Chương 116: Tu sĩ Hóa Thần kỳ
Thiên Sầu
29/03/2013
Mẹ nó! Thực sự đúng là dương mưu, lão tử tránh cũng không thể tránh! Dược Thiên Sầu thật hận không đem được nàng ta bán đến Phi Châu làm gà, tư vị một đại nam nhân bị một nữ nhân đào cái hố thỉnh hắn nhảy xuống thật không dễ chịu, nhưng còn là một nữ quỷ, lại rất khó cự tuyệt không nhảy xuống. Dược Thiên Sầu mặt mang theo vẻ mỉm cười hỏi: “Phu nhân nói tới nghe một chút.”
Ngu Cơ nhìn Mông Duyên dịu dàng thi lễ, người sau gật đầu, Dược Thiên Sầu nhìn thấy thật mơ hồ. Nét mặt Ngu Cơ lộ ra vẻ trịnh trọng, hỏi: “Tiên sinh có bao nhiêu lý giải đối với Yêu Quỷ Vực?”
Dược Thiên Sầu dừng một chút, rất đúng trọng tâm nói: “Lý giải thì không nhiều lắm, chỉ từ trong miệng người khác nghe tới một chút, dù chuyện về đại tướng quân cũng chỉ là lần đầu nghe nói, ra vẻ những người khác đối với nơi này hiểu biết cũng không nhiều.”
“Người thường xác thực rất khó thâm nhập Yêu Quỷ Vực, đối với điều này không biết cũng là bình thường.” Ngu Cơ gật đầu, chậm rãi nói: “Yêu Quỷ Vực có phạm vi mấy ngàn vạn dặm, còn lớn hơn Hoa Hạ đế quốc không biết bao nhiêu lần, phạm vi thế lực của tướng quân nhà ta cũng bất quá trong mấy ngàn dặm, nhưng lại cùng một Yêu Vương trị vì, yêu chủ dương, quỷ chủ âm. Đối với diện tích mấy ngàn vạn dặm của Yêu Quỷ Vực mà nói, lãnh địa của tướng quân bất quá chỉ có một phần vạn mà thôi, những Yêu Vương và Quỷ Vương khác cũng giống vậy, như vậy tính ra lãnh địa của mười đại Yêu cùng Quỷ Vương cộng lại cũng khoảng mấy vạn dặm.”
“Yêu Quỷ Vực có diện tích lớn như vậy?” Dược Thiên Sầu kinh hãi, không khỏi hỏi: “Vậy địa phương còn lại có chủ nhân không?”
Mông Duyên bước xuống, phất tay nói: “Sơn hà tốt như vậy làm sao không có chủ nhân, chỉ bất quá quần hùng cắt cứ, không có danh khí và thực lực lớn như mười Yêu Quỷ Vương chúng ta mà thôi, nếu bọn họ liên hợp lại, thực lực so với chúng ta không biết lớn hơn bao nhiêu lần, nhưng nếu phân tán ra, lại không thể so với bất luận người nào trong chúng ta.”
Thấy hắn trong khi nói chuyện lộ ra khí phái tướng quân bễ nghễ ngang dọc, Dược Thiên Sầu cười nói: “Vậy sao tướng quân không dùng cách tằm ăn lên, đem những địa bàn này chiếm lấy từ từ. Dù sao sinh đã là anh kiệt, tử cũng hi sinh oanh liệt, cũng là một chuyện làm người ước ao.”
“Sinh làm nhân kiệt, tử hi sinh oanh liệt!” Mông Duyên nhắc tới hai câu này hào khí tận trời, con mắt chiếu sáng, nhưng chợt lờ mờ xuống tới, lắc đầu nói: “Nói ra thật xấu hổ, cũng không phải không muốn, mà là không dám.” Nói xong vẻ mặt cười khổ, không hề hé răng.
“Nga!” Dược Thiên Sầu suy đoán hai người có điều gì đó khó nói, nhưng có quan hệ gì tới việc mình hứa dẫn bọn họ vào Ô Thác Châu?
Lúc này Ngu Cơ lại nói tiếp: “Giống như lời tiên sinh đã nói, xác thực chúng ta không thể ra khỏi Yêu Quỷ Vực, nếu có thể ra được, bằng vào thực lực của thủ hạ tướng quân, đem triều đình Lý gia thay hình đổi dạng, lập người khác làm vua, cũng không phải là việc gì khó. Mà những người khác ngang hàng với tướng quân trong Yêu Quỷ Vực, cũng cùng một nguyên nhân, cũng không phải không muốn, mà là không dám.”
Dược Thiên Sầu quan sát hai người, hồ nghi nói: “Chẳng lẽ còn có người nào có thể uy hiếp tướng quân sao?”
Ngu Cơ và Mông Duyên nhìn nhau, người trước gật đầu yêu kiều nói: “Xác thực có người có thể uy hiếp tướng quân, mà chính vì sự uy hiếp của hắn, Yêu Quỷ Vực không thể đại loạn, đại quân của tướng quân cũng không dám đi ra Yêu Quỷ Vực, những Quỷ Vương Yêu Vương khác cũng bị người nọ uy hiếp, cũng không dám xằng bậy.”
Giọng nói của nàng đặc biệt chú trọng chữ “người kia” và “hắn”, rõ ràng nói cho Dược Thiên Sầu, có khả năng làm kinh sợ yêu quỷ suốt mấy vạn dặm, không phải là Yêu Quỷ Vương có thực lực cường đại nào khác, mà là một người.
Người nào lại có thủ đoạn đến như vậy? Dược Thiên Sầu nghe được nhiệt huyết sôi trào, leng keng hữu lực hỏi: “Là ai?”
Ngu Cơ sắc mặt thấp thỏm, bước chân di động, đi vài vòng trong lều lớn, còn không thì quan sát bốn phía, giống như sợ hãi có người nghe được lời nàng nói, cuối cùng cắn cắn môi: “Từ đây đi thẳng hướng nam, có thể đi tới giải đất trung tâm Yêu Quỷ Vực, nơi đó có một vị…có một vị là người tu tiên tên gọi Tất Trường Xuân.”
“Cái gì?” Dược Thiên Sầu kêu lên sợ hãi bật lui một bước, nói: “Người tu tiên? Lẽ nào thế gian thực sự có tu sĩ Hóa Thần kỳ?”
Dược Thiên Sầu lại lần thứ hai nhiệt huyết sôi trào, trời ạ! Nguyên lai trường sinh bất lão không phải là truyền thuyết, mà là thực sự. Tu vi tầm thường trong tu chân giới như Luyện Khí, Trúc Cơ,Kết Đan, Nguyên Anh, Độ Kiếp năm trình tự tu vi, tới Độ Kiếp hậu kỳ tổng cộng có thể sống bảy tám trăm tuổi cũng đã không tệ, mọi người truy cầu đều là tu chân đại đạo, kéo dài tuổi thọ. Mà chỉ có Hóa Thần kỳ trong truyền thuyết, đó là cảnh giới bồi hồi nơi cánh cửa trường sinh bất lão, mà có thể sống được mấy ngàn tuổi, đối với con người mà nói có khác gì trường sinh bất lão? Nhưng dù sao cũng chỉ là truyền thuyết, nói thật cũng có, nói giả cũng có, ai cũng không dám bảo đảm, kéo lâu dài, tự nhiên trở thành truyền thuyết.
Dược Thiên Sầu là một người xuyên qua, tu chân truy cứu kéo dài tuổi thọ hắn tin tưởng có, huống chi bản thân đã lạc vào cảnh giới kỳ lạ này, nhưng đối với việc hoang đường như trường sinh bất lão, thỉnh thoảng huyễn tưởng một chút mình cũng đạt được, nhưng ai dám nói một người có khả năng vĩnh viễn không chết? Vĩnh viễn sống sót? Thực sự tìm không ra chút căn cứ khoa học, thật đúng là không thể trông cậy vào. Nhưng hôm nay nếu như Ngu Cơ nói chính là thực sự, vậy thì được thật sao?
Dược Thiên Sầu lại truy hỏi: “Phu nhân nói chính là thực sự?” Trường sinh bất lão đối với con người mà nói, mê hoặc thật sự là quá lớn, huống chi người tu chân có cơ hội bước lên con đường này.
“Tự nhiên là thật.” Ngu Cơ cười khổ nói: “Kỳ thực mười đại Yêu Quỷ Vương của Yêu Quỷ Vực chính do hắn nâng tới, sau đó cho cái danh thập đại. Dù sao một mình hắn không có khả năng quan tâm hết thảy mọi chuyện trong Yêu Quỷ Vực, cho nên mới nâng chúng ta để ước thúc những quần hùng khác trong Yêu Quỷ Vực.”
Hư! Dược Thiên Sầu hít sâu một hơi, xem ra là thật không thể giả, lần này đi Yêu Quỷ Vực dù không có bất luận thu hoạch gì, nhưng chỉ nghe tin tức này cũng đã quá đáng giá, để cho mình có được mục tiêu khẳng định cùng truy cầu.
“Điều này có quan hệ gì tới việc hiền phu thê muốn đến Ô Thác Châu?” Dược Thiên Sầu nghi hoặc nói, kỳ thực trong lòng hắn đã có đáp án mơ hồ.
Sắc mặt Ngu Cơ có điểm trắng bệch, thanh âm run nói: “Đã từng có một Quỷ Vương mê luyến thế tục hồng trần lúc còn sống, làm trái quy định của hắn, muốn suất lĩnh thủ hạ quần hùng xông vào thế tục, kết quả…kết quả Quỷ Vương cùng hơn mười vạn thủ hạ đã bị hắn diệt sạch sẽ trong khoảnh khắc, mà Quỷ Vương cũng rơi vào hạ tràng hình thần câu diệt vĩnh bất siêu sinh.”
Mông Duyên cũng thở dài, thoạt nhìn trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Ta kháo! Cũng quá cường đi thôi! Hơn mười vạn quỷ tu trong khoảnh khắc đã bị diệt sạch sẽ? Chỉ sợ cũng chỉ có tu vi Hóa Thần kỳ mới có được thủ đoạn này. Khuôn mặt Dược Thiên Sầu co quắp liên tục, dở khóc dở cười nhìn Ngu Cơ nói: “Phu nhân! Ngươi…ngươi muốn ta giúp chuyện nhỏ gì đó sẽ không phải vì muốn nhờ ta mang các người rời khỏi Yêu Quỷ Vực đi?”
Đám yêu ma quỷ quái này chỉ sợ không lúc nào không ôm ý nghĩ muốn rời khỏi Yêu Quỷ Vực, dù sao tu vi có thể đạt tới Độ Kiếp hậu kỳ, vô luận là người hay yêu ma quỷ quái cũng không muốn bị ước thúc, huống chi do một người tùy lúc đều có thể lấy mạng bọn họ ước thúc. Nhưng then chốt chính là các ngươi muốn mang theo người khác, mang đi thì chỉ một hai người không nói, ngay cả thủ hạ thế lực cũng muốn mang theo ra ngoài, muốn ở thế tục bên ngoài xưng vương xưng bá, thật muốn để các ngươi làm như vậy, vậy thế gian còn không bị các ngươi làm lộn xộn! Hiện tại hắn hiểu được vì sao người tu tiên Hóa Thần kỳ Tất Trường Xuân lại có ý nghĩ đó, đó chính là vĩnh viễn ước thúc những yêu ma quỷ quái ở nơi này, nghe lời thì được, không nghe lời giết không tha! Không có đạo lý gì để nói.
Lúc này thần tình của Ngu Cơ cũng đã khôi phục lại, thản nhiên cười nói: “Lẽ nào Ô Thác Châu nằm trong Yêu Quỷ Vực sao?”
“Ách…” Dược Thiên Sầu không nói gì, không ở Yêu Quỷ Vực, cũng có thể nói đang ở Yêu Quỷ Vực, bởi vì Ô Thác Châu đang ở ngay trên người ta, hắn cười khổ nói: “Phu nhân cũng quá để mắt tại hạ, phu nhân không phải cho rằng ta có năng lực đối kháng với một vị tu sĩ Hóa Thần kỳ đi thôi?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.