Tình Yêu Bảy Năm

Chương 41: Anh là bờ vai vững chắc của em 2

Tích Hòa

09/09/2019

Chuyển ngữ: Iris | Biên tập: Iris C Cuối cùng lần lượt từng người L. bước vào phòng phẫu thuật, Giản. | Hinh đã lớn từng này nhưng rất ít khi - vào bệnh viện, không thể nói là 5 không lo lắng, hồi hộp. Không chỉ ở - căng thẳng mà còn bị cả sự sợ hãi

. bao trùm, cô sợ tất cả những thứ . Là đang chờ đợi mình sau cuộc phẫu 5 | thuật này.

Y tá đứng cạnh cô là một người = tốt, vội an ủi: "Tôi thấy chị không bị

- nặng lắm đâu, phẫu thuật xong là ổn - thôi. Chị phải có lòng tin với bản thân - mình chứ!” - Giản Hinh gật đầu, nghe theo lời

• bác sĩ tháo chiếc nhẫn trên ngón tay - - áp út xuống, từ khi được Trâu Diệc - Minh đeo chiếc nhẫn này lên tay, cô

e chưa từng tháo ra nên không biết ở 1 bên trong nhẫn còn khắc chữ.

Thì ra anh khắc chữ ở trong này. Wan. Nghĩa là gì nhỉ?

| Bạc ánh lên tia sáng lành lạnh, - nhưng lại mang đến cho Giản Hình sự - ấm áp, ý nghĩa chữ anh khắc chính : . là: Anh yêu em. - Giản Hinh cười, coi như đã hiểu rõ

tâm ý của người nào đó. . Cô giao nhẫn cho y tá, dặn dò: . - "Nhờ chị giữ giúp tôi nhé!”.

cửa phòng phẫu thuật khép lại, . | phía cuối hành lang bỗng xuất hiện - một dáng người dong dỏng, luôn gọi: = "Giản Hinh, Giản Hinh."

* Giản Hinh bỗng nhổm dậy, bác sĩ • đè vai cô xuống: "Cô nằm xuống đi, • - không thể thể được.” - Cô thấy rất rõ, là Trâu Diệc Minh. Có



. Không biết ai đã hất cà phê lên áo . Co Sơ-mi của anh nữa, bộ vest cũng có

nhiều nếp nhăn, trông cực kì nhếch e nhác. Anh nói với bác sĩ: "Xin chờ đợi • chút." - "Anh là ai?” Bác sĩ hỏi. - Anh chỉ Giản Hinh: "Tôi là chồng

• cô ấy." - Bác sĩ nóng nảy: "Sớm thì không • đến, chờ làm gì nữa. Xảy ra chuyện - anh có chịu trách nhiệm không hả?” - Y tá giao nhẫn cho Trâu Diệc 5. Minh, khuyên nhủ: “Đến là tốt rồi, hai .

cái miệng ầm ĩ quá! Bây giờ vợ anh đang là bệnh nhân, anh nên thông e cảm một chút nhé!”. - Giản Hinh đờ đẫn nhìn anh, thấy • anh năm chiếc nhân trong lòng bàn : Eo tay, ánh mắt tập trung ở một chỗ có . trống, ẩn cô xuống: "Nằm xuống!” - Cô nằm xuống, bác sĩ đẩy cô vào E trong, còn anh đứng ở ngoài cất - giọng nói: “Anh đến rồi, em đừng sợ!”. Cà Giản Hinh vẫn còn đang đan tay - vào nhau, bỗng buông ra. - Thực ra cô rất sợ, nhưng lại không g dám nói cho bất cứ ai.

- Thời gian như quay ngược trở lại : - hồi năm hai đại học cô bị bệnh, gương • mặt nóng như bị thiêu đốt, nhớ nhà, - rồi nhớ bà. Ký túc xá nữ là cấm địa ốc

- của đám con trai nhưng không hề làm - khó được Trâu Diệc Minh. Anh khéo Gà léo, mua đồ ăn tặng cô quản lý kí túc • xá, do nổi tiếng trong trường nên cô - quản lý cũng biết anh, đành mắt 7 nhắm mắt mở cho anh lên khi vắng

người. L Bảy-tám giờ, hành lang tấp nập e người đi lại nên không tiện, anh cũng áp

không buồn, sáng sớm ngày nào cũng B đến đây đưa bữa sáng, đến tối lại tới

6 đó, liên lạc với ba người Tăng Tuyên, - Tiên Vũ và Lý Doanh chưa từng dậy , A sớm bao giờ. Mỗi ngày sau giờ thức

dậy, rửa mặt, mặc quần áo, vừa mở về cửa ra đã thấy anh mang theo bữa

sáng cho cả phòng đứng ở đầu hành • lang. THUV Kỷ niệm hồi đó, cũng đã lâu vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Yêu Bảy Năm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook