Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân
Chương 271: Đám cưới (2)
Thiên Diện Tuyết
08/01/2015
Ngải Tuyết nghiêng đầu sang chỗ khác"Mới không có!” Chết vẫn không thừa nhận.
Kiệt muốn gõ vào trán cô, liền bị cô lấy tay che lại "Hôm nay không được, đã làm tóc rồi!”
Nhìn thợ trang điểm còn đứng chờ ngoài cửa nói: "Tôi xuống tiếp khách, mấy người chăm sóc cô ấy giúp tôi!"
"Dạ! ! !”
"Tiểu Tuyết, thật xin lỗi, tớ tới trễ.” Giản Mộng thở hổn hển chạy vào.
Ngải Tuyết cau mày"Nha đầu chết tiệt, hôn lễ của tớ cậu cũng dám đến trễ, hừ. . .”
Giản Mộng vờ làm nũng với cô"Thôi mà, dù gì vẫn còn sớm mà? Tớ có chút chuyện nên tới trễ chút, tha thứ cho tớ đi mà, tớ biết Ngải Tuyết của tớ rất dễ thương rất hào phóng.”
Nịnh hót chắc chắn là nịnh hót lấy lòng.
Ngải Tuyết chợt nhíu mày: "Đó là đương nhiên, đi thay quần áo xong rồi đi trang điểm đi.”
"Tuân lệnh! ! !”
Giản Mộng giơ tay đặt lên trán đứng nghiêm trang, khiến Ngải Tuyết dở khóc dở cười.
************************************************************
Hôn lễ bắt đầu:
Kính thưa các vị quan khách, các vị lãnh đạo, các vị tiên sinh, kính thưa quí ông quí bà!
Dưới ánh nắng chan hòa, tiếng đàn du dương, tiếng nói cười rộn rã, và một ngày hạnh phúc, một bầu không khí vui vẻ, chúng ta cùng nồng nhiệt chào đón cặp đôi: Chú rể Mộ Dung Kiệt và cô dâu Ngải Tuyết.
Trước tiên tôi xin phép thay mặt hai bên gia đình tỏ lòng biết ơn đến các vị quan khách đã nhiệt liệt đến đấy chúc mừng cho cô dâu và chú rể.
Sau đây nghi thức hôn lễ xin phép được bắt đầu, mới mọi người cùng hướng mắt về cô dâu và chú rể, chúng ta hãy cùng vỗ những tràng pháo tay nồng nhiệt chào đón cô dâu vào chú rể.
Giản Mộng kéo Ngải Tuyết đi vào lễ đường, mấy trăm ánh nhìn dán vào người cô làm cô hơi mất tự nhiên, bó hoa hồng cầm trong tay hơi run rẩy.
Giản Mộng nhỏ giọng nhắc nhở.‘Thả lỏng, cậu là cô dâu đẹp nhất.’
Lúc này, Ngải Tuyết mới yên tâm ngẩng đầu, mắt nhìn về phía trước, nở nụ cười rạng rỡ như thiên sứ.
Không thể không nói, Ngải Tuyết rất xinh đẹp, nhất là giờ phút này, xinh đẹp đến động lòng người:
Một bộ váy cười trắng tinh ôm sát cơ thể nuột nà, khăn voan thêu hoa hồng làm điểm nhấn tinh tế. Làn váy dài hình gợn sóng trang trí bằng ngọc trai sáng bóng thật tao nhã. Mà trước ngực thêu hình con bướm màu đen hết sức lộng lẫy.
Một chuỗi trân châu vòng trên cổ, càng làm nổi bật chiếc cổ thon dài.Chiếc khan voan kéo dài tận dưới đất,ở đỉnh đầu là vương miệng gắn với khăn voan sáng chói, vành tai là đôi bông tai Lưu Tô nhỏ nhắn nhưng sáng rực.
Bao tay làm bằng tơ lụa, đang cằm bó hoa hồng thơm ngát càng thu hút bao ánh nhìn.
Tuyệt mỹ, đẹp đến hút hồn đàn ông, đẹp đến phụ nữ phải sinh lòng ganh tị.
Kiệt muốn gõ vào trán cô, liền bị cô lấy tay che lại "Hôm nay không được, đã làm tóc rồi!”
Nhìn thợ trang điểm còn đứng chờ ngoài cửa nói: "Tôi xuống tiếp khách, mấy người chăm sóc cô ấy giúp tôi!"
"Dạ! ! !”
"Tiểu Tuyết, thật xin lỗi, tớ tới trễ.” Giản Mộng thở hổn hển chạy vào.
Ngải Tuyết cau mày"Nha đầu chết tiệt, hôn lễ của tớ cậu cũng dám đến trễ, hừ. . .”
Giản Mộng vờ làm nũng với cô"Thôi mà, dù gì vẫn còn sớm mà? Tớ có chút chuyện nên tới trễ chút, tha thứ cho tớ đi mà, tớ biết Ngải Tuyết của tớ rất dễ thương rất hào phóng.”
Nịnh hót chắc chắn là nịnh hót lấy lòng.
Ngải Tuyết chợt nhíu mày: "Đó là đương nhiên, đi thay quần áo xong rồi đi trang điểm đi.”
"Tuân lệnh! ! !”
Giản Mộng giơ tay đặt lên trán đứng nghiêm trang, khiến Ngải Tuyết dở khóc dở cười.
************************************************************
Hôn lễ bắt đầu:
Kính thưa các vị quan khách, các vị lãnh đạo, các vị tiên sinh, kính thưa quí ông quí bà!
Dưới ánh nắng chan hòa, tiếng đàn du dương, tiếng nói cười rộn rã, và một ngày hạnh phúc, một bầu không khí vui vẻ, chúng ta cùng nồng nhiệt chào đón cặp đôi: Chú rể Mộ Dung Kiệt và cô dâu Ngải Tuyết.
Trước tiên tôi xin phép thay mặt hai bên gia đình tỏ lòng biết ơn đến các vị quan khách đã nhiệt liệt đến đấy chúc mừng cho cô dâu và chú rể.
Sau đây nghi thức hôn lễ xin phép được bắt đầu, mới mọi người cùng hướng mắt về cô dâu và chú rể, chúng ta hãy cùng vỗ những tràng pháo tay nồng nhiệt chào đón cô dâu vào chú rể.
Giản Mộng kéo Ngải Tuyết đi vào lễ đường, mấy trăm ánh nhìn dán vào người cô làm cô hơi mất tự nhiên, bó hoa hồng cầm trong tay hơi run rẩy.
Giản Mộng nhỏ giọng nhắc nhở.‘Thả lỏng, cậu là cô dâu đẹp nhất.’
Lúc này, Ngải Tuyết mới yên tâm ngẩng đầu, mắt nhìn về phía trước, nở nụ cười rạng rỡ như thiên sứ.
Không thể không nói, Ngải Tuyết rất xinh đẹp, nhất là giờ phút này, xinh đẹp đến động lòng người:
Một bộ váy cười trắng tinh ôm sát cơ thể nuột nà, khăn voan thêu hoa hồng làm điểm nhấn tinh tế. Làn váy dài hình gợn sóng trang trí bằng ngọc trai sáng bóng thật tao nhã. Mà trước ngực thêu hình con bướm màu đen hết sức lộng lẫy.
Một chuỗi trân châu vòng trên cổ, càng làm nổi bật chiếc cổ thon dài.Chiếc khan voan kéo dài tận dưới đất,ở đỉnh đầu là vương miệng gắn với khăn voan sáng chói, vành tai là đôi bông tai Lưu Tô nhỏ nhắn nhưng sáng rực.
Bao tay làm bằng tơ lụa, đang cằm bó hoa hồng thơm ngát càng thu hút bao ánh nhìn.
Tuyệt mỹ, đẹp đến hút hồn đàn ông, đẹp đến phụ nữ phải sinh lòng ganh tị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.