phiêu Tuyết thành có người luyện chế được nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Ngoại trừ Tần Vũ huynh sợ không có người nào khác.
Khương Hình rất nhiệt tình nói. Đường đường là một thần vương, lại gọi Tần Vũ là "Tần Vũ huynh"
Tại thần giới, đối với một vị Tượng Thần, cơ hồ tất cả các thần vương đều muốn kết giao, đối xử rất lễ phép.
Bởi vì tất cả các thần vương đều muốn nhất lưu Hồng Mông linh bảo.
Có một kiện tất sẽ mong có được kiện thứ hai, nếu không có thì lại càng mong phải có. Điều này giải thích địa vị của Tượng Thần. Kể từ khi Xa Hầu Viên mất tích, rất nhiều thần vương đều vô cùng thất vọng. Sự ra đời tân Tượng Thần đã làm cho các thần vương trong lòng có hy vọng.
Có được kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo là mong ước cao nhất của các thần vương
Đại bộ phận thần vương đều bị khốn ở tầng thứ nhất thời gian gia tốc. Một số ít thần vương ngay cả đến một chút thời gian pháp tắc cũng không biết.
Duy chỉ có một ngoại lệ, đó là Tu La thần vương.
Hắn lĩnh ngộ được thời gian pháp tắc tầng thứ hai "Thời gian tĩnh chỉ". Chính vì điều đó, Tu La thần vương được công nhận là đệ nhất thần vương.
Lúc trước khi không có nhất lưu Hồng Mông linh bảo, hắn dựa vào sự thần thông của "Thời gian tĩnh chỉ" mà không sợ bát đại Thánh Hoàng. Sau khi có được nhất lưu Hồng Mông linh bảo thì cả bát đại Thánh Hoàng cũng không còn là đối thủ nữa.
- Ha ha, hôm nay thật sự là náo nhiệt a.
Khương Lan đột nhiên nở nụ cười.
Khương Phạm, Khương Hình cũng đều nở nụ cười. Khương Phạm nhìn về phía Khương Lan:
- Nhị đệ, những thần vương khác đều đến bên ngoài rồi, có nên mời họ vào không?
- Chư vị, xin mời vào đi!
Khương Lan cười vang.
Các thần vương đối với Khương Lan có một chút bận tâm. Thực lực Khương Lan còn mạnh mẽ hơn cả Khương Phạm, quan trọng nhất là Khương Phạm vừa rồi có được nhất lưu Hồng Mông linh bảo La Vũ đao, lại đem cho Khương Lan.
Dù sao, chỉ cần có một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo là đã đủ dùng lắm rồi!
Khương Phạm đem La Vũ đao cho Khương Lan, mục đích là mong quan hệ giữa hai người có chút hòa hoãn, thứ hai là khiến thực lực của Bắc Cực Phiêu Tuyết thành được tăng cường.
- Hà hà... Ta quả thật rất hâm mộ Khương Phạm huynh a!
Một tiếng cười lớn vang lên. Một người trung niên tóc dài đỏ sẫm đi đến, đúng là Hỏa Diệm sơn Tây Cực Thánh Hoàng. Đi theo sau còn có một người, cũng tóc dài đỏ sẫm, hiển nhiên đây là một thần vương khác của Tây Cực Hỏa Diệm sơn.
- Tần Vũ a! Ngươi ở Đông Cực Huyễn Kim sơn bao nhiêu năm, không xuất ra được một kiện nhất lưu Hồng Mông inh bảo nào. Đến Phiêu Tuyết thành mới đưa cho Khương Phạm huynh một kiện La Vũ đao. Hôm nay chính mình lại luyện chế ra một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Ai, thật sự là để cho ta ghen tỵ a.
Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự từ trên không trung cười cười bay xuống.
Phía sau còn có hai người, Bách Hoa thần vương Hoàng Phủ Lưu Hương và Kim Kiếm thần vương Hoàng Phủ Lôi. Cả hai vị thần vương nhìn mọi người mỉm cười. Sau đó ánh mắt đều tụ tập lên người Tần Vũ.
- Tần Vũ, ngươi càng ngày càng lợi hại đấy! Ta biết mà, mắt ta nhìn không sai..
Một thanh âm nhu hòa vang lên, Huyết Yêu nữ vương dáng vẻ yêu mị đi tới.
Tần Vũ chỉ có thể cố gắng giữ nụ cười.
- Lão thiên, thần vương nhiều quá a.
Tần Vũ trong lòng cảm thấy phát run.
Thần giới bát đại Thánh Hoàng, Đông Cực Huyễn Kim sơn, tam đại thần vương đều tề tựu tại đây. Các nơi đều có hai, ba vị thần vương đến, chỉ có Lôi Phạt thành thì một mình Chu Hoắc đến.
Có thể Lôi Phạt Thành cũng biết, cùng tranh đấu với nhau, Tần Vũ không có hảo cảm gì với họ.
Ngoài bát đại Thánh Hoàng và tam đại thế lực phi thăng còn có vô số thần vương. Các thần vương đều nhìn về phía Tần Vũ, ánh mắt càng thêm nóng cháy.
- Tần Vũ, còn nhớ ta chứ?
Một áo xám nam tử quay về đối với Tần Vũ cười nói.
Người này Tần Vũ không thể nào quên, chính là người lúc trước mang Hầu Phí đi. Giờ phút này cũng đi theo Tu La thần vương tới.
- Ta là Tu La hải Bình Thiên thần vương, lúc trước nhìn thấy ngươi không ghĩ tới ngươi chính là truyền nhân của Xa Hầu Viên. Đảo mắt một cái mà ngươi đã lợi hại như vậy.
Áo xám nam tử cười nói. Mộc phủ hôm nay vô cùng náo nhiệt. Thần vương đông đảo, tới hơn hai mươi vị.
Lúc trước tại Bắc Cực Thánh Hoàng điện, các thần vương đều cao cao tự tại, không để ý đến người khác...
Còn bây giờ...
Các thần vương đều nhìn Tần Vũ cười cười nói nói, thái độ vô cùng nhã nhặn.
- Luyện khí tông sư và Tượng Thần, tuy hơn kém nhau không bao nhiêu nhưng điạ vị lại là cách nhau rất lớn a!
Tần Vũ thấy một màn như vậy, trong lòng không khỏi cảm thán.
Rất bình thường. Luyện khí tông sư chỉ có thể luyện chế thượng phẩm thên thần khí, nhiều nhất là chỉ có thể luyện chế nhị lưu Hồng Mông linh bảo nhưng cũng hao phí một lượng lớn ngyên liệu và Hồng Mông linh khí. Nhị lưu Hồng Mông linh bảo đối với thần vương cao thủ thì lực hấp dẫn cũng không lớn.
Tượng Thần thì lại khác.
Có thể luyện chế ra nhất lưu Hồng Mông linh bảo, mới có đủ tư cách để tự xưng là Tượng Thần. Những thần vương này, ai mà không muốn có một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo chứ? Các thần vương đều tụ tập trong một phòng khách lớn của Mộc phủ dự tiệc. Ngoài Tần Vũ, những người khác nếu không phải là thần vương, ngay cả Khương Lập cũng không dự tiệc.
Trên đại điện có hai mươi bốn vị trí. Trong đó mười bảy vị trí thuộc về thế lực bát đại gia tộc, còn sáu vị trí thuộc thế lực tam đại phi thăng giả. Vị trí cuối cùng đó chính là Tần Vũ.
Tại yến tiệc, Tần Vũ là trung tâm của mọi người.
- Tần Vũ!
Tu La thần vương mỉm cười ngồi một góc xa nâng cốc chúc mừng, Tần Vũ lúc này cũng nâng chén. Tu La thần vương tiếp tục nói:
- Ngày đó Xa Hầu huynh luyện chế cho ta một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo, ta vẫn còn nhớ như in. Không ngờ tới, hôm nay Xa Hầu huynh đã có truyền nhân. Tần Vũ, luyện khí tạo nghệ của ngươi đã vượt quá Xa Hầu huynh, trở thành tân Tượng Thần. Xa Hầu huynh mà nghe được tin này hẳn sẽ vui mừng lắm. Phải rồi Tần Vũ, không hiểu hiện giờ Xa Hầu huynh đang ở đâu?
Lời nói vừa dứt, cả phòng khách hoàn toàn im lặng.
Xa Hầu Viên ở đâu ư? Đây là một bí mật trong thần giới. Rốt cục thì Xa Hầu Viên ở đâu, các thần vương cũng không nắm rõ.
Họ không biết, Tần Vũ làm sao mà biết được?
- Xa Hầu tiền bối một lòng theo đuổi đỉnh cao của luyện khí. Để đạt đến thành tựu cao nhất của luyện khí, luyện chế Thiên Tôn linh bảo. Xa Hầu tiền bối sớm đã rời Mê Thần điện, tung tích của tiền bối, ta thực không biết.
Tần Vũ thành thật nói.
- Luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo ư?
Các thần vương trợn mắt nhìn nhau, thâm tâm ai nấy đều vô cùng kinh sợ. Nếu Xa Hầu Viên thành công luyện chế được Thiên Tôn linh bảo thì quả là một chuyện đáng sợ.
- Xa Hầu huynh theo đuổi luyện khí cực hạn, thật đáng kính phục. Ta xin được chúc mừng một chén!
Tu La thần vương cười, sau đó uống cạn.
Trong bữa tiệc không khí rất yên bình.
Tất cả mọi người không ai nói đến chuyện nhờ Tần Vũ hỗ trợ, nhưng là các thần vương đều cố ý muốn có quan hệ tốt với Tần Vũ, thái độ cũng rất lễ độ đúng mực, không có gì đáng chê trách.
Tần Vũ mặt ngoài vẫn cười cười nói nói.
Chính là Tần Vũ trong lòng cũng rất rõ ràng. Những vị thần vương này cao cao tại thượng, bây giờ đối với mình rất lễ độ. Cũng bởi vì chính mình luyện chế được kiện hất lưu Hồng Mông linh bảo.
Tần Vũ nghĩ thầm trong lòng: "Có thực lực, thì mới có được sự tôn kính!"
Yến tiệc kết thúc, các vị thần vương đều biết rõ một số chuyện, tất cả đều nhiệt tình đến chào hỏi cáo biệt Tần Vũ.
- Tần Vũ, nói thật lòng ta chỉ muốn ngươi thất bại lần chiêu thân này!
Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự khi chia tay, chợt nói với Tần Vũ:
Tần Vũ chỉ có thể cười khổ. Hắn cũng hiểu ý của Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự.
- Nếu ngươi thất bại, ngươi sẽ trở thành con rể ta. Chính là bây giờ xem ra cơ hội ngươi thất bại rất ít. Thật sự là ta ghen với Khương Phạm. Ngươi xem hắn cười nói vui vẻ chưa kìa?
Hoàng Phủ Ngự chỉ tay về phía Khương Phạm.
Tần Vũ chỉ có thể cười cười:
- Thánh Hoàng bệ hạ! Nếu tại hạ trở thành con rể của Bắc Cực Phiêu Tuyết thành thì cũng là khó ăn nói với cái chức vị Lam Huyền điện điện chủ. Nhưng nếu một ngày nào đó, bệ hạ cần Tần Vũ xuất lực, tại hạ sẽ không chối từ.
Tần Vũ nói.
Đông Cực Thánh Hoàng mỉm cười gật đầu:
- Có lời này của người ta cũng yên tâm rồi. Tốt lắm, cáo từ. Hẹn gặp tại Bắc Cực Thánh Hoàng điện!
Bắc Cực Thánh Hoàng điện?
Tần Vũ hiểu được, lần gặp sau chính là để bình chọn danh ngạch thứ ba.
- Danh ngạch thứ ba, ta đã chắc chắn rồi!
Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ. Có nhất lưu Hồng Mông linh bảo, không thắng mới là kỳ lạ. Huống chi...
Các thần vương khác, có ai là không muốn có quan hệt tốt với Tần Vũ?
Phỏng chừng lần trước, các thánh hoàng thiên vị cho Chu Hiển, trong lòng chắc cũng đều tỏ ra hối hận. Suy cho cùng, mối lợi nào đó có được từ Lôi Phạt thành đâu có thể bằng quan hệ tốt với sự trợ giúp của một Tượng Thần?
Mà đắc tội với Tượng Thần thì hao phí nhiều ít bao nhiêu khí lực để lập lại mối quan hệ tốt.
Là địch với Tượng Thần? Chỉ có điên mới nghĩ như vậy.
- Khoảng cách bình phán danh ngạch lần thứ ba cũng còn một đoạn thời gian nữa. Thời gian này ta sẽ tranh thủ thu thập nguyên liệu quý hiếm, kết hợp Hồng Mông linh khí vô cùng vô tận trong không gian cưỡng hồ luyện chế thêm một ít Hồng Mông linh bảo a!
Tần Vũ trong lòng đã có quyết định.
Tin tức nhất lưu Hồng Mông linh bảo xuất thế, căn bản không cần truyền, phàm là những ai vốn biết chuyện Tượng Thần Xa Hầu Viên luyện chế Hồng Mông linh bảo năm xưa đều biết...
Thần giới vừa đản sanh một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo.
- Nhất lưu Hồng Mông linh bảo? Là ở Phiêu Tuyết thành!
Tại Lôi Phạt thành, Chu Hiển hướng ánh mắt về hướng Phiêu Tuyết thành, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp.
- Lẽ nào, lẽ nào là Tần Vũ...
Chuyện phi thường đơn giản. Thần giới chỉ có ba đại luyện khí tông sư, ngoại trừ Tượng Thần Xa Hầu Viên đã mất tích, thì còn có Đoan Mộc Phong và Âu Nghiệp Tử đang ở Lôi Phạt thành.
Mà tân nhất lưu Hồng Mông linh bảo chỉ có thể là Tần Vũ hoặc Tượng Thần Xa Hầu Viên hiện thân luyện chế.
Mặc kệ Xa Hầu Viên hay tần Vũ luyện chế. Ý nghĩa cũng không lớn lắm. Bởi vì Tần Vũ là tân chủ nhân Mê Thần điện, cũng coi như là truyền nhân của Xa Hầu Viên.
Cho dù là Xa Hầu Viên luyện chế, cũng là trợ giúp cho Tần Vũ.
- Phụ hoàng!
Chu Hiển nhìn về phía Chu Hoắc bên cạnh.
Thần sắc Chu Hoắc phức tạp, giọng nhỏ nhẹ:
- Con ở đây, ta đến Phiêu Tuyết thành xem sự tình thế nào!
- Vâng, phụ hoàng!
Chu Hiển chỉ có thể tại đáy lòng kiên trì, cuối cùng vô luận thế nào hắn cũng không chịu lùi bước.
Bên trong không gian của Chu Hoắc, hai vị luyện khí tông sư không biết bên ngòai phát sinh sự tình gì, căn bản bọn họ không thể biết được chuyện xảy ra ở thần giới.
Không chỉ có Tây Bắc Thánh Hoàng Chu Hoắc mà Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự, Tu La thần vương, Nam Cực Thánh Hoàng... các cao thủ đều tụ họp về Phiêu Tuyết thành.
Một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo, đủ để động lòng tất cả thần vương trong thần giới.
Bắc Cực Phiêu Tuyết thành giờ đây đã trở thành nơi tụ họp đông đủ của các thần vương. Hơn một nửa thần vương của thần giới đều ở đây.
Trong Mộc phủ.
- Quyền trượng này...
Khương Phạm đi tới, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cây quyền trượng đang lơ lửng giữa không trung.
Tần Vũ vung tay thu hồi quyền trượng.
Khương Phạm nhìn về phía Tần Vũ, mặt nở nụ cười:
- Tần Vũ! Quyền trượng đó có phải là tân nhất lưu Hồng Mông linh bảo không?
- Đúng là vậy!
Tần Vũ khẽ gật đầu.
Đối với Khương Phạm, Tần Vũ trong lòng ấn tượng không tệ lắm. Khương Phạm chính là đã nhiều lần ủng hộ hắn.
- Nhất lưu Hồng Mông linh bảo này là do ai luyện chế?
Khương Phạm hỏi.
Khương Phạn tất nhiên hiểu rõ mối quan hệ của Tần Vũ và Xa Hầu Viên. Vì vậy mà không khỏi hoài nghi, có phải Xa Hầu Viên đến giúp đỡ Tần Vũ.
Khương Lan tại một bên cười nói:
- Cây Quyền trượng này là tự tay Tần Vũ luyện chế ra đó!
- A
Khương Phạm nhìn Tần Vũ, ánh mắt nhất thời sáng lên.
Tân Tượng Thần!
Trong lòng Khương Phạm, Tần Vũ lập tức được đưa lên vị trí hàng đầu. Khương Phạm nhìn sang Khương Lập, lúc này đang đứng bên Tần Vũ có chút bất an.
- Lập nhi, con cũng ở đây? Xem ra con quen biết Tần Vũ?
Khương Phạm mỉm cười nói, giờ phút này Khương Phạm càng thêm hy vọng Tần Vũ trở thành con rể hắn..
Để cho một tân Tượng Thần trở thành con rể, quả là một chuyện không gì tốt đẹp bằng.
Tân Tượng Thần nói lên điều gì? Nói rằng Phiêu Tuyết thành sẽ có thể có nhiều tân nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Mặc dù vậy cũng phải có đủ tài liệu. Còn phải có đủ Hồng Mông linh khí, cùng với tâm trạng đặc biệt tốt của Tần Vũ. Mặc dù ba điều kiện thỏa mãn rất khó, nhưng dù sao vẫn có hy vọng.
Một nam tử thanh niên thân mặc tử y trường bào đi tới.
- Đại bá! Nhị bá!
Là vị thần vương thứ ba của Phiêu Tuyết thành, Khương Hình.
Khương Hình thân là đệ tử đời thứ hai của Khương gia, có thể đạt tới thần vương cảnh giới. Nghị lực và thiên phú đều thật kinh người.
- Vừa rồi ta thấy hồng vân bao phủ khắp nơi, lại nhìn thấy linh bảo chi lôi giáng hạ xuống Phiêu Tuyết thành. Ta liền nghĩ, trong Phiêu Tuyết thành có người luyện chế được nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Ngoại trừ Tần Vũ huynh sợ không có người nào khác.
Khương Hình rất nhiệt tình nói. Đường đường là một thần vương, lại gọi Tần Vũ là "Tần Vũ huynh"
Tại thần giới, đối với một vị Tượng Thần, cơ hồ tất cả các thần vương đều muốn kết giao, đối xử rất lễ phép.
Bởi vì tất cả các thần vương đều muốn nhất lưu Hồng Mông linh bảo.
Có một kiện tất sẽ mong có được kiện thứ hai, nếu không có thì lại càng mong phải có. Điều này giải thích địa vị của Tượng Thần. Kể từ khi Xa Hầu Viên mất tích, rất nhiều thần vương đều vô cùng thất vọng. Sự ra đời tân Tượng Thần đã làm cho các thần vương trong lòng có hy vọng.
Có được kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo là mong ước cao nhất của các thần vương
Đại bộ phận thần vương đều bị khốn ở tầng thứ nhất thời gian gia tốc. Một số ít thần vương ngay cả đến một chút thời gian pháp tắc cũng không biết.
Duy chỉ có một ngoại lệ, đó là Tu La thần vương.
Hắn lĩnh ngộ được thời gian pháp tắc tầng thứ hai "Thời gian tĩnh chỉ". Chính vì điều đó, Tu La thần vương được công nhận là đệ nhất thần vương.
Lúc trước khi không có nhất lưu Hồng Mông linh bảo, hắn dựa vào sự thần thông của "Thời gian tĩnh chỉ" mà không sợ bát đại Thánh Hoàng. Sau khi có được nhất lưu Hồng Mông linh bảo thì cả bát đại Thánh Hoàng cũng không còn là đối thủ nữa.
- Ha ha, hôm nay thật sự là náo nhiệt a.
Khương Lan đột nhiên nở nụ cười.
Khương Phạm, Khương Hình cũng đều nở nụ cười. Khương Phạm nhìn về phía Khương Lan:
- Nhị đệ, những thần vương khác đều đến bên ngoài rồi, có nên mời họ vào không?
- Chư vị, xin mời vào đi!
Khương Lan cười vang.
Các thần vương đối với Khương Lan có một chút bận tâm. Thực lực Khương Lan còn mạnh mẽ hơn cả Khương Phạm, quan trọng nhất là Khương Phạm vừa rồi có được nhất lưu Hồng Mông linh bảo La Vũ đao, lại đem cho Khương Lan.
Dù sao, chỉ cần có một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo là đã đủ dùng lắm rồi!
Khương Phạm đem La Vũ đao cho Khương Lan, mục đích là mong quan hệ giữa hai người có chút hòa hoãn, thứ hai là khiến thực lực của Bắc Cực Phiêu Tuyết thành được tăng cường.
- Hà hà... Ta quả thật rất hâm mộ Khương Phạm huynh a!
Một tiếng cười lớn vang lên. Một người trung niên tóc dài đỏ sẫm đi đến, đúng là Hỏa Diệm sơn Tây Cực Thánh Hoàng. Đi theo sau còn có một người, cũng tóc dài đỏ sẫm, hiển nhiên đây là một thần vương khác của Tây Cực Hỏa Diệm sơn.
- Tần Vũ a! Ngươi ở Đông Cực Huyễn Kim sơn bao nhiêu năm, không xuất ra được một kiện nhất lưu Hồng Mông inh bảo nào. Đến Phiêu Tuyết thành mới đưa cho Khương Phạm huynh một kiện La Vũ đao. Hôm nay chính mình lại luyện chế ra một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Ai, thật sự là để cho ta ghen tỵ a.
Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự từ trên không trung cười cười bay xuống.
Phía sau còn có hai người, Bách Hoa thần vương Hoàng Phủ Lưu Hương và Kim Kiếm thần vương Hoàng Phủ Lôi. Cả hai vị thần vương nhìn mọi người mỉm cười. Sau đó ánh mắt đều tụ tập lên người Tần Vũ.
- Tần Vũ, ngươi càng ngày càng lợi hại đấy! Ta biết mà, mắt ta nhìn không sai..
Một thanh âm nhu hòa vang lên, Huyết Yêu nữ vương dáng vẻ yêu mị đi tới.
Tần Vũ chỉ có thể cố gắng giữ nụ cười.
- Lão thiên, thần vương nhiều quá a.
Tần Vũ trong lòng cảm thấy phát run.
Thần giới bát đại Thánh Hoàng, Đông Cực Huyễn Kim sơn, tam đại thần vương đều tề tựu tại đây. Các nơi đều có hai, ba vị thần vương đến, chỉ có Lôi Phạt thành thì một mình Chu Hoắc đến.
Có thể Lôi Phạt Thành cũng biết, cùng tranh đấu với nhau, Tần Vũ không có hảo cảm gì với họ.
Ngoài bát đại Thánh Hoàng và tam đại thế lực phi thăng còn có vô số thần vương. Các thần vương đều nhìn về phía Tần Vũ, ánh mắt càng thêm nóng cháy.
- Tần Vũ, còn nhớ ta chứ?
Một áo xám nam tử quay về đối với Tần Vũ cười nói.
Người này Tần Vũ không thể nào quên, chính là người lúc trước mang Hầu Phí đi. Giờ phút này cũng đi theo Tu La thần vương tới.
- Ta là Tu La hải Bình Thiên thần vương, lúc trước nhìn thấy ngươi không ghĩ tới ngươi chính là truyền nhân của Xa Hầu Viên. Đảo mắt một cái mà ngươi đã lợi hại như vậy.
Áo xám nam tử cười nói. Mộc phủ hôm nay vô cùng náo nhiệt. Thần vương đông đảo, tới hơn hai mươi vị.
Lúc trước tại Bắc Cực Thánh Hoàng điện, các thần vương đều cao cao tự tại, không để ý đến người khác...
Còn bây giờ...
Các thần vương đều nhìn Tần Vũ cười cười nói nói, thái độ vô cùng nhã nhặn.
- Luyện khí tông sư và Tượng Thần, tuy hơn kém nhau không bao nhiêu nhưng điạ vị lại là cách nhau rất lớn a!
Tần Vũ thấy một màn như vậy, trong lòng không khỏi cảm thán.
Rất bình thường. Luyện khí tông sư chỉ có thể luyện chế thượng phẩm thên thần khí, nhiều nhất là chỉ có thể luyện chế nhị lưu Hồng Mông linh bảo nhưng cũng hao phí một lượng lớn ngyên liệu và Hồng Mông linh khí. Nhị lưu Hồng Mông linh bảo đối với thần vương cao thủ thì lực hấp dẫn cũng không lớn.
Tượng Thần thì lại khác.
Có thể luyện chế ra nhất lưu Hồng Mông linh bảo, mới có đủ tư cách để tự xưng là Tượng Thần. Những thần vương này, ai mà không muốn có một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo chứ? Các thần vương đều tụ tập trong một phòng khách lớn của Mộc phủ dự tiệc. Ngoài Tần Vũ, những người khác nếu không phải là thần vương, ngay cả Khương Lập cũng không dự tiệc.
Trên đại điện có hai mươi bốn vị trí. Trong đó mười bảy vị trí thuộc về thế lực bát đại gia tộc, còn sáu vị trí thuộc thế lực tam đại phi thăng giả. Vị trí cuối cùng đó chính là Tần Vũ.
Tại yến tiệc, Tần Vũ là trung tâm của mọi người.
- Tần Vũ!
Tu La thần vương mỉm cười ngồi một góc xa nâng cốc chúc mừng, Tần Vũ lúc này cũng nâng chén. Tu La thần vương tiếp tục nói:
- Ngày đó Xa Hầu huynh luyện chế cho ta một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo, ta vẫn còn nhớ như in. Không ngờ tới, hôm nay Xa Hầu huynh đã có truyền nhân. Tần Vũ, luyện khí tạo nghệ của ngươi đã vượt quá Xa Hầu huynh, trở thành tân Tượng Thần. Xa Hầu huynh mà nghe được tin này hẳn sẽ vui mừng lắm. Phải rồi Tần Vũ, không hiểu hiện giờ Xa Hầu huynh đang ở đâu?
Lời nói vừa dứt, cả phòng khách hoàn toàn im lặng.
Xa Hầu Viên ở đâu ư? Đây là một bí mật trong thần giới. Rốt cục thì Xa Hầu Viên ở đâu, các thần vương cũng không nắm rõ.
Họ không biết, Tần Vũ làm sao mà biết được?
- Xa Hầu tiền bối một lòng theo đuổi đỉnh cao của luyện khí. Để đạt đến thành tựu cao nhất của luyện khí, luyện chế Thiên Tôn linh bảo. Xa Hầu tiền bối sớm đã rời Mê Thần điện, tung tích của tiền bối, ta thực không biết.
Tần Vũ thành thật nói.
- Luyện chế ra Thiên Tôn Linh bảo ư?
Các thần vương trợn mắt nhìn nhau, thâm tâm ai nấy đều vô cùng kinh sợ. Nếu Xa Hầu Viên thành công luyện chế được Thiên Tôn linh bảo thì quả là một chuyện đáng sợ.
- Xa Hầu huynh theo đuổi luyện khí cực hạn, thật đáng kính phục. Ta xin được chúc mừng một chén!
Tu La thần vương cười, sau đó uống cạn.
Trong bữa tiệc không khí rất yên bình.
Tất cả mọi người không ai nói đến chuyện nhờ Tần Vũ hỗ trợ, nhưng là các thần vương đều cố ý muốn có quan hệ tốt với Tần Vũ, thái độ cũng rất lễ độ đúng mực, không có gì đáng chê trách.
Tần Vũ mặt ngoài vẫn cười cười nói nói.
Chính là Tần Vũ trong lòng cũng rất rõ ràng. Những vị thần vương này cao cao tại thượng, bây giờ đối với mình rất lễ độ. Cũng bởi vì chính mình luyện chế được kiện hất lưu Hồng Mông linh bảo.
Tần Vũ nghĩ thầm trong lòng: "Có thực lực, thì mới có được sự tôn kính!"
Yến tiệc kết thúc, các vị thần vương đều biết rõ một số chuyện, tất cả đều nhiệt tình đến chào hỏi cáo biệt Tần Vũ.
- Tần Vũ, nói thật lòng ta chỉ muốn ngươi thất bại lần chiêu thân này!
Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự khi chia tay, chợt nói với Tần Vũ:
Tần Vũ chỉ có thể cười khổ. Hắn cũng hiểu ý của Đông Cực Thánh Hoàng Hoàng Phủ Ngự.
- Nếu ngươi thất bại, ngươi sẽ trở thành con rể ta. Chính là bây giờ xem ra cơ hội ngươi thất bại rất ít. Thật sự là ta ghen với Khương Phạm. Ngươi xem hắn cười nói vui vẻ chưa kìa?
Hoàng Phủ Ngự chỉ tay về phía Khương Phạm.
Tần Vũ chỉ có thể cười cười:
- Thánh Hoàng bệ hạ! Nếu tại hạ trở thành con rể của Bắc Cực Phiêu Tuyết thành thì cũng là khó ăn nói với cái chức vị Lam Huyền điện điện chủ. Nhưng nếu một ngày nào đó, bệ hạ cần Tần Vũ xuất lực, tại hạ sẽ không chối từ.
Tần Vũ nói.
Đông Cực Thánh Hoàng mỉm cười gật đầu:
- Có lời này của người ta cũng yên tâm rồi. Tốt lắm, cáo từ. Hẹn gặp tại Bắc Cực Thánh Hoàng điện!
Bắc Cực Thánh Hoàng điện?
Tần Vũ hiểu được, lần gặp sau chính là để bình chọn danh ngạch thứ ba.
- Danh ngạch thứ ba, ta đã chắc chắn rồi!
Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ. Có nhất lưu Hồng Mông linh bảo, không thắng mới là kỳ lạ. Huống chi...
Các thần vương khác, có ai là không muốn có quan hệt tốt với Tần Vũ?
Phỏng chừng lần trước, các thánh hoàng thiên vị cho Chu Hiển, trong lòng chắc cũng đều tỏ ra hối hận. Suy cho cùng, mối lợi nào đó có được từ Lôi Phạt thành đâu có thể bằng quan hệ tốt với sự trợ giúp của một Tượng Thần?
Mà đắc tội với Tượng Thần thì hao phí nhiều ít bao nhiêu khí lực để lập lại mối quan hệ tốt.
Là địch với Tượng Thần? Chỉ có điên mới nghĩ như vậy.
- Khoảng cách bình phán danh ngạch lần thứ ba cũng còn một đoạn thời gian nữa. Thời gian này ta sẽ tranh thủ thu thập nguyên liệu quý hiếm, kết hợp Hồng Mông linh khí vô cùng vô tận trong không gian cưỡng hồ luyện chế thêm một ít Hồng Mông linh bảo a!
Tần Vũ trong lòng đã có quyết định.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.