Tinh Thần Biến

Quyển 10 - Chương 7: Trấn phủ thạch bia

Ngã Cật Tây Hồng Thị

08/04/2013



Không gian giới chỉ của Càn Hư lão đạo cùng chúng nhân chỉ thuộc loại thông thường , xét cho cùng có thể tàng trữ ít nhiều tiên khí trân quý hơn, nhưng phương pháp luyện chế phải cần đến nhiều nhu yếu phẩm và tài liệu , thật sự rất khó thu thập đủ , không kể đến sự khác biệt về cách luyện chế .

Chỉ còn cách vác lên vai, tay ôm mà thôi.

Những tán tiên có thể lấy được bao nhiêu?

Hoắc Lạn cười nhẹ nói :

- Càn Hư lão đạo nói quả thật có đạo lí, ở đây nguyên linh thạch rất nhiều, chúng ta lấy được bao nhiêu thì lấy, chúng ta cũng không cần phải câu nệ tiểu tiết, huynh đệ bọn ta ra tay trước đây.

Nói xong, huynh đệ Hoắc Lạn, Hoắc Xán cùng hướng tới một chiếc bàn được cấu tạo thành từ nguyên linh thạch.

Ba sư huynh đệ Càn Hư lão đạo đưa mắt nhìn nhau rồi đồng thời hướng tới những chiếc bàn khác, Thủy Nhu chân nhân, Nhạc Diễm chân nhân cũng đồng thời phi hành tới những chiếc bàn còn lại.

Lập Nhi thấy vậy bèn cười nhẹ.

- Lập Nhi, muội cười là có ý gì vậy?

Tần Vũ nghi hoặc nói tiếp:

- Quả thật nguyên linh thạch đối với tán tiên bọn họ vô cùng trân quý, hành động của bọn họ tuy có kích động làm mất phong cách tán ma, tán tiên tiền bối. Nhưng ...... đối với tình huống hiện tại cũng có thể hiểu được , thực sự không có gì đáng buồn cười cả.

Lập Nhi vẫn cười nhìn Tần Vũ nói:

- Huynh nhìn đi .

- Nhìn cái gì chứ?

Tần Vũ ngạc nhiên nói.

Lập Nhi giận dỗi chỉ về phía đám tán tiên tán ma, khi nhìn về phía bọn họ Tần Vũ cũng phải nở một nụ cười .

Chỉ thấy tất cả các vị tán tiên tán ma lúc này đều đang phùng mang trợn má sử dụng toàn lực.

Toàn thân phát ra tiên nguyên lực, Càn Hư chân nhân đang sử dụng toàn bộ năng lượng nhằm dịch chuyển chiếc bàn, nhưng cho dù có dụng lực mạnh thế nào cũng không thể làm cho chiếc bàn nhúc nhích, tựa như nó đã cắm rễ sâu xuống lòng đất.

Lực lượng của tam kiếp tán tiên có thể tưởng tượng ra được mức độ cường đại của nó.

Không chỉ có Càn Hư chân nhân, mà hai huynh đệ của chân nhân, Nhạc Diễm chân nhân, Hoắc Lạn và Hoắc Xán, cùng Thủy Nhu chân nhân mặt cũng đều đã hiện sắc đỏ. Duy nhất có Thủy Nhu chân nhân còn chút nữ tính, chỉ dùng một tay chuẩn bị phát động lực lượng, không như bọn Càn Hư chân nhân đang phồng mang trợn má dùng cả hai tay.

- Oanh.....

Toàn bộ cung điện từ tường bích, ngọc trụ, bàn ngọc, ghế đá đều đồng loạt phát động kim quang, liền đó toàn thân Càn Hư chân nhân run lên giống như bị lôi điện đánh vào người, sau đó bị chấn bay về phía sau tầm hơn mười trượng mới có thể chấn định được.

- Là cấm chế.

Tần Vũ kinh ngạc nói.

- Tần Vũ đại ca, huynh đã minh bạch chưa ?

Lập Nhi cười nói. Tần Vũ nghi hoặc hỏi:

- Lập Nhi, muội đã biết trước sao?

Lập Nhi vẫn cười nói:

- Tần Vũ đại ca, đây là tiên phủ, mà tiên phủ há lại là nơi ai muốn làm gì thì làm sao, hơn nữa từ thạch trụ đến các bộ phận đều được xếp đặt theo một phương vị liên kết với nhau, bố trí cấm chế không có gì là lạ cả , nếu quả như Nghịch Ương tiên nhân này không bố trí cầm chế mới thật sự là kì lạ.

- Không biết các vị tán tiên, tán ma này sẽ phản ứng như thế nào đây?

Tần Vũ cười nói.

- Phải xem mới biết được chứ.

Lập Nhi nhăn mũi nhìn Tần Vũ cười .

...........

Càn Hư chân nhân và chúng nhân đưa mắt nhìn nhau.

- Ha ha....... Chúng ta đã xem thường vị Nghịch Ương tiên nhân này rồi, nếu như Nghịch Ương tiên nhân lưu lại bảo vật trân quý như cung điện này thì sao lại không có sự đề phòng chứ, chúng ta quả thật đã quá nóng vội.

Càn Hư chân nhân tự cười chế nhạo bản thân. Những người khác lúc này cũng đã bình tĩnh trở lại.

Cấm chế vừa rồi quả thật là vô cùng khủng bố, các tán tiên, tán ma đều có chung cảm giác đấy.

- Đại ca, lúc đầu Nghịch Ương tiên nhân để cho chúng ta tiến nhập vào cung điện và đã khẳng định là có để lại bảo bối cho chúng ta, hơn nữa còn cho chúng ta thấy không thể đoạt được cung điện này. Vậy thì có thể Nghịch Ương tiên nhân còn để lại bảo bối trân quý hơn những chiếc ngọc bàn kia.

Hoắc Xán dùng linh thức truyền âm cho Hoắc Lạn

Hoắc Lạn trong tâm cũng máy động, truyền âm lại:

- Đệ nói có lý, toàn bộ tòa cung điện này đều do nguyên linh thạch cấu thành, nếu như theo truyền thuyết thì Nghịch Ương tiên nhân có lưu lại bảo bối, hơn nữa còn vô cùng trân quý, nguyên linh thạch không thể so sánh được. Đi, chúng ta mau tới chánh điện xem thử .

Lúc này, tất cả mọi người ở đây chưa có một ai tiến vào chánh điện để xem xét.

Hoắc Lạn hợp lại với huynh đệ của mình, rồi ngay sau đó cả hai cùng tiến nhập vào chánh điện , không để ý xem Càn Hư lão đạo có thành công hay không. Hoặc như Càn Hư lão đạo quả thật thành công thì huynh đệ bọn chúng lại càng vui.



Ba sư huynh đệ Càn Hư lão đạo, cùng Nhạc Diễm chân nhân, Thủy Nhu chân nhân nhất thời ngây ngốc, thấy vậy cũng đồng thời phi thân về hướng quảng trường chánh điện.

Còn Tần Vũ, Thanh Long Duyên Lang, Duyên Mặc và những người còn lại đương nhiên cũng bám sát theo đám tán tiên tán ma.

Phạm vi của quảng trường này vô cùng lớn, phía cuối quảng trường là đại điện, nằm trước đại điện là một khu vườn rộng rãi, nơi đây phát tán ra một khí tức bí ẩn vô cùng kì diệu, thậm chí chỉ hấp thu khí tức này thôi đã có cảm giác công lực từ từ tăng tiến.

- Hảo bảo bối.

Tâm thần bảy vị tán tiên tán ma đều chấn động vô bì, công lực tán tiên rất thâm hậu thế mà chỉ hấp thu khí tức mà công lực đã từ từ tăng lên, nếu đem những kì hoa dị thảo này luyện chế thành đan dược thì công năng quả thật không thể tưởng tượng được.

- Vù vù...

Bảy vị tán tiên, tán ma đồng thời phi thân tới khu vườn, lúc nãy những khối nguyên linh thạch được sắp xếp theo một loại trận pháp kì dị liên kết với nhau tạo thành một cấm chế cường đại khiến cho bọn họ vô pháp đoạt được, còn như đám kì hoa dị thảo này có lẽ sẽ dễ lấy hơn.

- Bùng!

Đầu như va vào đá, lần này toàn bộ bảy vị tán tiên, tán ma một lần nữa đụng phải cấm chế. Bảy người cùng rơi xuống đất, phẫn nộ nhìn về phía khu vườn.

- Cấm chế , lại cấm chế , Nghịch Ương tiên nhân này là loại người như thế nào đây, như những ngọc bàn lúc nãy , kì hoa dị thảo đều có cầm chế bảo vệ.

Hoắc Lạn phẫn nộ quát.

Toàn bộ các vị tán yêu, tán ma lúc này đều đã phát nộ.

Nhìn thấy bảo bối nhưng lại bị cấm chế cản trở, làm sao chúng nhân không phẫn nộ cho được chứ? Hơn nữa, với thực lực của đám tán yêu, tán ma ở đây đối với cấm chế của Nghịch Ương tiên nhân một điểm hi vọng phá được cũng không có, chỉ mới va chạm họ đều đã cảm thấy được năng lượng của cấm chế vô cùng cường đại.

Họ đối với Nghịch Ương tiên nhân, giống như con kiến đối với người khổng lồ, khoảng cách vô cùng lớn, trong tình huống hiện tại quả thật là thiên nan vạn nan.

- Ngọn giả sơn kỳ lạ kia lại không có màu xanh.

Tần Vũ đi bên cạnh Lập Nhi cười nói.

Lập Nhi lúc này cũng nhìn thấy khung cảnh của quảng trường, cách khu vườn không xa là một ngọn giả sơn do một loại tinh thạch khác lạ cấu thành. Tuy nhiên ngọn giả sơn này cũng phát tán ra nguyên linh chi khí, hiển nhiên.... ngọn giả sơn này được tạo thành từ một loại tinh thạch cùng dạng với nguyên linh thạch thậm chí còn quý giá hơn.

- Giả sơn này khẳng định được cấu tạo từ tinh thạch, là một loại nguyên linh thạch, đẳng cấp cũng không thấp. Thủ bút Nghịch Ương chân nhân để lại quả thật rất lớn.

Lập Nhi tán thưởng.

- Ồ, cô nương sao lại có hiểu biết về nguyên linh thạch sâu sắc như thế?

Hắc phát lão giả của Âm Nguyệt cung đi tới dò hỏi.

Lập Nhi nhìn lão giả một cái rồi điềm nhiên cười nói:

- Ta cùng thúc thúc thường xuyên bàn luận rất nhiều vấn đề, biết những việc như thế cũng không hề có gì là kì quái, nhưng Âm Nguyệt cung theo ta biết phần lớn đều là nữ nhân, ngươi lại là nam nhân mà có thể nhận trọng trách tiến nhập tiên phủ, quả thật khó hiểu. Thúc thúc cũng từng đề tỉnh ta....Âm Nguyệt cung nếu xuất hiện nam nhân thì cần phải chú tâm một chút, bởi vì nam nhân đấy nhất đính là bất âm bất dương.

Hắc phát lão giả toàn thân run lên ,trong mắt đột nhiên bộc lộ sát ý. Nhưng chỉ sau một lúc hắc phát lão giả đã thu liễm sát khí.

- Tinh Thần Các quả nhiên lợi hại.

Nói xong, lão lập tức bước đi.

Giả sơn.

Cho dù khí tức có được che dấu nhưng cảm giác của các vị tán tiên, tán ma quả thật vô cùng linh mẫn.....tuy nhiên kết quả vẫn chỉ đem lại sự tiếc nuối.

Xung quanh ngọn giả sơn không ngờ cũng có cấm chế bảo vệ.

Cấm chế!

Cấm chế!

Lại là cấm chế!

Không chỉ có khu vườn, giả sơn mà thậm chí ngay cả hai con kim long điêu khắc ở trước cổng chánh điện cũng có cấm chế, tất cả làm cho các vị tán tiên tán ma điên lên. Bởi vì ngay cả kim long cũng được chế tạo từ tinh thạch trân quý có giá trị cực cao.

Từng bức điêu khắc, từng loại bảo vật, thậm chí là cỏ cây hoa lá. Toàn bộ đều là tiên giới bảo bối, tuy nhiên..... không một thứ gì là không có cấm chế bảo hộ.

- Ta phải nói , Nghịch Ương tiên nhân này bố trí nhiều cấm chế như thế không cảm thấy mệt mỏi sao ?

Nhạc Diễm chân nhân cho dù là tu chân giả, nhưng lúc này không thể kiềm chế được bản thân, đã mau chóng tức điên lên.

Càn Hư chân nhân sắc diện vô cùng khó chịu.

Thủy Nhu chân nhân cũng phải nhíu mày....

Toàn bộ tán tiên tán ma lúc này quả thật đã bị vị Nghịch Ương tiên nhân làm cho tức đến phát điên lên.

Bên trong chánh điện.

Bảy vị tán tiên tiến nhập vào trong đại điện, mọi người đều có chung cảm giác ngạc nhiên, bởi vì đại điện trống không duy nhất chỉ có một tấm bia, một tấm bia màu đen được dựng lên giữa đại điện trên đó khắc hai chữ Trấn Phủ.

Hai chữ này quả thực phát ra một loại khí tức vô cùng cổ quái, khiến người ta không thể không để ý tới chúng.

- Trấn Phủ thạch bia, Trấn Phủ thạch bia...... á.

Đột nhiên hai mắt Càn Hư chân nhân mở to, mặt ông ta đỏ ửng lên như đang hổ thẹn về điều gì đó, miệng vô thức lẩm bẩm, như thể cảm thấy một cái gì đó rất rõ ràng nhưng lại không nghiêm trọng.

Càn Hư lão đạo đang cố gắng lục lọi những kí ức liên quan đến Trấn Phủ thạch bia này .



Vừa nhớ lại , Càn Hư chân nhân tựa như phát cuồng.

- Trấn Phủ thạch bia, a, sao sao lại có thể.....

Sáu vị tán tiên tán ma đồng loạt hướng về phía Hắc phát lão giả, vừa nhìn thấy thạch bia biểu hiện của hắc phát lão giả cũng giống như Càn Hư chân nhân lúc nãy.

Trấn Phủ thạch bia.

Vừa nghĩ tới ý nghĩa của vật này, Hắc phát lão giả tưởng chừng như cũng phát điên.

Trấn Phủ thạch bia là một bí mật, gần như chỉ có tiên nhân mới biết, số người bình thường biết được vô cùng ít, vô luận là Hắc phát lão giả hay Càn Hư chân nhân thật sự chỉ là tình cờ mới biết được bí mật của Trấn Phủ thạch bia.

Đầu tiên họ đêu chỉ có thể cảm than, họ sao có thể ngờ rằng mình lại có cơ hội nhìn thấy Trấn Phủ thạch bia.

Hai huynh đệ Hoắc Lạn, Hoắc Xán trước nhìn Càn Hư lão đạo sau lại thấy phản ứng của Hắc phát lão giả, trong mắt hai huynh đệ đồng thời lấp lánh quang mang.

- Đại ca, thấy vẻ mặt si dại của Càn Hư lão đạo và hắc phát lão đầu tử , họ đều nhìn chằm chằm vào thạch bia rồi ngây ngốc , tựa hồ như bị kích động rất lớn, đệ nghĩ.... thạch bia này dứt khoát ẩn chứa bí mật.

Hoắc Lạn gật đầu nói :

- Cho dù là nguyên linh thạch cũng chỉ có thể khiến cho Càn Hư lão đạo kinh ngạc , khiến cho tât cả chúng đều động dung nhưng phản ứng như vừa rồi thì...... giá trị của thạch bia khẳng định không nhỏ, không cần nói nhiều ......nhất định phải đoạt được thạch bia rồi nói tiếp.

- Đúng rồi, nhất định phải đoạt được.

Hoắc Xán cũng hạ quyết tâm.

Hoắc Lạn và Hoắc Xán căn bản là không hiểu được bí mật của thạch bia, nhưng từ biểu tình của Càn Hư lão đạo và Hắc phát lão đạo, họ có thể khẳng định..... thạch bia này đích thực tuyệt đối trân quý hơn nguyên linh thạch rất nhiều.

Cho dù không biết được giá trị thật sự của thạch bia, nhưng trước tiên cứ cướp lấy là hành động đúng đắn nhất.

Nhạc Diễm chân nhân cùng Thủy Nhu chân nhân lúc này đều phát hiện thấy có điểm bất diệu.

Theo kinh nghiệm của bọn họ, phản ứng vô cùng kinh hãi vừa rồi của Càn Hư lão đạo và Hắc phát lão giả , cùng với việc huynh đệ Hoắc Xán không ngừng trao đổi ánh mắt cho nhau, nhãn thần lấp loáng quang mang quỷ dị , đồng thời không rời mắt khỏi thạch bia.

- Thủy Nhu chân nhân, thạch bia này dứt khoát là bảo bối, hơn thế nữa còn là bảo bối dị thường, ta tuy không biết được độ trân quý của thạch bia, nhưng quyết không thể để rơi vào tay kẻ khác được, ta đề nghị hai chúng ta liên thủ với nhau.

Nhạc Diễm chân nhân tuy dễ bị kích động nhưng quyết không phải là hạng ngu ngốc.

Thủy Nhu chân nhân ngay lập tức đáp lại :

- Rất tốt, thế lực của hai bên kia đều vượt qua chúng ta, nhưng hai chúng ta liên thủ thì cũng sẽ tạo nên thế cục cân bằng.

Bằng linh thức truyên âm hai vị tán tiên đã ngấm ngầm giao ước với nhau.

- Trấn Phủ thạch bia, trời, sao có thể xuất hiện......

Thanh Long cùng ba vị hoàng y nam tử cũng vừa mới tới , một vị hoàng y nam tử kinh ngạc thốt lên.

Nghe thấy tiếng của hoàng y nam tử , trong mắt Càn Hư chân nhân cùng Hắc phát lão giả cùng phát ra quang mang cực kì khủng bố, kinh hãi nhìn chằm chằm vào thạch bia, lúc này cả hai người không còn có một chút thái độ hoài nghi, thậm chí nhãn thần đã chuyển thành màu đỏ.

Hắc phát lão giả nhìn Càn Hư lão đạo một cái, rồi nhìn Nhạc Diễm chân nhân, Thủy Nhu chân nhân cùng Hoắc Lạn huynh đệ, tựa hồ phát hiện bản thân thực lức yếu kém, liền hít một hơi thật sâu cố gắng áp chế lòng tham nổi lên trong tâm.

- Nói , Trấn Phủ thạch bia là loại bảo bối gì, không nói ta sẽ giết người.

Nhạc Diễm chân nhân thân ảnh nhất động tới trước mặt Hắc phát lão giả.

Hắc phát lão giả toàn thân run lên, những người còn lại đều tỏ vẻ kinh ngạc.

- Nói !

Nhạc Diễm chân nhân tức giận nhìn Hắc phát lão giả.

Hắc phát lão giả lúc này kinh hoàng nói:

- Chân nhân, vãn bối tại Âm Nguyệt cung đã từng có lần xem qua ghi chép của một vị lão tiền bối trong đó có nói qua về bí mật của Trấn Phủ thạch bia.

- Câm miệng, không được nói .

Càn Hư lão đạo phẫn nộ hét lên.

- Ngươi im đi.

Bốn người Thủy Nhu chân nhân, Nhạc Diễm chân nhân, Hoắc Lạn, Hoắc Xán tựa như đồng thời hét lên , Càn Hư lão đạo lập tức chấn động.

- Ngươi nói tiếp.

Nhạc Diễm chân nhân nhìn chằm chằm vào Hắc phát lão giả, lúc này Thủy Nhu chân nhân, huynh đệ Hoắc Lạn đều khẩn thiết muốn biết bí mật của trấn phủ thạch bia bảo bối.

Hắc phát lão giả đưa mắt nhìn qua đám tán tiên tán ma đang sắp bạt đao bạt kiếm, sau đó hít một hơi khẩu khí, cố gắng trấn áp cảm giác kinh hoàng trong tâm rồi nói :

- Vãn bối nhớ theo ghi chép của tiền nhân, Trấn Phủ thạch bia tại tiên giới được những tiên nhân có thực lực cường đại tạo ra sau khi kiến tạo cung điện, sau đó thạch bia sẽ được chủ nhân thu vào nội thể , nhưng hiện tại , Nghịch Ương tiên nhân lại để lại Trấn Phủ thạch bia ở đây, cho nên......

- Đừng dài dòng, sở hữu thạch bia thì có tác dụng gì.

Hoắc Lạn hét lên. Hắc phát lão giả lúc này kinh hoàng nói:

- Việc này, nếu như có người nào có thể luyện hóa được Trấn Phủ thạch bia, cũng có nghĩa.... Có thể hoàn toàn sở hữu cung điện này, toàn bộ cung điện này sẽ thuộc về người đó cho dù là nguyên linh thạch hay tiên thảo linh hoa tất cả đều thuộc về người đó.

Hắc phát lão giả càng nói càng nhỏ, trong đại điện lúc này chỉ còn vang những tiếng thở dài .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Thần Biến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook