Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân
Chương 187: Chị em xông lên!!!
Thiên Diện Tuyết
08/01/2015
"Cô ấy không phải đại tiểu thư nhà quyền quý sao? Không ngờ cũng tham ăn quá?”
"Đúng vậy, cậu xem cô ta ăn đến không còn gì, có đại tiểu thư nào giống như cô ta?”
"Giả bộ thôi, cậu không phải không biết, có loại người càng nghèo càng giả bộ, muốn thử cảm giác nhà giàu ra sao đó mà!”
"A, biến thái quá, buổi sáng người đàn ông kia đi cùng với cô ta không phải là……, nhìn qua có vẻ rất giàu sao!”
"Ý cậu nói là cô ấy chính là tình nhân được kim chủ bao nuôi sao, mà cậu nói cũng đúng chứ, cậu nhìn xem người đàn ông lúc sáng so với cô ấy lớn hơn vài tuổi đấy."
Xung quanh tụm năm tụm bảy nói một lúc nhiều hơn, ánh mắt ai nấy đều đặt lên người Ngải Tuyết
"Ha, tớ khinh ~~”
Nghe họ nói một câu rồi một câu, cuối cùng Ngải Tuyết cũng không thể bình tĩnh nữa. ‘Bụp’ đập bàn đứng lên, tay chỉ mấy nữ sinh kia.
"Tôi thấy mấy người mới là kẻ biến thái đó, tôi ăn cơm mắc mớ gì đến mấy người. Tôi thích ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, thế nào? Muốn quản tôi sao?Tôi không giống một lũ các người, giả bộ nhã nhặn, thanh cao!”
Các nữ sinh không khỏi sửng sốt, đưa mắt nhìn, sau đó cùng nhau đứng dậy.
"Ai giả bộ nhã nhặn?Ai giả bộ thanh cao?Một cô gái bề ngoài xinh đẹp không nghĩ tới mở miệng nói lời thô tục quá?Rốt cuộc ai giáo dục cô vậy?”
"Đúng là ‘đại tiểu thư’ được bao nuôi có khác, cô có tư cách gì chỉ trích chúng tôi?”
"Xem ra cô rất có bản lãnh, mới có ngày đầu tiên đã đi lấy lòng đàn ông, chúng tôi rất bái phục!”Nhìn Kỳ Hạo đứng bên cạnh cô, những nữ sinh càng nói lời chua chát, đanh đá.
Sắc mặt Kỳ Hạo xanh như tàu chuối, lập tức vung cái tát vào mặt cô gái vừa nói, làm cô gái đó choáng váng say sẩm mặt mày, nhất thời không hiểu chuyện trời trăng gì đã xảy ra.
Họ thật quá đáng, "Các người tự tiện nói một cô gái như vậy, những lời từ trong miệng các người nói ra không sợ sao?Có còn liêm sỉ không vậy?”
Những nữ sinh bên cạnh không cam lòng"Kỳ Hạo, tớ thấy chính cậu bị cái con hồ ly tinh này mê hoặc rồi, cậu vì thân với cô ta mới có nửa ngày đã ra tay đánh bạn học! Cậu mới là người quá đáng đó!”
"Mặc kệ !!!Chị em xông lên!”
Cùng lùc đồng loạt những nữ sinh không vừa mắt Ngải Tuyết đều xông lên, muốn đánh cô vài cái đá cô vài phát cho hả giận!
Ngải Tuyết tức muốn điên người, nhìn đám nữ sinh bao quanh mình liền thượng cẳng chân hạ cẳng tay, không bao lâu, mấy nữ sinh đều gục trên bàn, hiển nhiên, họ không nghĩ tới Ngải Tuyết biết võ.
Cả ngày hết sửng sốt này đến bất ngờ khác họ đành trơ mắt nhìn không dám bước lên! Cứ đùa, một khi Ngải Tuyết nổi giận, mấy cô gái như tép riu này không phải là đối thủ của cô!
"Đúng vậy, cậu xem cô ta ăn đến không còn gì, có đại tiểu thư nào giống như cô ta?”
"Giả bộ thôi, cậu không phải không biết, có loại người càng nghèo càng giả bộ, muốn thử cảm giác nhà giàu ra sao đó mà!”
"A, biến thái quá, buổi sáng người đàn ông kia đi cùng với cô ta không phải là……, nhìn qua có vẻ rất giàu sao!”
"Ý cậu nói là cô ấy chính là tình nhân được kim chủ bao nuôi sao, mà cậu nói cũng đúng chứ, cậu nhìn xem người đàn ông lúc sáng so với cô ấy lớn hơn vài tuổi đấy."
Xung quanh tụm năm tụm bảy nói một lúc nhiều hơn, ánh mắt ai nấy đều đặt lên người Ngải Tuyết
"Ha, tớ khinh ~~”
Nghe họ nói một câu rồi một câu, cuối cùng Ngải Tuyết cũng không thể bình tĩnh nữa. ‘Bụp’ đập bàn đứng lên, tay chỉ mấy nữ sinh kia.
"Tôi thấy mấy người mới là kẻ biến thái đó, tôi ăn cơm mắc mớ gì đến mấy người. Tôi thích ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, thế nào? Muốn quản tôi sao?Tôi không giống một lũ các người, giả bộ nhã nhặn, thanh cao!”
Các nữ sinh không khỏi sửng sốt, đưa mắt nhìn, sau đó cùng nhau đứng dậy.
"Ai giả bộ nhã nhặn?Ai giả bộ thanh cao?Một cô gái bề ngoài xinh đẹp không nghĩ tới mở miệng nói lời thô tục quá?Rốt cuộc ai giáo dục cô vậy?”
"Đúng là ‘đại tiểu thư’ được bao nuôi có khác, cô có tư cách gì chỉ trích chúng tôi?”
"Xem ra cô rất có bản lãnh, mới có ngày đầu tiên đã đi lấy lòng đàn ông, chúng tôi rất bái phục!”Nhìn Kỳ Hạo đứng bên cạnh cô, những nữ sinh càng nói lời chua chát, đanh đá.
Sắc mặt Kỳ Hạo xanh như tàu chuối, lập tức vung cái tát vào mặt cô gái vừa nói, làm cô gái đó choáng váng say sẩm mặt mày, nhất thời không hiểu chuyện trời trăng gì đã xảy ra.
Họ thật quá đáng, "Các người tự tiện nói một cô gái như vậy, những lời từ trong miệng các người nói ra không sợ sao?Có còn liêm sỉ không vậy?”
Những nữ sinh bên cạnh không cam lòng"Kỳ Hạo, tớ thấy chính cậu bị cái con hồ ly tinh này mê hoặc rồi, cậu vì thân với cô ta mới có nửa ngày đã ra tay đánh bạn học! Cậu mới là người quá đáng đó!”
"Mặc kệ !!!Chị em xông lên!”
Cùng lùc đồng loạt những nữ sinh không vừa mắt Ngải Tuyết đều xông lên, muốn đánh cô vài cái đá cô vài phát cho hả giận!
Ngải Tuyết tức muốn điên người, nhìn đám nữ sinh bao quanh mình liền thượng cẳng chân hạ cẳng tay, không bao lâu, mấy nữ sinh đều gục trên bàn, hiển nhiên, họ không nghĩ tới Ngải Tuyết biết võ.
Cả ngày hết sửng sốt này đến bất ngờ khác họ đành trơ mắt nhìn không dám bước lên! Cứ đùa, một khi Ngải Tuyết nổi giận, mấy cô gái như tép riu này không phải là đối thủ của cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.