Tinh Thần Châu

Chương 103: Thí Luyện Yêu Quỷ Vực (3)

Thiên Sầu

29/03/2013



Không thể không nói Nghiêm Thù có thể làm nghi trượng của Luyện Đan Các ngoại trừ do bối cảnh của phụ thân, đối với việc phỏng đoán tính tình của Quan Uy Vũ cũng hiểu thấu, khi tông môn yêu cầu các mạch đăng báo danh sách đệ tử kiệt xuất tham gia thí luyện Yêu Quỷ Vực, Nghiêm Thù bật người liền nghĩ tới một cơ hội tốt để diệt trừ Dược Thiên Sầu, hắn đem sự tình bẩm báo Quan Uy Vũ xong, chỉ làm như hờ hững nhắc nhở một câu: “Quan trưởng lão, Dược Thiên Sầu có thể tính là đệ tử kiệt xuất của Luyện Đan Các hay không? Có muốn tham gia lần thí luyện này hay không?”

Quan Uy Vũ trầm mặc, tuy rằng chuyện gì khác Dược Thiên Sầu không được, người cũng tương đối lười nhác, nhưng dù sao cũng chính là đệ tử của mình, hơn nữa tài luyện đan mình cũng theo không kịp, đặt ở Luyện Đan Các mà nói, xem là đệ tử kiệt xuất cũng không quá đáng. Vì vậy hắn trầm ngâm nói: “Dược Thiên Sầu xếp vào đệ tử kiệt xuất Trúc Cơ kỳ, tham gia thí luyện, những người khác tuyển chọn, ngươi và mấy tiền bối Nguyên Anh kỳ thương lượng mà làm.”

Nghiêm Thù khom người lĩnh mạng: “Dạ.”

Sự tình là tới như thế, Nghiêm Thù nếu không đề tỉnh Quan Uy Vũ, người sau khẳng định sẽ vung tay nói chính ngươi tự làm, nhưng hắn cũng không dám tự tiện xếp Dược Thiên Sầu vào, nhưng kết quả nhắc nhở thế nào, trong lòng Nghiêm Thù đã sớm hiểu rõ.

“Sư phụ, ngài thực sự muốn ta đi Yêu Quỷ Vực thí luyện?” Dược Thiên Sầu vài bước đi tới trước mặt Quan Uy Vũ hỏi, Nghiêm Thù cười không nói.

Sắc mặt Quan Uy Vũ nặng nề, hắn cũng biết Yêu Quỷ Vực là một địa phương rất nguy hiểm, nhưng mọi người luôn có chút lòng riêng, nếu Dược Thiên Sầu đã là đệ tử thân truyền của mình, mà mình không có khả năng vĩnh viễn chấp chưởng Luyện Đan Các, tương lai giao cho đồ đệ mới tốt, chỉ cần Dược Thiên Sầu vượt qua cuộc thí luyện tại Yêu Quỷ Vực, tương lai không thể nghi ngờ có thể chặn lại được miệng của nhiều người.

“Đi thôi! Ta cũng vì tốt cho ngươi.” Quan Uy Vũ than thở.

“Sư phụ, nơi đó rất nguy hiểm, đệ tử sợ đi rồi sau này không còn được gặp lại sư phụ nữa.” Dược Thiên Sầu cầu xin.

Quan Uy Vũ hơi nhíu mày, thầm nghĩ, ngươi sợ chết cũng không cần quang minh chính đại như vậy mà nói ra! Ngươi không sợ ta còn sợ mất mặt, sắc mặt hắn cứng lại, lắc đầu nói: “Chuyện đã đăng báo với tông môn làm sao có thể sửa tới sửa lui, đây chẳng phải thành trò đùa. Ai! Ngươi không cần quá mức lo lắng, mấy trưởng lão mang đội đều biết ngươi là đệ tử thân truyền của ta, tự nhiên đều sẽ quan tâm, không có nhiều nguy hiểm.”

Dược Thiên Sầu sửng sốt, nguyên lai việc này còn có đường ra, vậy đi cuống cuống được thêm kiến thức cũng là một chuyện không tệ. Nhưng hắn không quên nhắc nhở nói: “Sư phụ nói, đệ tử tự nhiên vâng theo. Nhưng sư phụ ngàn vạn lần đừng quên chào hỏi với mấy vị trưởng lão mang đội a!”

Quan Uy Vũ liếc mắt nhìn Nghiêm Thù, sắc mặt có chút xấu hổ, đồ đệ nói chuyện cũng không phân trường hợp, vội vàng phất tay nói: “Đã biết, ngươi về trước đi!”



Chiếm được sư phụ hứa hẹn, Dược Thiên Sầu đi ra Luyện Đan Các, thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn cảm thấy không an tâm, việc này có điểm thật kỳ hoặc. Mới ra đại điện không bao lâu, liền nghe được phía sau truyền đến thanh âm của Nghiêm Thù: “Dược Thiên Sầu, mặt trời mọc ngày mốt, đệ tử tham gia thí luyện hội họp ở đây, chớ quên canh giờ.”

Dược Thiên Sầu nghe được cũng mặc kệ hắn, tự đi làm chuyện của mình. Nghiêm Thù ở phía sau lại nói: “Được rồi, đã quên nói cho ngươi, lần này thí luyện ta cũng tham gia.”

“Cái gì? Ngươi cũng tham gia?” Dược Thiên Sầu quay phắt người hỏi. Đối phương bất âm bất dương cười nhạt, nói: “Đúng vậy, ngươi không có nghe sai.” Trong giọng nói lộ ra hàn ý nhè nhẹ.

“Ta kháo!” Dược Thiên Sầu hú lên quái dị, trực tiếp trùng trở về đại điện Luyện Đan Các, lần này rõ ràng Nghiêm Thù muốn giết chết hắn, chính hắn cũng phải làm chuẩn bị.

Nghiêm Thù sửng sốt, lập tức cười nhạt, lẩm bẩm nói: “Hiện tại hối hận cũng đã chậm, người đã báo lên mặc dù là sư phụ của ngươi cũng không khả năng nói đổi là đổi.”

Hắn cho rằng Dược Thiên Sầu trở lại là muốn tìm sư phụ cầu tình, kỳ thực không phải, Dược Thiên Sầu chạy xuống không gian ngầm, thẳng đến gian phòng riêng của mình, ôm đồm đan lô đưa luôn vào trong Kim Châu, trước tiên lấy thứ mình cần rồi hãy tính.

Hiện tại hắn đã hiểu rõ, lần này Nghiêm Thù không giết mình sẽ không buông tay, đã như vậy, thì xem ai giết ai, sẽ không tin tưởng đến lúc đó ta kéo Bạch Tố Trinh đã có tu vi Độ Kiếp hậu kỳ còn không lộng chết ngươi, không giết chết ngươi lão tử sẽ không trở về, sớm biến cho rồi, cừu này ngày sau sẽ báo.

Dương Thiên đang chỉ huy người làm việc thấy Dược Thiên Sầu vội vã chạy vào đan phòng, không biết xảy ra chuyện gì, cũng đi theo nhìn, vừa vào phòng liền kinh hãi, đan lô ở ngay giữa đan phòng không thấy nữa, trên mặt đất chỉ còn một tấm sắt màu đen ngăn nhiệt, sắc mặt Dược Thiên Sầu cũng không tốt lắm.

“Dược Thiên Sầu, ngươi đem đan lô đi đâu rồi?” Dương Thiên hỏi.

“Nga, Dương sư tổ, không có gì.” Dược Thiên Sầu vỗ vỗ túi trữ vật bên hông nói: “Ta đựng đan lô bên trong, sư phụ bảo ta đi tham gia Yêu Quỷ Vực thí luyện, lúc rảnh rỗi có thể luyện tập nhiều hơn.”

“Cái gì? Quan trưởng lão cho ngươi tham gia thí luyện Yêu Quỷ Vực?” Dương Thiên có điểm không thể tin được nói.

Dược Thiên Sầu than thở đi ra ngoài, thứ ta cầm đi, các ngươi nên làm sao thì làm, dù sao ta cũng sẽ không lấy trở ra.



Hắn vừa đi, Dương Thiên lập tức đến chỗ Quan Uy Vũ, đem chuyện vừa rồi nói lại, người sau trầm mặc, gật đầu nói: “Ta đã biết, kệ hắn đi! Để Luyện Khí Các làm đan lô khác là được.”

Xem ra chuyện Dược Thiên Sầu đi Yêu Quỷ Vực là thật, nhưng Dương Thiên có điểm không nghĩ ra, nếu phải đi thí luyện, ngươi mang đan lô đi đâu luyện tập, lẽ nào tại Yêu Quỷ Vực? Đây không phải là nói giỡn sao!

Dược Thiên Sầu bay thẳng đến Vạn Phân Viên. Phí Đức Nam đang ngồi ngay ngắn trong đại điện thấy hắn rất kỳ quái, tiểu tử này thông thường ăn no vài ngày không thấy bóng người, ngày hôm nay vừa ăn xong lại quay trở lại, chẳng lẽ còn thấy không đủ?

“Sao ngươi lại đến nữa?” Phí Đức Nam phát hiện sắc mặt hắn có điểm không tốt.

Dược Thiên Sầu đi tới một bên, ngồi xuống ghế, căm giận nói: “Sư phụ muốn ta đi tham gia Yêu Quỷ Vực thí luyện.”

Phí Đức Nam giật mình, quan sát hắn, xuy nói: “Có ý đồ gì thì nói đi! Quan Uy Vũ chịu cho ngươi tham gia thí luyện? Lẽ nào trong Luyện Đan Các không còn ai sao?” Hắn không tin tưởng, ở chung thời gian dài như vậy, tiểu tử này trong mười câu có một câu thật đã là không tệ, thông thường tình huống, đều trợn tròn mắt nói dối, còn không hề đổi sắc.

Dược Thiên Sầu cười khổ lắc đầu, nói: “Ta cũng không tin tưởng, nhưng sự thực là như vậy, sư phụ chính miệng nói, nếu không ta không chạy tới tìm ngươi.”

“Ngươi nói là thực sự?” Phí Đức Nam hồ nghi nói.

“Ngươi xem ta giống người nói hoang sao?” Dược Thiên Sầu tức giận nói: “Tự nhiên là thật.”

Phí Đức Nam bỏ qua câu trước của hắn, nghe vào nửa câu sau, nhíu mày. Không phải do hắn coi trọng, nhưng ai bảo nữ nhi bảo bối của hắn không thể rời khỏi người ta, vạn nhất Dược Thiên Sầu có chuyện, làm sao ăn nói với nữ nhi.

Ánh mắt lóe ra suy nghĩ một hồi, vùng lông mày Phí Đức Nam xòe ra, tựa hồ nghĩ thông suốt chuyện gì, lắc đầu cười nói: “Nguyên lai là như vậy, ta nói hắn chưa bao giờ quan tâm việc này lại đột nhiên quan tâm, nhìn không ra Đan Si lão nhi lại động tâm nhãn. Dược Thiên Sầu yên tâm đi thôi! Sư phụ của ngươi sẽ có an bài, không nhiều nguy hiểm.”

Dược Thiên Sầu không biết hắn làm trò gì bí hiểm, trực tiếp nói rõ: “Sư phụ cũng nói giống như ngươi, thượng tầng các ngươi có miêu nị gì ta không biết, nhưng ta biết Nghiêm Thù vương bát đản chắc chắn muốn mạng nhỏ của ta, ngươi giúp ta ngẫm lại nên làm sao bây giờ!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Thần Châu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook