Chương 15: CỨU
Thiên Nguyệt Phụng
09/06/2024
"Thư Cầm, Đình Bắc! Xuống hồ chơi đi, ngồi đó làm gì?"
Tiệc trên bờ bắt đầu được một lúc, thì cả nhóm lại kéo nhau xuống hồ bơi nghịch nước. Trong khi bộ tam Thẩm Nhu, Đoàn Vi và Tô Tuyết Ngân đều diện những bộ bikini nóng bỏng, thì Thư Cầm vẫn mang chiếc đầm body màu đỏ mà Kiều Đình Bắc đã chọn cho trước đó.
Lúc này, cả hai vẫn đang ôm nhau ngồi trên ghế, thong thả rải cẩu lương miễn phí.
"Có muốn xuống hồ không?"
"Em không biết bơi." Cố Thư Cầm tỏ vẻ lo ngại.
"Anh xuống với em." Kiều Đình Bắc ôn nhu trấn an.
"Nhưng em không có áo tắm như mọi người."
"Có, anh chuẩn bị sẵn rồi. Cần anh đưa đi thay không?"
Nghe anh nói, cô chỉ có ngạc nhiên ra mặt, rồi hỏi lại:
"Anh chuẩn bị khi nào sao em không biết?"
"Biết trước thì còn gì là bất ngờ, đi theo anh."
Nói xong mấy câu, anh ta liền nắm tay bạn gái dắt cô vào nhà thay quần áo. Khoảng mười phút sau, lần xuất hiện thứ hai của Cố Thư Cầm lại càng khiến mọi người trầm trồ trước vóc dáng nuột nà, quyến rũ của người phụ nữ ấy.
"Này Trần Hạo Lân, anh muốn mất đầu hay đui hai con mắt mà nhìn vợ người ta kiểu đó hả? Có tin em nhấn đầu anh xuống đây không?"
Có kẻ vì mãi lo nhìn gái, mà bị bạn gái véo đỏ cả tai vẫn không chịu rời mắt chỗ khác, Trần Hạo Lân hắn đáng bị cho đui hai mắt.
"Anh nhìn để lát nữa xin bí quyết giúp vợ mà. Em không thấy dáng bạn gái của lão ác ma đó vừa ngon, vừa trắng à, mông cong ngực to, quá ư là ngọt nước."
"Xuống tới rồi kìa." Điêu Thái có lòng nhắc nhở.
Nên ngay sau đó, Trần Hạo Lân lập tức ngậm câm như hến, riêng bạn gái hắn ta thì đã giận dỗi bơi về phía Tô Tuyết Ngân.
"Ôm anh!" Kiều Đình Bắc nhẹ nhàng dặn dò.
Cố Thư Cầm ngoan ngoãn nghe theo, rồi cả hai cũng chính thức dấn thân vào chiếc hồ bơi siêu rộng, có chiều sâu hai mét cùng lũ bạn.
"Anh đừng buông em nha." Cô sợ sệt ôm chặt lấy người đàn ông.
"Đình Bắc, anh đang trông trẻ đó à? Thật chẳng ra làm sao." Bên kia bờ hồ, Tô Tuyết Ngân lại buông lời mỉa mai.
Trong khi người đàn ông ấy đang ra sức dạy Cố Thư Cầm tập bơi, thì Thẩm Nhu và Tô Tuyết Ngân lại ở một góc bàn tán.
"Càng nhìn càng thấy chướng mắt mà." Thẩm Nhu hậm hực.
"Chướng thì phải dạy dỗ cho nó biết mặt để còn nể chị em mình chứ, em mà không cẩn thận kẻo lão Trần bị nó dụ dỗ cho xem. Trông cậu ấy mê mẩn con nhỏ đó chưa kìa." Tô Tuyết Ngân ở bên lại góp dầu vào lửa.
"Kiều tổng cứ kè kè bên cạnh nó thì chúng ta làm được gì bây giờ?"
"Em chưa xích mích ra mặt với nó, nên rủ tiểu Vi qua đó dạy nó học bơi thay anh Bắc đi, dễ mà đúng không?"
Cô ta có công đưa ra gợi ý, Thẩm Nhu nghe xong liền cảm thấy cần phải thực hiện, chỉ vì trước đó Trần Hạo Lân bạn trai cô đã nhìn Cố Thư Cầm bằng cặp mắt háo sắc.
Ngay sau đó, Thẩm Nhu đã kéo theo Đoàn Vi cùng qua tiếp cận Thư Cầm. Lúc này, cô và anh vẫn đang dính lấy nhau dưới nước, vì cô nàng căn bản chẳng dám buông tay ra khỏi người anh.
"Kiều tổng, anh để bọn em dạy Thư Cầm bơi cho. Dù gì hai người cũng dễ hơn một người."
Trước khi quyết định, Kiều Đình Bắc đã nhìn Thư Cầm, khi thấy cô gật đầu thì anh mới giao cô cho hai đứa bạn gái của bạn thân mình.
"Có gì thì gọi anh."
"Vâng! Anh qua chơi với bạn đi."
Ngay sau đó, Thư Cầm nhận sự hỗ trợ từ Thẩm Nhu. Thoạt nhìn qua cô ấy có vẻ rất tự nhiên, thân thiện, nhưng lại với nụ cười tà ý trên môi.
Cùng lúc này, Tô Tuyết Ngân sau khi nhìn thấy Kiều Đình Bắc đã di chuyển đến chỗ Trần Hạo Lân và Điêu Thái, thì cô ta cũng lập tức bơi qua đó.
Hồ bơi rộng, một nhóm bảy người nhưng lại chia ra ba nhóm lẻ. Đang yên đang lành, thì Tô Tuyết Ngân bỗng kêu cứu.
"Đình Bắc cứu em, em bị chuột rút rồi."
Nghe thấy âm thanh cầu cứu, phản xạ của cả ba người đàn ông đều cùng lúc hướng về phía Tô Tuyết Ngân, nhưng rất nhanh sau đó ánh mắt của Kiều Đình Bắc lại chuyển sang vị trí của Cố Thư Cầm và nhanh chóng nhìn thấy cô đang bị đuối nước.
Ngay sau đó, ai cũng thấy người đàn ông ấy đang bơi về phía hai cô gái, cũng chưa biết anh sẽ cứu ai, nhưng Trần Hạo Lân và Điêu Thái vẫn có thể bình thản bàn luận.
"Cậu nghĩ lão ác ma đó sẽ cứu ai?" Trần Hạo Lân hỏi.
"Tất nhiên là cứu bạn gái nó rồi, bị dở hơi hay sao mà hỏi câu đó?"
"Tại nói cho cùng thì tôi vẫn nghĩ lão Kiều chỉ xem cô gái đó là cái bóng của Cố Lâm Hi thôi, còn Tuyết Ngân dù gì cũng là bạn bè hơn mười năm nay rồi, tôi đoán lão ấy sẽ cứu Ngân Ngân."
Nghe vậy, Điêu Thái lại thong thả mỉm cười:
"Thay vì ngồi đây suy đoán vớ vẩn thì hãy để đầu óc thong thả mà nghĩ cách cứu rỗi cuộc đời của bạn gái cậu đi kìa, lão ấy sắp phát điên đấy."
"Phát điên với tiểu Nhu ư? Tại sao?"
"Nhìn kìa."
Tiệc trên bờ bắt đầu được một lúc, thì cả nhóm lại kéo nhau xuống hồ bơi nghịch nước. Trong khi bộ tam Thẩm Nhu, Đoàn Vi và Tô Tuyết Ngân đều diện những bộ bikini nóng bỏng, thì Thư Cầm vẫn mang chiếc đầm body màu đỏ mà Kiều Đình Bắc đã chọn cho trước đó.
Lúc này, cả hai vẫn đang ôm nhau ngồi trên ghế, thong thả rải cẩu lương miễn phí.
"Có muốn xuống hồ không?"
"Em không biết bơi." Cố Thư Cầm tỏ vẻ lo ngại.
"Anh xuống với em." Kiều Đình Bắc ôn nhu trấn an.
"Nhưng em không có áo tắm như mọi người."
"Có, anh chuẩn bị sẵn rồi. Cần anh đưa đi thay không?"
Nghe anh nói, cô chỉ có ngạc nhiên ra mặt, rồi hỏi lại:
"Anh chuẩn bị khi nào sao em không biết?"
"Biết trước thì còn gì là bất ngờ, đi theo anh."
Nói xong mấy câu, anh ta liền nắm tay bạn gái dắt cô vào nhà thay quần áo. Khoảng mười phút sau, lần xuất hiện thứ hai của Cố Thư Cầm lại càng khiến mọi người trầm trồ trước vóc dáng nuột nà, quyến rũ của người phụ nữ ấy.
"Này Trần Hạo Lân, anh muốn mất đầu hay đui hai con mắt mà nhìn vợ người ta kiểu đó hả? Có tin em nhấn đầu anh xuống đây không?"
Có kẻ vì mãi lo nhìn gái, mà bị bạn gái véo đỏ cả tai vẫn không chịu rời mắt chỗ khác, Trần Hạo Lân hắn đáng bị cho đui hai mắt.
"Anh nhìn để lát nữa xin bí quyết giúp vợ mà. Em không thấy dáng bạn gái của lão ác ma đó vừa ngon, vừa trắng à, mông cong ngực to, quá ư là ngọt nước."
"Xuống tới rồi kìa." Điêu Thái có lòng nhắc nhở.
Nên ngay sau đó, Trần Hạo Lân lập tức ngậm câm như hến, riêng bạn gái hắn ta thì đã giận dỗi bơi về phía Tô Tuyết Ngân.
"Ôm anh!" Kiều Đình Bắc nhẹ nhàng dặn dò.
Cố Thư Cầm ngoan ngoãn nghe theo, rồi cả hai cũng chính thức dấn thân vào chiếc hồ bơi siêu rộng, có chiều sâu hai mét cùng lũ bạn.
"Anh đừng buông em nha." Cô sợ sệt ôm chặt lấy người đàn ông.
"Đình Bắc, anh đang trông trẻ đó à? Thật chẳng ra làm sao." Bên kia bờ hồ, Tô Tuyết Ngân lại buông lời mỉa mai.
Trong khi người đàn ông ấy đang ra sức dạy Cố Thư Cầm tập bơi, thì Thẩm Nhu và Tô Tuyết Ngân lại ở một góc bàn tán.
"Càng nhìn càng thấy chướng mắt mà." Thẩm Nhu hậm hực.
"Chướng thì phải dạy dỗ cho nó biết mặt để còn nể chị em mình chứ, em mà không cẩn thận kẻo lão Trần bị nó dụ dỗ cho xem. Trông cậu ấy mê mẩn con nhỏ đó chưa kìa." Tô Tuyết Ngân ở bên lại góp dầu vào lửa.
"Kiều tổng cứ kè kè bên cạnh nó thì chúng ta làm được gì bây giờ?"
"Em chưa xích mích ra mặt với nó, nên rủ tiểu Vi qua đó dạy nó học bơi thay anh Bắc đi, dễ mà đúng không?"
Cô ta có công đưa ra gợi ý, Thẩm Nhu nghe xong liền cảm thấy cần phải thực hiện, chỉ vì trước đó Trần Hạo Lân bạn trai cô đã nhìn Cố Thư Cầm bằng cặp mắt háo sắc.
Ngay sau đó, Thẩm Nhu đã kéo theo Đoàn Vi cùng qua tiếp cận Thư Cầm. Lúc này, cô và anh vẫn đang dính lấy nhau dưới nước, vì cô nàng căn bản chẳng dám buông tay ra khỏi người anh.
"Kiều tổng, anh để bọn em dạy Thư Cầm bơi cho. Dù gì hai người cũng dễ hơn một người."
Trước khi quyết định, Kiều Đình Bắc đã nhìn Thư Cầm, khi thấy cô gật đầu thì anh mới giao cô cho hai đứa bạn gái của bạn thân mình.
"Có gì thì gọi anh."
"Vâng! Anh qua chơi với bạn đi."
Ngay sau đó, Thư Cầm nhận sự hỗ trợ từ Thẩm Nhu. Thoạt nhìn qua cô ấy có vẻ rất tự nhiên, thân thiện, nhưng lại với nụ cười tà ý trên môi.
Cùng lúc này, Tô Tuyết Ngân sau khi nhìn thấy Kiều Đình Bắc đã di chuyển đến chỗ Trần Hạo Lân và Điêu Thái, thì cô ta cũng lập tức bơi qua đó.
Hồ bơi rộng, một nhóm bảy người nhưng lại chia ra ba nhóm lẻ. Đang yên đang lành, thì Tô Tuyết Ngân bỗng kêu cứu.
"Đình Bắc cứu em, em bị chuột rút rồi."
Nghe thấy âm thanh cầu cứu, phản xạ của cả ba người đàn ông đều cùng lúc hướng về phía Tô Tuyết Ngân, nhưng rất nhanh sau đó ánh mắt của Kiều Đình Bắc lại chuyển sang vị trí của Cố Thư Cầm và nhanh chóng nhìn thấy cô đang bị đuối nước.
Ngay sau đó, ai cũng thấy người đàn ông ấy đang bơi về phía hai cô gái, cũng chưa biết anh sẽ cứu ai, nhưng Trần Hạo Lân và Điêu Thái vẫn có thể bình thản bàn luận.
"Cậu nghĩ lão ác ma đó sẽ cứu ai?" Trần Hạo Lân hỏi.
"Tất nhiên là cứu bạn gái nó rồi, bị dở hơi hay sao mà hỏi câu đó?"
"Tại nói cho cùng thì tôi vẫn nghĩ lão Kiều chỉ xem cô gái đó là cái bóng của Cố Lâm Hi thôi, còn Tuyết Ngân dù gì cũng là bạn bè hơn mười năm nay rồi, tôi đoán lão ấy sẽ cứu Ngân Ngân."
Nghe vậy, Điêu Thái lại thong thả mỉm cười:
"Thay vì ngồi đây suy đoán vớ vẩn thì hãy để đầu óc thong thả mà nghĩ cách cứu rỗi cuộc đời của bạn gái cậu đi kìa, lão ấy sắp phát điên đấy."
"Phát điên với tiểu Nhu ư? Tại sao?"
"Nhìn kìa."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.