Chương 385: Xa xỉ một lần (ba)
Thiên Sầu
29/03/2013
Chường quỹ này sở dĩ có thể được chọn tới Bách Hoa Cư làm chưởng quỹ, cũng không phải kẻ ngu dốt, thật biết nói chuyện. Dược Thiên Sầu vừa nghe tới Bách Hoa cung chủ, lập tức nhớ tới lời giao phó của Ma Cửu Cô, nếu mình còn tiếp tục nháo lớn thì có điểm quá đáng. Thấy rượu và thức ăn đã dọn xong, vì vậy phất tay nói: “Các ngươi đều xuống dưới đi, truyền lời ta cảm tạ ý tốt của cung chủ. Có cơ hội ta sẽ bái tạ trước mặt bà ấy. ”
“Tốt, vậy các vị từ từ dùng. ” Chưởng quỹ cúi đầu khom lưng, dẫn đám tiểu nhị đi trở xuống dưới.
Dược Thiên Sầu đi dạo quanh bàn rượu và thức ăn, phát hiện thức ăn thật tinh xảo, quà nhiên hao tốn tâm tư. Sau đó hắn nhìn Tử Y phất tay nói: “Ản. ” Chính hắn dẫn đầu ngồi xuống, lập tức ăn uống, thứ không tốn tiền ngu gì không ăn cho khoan khoái.
“Chường quỹ vừa nói sẽ miễn phí, những thứ này không đòi tiền sao? ” Tử Y trước khi ngồi xuống lại hỏi một câu.
Trong miệng Dược Thiên Sầu đang ngậm thức ăn, liên tục gật đầu nói: “Không cần tiền, ăn hết mình, nếu không thì lãng phí. ”
Nghe được không cần trả tiền, ánh mắt Tử Y sáng ngời, lập tức liền không khách khí, đây gọi là học theo vẻ không khách khí của Dược Thiên Sầu, ngàn vạn lần không nên khách khí, bằng không phải xin lỗi chính mình!
Sau khi ăn uống no đủ, Dược Thiên Sầu ợ lên một hơi, thấy Tử Y thu tay lại, nhất thời sửng sốt. Hiện tại hắn mới nhớ tới một việc, ra vẻ mỗi lần ăn gì, chỉ cần hắn còn ãn, nha đầu kia cũng ăn liên tục, nhưng chì cần hắn thu tay lại, nàng lập tức sẽ ngừng, xem ra lượng cơm ăn của nha đầu cũng không nhỏ! Đều có thể đuổi kịp được minh rồi.
Dược Thiên Sầu vui vẻ, ngày hôm nay vốn quyết định xa xỉ cho nha đầu này một lần, không nghĩ tới rượu và thức ăn miễn phí. Vậy bù đắp từ địa phương khác thôi! Hắn đứng dậy cười nói: “Đi, mang ngươi ra ngoài đi dạo. ” Tử Y liên tục gật đầu, theo đứng lên, nàng thích nhất đi dạo, rất tiếc trong khoảng thời gian này chỉ phi hành liên tục trên bầu ười.
Hai người mới ăn xong không lâu, phát hiện quầy hàng bị đập vờ đã được đổi mới, quả nhiên thần tốc. Dược Thiên Sầu đi xuống gõ lên quầy hàng, nói: “Chường quỹ, lưu lại hai gian phòng tốt nhất cho ta, ta khả năng phải ở lại nơi này một đoạn thời gian. ”
“Tốt, tốt. ” Chưởng quỹ nhanh miệng đáp ứng, người này không thể ừêu chọc, dù là cấp trên cũng không truy cứu, hắn còn có thể nói cái gì.
Hai người đi ra Bách Hoa Cư, những chưởng quỹ của tứ đại gia tộc sớm chờ bên ngoài lập tức bước lên hành lễ, Dược Thiên Sầu vẻ mặt ôn hòa khuyên mấy vị chường quỹ quay về, tiếp tục mang theo Tử Y đi dạo. Nguyên bản những người chuấn bị xem náo nhiệt nhất thời hoàn toàn thất vọng tán đi, không nghĩ tới không ngờ Bách Hoa Cung lại không tìm Dược Thiên Sầu gây phiền phức. Hơn nữa chường quỹ của tứ đại gia tộc còn cung kính đối với Dược Thiên Sầu, xem ra lời đồn tứ đại gia tộc ở chung một chỗ với Dược Thiên Sầu xem ra không giả.
Ngoài chợ phồn hoa, lực mê hoặc đối với Tử Y tương đối lớn, thấy mỗi thứ mới mẻ, nàng luôn nhịn không được dừng lại sờ sờ, rất có điếm yêu thích không buông tay. Đêm nay Dược Thiên Sầu là chuẩn bị dùng tiền ở việc này, liền trực tiếp nói với lão bản: “Mua, bao nhiêu tiền? ”
“Mười trung phẩm linh thạch. ” Lão bản trả lời.
“Giá này có phải hơi đắt hay không? ” Dược Thiên Sầu nhíu mày nói.
“Dược tiên sinh, sao ngài lại nói lời này. Ta gạt ai cũng không gạt ngài đâu! ” Lão bản kia nghĩ thầm, ngươi ngay cả Bách Hoa Cư còn dám đập, quầy hàng nhỏ của ta làm sao dám ừêu chọc ngươi.
Lời vô ích cũng không nói nhiều, Dược Thiên Sầu cũng sẽ không tính toán với nhừng tiểu lão bản chì kiếm bữa cơm ăn qua ngày này, trực tiếp trả tiền. Hầu như từng quầy hàng đều có kiểu nói chuyện cùng loại, Tử Y đột nhiên dừng lại, nghi hoặc hỏi: “Thế nào hình như những người ở đây đều nhận thức ngươi? ”
Dược Thiên Sầu cự tuyệt trả lời vấn đề này, đem tâm tư Tử Y lần nữa dẫn dắt trở lại chuyện mua sắm, đi theo phía sau nàng, trong tay lóe ra một túi trữ vật. Chỉ cần Tử Y nghi chân xem qua hoặc sờ qua, hắn chỉ có ba bước cần làm, hỏi giá, trả tiền, thu vật.
Ra vẻ nữ nhân ười sinh đều là người mua sắm điên cuồng. Nhất là khi có một nam nhân chịu bỏ tiền đi theo bên cạnh, cuống xong quầy hàng lại tới cửa hàng, linh thạch xài ra ngoài như nước chày, trong cửa hàng càng đắt tiền hơn, có chút động tay đã là hơn trăm hơn ngàn, thậm chí có tới hơn vạn thượng phẩm linh thạch, Tử Y cũng không quan tâm dùng được hay không dùng được, chỉ cần thấy thích, liền nhìn Dược Thiên Sầu gật đầu, nàng cũng không hề suy nghĩ về việc tiền bạc, dù sao đã có người trà tiền.
Dược Thiên Sầu cũng không nhớ rõ mình đã mua bao nhiêu đồ vật, dù sao hầu như đều mua hết một lần, dù túi trữ vật cũng đã đựng đầy ba túi, tới đêm khuya, đã không còn đi dạo được nữa, lúc này Tử Y mới nhớ tới hình như minh đã mua không ít đồ vật, có chút ngại ngùng nhìn Dược Thiên Sầu nhược nhược hỏi: “Hình như dùng không ít tiền a! ”
Ai! Hiện tại ngươi mới hỏi câu này, có phải quá muộn một chút hay không? Ánh mắt Dược Thiên Sầu đã trả lời câu hỏi của nàng. Tử Y càng có vẻ ngượng ngùng, nhỏ giọng nói: “Ta thật không phải cố ý. ”
“Ân, ta biết ngươi không phải cố ý. ” Dược Thiên Sầu đưa ba túi trữ vật cười nói: “Kỳ thực cũng không mua bao nhiêu, dù sao đã đựng đầy ba túi trữ vật! ”
Tử Y tiếp nhận ba túi trữ vật, rót thần thức nhìn xem, giật nảy minh. Không nghĩ tới chi tùy tiện đi dạo đã có thể mua được nhiều thử như vậy, cầm theo ba túi trữ vật, thật không biết nên làm gì cho phài, lại nhược nhược hỏi: “Tổng cộng dùng bao nhiêu tiền? ”
“Không quan hệ! Mấy thứ này ta tặng cho ngươi. Tiền tiêu hết thì kiếm, chỉ cần ngươi hài lòng là được rồi. ”
Thấy Dược Thiên Sầu không có ý trách cứ, Tử Y ôm túi trữ vật, dùng sức gật đầu nói: “ừ, ta nhất định dốc sức giúp ngươi kiếm tiền. ” Nàng cao hứng bừng bừng thu lại ba túi trữ vật, ngày hôm nay có thể nói là được tận hứng.
Lời này nói xong làm Dược Thiên Sầu vui vẻ, hắn thích nhất là nghe được lời này, cảm giác số tiền hôm nay tiêu xài có giá trị. Đang muốn đưa Tử Y quay về Bách Hoa Cư nghi ngơis bỗng nhiên nhìn thấy người quen cũ hồi trước ở Phù Tiên Đảo là Hùng Huy đi tới, người này trước đây cũng từng cũng hắn cùng ăn cùng uống, không khỏi gật đầu cười nói: “Đã lâu không gặp, khỏe chứ. ”
Tử Y hiếu kỳ nhìn lại, người quen của hắn cũng thật nhiều, lại vừa nhận thức.
Hùng Huy đi theo hắn hỗn vài ngày, được cho là lão bằng hữu. Không giống như nhừng người khác kiêng kỵ hắn, chắp tay vui vẻ nói: “Cho dù tốt cũng không tốt bằng ngươi! Nghe nói ngươi mới đến liền náo loạn tại Bách Hoa Cư? ”
“Ngươi không phải cố ý tới hỏi chuyện này đó chứ? ” Dược Thiên Sầu hỏi.
Hùng Huy lắc đầu, sắc mặt nghiêm túc nói: “Vừa rồi tu chân liên minh nhận được ngọc điệp khiêu chiến của Yến Bất Quy cho người đem tới, các phái đang ở tu chân liên minh đều nhận được thông tri. Toàn trưởng lão muốn chúng ta đi thông tri những tán tu đã gia nhập tu chân liên minh đang ở tại Bách Hoa Cốc. Ngày mai đến tu chân liên minh hội họp thương nghị việc này. Vừa lúc nghe nói ngươi đã đến, tông chủ Vọng Nguyệt Tông đã bảo đảm cho ngươi, hiện tại ngươi cũng là người của tu chân liên minh, bởi vì chúng ta quen thuộc nên ta cố ý tới tìm ngươi, báo cho ngươi biết chuyện này. ”
“Yến Bất Quy khiêu chiến tu chân liên minh? ” Dược Thiên Sầu cau mày, lần thứ hai thử xác nhận: “Ngày mai đến tu chân liên minh hội họp sao? ”
“Đúng vậy! Dược... Dược huynh, không nói nhiều nữa, ta còn phải đi thông tri nhừng người khác, có chuyện ngày sau hãy nói. ” Hùng Huy chắp tay liền rời đi.
“Khiêu chiến tu chân liên minh thì liên quan gì ta. ” Dược Thiên Sầu nói thầm vài tiếng, quay đầu nhìn Tử Y nói: “Trở lại nghỉ ngoi! ” Nói xong liền dẫn Tử Y đang giống như một đứa ừẻ ngoan quay trở về Bách Hoa Cư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.