Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân
Chương 190: Có điều, cấm em ăn cơm với hắn, ngay cả nói chuyện cũng không được!
Thiên Diện Tuyết
08/01/2015
"Đương nhiên là thật rồi, em có thể thề với trời cao!" Nói xong liền đưa ba ngón tay lên thề để tạo lòng tin tuyệt đối với anh.
"Được được, anh tin em, có điều, cấm em ăn cơm với hắn, ngay cả nói chuyện cũng không được! Ánh mắt hắn nhìn em có gì đó rất khác!”
Lãnh Băng có nói qua, mỗi lần hắn ta nhìn bảo bối của anh như thể là bạn gái của hắn, không thể được, chuyện này anh nhất quyết phải sắp xếp cho ổn thỏa mới được!!!
"Các cô của anh đâu rồi?Mấy hôm nay không thấy đâu cả?"Ngải Tuyết lấy làm lạ.
"Ặc, đi rồi, tối hôm qua em làm sao mà khiến họ vui vẻ vậy?" Lại còn ở trước mặt mình khen cô có lễ phép, có kiên nhẫn là một cô bé ngoan!
"Cái gì mà vui vẻ? Em nghe không hiểu!" Ngải Tuyết mở máy tính lên, đăng một dòng tâm trạng trên QQ ‘ hôm nay trôi qua khá tốt, (*^__^*) hì hì ’.
"Cô hai và cô ba khen em đó cô nương, hơn nữa đã chấp nhận em là vợ anh, tương lai, tình cảm của chúng ta không còn ai ngăn cản nữa bà xã à!”
"Thiệt hay giả? Nhưng mà tối hôm qua thái độ họ đối với em ác liệt như vậy……!" Nói đến chuyện này, Ngải Tuyết không mấy được vui.
"Anh có nghe qua rồi, đứa ngốc, các cô là đang thử dò xét em đó, tiểu nha đầu, biểu hiện không tệ ~" Tâm tình Kiệt hứng khởi thấy rõ.
"A ~~ thì ra là tâm kế của trưởng bối!”
Gõ vào khung tìm kiếm một loạt chữ lập tức hiện nick của Thang Tiệp đang sáng, vội gửi biểu tượng mặt cười nhe răng!
Rất nhanh, Thang Tiệp gửi lại ‘ nha đầu chết tiệt kia ’.
Ngải Tuyết le lưỡi, "Tớ trở về nước..., lúc nửa đêm đi, cậu không thể đỗ lỗi cho tớ nha"
"Xú nha đầu, tớ ghét cậu, dù thế nào cũng phải mang theo tớ đi cùng chứ, bỏ tớ ở lại một mình, không có lương tâm! ! !” Thang Tiệp dường như rất tức giận.
"Tiệp, tớ đi học lại rồi, cậu muốn đi học với tớ không, một mình tớ đi học rất chán!”
Mộ Dung Kiệt thấy Ngải Tuyết không để ý tới mình, chỉ lo chăm chú bấm bàn phím, tò mò đi tới nhìn thử.
"Mau mở đi, tớ muốn nhìn mặt cậu!”Mở video ra, Ngải Tuyết cao hứng nói.
"Tiệp, sao hả?"
"Cái quái gì thế, nha đầu chết tiệt kia, sao lại chạy đi học vậy?”
"Muốn đi thì đi thôi, trường học rất đẹp nha!”
"Tớ cũng nhớ cậu lắm, nếu không tớ về học với cậu!”
Ngải Tuyết nhảy dựng lên"Hoan hô, mau về đi, tớ nhớ cậu sắp chết rồi!”
Mộ Dung Kiệt cau mày, có anh ở bên cạnh còn buồn bực?
"Tiệp, khi nào về nói trước với tớ một tiếng, tớ đi đón cậu!”
Mặt Mộ Dung Kiệt đen lại, chẳng lẽ sức hút của anh bị giảm rồi sao?
"Ừ, vậy đi. Tớ có việc nói chuyện sau, có gì cứ liên lạc qua điện thoại! Bye bye”
Tắt video, trong lòng Ngải Tuyết rất vui mừng. Hahaa! ! ! Cô có bạn rồi.
"Được được, anh tin em, có điều, cấm em ăn cơm với hắn, ngay cả nói chuyện cũng không được! Ánh mắt hắn nhìn em có gì đó rất khác!”
Lãnh Băng có nói qua, mỗi lần hắn ta nhìn bảo bối của anh như thể là bạn gái của hắn, không thể được, chuyện này anh nhất quyết phải sắp xếp cho ổn thỏa mới được!!!
"Các cô của anh đâu rồi?Mấy hôm nay không thấy đâu cả?"Ngải Tuyết lấy làm lạ.
"Ặc, đi rồi, tối hôm qua em làm sao mà khiến họ vui vẻ vậy?" Lại còn ở trước mặt mình khen cô có lễ phép, có kiên nhẫn là một cô bé ngoan!
"Cái gì mà vui vẻ? Em nghe không hiểu!" Ngải Tuyết mở máy tính lên, đăng một dòng tâm trạng trên QQ ‘ hôm nay trôi qua khá tốt, (*^__^*) hì hì ’.
"Cô hai và cô ba khen em đó cô nương, hơn nữa đã chấp nhận em là vợ anh, tương lai, tình cảm của chúng ta không còn ai ngăn cản nữa bà xã à!”
"Thiệt hay giả? Nhưng mà tối hôm qua thái độ họ đối với em ác liệt như vậy……!" Nói đến chuyện này, Ngải Tuyết không mấy được vui.
"Anh có nghe qua rồi, đứa ngốc, các cô là đang thử dò xét em đó, tiểu nha đầu, biểu hiện không tệ ~" Tâm tình Kiệt hứng khởi thấy rõ.
"A ~~ thì ra là tâm kế của trưởng bối!”
Gõ vào khung tìm kiếm một loạt chữ lập tức hiện nick của Thang Tiệp đang sáng, vội gửi biểu tượng mặt cười nhe răng!
Rất nhanh, Thang Tiệp gửi lại ‘ nha đầu chết tiệt kia ’.
Ngải Tuyết le lưỡi, "Tớ trở về nước..., lúc nửa đêm đi, cậu không thể đỗ lỗi cho tớ nha"
"Xú nha đầu, tớ ghét cậu, dù thế nào cũng phải mang theo tớ đi cùng chứ, bỏ tớ ở lại một mình, không có lương tâm! ! !” Thang Tiệp dường như rất tức giận.
"Tiệp, tớ đi học lại rồi, cậu muốn đi học với tớ không, một mình tớ đi học rất chán!”
Mộ Dung Kiệt thấy Ngải Tuyết không để ý tới mình, chỉ lo chăm chú bấm bàn phím, tò mò đi tới nhìn thử.
"Mau mở đi, tớ muốn nhìn mặt cậu!”Mở video ra, Ngải Tuyết cao hứng nói.
"Tiệp, sao hả?"
"Cái quái gì thế, nha đầu chết tiệt kia, sao lại chạy đi học vậy?”
"Muốn đi thì đi thôi, trường học rất đẹp nha!”
"Tớ cũng nhớ cậu lắm, nếu không tớ về học với cậu!”
Ngải Tuyết nhảy dựng lên"Hoan hô, mau về đi, tớ nhớ cậu sắp chết rồi!”
Mộ Dung Kiệt cau mày, có anh ở bên cạnh còn buồn bực?
"Tiệp, khi nào về nói trước với tớ một tiếng, tớ đi đón cậu!”
Mặt Mộ Dung Kiệt đen lại, chẳng lẽ sức hút của anh bị giảm rồi sao?
"Ừ, vậy đi. Tớ có việc nói chuyện sau, có gì cứ liên lạc qua điện thoại! Bye bye”
Tắt video, trong lòng Ngải Tuyết rất vui mừng. Hahaa! ! ! Cô có bạn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.