Chương 120: TRẢ CÔ TA LẠI CHO TÔI!
PoBnGD
04/06/2016
Giọng nói có chút ám mụi , hơi thở nóng nam tính phà xuống cổ khiến
nó rùng mình , nuốt nước bọt rồi quay sang nhìn người đó . Hai đôi mắt
giao nhau , nó có thể nhìn thấy mình bên trong đôi mắt kia , mang màu
xám khói , sâu thăm thẳm . Mái tóc xanh đen rũ xuống khuôn mặt , khiến
cho khuôn mặt ma mị kia càng thêm phần hấp dẫn..
– Sao ? Tôi đẹp trai quá phải không ?
Câu nói có ý cười , môi hắn hơi nhếch lên , một tay ôm ngang eo nó , một tay vén những cọng tóc bạch kim trên khuôn mặt nhỏ . Động tác dịu dàng , những ngón tay chạm vào má nó khiến nó cảm giác đầu mình sắp nổ tung !
– E hèm ! Chốn này không phải chốn không người !
Key đứng gần đó , hắng giọng nhắc nhở . Mặt nó đã đỏ bừng lên , nhìn xung quanh , tất cả đều dồn sự chú ý về phía hắn cùng nó . Nó dùng sức gỡ tay , cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi vòm ngực rắn chắc kia
– Nhiệm vụ đã giao hết chưa ?
Hắn làm lơ lời nhắc nhở của Key , càng thấy nó vùng vẫy , vòng tay lại càng siết chặt , khiến cả người nó dán chặt vào vòm ngực lớn . Nó vì chân không đụng đất càng bất lợi , khuôn mặt ngày càng biến sắt
– Anh buông ra xem , làm cái trò gì vậy ?
Nó hằn giọng , kiềm chế cơn giận xuống . Hắn dửng dưng , cuối xuống nhìn , mắt có ý cười . Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này như đã quen thuộc , như một bộ phim được chiếu đi chiếu lại trên truyền hình , đến mức thuộc cả nội dung
– Vậy thì em nói xem , em đang làm gì vậy ?
Hắn hỏi ngược lại , giọng nói trêu chọc khiến nó nghiến răng . Vì biết bao nhiêu ánh mắt cứ nhìn chằm chằm , khiến tâm tình nó khó chịu . Lại còn thêm hắn cứ ôm ngang eo , đụng chạm da thịt càng khiến nó tức giận thêm nữa . Dùng sức đẩy cánh tay to lớn , nhưng cánh tay kia như bức tường thành , chẳng lung lay
– Anh bỏ tôi xuống ! Anh xem tôi là cái gì vậy hả ? Cái tên này ! – Nó tức giận
– Em cũng tập luyện cơ mà , sao lại yếu đến thế ? – Hắn nhìn nó
– Bỏ tôi xuống mau , tên vô sỉ ! – Nó quát lên
Những người chưa từng gặp cảnh này đều sững sờ , có người chửi hắn ta sao ? Lại là con gái ! Bỗng ai nấy đều tránh xa ra , như đề phòng chuyện gì đó ! Vì họ nhớ rằng , hắn rất ghét đụng chạm với con gái kể từ ngày đó . Có lần ở The Moon , một cô gái không biết nên tiến tới , tay chỉ vừa chạm vào vai hắn , chưa đầy tới 30 giây , tiếng hét thất thanh vang lên . Khi Kino chạy ra , cô ta đã nằm vật vã trên sàn , bàn tay đã đứt lìa , còn hắn thì bình thản đi vào phòng VIP ! Khi chuyện đó được truyền tai , trừ khi có lệnh hắn , các cô gái dù có si mê đến cỡ nào thì cũng chẳng dám tới gần !
Nhưng hôm nay , hắn lại chủ động ôm một cô gái , lại bị người ta chửi là vô sỉ ?! Chẳng lẽ tận thế tới rồi sao ?
Khi những lời tức giận được phát ra , hắn chỉ nở nụ cười kiêu ngạo rồi siết chặt thêm nữa
– Đến bây giờ em mới biết sao ? – Giọng nói trầm khàn
– Đồ mặt dày , buông tôi ra ! Mặt anh dày , nhưng mặt tôi không – Nó vùng vẫy
– Đúng là da mặt em mỏng thật , lại còn mịn nữa !
– Thả tôi xuống , không thấy có nhiều người đang nhìn sao ? Anh muốn mất mặt trước thuộc hạ sao ?
– Vậy thì mình ra chỗ khác , không có người nhé !
Vừa nói , những ngón tay vuốt nhẹ trên vùng eo khiến nó sởn da gà . Một tay giữ nó , một tay vuốt nhẹ trên vùng eo . Khung cảnh khiến người khác cảm thấy đầy ám mụi ! Nhất là câu nói vừa rồi của hắn !
– Anh ! Mau bỏ tay anh ra ! – Nó nằm chặt bàn tay đang di chuyển
– Tại sao ? Em ngại sao ? – Hắn mặt dày
– Tôi có quyền không trả lời ! Còn anh mau bỏ ra , tôi không phải là đồ vật để anh sờ mó !
Nó nói , tay giữ bàn tay rắn chắc kia . Khoé môi hơi cong lên , hắn nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nó rồi dùng tay còn lại giữ lấy eo
– Em đương nhiên không phải đồ vật ! Em là người của tôi !
Sặc mùi chiếm hữu trong câu nói , khiến nó đỏ mặt . Càng cố vùng vẫy , nó không muốn mình phải kẹt trong tình huống này !
Lúc này TA đi lên , rồi nắm chặt cánh tay còn lại của nó kéo mạnh về phía mình . Lực kéo mạnh khiến nó tách ra khỏi hắn , ngã vào lòng TA ! Tình huống xảy ra trong chớp mắt , khiến mọi người há hốc mồm
Khi nó rời khỏi vòng tay mình , ngã vào lòng người con trai khác , cảm giác mất mát dâng lên trong lòng hắn . Hắn nhìn TA , khuôn mặt vô hồn khiến người khác e sợ . Nhưng TA thì khác , với cậu ta , sự áp lực này rất đỗi quen thuộc , dù sợ cũng không có .
TA không cao bằng hắn , nhưng đối với lứa 15 16 tuổi , cậu ta là hơn cả chuẩn . Bờ vai rộng lớn , khuôn mặt góc cạnh , đôi mắt xanh rêu ngọt ngào khiến biết bao nhiêu cô gái đổ trước khi tiếp xúc !
Không gian bỗng nặng nề , không ai dám lên tiếng . Tuấn Anh vẫn để nó úp mặt vào lòng ngực , một tay ôm hờ thể hiện chủ quyền . Hình ảnh đầy ngọt ngào , nhưng trong mắt hắn là cực kì chướng mắt !
Nó cảm nhận được bầu không khí liền rời khỏi vòng tay của TA , định bước về phía Key thì bàn tay bị TA nắm lại . Hắn nhìn từng động tác , dù là nhỏ nhưng cũng không lọt khỏi tầm mắt . Khi thấy nó cùng TA tay trong tay , hắn như muốn đốt sạch nơi này !
– Tuấn Anh , cậu có biết mình đang làm gì không ?
Hắn là người cất tiếng đầu tiên , giọng sặc mùi máu tanh , khoé môi hơi cong . TA nghiêm nghị nhìn hắn , đôi mắt xanh rêu không hề có tia sợ hãi , tay càng ngày càng nắm chặt tay nó , như thể sợ nó bị người khác giành lấy
– Anh không nên giở trò ở đây ! – TA nói
– Giở trò ? Ý cậu là anh làm chuyện không đúng đắn ? – Hắn nhếch mép
– Nếu anh không muốn giữ thể diện cho mình , thì cũng giữ cho Như !
Từng chữ thốt ra , Tuấn Anh nghiêm túc nói , ánh mắt có vài tia tức giận . Nó đứng kế , cảm nhận xương bàn tay sắp vỡ theo lực của cậu ta . Nó cảm nhận được sự tức giận của TA , thấy trong lòng có lỗi…
– Tuấn Anh , đủ rồi !
Ngọc thấy tình hình căng như dây đàn liền bước tới ngăn Tuấn Anh lại , nếu cậu ta còn nói thêm , chắc nơi đây sẽ thành biển máu mất . Nó nhìn hắn , khuôn mặt kia càng bình tĩnh càng khiến người ta phải phát run lên . Đôi mắt kia sâu thăm thẳm khiến người khác không nhìn được hắn đang suy nghĩ về điều gì . Nụ cười đểu , hay là cái nhếch môi thể hiện sự xem thường kia cũng đủ để biết hắn ta kiêu ngạo đến mức nào..
– Được rồi , có gì về nhà nói ! Ở đây không nên đánh nhau chứ ?
Kino bước tới rồi đẩy hắn ra phía sau mình , tránh trường hợp hắn xông lên đánh Tuấn Anh một trận . Ngọc đứng kế nó , huých nhẹ vào tay khiến nó nhíu mày :
– Làm gì đi chứ ? – Ngọc nói nhỏ đủ để hai đứa nghe
Nó nghe thế , định gỡ tay TA ra . Nhưng khi vừa định giật tay ra thì TA lại kéo nó đi , nó loạng choạng bước theo . Nhưng bước chưa được vài bước thì cánh tay còn lại của nó bị giữ lại
– Trả cho tôi !
Hắn đẩy Kino ra rồi bước tới giữ chặt cánh tay , giọng nói sắc như thanh kiếm . Tuấn Anh xoay lại , không hề có ý buông nó ra . Hai bên dùng lực kéo nó về hai phía , nó cảm giác cả người mình sắp rách ra làm rồi . Tuấn Anh càng kéo , hắn càng giữ lại ! Nó ở giữa , mồ hôi lại nhễ nhãi dù nhiệt độ ở đây khá lạnh !
– Trả cô ấy cho tôi !
Hắn lặp lại , như cảnh báo Tuấn Anh . TA nghe thế càng ra sức kéo , hắn càng giữ ! Trận giằng co , chỉ có nó chịu khổ !
– Này , đừng kéo nữa , em tao sắp rách ra rồi ! Buông ra coi hai thằng này !
Key không chịu nổi quát lên khi thấy khuôn mặt chịu sự đau đớn của nó ! Key bước tới đẩy hắn ra , nhưng hắn lại càng kéo , càng dùng sức
– Tôi bảo cậu !
Giọng hắn như rít lên trong gió , lực kéo mạnh thêm theo từng chữ ! Nó bị cả hai lực cùng kéo , khiến da thịt đỏ ửng lên , khuôn mặt chịu đựng sự đau đớn từ da thịt ! Nếu chỉ cần kéo thêm chút nữa , nó sẽ đứt cả hai tay mất..
Nhiệt độ ở đây thấp , kèm theo vừa tập luyện khiến nó không còn sức , mồ hôi chảy đọng lại trên da thịt , khiến nó càng ngày càng cảm nhận cái lạnh rõ hơn . Cuộc giằng có vẫn diễn ra , và điều tệ hại nhất là khi sắc mặt nó càng ngày càng tái nhợt . Hơi thở bắt đầu dồn dập , hai cánh tay bị căng ra , những vết hằn đỏ do máu không thể lưu thông vì bị lực mạnh tác động . Bỗng nó cảm giác như không khí bị mất đi , đầu gục xuống há miệng cố gắng hít thở sâu . Mồ hôi túa ra , mặt dần dần trở nên trắng bệch , cơn đau từ tim lại bắt đầu tái phát… Hắn cảm giác được cánh tay kia đang run rẩy , liền dời mắt sang nó
– Này , em làm sao vậy ?! – Hắn định đỡ lấy nó
– Bỏ tay tôi ra !
Nó giật mạnh từ hai phía rồi hét lên , hắn cùng Tuấn Anh nghe thấy tiếng nó quát liền buông . Cả người loạng choạng đứng không vững , tay quơ quơ như tìm chỗ dựa . Tuấn Anh chụp lấy cánh tay kia , kéo về để nó dựa vào lòng mình
– Như , làm sao thế ?
Tuấn Anh lay khuôn mặt đang đầm đìa mồ hôi , giọng lo lắng . Nó lắc nhẹ đầu , nhắm chặt mắt một lát để lấy lại sức , rồi yếu ớt đẩy cậu ta ra ! Nhưng TA vẫn giữa nó trong lòng , khuôn mặt dần dần trong rất khó coi !
– Trả Như cho tôi !
Hắn dứt khoát rồi kéo nó ra khỏi người Tuấn Anh , cậu ta nghe thế , dù đối đầu nhưng lại nhìn thấy nó có biểu hiện bất thường nên mới buông ra . Thứ cậu ta giỏi nhất là độc dược , là thứ giết người khác chứ không phải là thuốc !
Nó thuận theo lực , đổ ập vào người hắn , mùi hương đặc biệt khiến nó có chút dễ chịu..
– Rời khỏi đây !
Hắn nói rồi bế nó lên rất dễ dàng , bước chân gấp gáp rời khỏi phòng thí nghiệm . Trên tay Yun , khuôn mặt nó nhăn lại , khuôn miệng nhỏ hé mở để lấy không khí . Hắn đi thẳng vào một căn phòng , đặt nó nằm trên sofa rồi bật lò sưởi , rồi lại ngồi xuống để nó gối đầu trên đùi mình . Anh cùng những người khác tiến vào , mặt hết sức lo lắng
Nhiệt độ căn phòng trở nên ấm hơn , khiến thân nhiệt nó cũng dần cao hơn , sắc mặt dần hồng hào trở lại..
– Mở mắt , nhìn tôi !
Hắn hơi nhíu mày , tay vỗ vỗ vào khuôn mặt kia..
Nó chau mày , rồi đưa tay gạt bàn tay kia ra nhưng lại bị Yun nắm lại . Mắt mở ra , khuôn mặt ma mị kia hiện rõ trước mắt , mắt hai người giao nhau…
– Tỉnh ?
Âm thanh trầm , lại có phần dịu dàng . Hắn đưa tay vuốt nhẹ gò má nó , mắt có ý cười…
– Đồ biến thái !!!
– Sao ? Tôi đẹp trai quá phải không ?
Câu nói có ý cười , môi hắn hơi nhếch lên , một tay ôm ngang eo nó , một tay vén những cọng tóc bạch kim trên khuôn mặt nhỏ . Động tác dịu dàng , những ngón tay chạm vào má nó khiến nó cảm giác đầu mình sắp nổ tung !
– E hèm ! Chốn này không phải chốn không người !
Key đứng gần đó , hắng giọng nhắc nhở . Mặt nó đã đỏ bừng lên , nhìn xung quanh , tất cả đều dồn sự chú ý về phía hắn cùng nó . Nó dùng sức gỡ tay , cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi vòm ngực rắn chắc kia
– Nhiệm vụ đã giao hết chưa ?
Hắn làm lơ lời nhắc nhở của Key , càng thấy nó vùng vẫy , vòng tay lại càng siết chặt , khiến cả người nó dán chặt vào vòm ngực lớn . Nó vì chân không đụng đất càng bất lợi , khuôn mặt ngày càng biến sắt
– Anh buông ra xem , làm cái trò gì vậy ?
Nó hằn giọng , kiềm chế cơn giận xuống . Hắn dửng dưng , cuối xuống nhìn , mắt có ý cười . Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này như đã quen thuộc , như một bộ phim được chiếu đi chiếu lại trên truyền hình , đến mức thuộc cả nội dung
– Vậy thì em nói xem , em đang làm gì vậy ?
Hắn hỏi ngược lại , giọng nói trêu chọc khiến nó nghiến răng . Vì biết bao nhiêu ánh mắt cứ nhìn chằm chằm , khiến tâm tình nó khó chịu . Lại còn thêm hắn cứ ôm ngang eo , đụng chạm da thịt càng khiến nó tức giận thêm nữa . Dùng sức đẩy cánh tay to lớn , nhưng cánh tay kia như bức tường thành , chẳng lung lay
– Anh bỏ tôi xuống ! Anh xem tôi là cái gì vậy hả ? Cái tên này ! – Nó tức giận
– Em cũng tập luyện cơ mà , sao lại yếu đến thế ? – Hắn nhìn nó
– Bỏ tôi xuống mau , tên vô sỉ ! – Nó quát lên
Những người chưa từng gặp cảnh này đều sững sờ , có người chửi hắn ta sao ? Lại là con gái ! Bỗng ai nấy đều tránh xa ra , như đề phòng chuyện gì đó ! Vì họ nhớ rằng , hắn rất ghét đụng chạm với con gái kể từ ngày đó . Có lần ở The Moon , một cô gái không biết nên tiến tới , tay chỉ vừa chạm vào vai hắn , chưa đầy tới 30 giây , tiếng hét thất thanh vang lên . Khi Kino chạy ra , cô ta đã nằm vật vã trên sàn , bàn tay đã đứt lìa , còn hắn thì bình thản đi vào phòng VIP ! Khi chuyện đó được truyền tai , trừ khi có lệnh hắn , các cô gái dù có si mê đến cỡ nào thì cũng chẳng dám tới gần !
Nhưng hôm nay , hắn lại chủ động ôm một cô gái , lại bị người ta chửi là vô sỉ ?! Chẳng lẽ tận thế tới rồi sao ?
Khi những lời tức giận được phát ra , hắn chỉ nở nụ cười kiêu ngạo rồi siết chặt thêm nữa
– Đến bây giờ em mới biết sao ? – Giọng nói trầm khàn
– Đồ mặt dày , buông tôi ra ! Mặt anh dày , nhưng mặt tôi không – Nó vùng vẫy
– Đúng là da mặt em mỏng thật , lại còn mịn nữa !
– Thả tôi xuống , không thấy có nhiều người đang nhìn sao ? Anh muốn mất mặt trước thuộc hạ sao ?
– Vậy thì mình ra chỗ khác , không có người nhé !
Vừa nói , những ngón tay vuốt nhẹ trên vùng eo khiến nó sởn da gà . Một tay giữ nó , một tay vuốt nhẹ trên vùng eo . Khung cảnh khiến người khác cảm thấy đầy ám mụi ! Nhất là câu nói vừa rồi của hắn !
– Anh ! Mau bỏ tay anh ra ! – Nó nằm chặt bàn tay đang di chuyển
– Tại sao ? Em ngại sao ? – Hắn mặt dày
– Tôi có quyền không trả lời ! Còn anh mau bỏ ra , tôi không phải là đồ vật để anh sờ mó !
Nó nói , tay giữ bàn tay rắn chắc kia . Khoé môi hơi cong lên , hắn nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nó rồi dùng tay còn lại giữ lấy eo
– Em đương nhiên không phải đồ vật ! Em là người của tôi !
Sặc mùi chiếm hữu trong câu nói , khiến nó đỏ mặt . Càng cố vùng vẫy , nó không muốn mình phải kẹt trong tình huống này !
Lúc này TA đi lên , rồi nắm chặt cánh tay còn lại của nó kéo mạnh về phía mình . Lực kéo mạnh khiến nó tách ra khỏi hắn , ngã vào lòng TA ! Tình huống xảy ra trong chớp mắt , khiến mọi người há hốc mồm
Khi nó rời khỏi vòng tay mình , ngã vào lòng người con trai khác , cảm giác mất mát dâng lên trong lòng hắn . Hắn nhìn TA , khuôn mặt vô hồn khiến người khác e sợ . Nhưng TA thì khác , với cậu ta , sự áp lực này rất đỗi quen thuộc , dù sợ cũng không có .
TA không cao bằng hắn , nhưng đối với lứa 15 16 tuổi , cậu ta là hơn cả chuẩn . Bờ vai rộng lớn , khuôn mặt góc cạnh , đôi mắt xanh rêu ngọt ngào khiến biết bao nhiêu cô gái đổ trước khi tiếp xúc !
Không gian bỗng nặng nề , không ai dám lên tiếng . Tuấn Anh vẫn để nó úp mặt vào lòng ngực , một tay ôm hờ thể hiện chủ quyền . Hình ảnh đầy ngọt ngào , nhưng trong mắt hắn là cực kì chướng mắt !
Nó cảm nhận được bầu không khí liền rời khỏi vòng tay của TA , định bước về phía Key thì bàn tay bị TA nắm lại . Hắn nhìn từng động tác , dù là nhỏ nhưng cũng không lọt khỏi tầm mắt . Khi thấy nó cùng TA tay trong tay , hắn như muốn đốt sạch nơi này !
– Tuấn Anh , cậu có biết mình đang làm gì không ?
Hắn là người cất tiếng đầu tiên , giọng sặc mùi máu tanh , khoé môi hơi cong . TA nghiêm nghị nhìn hắn , đôi mắt xanh rêu không hề có tia sợ hãi , tay càng ngày càng nắm chặt tay nó , như thể sợ nó bị người khác giành lấy
– Anh không nên giở trò ở đây ! – TA nói
– Giở trò ? Ý cậu là anh làm chuyện không đúng đắn ? – Hắn nhếch mép
– Nếu anh không muốn giữ thể diện cho mình , thì cũng giữ cho Như !
Từng chữ thốt ra , Tuấn Anh nghiêm túc nói , ánh mắt có vài tia tức giận . Nó đứng kế , cảm nhận xương bàn tay sắp vỡ theo lực của cậu ta . Nó cảm nhận được sự tức giận của TA , thấy trong lòng có lỗi…
– Tuấn Anh , đủ rồi !
Ngọc thấy tình hình căng như dây đàn liền bước tới ngăn Tuấn Anh lại , nếu cậu ta còn nói thêm , chắc nơi đây sẽ thành biển máu mất . Nó nhìn hắn , khuôn mặt kia càng bình tĩnh càng khiến người ta phải phát run lên . Đôi mắt kia sâu thăm thẳm khiến người khác không nhìn được hắn đang suy nghĩ về điều gì . Nụ cười đểu , hay là cái nhếch môi thể hiện sự xem thường kia cũng đủ để biết hắn ta kiêu ngạo đến mức nào..
– Được rồi , có gì về nhà nói ! Ở đây không nên đánh nhau chứ ?
Kino bước tới rồi đẩy hắn ra phía sau mình , tránh trường hợp hắn xông lên đánh Tuấn Anh một trận . Ngọc đứng kế nó , huých nhẹ vào tay khiến nó nhíu mày :
– Làm gì đi chứ ? – Ngọc nói nhỏ đủ để hai đứa nghe
Nó nghe thế , định gỡ tay TA ra . Nhưng khi vừa định giật tay ra thì TA lại kéo nó đi , nó loạng choạng bước theo . Nhưng bước chưa được vài bước thì cánh tay còn lại của nó bị giữ lại
– Trả cho tôi !
Hắn đẩy Kino ra rồi bước tới giữ chặt cánh tay , giọng nói sắc như thanh kiếm . Tuấn Anh xoay lại , không hề có ý buông nó ra . Hai bên dùng lực kéo nó về hai phía , nó cảm giác cả người mình sắp rách ra làm rồi . Tuấn Anh càng kéo , hắn càng giữ lại ! Nó ở giữa , mồ hôi lại nhễ nhãi dù nhiệt độ ở đây khá lạnh !
– Trả cô ấy cho tôi !
Hắn lặp lại , như cảnh báo Tuấn Anh . TA nghe thế càng ra sức kéo , hắn càng giữ ! Trận giằng co , chỉ có nó chịu khổ !
– Này , đừng kéo nữa , em tao sắp rách ra rồi ! Buông ra coi hai thằng này !
Key không chịu nổi quát lên khi thấy khuôn mặt chịu sự đau đớn của nó ! Key bước tới đẩy hắn ra , nhưng hắn lại càng kéo , càng dùng sức
– Tôi bảo cậu !
Giọng hắn như rít lên trong gió , lực kéo mạnh thêm theo từng chữ ! Nó bị cả hai lực cùng kéo , khiến da thịt đỏ ửng lên , khuôn mặt chịu đựng sự đau đớn từ da thịt ! Nếu chỉ cần kéo thêm chút nữa , nó sẽ đứt cả hai tay mất..
Nhiệt độ ở đây thấp , kèm theo vừa tập luyện khiến nó không còn sức , mồ hôi chảy đọng lại trên da thịt , khiến nó càng ngày càng cảm nhận cái lạnh rõ hơn . Cuộc giằng có vẫn diễn ra , và điều tệ hại nhất là khi sắc mặt nó càng ngày càng tái nhợt . Hơi thở bắt đầu dồn dập , hai cánh tay bị căng ra , những vết hằn đỏ do máu không thể lưu thông vì bị lực mạnh tác động . Bỗng nó cảm giác như không khí bị mất đi , đầu gục xuống há miệng cố gắng hít thở sâu . Mồ hôi túa ra , mặt dần dần trở nên trắng bệch , cơn đau từ tim lại bắt đầu tái phát… Hắn cảm giác được cánh tay kia đang run rẩy , liền dời mắt sang nó
– Này , em làm sao vậy ?! – Hắn định đỡ lấy nó
– Bỏ tay tôi ra !
Nó giật mạnh từ hai phía rồi hét lên , hắn cùng Tuấn Anh nghe thấy tiếng nó quát liền buông . Cả người loạng choạng đứng không vững , tay quơ quơ như tìm chỗ dựa . Tuấn Anh chụp lấy cánh tay kia , kéo về để nó dựa vào lòng mình
– Như , làm sao thế ?
Tuấn Anh lay khuôn mặt đang đầm đìa mồ hôi , giọng lo lắng . Nó lắc nhẹ đầu , nhắm chặt mắt một lát để lấy lại sức , rồi yếu ớt đẩy cậu ta ra ! Nhưng TA vẫn giữa nó trong lòng , khuôn mặt dần dần trong rất khó coi !
– Trả Như cho tôi !
Hắn dứt khoát rồi kéo nó ra khỏi người Tuấn Anh , cậu ta nghe thế , dù đối đầu nhưng lại nhìn thấy nó có biểu hiện bất thường nên mới buông ra . Thứ cậu ta giỏi nhất là độc dược , là thứ giết người khác chứ không phải là thuốc !
Nó thuận theo lực , đổ ập vào người hắn , mùi hương đặc biệt khiến nó có chút dễ chịu..
– Rời khỏi đây !
Hắn nói rồi bế nó lên rất dễ dàng , bước chân gấp gáp rời khỏi phòng thí nghiệm . Trên tay Yun , khuôn mặt nó nhăn lại , khuôn miệng nhỏ hé mở để lấy không khí . Hắn đi thẳng vào một căn phòng , đặt nó nằm trên sofa rồi bật lò sưởi , rồi lại ngồi xuống để nó gối đầu trên đùi mình . Anh cùng những người khác tiến vào , mặt hết sức lo lắng
Nhiệt độ căn phòng trở nên ấm hơn , khiến thân nhiệt nó cũng dần cao hơn , sắc mặt dần hồng hào trở lại..
– Mở mắt , nhìn tôi !
Hắn hơi nhíu mày , tay vỗ vỗ vào khuôn mặt kia..
Nó chau mày , rồi đưa tay gạt bàn tay kia ra nhưng lại bị Yun nắm lại . Mắt mở ra , khuôn mặt ma mị kia hiện rõ trước mắt , mắt hai người giao nhau…
– Tỉnh ?
Âm thanh trầm , lại có phần dịu dàng . Hắn đưa tay vuốt nhẹ gò má nó , mắt có ý cười…
– Đồ biến thái !!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.