Chương 298: Kiệt tác của Tất Trường Xuân
Thiên Sầu
29/03/2013
Hai người một đường hướng tây, Dược Thiên Sầu ngự kiếm bay thấp, đi theo phía sau nữ yêu. Dáng người nữ yêu yểu điệu chân không chạm đất, chi điểm vào cỏ xanh, nhìn nhẹ như bay, nhưng tốc độ rất nhanh, nhượng Dược Thiên Sầu ngạc nhiên không ngớt, đây rõ ràng là Thảo Thượng Phi nha! Ra vẻ càng phiêu dật hơn so với Thảo Thượng Phi. Dáng người yểu điệu, xiêm y hồng nhạt, dù đôi hài cũng nhỏ nhắn xinh xắn màu hồng, cỏ xanh theo mũi chân nàng du đãng, đưa nàng tới trước, mái tóc tung bay, phấn y phối cỏ xanh, thật đẹp!
Cây cỏ tinh linh quả nhiên có ưu thế gặp được may mắn! Dược Thiên Sầu bỗng nhiên hỏi: “Lão yêu kia là yêu quái gì? ”
Nữ yêu có điểm sợ hãi trà lòi: “Hắn là cổ Đằng Tinh tu luyện ngàn năm, vùng này đều xưng hô hắn là Đằng lão quái. ” Nàng vốn không phải đối thủ của Đằng quái, hôm nay nam tử trước mắt ngay cả Đằng quái cũng có thể đánh chạy trối chết, còn muốn truy sát đến tận ổ của đối phương, có bản lĩnh này, đối phó nàng tự nhiên không thành vấn đề, cho nên nàng sợ cũng không có gì kỳ quái.
“Nga! Trách không được lại dùng dây leo làm vũ khí. ” Nữ yêu nói xác minh sự suy đoán của hắn, hắn nhìn dáng người mềm mại phía trước có hửng thú nói: “Ta nghe Đằng lão quái gọi ngươi là Đào Hoa, chẳng lẽ ngươi là Đào Thụ Tinh? ”
Nữ yêu nhẹ nhàng dạ nói: “Tiên sinh suy đoán không sai, tiểu yêu chính là Đào Thụ Tinh thu luyện ngàn năm. ”
“Đào Hoa, ngươi và lão yêu đều tu luyện ngàn năm, vì sao ngươi không phải là đối thủ của hắn? ” Dược Thiên Sầu hỏi.
“Ta và hắn tuy rằng đều tu luyện ngàn nãm, nhưng hắn đã hóa thành hình người từ hai trăm năm trước, tiểu yêu chi bất quá vừa đạt tới Nguyên Anh kỳ không lâu, lại không am hiểu đánh nhau, tự nhiên không phải là đối thủ của hắn. ” Đào Hoa nữ yêu trà lời.
Dược Thiên Sầu khẽ gật đầu, những lời này hắn cũng có nghe Bạch Tố Trinh nói qua, trong yêu tộc, cây cỏ tinh linh tu hành gian nan, không thể so động vật, muốn tu hành thông quang thông linh thì dị thường khó khăn, cây cỏ không có linh trí làm sao có thể tu hành, vì thế động vật bình thường muốn thành tinh lại càng ừắc trở, mà muốn đạt tới nông nỗi biến được thành hình người, toàn bộ yêu tộc đều phải đạt được tu vi Nguyên Anh kỳ. Đại đa số cây cỏ đều là đến lúc chết héo cũng không cách nào tụ khởi linh trí tu hành, dù có thể tu hành, thường thường khổ tu cả trăm ngàn năm cũng rất khó hóa thành hình người, thọ hạn này nếu đặt vào cho tu sĩ nhân loại, dù là Độ Kiếp hậu kỳ cũng đều chết già.
Đây chính là có được tất có mất, ông tròi cũng thật rất công bằng, cây cỏ tinh linh đối với người hoặc yêu hoặc quỷ mà nói, tu luyện gian nan nhất, nhưng chỉ cần có thể đột phá Hóa Thần hậu kỳ, có người nói thiên kiếp sẽ yếu nhất, hầu như mỗi người đều có thể phi thăng tiên giới, đây cũng có thể nói được ông ười quan tâm.
“Nếu ngươi đánh không thắng hắn, còn Đằng lão quái luôn mồm đòi ngươi đi theo hắn, ngươi vì sao không đáp ứng? ” Dược Thiên Sầu cười nói.
“Nếu ta không cự tuyệt, chỉ sợ đã sớm chết oan chết uổng. ” Đào Hoa thấp giọng đáp.
Dược Thiên Sầu kỳ quái: “Đây là vì sao? ” Trong lòng hắn nghĩ thấy có chút sai lệch, chằng lẽ lão yêu quái còn có pháp môn thải âm bổ dương gì đó, sẽ đem đối tượng giao phối hút khô? Không biết hai cây cỏ tinh quái làm sao mà giao phối?
Đào Hoa cắn cắn môi, nói: “Tiên sinh đi đến đó nên cẩn thân môt chút cho thỏa
¥ ■
Đáng, Đằng lão quái có một phu nhân, tên là Đằng bà, tu vi càng cao hơn Đằng lão quái, đã đạt Nguyên Anh hậu kỳ, là thủ hạ của yêu vương Mộc Nương Tử nơi đây. ”
Mặc dù nàng không trực tiếp trả lời, nhưng Dược Thiên Sầu cũng hiểu được, phỏng chừng Đằng bà là hũ giấm, không cho phép lão công có nữ nhân khác, ngẫm lại hỏi: “Yêu vương Mộc Nương Tử nơi này lại là yêu tinh gì? Là yêu vương chưởng quản nơi đây? ”
“Mộc Nương Tử chính là một gốc Mộc Lan Hoa yêu, tu vi đã đạt Độ Kiếp hậu kỳ, chính là yêu vương chấp chưởng nơi đây. ”
Dược Thiên Sầu nga một tiếng, thầm nghĩ, ở đây thế nào đều là cây cỏ yêu tinh? Nhìn bốn phía, có chút sáng tỏ, cây cỏ nơi đây so với những địa phương khác trong Yêu Quỷ Vực mà nói, xác thực nhiều hơn không ít, là một địa phương rất tốt cho yêu quái cây cỏ.
Nói đến Mộc Nương Tử, hắn lại nghĩ tới lúc trước gặp Linh Vụ tam thánh, Hồng Nương Tử tuyệt đối là một yêu quái phong tao diễm lệ, không biết Mộc Nương Tử lại có hình dạng gì? Nghĩ nghĩ, trong đầu linh quang chợt lóe, minh không phải có một kính chiếu yêu sao, trước đây là vì cố kỵ Bạch Tố Trinh cũng là yêu tộc, hôm nay đang ở Yêu Quỷ Vực không phải có thể dùng sao?
Thử xem sao, Dược Thiên Sầu liền lấy ra kính chiếu yêu tinh xảo, từ phía trên có thể thấy được, bảo bối này nên đeo lên cổ. Sau khi đeo lên cổ, dùng cái gương quay mặt hướng Đào Hoa chiếu chiếu, không phát hiện được gì, đợi sau khi hắn rót vào thần thức, rốt cục liền phát hiện diệu dụng. Nguyên lai lợi dụng thần thức dùng kính chiếu yêu để quan sát, thần thức nhìn vào trong gương thấy Đào Hoa không còn là một nữ tử dáng người yếu điệu, mà là một cây đào nở đầy hoa tươi xuất hiện rõ ràng bên trong kính chiếu yêu.
Thần tượng không hổ là thần tượng, làm ra vật gì quả nhiên thật thần kỳ. Dược Thiên Sầu cảm thán không ngớt, thần thức thu hồi khỏi kính, lại nghĩ đặt gương đồng
Đeo trước ngực có chút xấu xí, quả thực chằng khác gì khóa trường mệnh đeo trên cổ tiều hài tử. Vì vậy lại đem cái gương nhét vào vạt áo trước ngực, lần thử hai quay về Đào Hoa rót thần thức vào thử xem, hoàn hào vẫn có thể hiện ra nguyên hình của Đào Hoa, thứ tốt! Hắn sờ sờ ngực, kính chiếu yêu cứ đặt ở đây.
Dọc theo đường đi không ngừng đụng tới tộc đàn có số lượng khổng lồ nhất Yêu Quỷ Vực, chính là Huyết Lang mà năm xưa lần đầu tiên tới Yêu Quỷ Vực mà hắn đã gặp. Loại động vật này hung hãn không sợ chết, Dược Thiên Sầu từng đấu qua với chúng nó, biết nếu bị chúng nó đưa tới đồng bạn, tuy rằng minh không sợ nhưng cũng là một chuyện phiền phức, vì vậy không nói hai lời, thấy một con giết một con, dù cơ hội cho nó kêu lên cũng không cho, phiên cử động này khiến cho Đào Hoa run lên như cầy sấy.
Đi ra khỏi rừng rậm dày đặc, trước mắt rộng mở trong sáng, ngoài mấy trăm thước, một ngọn núi đá cao to phảng phất bị người chém thành hai nửa ngay giữa, phân nửa hoàn hảo không tổn hao gì, phân nửa giống như bị người cắt đi, dưới chân núi mọc đầy dây leo, trải rộng khắp toàn bộ chân núi. Dược Thiên Sầu chỉ vào vách núi ngay trước mặt hỏi: “Đây là Tây Sơn Ma Nhai mà ngươi nói? Là nơi ẩn thân của lão yêu? ”
“Đúng vậy! ” Đào Hoa có điểm khiếp đảm quan sát khắp bốn phía, nói: “Tiên sinh, còn thỉnh cẩn thận một chút, nếu như có Đằng bà ở đây sẽ gặp phiền phức. ”
“Chậc chậc! Ngọn núi đá này nhìn giống như bị người bổ đi ra, lực lượng tự nhiên quả nhiên là quỷ phủ thần công, không ai có khả năng kháng cự! ” Dược Thiên Sầu nhìn vách núi trơn bóng cảm thán nói, hắn rõ ràng giống như đang xem phong cảnh, về phần Đằng bà, hắn thật không sợ bà ta, nếu như là thủ hạ của yêu vương chấp chưởng nơi đây, còn dám làm gì đệ tử Tất Trường Xuân hay sao?
“Tiên sinh, vách núi này hình thành không phải do lực lượng tự nhiên, xác thực là do sức người gây nên, chính là bị người dùng một kiếm bổ ra. ” Đào Hoa nhẹ giọng nhắc nhở.
“Ách... ” Lúc này Dược Thiên Sầu há hốc mồm sững sờ, vách núi cao khoảng bảy tám trăm thước, rộng khoảng chừng ba bốn trăm thước, hơn nữa còn là một tòa núi đá hoàn toàn, không ai có thể một kiếm bổ ra cả một ngọn núi chứ? Thật quá khó tin đi thôi! Hắn khó có thể tin hỏi: “Một kiếm bổ ra? Điều đó không có khả năng! Ngươi đã từng nhìn thấy? ”
“Tiểu yêu chưa từng gặp qua, nhưng đây là chuyện mà cả vùng này đều biết. ” Đào Hoa có điểm chột dạ quan sát bốn phía, cắn cắn môi, nhìn vách núi chậm rãi nói: “Có người nói hơn một ngàn năm trước, người cường đại nhất của Huyết Lang bộ tộc trong Yêu Quỷ Vực, ngay lúc đó tu vi Huyết Lang Hoàng đã đột phá Hóa Thần kỳ, thủ hạ của hắn lại là quần thể khổng lồ nhất trong Yêu Quỷ Vực, vì vậy liền nổi lên dị tâm, không muốn tiếp tục phục tùng sự ước thúc của chưởng hình sử, kết quả đại chiến một hồi ngay tại đây với chưởng hình sử, cuối cùng bị chưởng hình sử tru sát, vách núi này là do chường hình sử dùng một kiếm bổ ra trong cuộc đại chiến, còn nửa tòa núi còn lại đã bị chấn nát, Huyết Lang Hoàng táng thân ngay dưới đống đá vụn này. Nếu tiên sinh vạch những dây leo kia, liền có thể phát hiện bên dưới đều là đá vụn. ”
Dược Thiên Sầu nhìn qua nửa tòa núi đá, đầu có điểm phát mộng, hơn một ngàn nãm trước? Khi đó Tất Trường Xuân hẳn là đã tiếp nhận chức vị chưởng hình sử của Yêu Quỷ Vực, hắn nuốt nuốt nước bọt hỏi: “Lần đại chiến kia.., cái kia.., ngươi nói vị chường hình sử kia chính là Tất tiên sư đang ở trên Thuận Thiên Đảo hiện tại? ”
“Chính là Tất tiên sư. Sau cuộc đại chiến, nghe nói đã chọc giận Tất tiên sư, sau đó.. Đào Hoa tựa hồ phát hiện minh đã nói quá nhiều, chột dạ nhìn quanh bốn phía, không dám nói tiếp.
Nhưng Dược Thiên Sầu lại đang nóng lòng muốn biết lão ngưu nhân Tất Trường Xuân đã làm cái gì, vì vậy giục nói: “Sau đó làm sao? Ngươi nói mau nha! ”
Hắn thúc giục quá gấp, nhưng Đào Hoa ấp úng không dám nói, cuối cùng bị Dược Thiên Sầu uy hiếp, thân bất do kỷ nói: “Sau cuộc đại chiến, chưởng hình sử giận dữ, phàm là những ai có chút tu vi trong Huyết Lang bộ tộc, có tới hơn bốn mươi vạn tộc dân, trong một đêm, đều bị chường hình sử tru diệt. Khi đó, trong Yêu Quỷ Vực còn có một yêu và một quỷ cũng đạt được tu vi Hóa Thần kỳ, nhưng cũng bởi vì chuyện này mà bị liên lụy, chưởng hình sử nói sự tình là do bọn hắn khơi mào, muốn hai vị Hóa Thần kỳ tự sát tạ tội, một yêu và một quỷ tự nhiên không chịu, vì vậy chưởng hình sử lấy một địch hai, cuối cùng cũng tru giết hai gã Hóa Thần kỳ, từ đó về sau, toàn bộ Yêu Quỷ Vực ngoại trừ chưởng hình sử, không còn Hóa Thần kỳ tồn tại. Tiên sinh, tiểu yêu chỉ biết có bao nhiêu đó, những điều khác quả thực không biết nữa. ”
Dược Thiên Sầu nhìn vách núi ngây ngẩn gật đầu, hay nha, tòa núi đá này nguyên lai là kiệt tác của Tất Trường Xuân, không ngờ bị hắn dùng một kiếm bổ ra, tu vi cũng thật quá kinh khủng đi thôi! Chỉ trong một đêm tru diệt hơn bốn mươi vạn Huyết Lang tộc nhân có tu vi, độc! Độc về tới nhà luôn! Còn có, một người lại đồng thời giết chết hai Hóa Thần kỳ, đó là hai Hóa Thần kỳ nha! Tràng diện đại chiến lúc đó thật kinh tâm động phách đến thế nào, chỉ sợ thật khó có thể hình dung, một Hóa Thần kỳ đồng thòi giết chết hai Hóa Thần kỳ, ai nha nha!
Thực sự là vừa ngưu lại vừa độc, trách không được toàn bộ yêu quỷ trong Yêu Quỷ Vực chì cần nhắc tới tên Tất Trường Xuân liền run như cầy sấy, dù lớn tiếng nói chuyện cũng không dám, thử hỏi ai đụng phải sát thần như vậy, ai còn dám lớn tiếng nói đây? Trách không được Hạc Ly nói hắn đối với yêu quỷ vô tình, động giết không tha! Thật đúng không phải là nói lung tung.
“Tất tiên sư quả nhiên rất cao, ha hả.. Dược Thiên Sầu bài trừ dáng tươi cười, biết được sự tích quang vinh của Tất Trường Xuân, xác thực sợ đến không nhẹ, chi hi vọng mình đùa giỡn một ít tiểu thông minh hắn đừng nhìn thấy ra, vạn nhất đem vị sát thần chọc giận, bằng chính tu vi của mình, thật sợ có muốn chạy trốn cũng không kịp...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.