Chương 30: Ám Sát
Hoả Đao
21/11/2019
Mười ngày sau.
Lạc Thần mang theo Hỏa Long Kiếm, mặt mang ý cười đi ra phòng trọng lực.
Cuối cùng hắn cũng tu luyện 《 Vô Ảnh Kiếm 》 cùng 《 Du Long Bộ 》 đạt tới cảnh giới nhập môn.
Tốc độ như vậy quả thực có thể nói là kỳ tích.
Một võ giả bình thường muốn tu luyện một môn trung phẩm ngũ tinh võ kỹ đến nhập môn ít nhất cần hai đến ba tháng.
Mà Lạc Thần chỉ dùng mười ngày, nếu như truyền đi tuyệt đối có thể làm vô số người kinh sợ rớt cằm.
Nhưng Lạc Thần rất rõ ràng mình có thể tu luyện nhanh như vậy hoàn toàn là bởi vì thức hải màu bạch kim.
Phân biệt phương hướng, Lạc Thần đi đến Khôi Lỗi điện.
Khôi lỗi là sản vật của phù văn sư, căn cứ phẩm cấp khác nhau mà sức chiến đấu cũng khác nhau.
Lạc Thần đi đến Khôi Lỗi điện là vì gia tăng kinh nghiệm thực chiến.
Chỉ biết tu luyện võ kỹ thì khác nào giàn hoa, phải trải qua thực chiến tôi luyện mới có thể phát huy uy lực chân chính của võ kỹ.
“Học trưởng, xin chờ một chút.”
Trong lúc Lạc Thần đi ngang qua một con đường nhỏ, đột nhiên phía sau truyền đến một thanh âm vô cùng thanh thúy êm tai.
Một nữ sơ cấp học viên chạy chậm đi tới trước mặt Lạc Thần:
“Học trưởng, làm phiền học trưởng hỏi đường được không?”
Vừa nói, nàng còn dùng tay xoa xoa mồ hôi vốn không tồn tại ở trên trán, có chút cảm giác phong tình vạn chủng.
“Có thể, chỉ cần ta biết.”
Lạc Thần nhìn nữ học viên trước mắt, trong mắt có hơi kinh diễm.
Khuôn mặt của nàng thực đẹp, dáng người phập phồng quyến rũ, đặc biệt hai ngọn núi cao ngất trước ngực khiến cho chiếc áo nhô lên, theo nàng hít thở mà không ngừng rung động, cực kỳ dụ người.
Hơn nữa quan trọng nhất là nữ học viên này thực lực không thấp, cũng là Tinh Sĩ cảnh, trên trán có một ấn ký Tinh Hồn hình con rắn màu xanh biếc.
Nữ học viên cười ngọt ngào cười, hỏi:
“Xin hỏi, Khôi Lỗi điện ở nơi nào?”
“Liền ở phía trước.”
Lạc Thần đưa tay chỉ chỉ phía trước.
Liền ở trong nháy mắt hắn giơ tay lên chỉ đường, trong mắt nữ học viên chợt loé tia sáng lạnh lẽo, bàn tay vừa lật, một thanh chuỷ thủ (dao găm) xuất hiện trong tay, đâm về phía ngực Lạc Thần.
Một đâm này vừa nhanh lại vừa ngoan, thủ pháp cực kỳ chuyên nghiệp.
“Du Long Bộ!”
Sắc mặt Lạc Thần biến đổi, dưới chân bộ pháp điểm một cái, thân thể miễn cưỡng xê dịch, suýt soát dời vị trị xương sườn qua ba thước, kịp thời né tránh một đâm kia.
Tiếp đó bước chân không ngừng, hắn nhanh lui về phía sau năm mét, kéo ra khoảng cách cùng nữ học viên, lúc này mới lạnh giọng hỏi: “Ngươi là người phương nào?”
Đồng thời hắn thầm may mắn, nếu không phải vừa luyện thành Du Long Bộ thì vừa rồi tuyệt trốn không thoát.
“Người đến giết ngươi!”
U Ảnh lạnh lùng nói một câu, chuỷ thuỷ trong tay xoay một vòng, lại lần nữa công kích Lạc Thần.
“Keng!”
Hỏa Long Kiếm ra khỏi vỏ, tinh nguyên trong cơ thể bắt đầu khởi động, mũi kiếm hiện lên tia sáng đỏ cực nóng đâm về trước.
“Vô Ảnh Kiếm thức thứ nhất, Kiếm Xuất Vô Ngã!”
Trong lòng khẽ quát một tiếng, trường kiếm trong tay Lạc Thần giống như điện quang đâm thẳng mà ra, nhằm về yết hầu (cổ họng) U Ảnh.
“Vũ khí phù văn!”
Nhìn kiếm của Lạc Thần, U Ảnh mắt sáng lên, giết Lạc Thần, đây sẽ là chiến lợi phẩm của nàng, vũ khí phù văn rất có giá trị.
Mũi chân nhanh chóng điểm trên mặt đất, nàng chợt xoay người tránh thoát trường kiếm, xuất hiện ở bên cạnh Lạc Thần, chủy thủ trong tay đâm về sau lừng Lạc Thần.
Lạc Thần thấy thế nhanh chóng vọt tới trước để né tránh, đồng thời nhanh chóng xoay người một kiếm quét ngang.
Một chiêu này, hắn hoàn toàn phát huy ưu thế của trường kiếm.
Khoảng cách này, kiếm của hắn có thể công kích đến U Ảnh, nhưng chủy thủ của U Ảnh lại không công kích đến hắn.
Cảm nhận thân kiếm truyền đến sóng nhiệt, U Ảnh vọt tới trước bỗng nhiên dừng lại, trước người nhanh ngửa ra sau, né tránh một kiếm, sau đó cả người lùi về sau kéo dãn khoảng cách hai bên, nửa ngồi xổm trên mặt đất, cảnh giác nhìn Lạc Thần.
Đến tận đây, hai người giao thủ ba chiêu, nhưng ai cũng không làm gì được ai.
“Ngươi là sát thủ, là ai thuê ngươi tới giết ta?”
Lạc Thần lại hỏi lần nữa.
U Ảnh tuyệt đối không phải đệ tử của học viện, không có học viên nào dám ở trong học viện giết người.
“Chờ ngươi chết, ta sẽ nói cho ngươi.”
U Ảnh dứt lời, cả người đột nhiên bắn lên, chủy thủ trong tay kéo rê một đường bạch quang đâm thẳng Lạc Thần.
Lúc này đây, nàng vận dụng tinh nguyên.
Dù là tốc độ hay uy lực công kích đều tăng lên rất nhiều.
“Vô Ảnh Kiếm chi Thiên Ảnh Quy Nhất!”
Lạc Thần vũ động Hỏa Long Kiếm, trong hư không không ngừng xuất hiện từng bóng kiếm lửa hồng, hình thành một kiếm võng nghênh hướng U Ảnh.
“Đinh!”
Kiếm cùng chủy thủ lần đầu tiên chạm vào nhau, phát ra một tiếng giòn minh.
Lạc Thần bóng kiếm đầy trời biến mất, U Ảnh chợt ngừng tiến lên, hai người cùng thối lui năm bước.
U Ảnh lộ vẻ ngưng trọng, thực lực của Lạc Thần so với tinh báo nàng có được cao hơn nhiều, giờ phút này nàng hận không thể tự tay đâm cố chủ cung cấp tình báo vài nhát.
Nhưng trong nháy mắt, nàng đã thu liễm cảm xúc, sát thủ trong lúc chấp hành nhiệm vụ quyết không thể phân tâm.
“Cuồng Phong Bách Liệt Trảm!”
U Ảnh hóa thành một bóng đen xoay quanh Lạc Thần.
“Xuy xuy!”
Bởi vì tốc độ vũ động chuỷ thủ quá nhanh, trong hư không không ngừng vang lên tiếng xé gió.
Lạc Thần híp mắt, hắn biết rõ một chiêu này mạnh mẽ, chỉ cần hắn chịu phải một nhất đâm bất kỳ chắc chắn bị thương nặng.
“Vô Ảnh Kiếm, Kiếm Xuất Vô Ngã!”
Lạc Thần mũi chân điểm trên mặt đất, cả người xoay tròn, đồng thời, chung quanh cơ thể hắn cũng xuất hiện từng bóng kiếm.
Bóng kiếm dày đặc sắp hàng, hình thành một vòng tròn hình dạng kiếm thuẫn bao vây toàn bộ cơ thể hắn.
Từ bên ngoài xem chỉ có thể nhìn thấy kiếm thuẫn, mà nhìn không tới Lạc Thần.
Đây là Kiếm Xuất Vô Ngã, một chiêu kiếm pháp phòng ngự hoàn toàn.
“Leng keng đinh……”
Trong nháy mắt, vô số âm thanh kim loại va chạm vang lên.
Mặc kể chủy thủ từ hướng nào đâm tới đều không thể chạm vào người Lạc Thần mảy may. Nàng cảm giác Lạc Thần như biến thành một thùng sắt, làm nàng không thể nào xuống tay.
“Keng!”
Một lực phản chấn thật lớn truyền đến, chuỷ thủ đâm về kiếm thuẫn bị bắn ngược bay đi ra ngoài.
U Ảnh vội vàng lui về phía sau, lúc này mới kịp tránh bị mũi kiếm cuốn đi vào.
Đúng lúc này, cả người Lạc Thần chợt dừng, kiếm thuẫn biến mất, Hỏa Long Kiếm mang theo sóng nhiệt cực nóng như điện quang xẹt qua hư không đâm về phía U Ảnh.
“Kiếm Xuất Vô Ngã!”
U Ảnh biến sắc, lập tức lui về phía sau, sau đó nhanh chóng xoay người rời đi.
Sát thủ có một nguyên tắc: Một kích không trúng, lập tức trốn xa.
Lạc Thần mang theo Hỏa Long Kiếm, mặt mang ý cười đi ra phòng trọng lực.
Cuối cùng hắn cũng tu luyện 《 Vô Ảnh Kiếm 》 cùng 《 Du Long Bộ 》 đạt tới cảnh giới nhập môn.
Tốc độ như vậy quả thực có thể nói là kỳ tích.
Một võ giả bình thường muốn tu luyện một môn trung phẩm ngũ tinh võ kỹ đến nhập môn ít nhất cần hai đến ba tháng.
Mà Lạc Thần chỉ dùng mười ngày, nếu như truyền đi tuyệt đối có thể làm vô số người kinh sợ rớt cằm.
Nhưng Lạc Thần rất rõ ràng mình có thể tu luyện nhanh như vậy hoàn toàn là bởi vì thức hải màu bạch kim.
Phân biệt phương hướng, Lạc Thần đi đến Khôi Lỗi điện.
Khôi lỗi là sản vật của phù văn sư, căn cứ phẩm cấp khác nhau mà sức chiến đấu cũng khác nhau.
Lạc Thần đi đến Khôi Lỗi điện là vì gia tăng kinh nghiệm thực chiến.
Chỉ biết tu luyện võ kỹ thì khác nào giàn hoa, phải trải qua thực chiến tôi luyện mới có thể phát huy uy lực chân chính của võ kỹ.
“Học trưởng, xin chờ một chút.”
Trong lúc Lạc Thần đi ngang qua một con đường nhỏ, đột nhiên phía sau truyền đến một thanh âm vô cùng thanh thúy êm tai.
Một nữ sơ cấp học viên chạy chậm đi tới trước mặt Lạc Thần:
“Học trưởng, làm phiền học trưởng hỏi đường được không?”
Vừa nói, nàng còn dùng tay xoa xoa mồ hôi vốn không tồn tại ở trên trán, có chút cảm giác phong tình vạn chủng.
“Có thể, chỉ cần ta biết.”
Lạc Thần nhìn nữ học viên trước mắt, trong mắt có hơi kinh diễm.
Khuôn mặt của nàng thực đẹp, dáng người phập phồng quyến rũ, đặc biệt hai ngọn núi cao ngất trước ngực khiến cho chiếc áo nhô lên, theo nàng hít thở mà không ngừng rung động, cực kỳ dụ người.
Hơn nữa quan trọng nhất là nữ học viên này thực lực không thấp, cũng là Tinh Sĩ cảnh, trên trán có một ấn ký Tinh Hồn hình con rắn màu xanh biếc.
Nữ học viên cười ngọt ngào cười, hỏi:
“Xin hỏi, Khôi Lỗi điện ở nơi nào?”
“Liền ở phía trước.”
Lạc Thần đưa tay chỉ chỉ phía trước.
Liền ở trong nháy mắt hắn giơ tay lên chỉ đường, trong mắt nữ học viên chợt loé tia sáng lạnh lẽo, bàn tay vừa lật, một thanh chuỷ thủ (dao găm) xuất hiện trong tay, đâm về phía ngực Lạc Thần.
Một đâm này vừa nhanh lại vừa ngoan, thủ pháp cực kỳ chuyên nghiệp.
“Du Long Bộ!”
Sắc mặt Lạc Thần biến đổi, dưới chân bộ pháp điểm một cái, thân thể miễn cưỡng xê dịch, suýt soát dời vị trị xương sườn qua ba thước, kịp thời né tránh một đâm kia.
Tiếp đó bước chân không ngừng, hắn nhanh lui về phía sau năm mét, kéo ra khoảng cách cùng nữ học viên, lúc này mới lạnh giọng hỏi: “Ngươi là người phương nào?”
Đồng thời hắn thầm may mắn, nếu không phải vừa luyện thành Du Long Bộ thì vừa rồi tuyệt trốn không thoát.
“Người đến giết ngươi!”
U Ảnh lạnh lùng nói một câu, chuỷ thuỷ trong tay xoay một vòng, lại lần nữa công kích Lạc Thần.
“Keng!”
Hỏa Long Kiếm ra khỏi vỏ, tinh nguyên trong cơ thể bắt đầu khởi động, mũi kiếm hiện lên tia sáng đỏ cực nóng đâm về trước.
“Vô Ảnh Kiếm thức thứ nhất, Kiếm Xuất Vô Ngã!”
Trong lòng khẽ quát một tiếng, trường kiếm trong tay Lạc Thần giống như điện quang đâm thẳng mà ra, nhằm về yết hầu (cổ họng) U Ảnh.
“Vũ khí phù văn!”
Nhìn kiếm của Lạc Thần, U Ảnh mắt sáng lên, giết Lạc Thần, đây sẽ là chiến lợi phẩm của nàng, vũ khí phù văn rất có giá trị.
Mũi chân nhanh chóng điểm trên mặt đất, nàng chợt xoay người tránh thoát trường kiếm, xuất hiện ở bên cạnh Lạc Thần, chủy thủ trong tay đâm về sau lừng Lạc Thần.
Lạc Thần thấy thế nhanh chóng vọt tới trước để né tránh, đồng thời nhanh chóng xoay người một kiếm quét ngang.
Một chiêu này, hắn hoàn toàn phát huy ưu thế của trường kiếm.
Khoảng cách này, kiếm của hắn có thể công kích đến U Ảnh, nhưng chủy thủ của U Ảnh lại không công kích đến hắn.
Cảm nhận thân kiếm truyền đến sóng nhiệt, U Ảnh vọt tới trước bỗng nhiên dừng lại, trước người nhanh ngửa ra sau, né tránh một kiếm, sau đó cả người lùi về sau kéo dãn khoảng cách hai bên, nửa ngồi xổm trên mặt đất, cảnh giác nhìn Lạc Thần.
Đến tận đây, hai người giao thủ ba chiêu, nhưng ai cũng không làm gì được ai.
“Ngươi là sát thủ, là ai thuê ngươi tới giết ta?”
Lạc Thần lại hỏi lần nữa.
U Ảnh tuyệt đối không phải đệ tử của học viện, không có học viên nào dám ở trong học viện giết người.
“Chờ ngươi chết, ta sẽ nói cho ngươi.”
U Ảnh dứt lời, cả người đột nhiên bắn lên, chủy thủ trong tay kéo rê một đường bạch quang đâm thẳng Lạc Thần.
Lúc này đây, nàng vận dụng tinh nguyên.
Dù là tốc độ hay uy lực công kích đều tăng lên rất nhiều.
“Vô Ảnh Kiếm chi Thiên Ảnh Quy Nhất!”
Lạc Thần vũ động Hỏa Long Kiếm, trong hư không không ngừng xuất hiện từng bóng kiếm lửa hồng, hình thành một kiếm võng nghênh hướng U Ảnh.
“Đinh!”
Kiếm cùng chủy thủ lần đầu tiên chạm vào nhau, phát ra một tiếng giòn minh.
Lạc Thần bóng kiếm đầy trời biến mất, U Ảnh chợt ngừng tiến lên, hai người cùng thối lui năm bước.
U Ảnh lộ vẻ ngưng trọng, thực lực của Lạc Thần so với tinh báo nàng có được cao hơn nhiều, giờ phút này nàng hận không thể tự tay đâm cố chủ cung cấp tình báo vài nhát.
Nhưng trong nháy mắt, nàng đã thu liễm cảm xúc, sát thủ trong lúc chấp hành nhiệm vụ quyết không thể phân tâm.
“Cuồng Phong Bách Liệt Trảm!”
U Ảnh hóa thành một bóng đen xoay quanh Lạc Thần.
“Xuy xuy!”
Bởi vì tốc độ vũ động chuỷ thủ quá nhanh, trong hư không không ngừng vang lên tiếng xé gió.
Lạc Thần híp mắt, hắn biết rõ một chiêu này mạnh mẽ, chỉ cần hắn chịu phải một nhất đâm bất kỳ chắc chắn bị thương nặng.
“Vô Ảnh Kiếm, Kiếm Xuất Vô Ngã!”
Lạc Thần mũi chân điểm trên mặt đất, cả người xoay tròn, đồng thời, chung quanh cơ thể hắn cũng xuất hiện từng bóng kiếm.
Bóng kiếm dày đặc sắp hàng, hình thành một vòng tròn hình dạng kiếm thuẫn bao vây toàn bộ cơ thể hắn.
Từ bên ngoài xem chỉ có thể nhìn thấy kiếm thuẫn, mà nhìn không tới Lạc Thần.
Đây là Kiếm Xuất Vô Ngã, một chiêu kiếm pháp phòng ngự hoàn toàn.
“Leng keng đinh……”
Trong nháy mắt, vô số âm thanh kim loại va chạm vang lên.
Mặc kể chủy thủ từ hướng nào đâm tới đều không thể chạm vào người Lạc Thần mảy may. Nàng cảm giác Lạc Thần như biến thành một thùng sắt, làm nàng không thể nào xuống tay.
“Keng!”
Một lực phản chấn thật lớn truyền đến, chuỷ thủ đâm về kiếm thuẫn bị bắn ngược bay đi ra ngoài.
U Ảnh vội vàng lui về phía sau, lúc này mới kịp tránh bị mũi kiếm cuốn đi vào.
Đúng lúc này, cả người Lạc Thần chợt dừng, kiếm thuẫn biến mất, Hỏa Long Kiếm mang theo sóng nhiệt cực nóng như điện quang xẹt qua hư không đâm về phía U Ảnh.
“Kiếm Xuất Vô Ngã!”
U Ảnh biến sắc, lập tức lui về phía sau, sau đó nhanh chóng xoay người rời đi.
Sát thủ có một nguyên tắc: Một kích không trúng, lập tức trốn xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.