Tinh Thần Châu

Chương 1006: Tuyết Quái

Thiên Sầu

05/09/2013

Có thể nhìn ra được, dường như nàng không có cảm tình đối với người Tiên giới, nhưng dưới đáy lòng cũng không muốn gây khó dễ.

Lúc này Đinh Tương chắp tay cười nói: "Không biết cô nương là người phương nào. Vì sao lại đứng một mình ở nơi băng tuyết ngập trời như thế này?"

Trên thực tế hắn đã biết, thiếu nữ này là người của Đại Tuyết Sơn, hơn nữa nhìn khí chất còn không giống với người bình thường. Hắn bày ra hình dáng hòa ái khách khí như thế, đơn giản là muốn, dưới tình huống vạn nhất sẽ có đường rút lui.

"Ngươi không cần quản ta là người địa phương nào? Tóm lại nơi này không phải địa phương các ngươi nên đến. Lời ta chỉ đến đây thôi, muốn đi hay không thì tùy các ngươi." Thanh âm của thiếu nữ kia trong vắt như tiếng chuông bạc, phi thường dễ nghe. Vừa nói xong, liền xoay người đi về phía ngọn tuyết sơn, đôi giày dưới chân thế nhưng mỗi bước đi đều không hề xuất hiện dấu vết in hằn trên tuyết. Hơn nữa bên hông còn phát ra những thanh âm "đinh đinh đương đường."

Thương Vân Tín ánh mắt khinh thường liếc nhìn thần tình xấu hổ của Đinh Tương. Dược Thiên Sầu nhãn tình cũng đảo liên hồi, đột nhiên vung tay hô lớn: "Cô nương thong thả hãy đi!"

Thiếu nữ nghe vậy thì chậm rãi xoay người lại, ánh mắt thong dong ngắn nhìn Dược Thiên Sầu nói: "Đi hay không thì tùy các ngươi. Các ngươi còn muốn dông dài làm gì?"

Thương Vân Tín cùng Đinh Tương cũng là khó hiểu ngắm nhìn Dược Thiên Sầu, không biết người này muốn làm chuyện gì. Lúc này chỉ thấy Dược Thiên Sầu khó khăn bước tới trước mặt thiếu nữ, chắp tay cười khổ nói: "Chúng ta hiển nhiên là biết người Tiên giới ở nơi này sẽ rất nguy hiểm, nhưng chúng ta có vài vị bằng hữu, bởi vì lúc trước trong đoàn người đã xảy ra một chút điểm tranh chấp, hắn trong cơn tức giận liền trốn vào bên trong không chịu quay ra. Địa phương này cố nhiên nguy hiểm, nhưng đã làm bằng hữu một đoạn thời gian, chúng ta cũng không thể bỏ mặc bằng hữu ah! Cô nương hẳn là người địa phương, chẳng biết có thể giúp chúng ta tìm ra hắn hay không. Chúng ta vừa tìm được hắn xong, lập tức sẽ dẫn hắn rời khỏi nơi này, tuyệt đối sẽ không lưu lại quấy rầy."



Lời này vừa nói rạ, khóe miệng của ba người khác đều nhịn không được mà phải run lên, thầm nghĩ biện pháp này quá tốt. Ánh mắt đều quẳng ném về phía người thiếu nữ, chẳng biết nàng có biện pháp nào hay không?

Thiếu nữ hồ nghi liếc mắt quan sát đánh giá mấy người, thấy bọn hắn đều lộ ra ánh mắt chờ mong ngắm nhìn mình. Trong lòng không khỏi dâng lên một chút cảm động, không nghĩ tới những người này lại có thể vì bằng hữu mà dấn thân vào nơi nguy hiểm, nàng không tìm ra lý do để từ chối.

Sau khi trầm ngâm một hồi, nàng dựng đầu ngón tay mành khảnh lên, trên đầu ngón tay mơ hồ phát ra quang mang màu xanh lam chói lóa. Theo ánh quang mang càng lúc càng đậm, dần dần hình thành một mảnh băng phách màu xanh lam, trôi nổi ở trên đầu ngón tay, thoạt nhìn mảnh băng phách này phi thường xinh đẹp. Chỉ thấy nàng búng ngón tay bắn ra, mảnh băng phách màu xanh lam thoát ly đầu ngón tay, ở trên không trung quay tròn thêm mấy vòng, rồi mới chậm rãi lao tới phía ngọn tuyết sơn.

Thiếu nữ vươn tay chỉ vào mành băng phách, hướng mấy người nói: "Nó có thể cảm ứng, các ngươi đi theo nó thì sẽ tìm được bằng hữu của các ngươi."

Mấy người nhãn tình sáng rực lên, Dược Thiên Sầu nhanh chóng hướng Thương Vân Tín truyền âm nói: "Lão Thương, tên kia giữ lại chính là tai họa, liền giao cho ngươi, cần phải đem hắn hoàn toàn tru diệt."

Thương Vân Tín hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn hắn, lắc mình bay theo mảnh băng phách màu xanh lam kia. Ngoài bờ dòng Minh Hà, mấy người chỉ thấy mảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tinh Thần Châu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook