Tinh Thần Châu

Chương 270: Chuyện chưa nghe nói qua

Thiên Sầu

29/03/2013



Có công hiệu thằn bí của Kim Châu tương trợ, chút bị thương ấy cũng không là gì. nhưng hắn vẫn dây dưa vài ngày mới làm như vết thương khỏi hẳn. tự nhiên không muốn làm cho người khác hoài nghi, nhất là Tất Trường Xuân. Sau khi lành lại, muốn từ đây bỏ trốn cũng không thành vấn đề. người khác ở trong tay Tất Trường Xuân khó thoát, nhưng đối với Dược Thiên Sầu mà nói chỉ là chuyện dễ dàng.

Nhưng hắn ngẫm lại cũng không muốn làm như vậy. có thể chạy nhất thời nhưng không thể chạy được cà đời a! Vạn nhất lão bất tử đặt quyết tâm muốn bắt mình, phỏng chừng sau này mình đừng hòng đi ra khỏi Ồ Thác Châu nữa. Nghe nói những yêu quỷ chạy trốn khỏi Yêu Quỷ Vực không một ai may mắn thoát khỏi tai nạn. đều bị lão bất tử giết chết, bằng vào điểm ấy. tài năng bắt người của lão bất tử khẳng định có một tay.

Nhưng chuyện này cũng không phải nguyên nhân trọng yếu của hắn. trước đó những lời Tất Trường Xuân nói với bốn người Tất Thủ Chế hắn vẫn còn nhớ rõ. lão bất tử nói bốn kiện bảo bối chi là tác phẩm tiện tay của bằng hữu hắn. sẽ không chỉ là bốn kiện đó chứ? Dù thực sự chi còn bốn kiện, lão bất tử không phải còn một bằng hữu biết luyện chế sao? Nói chung không thể tùy tiện đi như vậy. quỳ cũng đã quỳ rồi. còn bị người ta đánh bị thương, không trả chút phí tồn thất tinh thần làm sao được?

Mị lực của linh bảo thật lớn, Dược Thiên Sầu liền có ý nghĩa cắm rễ nơi đây. Sau khi lành vết thương, vòng vo quanh khu đất vài vòng, rốt cục tìm được khối phong thủy bảo địa xây phòng ở, mấy ngày nay hắn dưỡng thương vẫn phải ở bên ngoài, hiện có phòng ỡ không ai gọi hắn vào ở. hắn cũng không dám chủ động đi qua.

Bên cạnh đất hoang, có một địa phương địa thế hơi cao. được vài gốc cổ thụ cao to vây quanh. Dược Thiên Sầu tính toán đã lâu, xem ra dựng phòng ở nơi này cũng tốt. thông gió sáng sủa, bên trên còn có đại thụ có thể che mát.

Nói làm liền làm, vài thanh phi kiếm vù vù bay ra. đem địa phương tuyển tốt làm bằng phẳng. sau đó lại đào chín lỗ thủng hình chữ nhật chỉnh tề sắp hàng, chém vài gốc cây tuốt sạch vỏ đem vùi xuống lỗ thủng. Sau đó lại bổ ra nhiều cây cối cắt thành tấm ván gỗ. làm ra một đống ván gỗ xong, liền bắt đầu xây phòng ở trên mấy cây cột. lại lấy ra một nhúm đinh do hắn dặn Trần Phong chế tạo sẵn đưa ra. “đinh đinh đang đang’ cà ngày, một nhà gồ nhỏ theo phong cách nhà sàn liền hoàn thành..

Bò lên trên thử xem, cảm giác thật đúng là không tệ, sạch sẽ ngăn nắp lại rắn chắc, hương vị gồ mới phỏng chừng phải qua thời gian dài mới tan hết. Sau khi dựng xong phòng ở. Hạc Ly đă đến chúc mừng, cầm theo một bao hạt giống đi tới. Đối với phòng ở có kiểu dáng như tổ chim này. Hạc Ly ngắm nghía liền khen đẹp.

Dược Thiên Sầu mỡ miệng túi hắn đem tới. bên trong đều là vật gì có màu như đỏ chuyển đen cờ quà trứng gà. đếm khoảng hơn hai trăm viên, đưa tay sờ soạng có chút nóng hồi. phảng phất như hạt dẻ mới được rang chín. Dược Thiên sầu nhìn vật trong túi ngạc nhiên nói: “Hạc Ly. đây là hạt giống rau cải?”

“Đúng vậy. nhưng trồng lớn cũng không dành cho chúng ta ăn.” Hạc Ly một tay khoanh ngực, một tay sờ cằm hứng thú nhìn chằm chằm phòng ở giống tổ chim.

“Không phải cho các ngươi ăn, vậy trồng làm gì?” Dược Thiên sầu bốc lên một viên quan sát nhiều lần. nhíu mày nói: “Hạt giống lớn như vậy ta lần đầu tiến nhìn thấy. Hạc Ly. ngươi không phải đang gạt ta đi? Loại hạt này trồng được sao? Rõ ràng đã bị đem đun sôi. phỏng chừng vừa mới lấy ra khỏi nồi.”

“Đun sồi? Thật uổng cho ngươi nói ra được.” Hạc Ly trợn mắt. lại nhìn chằm chằm phòng ở nói: “Ngươi biết cái gì! Đây không phải hạt giống bình thường, chính là hạt giống Khuyết Diễm Huyền Quả. Khuyết Diễm Huyền Quả là thứ mà tọa kỵ Hòa Long Thú của Nam Minh lão tổ thích ăn nhất. Ngươi nghĩ chúng ta trồng thứ gì? Cây cũ cải trắng?”

“Khuyết Diễm Huyền Quả? Nam Minh lão tổ? Hòa Long Thú?” Dược Thiên Sầu lẩm bầm vài tiếng, nhất thời ánh mắt sáng lên. những danh từ này là lằn đầu tiên hắn nghe nói. liền vội vã hòi: “Hạc Ly, mau nói với ta đó là chuyện gì?”



“Ngươi quản nhiều như vậy làm gì? Đối với các ngươi mà nói. đây đã vượt qua trình tự nhận biết của các ngươi, có biết hay không cũng khồng quan hệ.” Hạc Ly bĩu mồi chẳng đáng nói.

“Bất quá...” Ánh mắt Hạc Ly thu trờ về. nhìn Dược Thiên Sầu cười nói: “Nếu như ngươi cũng có thể giúp ta tu kiến ra một căn nhà gồ kiểu này. nói cho ngươi cũng không sao.”

“Ách...” Dược Thiên Sầu quan sát căn nhà của mình, nghi hoặc nói: “Ta không có chỗ ở nên mới ở đây. ngươi có chồ ở sao còn muốn xây nhà làm gì?”

Hạc Ly mở hai tay. phủi phủi vài cái không cho là đúng nói: “Ta là yêu tộc. ngàn năm trước vốn là tọa kỵ bạch hạc của sư phụ, hóa thành hình người được sư phụ thu ta làm đồ đệ. Loại nhà gỗ của ngươi vốn thích hợp cho ta ở lại. cho ngươi trụ thật sự là lãng phí. Nói thẳng đi! Ngươi có làm cho ta hay không, không làm ta tự mình làm.”

“Ngươi là yêu tộc?” Dược Thiên Sầu nhìn hắn, lại nhìn sang nhà gỗ, lập tức liên tường đến hai chữ “tổ chim” trách không được hắn luôn nhìn chằm chằm ổ của mình không tha. lúc này vỗ ngực bảo chứng nói: “Làm, đương nhiên làm, bất quá hôm nay sắc trời không còn sớm, sợ kiến tạo ra phòng ở không đẹp. Ngày mai đi! Địa phương chính ngươi chọn, bảo chứng làm ra cho ngươi một phòng ở thật tốt.”

“Như vậy thì còn được.” Hạc Ly thỏa mãn gật đầu nói: “Nói cho ngươi cũng không sao. dù sao đời này ngươi cũng đừng nghĩ rời khỏi Yêu Quỷ Vực.” Nói xong chỉ vào hạt giống trên mặt đất nói: “Chúng ta trồng loại rau này. nếu không trồng được Khuyết Diễm Huyền Quả. khi sư phụ mời Nam Minh lão tổ tới. cũng không có biện pháp lưu hắn lại. bởi vì Nam Minh lão tổ rất xem trọng tọa kỵ Hỏa Long Thú của hắn, mà Hỏa Long Thú thích ăn Khuyết Diễm Huyền Quả. ở đây trồng Khuyết Diễm Huyền Quả chính là vì muốn lưu lại Hỏa Long Thú. chi cần có thể lưu lại Hỏa Long Thú trong thời gian dài. là có thể lưu lại Nam Minh lão tổ thời gian dài. ngươi có hiểu không?”

Dược Thiên sầu nghe đến hồ đồ choáng váng, bị cách nói không đầu không đuôi của hắn làm phát mộng, hắn vội vã xua tay nói: “Ngươi chờ một chút, ta hỏi ngươi, vì sao Tất tiền bối phải thỉnh Nam Minh lão tổ?”

Hạc Ly nhìn hắn như nhìn người ngu ngốc, miễn miễn cường cường nói: “Địa phương mà thượng cổ tu sĩ đại chiến ngươi có biết không! Cũng chính là Đông Cực Thánh Thổ hiện tại bị Thiên Địa Càn Khôn Đại Trận phong ấn. mỗi ba trăm năm sẽ được mở ra một lần. lần này vồ luận như thế nào sư phụ cũng muốn xông vào đó một lần. Nhưng trên tay sư phụ thiếu một kiện linh bảo xứng tầm. mà Nam Minh lão tổ lại là đệ nhất cao thủ luyện bảo trong tu chân giới, có người nói hiện nay chỉ có hắn mới có thể luyện ra được thượng phẩm linh bảo, hiện tại có hiểu ý tứ rồi chưa?”

Thần tình hiện tại của Dược Thiên Sầu có điểm giống như kẻ ngu ngốc, vừa là cái gì huyền quả, lão tổ, hỏa long gì đó còn chưa kịp tiêu hóa. hiện tại lại ra cái gì mà Thiên Địa Càn Khôn Đại Trận và Đông Cực Thánh Thố. làm hắn có cảm giác như phát mộng. Nuốt nuốt nước bọt. ngây người nói: “Vì sao Tất tiền bối muốn đi Đồng Cực Thánh Thồ?”

Lời này vừa nói ra. thần tình Hạc Ly nhất thời buồn bã xuống tới. lặng lẽ nói: “Tu vi sư phụ đã đạt tới Hóa Thần hậu kỳ. chính là đỉnh cao nhất của tu vi nhân gian giới, nếu đột phá sẽ phi thăng tiên giới. Nhưng pháp môn đột phá Hóa Thần hậu kỳ đã thất truyền từ lâu. có người nói Đông Cực Thánh Thổ là nơi thượng cổ tu sĩ đại chiến khả năng còn di lưu lại pháp môn tu luyện, mà thọ hạn của sư phụ đã gần đến. không có khả năng đợi thêm ba trăm năm cho nó mở ra. Cho nên lần này mặc kệ có luỵện ra được linh bảo hay không, dù cho có nguy hiểm, sư phụ cũng phải đi không thể nghi ngờ.”

“Nguyên lai là như vậy!” Dược Thiên Sầu gật đầu. cuối cùng cũng hiểu được. Việc này dù hắn có ở trong thiên hạ đệ nhất đại phái như Phù Tiên Đảo cũng không khả năng nghe được, thực sự là tới được dạng trình tự nào sẽ nghe được chuyện tình ở đó, so sánh giữa hai bên thật sự không thể nào so nổi.

Đã biết bí mật như vậy. lần này hành trình Yêu Quỷ Vực thực sự là đến không uổng công. Dược Thiên Sầu thở ra một hơi. thả lỏng tâm tình hỏi: “Đông Cực Thánh Thổ còn bao lâu thời gian mới mở ra?”

“Năm năm thời gian!” Hạc Ly thờ dài một tiếng, sau đó thần tình nghiêm túc: “Khuyết Diễm Huyền Quả đại khái cần hai năm thời gian mới có thể chín một lần, cho nên cơ hội thỉnh Nam Minh lão tổ đến luyện chế linh bảo cũng chi còn lại hai lần. Lần này chúng ta nhất định phải tận lực trồng nhiều một chút, tranh thủ cho Nam Minh lão tỏ ở lâu thêm thời gian, như vậy cơ hội luyện ra thượng phẩm linh bảo hẳn sẽ càng lớn hơn nữa.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Thần Châu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook