Tình Yêu Của Anh Thế Giới Của Em
Chương 7: Chân đạp hai thuyền
Bản Lật Tử
09/07/2018
Editor: SherryTan
Beta-er: Yulmi2704
Đây là lần đầu tiên, cả đêm nay Giản Ngôn không làm việc mà lại chat cùng mọi người. Nam Tư dường như có vẻ khá bận rộn, chưa nói được một lúc đã vội đi. Hơn 10 giờ, biên kịch cuối cùng cũng đã xuất hiện, kích động gọi Giản Ngôn: “A a a a Đường Chỉ đại thần!! Tôi là biên kịch cho bản audio của ‘Thượng Khả’, Bánh Trôi!”
Bánh Trôi: Đại thần ơi, mình rất thích bạn, lần này có thể viết kịch bản truyện audio cho ‘Thượng Khả’ thật sự cực kì vui!
Sốt Bơ Mè: Vui đến nỗi viết miễn phí luôn à?
Đường Chỉ: 23333
Bánh Trôi: Đường Chỉ đại thần, mình sẽ cố gắng viết kịch bản! Mình viết xong tập một rồi, mình gửi mail cho bạn nhé!
Sốt Bơ Mè: Chờ một chút, đáng nhẽ phải gửi cho tôi trước chứ? ^_^
Bánh Trôi mặc kệ cô nàng.
Ngược lại, Giản Ngôn rất nhanh đã nhận được kịch bản của Bánh Trôi, bởi vì chỉ có một tập mà bài hát chủ đề chiếm tới hơn 20 phút, nên kịch bản cũng rất ngắn, chỉ là nội dung của ba chương truyện đầu. Từ truyện tranh sửa thành kịch bản, chắc chắn là phải sửa một số thứ, Giản Ngôn trao đổi với biên kịch xong xuôi liền tắt máy, đi ngủ.
Ngày thứ hai cô làm ca tối, ba giờ rưỡi chiều mới dậy. Cô ngủ dậy sẽ tập thể dục, ăn sáng. Vào bếp uống một cốc sữa nóng, theo thói quen liền mở điện thoại đọc tin nhắn QQ.
Người trong nhóm kịch bản đều dậy khá sớm, Giang Giang và Vọng Tư đã chat được một lúc, Giản Ngôn online, chào hai người: “Chào buổi sáng ^_^”
Giang Giang: Chào buổi sáng Đường Chỉ đại thần!
Vọng Tư: Đại thần dậy sớm thế.
Đường Chỉ: Hai người còn sớm hơn đấy 2333
Giang Giang: Đai thần, tôi sắp chuẩn bị đi làm đây, có thể chia sẻ cách diện đồ đẹp không!
Đường Chỉ: Thật ra không có cách gì đặc biệt đâu, chủ yếu là phải xinh đẹp. Cùng một bộ quần áo, người ta mặc đẹp, còn cô mặc có thể sẽ giống như một bà thím.
Vọng Tư: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha
Giang Giang: …. Thụ giáo….
Nam Tư: Ha ha tác giả 233
Giản Ngôn sửng sốt một chút, shit, sáng sớm như vậy Nam Tư đã online rồi à?
Cô đặt cốc sữa trên tay xuống, cẩn thận gõ: “Tôi nói thật, ví dụ như họa tiết da báo đi, tuy rất thịnh hành, nhưng không phải ai cũng mặc được. Khí chất hoặc tình huống không thích hợp, nếu cứ cố tình mặc lên thì nhìn sẽ vô cùng kì cục. Cho nên tôi cảm thấy khi diện đồ, tốt nhất đừng chạy theo mốt, thích hợp với bản thân là tốt nhất.
Gõ xong hết cô kiểm tra lại một lần, ok, không có lỗi chính tả, trông khá chuyên nghiệp.
Cô gửi tin nhắn đi.
Nam Tư: Tôi cũng có suy nghĩ này.
Giang Giang: Vậy đại thần góp ý cho tôi vài kiểu quần áo thích hợp đi [đáng thương]
Đường Chỉ: Mấy kiểu quần áo mùa thu đông có khá nhiều, như áo khoác của Chester, kiểu dáng kinh điển, ít lỗi thời, bên trong là áo đan len, không kén người mặc. Nếu không muốn mặc màu trắng, có thể thử mặc màu đỏ, màu càng tươi càng hợp thời trang.
Giang Giang: Ok, nhớ rồi.
Vọng Tư: Câu quan trọng nhất cô nhớ kĩ không đấy? Quan trọng là người mặc phải đẹp.
Giang Giang: Bye bye mọi người nhé!
Nam Tư: Đường Chỉ đại thần học thiết kế thời trang sao?
Đường Chỉ: Đúng vậy, có gì không?
Nam Tư: Không có gì, chỉ là gần đây cũng vừa quen một người học thiết kế thời trang, cũng không đến nỗi tệ.
Giang Giang: Ồ ồ! Là nam hay nữ?
Vọng Tư: Ngu chưa kìa, chắc chắn là nữ rồi. Cho nên nói cô không hiểu được đàn ông đâu ╮(╯_╰)╭
Giang Giang: QAQ Thật không vậy hả nam thần?
Nam Tư:
Beta-er: Yulmi2704
Đây là lần đầu tiên, cả đêm nay Giản Ngôn không làm việc mà lại chat cùng mọi người. Nam Tư dường như có vẻ khá bận rộn, chưa nói được một lúc đã vội đi. Hơn 10 giờ, biên kịch cuối cùng cũng đã xuất hiện, kích động gọi Giản Ngôn: “A a a a Đường Chỉ đại thần!! Tôi là biên kịch cho bản audio của ‘Thượng Khả’, Bánh Trôi!”
Bánh Trôi: Đại thần ơi, mình rất thích bạn, lần này có thể viết kịch bản truyện audio cho ‘Thượng Khả’ thật sự cực kì vui!
Sốt Bơ Mè: Vui đến nỗi viết miễn phí luôn à?
Đường Chỉ: 23333
Bánh Trôi: Đường Chỉ đại thần, mình sẽ cố gắng viết kịch bản! Mình viết xong tập một rồi, mình gửi mail cho bạn nhé!
Sốt Bơ Mè: Chờ một chút, đáng nhẽ phải gửi cho tôi trước chứ? ^_^
Bánh Trôi mặc kệ cô nàng.
Ngược lại, Giản Ngôn rất nhanh đã nhận được kịch bản của Bánh Trôi, bởi vì chỉ có một tập mà bài hát chủ đề chiếm tới hơn 20 phút, nên kịch bản cũng rất ngắn, chỉ là nội dung của ba chương truyện đầu. Từ truyện tranh sửa thành kịch bản, chắc chắn là phải sửa một số thứ, Giản Ngôn trao đổi với biên kịch xong xuôi liền tắt máy, đi ngủ.
Ngày thứ hai cô làm ca tối, ba giờ rưỡi chiều mới dậy. Cô ngủ dậy sẽ tập thể dục, ăn sáng. Vào bếp uống một cốc sữa nóng, theo thói quen liền mở điện thoại đọc tin nhắn QQ.
Người trong nhóm kịch bản đều dậy khá sớm, Giang Giang và Vọng Tư đã chat được một lúc, Giản Ngôn online, chào hai người: “Chào buổi sáng ^_^”
Giang Giang: Chào buổi sáng Đường Chỉ đại thần!
Vọng Tư: Đại thần dậy sớm thế.
Đường Chỉ: Hai người còn sớm hơn đấy 2333
Giang Giang: Đai thần, tôi sắp chuẩn bị đi làm đây, có thể chia sẻ cách diện đồ đẹp không!
Đường Chỉ: Thật ra không có cách gì đặc biệt đâu, chủ yếu là phải xinh đẹp. Cùng một bộ quần áo, người ta mặc đẹp, còn cô mặc có thể sẽ giống như một bà thím.
Vọng Tư: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha
Giang Giang: …. Thụ giáo….
Nam Tư: Ha ha tác giả 233
Giản Ngôn sửng sốt một chút, shit, sáng sớm như vậy Nam Tư đã online rồi à?
Cô đặt cốc sữa trên tay xuống, cẩn thận gõ: “Tôi nói thật, ví dụ như họa tiết da báo đi, tuy rất thịnh hành, nhưng không phải ai cũng mặc được. Khí chất hoặc tình huống không thích hợp, nếu cứ cố tình mặc lên thì nhìn sẽ vô cùng kì cục. Cho nên tôi cảm thấy khi diện đồ, tốt nhất đừng chạy theo mốt, thích hợp với bản thân là tốt nhất.
Gõ xong hết cô kiểm tra lại một lần, ok, không có lỗi chính tả, trông khá chuyên nghiệp.
Cô gửi tin nhắn đi.
Nam Tư: Tôi cũng có suy nghĩ này.
Giang Giang: Vậy đại thần góp ý cho tôi vài kiểu quần áo thích hợp đi [đáng thương]
Đường Chỉ: Mấy kiểu quần áo mùa thu đông có khá nhiều, như áo khoác của Chester, kiểu dáng kinh điển, ít lỗi thời, bên trong là áo đan len, không kén người mặc. Nếu không muốn mặc màu trắng, có thể thử mặc màu đỏ, màu càng tươi càng hợp thời trang.
Giang Giang: Ok, nhớ rồi.
Vọng Tư: Câu quan trọng nhất cô nhớ kĩ không đấy? Quan trọng là người mặc phải đẹp.
Giang Giang: Bye bye mọi người nhé!
Nam Tư: Đường Chỉ đại thần học thiết kế thời trang sao?
Đường Chỉ: Đúng vậy, có gì không?
Nam Tư: Không có gì, chỉ là gần đây cũng vừa quen một người học thiết kế thời trang, cũng không đến nỗi tệ.
Giang Giang: Ồ ồ! Là nam hay nữ?
Vọng Tư: Ngu chưa kìa, chắc chắn là nữ rồi. Cho nên nói cô không hiểu được đàn ông đâu ╮(╯_╰)╭
Giang Giang: QAQ Thật không vậy hả nam thần?
Nam Tư:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.